Khi nghe ta đòi đến siêu thị khoé miệng Vô Dật giật giật nhưng vẫn im lặng lái xe đến siêu thị . Còn Mị Diễm quyết định mắt nhìn mũi , mũi nhìn tâm thành thật ngồi ghế lái phó của mình .
. Anh hướng ta hỏi : “ Tiểu Như em tính đến siêu thị làm gì?? “ Đây cũng chính là câu hỏi của 2 người kia .
Ta cười tà , trả lời : “ Hắc..hắc tất nhiên là cướp siêu thị rồi , em không chê vật tư quá nhiều đâu “
. 2 người kia nghe xong xém tự sặc nước bọt của mình , còn anh nghe xong bắt đắc dĩ nhéo mũi nhỏ ta mà , nói : “ Em đó , quá nghịch ngợm rồi “ . Ta xoa xoa mũi cười hề hề không nói gì , thành thật làm ổ trong ngực anh .
Vô Dật tìm một chỗ tối trong siêu thị để đổ xe , sau đó Mị Diễm sẽ đưa xe vào không gian của nàng tuy là không gian luyện dược nhưng để được cũng khá nhiều vật tư mà ta đưa , còn ta được anh ôm xuống xe chờ.
. Còn trước siêu thị , tụ tập 1 đống người khoảng 15 người , trong đó đa phần là người gần chỗ chạy tới , trong đó còn có 5 người mặc đồng phục học sinh . Cả một đàn tang thi bị cửa kính ngăn cách và bị xích khoá lại , đang gầm gú tức giận vì cửa kính trước mắt chặn chúng không ăn được đồ ăn trước mắt .
. Một giọng nói trong 5 học sinh vang lên : “ Hừ , bánh bích quy vừa cứng vừa khó nuốt , tôi chịu hết nổi rồi “ một cô gái tuy nhìn hơi chật vật nhưng vẫn nhận ra là một tiểu mĩ nhân đứng lên mà nói .
1 cô gái khác khinh bỉ , nói : “ Tô Gia Hân , ngươi có thể bớt tính tiểu thư một chút không , có bánh ăn là mai phước lắm rồi , ở đó mà chảnh chó “
. Tô Gia Hân nghe vậy , trừng mắt nhìn cô gái , sau đó xoay qua người nam bên cạnh mắt ngập nước điềm đạm đáng yêu , nói : “ Vũ , Giang Tố Tố bắt nạt em kìa “
Thấy nữ thần trong trong lòng mình bị bắt nạt , Tống Tư Vũ một bên an ủi , hướng Giang Tố Tố , giận dữ nói : “ Cô thật sự rất quá đáng “
. Giang Tố Tố thấy người mình yêu binh người con gái khác mắng mình , tức giận nói : “ Anh giận giữ cái gì cái ả bạch liên hoa ấy chỉ đang lợi dụng anh thôi “ sau đó xoay qua Tô Gia Hân , chua chát , nói : “ Tô Gia Hân nếu cô muốn ăn đồ ăn ngon thì có ngon phá cửa giết chết lũ quái vật đấy đi kìa , tôi thấy thứ bạch liên hoa như cô quả thật chỉ biết dùng vẻ ngoài quyến rũ người khác “
. Tô Gia Hân nghe thấy mặt đỏ đậm hiển nhiên rất tức giận trong mắt lóa tia độc ác nhưng sau đó hốc mắt đỏ lên , khóc đến hoa lê đái vũ , Tống Tư Vũ tay chân luống cuống lau lệ cho nữ thần trong lòng , rống giận quát : “ Giang Tố Tố , cô đủ rồi đấy , cô có tư cách nói Hân vậy sao ? “
. Hiên Viên Triệu nãy giờ im lặng , đứng ra can ngăn : “ Thôi được rồi bây giờ là mạt thế đấu đá nhau có ích lợi gì hay là tìm cách giết chết lũ quái vật trước mặt đi là vừa “ nếu không phải lúc chạy trốn gặp phải bọn họ thấy bọn họ là bạn học bắt đắc dĩ đem theo không ngờ bọn họ không biết điều như vậy , không bằng cô gái bên cạnh hắn tuy sợ hãi nhưng luôn biết điều giữ im lặng mà ăn bánh .Còn 10 người kia đều ngồi nhìn bọn họ diễn trò không ai vì thấy còn học sinh mà tiến lên can ngăn khuyên nhủ .
. Bỗng một giọng thanh thuý ngọt ngào vang lên : “ Ây chà , Thiên , xem ra siêu thị này thật sự rất đông vui nha “ . Nhưng câu nói lại rất đáng đánh đòn .
. Mọi người đồng loạt xoay ánh mắt vào 4 người trước mặt , một bộ dáng sạch sẽ làm người ta đỏ mắt ghen tị nhưng cũng kiêng kỵ , gồm 2 nam 2 nữ , nam thì tuấn mĩ ; nữ thì xinh đẹp . Bọn họ xác định giọng nói đấy là phát ra từ cô gái khá nhỏ nhắn trong lòng nam nhân thân hình cao to .
. Tô Gia Hân là người phát hiện đầu tiên kinh hô : “ Trần Băng Như và Trần Ngạo Thiên “ còn 2 người phía sau cô ta không biết .
. Ta thở dài , làu bàu nói thầm : “ Hôm nay gặp người quen quả thật ta ra ngoài chưa xem lịch , trúng ngay ngày hoàng đạo “
. Anh nghe thấy cười cười vươn tay xoa đầu ta , an ủi nói : “ Tiểu Băng định đi lại chào hỏi không ??? “
Ta gật đầu , người quen nha , cũng phải chào hỏi đàng hoàng nha .
. Ta đi đến ghế ngồi kế anh , sau đó nhìn người Mị Diễm và Vô Dật , nói : “ Các ngươi tin mạt thế đến không ? “
. Ta biết người sẽ không tin nên trực tiếp dùng hành động chứng minh vậy , nói : “ dẫn ta đến kho hàng vũ khí ta kêu Vô Dật chuẩn bị đi “ . Sau đó nhìn về anh thấy anh gật đầu , ta cũng thấy an tâm .
. Vô Dật dẫn ta và anh đến kho hàng phía đông , sau đó hắn mở mật khẩu bằng cách nhận diện và dấu tay thấy thế ta lóa lên tia khen thưởng quả thật rất thận trọng .
Ta đi vào nhìn đống vũ khí trước mặt , ta hài lòng gật đầu
. Tiếng Mị Diễm vang lên nói : “ Băng Như tiểu thư , nếu thật sự mạt thế đến không lẽ chúng ta phải chở đống vũ khí này sao ?? “ mang theo sự nghi ngờ , vì ta ra lệnh nói với ta cứ tự nhiên nên Mị Diễm mới dám nói ra lời của mình.
. Ta nghe thấy hướng Mị Diễm cười cười, nói : “ Ta có không gian “ sau đó , hướng đống vũ khí phất tay lập tức một kho vũ khí chỉ còn kho trống . Sau đó , trên tay ta xuất hiện chai nước đưa cho bọn họ nói : “ Uống đi đây là linh tuyền giúp ngươi không bị nhiễm virut tang thi đấy và thức tỉnh dị năng nữa , ta với Thiên cũng đã uống rồi “ nói xong Anh còn phối hợp với ta gật đầu xuất ra tia sét .
. Mị Diễm và Vô Dật cứng đờ nhận chai nước , hết nhìn chai nước đến nhìn chằm chằm tia sét trong tay anh làm ta thấy buồn cười . Sau đó , cả nhìn nhau đều đưa chai nước uống cạn và lập lại hiện trường là cả đều ngất đi nhưng bọn họ chỉ có tiếng là tỉnh lại , sau khi thấy chất dơ trên người mình cả dọt đi tắm để lại ta với anh .
. Khi người kia đi Anh ôm lấy ta , hôn nhẹ môi ta nói : “ Tiểu Như , ngày này mệt cho rồi “ trong giọng nói chứa đau lòng .
. Ta vỗ tay hắn an ủi : “ Không sau coi như khổ trước sướng sau đi “ .
. Vô Dật và Mị Diễm đi vào thấy tình cảnh này trong mắt lóa lên vui mừng phải biết rằng bọn họ mong người thành đôi lắm rồi nhưng Cô lại chả biết .
. Ta trực tiếp làm tổ trong lòng anh nhìn Mị Diễm và Vô Dật nói : “ Các ngươi hãy thử đưa tay ra tập trung năng lượng đang giao động trong thân thể các ngươi đi “
. Cả người làm theo lời ta sau đó từ nghi ngờ chuyển sang tin tuyệt đối khi nhìn cánh tay mình là thứ gọi là dị năng .
. Ta nhìn người , gật đầu nói : “ Ừm , Diễm là thuỷ hệ dị năng , Vô Dật là phong hệ dị năng cùng cường hoá thuộc tính nha không tệ tuy hơi yếu cần rèn luyện thêm “
. Bỗng tiếng Dạ Tuyết vang lên trong đầu ta [ nhân , ta có một cuốn độc thuật sư thích hợp cho Mị Diễm lắm ạ , còn có một không gian dành cho luyện dược sư nữa “ . Ta với Dạ Tuyết là tâm linh tương thông bởi vậy có thể nói chuyệnn với nhau bằng ý niệm .
. Ta đã hiểu sau đó trước mặt mọi người móc ra quyển sách đưa cho Mị Diễm , nói : “ đây là Độc Thuật Sư , khi ngươi học sẽ có một không gian của ngươi dùng để luyện độc và còn có thể đựng vật tư nhưng chỉ có ngươi được tiến vào thôi “
. Mị Diễm cầm quyển sách nhìn ta , nói : Cảm ơn , Băng Như tiểu thư “
. ngày nói cũng không dài , ta thả hình nhân ra giúp bọn họ luyện tập mỗi ngày và nhờ kĩ năng chém giết nên cả tiến bộ nhanh chóng .
Hôm nay , ngày tháng năm , ta ngồi trong nhà ung dung uống trà còn Anh gọt táo cho ta , người Vô Dật và Mị Diễm nhìn nhau ngồi im lặng . Ta bật tivi lên xem những tin tức về tội phạm đều đổi thành hôm nay đột nhiên nhật thực xuất hiện làm người xôn xao xuống đường coi hiện tượng này và sau đó đồng loạt ngất xỉu , số người được đưa đến bệnh viện đạt lên con số kinh người . Ta nghe thế chả thèm quan tâm nhưng người kia mặt trầm xuống , ta chuyển kênh thì thấy cô mc xinh đẹp đứng trong bệnh viện tường thuật cảnh mọi người khi tỉnh dậy mắc bệnh dại , sắc mặt cô ta trắng bệch nhưng cố gắng làm công việc của mình , bỗng nhiên một cái bóng đen thui lắc lư đến cô ta nhìn cực kì ghê tởm : Đôi mắt đen sâu hoắc không tròng ; tóc tai xơ xác ; miệng răng nanh chảy ra chất dịch nhờn màu vàng ; toàn thân chỉ còn da ; ruột gan lòng thòng máu chảy đầm đìa nhào tới cô mc cắn ngay cổ động mạch máu phun tung té sau đó là nhiễu sống chỉ còn tiếng thét thê thảm .
. Ta nhìn bọn họ mặt càng thêm thâm trầm , ta nói : “ Đây là tình cảnh ta thấy trong mơ có nghĩa là mạt thế đã đến và thứ ghê tởm đó là tang thi , sẽ có một số khi tỉnh lại sẽ có dị năng như chúng ta , còn những người thường đều trốn trong nhà mong chờ chính phủ cứu viện nhưng hiện thực tàn khốc sau khi mạt thế đến nhân tính cũng không còn chỉ có cường giả vi tôn thôi , chúng ta không phải thánh mẫu mà đi lập căn cứ cứu vớt thế giới đâu . Các ngươi hiểu chứ ?? “
. Vô Dật và Mị Diễm nghe vậy bừng hiểu , đúng vậy , bọn họ là sát thủ giết người là niềm vui sau có thể cứu người , sau đó nói : “ Chúng ta đã hiểu , nhưng có thể cho chúng ta bảo vệ người không ?” Câu sau mang theo lo lắng sợ ta nổi giận
. Ta nhàn nhạt gật đầu , cười ha hả nói : “ Vậy ta có thể lười biếng rồi “
. Anh cốc đầu ta , nói : “ Đồ Mèo lười “ tuy nhiên lại đầy sự cưng chiều
. Ta không nói gì cười cười , không khí trong phòng cũng thoải mái hẳn lên
--- ----- dãy phân chuyển đoạn a --- ------
Một cô gái khá xinh đẹp tự kỉ soi mình trong gương sau đó như điên cười ha hả , đây là nhân vật nữ phụ của chúng ta Tiêu Đổng Y đang mừng gỡ vì mình xuyên qua nữ chủ của nữ phụ văn nào biết mình sắp bị tiết pháo đại nhân xuyên thành nữ chính ngược thảm tất nhiên đó là chuyện sau này
Bỗng một giọng máy móc vang lên trong não ả ta làm ả chưa kịp chuẩn bị giật bắn người [ cười như điên vậy người ta còn tưởng người từ trại tâm thần ra đấy nếu không phải tiết pháo đại nhân đã định ta cũng chả thèm nhận kí chủnhư ngươi đâu “
. Nghe xong từ giật mình đến bị chọc tức điên người nhưng nghĩ đến nó là cọng cỏ cứu mạng ả nhịn xuống hỏi [ còn bao nhiêu ngày đến mạt thế ? ]
. [ Hôm Nay ] làm như nó muốn chọc chết người không đền mạng cố ý đóng khung chữ màu đỏ chói mắt
. [ vậy ngươi có không gian không ? ] ả ta hỏi
. [. Chưa Làm cần ngày ] nó thẳng thắng trả lời
. Ả nhịn xuống hỏi [ ta có dị năng không ? ]
. [ có ] khi nghe làm ả mừng như điên nhưng chưa gì nó lại phán một câu [ Thuỷ hệ dị năng ] làm ả như bị dội một thau nước lạnh phải biết rằng thuỷ hệ dị năng lực chiến siêu kém nha .
. [ đây là thanh thuỷ thuật và được cộng % lực chiến đấu ] giọng hệ thống lại vang lên sau đó trên tay ả xuất hiện một quyển sách , ả đành tự an ủi mình .