Henry đưa Emily đi shopping mua đồ để thay rồi đến một nhà hàng lớn.
- Em đã hứa là giúp anh rồi nên lát đừng có chạy nha._Henry
- Biết rồi. Mà giúp anh cái gì?_Emily
- Tí biết._Henry
Sau đó Henry dẫn Emily vào một phòng vip ở trong cùng. Đẩy cửa vào, trước mặt Emily và Henry là một người đàn ông trạc 50 tuổi và một người phụ nữ tầm 40 tuổi nhưng trông vấn trẻ đẹp. Và Emily nhận ra đó không ai khác mà là ba mẹ của Henry.
- Con chào ba me._Henry
- Cháu chào hai bác._Emily lễ phép chào
- Con đưa Emily đến đây làm gì?_Mẹ Henry nghiêm mặt hỏi
- Emily là bạn gái của con, con không muốn đi xem mặt gì hết, chỉ tại ba mẹ ép con mới đến thôi._Henry nói làm Emily đơ người ra chả biết nói gì
- Sao con không nói từ đầu, bây giờ hẹn người ta rồi thì sao._Ba Henry cũng hơi khó chịu dù ông là người rất dễ tính
- Ơ...._Emily định nói gì đó ngưng bị Henry chặn họng
- Thì huỷ chứ sao. Con đã nói là không đi rồi mà ba mẹ cứ ép._Henry
- Haizzzz, thôi được rồi, huỷ hẹn đi. Con với chả cái, đau cả đầu._Ba Ken lắc đầu nói
- Vâng, cảm ơn ba, iu ba nhìu.hihi._Henry mặt tươi như hoa đáp
- Vào đây ngồi gọi đồ ăn đi hai đứa._Thực ra mẹ Henry cũng thích Emily lắm
- Thôi khỏi mẹ ơi, giờ tụi con có việc rồi. Con chào ba mẹ._Henry
- Cháo chào hai bác._Emily
- Ừm._Ba mẹ Henry đồng thanh
Ra khỏi nhà hàng, Emily vẫn còn hơi đơ đơ không hiểu chuyện gì đang sảy ra. Henry thì cười suốt từ nãy tới giờ làm bao nhiêu nhân viên trong nhà hàng nghỉ việc để đi cấp cứu.
- Anh Henry, chuyện nãy là thế nào?_Emily
- À chuyện đó hả? Thì tại ba mẹ anh ép anh đi xem mặt nhưng anh có người trong mộng rùi nên không muốn._Henry
- Ừm. Mà hồi nãy anh nói em là bạn gái của anh chỉ để ba mẹ anh không ép anh xem mặt nữa thôi đúng không?_Emily
-Rất đúng là đằng khác, em thông minh ghê._Henry
- Ừm._ " Nếu anh thật sự không yêu em cũng được, em có thể chịu đựng được những nỗi đâu do yêu đơn phương gây ra, nhưng em không thể chịu nổi khi anh lấy em ra làm trò đùa như thế." Emily nghĩ thầm rồi những giọt nước mắ khẽ tuôn rơi
"ĐAU" Một từ ngắn gọn và đầy đủ nhất để miêu tả cảm giác trong tim của Emily bây giờ. Câu trả lời Emily mong đợi không phải vậy. Emily cúi mặt xuống để Henry không nhìn thấy những giọt nước mắt đang rơi rồi quay lưng đi không nói thêm câu nào. Henry nãy giờ quan sát Emily thay đổi cảm xúc cũng cảm thấy rất đau. Dù Emily cúi mặt nhưng Henry vẫn biết Emily đang khóc, điều này khiến Henry cảm thấy tội lỗi đầy mình. Rồi khi Emily quay bước đi Henry thật sự rất sợ mất Emily. Và rồi không phí thêm một tích tắc nào nữa, Henry giữ tay Emily lại. Emily giật mình ngẩng đầu lên nhìn Henry, Henry đua tay lên nhẹ nhàng gạt những giọt nước mắt còn sót lại trên hai gò má Emily.
- Ngốc, đợi anh xíu nha._Henry dịu dàng nói
-...._Emily không nói gì chỉ đứng nhìn Henry mở cửa xe lấy gì đó
- Làm bạn gái anh nha._Henry lấy trong xe ra một bó hoa hồng đào mà Emily thích nhất. Và....và.....và....như này gọi là gì nhi? À à và tỏ tình với Emily.hehe
Emily không còn khóc nữa mà thay vào đó là một nụ cười thoả mãn và hạnh phúc. Emily không nói gì mà cứ nhìn thẳng vào đôi mắt nâu nâu của Henry khiến Henry hồi hộp đến đổ cả mồi hôi.
- Làm bạn gái anh nha._Henry nhắc lại
- Ừm._Emily trả lời
- ANH YÊU EM!_Henry vui quá nên nhấc bổng Emily lên và hét to dù đang ở ngoài đường
Và thế là bao nhiều ánh mắt đều hướng về phía 2 con người trẻ vừ mới biết yêu.
- Hix, đẹp trai vậy mà có người yêu ùi. Tíếc quá à._Tất cả cô gái còn FA ở đây đều than
- Thằng kia sướng thật, yêu được một em hết chỗ chê._Còn đây là cây nói của tất cả đám mày râu ở đây kể cả già lẫn trẻ
- Oà, đôi kia ẹp thật._Và đây là lời nhận xét của những người còn lại
Emily ngại đỏ cả mặt. Henry bắt đầu làm anh hùng cứu mĩ nhân kéo Emily lên xe rồi phóng đi luôn.
Henry đưa Emily đi shopping mua đồ để thay rồi đến một nhà hàng lớn.
- Em đã hứa là giúp anh rồi nên lát đừng có chạy nha._Henry
- Biết rồi. Mà giúp anh cái gì?_Emily
- Tí biết._Henry
Sau đó Henry dẫn Emily vào một phòng vip ở trong cùng. Đẩy cửa vào, trước mặt Emily và Henry là một người đàn ông trạc tuổi và một người phụ nữ tầm tuổi nhưng trông vấn trẻ đẹp. Và Emily nhận ra đó không ai khác mà là ba mẹ của Henry.
- Con chào ba me._Henry
- Cháu chào hai bác._Emily lễ phép chào
- Con đưa Emily đến đây làm gì?_Mẹ Henry nghiêm mặt hỏi
- Emily là bạn gái của con, con không muốn đi xem mặt gì hết, chỉ tại ba mẹ ép con mới đến thôi._Henry nói làm Emily đơ người ra chả biết nói gì
- Sao con không nói từ đầu, bây giờ hẹn người ta rồi thì sao._Ba Henry cũng hơi khó chịu dù ông là người rất dễ tính
- Ơ...._Emily định nói gì đó ngưng bị Henry chặn họng
- Thì huỷ chứ sao. Con đã nói là không đi rồi mà ba mẹ cứ ép._Henry
- Haizzzz, thôi được rồi, huỷ hẹn đi. Con với chả cái, đau cả đầu._Ba Ken lắc đầu nói
- Vâng, cảm ơn ba, iu ba nhìu.hihi._Henry mặt tươi như hoa đáp
- Vào đây ngồi gọi đồ ăn đi hai đứa._Thực ra mẹ Henry cũng thích Emily lắm
- Thôi khỏi mẹ ơi, giờ tụi con có việc rồi. Con chào ba mẹ._Henry
- Cháo chào hai bác._Emily
- Ừm._Ba mẹ Henry đồng thanh
Ra khỏi nhà hàng, Emily vẫn còn hơi đơ đơ không hiểu chuyện gì đang sảy ra. Henry thì cười suốt từ nãy tới giờ làm bao nhiêu nhân viên trong nhà hàng nghỉ việc để đi cấp cứu.
- Anh Henry, chuyện nãy là thế nào?_Emily
- À chuyện đó hả? Thì tại ba mẹ anh ép anh đi xem mặt nhưng anh có người trong mộng rùi nên không muốn._Henry
- Ừm. Mà hồi nãy anh nói em là bạn gái của anh chỉ để ba mẹ anh không ép anh xem mặt nữa thôi đúng không?_Emily
-Rất đúng là đằng khác, em thông minh ghê._Henry
- Ừm._ " Nếu anh thật sự không yêu em cũng được, em có thể chịu đựng được những nỗi đâu do yêu đơn phương gây ra, nhưng em không thể chịu nổi khi anh lấy em ra làm trò đùa như thế." Emily nghĩ thầm rồi những giọt nước mắ khẽ tuôn rơi
"ĐAU" Một từ ngắn gọn và đầy đủ nhất để miêu tả cảm giác trong tim của Emily bây giờ. Câu trả lời Emily mong đợi không phải vậy. Emily cúi mặt xuống để Henry không nhìn thấy những giọt nước mắt đang rơi rồi quay lưng đi không nói thêm câu nào. Henry nãy giờ quan sát Emily thay đổi cảm xúc cũng cảm thấy rất đau. Dù Emily cúi mặt nhưng Henry vẫn biết Emily đang khóc, điều này khiến Henry cảm thấy tội lỗi đầy mình. Rồi khi Emily quay bước đi Henry thật sự rất sợ mất Emily. Và rồi không phí thêm một tích tắc nào nữa, Henry giữ tay Emily lại. Emily giật mình ngẩng đầu lên nhìn Henry, Henry đua tay lên nhẹ nhàng gạt những giọt nước mắt còn sót lại trên hai gò má Emily.
- Ngốc, đợi anh xíu nha._Henry dịu dàng nói
-...._Emily không nói gì chỉ đứng nhìn Henry mở cửa xe lấy gì đó
- Làm bạn gái anh nha._Henry lấy trong xe ra một bó hoa hồng đào mà Emily thích nhất. Và....và.....và....như này gọi là gì nhi? À à và tỏ tình với Emily.hehe
Emily không còn khóc nữa mà thay vào đó là một nụ cười thoả mãn và hạnh phúc. Emily không nói gì mà cứ nhìn thẳng vào đôi mắt nâu nâu của Henry khiến Henry hồi hộp đến đổ cả mồi hôi.
- Làm bạn gái anh nha._Henry nhắc lại
- Ừm._Emily trả lời
- ANH YÊU EM!_Henry vui quá nên nhấc bổng Emily lên và hét to dù đang ở ngoài đường
Và thế là bao nhiều ánh mắt đều hướng về phía con người trẻ vừ mới biết yêu.
- Hix, đẹp trai vậy mà có người yêu ùi. Tíếc quá à._Tất cả cô gái còn FA ở đây đều than
- Thằng kia sướng thật, yêu được một em hết chỗ chê._Còn đây là cây nói của tất cả đám mày râu ở đây kể cả già lẫn trẻ
- Oà, đôi kia ẹp thật._Và đây là lời nhận xét của những người còn lại
Emily ngại đỏ cả mặt. Henry bắt đầu làm anh hùng cứu mĩ nhân kéo Emily lên xe rồi phóng đi luôn.