Trở về Resort tại căn phòng của Tô Thanh Hà, Hoàng Kỳ Linh đã bế cô về đặt ngồi trên ghế, lúc này mặt cô nàng đang đỏ bừng và nhăn nhó. Là một thiên kim tiểu thư như cô, cái cảm giác đau nhức này từ nhỏ đến lớn hầu như chưa bao giờ phải chịu qua cả, cô nhìn cẳng chân của mình vừa đau vừa ngứa, lại nhìn những hạt mẩn đỏ kia cô lại càng sợ sẽ xảy ra chuyện gì đó cho nên cô cố nhịn đau mà hướng Hoàng Kỳ Linh hỏi “ Này anh, chân, chân tôi có làm sao không? Tôi đau quá.. “
Hoàng Kỳ Linh lắc đầu như hết cách nói “ Bó tay rồi “
“ Hả? Anh, anh nói cái gì? Rốt cuộc là chân tôi bị làm sao? “ Tô Thanh Hà lại càng lo sợ gấp giọng hỏi tới..!
Anh ta cười trộm trong bụng một tiếng, nhưng ngoài mặt vẫn như củ nửa thật nửa giả hù dọa cô nàng“ Ờ thì cô đã bị chuột rút và trúng độc rồi… Chuột rút thì không sao nhưng trúng độc thì hơi phiền à nha..! “ Tina cũng đứng một bên lén cười trộm nhưng cô bé cũng không có lên tiếng để cảnh báo là mẹ mình đang bị lừa.
“ Hả? Anh, anh nói cái gì? Tôi bị trúng độc rồi, là độc gì? Tại sao lại như vậy chứ? “ Tô Thanh Hà hoảng sợ như muốn nhảy dựng lên, nhưng vì chân đang bị đau nên lập tức nhăn mặt mà ngồi xuống lại ghế.
--- Ừ thì là độc Sứa ngứa, loại độc này nhìn thì giống như vô hại, nhưng thật ra lại rất đáng sợ… Người trúng phải ban đầu sẽ chỉ có cảm giác ngứa và sưng đỏ, nhưng để lâu những cái hạt ngứa kia sẽ bắt đầu phát tác mà bung ra nước mủ, gây nên lở loét và cuối cùng là ăn mòn da thịt thành thối rữa và có thể là sẽ phải cắt bỏ phần chân đó…!
Hoàng Kỳ Linh nói thao thao bất tuyệt, anh ta không tiếc lời lẽ ghê rợn nhất mà đem ra hù dọa, làm cho Tô Thanh Hà ngồi nghe mà đầu óc choáng váng, muốn nôn mửa, rồi lại sợ hãi máy xanh như tàu lá chuối, cô thấy những cảm giác mà Hoàng Kỳ Linh nói hiện đang xảy ra trên người mình, cứ tưởng là anh ta nói thật cho nên tin răm rắp, cô run run giọng nói “ Vậy anh, anh mau đưa tôi đi bệnh viện đi… Tôi sợ lắm..! “ nói đến đây cô nàng đã như muốn khóc vì hoảng sợ, nhưng vì bản tính cô có phần kiên cường cho nên cố nén lại để không phải sợ quá mà khóc lên.
Hoàng Kỳ Linh thấy cô mếu máo nhưng lại nhịn xuống không khóc, anh nghĩ có lẽ mình trêu cũng hơi quá đáng rồi, nhìn bộ dáng cô nàng như vậy anh cũng không muốn trêu chọc cô nữa. Nhưng cũng không thể nói trắng ra là mình vừa gạt cô ấy, cho lên anh xoay chuyển thật nhanh lại tìm một cái lý do phù hợp để trấn an cô “ Không cần đến bệnh viện cũng được, tôi còn có cách này có thể làm tan độc nhưng đã lâu không dùng, không biết có còn hữu hiệu hay không? “
“ Cách gì anh mau nói đi, chỉ cần chân của tôi an toàn là được… Không thì chúng ta đi bệnh viện..! “ Tô Thanh Hà lại gấp gáp hỏi.
--- Cô cứ ngồi đây để tôi ấn huyệt và kéo giãn gân cho cô..! Hoàng Kỳ Linh đáp.
--- Ấn huyệt sao, như vậy có được không? Tô Thanh Hà thấy nghi ngờ hỏi.
--- Đương nhiên là được rồi…! Hoàng Kỳ Linh rất chắc chắn đáp.
--- Ừ vậy, vậy anh làm thử đi, nếu không được thì mang tôi đi bệnh viện… Tôi sợ lắm…!
Rồi xong, dưới con mắt chăm chú của Tina hai người một người lừa còn một người tin bắt đầu đi vào công việc chữa trị cho lợn lành thành lợn què.
Ở bên ngoài, hai người mẹ của Hoàng Kỳ Linh và Tô Thanh Hà đang vừa đi vừa nói chuyện, còn có cả Hoàng Kỳ Duyên đi cùng, cả ba người đang hướng đến phòng Tô Thanh Hà mà đến, họ tiện đường nên đi ngang qua tính gọi cô nàng cùng ra ngoài chuẩn bị ăn cơm tối. Nhưng khi ba người vừa đi đến cửa phòng thì chợt dừng lại sững người, vì nghe từ trong phòng vọng ra những âm thanh quái dị mờ ám.
TTH --- Bây giờ phải làm sao nữa đây…! Bên trong phòng giọng Tô Thanh Hà the thé hỏi.
HKL --- Nhanh cởi quần dài ra đi, quần đang bị ướt với lại bó sát như vậy khó làm lắm..!
TTH. --- Nhất, nhất định phải cởi ra mới được sao? Cô nàng giọng điệu ấp úng ngượng ngùng hỏi.
HKL --- Không cởi thì làm sao mà làm lên trên được chứ…!
TTH --- Vậy, vậy anh đợi một lát…! Tiếng sột soạt trong phòng vang lên, một lát sau giọng của Tô Thanh Hà lại nói tiếp. “ Xong rồi, anh làm nhanh đi… Tôi vừa đau vừa ngứa khó chịu lắm rồi..!
Ở bên ngoài, cả ba người phụ nữ nghe kiểu nói chuyện mờ ám ở trong phòng trợn to mắt không dám tin, mẹ của Tô Thanh Hà lắp bắp nhỏ giọng thì thầm “ Con, con gái tôi tại sao lại phóng thoáng như thế.. Còn chủ động mời gọi nửa? “
Mẹ của Hoàng Kỳ Linh thì lại nghĩ “ Cái thằng hư đốn này sao lại ẩu tả như vậy chứ… Đã làm con người ta một lần ra nông nổi như vậy rồi, bây giờ còn được nước lấn tới sao? “
Về phần Hoàng Kỳ Duyên thì cô vẫn là một cô gái chưa từng trải qua chuyện hoan ái nam nữ, nhưng cô cũng không phải không biết cảm nhận. Đứng dưới tình huống mờ ám ở bên trong phòng, cô không nhịn được mà khẽ “A “ lên một tiếng nhỏ, nhưng lại kịp thời bị mẹ của Tô Thanh Hà đưa tay bịt miệng cô lại và ra hiệu yên lặng. Cả ba người vẫn tiếp tục đứng ở bên ngoài nghe lén.
Bên trong phòng, một tiếng “A “ vừa nãy của Hoàng Kỳ Duyên mặc dù rất nhỏ, có thể Tina và Tô Thanh Hà không nghe thấy, nhưng Hoàng Kỳ Linh lại nghe được, nhưng anh ta vẫn cứ giả vờ như không vẫn tiếp tục xoa bóp và ấn lên chân của Tô Thanh Hà.
--- Thấy thế nào, có thoải mái hơn không? Hoàng Kỳ Linh cười cười hỏi.
Tô Thanh Hà gật đầu “Ừ, đỡ ngứa hơn rồi, nhưng vẫn hơi đau… Anh làm nhẹ hơn chút đi… “
--- Ờ được rồi, tôi sẽ làm nhẹ và chậm lại, bây giờ chỉ mới bắt đầu nên sẽ dễ chịu… Nhưng muốn hoàn toàn hết ngứa thì lát nữa cô phải chịu đau một chút đó…!
--- Ừ, anh cứ làm đi, tôi chịu được mà…!
Từng câu từng chữ mờ mờ ám ám, cả ba người vẫn còn đang ở bên ngoài càng nghe càng cảm thấy hai người trẻ này cũng thật là, trời chỉ vừa mới sẩm tối mà đã làm chuyện này rồi. Mẹ của Tô Thanh Hà lưỡng lự nghĩ “ Mình có nên xông vào đó mà ngăn chúng lại không? “ Nhưng rồi bà lại nghĩ “ Thôi vậy, ông trời đã sắp đặt sẵn, đằng nào chúng cũng phải lấy nhau… Vậy thì cứ để cho hai đứa nó muốn làm gì thì làm…! “
“ Mẹ… Chắc anh hai lại giở trò dụ dỗ chị dâu rồi… Hứ anh hai thật hư hỏng… Xấu hổ chết đi được, con không nghe nữa đâu, con đi trước đây...! Hoàng Kỳ Duyên lay lay tay mẹ mình, hai má đỏ bừng nói xong liền quay người chạy mất, chỉ để lại hai bà mẹ nhìn nhau mà chỉ biết cười trừ cho qua chuyện.
Mẹ của Tô Thanh Hà lúc này lại lên tiếng nhỏ giọng nói “ Lần này nhất định phải bắt con bé Thanh Hà nhà tôi lấy chồng thật rồi “
“ Chị Lam à, chị yên tâm… Thằng con của tôi cũng không phải tệ, nó mặc dù tính cách có hơi ngỗ ngược nhưng không phải là người không có trách nhiệm, việc nó đã làm thì nó nhất định sẽ đứng ra gánh vác được… “ Mẹ của Hoàng Kỳ Linh cũng lên tiếng cam đoan trả lời, mặc dù bà biết con trai mình mấy năm nay tính cách có sự biến đổi lớn, nhưng với tư cách là một người mẹ bà dám chắc rằng con mình chỉ là thay đổi về tính cách và sở thích chứ bản chất vẫn không hề thay đổi.
“ Ừ tôi cũng tin là như vậy… Tôi thấy thằng bé cách nói chuyện cũng rất vui vẻ và thân thiện, cũng không đến nỗi khó ưa như con bé Thanh Hà vẫn hay nói “ Mẹ của Tô Thanh Hà đáp.
“ Con trai tôi chỉ được cái mặc ngoài vậy thôi, chứ thật chất bên trong nó lại rất mỏng manh yếu ớt… Bởi vì nó là kẻ nặng tình về mặc tình cảm, một khi đã yêu thì nó sẽ bất chấp tất cả và cũng đồng thời nếu như tình yêu của nó bị phản bội thì nó lại sẽ biến thành người điên mà bất cần tất cả… “
Lại trở lại bên trong phòng lúc này Tô Thanh Hà vẫn đang ngồi trên ghế, nhưng mặt mày lại có phần nhăn nhó vì đau, Hoàng Kỳ Linh đã bắt đầu chà sát và ấn mạnh tay hơn làm cho Tô Thanh Hà đau đến đỏ cả mặt, từ trong miệng cô liên tục phát ra những âm thanh như “ A đau quá “ “A anh nhẹ tay thôi “ những câu này người ở bên trong chứng kiến tận mắt thì không sao, nhưng người ở bên ngoài chỉ nghe mà không thấy thì chính là một sự hiểu lầm cực kỳ lớn à nha.
Cô bé Tina ở bên cạnh lúc này thấy mẹ mình đau đến đỏ cả mặt, cô bé cũng thấy thương mà lên tiếng “ Ba ơi ba làm nhẹ thôi, mẹ đau lắm rồi kìa “
Hoàng Kỳ Linh giả bộ mệt nhọc đưa một tay lên quệt mồ hôi trên trán, mặc dù trán anh ta không có giọt mồ hôi nào, rồi nháy mắt với con gái một cái “ Yên tâm ba sẽ cố gắng để mẹ con bớt đau một chút “ anh ta nói xong, trong bụng lại cười gian xảo, biết là ở bên ngoài có người đang nghe lén, diễn trò nãy giờ như vậy chắc đã đủ cho người bên ngoài nghĩ lung tung rồi bây giờ đã đến lúc gắn mác sở hữu của mình cho cô nàng này rồi. Vì thế hai tay anh vẫn đang ab huyệt chân cho Tô Thanh Hà đột nhiên trượt xuống lòng bàn chân cô, ngón tay cái đặt ngay ở vị trí huyệt dũng tuyền rồi ấn mạnh một cái.
Một cảm giác đau độc tê dại từ dưới lòng bàn chân chạy thẳng lên đến bắp đùi làm cho Tô Thanh Hà không nhịn được mà “ A “ lên một tiếng thống khổ dài dằn dặt.
Mẹ của Tô Thanh Hà ở bên ngoài nghe tiếng là của con gái, bà thở dài một hơi lẩm bẩm “ Thôi xong rồi, con gái lần đầu tiên “
Thời gian tới mình hơi bận nên chắc sẽ ra chương hơi chậm, mong các bạn thông cảm nha, mình sẽ cố gắng tranh thủ viết những lúc rảnh nhất có thể.
Giới thiệu đề chương 47: Ôm nhầm lao công
Hoàng Kỳ Linh lắc đầu như hết cách nói “ Bó tay rồi “
“ Hả? Anh, anh nói cái gì? Rốt cuộc là chân tôi bị làm sao? “ Tô Thanh Hà lại càng lo sợ gấp giọng hỏi tới..!
Anh ta cười trộm trong bụng một tiếng, nhưng ngoài mặt vẫn như củ nửa thật nửa giả hù dọa cô nàng“ Ờ thì cô đã bị chuột rút và trúng độc rồi… Chuột rút thì không sao nhưng trúng độc thì hơi phiền à nha..! “ Tina cũng đứng một bên lén cười trộm nhưng cô bé cũng không có lên tiếng để cảnh báo là mẹ mình đang bị lừa.
“ Hả? Anh, anh nói cái gì? Tôi bị trúng độc rồi, là độc gì? Tại sao lại như vậy chứ? “ Tô Thanh Hà hoảng sợ như muốn nhảy dựng lên, nhưng vì chân đang bị đau nên lập tức nhăn mặt mà ngồi xuống lại ghế.
--- Ừ thì là độc Sứa ngứa, loại độc này nhìn thì giống như vô hại, nhưng thật ra lại rất đáng sợ… Người trúng phải ban đầu sẽ chỉ có cảm giác ngứa và sưng đỏ, nhưng để lâu những cái hạt ngứa kia sẽ bắt đầu phát tác mà bung ra nước mủ, gây nên lở loét và cuối cùng là ăn mòn da thịt thành thối rữa và có thể là sẽ phải cắt bỏ phần chân đó…!
Hoàng Kỳ Linh nói thao thao bất tuyệt, anh ta không tiếc lời lẽ ghê rợn nhất mà đem ra hù dọa, làm cho Tô Thanh Hà ngồi nghe mà đầu óc choáng váng, muốn nôn mửa, rồi lại sợ hãi máy xanh như tàu lá chuối, cô thấy những cảm giác mà Hoàng Kỳ Linh nói hiện đang xảy ra trên người mình, cứ tưởng là anh ta nói thật cho nên tin răm rắp, cô run run giọng nói “ Vậy anh, anh mau đưa tôi đi bệnh viện đi… Tôi sợ lắm..! “ nói đến đây cô nàng đã như muốn khóc vì hoảng sợ, nhưng vì bản tính cô có phần kiên cường cho nên cố nén lại để không phải sợ quá mà khóc lên.
Hoàng Kỳ Linh thấy cô mếu máo nhưng lại nhịn xuống không khóc, anh nghĩ có lẽ mình trêu cũng hơi quá đáng rồi, nhìn bộ dáng cô nàng như vậy anh cũng không muốn trêu chọc cô nữa. Nhưng cũng không thể nói trắng ra là mình vừa gạt cô ấy, cho lên anh xoay chuyển thật nhanh lại tìm một cái lý do phù hợp để trấn an cô “ Không cần đến bệnh viện cũng được, tôi còn có cách này có thể làm tan độc nhưng đã lâu không dùng, không biết có còn hữu hiệu hay không? “
“ Cách gì anh mau nói đi, chỉ cần chân của tôi an toàn là được… Không thì chúng ta đi bệnh viện..! “ Tô Thanh Hà lại gấp gáp hỏi.
--- Cô cứ ngồi đây để tôi ấn huyệt và kéo giãn gân cho cô..! Hoàng Kỳ Linh đáp.
--- Ấn huyệt sao, như vậy có được không? Tô Thanh Hà thấy nghi ngờ hỏi.
--- Đương nhiên là được rồi…! Hoàng Kỳ Linh rất chắc chắn đáp.
--- Ừ vậy, vậy anh làm thử đi, nếu không được thì mang tôi đi bệnh viện… Tôi sợ lắm…!
Rồi xong, dưới con mắt chăm chú của Tina hai người một người lừa còn một người tin bắt đầu đi vào công việc chữa trị cho lợn lành thành lợn què.
Ở bên ngoài, hai người mẹ của Hoàng Kỳ Linh và Tô Thanh Hà đang vừa đi vừa nói chuyện, còn có cả Hoàng Kỳ Duyên đi cùng, cả ba người đang hướng đến phòng Tô Thanh Hà mà đến, họ tiện đường nên đi ngang qua tính gọi cô nàng cùng ra ngoài chuẩn bị ăn cơm tối. Nhưng khi ba người vừa đi đến cửa phòng thì chợt dừng lại sững người, vì nghe từ trong phòng vọng ra những âm thanh quái dị mờ ám.
TTH --- Bây giờ phải làm sao nữa đây…! Bên trong phòng giọng Tô Thanh Hà the thé hỏi.
HKL --- Nhanh cởi quần dài ra đi, quần đang bị ướt với lại bó sát như vậy khó làm lắm..!
TTH. --- Nhất, nhất định phải cởi ra mới được sao? Cô nàng giọng điệu ấp úng ngượng ngùng hỏi.
HKL --- Không cởi thì làm sao mà làm lên trên được chứ…!
TTH --- Vậy, vậy anh đợi một lát…! Tiếng sột soạt trong phòng vang lên, một lát sau giọng của Tô Thanh Hà lại nói tiếp. “ Xong rồi, anh làm nhanh đi… Tôi vừa đau vừa ngứa khó chịu lắm rồi..!
Ở bên ngoài, cả ba người phụ nữ nghe kiểu nói chuyện mờ ám ở trong phòng trợn to mắt không dám tin, mẹ của Tô Thanh Hà lắp bắp nhỏ giọng thì thầm “ Con, con gái tôi tại sao lại phóng thoáng như thế.. Còn chủ động mời gọi nửa? “
Mẹ của Hoàng Kỳ Linh thì lại nghĩ “ Cái thằng hư đốn này sao lại ẩu tả như vậy chứ… Đã làm con người ta một lần ra nông nổi như vậy rồi, bây giờ còn được nước lấn tới sao? “
Về phần Hoàng Kỳ Duyên thì cô vẫn là một cô gái chưa từng trải qua chuyện hoan ái nam nữ, nhưng cô cũng không phải không biết cảm nhận. Đứng dưới tình huống mờ ám ở bên trong phòng, cô không nhịn được mà khẽ “A “ lên một tiếng nhỏ, nhưng lại kịp thời bị mẹ của Tô Thanh Hà đưa tay bịt miệng cô lại và ra hiệu yên lặng. Cả ba người vẫn tiếp tục đứng ở bên ngoài nghe lén.
Bên trong phòng, một tiếng “A “ vừa nãy của Hoàng Kỳ Duyên mặc dù rất nhỏ, có thể Tina và Tô Thanh Hà không nghe thấy, nhưng Hoàng Kỳ Linh lại nghe được, nhưng anh ta vẫn cứ giả vờ như không vẫn tiếp tục xoa bóp và ấn lên chân của Tô Thanh Hà.
--- Thấy thế nào, có thoải mái hơn không? Hoàng Kỳ Linh cười cười hỏi.
Tô Thanh Hà gật đầu “Ừ, đỡ ngứa hơn rồi, nhưng vẫn hơi đau… Anh làm nhẹ hơn chút đi… “
--- Ờ được rồi, tôi sẽ làm nhẹ và chậm lại, bây giờ chỉ mới bắt đầu nên sẽ dễ chịu… Nhưng muốn hoàn toàn hết ngứa thì lát nữa cô phải chịu đau một chút đó…!
--- Ừ, anh cứ làm đi, tôi chịu được mà…!
Từng câu từng chữ mờ mờ ám ám, cả ba người vẫn còn đang ở bên ngoài càng nghe càng cảm thấy hai người trẻ này cũng thật là, trời chỉ vừa mới sẩm tối mà đã làm chuyện này rồi. Mẹ của Tô Thanh Hà lưỡng lự nghĩ “ Mình có nên xông vào đó mà ngăn chúng lại không? “ Nhưng rồi bà lại nghĩ “ Thôi vậy, ông trời đã sắp đặt sẵn, đằng nào chúng cũng phải lấy nhau… Vậy thì cứ để cho hai đứa nó muốn làm gì thì làm…! “
“ Mẹ… Chắc anh hai lại giở trò dụ dỗ chị dâu rồi… Hứ anh hai thật hư hỏng… Xấu hổ chết đi được, con không nghe nữa đâu, con đi trước đây...! Hoàng Kỳ Duyên lay lay tay mẹ mình, hai má đỏ bừng nói xong liền quay người chạy mất, chỉ để lại hai bà mẹ nhìn nhau mà chỉ biết cười trừ cho qua chuyện.
Mẹ của Tô Thanh Hà lúc này lại lên tiếng nhỏ giọng nói “ Lần này nhất định phải bắt con bé Thanh Hà nhà tôi lấy chồng thật rồi “
“ Chị Lam à, chị yên tâm… Thằng con của tôi cũng không phải tệ, nó mặc dù tính cách có hơi ngỗ ngược nhưng không phải là người không có trách nhiệm, việc nó đã làm thì nó nhất định sẽ đứng ra gánh vác được… “ Mẹ của Hoàng Kỳ Linh cũng lên tiếng cam đoan trả lời, mặc dù bà biết con trai mình mấy năm nay tính cách có sự biến đổi lớn, nhưng với tư cách là một người mẹ bà dám chắc rằng con mình chỉ là thay đổi về tính cách và sở thích chứ bản chất vẫn không hề thay đổi.
“ Ừ tôi cũng tin là như vậy… Tôi thấy thằng bé cách nói chuyện cũng rất vui vẻ và thân thiện, cũng không đến nỗi khó ưa như con bé Thanh Hà vẫn hay nói “ Mẹ của Tô Thanh Hà đáp.
“ Con trai tôi chỉ được cái mặc ngoài vậy thôi, chứ thật chất bên trong nó lại rất mỏng manh yếu ớt… Bởi vì nó là kẻ nặng tình về mặc tình cảm, một khi đã yêu thì nó sẽ bất chấp tất cả và cũng đồng thời nếu như tình yêu của nó bị phản bội thì nó lại sẽ biến thành người điên mà bất cần tất cả… “
Lại trở lại bên trong phòng lúc này Tô Thanh Hà vẫn đang ngồi trên ghế, nhưng mặt mày lại có phần nhăn nhó vì đau, Hoàng Kỳ Linh đã bắt đầu chà sát và ấn mạnh tay hơn làm cho Tô Thanh Hà đau đến đỏ cả mặt, từ trong miệng cô liên tục phát ra những âm thanh như “ A đau quá “ “A anh nhẹ tay thôi “ những câu này người ở bên trong chứng kiến tận mắt thì không sao, nhưng người ở bên ngoài chỉ nghe mà không thấy thì chính là một sự hiểu lầm cực kỳ lớn à nha.
Cô bé Tina ở bên cạnh lúc này thấy mẹ mình đau đến đỏ cả mặt, cô bé cũng thấy thương mà lên tiếng “ Ba ơi ba làm nhẹ thôi, mẹ đau lắm rồi kìa “
Hoàng Kỳ Linh giả bộ mệt nhọc đưa một tay lên quệt mồ hôi trên trán, mặc dù trán anh ta không có giọt mồ hôi nào, rồi nháy mắt với con gái một cái “ Yên tâm ba sẽ cố gắng để mẹ con bớt đau một chút “ anh ta nói xong, trong bụng lại cười gian xảo, biết là ở bên ngoài có người đang nghe lén, diễn trò nãy giờ như vậy chắc đã đủ cho người bên ngoài nghĩ lung tung rồi bây giờ đã đến lúc gắn mác sở hữu của mình cho cô nàng này rồi. Vì thế hai tay anh vẫn đang ab huyệt chân cho Tô Thanh Hà đột nhiên trượt xuống lòng bàn chân cô, ngón tay cái đặt ngay ở vị trí huyệt dũng tuyền rồi ấn mạnh một cái.
Một cảm giác đau độc tê dại từ dưới lòng bàn chân chạy thẳng lên đến bắp đùi làm cho Tô Thanh Hà không nhịn được mà “ A “ lên một tiếng thống khổ dài dằn dặt.
Mẹ của Tô Thanh Hà ở bên ngoài nghe tiếng là của con gái, bà thở dài một hơi lẩm bẩm “ Thôi xong rồi, con gái lần đầu tiên “
Thời gian tới mình hơi bận nên chắc sẽ ra chương hơi chậm, mong các bạn thông cảm nha, mình sẽ cố gắng tranh thủ viết những lúc rảnh nhất có thể.
Giới thiệu đề chương 47: Ôm nhầm lao công