Càng tiến đến trấn thì càng làm bọn hắn có dự cảm không lành tuy xung quanh nhà cửa đều hoang tàn và đổ nát nhưng kì lạ là lại không có một bóng tang thi nào cả nhưng vẫn phải chạy tiếp .
. Ta ngồi trên xe đang quan sát xung quanh thì một thứ gì đó màu trắng xuất hiện bám lên cổ ta làm ta theo quán tính đưa tay nắm lấy rồi quăng thẳng xuống đất làm cả anh và 2 người kia đồng lọt quay lại .
. Vật màu trắng dưới ánh mắt của bọn ta khẽ khựa quậy , sau đó một giọng nói ai oán vang lên : “ Ô..ô.. Chủ nhân , ngươi thật nhẫn tâm “
. Ta lúc này mới quan sát nó thì phát hiện nó không phải màu trắng mà là màu bạc với đôi mắt màu đỏ có thể nói là cực kì xinh đẹp , khi nghe nó kêu chủ nhân ta nghi hoặc hỏi : “ Dạ Tuyết ??? “
. Mị Diễm và Vô Dật đầy khó hiểu : Dạ Tuyết là ai ??? . Còn anh thì đã hiểu nhưng vẫn im lặng nhìn ta đầy sủng nịch .
. Dạ Tuyết vui mừng quẩy đuôi bò đến trước mặt ta nói : “ Là người ta đây , nhưng người ta chỉ có thể biến thành rắn thôi chưa thể biến thân thành người được “ giọng nói mang theo mất mác .
. Ta đưa tay cầm nó lên , ta vừa sợ vừa thích rắn nhưng chỉ sợ nó cắn thôi đồng thời cũng yêu thích sự máu lạnh của rắn huống chi nó là sủng vật của ta , sờ sờ đầu nhỏ của nó như an ủi nói : “ Yên tâm , ta sẽ giúp ngươi biến thành người “
. Mị Diễm im lặng nãy giờ nghe con rắn bạc xinh đẹp tê..tê như đang nói trước mặt không nhịn được nữa mà lên tiếng : “ Tiểu thư , nó là ?? “ Vô Dật cũng tò mò thông qua kính chiếu hậu nhìn ta .
. Ta nhìn nàng và hắn nghi ngờ thì đã biết chỉ ta và anh mới có thể hiểu tiếng nó nên nhàn nhạt mở miệng giải thích : “ Đây là sủng vật của ta tên là Dạ Tuyết “
. Dạ Tuyết thè lưỡi tê..tê coi như chào hỏi còn Mị Diễm nhìn nhìn nhưng không nói gì thêm còn Vô Dật thì bảo trì im lặng mà lái xe tuy cả 2 đều không biết ta nuôi sủng vật khi nào .
Ta cho Dạ Tuyết quấn vào tay ta , không gian trong xe im bặt hẳn .
. Đến Trấn thì bỗng Dạ Tuyết đang ở trên tay ta ngẩng đầu thẳng lên , huyết mâu lóe sáng lên , đầu lưỡi tê..tê vui mừng , xoay qua nói với ta : “ Chủ nhân , ở trước có rất nhiều năng lượng có thể giúp ta biến thành người ~~~ “
. Ta biết ' năng lượng ' trong miệng nó chính là bọn tang thi , ta nhướng mi dùng chiêu khích tướng mà nói : “ Ở đằng trước chỉ là một mảnh trấn hoang tàn thôi chả có thứ gọi là năng lượng mà ngươi nói đâu “
. Dạ Tuyết quả thật bị sụp bẫy , ở trên tay ta tức giận uốn éo , nói : “ Chủ nhân , người ta nói thiệt a~ , Cả một đống năng lượng bao quanh đây mà “ như nghĩ tới gì đó sợ ta không tin nó nên nói tiếp : “ Không tin thì chủ nhân có thể dùng phượng nhãn mà nhìn a “
. Ta nghe thế nhướng mi lên , nghi hoặc hỏi : “ Phượng nhãn ??? “
. Anh đang bảo trì im lặng nghe thế cũng chăm chú nhìn Dạ Tuyết tất nhiên là chờ câu trả lời của nó .
. Chỉ tội Mị Diễm và Vô Dật ngồi trước chả hiểu chuyện gì hết nên chỉ đành mắt nhìn mũi , mũi nhìn tâm mà bảo trì im lặng .
. Dạ Tuyết nhìn chủ nhân nó đầy sự không hiểu thì vui vẻ hẳn lên đuôi dựng thẳng hất cằm mà nói : “ Đúng vậy , chủ nhân đã sở hữu Dã Phượng có thể sử dụng cả 6 giác quan còn kiêm về tốc độ a “
. Ta không vội hỏi tiếp mà nói : “ Vậy còn Hãn Long thì sao ?? “
. Dạ Tuyết nghĩ nghĩ rồi nói : “ Hãn Long kiêm về công kích lẫn phòng thủ và dùng khí để uy áp đối thủ “
. Anh ngồi im lặng nãy giờ bỗng lên tiếng : “ Vậy ta và Như làm sao để vận dụng được nó ?? “ nói ra một câu đúng chủ đề luôn .
. Dạ Tuyết lại suy nghĩ , như nhớ tới gì đó 'a' một cái rồi hỏi với vẻ mập mờ : “ Các người đã giao hoan chưa ? “
. Nếu Mị Diễm và Vô Dật mà nghe được chắc chắn sẽ bị sặc nước miếng chính mình , có thể nói không biết cũng là một loại hạnh phúc .
. Như ta và anh bây giờ , cả 2 bị hỏi đều đỏ mặt , ta vội định thần lại hỏi : “ Đã , có chuyện gì sao ?? “
. Dạ Tuyết huyết mâu dài hẹp khẽ chuyễn nói : “ Không có sao , chỉ là muốn xá định tình cảm 2 người thôi , sẽ dễ cho việc gọi hồn kiếm “
. Ta càng ngày càng cảm thấy bị hack não rồi , nhìn nó nói : “ Kiếm đã nhận ta là chủ vậy cần gọi hồn làm gì ?? “
. Anh như nghĩ đến gì đó , nói : “ Không lẽ những sức mạnh đó là do hồn kiếm nắm giữ ??? “
. Ta nghe thế cũng bừng hiểu xoay qua chờ đáp án của Dạ Tuyết .
. Dạ Tuyết gật đầu rồi nói : “ Năng lượng xung quanh hình như không có ý di chuyển vậy chúng ta vào không gian đi , ở đây không tiện a “
. Ta nghĩ cũng đúng nên nói với Mị Diễm và Vô Dật : “ Bọn ta tiến vào không gian có chút chuyện sẽ ra ngay “
. Cả 2 nghe thế Dạ một cái rồi tiếp tục làm việc của mình .
. Sau khi tiến vào không gian , ta và anh lấy ra cả hai thanh kiếm làm theo lời của Dạ Tuyết bắt đầu gọi hồn của hai cây kiếm .
. Từ Dã Phượng kiếm bỗng nhiên biến thành một làn khói đỏ bay lên từ từ hiện lên một con Phượng hoàng lửa cực kì diễm lệ còn Hãn Long kiếm thì xuất hiện một con Kim Long óng ánh chói mắt vô cùng .
. Nhìn 2 con vật xinh đẹp trước mắt mà trợn mắt há mồm chả biết nói gì hơn .
. Cả 2 con vật lần nữa biến hóa thành một nam tóc ngân kim được xõa dài , khuôn mặt xinh đẹp còn hơn cả nữ nhân nhưng khí thế lại quanh thân lại khiến cho người ta không thể nhận nhằm là nữ nhân được , vận một thân Kim y còn nữ nhân kế bên lại mị diễm mê người , tóc tựa như một dòng suối máu chảy dài tới chân được cột lại bằng cộng dây màu trắng , khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo như được chạm khắc từng chi tiết , một thân huyết y cổ đại tôn lên làn da trắng nõn của nàng .
. Cả 2 người bước đến chỗ bọn ta , quỳ xuống : “ Tham kiến chủ nhân “
Ta vội hoàng hồn nói : “ Các ngươi đứng lên đi “ xoay qua nhìn ra hiệu cho anh nói .
. Anh vào luôn chủ đề chính : “ Chúng ta muốn có sức mạnh mình nên có “
. Cả 2 nhìn nhau sau đó bước đến trước mặt ta và anh , đưa tay lên mi tâm của bọn ta niệm chú thuật gì đó , sau đó tiến vào cơ thể ta và anh hợp lại thành một .
. Ta khi bị luồng khí màu đỏ tiến vào cơ thể thì người cứ bồng bềnh đến khi ta tỉnh lại thì đồng thời một hàng chữ hiện ra , ta dựa theo dòng chữ đấy bắt đầu học .
. Anh và ta đồng loạt cùng nhau mở mắt ra , xoay qua cầm lấy kiếm nhìn nhau nở nụ cười , Dạ Tuyết chen vào : “ Chúc mừng chủ nhân , người và hồn kiếm đã là hợp lại thành một , người có thể tùy ý ra lệnh “
. Ta gật đầu xem như đã hiểu , xoay qua nói với anh : “ Chúng ta đi ra thôi “
. Anh tiến đến ôm ta , nhẹ gật đầu .
. Ta và anh mới đi ra thì nghe tiếng Mị Diễm truyền tới : “ Tiểu thư , bọn người phía sau phát hiện có gì đó không đúng nên hỏi ý kiến chúng ta thế nào “
. Ta nhẹ gật đầu như đã biết , mở ra phượng nhãn mà quan sát xung quanh , quả thật nhiều tang thi đến gợn người , không hổ là nơi từng làm cho nam và nữ chủ bị ngược thảm hại .
Ở bên Lâm Sở Hạo thì không được suôn sẻ như vậy , sau khi mạt thế đến và cùng Tiêu Đổng Y gặp nhau và yêu nhau ở B thị thì bọn họ cùng thuộc hạ của gã đi xuất phát đến căn cứ C thị , gã thì thức tỉnh lôi hệ dị năng , ả ta thì thủy hệ dị năng và không gian của hệ thống còn thuộc hạ là song bào Thương Vân và Thương Vũ đều thức tỉnh hỏa hệ dị năng có thể nói là đội ngũ gả ta khá mạnh thêm ả ta thì càng mạnh hơn nhưng bệnh viện thu thập thuốc men và đồ dùng y tế lại gặp con tang thi cấp .
. Ả nhìn con tang thi cấp một , ngửa mặt lên trời rủa thầm , tại sao đối với ả bất công vậy khi xuyên qua đã tới mạt thế lại gặp hệ thống chó má và dị năng gân gà sau đó phải mở một con đường máu mà chạy thoát được gặp nam chủ nên quyết định ôm đùi bự lại nghĩ đến tình cảnh nam chính sẽ gặp nữ chính thì ả quyến định tốn bao nhiêu sức mới quyến rũ được gã ta nay lại gặp phải tang thi cấp , quả thật rất ngược nha .
. Gã ta mọi bữa đều tuấn nhã phi phàm sau khi giết được con tang thi cấp thì bộ dáng chật vật không chịu nổi còn ả và thuộc hạ cũng không khác gã bao nhiêu có khi hơn gã .
. Bỗng một đàn tang thi khoảng mấy trăm con ào ra làm bọn gã vừa kiệt sức vì đấu với con tang thi cấp trở tay không kịp , ả đành hướng gã và song bào nói : “ Nhanh , chúng ta vừa chạy vừa giết may ra còn có đường sống “
. Ba người tuy thường bất đồng nhưng liên quan đến tánh mạng đều nhất trí nghe theo lời ả bắt đầu mở ra một con đường máu mà chạy ra khỏi vòng vây của đám tang thi , khi chạy ra trước cổng bệnh viện bọn gã đã gần kiệt sức còn thừa lại bỗng thấy chiếc xe thì như tìm được cọng cỏ cứu mạng vội hướng xe chạy đến .
. Còn ta ở trên xe được Vô Dật báo là có nam nữ bị một đám tang thi rượt đang chạy về phía xe mình thì ta đã biết là Lâm Dư Hạo và Tiêu Đổng Y vì là chi tiết ta cho gã và cô gặp mặt nhưng ả tiểu tam nữ chủ nhảy vào châm ngòi làm gã không vừa mắt cô cho lắm tuy cũng bị sắc của cô làm cho dao động , ta nhàn nhạt hướng Vô Dật và Mị Diễm, nói : “ Cứu họ “ .
. Lời vừa nói ra làm cả đầy vẻ không thể tin được , chủ nhân vô tâm của bọn họ cũng muốn cứu người nữa sao ?? Này không khoa học rồi , tuy trong lòng nghĩ vậy nhưng vẫn tuân lệnh xuống xe không quên lôi Hiên Viên Triệu và Liễu Phi Yên đi cùng vì Giang Tố Tố là dị năng không gian còn Tống Tư Vũ lại thức tỉnh tinh thần lực và Tô Gia Hân lại là thủy hệ dị năng .
. Khi có người tham gia thì số tang thi rất nhanh bị giết sạch , nhìn người cường hãn trước mặt gã thì mắt sáng lên còn ả ta thì nhìn chăm chăm vào Liễu Phi Yến và Mị Diễm nhưng lại thấy không giống miêu tả nên đành thôi , gã tuy rất chật vật cũng tiến lên nhìn người đang đứng gần xe cười nói : “ Cảm ơn đã cứu chúng tôi “
. người Hiên Viên Triệu về xe mình còn Vô Dật và Mị Diễm nhìn gã ta đánh giá , mặt không biểu cảm Vô Dật đẩy gọng kính mở miệng : “ Nếu không phải tiểu thư nhà ta kêu thì ngươi đừng hòng bọn ta sẽ cứu “
. Gã như không để ý đến giọng điệu của Vô Dật cười cười nói : “ Vậy cho hỏi ta có thể gặp tiểu thư ngươi để cảm ơn không ?? “
. Vô Dật và Mị Diễm nghe thế nhíu mi chưa kịp mở miệng mắng cửa xe đã mở ra , ta bước xuống nhìn Vô Dật và Mị Diễm mở miệng:“ Diễm, Vô Dật lui xuống “ cả đứng sau lưng ta .
. Khi gã nhìn ta xinh đẹp như thiên thần thì đờ đẫn nhớ là mình đã gặp đâu rồi chăm chú quài giây không nhận thấy ả ta đang nhìn ta bằng ánh mắt ghen tị , vội hoàng hồn nói:“ Cảm ơn em đã cứu bọn anh . Anh tên là Lâm Sợ Hạo , còn đây là Tiêu Đổng Y và đó là thuộc hạ của anh Thương Vân và Thương Vũ “ Sau đó tự giới thiệu nhưng không nói rõ quan hệ của gã ta và ả làm ả ta đen mặt nhìn ta càng thêm câm hận .
. Ta cũng tự giới thiệu : “ Ta là Âu Dương Băng Như còn người là bảo tiêu của ta Cung Vô Dật và Tuyệt Mị Diễm , còn anh ấy là bạn trai ta Trần Ngạo Thiên “ vừa nói vừa chỉ anh đang từ trên xe bước xuống .
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Càng tiến đến trấn thì càng làm bọn hắn có dự cảm không lành tuy xung quanh nhà cửa đều hoang tàn và đổ nát nhưng kì lạ là lại không có một bóng tang thi nào cả nhưng vẫn phải chạy tiếp .
. Ta ngồi trên xe đang quan sát xung quanh thì một thứ gì đó màu trắng xuất hiện bám lên cổ ta làm ta theo quán tính đưa tay nắm lấy rồi quăng thẳng xuống đất làm cả anh và 2 người kia đồng lọt quay lại .
. Vật màu trắng dưới ánh mắt của bọn ta khẽ khựa quậy , sau đó một giọng nói ai oán vang lên : “ Ô..ô.. Chủ nhân , ngươi thật nhẫn tâm “
. Ta lúc này mới quan sát nó thì phát hiện nó không phải màu trắng mà là màu bạc với đôi mắt màu đỏ có thể nói là cực kì xinh đẹp , khi nghe nó kêu chủ nhân ta nghi hoặc hỏi : “ Dạ Tuyết ??? “
. Mị Diễm và Vô Dật đầy khó hiểu : Dạ Tuyết là ai ??? . Còn anh thì đã hiểu nhưng vẫn im lặng nhìn ta đầy sủng nịch .
. Dạ Tuyết vui mừng quẩy đuôi bò đến trước mặt ta nói : “ Là người ta đây , nhưng người ta chỉ có thể biến thành rắn thôi chưa thể biến thân thành người được “ giọng nói mang theo mất mác .
. Ta đưa tay cầm nó lên , ta vừa sợ vừa thích rắn nhưng chỉ sợ nó cắn thôi đồng thời cũng yêu thích sự máu lạnh của rắn huống chi nó là sủng vật của ta , sờ sờ đầu nhỏ của nó như an ủi nói : “ Yên tâm , ta sẽ giúp ngươi biến thành người “
. Mị Diễm im lặng nãy giờ nghe con rắn bạc xinh đẹp tê..tê như đang nói trước mặt không nhịn được nữa mà lên tiếng : “ Tiểu thư , nó là ?? “ Vô Dật cũng tò mò thông qua kính chiếu hậu nhìn ta .
. Ta nhìn nàng và hắn nghi ngờ thì đã biết chỉ ta và anh mới có thể hiểu tiếng nó nên nhàn nhạt mở miệng giải thích : “ Đây là sủng vật của ta tên là Dạ Tuyết “
. Dạ Tuyết thè lưỡi tê..tê coi như chào hỏi còn Mị Diễm nhìn nhìn nhưng không nói gì thêm còn Vô Dật thì bảo trì im lặng mà lái xe tuy cả 2 đều không biết ta nuôi sủng vật khi nào .
Ta cho Dạ Tuyết quấn vào tay ta , không gian trong xe im bặt hẳn .
. Đến Trấn thì bỗng Dạ Tuyết đang ở trên tay ta ngẩng đầu thẳng lên , huyết mâu lóe sáng lên , đầu lưỡi tê..tê vui mừng , xoay qua nói với ta : “ Chủ nhân , ở trước có rất nhiều năng lượng có thể giúp ta biến thành người ~~~ “
. Ta biết ' năng lượng ' trong miệng nó chính là bọn tang thi , ta nhướng mi dùng chiêu khích tướng mà nói : “ Ở đằng trước chỉ là một mảnh trấn hoang tàn thôi chả có thứ gọi là năng lượng mà ngươi nói đâu “
. Dạ Tuyết quả thật bị sụp bẫy , ở trên tay ta tức giận uốn éo , nói : “ Chủ nhân , người ta nói thiệt a~ , Cả một đống năng lượng bao quanh đây mà “ như nghĩ tới gì đó sợ ta không tin nó nên nói tiếp : “ Không tin thì chủ nhân có thể dùng phượng nhãn mà nhìn a “
. Ta nghe thế nhướng mi lên , nghi hoặc hỏi : “ Phượng nhãn ??? “
. Anh đang bảo trì im lặng nghe thế cũng chăm chú nhìn Dạ Tuyết tất nhiên là chờ câu trả lời của nó .
. Chỉ tội Mị Diễm và Vô Dật ngồi trước chả hiểu chuyện gì hết nên chỉ đành mắt nhìn mũi , mũi nhìn tâm mà bảo trì im lặng .
. Dạ Tuyết nhìn chủ nhân nó đầy sự không hiểu thì vui vẻ hẳn lên đuôi dựng thẳng hất cằm mà nói : “ Đúng vậy , chủ nhân đã sở hữu Dã Phượng có thể sử dụng cả 6 giác quan còn kiêm về tốc độ a “
. Ta không vội hỏi tiếp mà nói : “ Vậy còn Hãn Long thì sao ?? “
. Dạ Tuyết nghĩ nghĩ rồi nói : “ Hãn Long kiêm về công kích lẫn phòng thủ và dùng khí để uy áp đối thủ “
. Anh ngồi im lặng nãy giờ bỗng lên tiếng : “ Vậy ta và Như làm sao để vận dụng được nó ?? “ nói ra một câu đúng chủ đề luôn .
. Dạ Tuyết lại suy nghĩ , như nhớ tới gì đó 'a' một cái rồi hỏi với vẻ mập mờ : “ Các người đã giao hoan chưa ? “
. Nếu Mị Diễm và Vô Dật mà nghe được chắc chắn sẽ bị sặc nước miếng chính mình , có thể nói không biết cũng là một loại hạnh phúc .
. Như ta và anh bây giờ , cả 2 bị hỏi đều đỏ mặt , ta vội định thần lại hỏi : “ Đã , có chuyện gì sao ?? “
. Dạ Tuyết huyết mâu dài hẹp khẽ chuyễn nói : “ Không có sao , chỉ là muốn xá định tình cảm 2 người thôi , sẽ dễ cho việc gọi hồn kiếm “
. Ta càng ngày càng cảm thấy bị hack não rồi , nhìn nó nói : “ Kiếm đã nhận ta là chủ vậy cần gọi hồn làm gì ?? “
. Anh như nghĩ đến gì đó , nói : “ Không lẽ những sức mạnh đó là do hồn kiếm nắm giữ ??? “
. Ta nghe thế cũng bừng hiểu xoay qua chờ đáp án của Dạ Tuyết .
. Dạ Tuyết gật đầu rồi nói : “ Năng lượng xung quanh hình như không có ý di chuyển vậy chúng ta vào không gian đi , ở đây không tiện a “
. Ta nghĩ cũng đúng nên nói với Mị Diễm và Vô Dật : “ Bọn ta tiến vào không gian có chút chuyện sẽ ra ngay “
. Cả 2 nghe thế Dạ một cái rồi tiếp tục làm việc của mình .
. Sau khi tiến vào không gian , ta và anh lấy ra cả hai thanh kiếm làm theo lời của Dạ Tuyết bắt đầu gọi hồn của hai cây kiếm .
. Từ Dã Phượng kiếm bỗng nhiên biến thành một làn khói đỏ bay lên từ từ hiện lên một con Phượng hoàng lửa cực kì diễm lệ còn Hãn Long kiếm thì xuất hiện một con Kim Long óng ánh chói mắt vô cùng .
. Nhìn 2 con vật xinh đẹp trước mắt mà trợn mắt há mồm chả biết nói gì hơn .
. Cả 2 con vật lần nữa biến hóa thành một nam tóc ngân kim được xõa dài , khuôn mặt xinh đẹp còn hơn cả nữ nhân nhưng khí thế lại quanh thân lại khiến cho người ta không thể nhận nhằm là nữ nhân được , vận một thân Kim y còn nữ nhân kế bên lại mị diễm mê người , tóc tựa như một dòng suối máu chảy dài tới chân được cột lại bằng cộng dây màu trắng , khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo như được chạm khắc từng chi tiết , một thân huyết y cổ đại tôn lên làn da trắng nõn của nàng .
. Cả 2 người bước đến chỗ bọn ta , quỳ xuống : “ Tham kiến chủ nhân “
Ta vội hoàng hồn nói : “ Các ngươi đứng lên đi “ xoay qua nhìn ra hiệu cho anh nói .
. Anh vào luôn chủ đề chính : “ Chúng ta muốn có sức mạnh mình nên có “
. Cả 2 nhìn nhau sau đó bước đến trước mặt ta và anh , đưa tay lên mi tâm của bọn ta niệm chú thuật gì đó , sau đó tiến vào cơ thể ta và anh hợp lại thành một .
. Ta khi bị luồng khí màu đỏ tiến vào cơ thể thì người cứ bồng bềnh đến khi ta tỉnh lại thì đồng thời một hàng chữ hiện ra , ta dựa theo dòng chữ đấy bắt đầu học .
. Anh và ta đồng loạt cùng nhau mở mắt ra , xoay qua cầm lấy kiếm nhìn nhau nở nụ cười , Dạ Tuyết chen vào : “ Chúc mừng chủ nhân , người và hồn kiếm đã là hợp lại thành một , người có thể tùy ý ra lệnh “
. Ta gật đầu xem như đã hiểu , xoay qua nói với anh : “ Chúng ta đi ra thôi “
. Anh tiến đến ôm ta , nhẹ gật đầu .
. Ta và anh mới đi ra thì nghe tiếng Mị Diễm truyền tới : “ Tiểu thư , bọn người phía sau phát hiện có gì đó không đúng nên hỏi ý kiến chúng ta thế nào “
. Ta nhẹ gật đầu như đã biết , mở ra phượng nhãn mà quan sát xung quanh , quả thật nhiều tang thi đến gợn người , không hổ là nơi từng làm cho nam và nữ chủ bị ngược thảm hại .