Quế nhi không muốn gặp lại Bạch Bạch lắm, nàng cảm thấy ở cùng Bạch Bạch một chỗ, luôn làm ý chí tinh thần nàng sa sút, đầu óc luôn nghĩ đến cuộc sống tự do tự tại, đồng thời đối với quyền hành hiện tại sinh ra chán ghét mà vứt bỏ, loại hiện tượng này cực kỳ không tốt, chẳng khác nào đang phủ định cố gắng nỗ lực của nàng gần mấy trăm năm!
Làm một con mèo có gì tốt?! Nàng còn nhớ mang máng ngày trước trước khi thành tinh ăn cũng không được no, ngược lại luôn luôn trong những ngày thiếu chút nữa trở thành đồ ăn của ác quỷ yêu thú đáng sợ, cùng với bối cảnh hiện tại đắc ý khi mấy vạn thủ hạ quỷ tốt yêu binh, một số lớn yêu ma pháp lực cao cường đối với nàng nói gì nghe nấy, quỳ rạp dưới chân nàng chỉ cầu nàng ưu ái, khác biệt đó quả thực giống như thiên đường với Địa Ngục vậy.
Loại cuộc sống này mới là cuộc sống nàng muốn! Ngọc Lưu Ly yêu phi nàng là một trong những yêu ma thực lực mạnh nhất ở địa ngục, không phải là một con mèo đen (hắc miêu) bình thường tên Quế Nhi.
Nghe được Mặc Yểm phân phó nàng hai ngày này ở đại điện Bình Đẳng Vương cùng Bạch Bạch thử chiêu, Quế Nhi lòng tràn đầy không muốn, nhẹ giọng nói: "Ngày mai chính là ngày tiên ma đại chiến lôi đài, các lộ nghĩa quân tập hợp, thuộc hạ nếu vắng họp, chỉ sợ…"
" Bạch Bạch đối với ta mà nói, so với một nhóm yêu ma thần tiên quan trọng hơn nhiều, ta không muốn nàng biết việc này, càng không thể để nàng tham dự vào." Mặc Yểm ít khi mở miệng giải thích với thuộc hạ, để Ngọc Lưu Ly yêu phi hiểu được ba việc: thứ nhất, mệnh lệnh này không để cho cự tuyệt, thứ hai, bảo hộ Bạch Bạch là chuyện quan trọng nhất trong mắt Mặc Yểm, thứ ba, hắn đem việc này ủy thác giao cho nàng, chính là chứng minh hắn đối với nàng có sự tín nhiệm vượt xa hơn hẳn so với những tên phản quân đầu mục đến quy thuận khác. Việc đã đến nước này, Quế Nhi chỉ đành cúi đầu vẻ mặt cung kính tiếp nhận hạ mệnh lệnh.
Bạch Bạch sớm đã ở trong hoa viên chờ rồi, Quế Nhi thấy nàng phe phẩy đuôi to, đôi mắt hồ ly cười tít, cảm thấy một bụng oán khí của mình bị kìm nén lại không phát tác ra được, tên ngốc đều có thể nhìn ra, Bạch Bạch là thật sự cao hứng khi nàng đến.
Duỗi tay không đánh khuôn mặt tươi cười… Hồ, quên đi!
Bạch Bạch thi triển kết giới phép thuật bay nhanh ở xung quanh người, đem mình cùng Quế Nhi bao bọc ở trong đó, lúc này mới biến ra hình người, chạy đến Quế Nhi bên người kéo tay nàng nói: "Quế nhi tỷ tỷ, ngươi mấy ngày này bề bộn nhiều việc sao? Như thế nào không đến chơi với ta?"
Bạch Bạch cảm giác được nàng cố ý xa cách, có chút không hiểu, nàng rõ ràng không có trêu chọc Quế Nhi tỷ tỷ tức giận a! Chẳng qua nghĩ lại, có lẽ là bởi vì Mặc Yểm phái quá nhiều chuyện cho nàng làm, cho nên tâm tình nàng không vui đi, vì thế cười tủm tỉm nói: "Được rồi! Mặc Yểm dạy ta mấy phép thuật chiến đấu, chỉ có điều cũng chưa có người giúp ta cùng luyện tập. Tỷ tỷ trước tiên nhìn xem ta sử dụng có đúng hay không?"
Quế nhi từng nghe Huyền Minh ma bức nói về pháp lực cao cường của Bạch Bạch, lúc trước trên đường đem nàng bắt về, nàng thi triển Phong Nhận (biến gió thành dao) thiếu chút nữa đem hắn cắt thành mấy mảnh, may mắn Mặc Yểm đúng lúc đuổi tới mới cứu hắn ra, nhưng nàng thấy Bạch Bạch thế nào cũng không giống cao thủ cực kỳ lợi hại như miệng Huyền Minh ma dơi đã nói, chỉ là hắn trước mặt Mặc Yểm mà cố ý thổi phồng nói ngoa lên, cũng không để ở trong lòng, đợi chứng kiến Bạch Bạch dùng tau pháp quyết, cả một đống phép thuật lợi hại thi triển ra, không ngờ rất là ra hình ra dáng, không khỏi đề cao tinh thần chú ý nhìn kỹ.
Mấy ngày nay Bạch Bạch đều là một mình luyện tập, sớm đem mấy phép thuật Mặc Yểm dạy luyện thuộc làu, luyện tập một lượt, từng bước tiến nhập trạng thái, pháp lực thi triển càng ngày càng tùy tâm như ý, Quế Nhi ở một bên nhìn cả một đám phép thuật uy thế dọa người tại dưới tay nàng tùy ý thi triển, trong lòng rung động không cách nào hình dung!
Loại pháp lực của Bạch Bạch này, chớ nói Huyền Minh ma dơi hoặc nàng không phải địch thủ, chính là hai người liên thủ cũng chưa chắc có thể giành thắng lợi! Nhìn nàng luôn là hình dáng đáng yêu mảnh mai ngây thơ, pháp lực không ngờ kinh người như thế, sợ rằng đạo hạnh không dưới hai ba ngàn năm!
Không thể tưởng được một tiểu Hồ Tiên bên người chủ nhân cũng cao cường như thế, trong lúc nhất thời Quế Nhi chỉ cảm thấy nản lòng thoái chí, nàng luôn tự cho là một trong số ít những cao thủ trong âm ty địa phủ, dưới tay chẳng biết đánh bại bao nhiêu mãnh tướng tiên giới Thiên Đình phái tới, chỉ xem trong tam giới có thể cùng mình địch nổi cũng không có mấy, không nghĩ tới thì ra chính mình kỳ thật là ếch ngồi đáy giếng, có thể hoành hành đến nay, chẳng qua là bởi vì vì không gặp phải cao thủ chân chính!
Bạch Bạch từ đầu tới cối luyện tập một lần, ngừng tay, giữ chặt Quế Nhi hỏi: "Tỷ tỷ, ta dùng chiêu có gì không đúng không?"
Quế Nhi cười khổ nói: "Đúng, rất đúng ! Bạch Bạch muội có pháp lực như vậy, trong địa phủ sợ không có người là địch thủ của muội rồi !"
"Làm sao có thể như thế, sư huynh nói ta một chút kinh nghiệm đối địch đều không có, pháp lực dù tốt cũng vô dụng, vừa lên đến đã bị người đánh gục rồi ." Bạch Bạch nhớ tới lời Vân Cảnh rất là buồn rầu buồn bực.
Quế nhi hồi tưởng một chút Bạch Bạch vừa rồi thi triển phép thuật, quả thật lợi hại vô cùng, nhưng nếu Bạch Bạch không có kinh nghiệm đối phó với địch, vậy khó trách sư huynh của nàng vì nàng mà lo lắng. Thực tế tình huống lúc đối phó với địch thiên biến vạn hóa, địch nhân không phải đứng để ngươi đánh, chẳng những sẽ đánh trả mà còn âm mưu quỷ kế ám khí đả thương người. Đấu pháp chân chính, không phải chỉ nhìn vào pháp lực phép thuật, tốc độ thi pháp, ứng biến năng lực song phương cũng cực kỳ quan trọng.
Quế Nhi tuy rằng lý trí muốn tránh né Bạch Bạch, kỳ thật trong lòng đối với nàng rất có hảo cảm, nhất là để một tiểu cô nương pháp lực hơn cả nàng với vẻ mặt khẩn cầu nhìn nàng, nàng nghĩ lòng dạ muốn cứng rắn cũng thật khó.
" Pháp thuật của muội dùng quen rồi sẽ được." Trước mặt có một cao thủ, Quế Nhi cũng nóng lòng muốn thử.
Pháp lực của Mặc yểm cùng nàng hơn kém quá xa, Bạch Bạch tuy rằng pháp lực cao cường, nhưng không có kinh nghiệm thực chiến, mà nàng chính là từ trong vô số lần sinh tử đại chiến trổ hết tài năng trở thành một phương ngang ngược, song phương ai cũng có sở trường riêng lại đều có sở đoản, đối với nàng cũng là một cơ hội nâng cao pháp thuật rất tốt. Nguồn truyện:
Hai nàng ở trong kết giới đối chiêu, Quế Nhi thiệt tâm chỉ dẫn, nàng ở địa phủ đã lâu, đối với mưu mẹo nham hiểm của bọn yêu ma quỷ quái hiểu rõ ràng, thời cơ so chiêu bách biến vạn hóa, thường xuất hiện những hành động ngoài dự đoán mọi người. Bạch Bạch lúc bắt đầu dưới tay nàng ta nhiều lắm mười chiêu là bị đánh bại, nàng cũng không nổi giận, hấp thụ giáo huấn lại tiếp tục, bất tri bất giác một ngày liền trôi qua, Quế Nhi đều cảm giác trong cơ thể ăn không tiêu, Bạch Bạch vẫn như cũ không kêu một câu mệt, Quế Nhi nhìn cũng không thể không cảm thấy bội phục.
Bóng đêm Địa phủ đã phủ xuống, Quế Nhi vô luận dùng chiêu ám toán quái lạ gì, cũng vô pháp đánh bại Bạch Bạch.
Quế nhi không muốn gặp lại Bạch Bạch lắm, nàng cảm thấy ở cùng Bạch Bạch một chỗ, luôn làm ý chí tinh thần nàng sa sút, đầu óc luôn nghĩ đến cuộc sống tự do tự tại, đồng thời đối với quyền hành hiện tại sinh ra chán ghét mà vứt bỏ, loại hiện tượng này cực kỳ không tốt, chẳng khác nào đang phủ định cố gắng nỗ lực của nàng gần mấy trăm năm!
Làm một con mèo có gì tốt?! Nàng còn nhớ mang máng ngày trước trước khi thành tinh ăn cũng không được no, ngược lại luôn luôn trong những ngày thiếu chút nữa trở thành đồ ăn của ác quỷ yêu thú đáng sợ, cùng với bối cảnh hiện tại đắc ý khi mấy vạn thủ hạ quỷ tốt yêu binh, một số lớn yêu ma pháp lực cao cường đối với nàng nói gì nghe nấy, quỳ rạp dưới chân nàng chỉ cầu nàng ưu ái, khác biệt đó quả thực giống như thiên đường với Địa Ngục vậy.
Loại cuộc sống này mới là cuộc sống nàng muốn! Ngọc Lưu Ly yêu phi nàng là một trong những yêu ma thực lực mạnh nhất ở địa ngục, không phải là một con mèo đen (hắc miêu) bình thường tên Quế Nhi.
Nghe được Mặc Yểm phân phó nàng hai ngày này ở đại điện Bình Đẳng Vương cùng Bạch Bạch thử chiêu, Quế Nhi lòng tràn đầy không muốn, nhẹ giọng nói: "Ngày mai chính là ngày tiên ma đại chiến lôi đài, các lộ nghĩa quân tập hợp, thuộc hạ nếu vắng họp, chỉ sợ…"
" Bạch Bạch đối với ta mà nói, so với một nhóm yêu ma thần tiên quan trọng hơn nhiều, ta không muốn nàng biết việc này, càng không thể để nàng tham dự vào." Mặc Yểm ít khi mở miệng giải thích với thuộc hạ, để Ngọc Lưu Ly yêu phi hiểu được ba việc: thứ nhất, mệnh lệnh này không để cho cự tuyệt, thứ hai, bảo hộ Bạch Bạch là chuyện quan trọng nhất trong mắt Mặc Yểm, thứ ba, hắn đem việc này ủy thác giao cho nàng, chính là chứng minh hắn đối với nàng có sự tín nhiệm vượt xa hơn hẳn so với những tên phản quân đầu mục đến quy thuận khác. Việc đã đến nước này, Quế Nhi chỉ đành cúi đầu vẻ mặt cung kính tiếp nhận hạ mệnh lệnh.
Bạch Bạch sớm đã ở trong hoa viên chờ rồi, Quế Nhi thấy nàng phe phẩy đuôi to, đôi mắt hồ ly cười tít, cảm thấy một bụng oán khí của mình bị kìm nén lại không phát tác ra được, tên ngốc đều có thể nhìn ra, Bạch Bạch là thật sự cao hứng khi nàng đến.
Duỗi tay không đánh khuôn mặt tươi cười… Hồ, quên đi!
Bạch Bạch thi triển kết giới phép thuật bay nhanh ở xung quanh người, đem mình cùng Quế Nhi bao bọc ở trong đó, lúc này mới biến ra hình người, chạy đến Quế Nhi bên người kéo tay nàng nói: "Quế nhi tỷ tỷ, ngươi mấy ngày này bề bộn nhiều việc sao? Như thế nào không đến chơi với ta?"
Bạch Bạch cảm giác được nàng cố ý xa cách, có chút không hiểu, nàng rõ ràng không có trêu chọc Quế Nhi tỷ tỷ tức giận a! Chẳng qua nghĩ lại, có lẽ là bởi vì Mặc Yểm phái quá nhiều chuyện cho nàng làm, cho nên tâm tình nàng không vui đi, vì thế cười tủm tỉm nói: "Được rồi! Mặc Yểm dạy ta mấy phép thuật chiến đấu, chỉ có điều cũng chưa có người giúp ta cùng luyện tập. Tỷ tỷ trước tiên nhìn xem ta sử dụng có đúng hay không?"
Quế nhi từng nghe Huyền Minh ma bức nói về pháp lực cao cường của Bạch Bạch, lúc trước trên đường đem nàng bắt về, nàng thi triển Phong Nhận (biến gió thành dao) thiếu chút nữa đem hắn cắt thành mấy mảnh, may mắn Mặc Yểm đúng lúc đuổi tới mới cứu hắn ra, nhưng nàng thấy Bạch Bạch thế nào cũng không giống cao thủ cực kỳ lợi hại như miệng Huyền Minh ma dơi đã nói, chỉ là hắn trước mặt Mặc Yểm mà cố ý thổi phồng nói ngoa lên, cũng không để ở trong lòng, đợi chứng kiến Bạch Bạch dùng tau pháp quyết, cả một đống phép thuật lợi hại thi triển ra, không ngờ rất là ra hình ra dáng, không khỏi đề cao tinh thần chú ý nhìn kỹ.
Mấy ngày nay Bạch Bạch đều là một mình luyện tập, sớm đem mấy phép thuật Mặc Yểm dạy luyện thuộc làu, luyện tập một lượt, từng bước tiến nhập trạng thái, pháp lực thi triển càng ngày càng tùy tâm như ý, Quế Nhi ở một bên nhìn cả một đám phép thuật uy thế dọa người tại dưới tay nàng tùy ý thi triển, trong lòng rung động không cách nào hình dung!
Loại pháp lực của Bạch Bạch này, chớ nói Huyền Minh ma dơi hoặc nàng không phải địch thủ, chính là hai người liên thủ cũng chưa chắc có thể giành thắng lợi! Nhìn nàng luôn là hình dáng đáng yêu mảnh mai ngây thơ, pháp lực không ngờ kinh người như thế, sợ rằng đạo hạnh không dưới hai ba ngàn năm!
Không thể tưởng được một tiểu Hồ Tiên bên người chủ nhân cũng cao cường như thế, trong lúc nhất thời Quế Nhi chỉ cảm thấy nản lòng thoái chí, nàng luôn tự cho là một trong số ít những cao thủ trong âm ty địa phủ, dưới tay chẳng biết đánh bại bao nhiêu mãnh tướng tiên giới Thiên Đình phái tới, chỉ xem trong tam giới có thể cùng mình địch nổi cũng không có mấy, không nghĩ tới thì ra chính mình kỳ thật là ếch ngồi đáy giếng, có thể hoành hành đến nay, chẳng qua là bởi vì vì không gặp phải cao thủ chân chính!
Bạch Bạch từ đầu tới cối luyện tập một lần, ngừng tay, giữ chặt Quế Nhi hỏi: "Tỷ tỷ, ta dùng chiêu có gì không đúng không?"
Quế Nhi cười khổ nói: "Đúng, rất đúng ! Bạch Bạch muội có pháp lực như vậy, trong địa phủ sợ không có người là địch thủ của muội rồi !"
"Làm sao có thể như thế, sư huynh nói ta một chút kinh nghiệm đối địch đều không có, pháp lực dù tốt cũng vô dụng, vừa lên đến đã bị người đánh gục rồi ." Bạch Bạch nhớ tới lời Vân Cảnh rất là buồn rầu buồn bực.
Quế nhi hồi tưởng một chút Bạch Bạch vừa rồi thi triển phép thuật, quả thật lợi hại vô cùng, nhưng nếu Bạch Bạch không có kinh nghiệm đối phó với địch, vậy khó trách sư huynh của nàng vì nàng mà lo lắng. Thực tế tình huống lúc đối phó với địch thiên biến vạn hóa, địch nhân không phải đứng để ngươi đánh, chẳng những sẽ đánh trả mà còn âm mưu quỷ kế ám khí đả thương người. Đấu pháp chân chính, không phải chỉ nhìn vào pháp lực phép thuật, tốc độ thi pháp, ứng biến năng lực song phương cũng cực kỳ quan trọng.
Quế Nhi tuy rằng lý trí muốn tránh né Bạch Bạch, kỳ thật trong lòng đối với nàng rất có hảo cảm, nhất là để một tiểu cô nương pháp lực hơn cả nàng với vẻ mặt khẩn cầu nhìn nàng, nàng nghĩ lòng dạ muốn cứng rắn cũng thật khó.
" Pháp thuật của muội dùng quen rồi sẽ được." Trước mặt có một cao thủ, Quế Nhi cũng nóng lòng muốn thử.
Pháp lực của Mặc yểm cùng nàng hơn kém quá xa, Bạch Bạch tuy rằng pháp lực cao cường, nhưng không có kinh nghiệm thực chiến, mà nàng chính là từ trong vô số lần sinh tử đại chiến trổ hết tài năng trở thành một phương ngang ngược, song phương ai cũng có sở trường riêng lại đều có sở đoản, đối với nàng cũng là một cơ hội nâng cao pháp thuật rất tốt. Nguồn truyện: Truyện FULL
Hai nàng ở trong kết giới đối chiêu, Quế Nhi thiệt tâm chỉ dẫn, nàng ở địa phủ đã lâu, đối với mưu mẹo nham hiểm của bọn yêu ma quỷ quái hiểu rõ ràng, thời cơ so chiêu bách biến vạn hóa, thường xuất hiện những hành động ngoài dự đoán mọi người. Bạch Bạch lúc bắt đầu dưới tay nàng ta nhiều lắm mười chiêu là bị đánh bại, nàng cũng không nổi giận, hấp thụ giáo huấn lại tiếp tục, bất tri bất giác một ngày liền trôi qua, Quế Nhi đều cảm giác trong cơ thể ăn không tiêu, Bạch Bạch vẫn như cũ không kêu một câu mệt, Quế Nhi nhìn cũng không thể không cảm thấy bội phục.
Bóng đêm Địa phủ đã phủ xuống, Quế Nhi vô luận dùng chiêu ám toán quái lạ gì, cũng vô pháp đánh bại Bạch Bạch.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Quế nhi không muốn gặp lại Bạch Bạch lắm, nàng cảm thấy ở cùng Bạch Bạch một chỗ, luôn làm ý chí tinh thần nàng sa sút, đầu óc luôn nghĩ đến cuộc sống tự do tự tại, đồng thời đối với quyền hành hiện tại sinh ra chán ghét mà vứt bỏ, loại hiện tượng này cực kỳ không tốt, chẳng khác nào đang phủ định cố gắng nỗ lực của nàng gần mấy trăm năm!
Làm một con mèo có gì tốt?! Nàng còn nhớ mang máng ngày trước trước khi thành tinh ăn cũng không được no, ngược lại luôn luôn trong những ngày thiếu chút nữa trở thành đồ ăn của ác quỷ yêu thú đáng sợ, cùng với bối cảnh hiện tại đắc ý khi mấy vạn thủ hạ quỷ tốt yêu binh, một số lớn yêu ma pháp lực cao cường đối với nàng nói gì nghe nấy, quỳ rạp dưới chân nàng chỉ cầu nàng ưu ái, khác biệt đó quả thực giống như thiên đường với Địa Ngục vậy.
Loại cuộc sống này mới là cuộc sống nàng muốn! Ngọc Lưu Ly yêu phi nàng là một trong những yêu ma thực lực mạnh nhất ở địa ngục, không phải là một con mèo đen (hắc miêu) bình thường tên Quế Nhi.
Nghe được Mặc Yểm phân phó nàng hai ngày này ở đại điện Bình Đẳng Vương cùng Bạch Bạch thử chiêu, Quế Nhi lòng tràn đầy không muốn, nhẹ giọng nói: "Ngày mai chính là ngày tiên ma đại chiến lôi đài, các lộ nghĩa quân tập hợp, thuộc hạ nếu vắng họp, chỉ sợ…"
" Bạch Bạch đối với ta mà nói, so với một nhóm yêu ma thần tiên quan trọng hơn nhiều, ta không muốn nàng biết việc này, càng không thể để nàng tham dự vào." Mặc Yểm ít khi mở miệng giải thích với thuộc hạ, để Ngọc Lưu Ly yêu phi hiểu được ba việc: thứ nhất, mệnh lệnh này không để cho cự tuyệt, thứ hai, bảo hộ Bạch Bạch là chuyện quan trọng nhất trong mắt Mặc Yểm, thứ ba, hắn đem việc này ủy thác giao cho nàng, chính là chứng minh hắn đối với nàng có sự tín nhiệm vượt xa hơn hẳn so với những tên phản quân đầu mục đến quy thuận khác. Việc đã đến nước này, Quế Nhi chỉ đành cúi đầu vẻ mặt cung kính tiếp nhận hạ mệnh lệnh.
Bạch Bạch sớm đã ở trong hoa viên chờ rồi, Quế Nhi thấy nàng phe phẩy đuôi to, đôi mắt hồ ly cười tít, cảm thấy một bụng oán khí của mình bị kìm nén lại không phát tác ra được, tên ngốc đều có thể nhìn ra, Bạch Bạch là thật sự cao hứng khi nàng đến.
Duỗi tay không đánh khuôn mặt tươi cười… Hồ, quên đi!
Bạch Bạch thi triển kết giới phép thuật bay nhanh ở xung quanh người, đem mình cùng Quế Nhi bao bọc ở trong đó, lúc này mới biến ra hình người, chạy đến Quế Nhi bên người kéo tay nàng nói: "Quế nhi tỷ tỷ, ngươi mấy ngày này bề bộn nhiều việc sao? Như thế nào không đến chơi với ta?"
Bạch Bạch cảm giác được nàng cố ý xa cách, có chút không hiểu, nàng rõ ràng không có trêu chọc Quế Nhi tỷ tỷ tức giận a! Chẳng qua nghĩ lại, có lẽ là bởi vì Mặc Yểm phái quá nhiều chuyện cho nàng làm, cho nên tâm tình nàng không vui đi, vì thế cười tủm tỉm nói: "Được rồi! Mặc Yểm dạy ta mấy phép thuật chiến đấu, chỉ có điều cũng chưa có người giúp ta cùng luyện tập. Tỷ tỷ trước tiên nhìn xem ta sử dụng có đúng hay không?"
Quế nhi từng nghe Huyền Minh ma bức nói về pháp lực cao cường của Bạch Bạch, lúc trước trên đường đem nàng bắt về, nàng thi triển Phong Nhận (biến gió thành dao) thiếu chút nữa đem hắn cắt thành mấy mảnh, may mắn Mặc Yểm đúng lúc đuổi tới mới cứu hắn ra, nhưng nàng thấy Bạch Bạch thế nào cũng không giống cao thủ cực kỳ lợi hại như miệng Huyền Minh ma dơi đã nói, chỉ là hắn trước mặt Mặc Yểm mà cố ý thổi phồng nói ngoa lên, cũng không để ở trong lòng, đợi chứng kiến Bạch Bạch dùng tau pháp quyết, cả một đống phép thuật lợi hại thi triển ra, không ngờ rất là ra hình ra dáng, không khỏi đề cao tinh thần chú ý nhìn kỹ.
Mấy ngày nay Bạch Bạch đều là một mình luyện tập, sớm đem mấy phép thuật Mặc Yểm dạy luyện thuộc làu, luyện tập một lượt, từng bước tiến nhập trạng thái, pháp lực thi triển càng ngày càng tùy tâm như ý, Quế Nhi ở một bên nhìn cả một đám phép thuật uy thế dọa người tại dưới tay nàng tùy ý thi triển, trong lòng rung động không cách nào hình dung!
Loại pháp lực của Bạch Bạch này, chớ nói Huyền Minh ma dơi hoặc nàng không phải địch thủ, chính là hai người liên thủ cũng chưa chắc có thể giành thắng lợi! Nhìn nàng luôn là hình dáng đáng yêu mảnh mai ngây thơ, pháp lực không ngờ kinh người như thế, sợ rằng đạo hạnh không dưới hai ba ngàn năm!
Không thể tưởng được một tiểu Hồ Tiên bên người chủ nhân cũng cao cường như thế, trong lúc nhất thời Quế Nhi chỉ cảm thấy nản lòng thoái chí, nàng luôn tự cho là một trong số ít những cao thủ trong âm ty địa phủ, dưới tay chẳng biết đánh bại bao nhiêu mãnh tướng tiên giới Thiên Đình phái tới, chỉ xem trong tam giới có thể cùng mình địch nổi cũng không có mấy, không nghĩ tới thì ra chính mình kỳ thật là ếch ngồi đáy giếng, có thể hoành hành đến nay, chẳng qua là bởi vì vì không gặp phải cao thủ chân chính!
Bạch Bạch từ đầu tới cối luyện tập một lần, ngừng tay, giữ chặt Quế Nhi hỏi: "Tỷ tỷ, ta dùng chiêu có gì không đúng không?"
Quế Nhi cười khổ nói: "Đúng, rất đúng ! Bạch Bạch muội có pháp lực như vậy, trong địa phủ sợ không có người là địch thủ của muội rồi !"
"Làm sao có thể như thế, sư huynh nói ta một chút kinh nghiệm đối địch đều không có, pháp lực dù tốt cũng vô dụng, vừa lên đến đã bị người đánh gục rồi ." Bạch Bạch nhớ tới lời Vân Cảnh rất là buồn rầu buồn bực.
Quế nhi hồi tưởng một chút Bạch Bạch vừa rồi thi triển phép thuật, quả thật lợi hại vô cùng, nhưng nếu Bạch Bạch không có kinh nghiệm đối phó với địch, vậy khó trách sư huynh của nàng vì nàng mà lo lắng. Thực tế tình huống lúc đối phó với địch thiên biến vạn hóa, địch nhân không phải đứng để ngươi đánh, chẳng những sẽ đánh trả mà còn âm mưu quỷ kế ám khí đả thương người. Đấu pháp chân chính, không phải chỉ nhìn vào pháp lực phép thuật, tốc độ thi pháp, ứng biến năng lực song phương cũng cực kỳ quan trọng.
Quế Nhi tuy rằng lý trí muốn tránh né Bạch Bạch, kỳ thật trong lòng đối với nàng rất có hảo cảm, nhất là để một tiểu cô nương pháp lực hơn cả nàng với vẻ mặt khẩn cầu nhìn nàng, nàng nghĩ lòng dạ muốn cứng rắn cũng thật khó.
" Pháp thuật của muội dùng quen rồi sẽ được." Trước mặt có một cao thủ, Quế Nhi cũng nóng lòng muốn thử.
Pháp lực của Mặc yểm cùng nàng hơn kém quá xa, Bạch Bạch tuy rằng pháp lực cao cường, nhưng không có kinh nghiệm thực chiến, mà nàng chính là từ trong vô số lần sinh tử đại chiến trổ hết tài năng trở thành một phương ngang ngược, song phương ai cũng có sở trường riêng lại đều có sở đoản, đối với nàng cũng là một cơ hội nâng cao pháp thuật rất tốt. Nguồn truyện:
Hai nàng ở trong kết giới đối chiêu, Quế Nhi thiệt tâm chỉ dẫn, nàng ở địa phủ đã lâu, đối với mưu mẹo nham hiểm của bọn yêu ma quỷ quái hiểu rõ ràng, thời cơ so chiêu bách biến vạn hóa, thường xuất hiện những hành động ngoài dự đoán mọi người. Bạch Bạch lúc bắt đầu dưới tay nàng ta nhiều lắm mười chiêu là bị đánh bại, nàng cũng không nổi giận, hấp thụ giáo huấn lại tiếp tục, bất tri bất giác một ngày liền trôi qua, Quế Nhi đều cảm giác trong cơ thể ăn không tiêu, Bạch Bạch vẫn như cũ không kêu một câu mệt, Quế Nhi nhìn cũng không thể không cảm thấy bội phục.
Bóng đêm Địa phủ đã phủ xuống, Quế Nhi vô luận dùng chiêu ám toán quái lạ gì, cũng vô pháp đánh bại Bạch Bạch.