Dạo gần đây không biết có phải nhìn thấy đôi phu phu Vong Tiện dạo qua dạo lại trước mặt mình nhiều quá hay không mà cảm thấy mệt mỏi.
Vì vậy hắn đi ngủ sớm hơn so với ngày thường.
1
Giang Trừng đang lơ mơ ngủ đột nhiên nghe tiếng kèn hoa vang vang bên tai. Hắn bực mình ngồi dậy, trong Vân Mộng có đám cưới từ khi nào thế?
Vừa đặt chân xuống giường Giang Trừng cảm thấy có cái gì đó không đúng, hắn nhìn lướt qua mình cảm thấy bản thân đang dược mặt một bộ hỉ phục màu đỏ.
"......"
Kế tiếp đó là tiếng bước chân dồn dập ồn áo khiến hắn cáu đến phát điên, chợt cửa phòng bật mở Ngụy Vô Tiện là người tiến vào đầu tiên ôm chặc lấy hắn.
"....." Tên này hôm nay đầu óc bị kẹp cửa à, hắn đang làm cái chuyện quái gì thế????
Ngụy Vô Tiện ôm chặc Giang Trừng rưng rưng nói, chỉ thiếu quẹt nước mũi vào bộ hỉ phục này của hắn thôi.
"Cuối cùng ngươi cũng được gã đi rồi, ta vui quá, Trừng Trừng ngươi không cần lo giường rét mềm lạnh nữa rồi"
"....."
Vừa hay Lam Vong Cơ bước vào nhìn thấy một màng này liền tiến tới thi lễ với Giang Trừng rồi kéo Ngụy Vô Tiện lại.
Mấy người các ngươi đang nói gì vậy, ta gã cho ai cơ???
Kế tiếp đó Giang Trừng thấy nhiều thân ảnh quen thuộc lao vào chúc phúc cho hắn.
Giang Yếm Ly đang ôm Kim Tử Hiên khóc trong hạnh phúc:" A Trừng thật tốt quá, nhanh nhanh sinh quý tử cho tỷ tỷ nhé"
Kim Lăng:" Cửu cửu, chúc mừng người thoát khỏi kiếp FA, Từ nay người đã có một chốn để về, một bờ vai để tựa. Trăm năm hạnh phúc nhé!"
Kiếp FA là kiếp chó gặm gì vậy????
Ngu phu nhân:" Tiểu hài tử nhanh nhanh có người nối dõi, ta muốn bế cháu quá rồi"
Có ai giải thích cho hắn là chuyện quái gì đang diễn ra không???
Ngụy Vô Tiện:" Thật tình ta và nhị ca ca đã lên giường mấy chục lần rồi mà ngươi bây giờ mới có, chậm quá rồi đấy Giang Trừng"
"Con mẹ nó ngươi câm cho ta!!!!'
Chợt Giang Phong Miên hào sảng nói to: "Tân nương tới!"
Đúng rồi tân nương của hắn là ai vậy?
Từ ngoài cửa truyền tới một thân ảnh nhỏ bé chầm chậm đi vào.
""....."
ĐÓ LÀ TIÊN TỬ MÀ!!!!!! TÊN ĐIÊN NÀO NÓI ĐÂY LÀ TÂN NƯƠNG CỦA HẮN VẬY?????
Tiên tử ánh mắt long lanh nhìn hắn.
"...."
Ngụy Vô Tiện: tân nương thật xinh đẹp"
Giang Trừng rất muốn vung tử điện quật cho hắn chết cháy luôn cho rảnh nợ.
Giờ lành tháng tốt đã điểm nhanh nhanh động phòng!!!
Giang Trừng hét to, khuôn mặt cơ hồ như bung máu:" Đó là tiên tử, là tiên tử đó các ngươi bị làm sao vậy?"
Chẳng ai đáp lại lới của hắn cả, nhao nhao hẳn lên.
Lúc này ngoài điện truyền đến một liếng leng keng, tựa như xích sắt va chạm vào, âm thanh này rất nhanh thu hút ánh nhìn của mọi người, ngay lập tức truyền ra cửa.
Giang Trừng tức giận nói, hôm nay hắn cảm thấy như muốn bùng cháy rồi:" Ôn Ninh! ngươi tới đây làm gì?"
Ôn Ninh vẫn vẽ mặt cứng đơ, nói:" Chúc phúc cho Giang Tông chủ không được sao?"
Giang Trừng:" Liên hoa ổ không chào đón ngươi"
Ôn Ninh không nói gì chợt nhanh như cắt tiến lên túm lấy kéo đi.
Mọi người: "Ồ!!!!!"
"Cướp tân lang đi rồi kìa"
.....
Giang Trừng sắc mặt lúc trắng lúc đen, tức giận quát:" Ngươi muốn làm gì?"
Chợt Ôn Ninh quay đầu lại nói:" Cướp tân lang"
"...."
"Chúng ta đã từng thề nguyện suốt kiếp"
"...." Có sao?
"Chúng ta đã từng mặn nồng ngày đêm"
"...." Tử thi củng biết ảo tưởng à?
Đột nhiên Ôn Ninh chân thành nói:" Không sao ta sẽ đối xử với ngươi thật tốt chỉ cần ngươi bằng lòng...."
Lời chưa kịp dút Giang Trừng đã trực tiếp tung một đá vào mặt hắn.
Sau đó thì hắn tỉnh dậy.
Giang Trừng ôm ngực thở hổn hển, mồ hôi đầm đìa, cái dư vị kia vẫn còn dư âm trong đầu hắn, đập thẳng vào từng mớ thần kinh yếu ớt.
"CON MẸ NÓ TA KHÔNG PHẢI TỬ GAY, CÀNG KHÔNG YÊU TIÊN TỬ!!!!!!!!!!!"
Trong Vân Mộng tiếng gầm rú của tông chủ vang vọng khắp nơi, gia nhân cũng chẳng ngạc nhiên lắm, cho rằng Giang Tông chủ chưa tìm được bạn đời nên mới như vậy.
2
Lần thứ hai Giang Trừng ngủ.
Lần này hắn cố ổn định tâm thần, ngủ lại thêm lần nữa.
Đang chuẩn bị nhập mộng chợt một âm thanh vừa từ tính vừa trầm ấm vang lên:" Ngụy Anh, dậy"
"......"
Ngụy Anh nào ở đây? Hắn là Giang Trừng mà.
Giang Trừng cáu kỉnh vươn tay ra để đuổi kẻ phá đám kia đi, vì cái giấc mơ quái quỷ khi nãy khiến hắn rất mệt mỏi, vì vậy không muốn dậy sớm.
Người kia hình như hơi cười khẽ nói "Không dậy"
Rồi cuối xuống hôn lên má hắn.
"......"
Giang Trừng cảm thấy một tia ớn lạnh bò dọc sống lưng hắn, da gà da heo da trâu thi nhau mọc khắp người.
Ngay Lập tức Giang Trừng bật dậy, cố gắng mở to mắt nhìn bóng người trước mặt.
LAM VONG CƠ!!!!!!!!
Giang Trừng hét lớn, khuôn mặt khủng bố như nhìn thấy quỷ buổi sáng:" Ngươi...Ngươi làm gì ơ đây, đây là phòng ta"
Lam Trạm không hiểu gì cả:" Ngụy Anh ngươi đang nói gì vậy?"
Ngụy Anh???
Giang Trừng cuối đầu nhìn thân xác của mình, đem tay lên huơ huơ vài cái, quả thật là của Ngụy Anh.
"......"
Hắn và Ngụy Anh đổi thân xác cho nhau.
Ác mộng!
Đây đúng là ác mộng
Lam Vong Cơ vươn tay định kéo hắn vào lòng, lo sợ hắn gặp ác mộng, ngay lập tức Giang Trừng bay xuống giường.
"Lam nhị công tử xin hãy giữ hoảng cách'
Nghe hắn nói vậy Lam Vong Cơ người hơi dừng, còn có hơi tức giận.
Giang Trừng mạt lạt nói:" Ta không phải tử gay"
"..."
Lam Vong Cơ im lặng nhìn hắn, con ngươi toát ra vẻ nguy hiểm.
Cơ mà Giang Trừng còn chưa phát giác, định la hét vài câu rồi bỏ chạy au dè Lam Vong Cơ d94 tiến tới, túm "Ngụy Anh" lại, lực đạo trên tay vô cùng lớn mà cơ thể Ngụy Anh vốn là do Mạc Huyền Vĩ hiến xá nên yếu hơn nhiều, không thể kháng cự.
"....."
Giang Trừng gào thét:" Con mẹ nó buông ra!!!!!!!"
Hắn nằm trên giường lăn qua lộn lại, nói mớ không ngừng khiến các gia nhân trong nhà đều hoảng sợ.
Không phải cô đơn lâu quá hóa tương tư rồi à.
Giang Trừng bật dậy lần thứ hai trong đêm, khuôn mặt đầy vẻ hoảng sợ.
May quá là mơ.
Trong giấc mơ hắn không ngừng đập Lam Trạm túi bụi!
Lần này tỉnh dậy giang Trừng quyết định tỉnh ngủ đến sáng luôn!
hắn không muốn mơ thêm một lần naò đau hơn nữa!
3
Sáng hôm sau Vân Mộng dán thêm một luật mới.
Chống Ôn Ninh
Chống Ngụy Vô Tiện
Ngụy Vô Tiện ôm Lam Vong Cơ khó hiểu hỏi:" Giang Trừng đến bệnh động kinh rồi à, sao hôm nay hắn giở chứng vậy?"
Lam Vong Cơ ôm Ngụy Vô Tiện vào trong lòng hình như rất muốn kể về giấc mơ kì quái hôm qua.
Chẳng lẽ Giang Trừng tính kết hôn với tiên tử thật sao?
Số FA cũng thật khổ
===========Hoàn===============
Vì vậy hắn đi ngủ sớm hơn so với ngày thường.
1
Giang Trừng đang lơ mơ ngủ đột nhiên nghe tiếng kèn hoa vang vang bên tai. Hắn bực mình ngồi dậy, trong Vân Mộng có đám cưới từ khi nào thế?
Vừa đặt chân xuống giường Giang Trừng cảm thấy có cái gì đó không đúng, hắn nhìn lướt qua mình cảm thấy bản thân đang dược mặt một bộ hỉ phục màu đỏ.
"......"
Kế tiếp đó là tiếng bước chân dồn dập ồn áo khiến hắn cáu đến phát điên, chợt cửa phòng bật mở Ngụy Vô Tiện là người tiến vào đầu tiên ôm chặc lấy hắn.
"....." Tên này hôm nay đầu óc bị kẹp cửa à, hắn đang làm cái chuyện quái gì thế????
Ngụy Vô Tiện ôm chặc Giang Trừng rưng rưng nói, chỉ thiếu quẹt nước mũi vào bộ hỉ phục này của hắn thôi.
"Cuối cùng ngươi cũng được gã đi rồi, ta vui quá, Trừng Trừng ngươi không cần lo giường rét mềm lạnh nữa rồi"
"....."
Vừa hay Lam Vong Cơ bước vào nhìn thấy một màng này liền tiến tới thi lễ với Giang Trừng rồi kéo Ngụy Vô Tiện lại.
Mấy người các ngươi đang nói gì vậy, ta gã cho ai cơ???
Kế tiếp đó Giang Trừng thấy nhiều thân ảnh quen thuộc lao vào chúc phúc cho hắn.
Giang Yếm Ly đang ôm Kim Tử Hiên khóc trong hạnh phúc:" A Trừng thật tốt quá, nhanh nhanh sinh quý tử cho tỷ tỷ nhé"
Kim Lăng:" Cửu cửu, chúc mừng người thoát khỏi kiếp FA, Từ nay người đã có một chốn để về, một bờ vai để tựa. Trăm năm hạnh phúc nhé!"
Kiếp FA là kiếp chó gặm gì vậy????
Ngu phu nhân:" Tiểu hài tử nhanh nhanh có người nối dõi, ta muốn bế cháu quá rồi"
Có ai giải thích cho hắn là chuyện quái gì đang diễn ra không???
Ngụy Vô Tiện:" Thật tình ta và nhị ca ca đã lên giường mấy chục lần rồi mà ngươi bây giờ mới có, chậm quá rồi đấy Giang Trừng"
"Con mẹ nó ngươi câm cho ta!!!!'
Chợt Giang Phong Miên hào sảng nói to: "Tân nương tới!"
Đúng rồi tân nương của hắn là ai vậy?
Từ ngoài cửa truyền tới một thân ảnh nhỏ bé chầm chậm đi vào.
""....."
ĐÓ LÀ TIÊN TỬ MÀ!!!!!! TÊN ĐIÊN NÀO NÓI ĐÂY LÀ TÂN NƯƠNG CỦA HẮN VẬY?????
Tiên tử ánh mắt long lanh nhìn hắn.
"...."
Ngụy Vô Tiện: tân nương thật xinh đẹp"
Giang Trừng rất muốn vung tử điện quật cho hắn chết cháy luôn cho rảnh nợ.
Giờ lành tháng tốt đã điểm nhanh nhanh động phòng!!!
Giang Trừng hét to, khuôn mặt cơ hồ như bung máu:" Đó là tiên tử, là tiên tử đó các ngươi bị làm sao vậy?"
Chẳng ai đáp lại lới của hắn cả, nhao nhao hẳn lên.
Lúc này ngoài điện truyền đến một liếng leng keng, tựa như xích sắt va chạm vào, âm thanh này rất nhanh thu hút ánh nhìn của mọi người, ngay lập tức truyền ra cửa.
Giang Trừng tức giận nói, hôm nay hắn cảm thấy như muốn bùng cháy rồi:" Ôn Ninh! ngươi tới đây làm gì?"
Ôn Ninh vẫn vẽ mặt cứng đơ, nói:" Chúc phúc cho Giang Tông chủ không được sao?"
Giang Trừng:" Liên hoa ổ không chào đón ngươi"
Ôn Ninh không nói gì chợt nhanh như cắt tiến lên túm lấy kéo đi.
Mọi người: "Ồ!!!!!"
"Cướp tân lang đi rồi kìa"
.....
Giang Trừng sắc mặt lúc trắng lúc đen, tức giận quát:" Ngươi muốn làm gì?"
Chợt Ôn Ninh quay đầu lại nói:" Cướp tân lang"
"...."
"Chúng ta đã từng thề nguyện suốt kiếp"
"...." Có sao?
"Chúng ta đã từng mặn nồng ngày đêm"
"...." Tử thi củng biết ảo tưởng à?
Đột nhiên Ôn Ninh chân thành nói:" Không sao ta sẽ đối xử với ngươi thật tốt chỉ cần ngươi bằng lòng...."
Lời chưa kịp dút Giang Trừng đã trực tiếp tung một đá vào mặt hắn.
Sau đó thì hắn tỉnh dậy.
Giang Trừng ôm ngực thở hổn hển, mồ hôi đầm đìa, cái dư vị kia vẫn còn dư âm trong đầu hắn, đập thẳng vào từng mớ thần kinh yếu ớt.
"CON MẸ NÓ TA KHÔNG PHẢI TỬ GAY, CÀNG KHÔNG YÊU TIÊN TỬ!!!!!!!!!!!"
Trong Vân Mộng tiếng gầm rú của tông chủ vang vọng khắp nơi, gia nhân cũng chẳng ngạc nhiên lắm, cho rằng Giang Tông chủ chưa tìm được bạn đời nên mới như vậy.
2
Lần thứ hai Giang Trừng ngủ.
Lần này hắn cố ổn định tâm thần, ngủ lại thêm lần nữa.
Đang chuẩn bị nhập mộng chợt một âm thanh vừa từ tính vừa trầm ấm vang lên:" Ngụy Anh, dậy"
"......"
Ngụy Anh nào ở đây? Hắn là Giang Trừng mà.
Giang Trừng cáu kỉnh vươn tay ra để đuổi kẻ phá đám kia đi, vì cái giấc mơ quái quỷ khi nãy khiến hắn rất mệt mỏi, vì vậy không muốn dậy sớm.
Người kia hình như hơi cười khẽ nói "Không dậy"
Rồi cuối xuống hôn lên má hắn.
"......"
Giang Trừng cảm thấy một tia ớn lạnh bò dọc sống lưng hắn, da gà da heo da trâu thi nhau mọc khắp người.
Ngay Lập tức Giang Trừng bật dậy, cố gắng mở to mắt nhìn bóng người trước mặt.
LAM VONG CƠ!!!!!!!!
Giang Trừng hét lớn, khuôn mặt khủng bố như nhìn thấy quỷ buổi sáng:" Ngươi...Ngươi làm gì ơ đây, đây là phòng ta"
Lam Trạm không hiểu gì cả:" Ngụy Anh ngươi đang nói gì vậy?"
Ngụy Anh???
Giang Trừng cuối đầu nhìn thân xác của mình, đem tay lên huơ huơ vài cái, quả thật là của Ngụy Anh.
"......"
Hắn và Ngụy Anh đổi thân xác cho nhau.
Ác mộng!
Đây đúng là ác mộng
Lam Vong Cơ vươn tay định kéo hắn vào lòng, lo sợ hắn gặp ác mộng, ngay lập tức Giang Trừng bay xuống giường.
"Lam nhị công tử xin hãy giữ hoảng cách'
Nghe hắn nói vậy Lam Vong Cơ người hơi dừng, còn có hơi tức giận.
Giang Trừng mạt lạt nói:" Ta không phải tử gay"
"..."
Lam Vong Cơ im lặng nhìn hắn, con ngươi toát ra vẻ nguy hiểm.
Cơ mà Giang Trừng còn chưa phát giác, định la hét vài câu rồi bỏ chạy au dè Lam Vong Cơ d94 tiến tới, túm "Ngụy Anh" lại, lực đạo trên tay vô cùng lớn mà cơ thể Ngụy Anh vốn là do Mạc Huyền Vĩ hiến xá nên yếu hơn nhiều, không thể kháng cự.
"....."
Giang Trừng gào thét:" Con mẹ nó buông ra!!!!!!!"
Hắn nằm trên giường lăn qua lộn lại, nói mớ không ngừng khiến các gia nhân trong nhà đều hoảng sợ.
Không phải cô đơn lâu quá hóa tương tư rồi à.
Giang Trừng bật dậy lần thứ hai trong đêm, khuôn mặt đầy vẻ hoảng sợ.
May quá là mơ.
Trong giấc mơ hắn không ngừng đập Lam Trạm túi bụi!
Lần này tỉnh dậy giang Trừng quyết định tỉnh ngủ đến sáng luôn!
hắn không muốn mơ thêm một lần naò đau hơn nữa!
3
Sáng hôm sau Vân Mộng dán thêm một luật mới.
Chống Ôn Ninh
Chống Ngụy Vô Tiện
Ngụy Vô Tiện ôm Lam Vong Cơ khó hiểu hỏi:" Giang Trừng đến bệnh động kinh rồi à, sao hôm nay hắn giở chứng vậy?"
Lam Vong Cơ ôm Ngụy Vô Tiện vào trong lòng hình như rất muốn kể về giấc mơ kì quái hôm qua.
Chẳng lẽ Giang Trừng tính kết hôn với tiên tử thật sao?
Số FA cũng thật khổ
===========Hoàn===============