Ta nhướng mi nhìn 2 con tang thi, khẽ chẹp miệng, ha, 1 con hệ dị năng tinh thần cùng 1 con hệ dị năng Băng, tuy với ta 2 con nảy không vào đâu nhưng với bọn người Lâm Sở Hạo chưa chắc vậy nha.
. Quả thật như ta nghĩ, bọn Lâm Sở Hạo khó khăn nuốt một ngụm khí. Lâm Sở Hạo cùng Tiêu Đổng Y đen mặt, nếu không vì đối phó với tang thi cấp thấp thì 2 con này bọn họ có thể gánh 1 con rồi nhưng bây giờ dị năng cùng sức lực đã hao tổn gần hết rồi.
. 2 con tang thi biết nhóm anh khó đối phó nên đều tập trung mà nhào lại đối phó với bọn người Lâm Sợ Hạo làm bọn họ thầm rủa nhưng cũng phải cắn răng mà dùng hết toàn lực để đối phó làm bọn họ càng chặt vật hơn nữa.
. Ta thầm than quả thật tang thi dạo này cũng có tri thức nha, ta ngồi dựa vào trong lòng anh cầm quả táo ra vừa xem nhóm Lâm Sở Hạo đánh nhau với tang thi vừa ăn.
. Bọn anh thì càng không phải nói, nếu ta không ra lệnh thì bọn anh sẽ đứng ở ngoài xem kịch vui vậy, mỗi người tự lấy ghế ra ngồi, Mị Diễm cũng lấy ra cho mỗi người một trái táo vừa ăn vừa xem.
. Tạo ra 1 khung cảnh quỷ dị, 4 người cùng hợp sức đánh 2 con tang thi còn 5 người ở ngoài cuộc như người xem.
. Lâm Sở Hạo liếc mắt qua nhìn bọn ta thì thấy bọn ta đang nhìn bọn hắn đánh nhau mà khóe miệng giật giật, trực tiếp đen mặt. Nhưng cũng không dám liếc qua lâu nên xoay qua đối phó với tang thi tiếp.
. Ta thấy bọn họ bị 2 con tang thi đánh đến chật vật vô cùng thì bèn nhân từ nhìn qua 2 người Dật Diễm, nhàn nhạt lên tiếng: “ 2 ngươi qua giúp bọn họ đi “
. 2 người Dật Diễm cũng không nói gì chỉ gật đầu tiến lên giúp bọn Lâm Sở Hạo. Trong lòng thầm than quả thật tiểu thư cố ý chỉnh 4 người này mà, bởi vậy bọn họ rút ra kinh nghiệm, đắc tội với ta thà chết còn sướng hơn nhiều.
. 2 người Dật Diễm sau khi vào tiếp bọn người Lâm Sở Hạo thì cũng không lâu lắm, 2 con tang cuối cùng cũng ngã xuống, 2 người Diễm Dật toàn thân khá chật vật đi đến, quả thật đối với Dật Diễm thì 2 con tang thi quả thật hơi quá sức với rồi.
. Ta gật đầu, nhàn nhạt lên tiếng: “ Mệt cho 2 người rồi “
. 2 người nhìn nhau 1 cái, đồng lọt lắc đầu, rất ăn ý 1 tả 1 hữu đứng kế bên ta, Mị Diễm tự động lấy trong không gian của mình một chai nước suối pha nước linh tuyền, ngửa cổ uống một nửa, còn một nửa đưa qua cho Vô Dật uống.
. Còn bọn Lâm Sở Hạo chật vật trực tiếp dựa vào những kho hàng ngồi phịch xuống. Tiêu Đổng Y rất không tình nguyện lấy ra những chai nước suối chia cho 3 người còn lại, thêm con hệ thống trong đầu cứ lải nhải làm ả tức muốn hộc máu rồi. Sau khi lấy lại sức, Lâm Sở Hạo tiến đến trước mặt ta, mỉm cười nói: “ Băng Như, cảm ơn em “ nếu là lúc trước khuôn mặt gã cười có thể nói cũng đẹp trai nhưng bây giờ bộ dáng chật vật như vậy quả thật ta nhìn không vô.
.Ta không muốn bị mất khẩu vị của mình bèn ậm ừ rồi xoay qua nhìn chỗ khác, không để ý khuôn mặt chuyển đen của gã ta.
.Anh nhìn gã ta cứ ve vãn bám lấy ta thì không vui nhíu mi, tay tự động ôm chặt lấy ta nhét thẳng ta vào lòng. Bộ dáng như mẹ bảo vệ con làm ta buồn cười nhưng cũng từ chối cho ý kiến.
.Tống Tư Vũ thì nhìn chằm chằm Tố Tố cảm thấy cô thật khác không còn đeo bám hắn nữa thật không quen, bởi vậy mới nói đàn ông là sinh vật kì lạ nhất khi có thì không biết giữ đến khi mất rồi thì muốn lôi kéo lại, cô cũng nhận ra tầm mắt của hắn bèn ngẩn đầu lên chống lại ánh mắt hắn, nếu hắn là hối hận cũng nhu tình thì cô chỉ là một mảnh đen tối không 1 tia tình cảm. Làm hắn chợt nhận ra, hắn mất cô thật rồi dù bây giờ hắn có hối hận thế nào đi chăng nữa cũng không thay đổi được sự thật này....
.Ta nhàm chán nhìn 2 người bọn họ cũng không nói gì, nhàn nhạt lên tiếng: “ Đi thôi, đi thu thập vật tư “
.Bọn người Lâm Sở Hạo nghe thế thì mắt lóe sáng, vật tư nha ai mà không muốn chứ.
.Ta cũng không thèm nhìn ánh mắt tham lam của bọn người kia: “ Ở đây gồm 8 kho hàng, thôi được chia 4 - 4, bọn ta sẽ lấy kho hàng phía đông, kho hàng phía tây là của các người. “
. Không ai ý kiến gì nên bèn thống nhất ý kiến của ta, sau khi chia ra thấy bọn Lâm Sở Hạo đã đi xa, Tố Tố nhịn không được bèn hỏi: “ Tại sao để bọn hắn được lợi như vậy? Theo tôi biết kho hàng phía tây vật tư rất nhiều nha “
. Hiếm khi thấy cô nói nhiều như vậy ta cũng không buồn giải thích, cười tà nói: “ Muốn lấy vật tư đâu dễ vậy, bên khu tây có con tang thi cấp 2 trấn thủ đấy “ Ha, cần gì tang thi cấp 3, chỉ cần con tang thi hệ tinh thần cùng tang thi cấp thấp cũng đủ nhồi bọn họ rồi.
. Cô cùng nàng và hắn đồng loạt nhìn nhau, trong lòng không ngừng gào thét tiểu thư quá phúc hắc rồi, cơ mà bọn họ thích nha
. Gần nữa đêm , ta mở mắt từ lòng ngực anh chui ra , thả ra tinh thần lực kiểm tra xung quanh phát hiện bọn họ đã ngủ say hết thì yên tâm .
. Khi ta động đậy thì anh cũng đã tỉnh nên sau khi ta thu lại tinh thần lực thì xoay qua anh gật nhẹ đầu ra hiệu ý bảo có thể đi rồi .
~~~~~~~~ Dãy phân cách a ~~~~~~~~~~~
. Trong bóng đêm của thành phố chết , bỗng có đạo quang một vàng một đỏ xẹt qua với tốc độ cực nhanh .
. Hắc y cưỡi trên thanh kiếm đỏ mở miệng : “ Theo tinh thần lực của em thì sắp tới rồi “ . Đúng vậy chính là ta , về việc cưỡi kiếm thì là do ta nghĩ ra được chỉ định thử xem ai ngờ lại đạt được kết quả ngoài ý muốn . Haha , ta là thiên tài a~~ mỗ nữ nào đó đang tự kỉ một cách thoái hóa ¬.¬
. Anh thì cưỡi trên Hãn Long kiếm khuôn mặt băng sơn ngàn năm không đổi , cũng không thể không kinh ngạc về việc cưỡi kiếm như thế nhưng cũng rất nhanh che lắp đi , khi nghe ta nói chỉ gật đầu tượng trưng như đã biết .
. Ta thấy không thú vị bèn tiếp tục thả tinh thần lực kiểm tra xung quanh .
. Cỡ phút cũng đã đến bến cảng , ta cùng anh đồng thời nhảy xuống kiếm , quan sát xung quanh nếu là người thường thì chỉ thấy toàn một mảnh tối đen nhưng ta thì thấy những kho hàng được chồng xếp lên nhau rất rõ ràng .
. Ta dùng tinh thần lực thì phát hiện ra con tang thi cấp đang điều khiển cả bầy tang thi ẩn nấp trong các thùng hàng , ta nở nụ cười không rõ ý tứ hàm xúc làm anh kế bên cũng mặc niệm cho người sắp bị ta tính kế , ừm , nhân lực đủ mạnh để hành xác nam , nữ chủ a~~~
. Anh tuy tinh thần lực không bằng ta nhưng vẫn cảm giác được nơi này tuyệt đối không bình thường như bề ngoài của nó , anh nhìn sang ta mở miệng : “ Tiểu Như , anh cảm thấy nơi này không được bình thường em nên cẩn thận “
. Ta cảm động vì anh lo lắng cho ta nên cũng không nỡ hù dọa anh , cười cười nói : “ Yên tâm , em sẽ không đã động bọn chúng đâu “ Nói xong xoay qua nắm tay anh nói tiếp : “ Đi , chúng ta dùng tinh thần lực không gian che giấu hơi thở là được mà “
. Anh gật đầu , tuy anh là sát thủ việc che giấu hơi thở không thành vấn đề nhưng với lũ tang thi mũi cực thính thì đành phải nhờ vào ta rồi .
. Ta nhắm mắt miệng khẽ niệm , một luồng sáng màu bạc bao quanh ta và anh . Sau đó , cả cùng biến mất vào màn đêm . Còn con tang thi cấp cao cảm thấy kì quái rõ ràng tụi nó ngửi được mùi thức ăn mà mới đây đã không ngửi được nữa rồi , thôi làm tang thi khổ vậy á vì miếng ăn đành chờ vậy T.T
. Ta cùng anh tiến vào trung tâm giao dịch nhìn thùng hàng đầy ắp trên các tàu mà cảm thán , nhưng những kho hàng ấy chỉ toàn vật tư không có thứ mà ta muốn tìm a .
. Anh cảm nhận được ta không có hứng thú với những kho hàng đó , tiến lên ôm lấy ta hỏi : “ Tiểu Như , em muốn tìm thứ gì ?? “
. Ta nhìn anh một cái , mặc cho anh ôm , nhàn nhạt mở miệng : “ Em đang tìm kho hàng xăng , dầu “
. Anh nghe thế nghĩ nghĩ rồi mở miệng nói : “ Theo như Vô Dật đã từng nói thì hình như không có xăng dầu mà “
. Ta không cho là đúng nói : “ Em chắc chắn là có một kho hàng chứa xăng dầu “ Ta tách tinh thần lực thành những sợi nhỏ bắt đầu tìm kiếm .
. Anh tính mở miệng nói nhưng thấy ta đang tập trung thì cũng đành im lặng , quan điểm của ảnh là chỉ cần tiểu Như thích là được .
. Ta đang tập trung thì bỗng thấy một thuyền hàng trống không làm ta để ý nhất , lúc này ta mớli nhớ lại trong nguyên tác lúc ta viết là do nữ chủ trong lần gặp nạn mới phát hiện được kho hàng chứa đầy xăng , dầu mà kho hàng ấy lại được giấu dưới trong khoang thuyền . Ta nghĩ đến đây mắt sáng lên , chui ra khỏi ngực anh nói : “ Thiên , em tìm được rồi “ nói xong không đợi anh phản ứng đã kéo anh chạy đi đến thuyền hàng trống không đó .
. Đợi anh phàn ứng thì đã bị ta kéo đứng trước kho hàng rồi , không phải là anh phản ứng chậm mà do ta dùng phiêu miểu để dịch chuyện , anh bèn hỏi : “ Tiểu Như , đây là ?? “
. Ta nhìn kho hàng bị khóa bằng chìa khóa đặc chế bèn nhíu mi , tuy ta có thể phá vỡ nhưng ngày mai sẽ gây nghi ngờ không đáng có , nhìn qua anh nói : “ Chìa khóa này , anh có thể mở không ? “
. Anh sao không biết tiểu tâm tư của ta , cầm chìa khóa lên quan sát một hồi , lấy từ trên áo ra một cây kim , anh lục đục với chiếc chìa khóa gần phút thì ' tách ' , chiếc chìa khóa đã mở được .
. Ta đứng kế bên sau khi thấy chìa khóa đã mở được bèn giơ cho anh ngón tay cái , mắt đầy khâm phục .
. Anh nhìn bộ dạng ta như thế bèn cảm thấy buồn cười khẽ búng trán ta một cái , cưng chiều nói : “ Đi thôi “
. Ta bị búng trán , bày ra bộ dáng tiểu tức phụ nhìn anh , ủy khuất nói : “ Anh ăn hiếp em “
. Anh nhướng mi , cười xấu xa nói : “ Phải không ? Rõ ràng em tự nguyện cho anh ' ăn ' mà chứ anh không có ' hiếp ' em nha “ nói xong còn trưng ra bộ dạng vô tội .
. Ta bị anh nói đến đỏ bừng mặt , hừ một cái vội xoay qua chỗ khác không thèm để ý tên nào đó luôn bày ra khuôn mặt lãnh thế mà bây giờ lại nói những lời hạ lưu cùng khuôn mặt ' ngây thơ ' như thế , quả thật da mặt đủ dầy mà .
Thấy ta như thế anh cười càng vui vẻ vội đuổi theo dỗ dành bà xã đại nhân nếu không cả đậu hủ cũng không có mà ăn thì khổ .