Mưa tiếp tục kéo dài đến cuối tuần.
Ra khỏi sân tập, Cố Quyết lên xe không có ô, khi đi đến bên đường, chiếc áo phông ướt một nửa đang bám vào lưng, phác họa đường nét cơ thể săn chắc và cứng cáp của chàng trai.
Đường phố vắng vẻ, bầu trời buổi trưa u ám như màn đêm.
Ngồi trong xe, lúc Cố Quyết bật điện thoại lên, hàng loạt tin nhắn lần lượt nhảy ra.
Anh nhấp vào và xem qua từng cái một.
[Cố Quyết chào buổi sáng
Cuối tuần vui vẻ
Hình như hôm qua trời mưa suốt đêm, lúc anh ngủ có nghe thấy tiếng mưa không?
Trời mưa anh vẫn còn phải tập luyện à? Ra ngoài nhớ mang theo ô nhé.]
……
Câu cuối cùng là tin voice, Cố Quyết vô thức lấy tai nghe từ trong túi tập ra.
Ngay khi điện thoại được kết nối Bluetooth, giọng nói của cô gái phát ra từ tai nghe: “Cố Quyết, sao anh không trả lời tin nhắn của em? Anh không muốn chào buổi sáng với em sao?”
Tin nhắn được gửi đi cách đây ba tiếng, có lẽ vì vừa mới tỉnh dậy nên lúc này giọng nói của cô nghe có vẻ mềm mại và khàn khàn không giống bình thường.
Điều này làm anh nhớ đến mèo con ở nhà, sau khi gây rắc rối nó sẽ cư xử nũng nịu với anh.
Vì vậy trong góc tối im lặng, Cố Quyết nghe đi nghe lại mấy lần.
Mãi cho đến khi nụ cười trên khóe môi không giấu được, anh mới gõ nhẹ vào màn hình và trả lời: “Chào buổi sáng”
Avatar hình như đang chờ điện thoại, gần như lập tức trả lời: [Buổi trưa rồi, anh ngốc ghê ]
Lúc này, dường như có thứ gì đó đang nhẹ nhàng chạm tới vào trái tim anh.
Anh không muốn trả lời, ngón tay ấn lên màn hình, nhưng lại anh cảm thấy một cảm xúc vô hình đang điều khiển trái tim mình, cuối cùng nửa phút sau, đầu ngón tay rơi xuống màn hình, Cố Quyết gửi tin nhắn cho cô: [Cuối tuần vui vẻ]
Lần này, câu trả lời của cô gái là một giờ sau, lúc này Cố Quyết đang cho mèo què một chân uống nước trong phòng khách tầng hai.
Mập Mập là chú mèo hoang mà Cố Quyết nhặt được trong một trận mưa to vài năm trước. Thời điểm anh nhặt được nó, bụng và tay chân của mèo con đầy vết thương, nhiều bộ phận có vết thương lớn như đã bị dùng sức xé rách, một nửa bộ lông dính be bét máu, bàn chân trước và sau tai của nó có nhiều vết cắt sâu chưa lành.
Cố Quyết thấy cảnh ngộ đáng thương của nó nên mang về nhà và nuôi nó thành một con mèo nhỏ mập mạp với tính khí kỳ lạ.
Nghe thấy tin nhắn nhắc nhở, Cố Quyết đặt Mập Mập đang ăn vạ trong tay xuống, mở tin nhắn ra.
Anh thấy cô trả lời: [Cuối tuần thật khó chịu]
Cố Quyết gõ chữ nhanh hơn bình thường rất nhiều, hỏi: [Sao thế?]
Một phút sau, cô gái gửi voice: [Bởi vì cuối tuần không có cách nào để gặp Cố Quyết. Những ngày em không thể nhìn thấy Cố Quyết khó chịu lắm luôn.]
Cô ấy không nói “anh”, chỉ nói “Cố Quyết’’.
Sự khác biệt tinh tế này khiến tim anh đập không kiểm soát được.
Cố Quyết phải thừa nhận rằng anh thích giọng nói của cô gái khi cô gọi tên anh.
Anh khó khăn và lúng túng đi tìm kiếm trong đầu tất cả chủ đề để nói, dòng chữ trong hộp nhập liên tục rồi chỉnh sửa, cuối cùng anh chỉ gửi một tin: [Cuối tuần cậu làm gì thế?]
Không lâu sau, cô gửi một hình ảnh.
Trong ảnh chỉ có một bàn phủ đầy giấy thi, mỗi tờ giấy đều dày đặc chữ.
Cố Quyết phóng to bức ảnh lên rồi nhìn thấy lớp sơn cũ ở mép bàn đã loang lổ và bong tróc từ lâu. Có lẽ vì thời tiết mưa nên màu sắc trong ảnh cũng ảm đạm theo.
Để trả lời, Cố Quyết đã chụp ảnh mèo con đang ăn ở nhà và gửi cho cô.
Tiếng “tách” từ điện thoại trực tiếp chọc giận Mập Mập, nó trực tiếp bỏ ăn, cong lưng, méo méo lên phản đối Cố Quyết.
Rồi nó quay về cái tổ nhỏ của mình trong góc
Nhưng giây tiếp theo, khi Mập Mập nghe thấy giọng nói của cô gái trong điện thoại của Cố Quyết, nó đột nhiên ngẩng đầu lên.
Con mèo què một chân bò ra khỏi vùng an toàn, khom lưng nhảy lên ghế sofa, giẫm lên quần áo của Cố Quyết, chân trước liên tục gõ vào màn hình điện thoại của anh.
“Mày đang làm gì thế?” Cố Quyết lấy điện thoại ra, vẻ mặt lạnh lùng.
Lại thấy Mập Mập cáu kỉnh giẫm lên bụng của anh.
“Không được quậy”
Con mèo béo duỗi chân trước ra định cào anh.
Khi Cố Quyết đang tránh, ngón tay anh vô tình chạm vào màn hình điện thoại.
Giọng nói của cô gái lại vang lên:
“Con mèo dễ thương thật đấy, nó tên là gì vậy?”
Nghe thấy câu này.
Con mèo kì lạ ngay lập tức trở nên ngoan ngoãn, nó rúc vào trong ngực Cố Quyết, nghiêng đầu và nhẹ nhàng “meo meo” về phía điện thoại.
Cố Quyết dường như cảm giác gì đó, vuốt ve sau gáy mèo con, ôm nó vào trong ngực, “Mày thích cô ấy à?”
Lúc này, mèo con vốn luôn cáu kỉnh và hung dữ với mọi người, đột nhiên cong đuôi và bắt đầu vẫy vẫy.
Ra khỏi sân tập, Cố Quyết lên xe không có ô, khi đi đến bên đường, chiếc áo phông ướt một nửa đang bám vào lưng, phác họa đường nét cơ thể săn chắc và cứng cáp của chàng trai.
Đường phố vắng vẻ, bầu trời buổi trưa u ám như màn đêm.
Ngồi trong xe, lúc Cố Quyết bật điện thoại lên, hàng loạt tin nhắn lần lượt nhảy ra.
Anh nhấp vào và xem qua từng cái một.
[Cố Quyết chào buổi sáng
Cuối tuần vui vẻ
Hình như hôm qua trời mưa suốt đêm, lúc anh ngủ có nghe thấy tiếng mưa không?
Trời mưa anh vẫn còn phải tập luyện à? Ra ngoài nhớ mang theo ô nhé.]
……
Câu cuối cùng là tin voice, Cố Quyết vô thức lấy tai nghe từ trong túi tập ra.
Ngay khi điện thoại được kết nối Bluetooth, giọng nói của cô gái phát ra từ tai nghe: “Cố Quyết, sao anh không trả lời tin nhắn của em? Anh không muốn chào buổi sáng với em sao?”
Tin nhắn được gửi đi cách đây ba tiếng, có lẽ vì vừa mới tỉnh dậy nên lúc này giọng nói của cô nghe có vẻ mềm mại và khàn khàn không giống bình thường.
Điều này làm anh nhớ đến mèo con ở nhà, sau khi gây rắc rối nó sẽ cư xử nũng nịu với anh.
Vì vậy trong góc tối im lặng, Cố Quyết nghe đi nghe lại mấy lần.
Mãi cho đến khi nụ cười trên khóe môi không giấu được, anh mới gõ nhẹ vào màn hình và trả lời: “Chào buổi sáng”
Avatar hình như đang chờ điện thoại, gần như lập tức trả lời: [Buổi trưa rồi, anh ngốc ghê ]
Lúc này, dường như có thứ gì đó đang nhẹ nhàng chạm tới vào trái tim anh.
Anh không muốn trả lời, ngón tay ấn lên màn hình, nhưng lại anh cảm thấy một cảm xúc vô hình đang điều khiển trái tim mình, cuối cùng nửa phút sau, đầu ngón tay rơi xuống màn hình, Cố Quyết gửi tin nhắn cho cô: [Cuối tuần vui vẻ]
Lần này, câu trả lời của cô gái là một giờ sau, lúc này Cố Quyết đang cho mèo què một chân uống nước trong phòng khách tầng hai.
Mập Mập là chú mèo hoang mà Cố Quyết nhặt được trong một trận mưa to vài năm trước. Thời điểm anh nhặt được nó, bụng và tay chân của mèo con đầy vết thương, nhiều bộ phận có vết thương lớn như đã bị dùng sức xé rách, một nửa bộ lông dính be bét máu, bàn chân trước và sau tai của nó có nhiều vết cắt sâu chưa lành.
Cố Quyết thấy cảnh ngộ đáng thương của nó nên mang về nhà và nuôi nó thành một con mèo nhỏ mập mạp với tính khí kỳ lạ.
Nghe thấy tin nhắn nhắc nhở, Cố Quyết đặt Mập Mập đang ăn vạ trong tay xuống, mở tin nhắn ra.
Anh thấy cô trả lời: [Cuối tuần thật khó chịu]
Cố Quyết gõ chữ nhanh hơn bình thường rất nhiều, hỏi: [Sao thế?]
Một phút sau, cô gái gửi voice: [Bởi vì cuối tuần không có cách nào để gặp Cố Quyết. Những ngày em không thể nhìn thấy Cố Quyết khó chịu lắm luôn.]
Cô ấy không nói “anh”, chỉ nói “Cố Quyết’’.
Sự khác biệt tinh tế này khiến tim anh đập không kiểm soát được.
Cố Quyết phải thừa nhận rằng anh thích giọng nói của cô gái khi cô gọi tên anh.
Anh khó khăn và lúng túng đi tìm kiếm trong đầu tất cả chủ đề để nói, dòng chữ trong hộp nhập liên tục rồi chỉnh sửa, cuối cùng anh chỉ gửi một tin: [Cuối tuần cậu làm gì thế?]
Không lâu sau, cô gửi một hình ảnh.
Trong ảnh chỉ có một bàn phủ đầy giấy thi, mỗi tờ giấy đều dày đặc chữ.
Cố Quyết phóng to bức ảnh lên rồi nhìn thấy lớp sơn cũ ở mép bàn đã loang lổ và bong tróc từ lâu. Có lẽ vì thời tiết mưa nên màu sắc trong ảnh cũng ảm đạm theo.
Để trả lời, Cố Quyết đã chụp ảnh mèo con đang ăn ở nhà và gửi cho cô.
Tiếng “tách” từ điện thoại trực tiếp chọc giận Mập Mập, nó trực tiếp bỏ ăn, cong lưng, méo méo lên phản đối Cố Quyết.
Rồi nó quay về cái tổ nhỏ của mình trong góc
Nhưng giây tiếp theo, khi Mập Mập nghe thấy giọng nói của cô gái trong điện thoại của Cố Quyết, nó đột nhiên ngẩng đầu lên.
Con mèo què một chân bò ra khỏi vùng an toàn, khom lưng nhảy lên ghế sofa, giẫm lên quần áo của Cố Quyết, chân trước liên tục gõ vào màn hình điện thoại của anh.
“Mày đang làm gì thế?” Cố Quyết lấy điện thoại ra, vẻ mặt lạnh lùng.
Lại thấy Mập Mập cáu kỉnh giẫm lên bụng của anh.
“Không được quậy”
Con mèo béo duỗi chân trước ra định cào anh.
Khi Cố Quyết đang tránh, ngón tay anh vô tình chạm vào màn hình điện thoại.
Giọng nói của cô gái lại vang lên:
“Con mèo dễ thương thật đấy, nó tên là gì vậy?”
Nghe thấy câu này.
Con mèo kì lạ ngay lập tức trở nên ngoan ngoãn, nó rúc vào trong ngực Cố Quyết, nghiêng đầu và nhẹ nhàng “meo meo” về phía điện thoại.
Cố Quyết dường như cảm giác gì đó, vuốt ve sau gáy mèo con, ôm nó vào trong ngực, “Mày thích cô ấy à?”
Lúc này, mèo con vốn luôn cáu kỉnh và hung dữ với mọi người, đột nhiên cong đuôi và bắt đầu vẫy vẫy.