Vũ Phong tròn mắt nhìn ,, Huyền Nhi thì ngạc nhiên nhìn Chi Linh , Trâm Thảo không chịu được chạy đi , Nhật Ân liền chạy theo .
- Minh Khánh...mày buông ra cho em ấy nói ...đứa bé của Lam Phương là sao hả?-Vũ Phong hỏi
- Mày không nghe tốt hơn ! Và bọn tao không muốn người ngoài nghe !- Minh Khánh nói
Vũ Phong quay nhìn Huyền Nhi , sự lạnh lùng tàn khốc làm cho Huyền Nhi hiểu được lập tức chạy đi nhưng trong lòng bao nhiêu thắc mắc.
- Được rồi ..Chi Linh ..em nói đi ..đứa bé của Lam Phương là sao...Lam Phương bây giờ đang ở đâu hả ?- Vũ Phong như hét lên
- Há..bây giờ anh mới tìm nó à ..nó đang ở dưới chân anh đó !- Chi Linh nói
- Là sao ? Em nói rõ đi ..!- Vũ Phong nói như hét
- Vũ Phong...Lam Phương ..em ấy bị chứng bệnh khối u trong não .. thật ra em ấy có thời gian để làm phẫu thuật nhưng em ấy muốn bên mày , càng lam cho khối u nặng hơn và ...các bác sĩ nói ..không thể cứu được !- Minh Khánh nói trầm lại
- Nó vì muốn bên anh mà như thế ..trong khí đó anh đi mà vui đùa với ả đê tiện Huyền Nhi kìa ...2 người đã làm tôi mất đi đứa bạn ..làm mất đi đứa cháu chưa chào đời đấy !- Chi Linh đánh vào người Vũ Phong
- Lam...Phương..con của tôi ..cô ấy có con của tôi ...!- Vũ Phong nói
- Anh lo cho ả đàn bà kia đi ...!-Chi Linh bỏ đi cùng Minh Khánh
Vủ Phong cứ lập lại câu Lam Phương..con của cậu ..Hững hờ đi về biệt thự ngoại ô , nhìn xung quanh mà lòng cậu thổn thức , bước lên trên phòng của cô , mở tủ bàn ra , Vũ Phong tròn mắt nhìn ảnh của cậu ..cô chụp lúc nào thế ..xem những bức ảnh xong Vũ Phong thấy một cuốn nhật kí ..và mở ra xem..
-- Ngày..tháng ..năm ---
Ôi ..ba yêu của con sao lại hại con thế ...con còn trẻ như thế sao phải lấy chồng chứ ..mà lại là một tên trăng hoa nhìn sơ là biết ...không lẽ ba muốn tống khứ con vậy sao... Tức ơi là tức..hắn dám sai ặt thù dọa mình nữa chứ .. bàn hợp đồng đó nhất định hắn sẽ thua ..
--- Ngày ..tháng ..năm -----
Huhu...sáng nay hắn gọi tôi dậy mà bỏ đi đâu mộ tê ý ..tôi kêu Chi Linh qua rước tới trường thì gặp hắn ...ôi nhìn cảnh hắn tay trong tay với nhỏ gái khác thì tức chết được à..Nhưng bù lại tôi gặp nhiều người quen và tối đi chơi thì con nhỏ bồ hắn dám đánh 1 cậu nhóc ..bất bình tôi liền xông ra giúp ..haha..đàn em của hắn chỉ là 1 lũ tép rêu mà dám đụng vào chị đại này ư ..không biết tự lượng sức
---Ngày ..tháng..năm---
Ôi ..Chi Linh đã nhập viện rồi ..căn nhà này chỉ còn một mình tôi thôi ..sao cô đơn quá ..từ nhỏ tôi không thề có cảm giác như thế này bao giờ ...woa..sao hôm nay nhìn hắn khác quá nhỉ ...tim tôi cứ gặp hắn là đập như trống ..chẳng lẽ tôi đã yêu hắn...
---- ... Ngày..Tháng ... Năm --------
Hôm nay tôi tháo thức lắm ì ngày mai tôi sẽ cùng chồng tôi đính hôn thêm lần này nữa nhưng là ra mắt tất cả mọi người chứ không giấu nữa ... Thật vui quá đi ..tôi sẽ cho anh ấy bất ngờ vào ngày mai ...hihi..tôi đã mang thai của anh ấy rồi..nhưng căn bệnh của tôi ngày càng nguy kịch nên giờ tôi đang lo đây ... Nhưng tôi vẫn vui vì có anh ấy ..tôi sẽ cố gắng bảo về con của chúng tôi ..
-------------
Vũ Phong nhìn từng trang nhật kí mà nước mắt từ khe mắt chảy ra , sao cô không nói chứ ...
- AAAAAA!! - Vũ Phong hét gào lên
Vũ Phong tròn mắt nhìn ,, Huyền Nhi thì ngạc nhiên nhìn Chi Linh , Trâm Thảo không chịu được chạy đi , Nhật Ân liền chạy theo .
- Minh Khánh...mày buông ra cho em ấy nói ...đứa bé của Lam Phương là sao hả?-Vũ Phong hỏi
- Mày không nghe tốt hơn ! Và bọn tao không muốn người ngoài nghe !- Minh Khánh nói
Vũ Phong quay nhìn Huyền Nhi , sự lạnh lùng tàn khốc làm cho Huyền Nhi hiểu được lập tức chạy đi nhưng trong lòng bao nhiêu thắc mắc.
- Được rồi ..Chi Linh ..em nói đi ..đứa bé của Lam Phương là sao...Lam Phương bây giờ đang ở đâu hả ?- Vũ Phong như hét lên
- Há..bây giờ anh mới tìm nó à ..nó đang ở dưới chân anh đó !- Chi Linh nói
- Là sao ? Em nói rõ đi ..!- Vũ Phong nói như hét
- Vũ Phong...Lam Phương ..em ấy bị chứng bệnh khối u trong não .. thật ra em ấy có thời gian để làm phẫu thuật nhưng em ấy muốn bên mày , càng lam cho khối u nặng hơn và ...các bác sĩ nói ..không thể cứu được !- Minh Khánh nói trầm lại
- Nó vì muốn bên anh mà như thế ..trong khí đó anh đi mà vui đùa với ả đê tiện Huyền Nhi kìa ... người đã làm tôi mất đi đứa bạn ..làm mất đi đứa cháu chưa chào đời đấy !- Chi Linh đánh vào người Vũ Phong
- Lam...Phương..con của tôi ..cô ấy có con của tôi ...!- Vũ Phong nói
- Anh lo cho ả đàn bà kia đi ...!-Chi Linh bỏ đi cùng Minh Khánh
Vủ Phong cứ lập lại câu Lam Phương..con của cậu ..Hững hờ đi về biệt thự ngoại ô , nhìn xung quanh mà lòng cậu thổn thức , bước lên trên phòng của cô , mở tủ bàn ra , Vũ Phong tròn mắt nhìn ảnh của cậu ..cô chụp lúc nào thế ..xem những bức ảnh xong Vũ Phong thấy một cuốn nhật kí ..và mở ra xem..
-- Ngày..tháng ..năm ---
Ôi ..ba yêu của con sao lại hại con thế ...con còn trẻ như thế sao phải lấy chồng chứ ..mà lại là một tên trăng hoa nhìn sơ là biết ...không lẽ ba muốn tống khứ con vậy sao... Tức ơi là tức..hắn dám sai ặt thù dọa mình nữa chứ .. bàn hợp đồng đó nhất định hắn sẽ thua ..
--- Ngày ..tháng ..năm -----
Huhu...sáng nay hắn gọi tôi dậy mà bỏ đi đâu mộ tê ý ..tôi kêu Chi Linh qua rước tới trường thì gặp hắn ...ôi nhìn cảnh hắn tay trong tay với nhỏ gái khác thì tức chết được à..Nhưng bù lại tôi gặp nhiều người quen và tối đi chơi thì con nhỏ bồ hắn dám đánh cậu nhóc ..bất bình tôi liền xông ra giúp ..haha..đàn em của hắn chỉ là lũ tép rêu mà dám đụng vào chị đại này ư ..không biết tự lượng sức
---Ngày ..tháng..năm---
Ôi ..Chi Linh đã nhập viện rồi ..căn nhà này chỉ còn một mình tôi thôi ..sao cô đơn quá ..từ nhỏ tôi không thề có cảm giác như thế này bao giờ ...woa..sao hôm nay nhìn hắn khác quá nhỉ ...tim tôi cứ gặp hắn là đập như trống ..chẳng lẽ tôi đã yêu hắn...
---- ... Ngày..Tháng ... Năm --------
Hôm nay tôi tháo thức lắm ì ngày mai tôi sẽ cùng chồng tôi đính hôn thêm lần này nữa nhưng là ra mắt tất cả mọi người chứ không giấu nữa ... Thật vui quá đi ..tôi sẽ cho anh ấy bất ngờ vào ngày mai ...hihi..tôi đã mang thai của anh ấy rồi..nhưng căn bệnh của tôi ngày càng nguy kịch nên giờ tôi đang lo đây ... Nhưng tôi vẫn vui vì có anh ấy ..tôi sẽ cố gắng bảo về con của chúng tôi ..
-------------
Vũ Phong nhìn từng trang nhật kí mà nước mắt từ khe mắt chảy ra , sao cô không nói chứ ...
- AAAAAA!! - Vũ Phong hét gào lên