Rốt cuộc kỳ thi cuối kỳ đã kết thúc, xong mọi người vẫn còn đứng lại chưa có tản đi. Bởi vì mọi người đang đợi xem trận đấu giữa Mộ Chỉ Ly( đệ tử mới, thực lực Thên Huyền Nhất cảnh) với Uyển Vận (thực lực Thiên Huyền Tam cảnh).
Ba tháng trước, thời điểm mớ vào Thần Quyết Cung, Mộ Chỉ Ly và Uyển Nhược xảy ra tranh luận, Uyển Nhược kia mở iệng khiêu khích trước, hai người giao đấu. Mộ Chỉ Ly dùng thực lực Thiên Huyền nhất cảnh đánh bại Uyển Nhược Thiên Huyền nhị cảnh, khiến nàng ta mất mặt. Lần này tỷ tỷ của nàng ta-Uyển Vận, ra mặt thách đấu với Mộ Chỉ Ly, nhằm xả cơn tức cho muội muội, tin tức đã truyền ra ai ai cũng biết. Đinh Thục Nghi khẽ cười, trận đấu đặc sắc như vậy, sao nàng có thể bỏ qua, không chừng qua đó học hỏi được gì đó cũng nên.
Đinh Thục Nghi cũng chen chân, kiếm một chỗ vừa xem, một tay bế Hỏa Nhi, một tay cầm quả gặm. Ừm mấy quả táo hôm qua vặt trên núi ăn thật giòn nha.
.... ....
Quá trình diễn ra đặc sắc, kịch liệt, vũ kỹ rung động. Kết quả lưỡng bại câu thương, tuy Mộ Chỉ Ly coi như đánh thắng song nàng ta cũng bị thương nặng.
Song trong khi mọi người bị vũ kỹ của Mộ Chỉ Ly làm rung động, thì nàng lại để ý đến thanh kiếm trên tay nàng ta cùng vũ kỹ thân pháp phiêu miểu.
Kỳ thực Mộ Chỉ Ly có thể thắng được, một phần là nhờ thanh bảo kiếm kia bộc phát uy lực. Không biết thanh Minh Sương Kiếm kia có lợi hại như vậy không. Tuy nàng biết nó là bảo kiếm song không lấy ra dùng bởi sẽ gây chú ý (thất phu vô tội, mang ngọc có tội), sẽ gặp rắc rối; hơn nữa nàng cũng đã thử dùng song không thể đem uy lực của nó bộc phát ra như Mộ Chỉ Ly đã làm hôm nay, chỉ thấy kiếm rất sắc bén mà thôi. Nàng nghĩ có nên tìm cho Minh Sương Kiếm một chủ nhân thích hợp hơn không, nếu nó không phát huy được uy lực vốn có thì thật đáng tiếc nha. Đúng là nàng rất cần một thanh kiếm tốt để dùng, cũng rất muốn giữ thanh Minh Sương Kiếm cho riêng mình, song như vậy sẽ lãng phí một thanh bảo kiếm hiếm có nha.
Đời trước trong võ lâm giang hồ phổ biến loại võ công là khinh công, ai ai cũng biết sử dụng, bất quá trình độ cũng khác nhau. Cao thủ nhị lưu, tam lưu có thể đạt tới trình độ Đạp Tuyết Vô Ngân (lướt trên tuyết, cỏ cây mà không để lại dấu chân); mà cao thủ nhất lưu như Đông Phương Bất Bại đời trước có thể thi triển khinh công thượng thư đến Hư Vô Tàn Ảnh (nhanh đến mức chỉ như cái bóng lướt qua). Còn thứ Mộ Chỉ Ly thi triển ở trên lôi đài dường như đã kết hợp được cốt lõi của khinh công với thiên lực tạo thành một loại vũ kỹ thân pháp, tạm gọi là Phiêu Miểu thân pháp đi. Nhìn 3 bóng dáng giống nhau trên lôi đài, có thể làm cùng một động tác giống nhau, nàng nghĩ có lẽ đây là cảnh giới Huyễn Ảnh Phân Thân.
Tuy rằng trong thời gian sống tại Hàn gia, nàng cũng có lén luyện tập khinh công song không bài bản. Song để tránh khiến người khác nhìn ra điểm khác lạ, nghi ngờ rồi có thể sẽ tăng cường người giám sát nàng thì sao như thế rất bất lợi cho nàng... nàng cũng chỉ là buộc vào hai chân túi cát, rồi thường xuyên leo trèo, chạy nhảy (như vậy trong mắt người khác chỉ là tiểu hài tử nghịch ngợm, ham chạy nhảy mà thôi). Sau nhiều năm kiên trì, tốc độ đi, chạy của nàng cũng nhanh hơn người khác, có thể dễ dàng nhảy lên cây cao , trèo tường, hay nhảy lên nóc nhà, song hôm nay nhìn Mộ Chỉ Ly thi triển Phiêu Miểu thân pháp kia khiến nàng động tâm. Hiện giờ không còn ở địa bàn Hàn gia nữa, phải hảo hảo nghiên cứu xem nên bộ khinh công nào phù hợp với bản thân, chọn ra một cái nghiêm túc luyện tập vậy.
Lại nhìn Mộ Chỉ Ly thuần thục sử dụng ngân châm chữa thương, nàng ta không chỉ là tu luyện giả còn là dược sư, lại biết dụng độc, lại biết thuật châm cứu, biết rõ huyệt vị. Quan trọng là nàng ta và Hàn Như Liệt và nàng ta là một đôi, khả năng cấu kết lại trong ngoài phối hợp đối phó nàng rất lớn, đúng là rắc rối lớn. Nàng nghĩ hiện tại, thực lực còn chưa bằng người, tốt nhất nên tránh xa nàng ta ra, bản năng mách bảo nàng như vậy.
Ở thời điểm Mộ Chỉ Ly trị thương, bốn vị điện chủ cũng không nhàn rỗi. Chấp Sự các điện bắt đầu hỏi thăm tân đệ tử muốn tiến vào điện, đại bộ phận đệ tử chỉ có thể đủ tiến vào phân điện tu luyện, chỉ có một ít người được điền chủ xem trọng có thể tiến vào chủ điện tu luyện.
Đến lượt Đinh Thục Nghi được hỏi : “Ngươi muốn tiến vào điện nào trong bốn điện?”
Nàng không trả lời ngay mà hỏi lại: “Chấp sự ngài có thể cho đệ tử biết Lăng Lạc Trần thuộc điện nào không?”
“Thanh Long điện”
“Vậy vào Thanh Long điện đi”
Chấp sự nghĩ,lại có một nữ đệ tử si mê Lăng tiểu tử kia rồi. Còn Đinh Thục Nghi lại nghĩ, bốn điện này cũng không khác biệt lắm, đến đâu mà chả là tu luyện. Lăng Lạc Trần kia, nghe nói là đệ tử quan môn của cung chủ Thần Quyết cung, có lẽ biết nhiều hơn đệ tử khác, chuyện tu luyện, chuyện Minh Sương Kiếm, hỏi hắn có lẽ sẽ có thông tin hữu ích. Nếu ở cùng một điện, gặp nhau sẽ tiện hơn.
... ...
Bài học nàng thu được qua trận đấu này chính là
Một: không nên khinh địch, cho dù thực lực kẻ đó kém mình, Uyển Vận thất bại thê thảm chính vì coi thường thực lực của Mộ Chỉ ly.
Hai:Vũ kỹ càng mạnh mẽ càng mất thời gian tụ lực, cũng hao tốn lượng lớn thiên lực, vì vậy nếu có thể công kích đối thủ trước khi hắn triển khai xong vũ kỹ cũng là lựa chọn không tồi, muốn vậy tốc độ của nàng phải nhanh hơn đối thủ.
Ba: người nào có càng nhiều con bài chưa lật hơn, khả năng người đó chiến thắng cao hơn.
Biểu tượng của điện Thanh Long là Thanh Long ngạo nghễ mà đứng. Kiến trúc của điện Thanh Long lấy màu xanh làm chủ đạo, xa xa nhìn lại giống như là một mảnh thanh lân(vảy rồng màu xanh). Đinh Thục Nghi được phân đến phân điện, sau này có biểu hiện tốt, thành tích nổi trội mới được tiến vào chủ điện tu luyện.
Cũng tại phân điện, nàng gặp lại Cao Chính Thanh- người sử dụng khóa cầu sắt làm vũ khí. Ngoại hình, cùng tính cách chất phác của hắn khiến nàng nhớ đến Đồng Bách Hùng, vì vậy mà phá lệ nói chuyện với hắn vài câu.
.. ....
Tại tàng thư các trên Hắc Mộc Nhai nàng đã từng xem và nghiên cứu rất nhiều bí tịch võ công, trong đó có nhiều tuyệt kỹ khinh công như Đạp Tuyết Vô Ngân (đi trên tuyết không để dấu chân), Bích Hổ Du Tường (trườn lên vách tường đứng như thằn lằn), Siêu cự công (chạy trên đất như bay), Lưu Tinh Bộ (đi lẹ như sao băng), Bào Bản công (chạy trên vách đá dựng đứng), Kim Đao Hoán Chưởng công (tránh né trong rừng đao kiếm), Lăng Ba Vi Bộ (nhẹ nhàng đạp sóng), Thuỷ Thượng Phiêu (chạy trên nước) và Tẩu Nhuyễn Thằng (đi trên dây)...
Đinh Thục Nghi biết chỉ nên chọn một cái nắm cho chắc, học cho tinh, sau khi suy xét nhiều lần, cuối cùng chọn Lăng Ba Vi Bộ, khinh công thượng thừa của Tiêu Dao phái.
Đây là một loại bộ pháp, hướng dẫn cách di chuyển dựa trên phương vị quẻ của Kinh dịch. Kinh dịch biến ảo khôn lường, cho nên Lăng ba vi bộ cũng bách biến đa dạng, một khi thi triển thì không ai có thể nắm bắt. Vừa luyện bộ pháp tiến lui, vừa luyện
... .....
Thời gian này Hỏa Nhi rất bất mãn, rất thương tâm, chủ nhân không thèm để ý đến nó, không vuốt ve bộ lông của nó. Cả tháng nay chủ nhân chưa có làm đồ ăn, cũng không mang nó ra ngoài ăn. Chủ nhân không ngồi tĩnh tọa tu luyện, thì lại tập khinh công chạy nhảy gì đó, không thì lại lôi mấy quyển vũ kỹ ra nghiên cứu. Nó rất tủi thân nha, chủ nhân không cần nó, cứ thế tiểu hồ ly càng đi càng xa Thanh Long điện, nhìn quang cảnh lạ lẫm xung quanh, hiện tại nó cũng không biết mình đang ở đâu nữa.
Lăng Lạc Trần từ trong động huyền băng vạn năm đi ra, nhìn thấy tiểu hồ ly lông đỏ rực đang ủ rũ ở vệ đường. Đây không phải yêu sủng của Đinh sư muội sao, nhìn bộ dáng kia không phải là nó đi lạc đường đấy chứ???
Không hiểu nghĩ sao, Lăng Lạc Trần tóm lấy tiểu hồ ly, đi về phia điện Thanh Long, sau khi hỏi thăm, liền hướng dãy núi phía sau mà đi.
Vừa hay gặp được cảnh tượng Đinh Thục Nghi đang di chuyển theo bộ pháp kỳ lạ, khi tiến khi lui, thay đổi phương vị liên tục. Bóng hồng lay động phản chiếu ánh chiều tà, thân thủ dao động như chim én chập chờn. Không có thiên lực dao động, bộ pháp cũng không phải rất nhanh, thoạt nhìn như chỉ trông cho đẹp mắt, song Đinh sư muội không bao giờ làm việc gì vô nghĩa cả. Bộ pháp này chắc có chỗ ảo diệu, có chỗ hữu dụng của nó.
Đinh Thục Nghi luyện được mọt thời gian, mồ hôi mồ kê cũng thấm đầy y phục, liền dừng lại, võ học phải kiên trì từng ngày, mỗi ngày luyện một ít, là cả một quá trình, dụ tốc bất đạt mà. Khi quay lại thì thấy Lăng Lạc Trần đã đứng đấy từ lúc nào, trên tay hắn là Hỏa Nhi đỏ rực giống như đóa hoa đỏ tươi trên nền tuyết trắng.
.... ....
Đầu óc xoay chuyển nhanh chóng, Đinh Thục Nghi nghĩ đến chỉ cho Lăng Lạc Trần bộ Lăng Ba Vi Bộ từ sự hữu ích đến nguyên lý, cách vận dụng...., không chỉ vậy còn tập cùng hắn hàng ngày( vừa là bản thân luyện tập, vừa giám sát hắn). Đổi lại hắn phải nấu ra món cháo và món canh làm nàng hài lòng. Quả thật ngộ tính của hắn khá tốt, không chỉ về võ học mà cả về nấu ăn cũng có tiến bộ từng ngày.
Trước khi truyền dạy nàng đưa ra yêu cầu nhỏ:
-Muốn truyền bộ thân pháp này cho người khác, trước hết phải được sự đồng ý của nàng.
-Không để người khác ( sư phụ, điện chủ, đồng môn) biết người bọn họ qua lại. Lăng sư huynh rất nổi tiếng a, tiểu sư muội không muốn thành đối tượng mọi người bàn tán, chỉ trỏ đâu.
(Vì thế người gặp mặt, luyện bộ pháp khinh công đều ở chỗ ít người qua lại, thường là ban đêm rời phòng)
... ....
Một tháng sau, dưới ánh trăng sáng dịu, hai bóng trắng hồng đuổi nhau chạy khắp ngọn núi mới dừng lại, trước một thác nước.
“Đinh sư muội có việc gì sao, nói thử ta nghe, biết đâu có thể giúp được thì sao?”
“Lăng sư huynh hãy giúp ta nhìn thanh kiếm này, rõ ràng là bảo vật nhưng lại không phát huy được uy lực.” Nói xong Đinh Thục Nghi liền lôi thanh Minh Sương Kiếm ra.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Mộ Chỉ Ly giao chiến với Uyển Vận
Rốt cuộc kỳ thi cuối kỳ đã kết thúc, xong mọi người vẫn còn đứng lại chưa có tản đi. Bởi vì mọi người đang đợi xem trận đấu giữa Mộ Chỉ Ly( đệ tử mới, thực lực Thên Huyền Nhất cảnh) với Uyển Vận (thực lực Thiên Huyền Tam cảnh).
Ba tháng trước, thời điểm mớ vào Thần Quyết Cung, Mộ Chỉ Ly và Uyển Nhược xảy ra tranh luận, Uyển Nhược kia mở iệng khiêu khích trước, hai người giao đấu. Mộ Chỉ Ly dùng thực lực Thiên Huyền nhất cảnh đánh bại Uyển Nhược Thiên Huyền nhị cảnh, khiến nàng ta mất mặt. Lần này tỷ tỷ của nàng ta-Uyển Vận, ra mặt thách đấu với Mộ Chỉ Ly, nhằm xả cơn tức cho muội muội, tin tức đã truyền ra ai ai cũng biết. Đinh Thục Nghi khẽ cười, trận đấu đặc sắc như vậy, sao nàng có thể bỏ qua, không chừng qua đó học hỏi được gì đó cũng nên.
Đinh Thục Nghi cũng chen chân, kiếm một chỗ vừa xem, một tay bế Hỏa Nhi, một tay cầm quả gặm. Ừm mấy quả táo hôm qua vặt trên núi ăn thật giòn nha.
.... ....
Quá trình diễn ra đặc sắc, kịch liệt, vũ kỹ rung động. Kết quả lưỡng bại câu thương, tuy Mộ Chỉ Ly coi như đánh thắng song nàng ta cũng bị thương nặng.
Song trong khi mọi người bị vũ kỹ của Mộ Chỉ Ly làm rung động, thì nàng lại để ý đến thanh kiếm trên tay nàng ta cùng vũ kỹ thân pháp phiêu miểu.
Kỳ thực Mộ Chỉ Ly có thể thắng được, một phần là nhờ thanh bảo kiếm kia bộc phát uy lực. Không biết thanh Minh Sương Kiếm kia có lợi hại như vậy không. Tuy nàng biết nó là bảo kiếm song không lấy ra dùng bởi sẽ gây chú ý (thất phu vô tội, mang ngọc có tội), sẽ gặp rắc rối; hơn nữa nàng cũng đã thử dùng song không thể đem uy lực của nó bộc phát ra như Mộ Chỉ Ly đã làm hôm nay, chỉ thấy kiếm rất sắc bén mà thôi. Nàng nghĩ có nên tìm cho Minh Sương Kiếm một chủ nhân thích hợp hơn không, nếu nó không phát huy được uy lực vốn có thì thật đáng tiếc nha. Đúng là nàng rất cần một thanh kiếm tốt để dùng, cũng rất muốn giữ thanh Minh Sương Kiếm cho riêng mình, song như vậy sẽ lãng phí một thanh bảo kiếm hiếm có nha.
Đời trước trong võ lâm giang hồ phổ biến loại võ công là khinh công, ai ai cũng biết sử dụng, bất quá trình độ cũng khác nhau. Cao thủ nhị lưu, tam lưu có thể đạt tới trình độ Đạp Tuyết Vô Ngân (lướt trên tuyết, cỏ cây mà không để lại dấu chân); mà cao thủ nhất lưu như Đông Phương Bất Bại đời trước có thể thi triển khinh công thượng thư đến Hư Vô Tàn Ảnh (nhanh đến mức chỉ như cái bóng lướt qua). Còn thứ Mộ Chỉ Ly thi triển ở trên lôi đài dường như đã kết hợp được cốt lõi của khinh công với thiên lực tạo thành một loại vũ kỹ thân pháp, tạm gọi là Phiêu Miểu thân pháp đi. Nhìn 3 bóng dáng giống nhau trên lôi đài, có thể làm cùng một động tác giống nhau, nàng nghĩ có lẽ đây là cảnh giới Huyễn Ảnh Phân Thân.
Tuy rằng trong thời gian sống tại Hàn gia, nàng cũng có lén luyện tập khinh công song không bài bản. Song để tránh khiến người khác nhìn ra điểm khác lạ, nghi ngờ rồi có thể sẽ tăng cường người giám sát nàng thì sao như thế rất bất lợi cho nàng... nàng cũng chỉ là buộc vào hai chân túi cát, rồi thường xuyên leo trèo, chạy nhảy (như vậy trong mắt người khác chỉ là tiểu hài tử nghịch ngợm, ham chạy nhảy mà thôi). Sau nhiều năm kiên trì, tốc độ đi, chạy của nàng cũng nhanh hơn người khác, có thể dễ dàng nhảy lên cây cao , trèo tường, hay nhảy lên nóc nhà, song hôm nay nhìn Mộ Chỉ Ly thi triển Phiêu Miểu thân pháp kia khiến nàng động tâm. Hiện giờ không còn ở địa bàn Hàn gia nữa, phải hảo hảo nghiên cứu xem nên bộ khinh công nào phù hợp với bản thân, chọn ra một cái nghiêm túc luyện tập vậy.
Lại nhìn Mộ Chỉ Ly thuần thục sử dụng ngân châm chữa thương, nàng ta không chỉ là tu luyện giả còn là dược sư, lại biết dụng độc, lại biết thuật châm cứu, biết rõ huyệt vị. Quan trọng là nàng ta và Hàn Như Liệt và nàng ta là một đôi, khả năng cấu kết lại trong ngoài phối hợp đối phó nàng rất lớn, đúng là rắc rối lớn. Nàng nghĩ hiện tại, thực lực còn chưa bằng người, tốt nhất nên tránh xa nàng ta ra, bản năng mách bảo nàng như vậy.
Ở thời điểm Mộ Chỉ Ly trị thương, bốn vị điện chủ cũng không nhàn rỗi. Chấp Sự các điện bắt đầu hỏi thăm tân đệ tử muốn tiến vào điện, đại bộ phận đệ tử chỉ có thể đủ tiến vào phân điện tu luyện, chỉ có một ít người được điền chủ xem trọng có thể tiến vào chủ điện tu luyện.
Đến lượt Đinh Thục Nghi được hỏi : “Ngươi muốn tiến vào điện nào trong bốn điện?”
Nàng không trả lời ngay mà hỏi lại: “Chấp sự ngài có thể cho đệ tử biết Lăng Lạc Trần thuộc điện nào không?”
“Thanh Long điện”
“Vậy vào Thanh Long điện đi”
Chấp sự nghĩ,lại có một nữ đệ tử si mê Lăng tiểu tử kia rồi. Còn Đinh Thục Nghi lại nghĩ, bốn điện này cũng không khác biệt lắm, đến đâu mà chả là tu luyện. Lăng Lạc Trần kia, nghe nói là đệ tử quan môn của cung chủ Thần Quyết cung, có lẽ biết nhiều hơn đệ tử khác, chuyện tu luyện, chuyện Minh Sương Kiếm, hỏi hắn có lẽ sẽ có thông tin hữu ích. Nếu ở cùng một điện, gặp nhau sẽ tiện hơn.
... ...
Bài học nàng thu được qua trận đấu này chính là
Một: không nên khinh địch, cho dù thực lực kẻ đó kém mình, Uyển Vận thất bại thê thảm chính vì coi thường thực lực của Mộ Chỉ ly.
Hai:Vũ kỹ càng mạnh mẽ càng mất thời gian tụ lực, cũng hao tốn lượng lớn thiên lực, vì vậy nếu có thể công kích đối thủ trước khi hắn triển khai xong vũ kỹ cũng là lựa chọn không tồi, muốn vậy tốc độ của nàng phải nhanh hơn đối thủ.
Ba: người nào có càng nhiều con bài chưa lật hơn, khả năng người đó chiến thắng cao hơn.