Trong phòng hội thảo tất cả các đại diện chủ lực của các công ty lớn đều đã có mặt tại đây, ngay ngắn ngồi vào vị trí của mình chú mục nhìn lên bản thuyết trình đang được máy chiếu phát ra, hội thảo lần này là do Tập Đoàn Llix chuyên phát triển kinh doanh về ngành du lịch và khu nghỉ dưỡng đứng ra tổ chức. Phía trên bảng thuyết trình người đứng ra đàm luận phân tích về dự án lần này để thu hút nhà đầu tư là một vị giám Đốc trẻ tuổi, cũng là con trai của chủ Tịch Tập Đoàn Llix.
--- Tất cả các vị nếu đã đến đông đủ rồi thì chúng ta bắt đầu vào chủ đề chính thôi…! Đoàn Quốc Dân đứng trên bảng thuyết trình bắt đầu đi vào chủ đề chính, giới thiệu sơ bộ về dự án lần này.
--- Trên tay các vị hiện tại là bản thảo sơ bộ của dự án lần này tên là Sinh Thái Thiên Đường, Tập Đoàn Llix chúng tôi đang kêu gọi góp vốn từ các nhà đầu tư, bởi vì dự án lần này sẽ được thi công ở quy mô rất lớn lượn chi phí tiêu tốn ước tính sẽ lên đến hơn năm tỷ đô la… Sau đây tôi xin trình bày chi tiết về quy mô và hình thái của dự án này…! Đoàn Quốc Dân đứng trên bảng thuyết trình lần lượt tỉ mỉ đến từng chi tiết và chỗ lợi ích trong dự án trình bày ra một cách rõ ràng rành mạch trông có vẻ rất tự tin.
Bốn tiếng đồng hồ trôi qua bên ngoài trời đã xế chiều, nhưng bên trong phòng hội thảo không khí lúc này đang yên ắng tĩnh lặng lạ thường, sau khi bàn luận về dự án và lợi ích trong đó xong, lúc này là lúc áp lực nhất để các nhà đầu tư đưa ra quyết định có nên mạo hiểm hay không, bởi vì mức kinh phí cho dự án này quá mức khổng lồ, nếu như có một số nhà đầu tư không đủ vốn mà muốn làm liều thì sẽ kéo theo vô số rắc rối cho các nhà khác, vì vậy tất cả phải được suy tính thật cẩn thận.
Hoàng Kỳ Linh ngồi thản nhiên liếc nhìn hai cha con ông Tô Định Hải rồi lại liếc nhìn ba mình đang trầm tư suy nghĩ, anh ta đảo mắt nhìn lại cái túi đang nằm trên đùi mình lưỡng lự một hồi “ dự án lần này cũng không tệ, haiz coi như là đưa ra quyết định giúp ông già và tăng thêm chút phúc lợi coi như báo đáp lại những ngày tháng tiêu tiền của ông đi “ nghỉ đến đây anh nắm khóa trên túi kéo ra lấy từ bên trong ra một tập tài liệu đặc lên bàn.
--- Kỳ Linh con tính làm gì vậy? Ông Hoàng Hữu sợ con mình lại làm ra chuyện nên cau mày hỏi.
--- Không có gì, con thấy dự án này lợi ích cũng rất tốt ba lựa chọn đầu tư vào cũng sẽ không lỗ… Nhưng mà ba đừng đưa ra quyết định vội, cứ để cho họ tự tìm đến chúng ta đàm phán là được có thể đòi hỏi tăng thêm chút lợi nhuận…! Nói rồi Hoàng Kỳ Linh nắm lấy xấp tài liệu của mình đứng dậy khỏi ghế gây sự chú ý của mọi người, không hiểu anh ta muốn làm gì.
Tất cả mọi người đều tò mò không biết người thanh niên trẻ tuổi này muốn làm gì.
--- Khoan đã Đoàn Giám Đốc phải không, tôi là Jzem nhân Viên thiết kế địa hình kiến trúc của Tập Đoàn kiến trúc và xây dựng ICS, hiện tại về dự án của các anh đối với Tập Đoàn của chúng tôi nếu như hợp tác thì cũng sẽ có một số lợi ích nhất định, nhưng chúng tôi cần thêm một khoản thời gian để suy tính kỹ càng rồi mới đưa ra quyết định.
--- Theo như anh nói trong bảng dự án của anh được chia ra nhiều phần là theo các chuyên ngành khác nhau hay nói cách khác là anh muốn gộp chung chúng lại một chỗ để đáp ứng hết toàn bộ mọi thứ nhu cầu cần thiết dành cho khách hàng… Nhưng làm tôi thấy hứng thú nhất chính là mẫu dự án thành phố Thiên Đường trên không trung… Ở đây tôi cũng có một bản thiết kế đại khái gần với dự án này, anh có thể xem trước rồi hãy quyết định chúng ta có thể hợp tác với nhau không?
Hoàng Kỳ Linh nói xong liền cầm lấy xấp tài liệu đưa cho thư ký của Đoàn Quốc Dân mang đến cho anh ta xem, trong lúc này ông Hoàng Hữu tò mò không biết thằng con này đang tính giở trò gì đang muốn lên tiếng hỏi thì chợt thấy ông bạn Tô Định Hải của mình ngồi bên kia đưa ngón tay cái ra hiệu tỏ ý khen ngợi Hoàng Kỳ Linh, ông nhất thời cười gượng một tiếng rồi cũng im lặng không truy hỏi con mình nữa… Tô Thanh Hà cũng nghiêng đầu nhìn sang cái tên đầu gỗ ngang ngược này mà suy tư, vẽ mặt cô vẫn lạnh nhạt như vậy nhưng trong bụng lại tò mò “ Tên đầu gỗ kia rốt cuộc muốn làm gì đây, làm sao lại có sẵn tài liệu trùng hợp như vậy chứ? “
Đoàn Quốc Dân ngồi trên ghế đầu, lật xem từng trang tài liệu mà Hoàng Kỳ Linh đưa đến, càng xem anh càng kinh ngạc bởi vì toàn bộ số tài liệu này đều chuyên chức tỉ mỉ chỉ thiết kế về một thế giới riêng biệt nằm lơ lửng trên không trung toàn bộ kết cấu và bài trí rất hoàn mỹ độ an toàn được thiết đặt gia cố ở mức bền vững nhất, theo thiết kế thì khu thành phố trên không này được chia ra thành chín tầng, mỗi tầng đều được thiết lập một nét đặc trưng riêng biệt để tôn lên sự khác biệt theo tâm trạng và cảm xúc của từng khách hàng nhưng lại không hề có sự tương phản nào giữa kết cấu các tầng với nhau mà ngược lại còn rất hài hoà nữa là đằng khác, còn chi tiết đến mức tính ra từng số liệu vật dụng xây dựng cần thiết, rồi cách phải sử dụng như thế nào mỗi thứ đều được ghi rõ là nằm ở vị trí nào, tên chất liệu và các chất lượng tốt nhất vv… Kích thước đơn vị của từng khoản đều được tính toán thống kê ra đầy đủ, còn cả mức chi phí cần dùng đến là bao nhiêu đều được liệt kê ra rỏ ràng từng khoảng, tính toán lợi ích thu lại cũng rất hợp tính hợp lý. Đoàn Quốc Dân càng xem càng cảm thấy kính nể độ tỉ mỉ và cẩn thận của người thiết kế ra bản tài liệu này anh thầm nghĩ “ riêng phần này thì bản thiết kế của công ty mình vẫn còn thiếu sót quá nhiều sau khi xem bản thiết kế này “
Sau khi xem xong Đoàn Quốc Dân đem tập tài liệu chuyển cho thư ký của mình đi photo ra rồi trả lại bản gốc cho Hoàng Kỳ Linh rồi nói một câu khiến cho mọi người đều kinh ngạc.
--- Anh Jzem trong thời gian ba ngày tới bên phía Tập Đoàn của chúng tôi có thể sẽ chủ động liên lạc với các anh để bàn chuyện hợp tác, với dự án này tôi mong chúng ta sẽ đứng chung thuyền mà tạo lợi ích đôi bên cùng nhau kiếm lợi đến lúc đó mong các anh hãy đưa ra quyết định chính xác…!
--- Được rồi, buổi hội thảo đến đây xin kết thúc tất cả các vị có thời gian một tuần để đưa ra quyết định có nên hợp tác hay không và còn một điều trong ba ngày tới nếu như hai Tập Đoàn Llix và ICS có thể thuận lợi ký kết hợp đồng thì sẽ có một số tài liệu mới được bổ xung thêm, đến lúc đó sẽ có bản photo gửi đến cho các vị tham khảo lúc đó hãy quyết định có nên đầu tư hay không.
OoO
Sau khi hội nghị kết thúc, tất cả mọi người đều ra về trong sự ngờ vực không biết thứ tài liệu mà người tên Jzem kia đưa cho Đoàn Quốc Dân xem là gì mà lại khiến cho người ta tự mình tìm đến cửa yêu cầu ký hợp đồng như vậy.
Hoàng Kỳ Linh và bà mình sải bước đi ra đại sảnh của tòa nhà, lúc này ông Hoàng Hữu đã cảm thấy quá mức tò mò không biết con trai mình đã đưa ra tài liệu gì mà lại có tác dụng lớn như vậy, ông đang định lên tiếng hỏi thì đã bị Hoàng Kỳ Linh lên tiếng trước cắt ngang “ Ba không cần hỏi, đợi về nhà rồi con giao lại tài liệu cho ba, con chỉ giúp đến đây thôi việc còn lại ba tự mình quyết định mà xử lý “
--- Ha ha ông bạn già, rõ ràng có đứa con giỏi giang như vậy mà còn làm bộ chán nản chê bai nó, haiz thiệt là không hiểu nỗi…! Từ phía sau giọng nói của ông Tô Định Hải trào phúng vang lên hướng hai cha con ông Hoàng Hữu nói.
--- y da ông cũng đừng có nhắc nữa, thật sự tôi cũng không biết hôm nay nó bị làm sao nữa đây, nó đột nhiên như vậy ngay cả người làm cha như tôi cũng không tiếp thu kịp nữa…! Ông Hoàng Hữu nói.
--- Ba nói gì vậy hiện tại ba vẫn còn yên ổn không bị đau tim thì chứng tỏ ba vẫn có thể tiếp thu được rồi… Thôi con về trước đây, về ăn cơm với mẹ đã đói bụng quá rồi…!
--- Chào Bác Hải cháu đi trước… Chào đầu ướp đá, mặt thì đẹp mà lại lạnh quá, ây da rét hết cả người…! Hoàng Kỳ Linh đánh trống lảng kiếm cớ chạy trước, anh ta qua loa chào bạn của ba mình một tiếng rồi lại lướt qua khuôn mặt xinh đẹp của cô nàng Tô Thanh Hà trêu chọc một câu rồi cong chân sách balo chạy mất.
--- Đấy ông thấy chưa, tình khí nó là như vậy, bình thường nói chuyện với nó tôi đều phải uống thuốc an thần mới nói được, nó cứ như vậy không coi ai ra gì cả…!
--- Ông đừng nói vậy, tôi còn nhớ lúc nhỏ bản tính của nó vốn rất tốt sao đột nhiên lại như lời ông nói biến thành khó chịu vậy? Ông Tô Định Hải vừa khuyên nhủ vừa tò mò hỏi.
Lúc này Tô Thanh Hà đứng bên cạnh khi nghe Hoàng Kỳ Linh trêu chọc mình mà chưa kịp đáp lại thì người đã chạy mất, cô nhìn theo bóng dáng hắn chạy ra cửa mà giậm chân tức giận, nhưng khi nghe hai người đang đứng đây nói chuyện về tên đầu gỗ kia không hiểu tại sao cô lại yên lặng chăm chú lắng nghe, nhất là câu mà ba mình hỏi vì sao tên kia tính tình lại trở nên khó chịu như vậy.
--- Haiz trước đây thì đúng là như vậy, tất cả cũng chỉ vì một người phụ nữ đã biến nó thành như vậy… Mà thôi chuyện này lúc nào có thời gian thì cùng tôi ngồi lại uống trà rồi nói sau… Bây giờ tôi cũng phải về đây…! Ông Hoàng Hữu nói xong thì thở dài một hơi xoay người bước đi ra cửa.
“ Chúng ta cũng về thôi con gái “ ông Hải nhìn con gái mình đang thất thần, ông đưa tay vuốt vuốt tóc con gái mình nói.
--- A ba… Ba cứ về trước đi con còn có hẹn với bạn rồi..! Tô Thanh Hà định thần lại giật mình luống cuống nói
“ Trời ơi chuyện của tên đầu gỗ kia liên quan gì đến mình đâu chứ tại sao lại tò mò làm chi “ cô lẩm bẩm thầm nghĩ
--- Ừ vậy ba về trước, nhớ về nhà sớm một chút đấy..!
--- Dạ thưa ba…! Tô Thanh Hà đáp
Sau khi ba mình đi, cô đưa tay vào túi lục lọi tìm điện thoại để gọi cho bạn mình, nhưng lại vô tình làm rơi vãi mấy típ son phấn ra ngoài, cô vội vã cúi nhặt lại, nhưng tay còn chưa kịp chạm đến thì thỏi son đã bị người nhặt lên. Cô ngẩng đầu nhìn người đang cầm thỏi son của mình thì kinh ngạc, bởi vì người này không phải ai khác mà chính là Đoàn Quốc Dân Giám Đốc Tập Đoàn Llix trong buổi hội thảo.
--- Của cô này..! Đoàn Quốc Dân cầm thỏi son trên tay tư thế phong độ tao nhã, một tay nhét trong túi quần còn một tay cầm thỏi son trả lại cho Tô Thanh Hà.
--- n cảm ơn anh…! Tô Thanh Hà lạnh nhạt đáp một tiếp theo lễ phép rồi tiếp tịc bấm điện thoại gọi bạn mình
--- Tất cả các vị nếu đã đến đông đủ rồi thì chúng ta bắt đầu vào chủ đề chính thôi…! Đoàn Quốc Dân đứng trên bảng thuyết trình bắt đầu đi vào chủ đề chính, giới thiệu sơ bộ về dự án lần này.
--- Trên tay các vị hiện tại là bản thảo sơ bộ của dự án lần này tên là Sinh Thái Thiên Đường, Tập Đoàn Llix chúng tôi đang kêu gọi góp vốn từ các nhà đầu tư, bởi vì dự án lần này sẽ được thi công ở quy mô rất lớn lượn chi phí tiêu tốn ước tính sẽ lên đến hơn năm tỷ đô la… Sau đây tôi xin trình bày chi tiết về quy mô và hình thái của dự án này…! Đoàn Quốc Dân đứng trên bảng thuyết trình lần lượt tỉ mỉ đến từng chi tiết và chỗ lợi ích trong dự án trình bày ra một cách rõ ràng rành mạch trông có vẻ rất tự tin.
Bốn tiếng đồng hồ trôi qua bên ngoài trời đã xế chiều, nhưng bên trong phòng hội thảo không khí lúc này đang yên ắng tĩnh lặng lạ thường, sau khi bàn luận về dự án và lợi ích trong đó xong, lúc này là lúc áp lực nhất để các nhà đầu tư đưa ra quyết định có nên mạo hiểm hay không, bởi vì mức kinh phí cho dự án này quá mức khổng lồ, nếu như có một số nhà đầu tư không đủ vốn mà muốn làm liều thì sẽ kéo theo vô số rắc rối cho các nhà khác, vì vậy tất cả phải được suy tính thật cẩn thận.
Hoàng Kỳ Linh ngồi thản nhiên liếc nhìn hai cha con ông Tô Định Hải rồi lại liếc nhìn ba mình đang trầm tư suy nghĩ, anh ta đảo mắt nhìn lại cái túi đang nằm trên đùi mình lưỡng lự một hồi “ dự án lần này cũng không tệ, haiz coi như là đưa ra quyết định giúp ông già và tăng thêm chút phúc lợi coi như báo đáp lại những ngày tháng tiêu tiền của ông đi “ nghỉ đến đây anh nắm khóa trên túi kéo ra lấy từ bên trong ra một tập tài liệu đặc lên bàn.
--- Kỳ Linh con tính làm gì vậy? Ông Hoàng Hữu sợ con mình lại làm ra chuyện nên cau mày hỏi.
--- Không có gì, con thấy dự án này lợi ích cũng rất tốt ba lựa chọn đầu tư vào cũng sẽ không lỗ… Nhưng mà ba đừng đưa ra quyết định vội, cứ để cho họ tự tìm đến chúng ta đàm phán là được có thể đòi hỏi tăng thêm chút lợi nhuận…! Nói rồi Hoàng Kỳ Linh nắm lấy xấp tài liệu của mình đứng dậy khỏi ghế gây sự chú ý của mọi người, không hiểu anh ta muốn làm gì.
Tất cả mọi người đều tò mò không biết người thanh niên trẻ tuổi này muốn làm gì.
--- Khoan đã Đoàn Giám Đốc phải không, tôi là Jzem nhân Viên thiết kế địa hình kiến trúc của Tập Đoàn kiến trúc và xây dựng ICS, hiện tại về dự án của các anh đối với Tập Đoàn của chúng tôi nếu như hợp tác thì cũng sẽ có một số lợi ích nhất định, nhưng chúng tôi cần thêm một khoản thời gian để suy tính kỹ càng rồi mới đưa ra quyết định.
--- Theo như anh nói trong bảng dự án của anh được chia ra nhiều phần là theo các chuyên ngành khác nhau hay nói cách khác là anh muốn gộp chung chúng lại một chỗ để đáp ứng hết toàn bộ mọi thứ nhu cầu cần thiết dành cho khách hàng… Nhưng làm tôi thấy hứng thú nhất chính là mẫu dự án thành phố Thiên Đường trên không trung… Ở đây tôi cũng có một bản thiết kế đại khái gần với dự án này, anh có thể xem trước rồi hãy quyết định chúng ta có thể hợp tác với nhau không?
Hoàng Kỳ Linh nói xong liền cầm lấy xấp tài liệu đưa cho thư ký của Đoàn Quốc Dân mang đến cho anh ta xem, trong lúc này ông Hoàng Hữu tò mò không biết thằng con này đang tính giở trò gì đang muốn lên tiếng hỏi thì chợt thấy ông bạn Tô Định Hải của mình ngồi bên kia đưa ngón tay cái ra hiệu tỏ ý khen ngợi Hoàng Kỳ Linh, ông nhất thời cười gượng một tiếng rồi cũng im lặng không truy hỏi con mình nữa… Tô Thanh Hà cũng nghiêng đầu nhìn sang cái tên đầu gỗ ngang ngược này mà suy tư, vẽ mặt cô vẫn lạnh nhạt như vậy nhưng trong bụng lại tò mò “ Tên đầu gỗ kia rốt cuộc muốn làm gì đây, làm sao lại có sẵn tài liệu trùng hợp như vậy chứ? “
Đoàn Quốc Dân ngồi trên ghế đầu, lật xem từng trang tài liệu mà Hoàng Kỳ Linh đưa đến, càng xem anh càng kinh ngạc bởi vì toàn bộ số tài liệu này đều chuyên chức tỉ mỉ chỉ thiết kế về một thế giới riêng biệt nằm lơ lửng trên không trung toàn bộ kết cấu và bài trí rất hoàn mỹ độ an toàn được thiết đặt gia cố ở mức bền vững nhất, theo thiết kế thì khu thành phố trên không này được chia ra thành chín tầng, mỗi tầng đều được thiết lập một nét đặc trưng riêng biệt để tôn lên sự khác biệt theo tâm trạng và cảm xúc của từng khách hàng nhưng lại không hề có sự tương phản nào giữa kết cấu các tầng với nhau mà ngược lại còn rất hài hoà nữa là đằng khác, còn chi tiết đến mức tính ra từng số liệu vật dụng xây dựng cần thiết, rồi cách phải sử dụng như thế nào mỗi thứ đều được ghi rõ là nằm ở vị trí nào, tên chất liệu và các chất lượng tốt nhất vv… Kích thước đơn vị của từng khoản đều được tính toán thống kê ra đầy đủ, còn cả mức chi phí cần dùng đến là bao nhiêu đều được liệt kê ra rỏ ràng từng khoảng, tính toán lợi ích thu lại cũng rất hợp tính hợp lý. Đoàn Quốc Dân càng xem càng cảm thấy kính nể độ tỉ mỉ và cẩn thận của người thiết kế ra bản tài liệu này anh thầm nghĩ “ riêng phần này thì bản thiết kế của công ty mình vẫn còn thiếu sót quá nhiều sau khi xem bản thiết kế này “
Sau khi xem xong Đoàn Quốc Dân đem tập tài liệu chuyển cho thư ký của mình đi photo ra rồi trả lại bản gốc cho Hoàng Kỳ Linh rồi nói một câu khiến cho mọi người đều kinh ngạc.
--- Anh Jzem trong thời gian ba ngày tới bên phía Tập Đoàn của chúng tôi có thể sẽ chủ động liên lạc với các anh để bàn chuyện hợp tác, với dự án này tôi mong chúng ta sẽ đứng chung thuyền mà tạo lợi ích đôi bên cùng nhau kiếm lợi đến lúc đó mong các anh hãy đưa ra quyết định chính xác…!
--- Được rồi, buổi hội thảo đến đây xin kết thúc tất cả các vị có thời gian một tuần để đưa ra quyết định có nên hợp tác hay không và còn một điều trong ba ngày tới nếu như hai Tập Đoàn Llix và ICS có thể thuận lợi ký kết hợp đồng thì sẽ có một số tài liệu mới được bổ xung thêm, đến lúc đó sẽ có bản photo gửi đến cho các vị tham khảo lúc đó hãy quyết định có nên đầu tư hay không.
OoO
Sau khi hội nghị kết thúc, tất cả mọi người đều ra về trong sự ngờ vực không biết thứ tài liệu mà người tên Jzem kia đưa cho Đoàn Quốc Dân xem là gì mà lại khiến cho người ta tự mình tìm đến cửa yêu cầu ký hợp đồng như vậy.
Hoàng Kỳ Linh và bà mình sải bước đi ra đại sảnh của tòa nhà, lúc này ông Hoàng Hữu đã cảm thấy quá mức tò mò không biết con trai mình đã đưa ra tài liệu gì mà lại có tác dụng lớn như vậy, ông đang định lên tiếng hỏi thì đã bị Hoàng Kỳ Linh lên tiếng trước cắt ngang “ Ba không cần hỏi, đợi về nhà rồi con giao lại tài liệu cho ba, con chỉ giúp đến đây thôi việc còn lại ba tự mình quyết định mà xử lý “
--- Ha ha ông bạn già, rõ ràng có đứa con giỏi giang như vậy mà còn làm bộ chán nản chê bai nó, haiz thiệt là không hiểu nỗi…! Từ phía sau giọng nói của ông Tô Định Hải trào phúng vang lên hướng hai cha con ông Hoàng Hữu nói.
--- y da ông cũng đừng có nhắc nữa, thật sự tôi cũng không biết hôm nay nó bị làm sao nữa đây, nó đột nhiên như vậy ngay cả người làm cha như tôi cũng không tiếp thu kịp nữa…! Ông Hoàng Hữu nói.
--- Ba nói gì vậy hiện tại ba vẫn còn yên ổn không bị đau tim thì chứng tỏ ba vẫn có thể tiếp thu được rồi… Thôi con về trước đây, về ăn cơm với mẹ đã đói bụng quá rồi…!
--- Chào Bác Hải cháu đi trước… Chào đầu ướp đá, mặt thì đẹp mà lại lạnh quá, ây da rét hết cả người…! Hoàng Kỳ Linh đánh trống lảng kiếm cớ chạy trước, anh ta qua loa chào bạn của ba mình một tiếng rồi lại lướt qua khuôn mặt xinh đẹp của cô nàng Tô Thanh Hà trêu chọc một câu rồi cong chân sách balo chạy mất.
--- Đấy ông thấy chưa, tình khí nó là như vậy, bình thường nói chuyện với nó tôi đều phải uống thuốc an thần mới nói được, nó cứ như vậy không coi ai ra gì cả…!
--- Ông đừng nói vậy, tôi còn nhớ lúc nhỏ bản tính của nó vốn rất tốt sao đột nhiên lại như lời ông nói biến thành khó chịu vậy? Ông Tô Định Hải vừa khuyên nhủ vừa tò mò hỏi.
Lúc này Tô Thanh Hà đứng bên cạnh khi nghe Hoàng Kỳ Linh trêu chọc mình mà chưa kịp đáp lại thì người đã chạy mất, cô nhìn theo bóng dáng hắn chạy ra cửa mà giậm chân tức giận, nhưng khi nghe hai người đang đứng đây nói chuyện về tên đầu gỗ kia không hiểu tại sao cô lại yên lặng chăm chú lắng nghe, nhất là câu mà ba mình hỏi vì sao tên kia tính tình lại trở nên khó chịu như vậy.
--- Haiz trước đây thì đúng là như vậy, tất cả cũng chỉ vì một người phụ nữ đã biến nó thành như vậy… Mà thôi chuyện này lúc nào có thời gian thì cùng tôi ngồi lại uống trà rồi nói sau… Bây giờ tôi cũng phải về đây…! Ông Hoàng Hữu nói xong thì thở dài một hơi xoay người bước đi ra cửa.
“ Chúng ta cũng về thôi con gái “ ông Hải nhìn con gái mình đang thất thần, ông đưa tay vuốt vuốt tóc con gái mình nói.
--- A ba… Ba cứ về trước đi con còn có hẹn với bạn rồi..! Tô Thanh Hà định thần lại giật mình luống cuống nói
“ Trời ơi chuyện của tên đầu gỗ kia liên quan gì đến mình đâu chứ tại sao lại tò mò làm chi “ cô lẩm bẩm thầm nghĩ
--- Ừ vậy ba về trước, nhớ về nhà sớm một chút đấy..!
--- Dạ thưa ba…! Tô Thanh Hà đáp
Sau khi ba mình đi, cô đưa tay vào túi lục lọi tìm điện thoại để gọi cho bạn mình, nhưng lại vô tình làm rơi vãi mấy típ son phấn ra ngoài, cô vội vã cúi nhặt lại, nhưng tay còn chưa kịp chạm đến thì thỏi son đã bị người nhặt lên. Cô ngẩng đầu nhìn người đang cầm thỏi son của mình thì kinh ngạc, bởi vì người này không phải ai khác mà chính là Đoàn Quốc Dân Giám Đốc Tập Đoàn Llix trong buổi hội thảo.
--- Của cô này..! Đoàn Quốc Dân cầm thỏi son trên tay tư thế phong độ tao nhã, một tay nhét trong túi quần còn một tay cầm thỏi son trả lại cho Tô Thanh Hà.
--- n cảm ơn anh…! Tô Thanh Hà lạnh nhạt đáp một tiếp theo lễ phép rồi tiếp tịc bấm điện thoại gọi bạn mình