Hàn Thành Hạo càng xem tin tức thu về, càng kinh hãi, không nghĩ tới ở nơi này trong thời gian thật ngắn, Mộ Chỉ Ly đã đạt được danh tiếng như vậy. Nghĩ tới ban đầu mình nhìn Mộ Chỉ Ly thấy chướng mắt, nói như vậy tới nay thì chính là hắn đã trông nhầm rồi, ánh mắt mình còn không bằng đứa con trai này a!
Lăng Lạc Trần, Tư Đồ Diêu, hai người kia đều rất là ưu tú, thậm chí không chút nào thua kém với Liệt nhi, kể từ đó, đã biết tình địch của nhi tử là không ít a!
Lăng Lạc Trần trước kia chính là cùng Liệt nhi nổi danh, mà Tư Đồ Diêu thành danh mặc dù muộn hơn một chút, nhưng trong khoảng thời gian ngắn đã vang dội, đừng nói là hắn hiện tại đã xác định là Thiếu tông chủ Dược Tông rồi.
Dùng thân phận so sánh thì một so với một lại mạnh hơn, mà ưu thế của Liệt nhi vốn không coi là gì, lại thêm mọi người đều biết Liệt nhi nhà hắn đã có vị hôn thê-Đinh Thục Nghi. Có lẽ nên giải quyết chuyện bảo tàng Quân gia càng sớm càng tốt.
Hắn cũng bắt đầu tò mò đối với cô gái Mộ Chỉ Ly chưa từng thấy mặt này đến tột cùng người như thế nào, mà ba người ưu tú như thế đều thích nàng. Phải biết rằng tình cảnh này dĩ vãng chưa bao giờ phát sinh, ba người này bất luận là tướng mạo, thực lực hay là địa vị cũng là số một số hai, ngày thường vô số cô gái đối với bọn họ ái mộ, song ba người này tâm tư lại cùng đặt ở trên người của nàng, đây cũng không phải là người bình thường có thể làm được .
.... ....
Nghị Sự đường Hàn gia;
Gia chủ cùng các trưởng lão đang sôi nổi đưa ra ý kiến làm sao để bảo tàng kia được mở ra. Hàn gia không thể nào chấp nhận nuôi Đinh Thục Nghi 20 năm không công như vậy.
Sau một hồi thảo luận, mọi người thống nhất là Hàn Thành Hạo bị bệnh lạ, vì vậy gọi nghĩa nữ Đinh Thục Nghi về nhà một chuyến. Lại thống nhất câu chuyện : cả nhà Đinh Thục Nghi bị kẻ thù đuổi giết, lúc đó Hàn Thành Hạo đi ngang qua, song chỉ cứu được Đinh Thục Nghi, sau lại nuôi dưỡng suốt 20 năm. Bố mẹ Đinh Thục Nghi có để lại cho nàng một ít đồ trong mật thất trên núi Tây Vân Sơn, lúc trước nàng còn nhỏ nên Hàn gia bảo quản hộ, nay đã trưởng thành nên giao lại cho nàng. Như vậy tất nhiên là nàng ta sẽ đến lấy.
.... ....
Thần Quyết cung,
Khi Hàn Như Liệt đến báo tin gia chủ bệnh nặng, gọi Đinh Thục Nghi trở về một chuyến. Đinh Thục Nghi nghĩ một lát: “Liệt ca ca, sáng mai lên đường đi; dẫn cả Mộ Chỉ Ly về cùng đi. Nàng ta vừa biết luyện đan, vừa biết y thuật, biết dùng ngân châm; biết đâu có thể chữa bệnh được cho Hàn bá phụ”
“Vậy muội nghỉ ngơi, sáng mai lên đường sớm.”
.... ....
Sáng hôm sau, dưới chân núi, có 4 người, một hồng hồ ly. Ngoài Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly, thì Đinh Thục Nghi còn kéo cả Lăng Lạc Trần đi cùng nữa.
“Lăng công tử, đây là đi xuống núi lịch lãm sao, thật trùng hợp” Hàn Như Liệt tò mò hỏi.
“Ta đến Hàn gia có việc” Lăng Lạc Trần lạnh nhạt đáp lại.
Hai tình địch đi cùng nhau khiến không khí vô cùng quỷ dị. Ai, không biết dọc đường này Hàn Như Liệt đánh đổ bao nhiêu bình giấm nữa, lời nói ngày càng chua lè. Đinh Thục Nghi lắc đầu, chẳng giống tác phong của Hàn thiếu chủ hàng ngày gì cả, đúng là người đang yêu lời nói, hành vi cũng thay đổi. Nghĩ lại không phải mình trước đây còn hơn thế cơ, vì tên Dương Liên Đình kia buông tha hết thảy, mặc nữ trang, trang điểm, thay đổi cả giọng nói...làm một phụ nhân toàn tâm toàn ý vì phu quân.... đáng tiếc cái nhận được cũng chỉ là hư tình giả ý mà thôi....
Dọc đường Hàn Như Liệt còn đem tên cùng tính cách của những nhân vật trọng yếu trong gia tộc đều nói rõ ràng cho Mộ Chỉ Ly, làm cho nàng đối với người của Hàn gia hiểu rõ thêm mấy phần. Xem ra là muốn cho nàng ta ra mắt trưởng bối rồi đây.
Còn Đinh Thục Nghi lại hướng Lăng Lạc Trần cùng Mộ Chỉ Ly giới thiệu một số nơi có phong cảnh đẹp, món ăn ngon, rượu ngon gần Hàn gia.
Trước cửa Hàn gia.
Bốn người lấy lại tinh thần rồi đĩnh đạc bước vào. Hàn Như Liệt nắm chặt tay Mộ Chỉ Ly, để khẳng định mối quan hệ của hai người đồng thời giúp nàng ta bớt khẩn trương. Dù gì đi gặp trưởng bối của nhà trai, có cảm giác như con dâu đi gặp cha mẹ chồng, nên trong lòng khẩn trương cũng là thường tình.
Bọn họ vừa đi vào, các đệ tử Hàn gia liền chú ý tới. Hàn Như Liệt là Thiếu chủ của Hàn gia nên ở Hàn gia có uy nghiêm cực cao, mọi người nhìn thấy bên cạnh Hàn Như Liệt có một nữ tử tuyệt mỹ cũng ngẩn ra, song khi nhìn thấy hai người tay trong tay liền biết ngay quan hệ của hai người. Trong lòng không khỏi hiện lên một tia hâm mộ, cô gái này so với Đinh Thục Nghi còn đẹp hơn a! vận khí Hàn Như Liệt thật là tốt, cô gái như vậy cũng không phải người bình thường có thể nắm bắt được.
Còn nữa bên cạnh là nam tử tuấn dật, bạch y phiêu diêu, tóc đen như mực, toàn thân toát ra hơi thở lạnh nhạt xa cách như tiên nhân không vướng bụi hồng trần.... kia, kia chẳng phải là Lăng Lạc Trần của Thần Quyết cung hay sao?
Nhìn lại...Đinh Thục Nghi một thân váy đỏ tiên diễm, đầy phong tình, trên tay nàng là tiểu hồ ly lông đỏ rực cũng đầy quyến rũ nha.
Hôm nay là ngày gì mà vào cửa toàn là tuấn nam, mỹ nữ thế này... Mà khoan sao thiếu chủ lại có thể nắm tay Mộ cô nương ngay trước mặt Đinh tiểu thư như vậy, không sợ hai nữ nhân kia gây chuyện thị phi sao.... Đinh Thục Nghi cũng chẳng phải người hiền lành gì, mà Mộ cô nương cũng chẳng phải loại yếu đuối, phen này có trò hay để xem rồi đây.
..... .....
Dọc đường đi không ít người rối rít chào hỏi bọn họ.
Bọn nam tử hâm mộ Hàn Như Liệt lại có thể tìm được một cô gái tuyệt mỹ như vậy, trong mơ hồ toát ra khí chất bất phàm của nàng, nhìn một cái là có thể phát hiện ra ngay.
Bọn nữ tử lại hâm mộ Mộ Chỉ Ly có vận khí tốt, thế mà Hàn Như Liệt lại thích nàng, hơn nữa nhìn bộ dáng kia thì không phải chỉ là thích bình thường. Lại nhìn Lăng Lạc Trần bên cạnh, nam tử này cũng không hề kém cạnh thiếu chủ, bất quá hắn vốn nổi tiếng không thân cận người lạ, đặc biệt là nữ tử...vậy nên các nàng cũng chỉ có thể ngắm nhìn dung nhan trích tiên kia thôi....
... ...
Trong phòng, Hàn Hạo Thành được chuẩn đoán bị bệnh đang được Mộ Chỉ Ly kê thuốc, mấy vị trưởng lão đứng bên cạnh lo lắng. Tuy Đinh Thục Nghi nàng không phải dược sư hay thầy thuốc, nhưng cũng biết chút ít y lý, những vị thuốc kia nàng cũng nhận ra, đơn thuốc này chỉ là thuốc bồi bổ thân thể thôi. Xem ra nghĩa phụ này đến phần là giả bệnh để lừa nàng về, việc này Hàn Như Liệt cũng đã nói với Mộ Chỉ Ly nên nàng ta mới diễn như thật vậy.
Hàn Hạo Thành kể cho nàng nghe chuyện về cha mẹ nàng, bọn họ chết như thế nào, hắn cứu được nàng ra sao. Lại nói nhà đẻ nàng có để lại cho nàng ít đồ làm của hồi môn, song vì nàng còn nhỏ nên hắn chưa cho nàng biết, sợ nàng bị kẻ xấu lợi dụng, lừa lọc. Nay nàng đã lớn khôn nên hắn cũng yên tâm phần nào. Của hồi môn kia dĩ đặt trong mật thất tại núi Tây Vân Sơn.
Đinh Thục Nghi ngoài mặt vẫn là lo lắng, quan tâm đến bệnh tình nghĩa phụ, trong lòng lại hừ lạnh. Đúng là một lũ ngụy quân tử, mặt ngoài đạo mạo, chính nghĩa; bên trong xấu xa, âm hiểm. Chẳng khác gì Tả Lãnh Thiền, Nhạc Bất Quần của Ngũ Nhạc Kiếm phái đời trước; miệng toàn đạo đức, nhân nghĩa, mà lòng dạ thì quanh co, mưu mẹo.
... ...
Sáng hôm sau, tại Nghị Sự đường Hàn gia.
Hôm nay đến đây là chủ yếu là để Mộ Chỉ Ly ra mắt các trưởng lão tại Hàn gia. Thôi thì cho gọi Đinh Thục Nghi nàng đến cũng hiểu được đi song việc này vốn không liên quan gì đến Lăng Lạc Trần, vậy mà cả hắn cũng bị gọi đến, không rõ là có ý tứ gì. Bốn người bọn họ cùng nhau đi đến, mà lúc này trong nghị sự đường cũng ngồi đầy người.
“Gia chủ” Hàn Như Liệt, cùng Đinh Thục Nghi đồng thời hướng phía Hàn Thành Hạo thi lễ một cái.
Mộ Chỉ Ly khom mình hành lễ nói: “Ra mắt Hàn tiền bối, ta chính là Mộ Chỉ Ly.” Thái độ không kiêu không nóng nảy, bình tĩnh trấn định.
“Lăng Lạc Trần, Thần Quyết cung bái phỏng Hàn gia chủ” Vẫn giọng nói thanh thúy, không chút độ ấm.
Hàn Thành Hạo vừa ý gật đầu: “Ngồi cả đi, ngồi xuống nói.”
Bốn người nhanh chóng ngồi xuống vị trí thích hợp. Tầm mắt những người khác ở Hàn gia đều rơi vào trên người Mộ Chỉ Ly, âm thầm đánh giá, đều có tâm tư.
“ Đinh Thục Nghi còn ở đây mà ngươi lại dẫn nữ nhân khác về. Nếu truyền ra ngoài những người khác sẽ có ý kiến gì về Hàn gia chúng ta? Ngươi là Thiếu chủ Hàn gia như vậy thì có thể nào làm người khác phục mình?”
“Tam trưởng lão, ngươi nói như vậy có thể nào là quá nghiêm trọng một chút sao. Lúc trước ở Hàn gia ta cho tới bây giờ cũng chưa từng nói Đinh Thục Nghi là vị hôn thê của Hàn Như Liệt.” Đại trưởng lão lên tiếng phản bác, hắn biết hôm nay Tam trưởng lão nhất định sẽ thêu dệt chuyện.....
Nhìn hai người đối chọi gay gắt, nghị sự đường càng thêm an tĩnh. Đinh Thục Nghi nhìn người Hàn gia mâu thuẫn thì càng vui vẻ, nghĩ sau này Tam trưởng lão có khả năng làm phản không nhỉ?
Hàn Thành Hạo vỗ vỗ cái bàn, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Hai người các ngươi đây là đang làm cái gì? Đinh Thục Nghi và Hàn Như Liệt chúng nó chỉ coi nhau như huynh muội không có ý định thành phu thê của nhau? Bọn chúng còn chưa nói gì, hai người các ngươi đã tranh cãi ầm ỹ, chẳng ra thể thống gì. Hôm nay muốn để cho các vị trưởng lão đến xem một chút con dâu tương lai của ta, cũng là nữ chủ nhân tương lai của Hàn gia- Mộ Chỉ Ly.”
Lời này vừa nói ra, trên mặt các vị trưởng lão thượng đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Trước đó không lâu bọn họ mới được gia chủ gọi đến Nghị Sự đường, chưa từng nghĩ hôm nay lại là tuyên bố về nữ chủ nhân tương lai!
Bọn họ rời đi để lại các vị trưởng lão tranh luận, có lẽ đây mới là lúc nghị sự thực sự, đáng tiếc Đinh Thục Nghi không có được ở lại chứng kiến một màn này.
Với sự ủng hộ của gia chủ, sự ưu tú của Mộ Chỉ Ly trong cả tu luyện và luyện đan, coi như thân phận con dâu tương lai của Hàn gia này đã được xác lập.
.... ....
Trong phòng, Đinh Thục Nghi vừa gặm táo, vừa vuốt ve lông Hỏa Nhi vừa suy nghĩ bước tiếp theo nên làm như thế nào. Mật thất được mở ra, giá trị của “Đinh Thục Nghi” cũng hết, tính mạng suy gặp nguy ah, thực lực bản thân còn quá yếu, tức chết mà. Hàn gia đã nói mật thất là đồ cha mẹ mình để lại, nếu không mở ra sẽ khiến người khác hoài nghi, hơn nữa không có thứ gì là vĩnh viễn cả, bao nhiêu năm nay bọn họ không mở được nhưng nhỡ đâu sau này bọn họ tìm được cách nào đó mở được thì sao?
Mà hiện tại có mấy ám vệ đang theo dõi nhất cử nhất động của bản thân, ây xem ra vẫn nên sớm mở cái mật thất kia ra thôi, cảm giác có người giám thị không thoải mái chút nào.