<p data-p-id="acebdbafcaacdd"> Nghe đến đây, Minh Lâm đã hiểu rõ được mối quan hệ dính líu giữa tình tay ba của anh, Diễm Chi và Minh Nim. Thì ra người đàn ông đi ăn cùng Diễm Chi mà Him Lam từng chụp được rồi đưa cho Minh Lâm xem lại chính là Minh Nim. Trái đất tuy rộng lớn nhưng cũng thật nhỏ bé, để những người tưởng chừng nhưng lạ lẫm, tưởng chừng chỉ lướt qua đời nhau nay lại trở thành người một nhà.
Tính cách của Minh Nim và Minh Lâm xét kĩ thì có rất nhiều điểm giống nhau. Sự trầm tính, điềm tĩnh, kiệm lời và tiết chế cảm xúc của bản thân rất tốt trong những trường hợp bất ngờ. Lâm nhẹ nhàng đáp, lời nói thốt ra từ tốn không chút nặng nề:
- Thì ra là vậy. Trước đây anh đã biết chuyện ngoài anh ra cô ấy còn yêu người khác, nhưng không ngờ rằng người đó chính là em.
Tuy chỉ mới vài câu nói nhưng từ những thông tin trong cuộc đối thoại giữa Minh Nim và Minh Lâm cũng khá đủ để người nghe đoán được phần nào của vấn đề.
Nhân vật được nhắc đến trong câu chuyện im lặng không thể thốt nên lời. Minh Nim bước đến bàn đưa tay lấy chiếc điện thoại. Anh nhìn thẳng vào Diễm Chi rồi nói:
- Còn nhớ đoạn ghi âm em gửi anh chứ ?
Vừa dứt lời Minh Nim liền bấm vào đoạn ghi âm trên điện thoại, anh mở loa lớn để mọi người nghe thật rõ. Cuộc đối thoại khoảng năm trước giữa cô ta và Him Lam được phát lên:
"-Chị thật sự rất yêu anh ấy.
<p data-p-id="faeedfbaeaeabdca">- Em cho chị ngày để cắt đứt...Em không muốn chuyện này lập lại một lần nào nữa.
<p data-p-id="ebcaccebeefe">- Được! Chị hứa với em! "
Đoạn hội thoại trong quá khứ bỗng dưng được khơi lại khiến ả chỉ biết trố mắt ra nhìn, đưa tai lắng nghe. Him Lam khẽ cau mày nhìn ả, từ đầu đến giờ cô rất điềm tĩnh, điềm tĩnh đến mức trầm lặng. Tịnh Nhi thì lại lo lắng nhìn cô. Hai anh em Hiên và Kiên thì chăm chú quan sát diễn biến như thể xem một bộ phim thực thụ vì căn bản họ không phải ngườitrong cuộc và cũng chẳng thể xen vào câu chuyện, càng không biết phải làm sao ngoài việc im lặng, nhìn và lắng nghe. Minh Lâm bước đến bên cạnh cô, anh ấy nhẹ nhàng hỏi:
- Him Lam, đoạn ghi âm đó là lúc em hẹn gặp Diễm Chi vì anh đúng không ?
Cô gật đầu:
- Dạ đúng. Nhưng lời nói của em trong đoạn ghi âm có chút...
Minh Nim nói tiếp lời của Him Lam:
- Có chút khác đúng không ? Hay nói đúng hơn là không đầy đủ ý. Bởi vì, đoạn ghi âm này đã bị chỉnh sửa bằng cách cắt ghép lại.
Minh Nim nhìn Diễm Chi, ánh mắt ẩn chứa sự chán nản:
- Anh nói không sai chứ?
Ả ta ngước nhìn anh, cố mở miệng run giọng đáp:
- Em...em...
Minh Nim nghiêm giọng, thái độ cứng rắn nhưng sâu thẳm trong đôi mắt đẹp mê hoặc ấy là nỗi thất vọng và mệt mỏi vì đã chịu đựng và bao dung quá nhiều.
- Em lừa dối người đã yêu em hết lòng. Em đổ tội cho người khác. Em nghĩ anh ngu ngốc đến mức không thể biết được đoạn ghi âm đó là thủ đoạn của em ? Phải, anh thừa nhận ngay khi nhận được tin nhắn muốn chia tay từ em anh đã rất sốc. Lúc đó anh chỉ biết hận Him Lam vì đoạn ghi âm và tin nhắn em gửi. Anh cho người đi tìm kiếm em nhưng không có chút thông tin. Sau đó, anh liên tục nghe lại đoạn ghi âm, rồi tự hỏi "Trong trường hợp giao tiếp thông thường không chủ đích thì tại sao lại ghi âm? Lại còn có thể ghi âm chính xác nội dung muốn truyền tải đến vậy?" và anh đã đưa đoạn ghi âm đó cho một người chuyên về công nghệ thông tin. Kết quả như anh dự đoán, ghi âm đó đã qua phần mềm chỉnh sửa.
Ả ta tiếp tục ngay người, cổ họng nghẹn ứ không nói được gì. Minh Lâm từ tốn nói:
- Còn chuyện Diễm Chi quen anh, làm sao mà em biết ?
Nét mặt lạnh lùng của Minh Nim không chút biến sắc đáp:
- Tuy biết được đoạn ghi âm đó không phải ghi âm gốc nhưng thời điểm đó em không thể đoán được lý do Diễm Chi hành động như vậy. Em vẫn tiếp tục cho người tìm kiếm cô ấy để gặp mặt hỏi rõ mọi chuyện. Thật lòng, lúc đó em vẫn còn tình cảm với Diễm Chi, vẫn hy vọng rằng cô ấy vì lý do nan giải hay tình cảnh khó khăn, thậm chí là sự hiểu lầm nào đó mà bắt buộc phải làm vậy. Nhưng khi em và Him Lam đến Boracay thì cũng là lúc em nhận được tin Diễm Chi đã từng cùng một người đàn ông lạ xuất hiện ở khách sạn Hope. Vệ sĩ của khách sạn đó là một trong những người mà em giao nhiệm vụ tìm kiếm thông tin của Diễm Chi. Sau khi thấy cô ta cùng người đàn ông kia vào khách sạn, hay nói chính xác là doanh nhân Lạc Xuân Danh thì anh ấy đã chụp hình lại. Nhưng do công việc của anh ấy rất bận rộn nên vài ngày sau đó anh ấy mới nhớ ra và gửi hình cho em. Lúc đó em đang ở Boracay và thật trùng hợp, Diễm Chi cùng ông Xuân Danh cũng đến đó.
Minh Nim bước đến trước mặt Minh Lâm:
- Có lẽ khi tới thời điểm thì mọi thứ cứ lần lượt phơi bày một cách nhanh chóng. Những người khác thì điều tra được thông tin Diễm Chi từng sống ở hai căn hộ cách nhau không quá xa trong thành phố này. Anh biết vì sao không Minh Lâm ?
Với sự thông minh và nhạy bén vốn có, Lâm suy nghĩ vài giây rồi đáp:
- Để chúng ta không chạm mặt nhau.
Câu nói quá chuẩn xác của Lâm khiến Minh Nim không cần phải cất công giải thích thêm. Anh nở nụ cười, nụ cười nhạt như sự "khen ngợi" cô ta:
- Xem ra em bắt cá hai tay rất có đầu tư. Đó là lý do anh và Minh Lâm yêu em suốt năm vẫn không phát hiện ra. Người giúp anh điều tra nói rằng ngoài căn hộ anh thuê cho em ở thì em thường hay lui tới căn hộ khác và những người hàng xóm ở đó thấy em qua lại cùng một người đàn ông, sau khi họ cố điều tra thì biết được người đàn ông đó chính là Minh Lâm.
Nghe hết mọi chuyện, Lâm cũng mở nụ cười, một nụ cười chua xót, cười vì một cuộc tình toàn sự giả dối mà bản thân anh ấy từng nghĩ rằng cuộc tình ấy thật đẹp.
Tịnh Nhi lo lắng nhìn Lâm, cô ấy rất muốn bước đến an ủi Lâm nhưng bản thân không có chút dũng khí.
Minh Lâm bước gần đến trước mặt Diễm Chi, phong thái của người đàn ông trưởng thành đối mặt với người phụ nữ làm anh ấy tổn thương vẫn rất nhã nhặn, lịch thiệp. Lâm cất giọng nhẹ nhàng nhưng thanh âm như đang gửi gắm sự trách móc, thất vọng:
- Sau tất cả mọi việc em làm, em có thấy vui không ?