Thời điểm tia nắng ban mai đầu tiên xuất hiện, toàn bộ thành trì lâm vào trạnh thái sôi trào.
Mọi người nhao nhao đi đến thành trì trung tâm, bất luận hôm nay bọn họ có thể tiến vào môn phái hay không, bọn họ đều có thể rời đi chiến trường Thiên Huyền – nơi không thấy được mặt trời cùng ánh trăng này rồi. Sinh hoạt tại đây cùng thế giới bên ngoài khác nhau không lớn, thế nhưng mà đến giờ khắc này lại để cho người ta mừng rỡ và kích động. Tại đây nàng được chứng kiến màn gặp gỡ chàng chàng, thiếp thiếp giữa Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly, đứng là tiểu biệt thắng tân hôn, ba năm không được gặp mặt, tình cảm lại nồng đậm hơn rồi.
Trên đài cao là những trưởng lão đại diện cho 10 môn phái lớn tới để tuyển đệ tử mới. Trong đám trưởng lão, có một nam tử trẻ tuổi, hắn chỉ ngồi yên một chỗ đã thu hút không ít ánh mắt của nữ tử bên dưới. Hắn mặc cẩm bào màu trắng, tóc của đen như mực, rõ ràng đối lập với màu trắng của cẩm bào, nhưng lại hài hòa tựa như một thể. Lưng thẳng bễ nghễ tứ phương, khí chất tự tin nhưng không cao ngạo toát ra từ trong xương, giống như tiên nhân, làm cho người ta muốn đến gần nhưng lại không lại không dám chạm vào. Một nam tử thanh nhã như họa, phiêu dật như trích tiên.
“Tin tưởng mọi người đối với quy tắc của Thiên Huyền chến trường đã biết rõ, tất cả đều căn cứ vào giá trị chiến công của các ngươi để quyết định, một trăm tên đầu tiên có thể tiến vòa mười đại môn phái của chúng ta, mười tên đầu tiên có thể tự do lựa chọn môn phái tiến vào.
Trước đó ta đem tình hình chung của mười đại môn phái giới thiệu một lần, để cho mọi người thêm hiểu rõ.”
“Thần Quyết cung, liệt kê thực lực là một trong ba môn phái đứng đầu. Thần Quyết cung chủ yếu nhờ tăng tu vị để cường đại bản thân, cũng không nhờ vào thứ khác. Quyết Vân phái, chủ yếu về kiếm khí, thông qua rèn luyện của bản thân mà luyện chế ra bảo kiếm cường đại, dựa vào kiếm mà tác chiến, kiếm còn người còn, kiếm mất người mất. Tiêu Dao môn, chủ yếu tu thân pháp, trong tất cả các môn phái sở hữu tốc độ tuyệt đối là thứ nhất, thật ứng với hai chữ Tiêu Dao.
…” Cứ như vậy lão giả lần lượt giới thiệu 10 môn phái.
“Hiện tại các vị có thể đem thẻ thân phận của các ngươi lấy ra, trước tiên chúng ta xếp tên một trăm người đứng đầu.” Lão giả vuốt chòm râu dưới cằm, mỉm cười nói.
Sau một khắc mọi người lấy thẻ thân phận ra, một đạo hào quang sáng chói từ bên trong thẻ thân phận bắt đầu tràn ra, thẳng hướng bầu trời bắn đi.
Lúc này mọi người mới phát hiện, hiện tại trên không chỗ bọn hắn xuất hiện một hình tròn màu vàng, mà hào quang từ thể thân phận cũng hòa vào làm một với vòng tròn đó. Hình tròn này cơ hồ che chắn tầm mắt của tất cả mọi người, đem nhiều người vây quang trong vòng tròn đó. Người cẩn thận trước tiên phát hiện sự biến hóa của thẻ thân phận. Đinh Thục Nghi nhìn tia sáng từ thẻ thân phận màu đen trên tay chậm rãi độ lên một tầng màu vàng, màu vàng càng ngày càng đậm, cuối cùng đem trọn cái thẻ thân phận nhuộm thành màu vàng, như kim thạch.
Lão giả tự thuật: “thẻ thân phận màu vàng là top mười tên, màu đỏ là top một trăm tên. Kế tiếp là sắp xếp thứ tự top 10”
Lão giả xoay người, hướng phía các trưởng lão khác gật đầu. Các vị trưởng lão đều giơ tay lên, Lăng Lạc Trần cũng không ngoại lệ, từng cột sáng theo tay bọn họ phát tán ra, hướng bia đá nằm ở ngọn núi phía sau bọn họ bắn đi. Vốn là tấm bia đá bị tro bụi che kín, bây giờ dần dần tán đi, quang mang màu vàng phóng thích ra, chiếu sáng toàn bộ chiến trường Thiên Huyền. Đợi tia sáng này biến mất, mọi người nhìn thấy trên tấm bia đá viết: tên bài danh top mười chiến trường Thiên Huyền.Tên mười người đứng đầu cùng với công huân giá trị đều viết ra rõ ràng.
Chỉ thấy bài danh đứng thứ nhất viết tên Mộ Chỉ Ly và Tư Đồ Diêu, hai người lại lần nữa ngang tay! Giá trị công huân đều là mười vạn. Đinh Thục Nghi đứng thứ 5, giá trị công huân: 5 vạn.
Lão giả chậm rãi lên tiếng “Mười người có tên đứng đầu mời lên đài a.”, chỉ có như vậy bọn hắn mới có thể hỏi thăm ý kiến, cũng là để cho mọi người nhìn rõ thêm một chút. Mười người rất nhanh đi lên đài, dựa theo thứ tự mà đứng
Vị lão giả chủ trì lúc trước cũng bắt đầu giới thiệu: “Vị này chính là trưởng lão của Quyết Vân phái, vị này chính là…”
Cuối cùng, vị trưởng lão kia đứng trước mặt Lăng Lạc Trần giới thiệu:“Vị này chính là đại biểu của Thần Quyết cung.”. Lăng Lạc Trần cũng không phải trưởng lão của Thần Quyết cung, tính ra cũng chỉ là đệ tử mà thôi, chỉ có điều không phải là một đệ tử bình thường, trưởng lão do dự một hồi cũng chỉ nghĩ được từ đại biểu.
Trưởng lão trên đài cao giới thiệu xong tất cả mọi người hắn cũng lên tiếng nói:
“Tin tưởng trong lòng các ngươi đã có đáp án, ta cũng không cần hỏi từng người, nghĩ muốn gia nhập môn phái nào liền đứng ở phía trước môn phái đó a.”
Loại phương thức này không thể nghi ngờ rất nhanh mà lại đơn giản, Đinh Thục Nghi rất nhanh hướng chọn Thần Quyết cung. Thứ nhất đây là môn phái lớn, cho dù nàng chỉ là 1 đệ tử bình thường, tàu nguyên phân phát đến cũng không quá tệ đi. Thứ hai môn phái lớn, nhân tài vô số, như vậy nàng sẽ có điều kiện học hỏi được nhiều thứ. Thứ ba, vị nam tử kia thật là tuấn tú nha, thi thoảng nhìn thấy coi như dưỡng mắt vậy.
Ngoài nàng thì còn có 2 nữ:Mộ Chỉ Ly: đồng hạng thứ 1, Bùi San: đứng hạng thứ 9, 1 nam tử: Lý Kỳ đồng hạng thứ 5 với nàng.
(Lần trước lúc chạm trán ở sơn mạch, Đinh Thục Nghi để tóc xõa xuống che khuất gương mặt, trong quá trình xử lý Bá Vương Hổ đến khi rời đi cũng không hề lên tiếng, do đó lần này gặp lại Mộ Chỉ Ly không hề nhận ra nàng),.....
Thời điểm tia nắng ban mai đầu tiên xuất hiện, toàn bộ thành trì lâm vào trạnh thái sôi trào.
Mọi người nhao nhao đi đến thành trì trung tâm, bất luận hôm nay bọn họ có thể tiến vào môn phái hay không, bọn họ đều có thể rời đi chiến trường Thiên Huyền – nơi không thấy được mặt trời cùng ánh trăng này rồi. Sinh hoạt tại đây cùng thế giới bên ngoài khác nhau không lớn, thế nhưng mà đến giờ khắc này lại để cho người ta mừng rỡ và kích động. Tại đây nàng được chứng kiến màn gặp gỡ chàng chàng, thiếp thiếp giữa Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly, đứng là tiểu biệt thắng tân hôn, ba năm không được gặp mặt, tình cảm lại nồng đậm hơn rồi.
Trên đài cao là những trưởng lão đại diện cho môn phái lớn tới để tuyển đệ tử mới. Trong đám trưởng lão, có một nam tử trẻ tuổi, hắn chỉ ngồi yên một chỗ đã thu hút không ít ánh mắt của nữ tử bên dưới. Hắn mặc cẩm bào màu trắng, tóc của đen như mực, rõ ràng đối lập với màu trắng của cẩm bào, nhưng lại hài hòa tựa như một thể. Lưng thẳng bễ nghễ tứ phương, khí chất tự tin nhưng không cao ngạo toát ra từ trong xương, giống như tiên nhân, làm cho người ta muốn đến gần nhưng lại không lại không dám chạm vào. Một nam tử thanh nhã như họa, phiêu dật như trích tiên.
“Tin tưởng mọi người đối với quy tắc của Thiên Huyền chến trường đã biết rõ, tất cả đều căn cứ vào giá trị chiến công của các ngươi để quyết định, một trăm tên đầu tiên có thể tiến vòa mười đại môn phái của chúng ta, mười tên đầu tiên có thể tự do lựa chọn môn phái tiến vào.
Trước đó ta đem tình hình chung của mười đại môn phái giới thiệu một lần, để cho mọi người thêm hiểu rõ.”
“Thần Quyết cung, liệt kê thực lực là một trong ba môn phái đứng đầu. Thần Quyết cung chủ yếu nhờ tăng tu vị để cường đại bản thân, cũng không nhờ vào thứ khác. Quyết Vân phái, chủ yếu về kiếm khí, thông qua rèn luyện của bản thân mà luyện chế ra bảo kiếm cường đại, dựa vào kiếm mà tác chiến, kiếm còn người còn, kiếm mất người mất. Tiêu Dao môn, chủ yếu tu thân pháp, trong tất cả các môn phái sở hữu tốc độ tuyệt đối là thứ nhất, thật ứng với hai chữ Tiêu Dao.
…” Cứ như vậy lão giả lần lượt giới thiệu môn phái.
“Hiện tại các vị có thể đem thẻ thân phận của các ngươi lấy ra, trước tiên chúng ta xếp tên một trăm người đứng đầu.” Lão giả vuốt chòm râu dưới cằm, mỉm cười nói.
Sau một khắc mọi người lấy thẻ thân phận ra, một đạo hào quang sáng chói từ bên trong thẻ thân phận bắt đầu tràn ra, thẳng hướng bầu trời bắn đi.
Lúc này mọi người mới phát hiện, hiện tại trên không chỗ bọn hắn xuất hiện một hình tròn màu vàng, mà hào quang từ thể thân phận cũng hòa vào làm một với vòng tròn đó. Hình tròn này cơ hồ che chắn tầm mắt của tất cả mọi người, đem nhiều người vây quang trong vòng tròn đó. Người cẩn thận trước tiên phát hiện sự biến hóa của thẻ thân phận. Đinh Thục Nghi nhìn tia sáng từ thẻ thân phận màu đen trên tay chậm rãi độ lên một tầng màu vàng, màu vàng càng ngày càng đậm, cuối cùng đem trọn cái thẻ thân phận nhuộm thành màu vàng, như kim thạch.
Lão giả tự thuật: “thẻ thân phận màu vàng là top mười tên, màu đỏ là top một trăm tên. Kế tiếp là sắp xếp thứ tự top ”
Lão giả xoay người, hướng phía các trưởng lão khác gật đầu. Các vị trưởng lão đều giơ tay lên, Lăng Lạc Trần cũng không ngoại lệ, từng cột sáng theo tay bọn họ phát tán ra, hướng bia đá nằm ở ngọn núi phía sau bọn họ bắn đi. Vốn là tấm bia đá bị tro bụi che kín, bây giờ dần dần tán đi, quang mang màu vàng phóng thích ra, chiếu sáng toàn bộ chiến trường Thiên Huyền. Đợi tia sáng này biến mất, mọi người nhìn thấy trên tấm bia đá viết: tên bài danh top mười chiến trường Thiên Huyền.Tên mười người đứng đầu cùng với công huân giá trị đều viết ra rõ ràng.
Chỉ thấy bài danh đứng thứ nhất viết tên Mộ Chỉ Ly và Tư Đồ Diêu, hai người lại lần nữa ngang tay! Giá trị công huân đều là mười vạn. Đinh Thục Nghi đứng thứ , giá trị công huân: vạn.
Lão giả chậm rãi lên tiếng “Mười người có tên đứng đầu mời lên đài a.”, chỉ có như vậy bọn hắn mới có thể hỏi thăm ý kiến, cũng là để cho mọi người nhìn rõ thêm một chút. Mười người rất nhanh đi lên đài, dựa theo thứ tự mà đứng
Vị lão giả chủ trì lúc trước cũng bắt đầu giới thiệu: “Vị này chính là trưởng lão của Quyết Vân phái, vị này chính là…”
Cuối cùng, vị trưởng lão kia đứng trước mặt Lăng Lạc Trần giới thiệu:“Vị này chính là đại biểu của Thần Quyết cung.”. Lăng Lạc Trần cũng không phải trưởng lão của Thần Quyết cung, tính ra cũng chỉ là đệ tử mà thôi, chỉ có điều không phải là một đệ tử bình thường, trưởng lão do dự một hồi cũng chỉ nghĩ được từ đại biểu.
Trưởng lão trên đài cao giới thiệu xong tất cả mọi người hắn cũng lên tiếng nói:
“Tin tưởng trong lòng các ngươi đã có đáp án, ta cũng không cần hỏi từng người, nghĩ muốn gia nhập môn phái nào liền đứng ở phía trước môn phái đó a.”
Loại phương thức này không thể nghi ngờ rất nhanh mà lại đơn giản, Đinh Thục Nghi rất nhanh hướng chọn Thần Quyết cung. Thứ nhất đây là môn phái lớn, cho dù nàng chỉ là đệ tử bình thường, tàu nguyên phân phát đến cũng không quá tệ đi. Thứ hai môn phái lớn, nhân tài vô số, như vậy nàng sẽ có điều kiện học hỏi được nhiều thứ. Thứ ba, vị nam tử kia thật là tuấn tú nha, thi thoảng nhìn thấy coi như dưỡng mắt vậy.
Ngoài nàng thì còn có nữ:Mộ Chỉ Ly: đồng hạng thứ , Bùi San: đứng hạng thứ , nam tử: Lý Kỳ đồng hạng thứ với nàng.
(Lần trước lúc chạm trán ở sơn mạch, Đinh Thục Nghi để tóc xõa xuống che khuất gương mặt, trong quá trình xử lý Bá Vương Hổ đến khi rời đi cũng không hề lên tiếng, do đó lần này gặp lại Mộ Chỉ Ly không hề nhận ra nàng),.....