Năm nay Lạc Viên Viên và Lâm Đình bắt đầu vào lớp 1,sáng ra đã thấy cô tươm tất quần áo trắng tinh của tiểu học, anh thì vẫn còn lề mề trong WC
Cạch
" Lâm Đình,cậu nhanh đi ăn sáng còn phải đi học, hôm nay khai giảng, khai giảng đấy, lề mề hoài " Lạc Viên Viên rất không kiêng nể mà đẩy cửa vào phòng anh,luôn miệng nói rất nhanh
Vì sao cô ở nhà anh?
Ba mẹ cô đi làm hết rồi
Do đó đa phần cô đều ở nhà của ba mẹ Lâm Đình
Lâu lâu cô mới gặp ba mẹ mình
Vì thế nha anh cũng nhà cô
Nên cô rất tự nhiên mà ra vào phòng anh
" không gõ cửa? " Lâm Đình bước ra khỏi WC,đồng phục học sinh chỉnh tề, tay Lâm Đình đang sửc cúc áo, bình thản nhìn Lạc Viên Viên rồi hỏi
" xong rồi thì xuống ăn sáng, Cô và Chú đang đợi cậu " cô lườm anh 1 cái rồi, đóng cửa lui xuống nhà bếp
Anh nhướng nhướng chân mày đi theo sau
Xuống bếp, ông bà Lâm dặn dò hai người rồi cho người đưa họ tới trường
Trường học rất rộng, được hình thành chữ U
Có thể thấy canteen rất rộng, hợp môi trường
1 bên là đồ dùng thể thao
1 bên là Thư Viện cho các anh chị lớp lớn
1 khoảng sân rộng rãi được học sinh sum từ do khai giảng
Anh và cô đi vào
Cảm thấy nhỏ bé vô cùng, trường không hẳn chỉ giành cho các công tử tiểu thư, nhưng rất quy tắc, mọi học sinh đều có thể học ở đây
Thầy cô rất công bằng, không vì người có tiền mà dễ mua chuộc, học sinh ở đâu đa số là giỏi đến xuất sắc nhờ giao viên nghiêm khắc dạy dỗ
Anh và cô được thay giáo xếp chỗ cho khai giảng, dẫn về lớp
Tuy nhà anh và nhà cô không phải thuộc đứng đầu trong nước nhưng cũng được coi là những người có quyền trên thương trường, tiền là không thiếu
Không may cho anh không được ngồi cạnh cô
Lại ngồi cách cô hai bàn phía trên
Cô ngồi 1 mình góc dưới gần cửa sổ
Trong buổi học cô học rất tốt
Luôn châm chú học bài
Anh lâu lâu lại quay xuống bàn cô
Dù gì năm mẫu giáo anh cũng rất khổ khi cô thả thính rồi
Lên cấp 1 anh vẫn không yên tâm,huống chi bên bàn cạnh là 1 thằng nhóc nhỏ con lâu lâu cứ nhìn qua cô
.... Thật..không thể không dè chừng được
Cô và anh hai người không khá dễ thương, cô với đôi mắt tròn cùng mái tóc xoăn nhẹ bồng bềnh bầu vào hai má phúng phính
Anh với dáng người khác khá cao,mái tóc đen gọn gàng, cùng đôi mắt hai mí tinh anh
Cạch
Anh quay xuống bàn cô, là cậu nhóc ngồi cùng cô làm rơi viết qua ban cô, Lạc Viên Viên nhìn rồi khom lưng xuống nhặt lên " Nhạc Vận,của cậu " cô cười rồi đưa viết cho cậu nhóc kế bàn mình
" cảm... Cảm ơn cậu " Nhạc Vận chớp mắt, miệng lắp bắp nói cảm ơn, rồi đưa tay ra ngại ngùng lấy viết
Gì gì đây? Thái độ nhưng về nhà chồng vậy?
Cô bật cười rồi lại cúi xuống học bài
Lâm Đình trên này nheo mắt nhìn Nhạc Vận mãi
.... Đấy.. Lại có tình địch
Cô cứ thích vô tình mà thả thính
Thật chết anh mà
Cạch
" Lâm Đình,cậu nhanh đi ăn sáng còn phải đi học, hôm nay khai giảng, khai giảng đấy, lề mề hoài " Lạc Viên Viên rất không kiêng nể mà đẩy cửa vào phòng anh,luôn miệng nói rất nhanh
Vì sao cô ở nhà anh?
Ba mẹ cô đi làm hết rồi
Do đó đa phần cô đều ở nhà của ba mẹ Lâm Đình
Lâu lâu cô mới gặp ba mẹ mình
Vì thế nha anh cũng nhà cô
Nên cô rất tự nhiên mà ra vào phòng anh
" không gõ cửa? " Lâm Đình bước ra khỏi WC,đồng phục học sinh chỉnh tề, tay Lâm Đình đang sửc cúc áo, bình thản nhìn Lạc Viên Viên rồi hỏi
" xong rồi thì xuống ăn sáng, Cô và Chú đang đợi cậu " cô lườm anh 1 cái rồi, đóng cửa lui xuống nhà bếp
Anh nhướng nhướng chân mày đi theo sau
Xuống bếp, ông bà Lâm dặn dò hai người rồi cho người đưa họ tới trường
Trường học rất rộng, được hình thành chữ U
Có thể thấy canteen rất rộng, hợp môi trường
1 bên là đồ dùng thể thao
1 bên là Thư Viện cho các anh chị lớp lớn
1 khoảng sân rộng rãi được học sinh sum từ do khai giảng
Anh và cô đi vào
Cảm thấy nhỏ bé vô cùng, trường không hẳn chỉ giành cho các công tử tiểu thư, nhưng rất quy tắc, mọi học sinh đều có thể học ở đây
Thầy cô rất công bằng, không vì người có tiền mà dễ mua chuộc, học sinh ở đâu đa số là giỏi đến xuất sắc nhờ giao viên nghiêm khắc dạy dỗ
Anh và cô được thay giáo xếp chỗ cho khai giảng, dẫn về lớp
Tuy nhà anh và nhà cô không phải thuộc đứng đầu trong nước nhưng cũng được coi là những người có quyền trên thương trường, tiền là không thiếu
Không may cho anh không được ngồi cạnh cô
Lại ngồi cách cô hai bàn phía trên
Cô ngồi 1 mình góc dưới gần cửa sổ
Trong buổi học cô học rất tốt
Luôn châm chú học bài
Anh lâu lâu lại quay xuống bàn cô
Dù gì năm mẫu giáo anh cũng rất khổ khi cô thả thính rồi
Lên cấp 1 anh vẫn không yên tâm,huống chi bên bàn cạnh là 1 thằng nhóc nhỏ con lâu lâu cứ nhìn qua cô
.... Thật..không thể không dè chừng được
Cô và anh hai người không khá dễ thương, cô với đôi mắt tròn cùng mái tóc xoăn nhẹ bồng bềnh bầu vào hai má phúng phính
Anh với dáng người khác khá cao,mái tóc đen gọn gàng, cùng đôi mắt hai mí tinh anh
Cạch
Anh quay xuống bàn cô, là cậu nhóc ngồi cùng cô làm rơi viết qua ban cô, Lạc Viên Viên nhìn rồi khom lưng xuống nhặt lên " Nhạc Vận,của cậu " cô cười rồi đưa viết cho cậu nhóc kế bàn mình
" cảm... Cảm ơn cậu " Nhạc Vận chớp mắt, miệng lắp bắp nói cảm ơn, rồi đưa tay ra ngại ngùng lấy viết
Gì gì đây? Thái độ nhưng về nhà chồng vậy?
Cô bật cười rồi lại cúi xuống học bài
Lâm Đình trên này nheo mắt nhìn Nhạc Vận mãi
.... Đấy.. Lại có tình địch
Cô cứ thích vô tình mà thả thính
Thật chết anh mà