Trong lòng Thiên Lôi Điện Mẫu chấn động, Thiên Lôi đứng dậy vái chào với Minh Ất chân nhân, nói:
"Quả nhiên là danh sư xuất cao đồ, ngược lại vợ chồng chúng ta tầm thường."
Điện Mẫu càng không nói hai lời, liền tháo một viên trân châu màu bạc trắng trên cổ, lấy ra một sợi tơ bạc đeo vào cổ Bạch Bạch nói:
"Cháu bé ngoan, cái hạt châu này tên là "khảm điện châu", chỉ cần dính nước, sẽ sáng không ngừng, chính là ánh dạ trong đêm, sáng như ban ngày. Hôm nay a di không có mang cái gì tốt, liền đem cái này tặng cho ngươi, cháu ngoan."
Bạch Bạch không dám tùy tiện nhận, đến khi Minh Ất chân nhân mở miệng, mới nhận lấy hạt châu, thành tâm hướng Điện Mẫu nói lời cảm tạ.
Thiên Lôi từ trong lòng ngực lấy ra tiểu chùy đưa cho Bạch Bạch nói:
"Thúc thúc cũng không có cái gì tốt tặng cho ngươi, cái tiểu chùy này dùng để khai sơn phá lộ, dùng để khai thiên phá thủy vô cùng thuận tiện, một chùy rơi xuống, cho dù đá tảng cũng vỡ vụn như ngói gạch"
Minh Ất chân nhân chen lời nói:
"Đây là "chùy chấn sơn" của thúc thúc, còn không mau tạ ơn thúc thúc?!" Thiên Lôi công mặc dù nói không đếm xỉa tới, nhưng mà những người ngồi đây, ngoại trừ Bạch Bạch, người người đều nghe nói qua uy danh của chùy chấn sơn, bảo bối như vậy Thiên Lôi lại không nói hai lời mà đem ra làm lễ gặp mặt, có thể thấy được hắn đối Bạch Bạch là vô cùng coi trọng.
Bạch Bạch nhận lấy chùy, vui vẻ hướng Thiên Lôi nói lời cảm tạ. Thái Bạch kim tinh ở cạnh cửa mắt thấy chuyến hành trình thuyết pháp sắp trở thành hội ngộ giữa tiền bối và vãn bối, trong lòng không khỏi cực kỳ nóng vội.
Thật lòng mà nói, ông ta cũng không tin Bạch Bạch sẽ là hung thủ như lời Thiên đế, nhưng có hai nàng tiểu công chúa trọng thương nằm ở Thiên cung, nếu như ông không thể mang về một chút "kết quả", chỉ sợ kẻ gặp nạn lại là ông ta.
Cho dù Minh Ất chân nhân có thái độ cứng rắn, cự tuyệt sự quấy rầy của Thiên cung, Thái Bạch kim tinh cũng hiểu được, chỉ cần ông có thể tìm ra chứng cớ chứng minh Bạch Bạch vô tội và Quỳnh Nguyệt tiên tử là kẻ có tội là được. Ông ta gửi khẩu dụ của Thượng đế, coi như là có thể ăn nói được.
Nghĩ đến đây, ông không ngừng nháy mắt cho Cự Uy Tinh Quân, hy vọng hắn ta thay mình nói mấy câu.
Cự Uy Tinh Quân nhớ tới trước đây mình từng được Thiên đế trọng dụng, khiến cho hắn miễn khỏi phải tiếp nhận nhiêm vụ đến Thanh Lương Quan bắt người, thực sự trong lòng hắn ta cũng hiểu chuyện. Hơn nữa hắn cũng chú ý tới thần thái trong mắt Bạch Bạch không giống bình thường, không biết công lực thực tế có như lời của Thiên đế và võ sĩ giáp vàng hay không……
Cự Uy Tinh Quân hạ quyết tâm, đứng lên nói với Bạch Bạch:
"Tiểu muội muội, nghe nói pháp lực của ngươi không tồi, luận bàn hai chiêu với Đại ca ca được không?"
Hắn không dám khiêu khích với Minh Ất chân nhân , vì vậy mặt dạn mày dày đi lừa gạt tiểu hồ ly, thoạt nhìn rõ ràng như muốn thu phục.
Bạch Bạch cúi đầu nhìn tứ chi ngắn cũn xù lông của mình, lại ngửa đầu nhìn thân cao gấp tám chín lần của Cự Uy Tinh Quân, ỉu xìu nói:
"Ta khẳng định đánh không lại ngươi……"
Cự uy tinh quân nghe nàng nói như vậy trong lòng đắc ý, nhưng vẫn là không thể từ bỏ cơ hội trải nghiệm pháp lực của hồ ly siêu cấp, cười nói:
"Tiểu muội muội quá khách khí, ngươi tới thử một lần, Đại ca ca cam đoan sẽ không đả thương đến ngươi!"
"Nếu Cự Uy Tinh Quân đã có thành ý như thế, Bạch Bạch, ngươi cũng không nên ngại, cùng hắn tỷ thí pháp lực một chút." Minh Ất chân nhân sớm biết mấy người có ý đồ như vậy, cũng biết nếu không đem sự tình nói rõ, bọn họ chắn chắn sẽ không rời đi. Nếu Cự Uy Tinh Quân đến cửa tự xin làm mất mặt, hắn cũng không muốn ngăn cản.
"Nhưng mà…… con không biết!" Bạch Bạch cảm giác mình làm cho sư phụ mất mặt, xấu hổ cúi đầu. Điện Mẫu nhất thời thấy không đành lòng, ngẩng đầu trừng mắt nhìn Cự Uy Tinh Quân.
Minh Ất chân nhân nói nhỏ vài câu với Huyền Thư, Huyền Thư chuyển tới hậu đường, rất nhanh liền lấy ra hai khối u lam trạch màu đen sáng bóng giống hình cờ-lê, đặt trước điện hoa viên phía trên hai khối đá lớn.
Minh Ất chân nhân ý bảo mọi người đi đến cờ-lê trước, nói:
"Bạch Bạch từ nhỏ đều ở trong núi tu luyện, chân nguyên trên người dồi dào nhưng không biết cách công kích. Hai khối thiết bản (*bản thép) này chính là Bắc Minh huyền thiết (*thép đen) chú thành, Cự Uy Tinh Quân cùng nàng ngưng tụ pháp lực toàn thân trên lòng bàn tay nện xuống thiết bản, xem bên nào lưu lại dấu tay liền biết đó pháp lực cao hay thấp."
Bắc Minh huyền thiết rắn chắc cứng cỏi, hơn nữa có đặc tính ngăn trở hấp thu pháp lực. Bình thường tiên nhân xuất lực một chưởng đem cự thạch hóa thành tro bụi, nhưng khi đem toàn lực nện xuống lát cắt huyền thiết, cũng chưa chắc có thể lưu lại một chút dấu vết, có thể lưu lại chưởng ấn đã có thể xem như pháp lực tuyệt đỉnh, trước mắt hai cái thiết bản được chọn này dầy chừng hai ba tấc, muốn lưu lại chưởng ấn càngkhó khăn hơn.
Mặc dù phương pháp so tài này không lý tưởng, nhưng cũng tạm được. Cự Uy Tinh Quân thần lực nổi tiếng, lại nói tiếp, trong cuộc so tài này, hắn đương nhiên là chiếm thế thượng phong.
Một khi đã muốn xuất chưởng vào huyền thiết bản, Bạch Bạch trước hết hóa lại hình người. Khi dáng vẻ thóat tục, kiều mỵ tươi xinh tươi của nàng vừa hiện ra, ngay cả Thái Bạch kim tinh lão luyện cũng không cưỡng lại được, liếc nhìn một cái.
Bốn người lập tức mơ hồ đoán được Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Tam công chúa ở Thanh Lương Quan phát sinh xung đột là vì lý do gì. Dung mạo này rõ ràng áp đảo các nàng tiểu cô nương trên Thiên đình, lại là đồ đệ ưu ái của Minh Ất chân nhân, chủ nhân Thanh Lương Quan. Vậy nên các nàng không ghen ăn tức ở mới là lạ, chỉ là không biết tiểu hồ ly này sao lại đắc tội các nàng, khiến các nàng không để ý đến uy danh Thanh Lương Quan, ngang nhiên ra tay.
Cự Uy Tinh Quân bước vài bước đến trước khối huyền thiết bản, chuyển hướng hai chân dồn khí đan điền, ngưng thần tụ khí giơ hai tay lên, đem tất cả pháp lực quán chú trên người của hắn, ngòai dự đoán mọi người thật chậm rãi đặt tay lên trên huyền thiết bản……