8h sáng hôm sau, bầu không khí trong nhà Tô Thanh Hà hôm nay có phần hơi căng thẳng và hồi hộp, vì một lúc nữa là sẽ có kết quả xét nghiệm của Tina và Tô Thanh Hà. Tất cả mọi người đều có vẻ trông ngóng chờ đợi, riêng chỉ có một mình Tina là vẫn bình thản ngồi nhâm nhi ly nước cam và xem tivi, thỉnh thoảng còn cất lên tiếng cười giòn dã trông rất thoải mái như không hề lo lắng về chuyện gì cả.
Lại thêm 45 phút trôi qua, khi xe của bác sĩ Phát vừa dừng ở trước nhà thì tinh thần ai nấy đều căng thẳng lên, khi nhìn thấy bác sĩ từ bên ngoài bước vào trên mặt còn treo một nụ cười mang theo ý chúc mừng thì mọi người đều đoán được phần nào kết quả. Bác sĩ đi đến lấy từ trong cặp của mình ra một tập tài liệu, ánh mắt có phần nghi hoặc nhìn Tô Thanh Hà thật sâu sắc như có chuyện gì đó thắc mắc muốn hỏi, nhưng lại không biết phải mở lời như thế nào, ông lại nhìn sang Tô Định Hải nụ cười trên mặt cũng thu lại nghiêm túc nói.
--- Tô chủ tịch, trước tiên tôi xin chúc mừng gia đình ông đã có thêm thành Viên mới, kết quả xét nghiệm cho thấy giữa tiểu thư và cô bé này đúng là có quan hệ huyết thống mẹ con ruột thịt… Thế nhưng mà, có chuyện kỳ quái làm tôi không hiểu là…….. Ai dà tôi nghĩ chuyện này hay là chúng ta nên nói riêng với nhau thì hơn.
Tô Định Hải thấy bác sĩ có phần còn khó nói, ông nghĩ chắc là có chuyện gì đó liên quan đến hai mẹ con Tô Thanh Hà cho nên dẫn đường cho bác sĩ vào phòng làm việc riêng của mình nói. “ Được rồi, nếu bác sĩ đã có chuyện khó nói thì xin mời vào phòng làm việc của tôi rồi chúng ta nói chuyện “
--- Được, mời dẫn đường…!
Hai người bước vào trong phòng khóa cửa lại, Tô Định Hải vẻ mặt trầm ngâm sẵn giọng hỏi. “ Bác Sĩ có chuyện gì cần nói sao? Hay kết quả xét nghiệm có vấn đề gì? “
--- À không, kết quả xét nghiệm không có vấn đề gì cả, chỉ là… Tôi không hiểu…! Bác sĩ Phát xua tay ý bảo không có vấn đề gì, nhưng vẻ mặt ông thật sự rất quái lạ như có chuyện gì đó khiến ông phải đau đầu suy nghĩ.
--- Ông có chuyện gì không hiểu, ông cứ nói đi…!
--- Tôi không hiểu, kết quả xét nghiệm ADN của con gái ông và cô bé kia hoàn toàn xác thực họ là hai mẹ con… Nhưng mà rõ ràng theo kết quả trong máu của con gái ông cho thấy cô ấy vẫn còn là một trinh nữ, chưa từng có dấu hiệu sinh con… Vậy đứa bé kia là như thế nào xuất hiện đây chứ…!
Tô Định Hải nghe bác sĩ nói như vật thì giật mình trong lòng một cái rồi vội trấn định lại, ông đưa tay lên miệng giả vờ ho khan một tiếng rồi đầu óc xoay chuyển thật nhanh bịa ra một lý do chính đáng để giải thích với bác sĩ. Nếu đúng như lời của bác sĩ nói thì Tina đúng là đến từ tương lai và chuyện này ông nhất định phải giấu kín, vì vậy ông liền mỉm cười giống như cười khổ nhìn bác sĩ nói.
--- Chuyện này thật ra là, Tina nó là con gái của một đứa con khác của tôi ở nước ngoài, nó là chị em song sinh với Thanh Hà, nhưng vì có một số lý do cho nên tôi mới không muốn người khác biết, vì thế tôi đã nhờ Thanh Hà nhận nuôi con bé, nhưng con bé lại tinh ranh nghi ngờ cho nên tôi mới gọi ông đến để lấy máu xét nghiệm cho nó tin tưởng…
--- À thì ra là vậy, thảo nào tôi cảm thấy kỳ lạ, hoá ra là chị em song sinh…!
Tô Định Hải thấy bác sĩ đã tin, ông thở nhẹ một hơi trong lòng rồi lại nói tiếp “ Bác sĩ Phát, chuyện này tôi xin ông hãy giữ bí mật giúp tôi… Tôi không muốn có người khác biết sự tồn tại của đứa con gái còn lại của mình ở nước ngoài, và cả những tài liệu mà bệnh viện đã xét nghiệm của con gái tôi ngày hôm nay nữa, tôi nhờ ông đến bệnh viện mang toàn bộ về đây giúp tôi được không? “
--- Được, nếu chủ tịch đã có chuyện khó nói thì tôi cũng không hỏi nhiều nữa, tôi sẽ đến bệnh viện giúp ông lấy hết tài liệu mang đến cho ông…!
--- Vậy được, cảm ơn bác sĩ…!
--- Không có gì thưa chủ tịch… Không còn chuyện gì vậy tôi xin phép đi trước đây…!
--- Được, bác Sĩ cứ tự nhiên…!
Buổi nói chuyện kết thúc, sau khi bác sĩ Phát ra về ông Tô Định Hải đi ra khỏi phòng làm việc, vẻ mặt vui mừng nồng nhiệt nhìn Tina rồi đi đến ôm lấy cô bé bế lên mà cưng chiều nói.
--- Ha ha Tina ngoan, để ông ngoại nhìn kỹ một chút nào… Chà chà, thật là giống mẹ như đúc…!
Tô Thanh Hà thấy biểu hiện của ba mình như vậy cô cũng thở phào nhẹ nhõm, nhoẻn miệng cười một tiếng rồi tò mò hỏi “ Ba à, lúc nãy bác sĩ Phát đã nói gì mà trông có vẻ thần bí quá vậy? “
--- Không có gì, chỉ là ông ấy hơi nghi ngờ vì con vẫn còn là một xử nữ nhưng lại có con…!
--- A, vậy, vậy ba trả lời thế nào? Tô Thanh Hà hốt hoảng a lên một tiếng, quả thật vấn đề này cô cũng đã từng nghĩ đến, nhưng cô không biết phải nói thế nào cho hợp lý cả.
--- Còn nói thế nào nữa, đương nhiên là bịa chuyện lừa gạt rồi… Ba nói với ông ta là Tina là con gái của người chị song sinh của con, nhưng vì một số lý do đặc biệt cho nên con mới phải thay chị mình nhận nuôi Tina, chỉ vậy thôi…!
--- Nếu vậy, ông tính nói thế nào với bên nhà ông bà nội của Tina đây…! Bà Lam mỉm cười vuốt tóc Tina lên tiếng hỏi.
--- Chuyện này thì không cần phải lo, tôi nói vậy với bác sĩ chỉ là để bịt miệng thôi. Còn bên nhà của ông Hoàng Hữu thì chỉ cần nói sự thật là được, vì dù sao thì họ cũng đã hiểu nhầm là con gái chúng ta và Hoàng Kỳ Linh đã có quan hệ với nhau, vậy thì cần gì phải giải thích nữa…! Tô Định Hải vừa cười vừa đưa tay xoa những sợi râu ngắn trên cằm thản nhiên nói.
--- Vậy thì cứ làm như lời ông nói đi…!
--- Nếu ba đã nói vậy rồi thì con cũng không có ý kiến, vậy bây giờ con có thể đưa Tina ra ngoài một lát được không ba mẹ…! Tô Thanh Hà thấy mọi việc đã xong, bây giờ cô muốn đưa Tina ra ngoài để mua quà cho cô bé.
--- Ừ, con cứ đưa con bé ra ngoài rồi mua cho nó một ít quà coi như để chào đón nó đến với gia đình mình…! Bà Lam nói.
--- Dạ mẹ … Vậy con đi đây…! Tô Thanh Hà nói xong rồi nắm tay Tina đi ra ngoài hướng vào trung tâm thành phố mà chạy đi.
OoO
Biệt Thự Trăng Vàng, Hoàng Kỳ Linh bởi vì hôm nay không có Tina ở nhà cho nên anh đã ngủ nướng đến tận gần 10h mới chịu rời giường, anh lười biếng vừa duỗi lưng vừa bước xuống lầu liền thấy ba mình đã ngồi bên dưới đợi sẵn, như có chuyện gì đó muốn nói. Anh đi lại gần ngồi xuống cái ghế bên cạnh ông rồi nhìn quanh nhà hỏi.
--- Ủa, mẹ đi đâu rồi ba…?
--- Bà ấy và Kỳ Duyên đi ra ngoài có việc rồi… Tiện đây con nói chuyện với ba một lát đi…!
--- Dạ, vậy ba muốn nói đến chuyện mẹ của Tina sao? Hoàng Kỳ Linh biết ba mình muốn hỏi chuyện gì, cho nên anh cũng không muốn vòng vo mà trực tiếp hỏi thẳng.
--- Đúng vậy, hôm qua ba đã nghe Kỳ Duyên nói qua… Ba đã rất ngạc nhiên khi nghe mẹ của Tina lại là Con bé Tô Thanh Hà con gái của Tô Định Hải… Hoá ra đều là người quen cả…!
--- Dạ, chính con cũng rất bất ngờ khi nghe chính miệng Tina xác nhận cô ta là mẹ của nó… Nhưng mà điều kỳ quái là con lại không hề có cảm giác gì về cô ta cả, con thật sự không biết trước đây mình đã quan hệ với cô ta bằng cách nào…! Hoàng Kỳ Linh ngồi nhăn mày suy nghĩ, anh thật sự không hiểu nỗi rốt cuộc năm năm trước mình và Tô Thanh Hà đã đến với nhau như thế nào, bởi vì trong ký ức của anh hình ảnh về cô là hoàn toàn trống không, gần như là không có chút liên hệ nào cả.
--- Đừng có nói nhảm nữa, nếu con không nhớ không có nghĩa là Tina cũng không nhớ, con bé Thanh Hà đã nuôi Tina những năm năm con nói không quen Thanh Hà vậy không lẽ là Tina nhận nhầm mẹ sao? Người đã nuôi con gái thay cho con suốt ngần ấy năm sao sao?
--- Ba nói cũng có lý, Tina rất là thông minh với lại còn ở gần với Tô Thanh Hà từ nhỏ nên chuyện nhận nhầm người chắc chắn là không có khả năng rồi…!
“ Nhưng mà con vẫn cảm thấy có gì đó là lạ “
--- Không có gì lạ cả, con đã hại con nhà người ta phải chịu khổ thay con nuôi Tina suốt năm năm rồi, bây giờ nếu con đã biết sự thật rồi thì phải lo mà chịu trách nhiệm với người ta đi, Tina cũng đã lớn như vậy rồi, không thể để hai mẹ con nó cứ như vậy mà không có một danh phận nào được….!
--- Chuyện này con cũng đã có đề cập qua với nhà bên đó rồi, nhưng họ nói phải cần thêm thời gian để suy nghĩ…!
--- Ừ con làm vậy là đúng rồi, nếu đã vậy thì ba cũng sẽ gọi sang bên đó bàn bạc với họ một chút giúp con…!
--- Dạ, con cám ơn ba… Vậy thôi bây giờ con đi đón Tina đây, nó mới đi khỏi nhà có một ngày mà con nhớ nó quá…!
--- Ừ đi đi, cứ đi chơi thoải mái rồi đón luôn cả mẹ con bé về đây cho ba mẹ gặp một lát…!
--- Dạ, vậy con xin phép…! Hoàng Kỳ Linh nói rồi cũng đứng dậy bấm điện thoại gọi cho Tô Thanh Hà rồi lái xe đi ra ngoài.
Lại thêm 45 phút trôi qua, khi xe của bác sĩ Phát vừa dừng ở trước nhà thì tinh thần ai nấy đều căng thẳng lên, khi nhìn thấy bác sĩ từ bên ngoài bước vào trên mặt còn treo một nụ cười mang theo ý chúc mừng thì mọi người đều đoán được phần nào kết quả. Bác sĩ đi đến lấy từ trong cặp của mình ra một tập tài liệu, ánh mắt có phần nghi hoặc nhìn Tô Thanh Hà thật sâu sắc như có chuyện gì đó thắc mắc muốn hỏi, nhưng lại không biết phải mở lời như thế nào, ông lại nhìn sang Tô Định Hải nụ cười trên mặt cũng thu lại nghiêm túc nói.
--- Tô chủ tịch, trước tiên tôi xin chúc mừng gia đình ông đã có thêm thành Viên mới, kết quả xét nghiệm cho thấy giữa tiểu thư và cô bé này đúng là có quan hệ huyết thống mẹ con ruột thịt… Thế nhưng mà, có chuyện kỳ quái làm tôi không hiểu là…….. Ai dà tôi nghĩ chuyện này hay là chúng ta nên nói riêng với nhau thì hơn.
Tô Định Hải thấy bác sĩ có phần còn khó nói, ông nghĩ chắc là có chuyện gì đó liên quan đến hai mẹ con Tô Thanh Hà cho nên dẫn đường cho bác sĩ vào phòng làm việc riêng của mình nói. “ Được rồi, nếu bác sĩ đã có chuyện khó nói thì xin mời vào phòng làm việc của tôi rồi chúng ta nói chuyện “
--- Được, mời dẫn đường…!
Hai người bước vào trong phòng khóa cửa lại, Tô Định Hải vẻ mặt trầm ngâm sẵn giọng hỏi. “ Bác Sĩ có chuyện gì cần nói sao? Hay kết quả xét nghiệm có vấn đề gì? “
--- À không, kết quả xét nghiệm không có vấn đề gì cả, chỉ là… Tôi không hiểu…! Bác sĩ Phát xua tay ý bảo không có vấn đề gì, nhưng vẻ mặt ông thật sự rất quái lạ như có chuyện gì đó khiến ông phải đau đầu suy nghĩ.
--- Ông có chuyện gì không hiểu, ông cứ nói đi…!
--- Tôi không hiểu, kết quả xét nghiệm ADN của con gái ông và cô bé kia hoàn toàn xác thực họ là hai mẹ con… Nhưng mà rõ ràng theo kết quả trong máu của con gái ông cho thấy cô ấy vẫn còn là một trinh nữ, chưa từng có dấu hiệu sinh con… Vậy đứa bé kia là như thế nào xuất hiện đây chứ…!
Tô Định Hải nghe bác sĩ nói như vật thì giật mình trong lòng một cái rồi vội trấn định lại, ông đưa tay lên miệng giả vờ ho khan một tiếng rồi đầu óc xoay chuyển thật nhanh bịa ra một lý do chính đáng để giải thích với bác sĩ. Nếu đúng như lời của bác sĩ nói thì Tina đúng là đến từ tương lai và chuyện này ông nhất định phải giấu kín, vì vậy ông liền mỉm cười giống như cười khổ nhìn bác sĩ nói.
--- Chuyện này thật ra là, Tina nó là con gái của một đứa con khác của tôi ở nước ngoài, nó là chị em song sinh với Thanh Hà, nhưng vì có một số lý do cho nên tôi mới không muốn người khác biết, vì thế tôi đã nhờ Thanh Hà nhận nuôi con bé, nhưng con bé lại tinh ranh nghi ngờ cho nên tôi mới gọi ông đến để lấy máu xét nghiệm cho nó tin tưởng…
--- À thì ra là vậy, thảo nào tôi cảm thấy kỳ lạ, hoá ra là chị em song sinh…!
Tô Định Hải thấy bác sĩ đã tin, ông thở nhẹ một hơi trong lòng rồi lại nói tiếp “ Bác sĩ Phát, chuyện này tôi xin ông hãy giữ bí mật giúp tôi… Tôi không muốn có người khác biết sự tồn tại của đứa con gái còn lại của mình ở nước ngoài, và cả những tài liệu mà bệnh viện đã xét nghiệm của con gái tôi ngày hôm nay nữa, tôi nhờ ông đến bệnh viện mang toàn bộ về đây giúp tôi được không? “
--- Được, nếu chủ tịch đã có chuyện khó nói thì tôi cũng không hỏi nhiều nữa, tôi sẽ đến bệnh viện giúp ông lấy hết tài liệu mang đến cho ông…!
--- Vậy được, cảm ơn bác sĩ…!
--- Không có gì thưa chủ tịch… Không còn chuyện gì vậy tôi xin phép đi trước đây…!
--- Được, bác Sĩ cứ tự nhiên…!
Buổi nói chuyện kết thúc, sau khi bác sĩ Phát ra về ông Tô Định Hải đi ra khỏi phòng làm việc, vẻ mặt vui mừng nồng nhiệt nhìn Tina rồi đi đến ôm lấy cô bé bế lên mà cưng chiều nói.
--- Ha ha Tina ngoan, để ông ngoại nhìn kỹ một chút nào… Chà chà, thật là giống mẹ như đúc…!
Tô Thanh Hà thấy biểu hiện của ba mình như vậy cô cũng thở phào nhẹ nhõm, nhoẻn miệng cười một tiếng rồi tò mò hỏi “ Ba à, lúc nãy bác sĩ Phát đã nói gì mà trông có vẻ thần bí quá vậy? “
--- Không có gì, chỉ là ông ấy hơi nghi ngờ vì con vẫn còn là một xử nữ nhưng lại có con…!
--- A, vậy, vậy ba trả lời thế nào? Tô Thanh Hà hốt hoảng a lên một tiếng, quả thật vấn đề này cô cũng đã từng nghĩ đến, nhưng cô không biết phải nói thế nào cho hợp lý cả.
--- Còn nói thế nào nữa, đương nhiên là bịa chuyện lừa gạt rồi… Ba nói với ông ta là Tina là con gái của người chị song sinh của con, nhưng vì một số lý do đặc biệt cho nên con mới phải thay chị mình nhận nuôi Tina, chỉ vậy thôi…!
--- Nếu vậy, ông tính nói thế nào với bên nhà ông bà nội của Tina đây…! Bà Lam mỉm cười vuốt tóc Tina lên tiếng hỏi.
--- Chuyện này thì không cần phải lo, tôi nói vậy với bác sĩ chỉ là để bịt miệng thôi. Còn bên nhà của ông Hoàng Hữu thì chỉ cần nói sự thật là được, vì dù sao thì họ cũng đã hiểu nhầm là con gái chúng ta và Hoàng Kỳ Linh đã có quan hệ với nhau, vậy thì cần gì phải giải thích nữa…! Tô Định Hải vừa cười vừa đưa tay xoa những sợi râu ngắn trên cằm thản nhiên nói.
--- Vậy thì cứ làm như lời ông nói đi…!
--- Nếu ba đã nói vậy rồi thì con cũng không có ý kiến, vậy bây giờ con có thể đưa Tina ra ngoài một lát được không ba mẹ…! Tô Thanh Hà thấy mọi việc đã xong, bây giờ cô muốn đưa Tina ra ngoài để mua quà cho cô bé.
--- Ừ, con cứ đưa con bé ra ngoài rồi mua cho nó một ít quà coi như để chào đón nó đến với gia đình mình…! Bà Lam nói.
--- Dạ mẹ … Vậy con đi đây…! Tô Thanh Hà nói xong rồi nắm tay Tina đi ra ngoài hướng vào trung tâm thành phố mà chạy đi.
OoO
Biệt Thự Trăng Vàng, Hoàng Kỳ Linh bởi vì hôm nay không có Tina ở nhà cho nên anh đã ngủ nướng đến tận gần 10h mới chịu rời giường, anh lười biếng vừa duỗi lưng vừa bước xuống lầu liền thấy ba mình đã ngồi bên dưới đợi sẵn, như có chuyện gì đó muốn nói. Anh đi lại gần ngồi xuống cái ghế bên cạnh ông rồi nhìn quanh nhà hỏi.
--- Ủa, mẹ đi đâu rồi ba…?
--- Bà ấy và Kỳ Duyên đi ra ngoài có việc rồi… Tiện đây con nói chuyện với ba một lát đi…!
--- Dạ, vậy ba muốn nói đến chuyện mẹ của Tina sao? Hoàng Kỳ Linh biết ba mình muốn hỏi chuyện gì, cho nên anh cũng không muốn vòng vo mà trực tiếp hỏi thẳng.
--- Đúng vậy, hôm qua ba đã nghe Kỳ Duyên nói qua… Ba đã rất ngạc nhiên khi nghe mẹ của Tina lại là Con bé Tô Thanh Hà con gái của Tô Định Hải… Hoá ra đều là người quen cả…!
--- Dạ, chính con cũng rất bất ngờ khi nghe chính miệng Tina xác nhận cô ta là mẹ của nó… Nhưng mà điều kỳ quái là con lại không hề có cảm giác gì về cô ta cả, con thật sự không biết trước đây mình đã quan hệ với cô ta bằng cách nào…! Hoàng Kỳ Linh ngồi nhăn mày suy nghĩ, anh thật sự không hiểu nỗi rốt cuộc năm năm trước mình và Tô Thanh Hà đã đến với nhau như thế nào, bởi vì trong ký ức của anh hình ảnh về cô là hoàn toàn trống không, gần như là không có chút liên hệ nào cả.
--- Đừng có nói nhảm nữa, nếu con không nhớ không có nghĩa là Tina cũng không nhớ, con bé Thanh Hà đã nuôi Tina những năm năm con nói không quen Thanh Hà vậy không lẽ là Tina nhận nhầm mẹ sao? Người đã nuôi con gái thay cho con suốt ngần ấy năm sao sao?
--- Ba nói cũng có lý, Tina rất là thông minh với lại còn ở gần với Tô Thanh Hà từ nhỏ nên chuyện nhận nhầm người chắc chắn là không có khả năng rồi…!
“ Nhưng mà con vẫn cảm thấy có gì đó là lạ “
--- Không có gì lạ cả, con đã hại con nhà người ta phải chịu khổ thay con nuôi Tina suốt năm năm rồi, bây giờ nếu con đã biết sự thật rồi thì phải lo mà chịu trách nhiệm với người ta đi, Tina cũng đã lớn như vậy rồi, không thể để hai mẹ con nó cứ như vậy mà không có một danh phận nào được….!
--- Chuyện này con cũng đã có đề cập qua với nhà bên đó rồi, nhưng họ nói phải cần thêm thời gian để suy nghĩ…!
--- Ừ con làm vậy là đúng rồi, nếu đã vậy thì ba cũng sẽ gọi sang bên đó bàn bạc với họ một chút giúp con…!
--- Dạ, con cám ơn ba… Vậy thôi bây giờ con đi đón Tina đây, nó mới đi khỏi nhà có một ngày mà con nhớ nó quá…!
--- Ừ đi đi, cứ đi chơi thoải mái rồi đón luôn cả mẹ con bé về đây cho ba mẹ gặp một lát…!
--- Dạ, vậy con xin phép…! Hoàng Kỳ Linh nói rồi cũng đứng dậy bấm điện thoại gọi cho Tô Thanh Hà rồi lái xe đi ra ngoài.