Bất kể như thế nào cuộc sống vẫn phải tiến về phía trước, hoả hoạn thành Trường An hiện tại đã không phải đề tài chủ yếu của mọi người nữa. Đột Quyết bị diệt, sứ giả các nước nối liền không dứt đi tới Trường An, chỉ là toàn bộ thành Trường An mùi tanh tưởi ngập trời, ra cửa đã thấy Hồ tử lén lút hết nhìn đông tới nhìn tây, cửa Hưng Hóa phường còn chưa mở đã có Hồ tử từ dịch quán chạy đến từ sớm, nghiên cứu đôi thú trừ tà cực kỳ uy mãnh trước cửa phường. Tân nhiệm phường quan rất bất mãn. Đôi cự thú cánh dài không biết tên này là vật âu yếm của hắn, mỗi ngày đều do tiểu lại trong phường dùng nước sạch rửa, ngay cả bùn trong răng cũng không cho phép tồn tại, tiểu tiên sinh khắc hoa văn đã rất mất tâm tư, mãnh thú mọc cánh, nhìn thì lợi hại. Đôi sư tử của Thái Bình phường chính là thịt trong miệng đôi mãnh thú này, để cho Hồ tử nhìn thật sự là xỉ nhục. Hắn quay đầu liền phân phó tiểu lại phủ vải rách lên, về phần Hồ tử tiếc hận kêu la thì mặc kệ.
Bệ hạ là thiên khả hãn, chúng ta chính là con dân của thiên khả hãn, về phần Hồ tử thì toàn là con dân vớ vẩn, không tin tổ tông, tin mấy thứ thần linh kỳ quái, nghe nói còn bắt người làm tế phẩm. Tổ tông nhà ai mà ăn hậu duệ của mình, hổ độc cũng không ăn thịt con. Hồ cơ mắt xanh nhìn cũng không tệ lắm, ngực nở eo thon, chỉ cần mua về nhà, cùng lắm tắm vài lần, nói không chừng sẽ tẩy được mùi dê, về phần đám nam Hồ tử con ngươi xám, cách xa tám trượng đã nghe được mùi dê, còn to mồm nói muốn mua nhà ở Hưng Hóa phường, nghiệp chướng quá, nhà tốt thế nếu như để Hồ tử chiếm, phường quan chắc nhảy sông tự vận.
Tiểu lâu gạch đỏ, một nhà một tiến, đại thụ bỏ tán cây đưa từ trong núi qua nên giá cao, trồng ở xung quanh đình viện, sang năm sẽ lại trở nên xanh um tươi tốt, còn có kỳ hoa dị thảo lấy giống từ trong vườn hoàng gia, vừa mới trồng xuống, phường quan liền phái tiểu lại ngày đêm canh giữ, rất sợ bọn đui mù nào đó móc trộm về nhà.
Vân gia hầu gia quả là chịu chơi, tăng tiền công cho tiểu lại, đến gấp ba. Hiện tại Hưng Hóa phường ngoại trừ công trường, trên mặt đất sạch như được chó liếm qua, gạch đỏ trải đất, lỗ gạch cũng không có tí rác rưởi nào. Đi trên con đường như thế, dù ngươi muốn khạc đàm cũng không đành lòng. Tiểu lại lưng dắt đoản côn, có kẻ nào dám khạc nhổ bừa bãi thì ăn đòn, không hai lời, đây là quy củ mới của Hưng Hóa phường, tiểu tiên sinh nói, gọi là cái gì, vệ sinh công cộng. Người người có trách nhiệm, ý nói là chỉ cần thấy người gây mất vệ sinh chung thì cứ việc đánh.
Rãnh nước hôi thối hiện tại gọi là sông Kim Thủy, không cho phép đổ chất thải xuống lòng sông. Mỗi ngày trời vừa sáng đã có bốn xe ngựa bốn bánh tới thu dọn mấy thứ bẩn thỉu này, tiếng chuông vang lên, mỗi nhà nhất định phải lấy bô đổ chất thải vào thùng gỗ to có nắp che rồi kéo ra ngoài thành. Có người nói, chất thải đến đồng ruộng liền thành thứ tốt, có cao tăng còn nói đây là đạo lý tuần hoàn sinh sôi không thôi, ngũ cốc cũng cần luân hồi.
Sông Kim Thủy hầu như trong một đêm liền trở nên trong sạch, chỉ là dưới đáy sông cái gì cũng có, ngay cả xương người chết cũng có, điều này sao được, các tiểu tiên sinh cực kỳ có năng lực liền lấp kín cửa sông, nói cho các hộ dân hai bên bờ sông, mỗi nhà đều phải móc bùn một đoạn trước cửa nhà mình, rồi đắp bên bờ sông. Người Trường An không muốn thấy nhất chính là nhà khác tốt hơn nhà mình, sông này tương lai nhà mình sẽ uống, vạn nhất có xương người chết không đào lên, chẳng phải nhà mình không may, cả đời uống canh xương người?
Gọi bè gọi bạn móc sạch sẽ trước cửa nhà mình, nhà ngươi móc ba thước, nhà của ta móc bốn thước, có mấy tên hâm móc tới sáu thước, thiếu chút nữa móc cả nguồn suối, cuối cùng định tiêu chuẩn bốn thước. Những nhà xuất lực thì có thể xây một bàn đá nhỏ để giặt quần áo, vo gạo, rửa đồ ăn, nhà ngươi có quyền ưu tiên. Các tiểu tiên sinh đã đặt ra quy định, bàn đá vuông bốn thước, còn khắc hoa văn, sợ trơn quá nguy hiểm, vật liệu đưa tới cho nhà ngươi, tự mình tìm người lắp đặt, huyện Trường An không quản.
Bờ sông trồng liễu, thứ này sống dai, châm xuống là được, nghỉ đến cảnh sau khi lớn lên nhà mình hóng mát dưới tàng cây liễu, liền khiến người say mê. Những hộ dân nghèo ở hai bên kênh trước kia bỗng nhiên phát hiện, căn nhà rách nát của mình trở nên đáng giá, nghĩ trước đây nhà mình mua một quan, hiện tại chỉ đất thôi đã giá trị năm quan tiền, đây là việc vui trên trời rơi xuống, cuối cùng cũng để lại cho con cháu một phần sản nghiệp, lão đầu còng lưng chắp tay sau đít không có việc gì đi quanh bờ sông, phát hiện có rác thì nhặt lên, bỏ vào chỗ rác rưởi nên đi, còn gọi người trước cửa nhà có rác ra thoá mạ một trận, nhà ngươi là mệnh quỷ nghèo trời sinh, đừng có hại láng giềng khốn khổ theo ngươi, xả rác lung tung nữa thì sẽ ném hết rác và nhà ngươi, nhà bị mắng đỏ mặt không dám tranh cãi.
Từ đó, hộ dân bên bờ sông đối với vệ sinh có một loại yêu cầu gần như cố chấp, bàn bếp nhà ngươi có thể không lau, trước cửa phải quét sạch sẽ, nhà có tang cũng không cho phép dừng, bằng không các láng giềng cũng khiến ngươi chết thêm một lần.
Buổi tối dỡ con đập chắn cửa sông, dòng nước một lần nữa chảy qua, dòng nước trải qua một đêm gột rửa, đến hừng đông nước sông trong vắt từ trước cửa chảy qua, cá bơi trong nước đã có thể nhận rõ, lão nhân gia ngồi trên bàn đá vúc một ngụm nước uống, la to nước ngon, không còn mùi chất thải buồn nôn, đã uống nước bẩn cả một đời, không nghĩ tới uống nước sạch thật ra đơn giản như vậy, mình chỉ tốn chút sức lực, trồng mấy cái cây, khiến bản thân lần đầu tiên cảm giác được lạc thú làm người.
Bốn nhánh sông trong thành Trường An, Hưng Hóa phường chỉ giải quyết được một nhánh, thanh lý một đoạn cửa sông chỉ tốn chút đá, trước mặt dự toán công trình khổng lồ của Hưng Hóa phường thì con châu chấu cũng không bằng. Nhất thời huyện Trường An quần tình hung dũng, yêu cầu dọn dẹp một lần luôn ba nhánh sông còn lại.
Công bộ thượng thư Lý Đại Lượng quản lý xây dựng cầu thuyền sông của thiên hạ, nhìn thấy tình cảnh này không lề mề chút nào, chỉ tiêu vật liệu phí dụng 1000 quan, hai nghìn dân phu, liền hạ đạt cho thuộc hạ, bản vẽ điều động từ công trường Hưng Hóa phường, làm theo mà còn không biết, Lý Đại Lượng không ngại từ trên xuống dưới thay máu một lần, bệ hạ và bách tính từ lâu đối với công bộ đã thất vọng cực độ, hiện tại bất kể hắn điều chỉnh lớn cỡ nào triều đình đều sẽ toàn lực ủng hộ. xem tại TruyenFull.vn
Là khu vực trung tâm của đợt cải tạo lần này, Hưng Hóa phường không thể nghi ngờ là tiêu điểm trong tiêu điểm, chỉ là, phường môn suốt ngày đóng chặt, còn có tiểu lại như hung thần ác sát, làm cho bách tính Trường An ngừng bước, muốn đi vào, hoàn toàn không có khả năng.
Quan gia cũng có người đi vào, chỉ là người đi ra đều giống như mất hồn, ngoài miệng tán thán không dứt, chỉ nói nơi đây trên trời mới có, nhân gian chỉ nghe nói qua, nói xong, lắc đầu tỏ vẻ lưu luyến không muốn liền rời khỏi, hình như chịu đả kích.
Các quan viên kiến thức rộng rãi đều bộ dáng này, làm cho bách tính Trường An càng thêm hiếu kỳ Hưng Hóa phường tới cùng là sự tồn tại thế nào, họ đâu biết được, quan viên lên xe ngựa liền sờ sờ hộp gỗ nhỏ trong người, chỉ nói mấy câu liền nhận được đại lễ, việc làm thuận nước giong thuyền này thật giá trị, chỉ là bản thân có cần kiếm căn nhà ở Hưng Hóa phường, để lại một phần cơ nghiệp cho con cháu hay không?
Bệ hạ là thiên khả hãn, chúng ta chính là con dân của thiên khả hãn, về phần Hồ tử thì toàn là con dân vớ vẩn, không tin tổ tông, tin mấy thứ thần linh kỳ quái, nghe nói còn bắt người làm tế phẩm. Tổ tông nhà ai mà ăn hậu duệ của mình, hổ độc cũng không ăn thịt con. Hồ cơ mắt xanh nhìn cũng không tệ lắm, ngực nở eo thon, chỉ cần mua về nhà, cùng lắm tắm vài lần, nói không chừng sẽ tẩy được mùi dê, về phần đám nam Hồ tử con ngươi xám, cách xa tám trượng đã nghe được mùi dê, còn to mồm nói muốn mua nhà ở Hưng Hóa phường, nghiệp chướng quá, nhà tốt thế nếu như để Hồ tử chiếm, phường quan chắc nhảy sông tự vận.
Tiểu lâu gạch đỏ, một nhà một tiến, đại thụ bỏ tán cây đưa từ trong núi qua nên giá cao, trồng ở xung quanh đình viện, sang năm sẽ lại trở nên xanh um tươi tốt, còn có kỳ hoa dị thảo lấy giống từ trong vườn hoàng gia, vừa mới trồng xuống, phường quan liền phái tiểu lại ngày đêm canh giữ, rất sợ bọn đui mù nào đó móc trộm về nhà.
Vân gia hầu gia quả là chịu chơi, tăng tiền công cho tiểu lại, đến gấp ba. Hiện tại Hưng Hóa phường ngoại trừ công trường, trên mặt đất sạch như được chó liếm qua, gạch đỏ trải đất, lỗ gạch cũng không có tí rác rưởi nào. Đi trên con đường như thế, dù ngươi muốn khạc đàm cũng không đành lòng. Tiểu lại lưng dắt đoản côn, có kẻ nào dám khạc nhổ bừa bãi thì ăn đòn, không hai lời, đây là quy củ mới của Hưng Hóa phường, tiểu tiên sinh nói, gọi là cái gì, vệ sinh công cộng. Người người có trách nhiệm, ý nói là chỉ cần thấy người gây mất vệ sinh chung thì cứ việc đánh.
Rãnh nước hôi thối hiện tại gọi là sông Kim Thủy, không cho phép đổ chất thải xuống lòng sông. Mỗi ngày trời vừa sáng đã có bốn xe ngựa bốn bánh tới thu dọn mấy thứ bẩn thỉu này, tiếng chuông vang lên, mỗi nhà nhất định phải lấy bô đổ chất thải vào thùng gỗ to có nắp che rồi kéo ra ngoài thành. Có người nói, chất thải đến đồng ruộng liền thành thứ tốt, có cao tăng còn nói đây là đạo lý tuần hoàn sinh sôi không thôi, ngũ cốc cũng cần luân hồi.
Sông Kim Thủy hầu như trong một đêm liền trở nên trong sạch, chỉ là dưới đáy sông cái gì cũng có, ngay cả xương người chết cũng có, điều này sao được, các tiểu tiên sinh cực kỳ có năng lực liền lấp kín cửa sông, nói cho các hộ dân hai bên bờ sông, mỗi nhà đều phải móc bùn một đoạn trước cửa nhà mình, rồi đắp bên bờ sông. Người Trường An không muốn thấy nhất chính là nhà khác tốt hơn nhà mình, sông này tương lai nhà mình sẽ uống, vạn nhất có xương người chết không đào lên, chẳng phải nhà mình không may, cả đời uống canh xương người?
Gọi bè gọi bạn móc sạch sẽ trước cửa nhà mình, nhà ngươi móc ba thước, nhà của ta móc bốn thước, có mấy tên hâm móc tới sáu thước, thiếu chút nữa móc cả nguồn suối, cuối cùng định tiêu chuẩn bốn thước. Những nhà xuất lực thì có thể xây một bàn đá nhỏ để giặt quần áo, vo gạo, rửa đồ ăn, nhà ngươi có quyền ưu tiên. Các tiểu tiên sinh đã đặt ra quy định, bàn đá vuông bốn thước, còn khắc hoa văn, sợ trơn quá nguy hiểm, vật liệu đưa tới cho nhà ngươi, tự mình tìm người lắp đặt, huyện Trường An không quản.
Bờ sông trồng liễu, thứ này sống dai, châm xuống là được, nghỉ đến cảnh sau khi lớn lên nhà mình hóng mát dưới tàng cây liễu, liền khiến người say mê. Những hộ dân nghèo ở hai bên kênh trước kia bỗng nhiên phát hiện, căn nhà rách nát của mình trở nên đáng giá, nghĩ trước đây nhà mình mua một quan, hiện tại chỉ đất thôi đã giá trị năm quan tiền, đây là việc vui trên trời rơi xuống, cuối cùng cũng để lại cho con cháu một phần sản nghiệp, lão đầu còng lưng chắp tay sau đít không có việc gì đi quanh bờ sông, phát hiện có rác thì nhặt lên, bỏ vào chỗ rác rưởi nên đi, còn gọi người trước cửa nhà có rác ra thoá mạ một trận, nhà ngươi là mệnh quỷ nghèo trời sinh, đừng có hại láng giềng khốn khổ theo ngươi, xả rác lung tung nữa thì sẽ ném hết rác và nhà ngươi, nhà bị mắng đỏ mặt không dám tranh cãi.
Từ đó, hộ dân bên bờ sông đối với vệ sinh có một loại yêu cầu gần như cố chấp, bàn bếp nhà ngươi có thể không lau, trước cửa phải quét sạch sẽ, nhà có tang cũng không cho phép dừng, bằng không các láng giềng cũng khiến ngươi chết thêm một lần.
Buổi tối dỡ con đập chắn cửa sông, dòng nước một lần nữa chảy qua, dòng nước trải qua một đêm gột rửa, đến hừng đông nước sông trong vắt từ trước cửa chảy qua, cá bơi trong nước đã có thể nhận rõ, lão nhân gia ngồi trên bàn đá vúc một ngụm nước uống, la to nước ngon, không còn mùi chất thải buồn nôn, đã uống nước bẩn cả một đời, không nghĩ tới uống nước sạch thật ra đơn giản như vậy, mình chỉ tốn chút sức lực, trồng mấy cái cây, khiến bản thân lần đầu tiên cảm giác được lạc thú làm người.
Bốn nhánh sông trong thành Trường An, Hưng Hóa phường chỉ giải quyết được một nhánh, thanh lý một đoạn cửa sông chỉ tốn chút đá, trước mặt dự toán công trình khổng lồ của Hưng Hóa phường thì con châu chấu cũng không bằng. Nhất thời huyện Trường An quần tình hung dũng, yêu cầu dọn dẹp một lần luôn ba nhánh sông còn lại.
Công bộ thượng thư Lý Đại Lượng quản lý xây dựng cầu thuyền sông của thiên hạ, nhìn thấy tình cảnh này không lề mề chút nào, chỉ tiêu vật liệu phí dụng 1000 quan, hai nghìn dân phu, liền hạ đạt cho thuộc hạ, bản vẽ điều động từ công trường Hưng Hóa phường, làm theo mà còn không biết, Lý Đại Lượng không ngại từ trên xuống dưới thay máu một lần, bệ hạ và bách tính từ lâu đối với công bộ đã thất vọng cực độ, hiện tại bất kể hắn điều chỉnh lớn cỡ nào triều đình đều sẽ toàn lực ủng hộ. xem tại TruyenFull.vn
Là khu vực trung tâm của đợt cải tạo lần này, Hưng Hóa phường không thể nghi ngờ là tiêu điểm trong tiêu điểm, chỉ là, phường môn suốt ngày đóng chặt, còn có tiểu lại như hung thần ác sát, làm cho bách tính Trường An ngừng bước, muốn đi vào, hoàn toàn không có khả năng.
Quan gia cũng có người đi vào, chỉ là người đi ra đều giống như mất hồn, ngoài miệng tán thán không dứt, chỉ nói nơi đây trên trời mới có, nhân gian chỉ nghe nói qua, nói xong, lắc đầu tỏ vẻ lưu luyến không muốn liền rời khỏi, hình như chịu đả kích.
Các quan viên kiến thức rộng rãi đều bộ dáng này, làm cho bách tính Trường An càng thêm hiếu kỳ Hưng Hóa phường tới cùng là sự tồn tại thế nào, họ đâu biết được, quan viên lên xe ngựa liền sờ sờ hộp gỗ nhỏ trong người, chỉ nói mấy câu liền nhận được đại lễ, việc làm thuận nước giong thuyền này thật giá trị, chỉ là bản thân có cần kiếm căn nhà ở Hưng Hóa phường, để lại một phần cơ nghiệp cho con cháu hay không?