5 tiếng sau , ánh đèn trước phòng cấp cứu cũng tắt , Vũ Phong lập tức chạy tới , nhìn vào Lam Phương , khuôn mặt hốc hác , rồi cùng bác sĩ đưa Lam Phương về phòng , Thiên Ân và Hạo Nhiên chạy tới.
- Má nuôi..mami có sao không ? Em con nó có sao không ?- Hạo Nhiên nói
- Hạo Nhiên ..Thiên Ân , ta xin lỗi 2 đứa ..nhưng em của 2 con đã chết trước khi đưa tới bệnh viện !- Chi Linh nói
- Huhu..không có mà ..huhu !- Hạo Nhiên khóc toáng lên
Phía sau , Linh Đan và Khải Nguyên ôm mama và papa của mình khóc, Thiên Ân nước mắt cũng rơi ra ôm vỗ dành Hạo Nhiên . Ngày hôm sau , Vũ Phong vẫn nắm tay của Lam Phương nhìn cô , Lam Phương khẽ cựa quậy , từ từ mở mắt ra.
- Lam Phương ..em tỉnh rồi sao ?-Vũ Phong hỏi
- Đây là đâu ?- Lam Phương nhìn Vũ Phong nói nhẹ
- Đây là bệnh viện ! Em thấy mệt không ? Anh gọi Chi Linh tới nhé !- Vũ Phong đứng lên
- Vũ Phong..anh đỡ em lên đi !- Lam Phương nói
- À..Lam Phương , em nên nghỉ đi nhé !- Vũ Phong nói
Lam Phương tự kéo người ngồi dậy dựa vào góc giường .
- Lam Phương !- Vũ Phong ngồi kế bên cô
- Vũ Phong..mất rồi đúng không ?- Lam Phương đau lòng nói
- Lam Phương..em đừng nghĩ nữa ..nhìn này vợ chồng ta còn trẻ ..lại có 2 tiểu bảo bối ..sau này muốn có thêm một đứa con thì không khó đâu !- Vũ Phong nói
- Vũ Phong..anh còn nói dối em sao ..hức ..anh buông em ra đi !- Lam Phương xô Vũ Phong ra
- Lam Phương ..! Bình tĩnh đi !- Vũ Phong nói ôm chặt lấy Lam Phương
- Hức..sao anh nói dối em chứ ? Sau này sẽ không có nữa phải không ?.. Huhu!- Lam Phương ôm chặt Vũ Phong khóc
- Bác sĩ nói chỉ cần em ăn uống theo căn dặn thì sẽ còn có cơ hội mà !- Vũ Phong nói
- Huhu..tại sao chứ .. sao con của em phải chết chứ? - Lam Phương khóc òa lên
Thiên Ân và Hạo Nhiên từ cửa bước vào nước mắt rơi xuống nhìn mami , cái giá của họ quá đắt ...Thiên Ân nắm chặt tay lại kêu răn rắc nhất định cậu phải khiến cho Huyền Nhi và Bảo Minh sống không bằng chết ..Hạo Nhiên nhìn người mẹ ruột mà suôt 7 năm trời xa cách ..nhớ lại cái cách mà Huyền Nhi người mà cậu cho là mama lại đẩy mẹ ruột cậu vào ghế ..làm cho đứa em vô tội của cậu phải chết .. 1 tiếng sau , đợi Lam Phương ngủ đi vì mệt , Vũ Phong quay sang nhìn 2 tiểu bảo bối.
- 2 đứa an tâm đi mami không sao đâu !- Vũ Phong nói
- Papa..chúng con xin lỗi vì mami muốn bảo vệ 2 đứa con mà em con phải chết ..papa con xin lỗi !- Hạo Nhiên và Thiên Ân cúi đầu
- Khờ quá ..Lam Phương không trách 2 đứa đâu ..2 đứa cũng là con của papa và mami mà !- Vũ Phong xoa đầu cả 2 tiểu quỷ
Lúc này , cả 3 người mới đi ra ngoài cho Lam Phương không gian yên tĩnh, bỗng chợt Lam Phương mở mắt ra nước mặt rơi xuông.
- Vũ Phong, em xin lỗi anh..Thiên Ân ..Hạo Nhiên ..mami xin lỗi 2 con !- Lam Phương nhìn vào con dao ngay bàn dĩa trái cây
Bước xuống giường tiến tới lấy con dao , nhìn ra ánh mặt trời chan hòa hôm nay là ngày tốt , trong xanh , nước mắt Lam Phương rơi xuống , và con dao gạch ngang cổ tay , ngã phịch xuống đất và bất tỉnh đi .
tiếng sau , ánh đèn trước phòng cấp cứu cũng tắt , Vũ Phong lập tức chạy tới , nhìn vào Lam Phương , khuôn mặt hốc hác , rồi cùng bác sĩ đưa Lam Phương về phòng , Thiên Ân và Hạo Nhiên chạy tới.
- Má nuôi..mami có sao không ? Em con nó có sao không ?- Hạo Nhiên nói
- Hạo Nhiên ..Thiên Ân , ta xin lỗi đứa ..nhưng em của con đã chết trước khi đưa tới bệnh viện !- Chi Linh nói
- Huhu..không có mà ..huhu !- Hạo Nhiên khóc toáng lên
Phía sau , Linh Đan và Khải Nguyên ôm mama và papa của mình khóc, Thiên Ân nước mắt cũng rơi ra ôm vỗ dành Hạo Nhiên . Ngày hôm sau , Vũ Phong vẫn nắm tay của Lam Phương nhìn cô , Lam Phương khẽ cựa quậy , từ từ mở mắt ra.
- Lam Phương ..em tỉnh rồi sao ?-Vũ Phong hỏi
- Đây là đâu ?- Lam Phương nhìn Vũ Phong nói nhẹ
- Đây là bệnh viện ! Em thấy mệt không ? Anh gọi Chi Linh tới nhé !- Vũ Phong đứng lên
- Vũ Phong..anh đỡ em lên đi !- Lam Phương nói
- À..Lam Phương , em nên nghỉ đi nhé !- Vũ Phong nói
Lam Phương tự kéo người ngồi dậy dựa vào góc giường .
- Lam Phương !- Vũ Phong ngồi kế bên cô
- Vũ Phong..mất rồi đúng không ?- Lam Phương đau lòng nói
- Lam Phương..em đừng nghĩ nữa ..nhìn này vợ chồng ta còn trẻ ..lại có tiểu bảo bối ..sau này muốn có thêm một đứa con thì không khó đâu !- Vũ Phong nói
- Vũ Phong..anh còn nói dối em sao ..hức ..anh buông em ra đi !- Lam Phương xô Vũ Phong ra
- Lam Phương ..! Bình tĩnh đi !- Vũ Phong nói ôm chặt lấy Lam Phương
- Hức..sao anh nói dối em chứ ? Sau này sẽ không có nữa phải không ?.. Huhu!- Lam Phương ôm chặt Vũ Phong khóc
- Bác sĩ nói chỉ cần em ăn uống theo căn dặn thì sẽ còn có cơ hội mà !- Vũ Phong nói
- Huhu..tại sao chứ .. sao con của em phải chết chứ? - Lam Phương khóc òa lên
Thiên Ân và Hạo Nhiên từ cửa bước vào nước mắt rơi xuống nhìn mami , cái giá của họ quá đắt ...Thiên Ân nắm chặt tay lại kêu răn rắc nhất định cậu phải khiến cho Huyền Nhi và Bảo Minh sống không bằng chết ..Hạo Nhiên nhìn người mẹ ruột mà suôt năm trời xa cách ..nhớ lại cái cách mà Huyền Nhi người mà cậu cho là mama lại đẩy mẹ ruột cậu vào ghế ..làm cho đứa em vô tội của cậu phải chết .. tiếng sau , đợi Lam Phương ngủ đi vì mệt , Vũ Phong quay sang nhìn tiểu bảo bối.
- đứa an tâm đi mami không sao đâu !- Vũ Phong nói
- Papa..chúng con xin lỗi vì mami muốn bảo vệ đứa con mà em con phải chết ..papa con xin lỗi !- Hạo Nhiên và Thiên Ân cúi đầu
- Khờ quá ..Lam Phương không trách đứa đâu .. đứa cũng là con của papa và mami mà !- Vũ Phong xoa đầu cả tiểu quỷ
Lúc này , cả người mới đi ra ngoài cho Lam Phương không gian yên tĩnh, bỗng chợt Lam Phương mở mắt ra nước mặt rơi xuông.
- Vũ Phong, em xin lỗi anh..Thiên Ân ..Hạo Nhiên ..mami xin lỗi con !- Lam Phương nhìn vào con dao ngay bàn dĩa trái cây
Bước xuống giường tiến tới lấy con dao , nhìn ra ánh mặt trời chan hòa hôm nay là ngày tốt , trong xanh , nước mắt Lam Phương rơi xuống , và con dao gạch ngang cổ tay , ngã phịch xuống đất và bất tỉnh đi .