Tỉnh lại sau cơn mê man , nhìn khung cảnh xa lạ xung quanh Uy Vũ bông nhíu mày . Anh cố gắng nhớ lại mọi chuyện sảy ra tối qua hình như anh bị ai đó đánh lén nhìn quanh căn phòng vắng lặng lại nhìn xuống bản thân mình Uy Vũ giật mình kéo chăn ra nhìn thân thể bị phơi bày bỗng chốc nhíu mày Elena cô ta đang bày trò gì vậy …
Bình tĩnh tắm rửa mặc lại quần áo Uy Vũ bình thản đi ra khỏi khách sạn , anh biết Elena đang giở trò nhưng anh không làm gì sai thì việc gì phải sợ ? Còn Uyên Nhi anh tin cô sẽ không dễ dàng tin những lời nhảm nhí của Elena …
Tâm trạng bình ổn quay về nhà Uy Vũ vẫn tự tin cho rằng Uyên Nhi rất mạnh mẽ cho dù Elena có nói gì cô cũng sẽ không tin nhưng anh đã quên rằng khi yêu con người ta rất mù quáng chỉ cần nhìn thấy sẽ cho rằng đó là sự thật nên cho dù chỉ là một hiểu lầm nho nhỏ cũng khiến người ta đau khổ .
*****************
Trên bục giảng thầy giáo vẫn say mê giảng bài nhưng dưới lớp học Uyên Nhi lại thẫn thờ say mê với suy nghĩ của bản thân , hôm nay là ngày thứ hai kể từ khi Uy Vũ tỏ tình tuy anh nói cho cô ba ngày suy nghĩ nhưng cô biết từ giây phút anh nói muốn cô làm bạn gái câu trả lòi của cô là đồng ý . Nhưng cô vẫn cố tình kiêu ngạo muốn làm anh khổ sở một chút , ai bảo anh đã khiến cô đau khổ chứ lại còn giám bày trò thử cô nữa .
Mải mê suy nghĩ vấn đề của bản thân Uyên Nhi không biết rằng có một viên phấn đang bay về phía mình … bỗng nhiên bịch một tiếng
- A
Thầy giáo đứng trên bục giảng lấy tay đẩy nhẹ gọng kính nhíu mày không vui
- Trong giờ học mà lại để đầu óc đi đâu thế hả
Uyên Nhi xoa xoa cái trán đỏ tấy lên cúi đầu nhận tội
- Em xin lỗi thầy
Thầy giáo nghe vậy trầm giọng
- Viết bản kiểm điểm chiều nay mang đến văn phòng cho tôi
Uyên Nhi kinh ngạc ngẩng đầu bảng kiểm điểm , lại là bảng kiểm điểm huhu hôm nay cô đã phải viết ba cái bản kiểm điểm rồi đó
Thấy thái độ kinh ngạc không thể tin của Uyên Nhi thầy giáo nhướng mày
- Sao , không muốn ?
Thấy thầy lại bắt đầu phát bệnh chuẩn bị đọc kinh Uyên Nhi lắc đầu lia lịa
- Dạ không em viết em viết
Thấy vậy ông thầy khó tính của cô mới hài lòng thu lại ánh mắt chim ưng cùng cơn mưa nước bọt quay lưng tiếp tục giảng bài .
Chỉ có mỗi Uyên Nhi là khổ muốn chết viết ba cái bản kiểm điểm ư ? Trong lòng không ngừng chửi rủa Uy Vũ đều tại anh cả nếu không phải vì anh cô sẽ không phân tâm trong giờ học suy nghĩ mơ mộng vẩn vơ để đến nỗi bị phạt như thế này huhu Uy Vũ chết bầm anh chết với em
***************
Nhìn những bức ảnh trước mặt Elena há hốc miệng lắc bắp
- Anh … anh làm gì thế này ?
Tuy là cô thích UyVũ nhưng cũng không thích đến nỗi ngu ngốc lên giường với anh ta lại còn bị chụp ảnh xấu mặt chết đi được ấy
Alex dật lại mấy tấm ảnh trong tay Elena cười nhạt
- Không phải em muốn có thằng Vũ sao anh giúp em
Tuy đó là sự thật nhưng mà
- Nhưng em .. em đêm hôm đó
Cốc nhẹ lên đầu em gái một cái Alex nhíu mày
- Tất nhiên là giả rồi không lẽ em nghĩ anh sẽ dâng em lên cho người khác ăn sạch sao ?
Thở phào nhẹ nhõm vì lời nói của anh trai nhưng khi nghĩ đến con bé Uyên Nhi kia cô lại lắc đầu
- Những tấm ảnh này cũng vô ích cô ta sẽ không tin đâu
Nghe cô nói vậy Alex lại càng hiếu kì rốt cuộc cô bé kia là ai dáng vẻ ra sao mà lại khiến em gái anh trở thành kẻ thua cuộc , thua đến thảm hại như vậy chứ ?
- Con bé đó là ai anh có thể gặp không ?
Elena nghĩ rằng Alex đã có cách gì đó cô không ngần ngại gật đầu
- Được chiều nay em đưa anh đến gặp nó nhưng anh nhất định phải thành công
Nắng vàng nhẹ nhàng xuyên qua ô cửa sổ hai bóng người một cao lớn một mảnh khảnh ngồi cạnh nhau khuôn mặt lộ rõ vẻ toan tính , những âm mưu liệu có thành công hay chỉ đem đến cho họ những thất bại mất mát ?...
*************
Sau khi nhận được tin nhắn của Jenny , Bảo Ngọc lập tức chạy đi tìm Tuấn Anh . Theo như Jenny nói thì anh của Elena đã đến Việt Nam tìm em gái và cô ấy cũng cảnh cáo cô rằng Elena có thể là con cáo mưu mô thì anh của cô ta nhất định là con cáo già giảo hoạt , anh ta rất cưng chiều em gái nên chắc chắn sẽ làm chuyện gì đó gây bất lợi cho Uyên Nhi . Bảo Ngọc nghe đến đây bắt đầu hoảng hốt cô muốn tìm Uy Vũ nhưng anh không nghe máy cô lại không thể thẳng thắn cảnh cáo Uyên Nhi nên đành đến tìm Tuấn Anh nhờ anh giúp đỡ .
“ King kong “
Đang chìm đắm trong đống giáo án thì chuông cửa reo vang Tuấn Anh bỏ kính xuống đi ra mở cửa , cửa vừa mở anh đã nhìn thấy gương mặt xanh xao hoảng hốt của Bảo Ngọc , anh lập tức hỏi cô
- Em sao thế ?
Bảo Ngọc thở hồng hộc khi nãy cô chạy từ lầu một lên tận đây hoàn toàn quên mất khu nhà này có thang máy -_-
- Em … em …
Thấy bộ dáng cô khẩn trương tới thở không nổi Tuấn Anh tốt bụng đưa tay lên vỗ nhẹ lưng cô
- Từ từ đã có gì vào trong rồi nói
Vào trong nhà Tuấn Anh vội vàng lấy một cốc nước đưa cho Bảo Ngọc
- Uống trước nói sau em uống đi
Cầm lấy cốc nước anh đưa Bảo Ngọc chậm rãi uống sau khi điều hòa lại nhịp thở cô nhìn anh nói
- Anh em nên làm gì bây giờ ?
Thấy cô lo lăng như vậy anh cũng cuống cả lên
- Có chuyện gì mà nghiêm trọng vậy ?
Đặt chiếc cốc thủy tinh xuống bàn Bảo Ngọc kể lại cho anh mọi chuyện từ khi kế hoạch của Jenny bắt đầu tới tình trạng hiện nay ..
Nghe xong Tuấn Anh trầm ngâm một lát rồi nói
- Được rồi anh sẽ nói chuyện với Vũ còn về Nhi em đừng nói với em ấy vội
- Tại sao ?
Cô ngơ ngác hỏi lại đây là việc của Uyên Nhi tại sao lại không cho cô ấy biết ?
Thấy dáng vẻ ngớ ngớ ngẩn ngẩn của cô Tuấn Anh cười nhẹ
- Em nên biết con gái khi yêu rất hay lo nghĩ lung tung nếu Nhi biết chuyện này em ấy sẽ rất rối loạn hiểu không ?
- À
Bảo Ngọc à một tiếng nhưng trong lòng lại không phục anh hiểu người khác như vậy tại sao anh không hiểu cô chứ ?
Thấy mọi việc đã tính toán xong anh nhìn cô gái đang ngồi cạnh mình vẻ mặt đầy hứng thú
- Chuyện của họ tính sau giờ đến chuyện của chúng ta
Cô giật mình
- Chuyện chúng ta ? Chúng ta có chuyện gì ?
Tuấn Anh giả vờ nhíu mày nghiêm túc nhìn cô
- Bài tập hôm qua em chưa làm ?
Bài tập ? a bài tập chết cha rồi cái đống bài tập kia cô quả thật chưa có làm a …
Bảo Ngọc nhìn anh cười gượng
- Anh hay em mời anh đi ăn nhé
Lại còn định đánh trống lảng được lắm
- Không ăn uống gì hết ngay lập tức đi làm bài cho anh
Tuy không có chút nào gọi là cam tâm tình nguyện nhưng cô vẫn phải ngoan ngoãn ngồi làm một đống bài tập anh giao …
T.T
***************
Đứng từ xa nhìn bóng dáng nhỏ bé hoạt bát Alex bỗng nhiên thấy khó tin , cô gái kia chính là tình địch đáng gờm của em gái anh sao ? thật sự là một chút cũng không giống , dù sao kia cũng chỉ là một cô bé con vẫn còn đang mặc đồng phục đi học dáng vẻ lại ngây thơ hoạt bát làm gì có chỗ nào gian xảo chanh chua như Elena nói ? Nhìn cô gái đang cười tươi nụ cười rực rỡ như bông hoa đào mới nở Alex lập tức đơ người quên luôn mục đích anh tới đây chỉ mải mê ngắm nhìn bóng hồng xinh đẹp cho tới khi bóng dáng ấy mờ dần rồi biến mất không dấu vết …
Đi xa được một đoạn Minh Anh kéo tay Uyên Nhi nói nhỏ vào tai cô
- Cậu có để ý chiếc ô tô con đậu bên đường khi nãy không ?
Nhìn hai túi trà sữa trong tay Uyên Nhi méo mặt , giơ hai cánh tay lên mếu máo
- Mình còn tâm trạng để ngắm cảnh sao ?
Minh Anh bối rối cầm lấy một túi trà sữa
- Xin lỗi mình mải để ý chiếc xe đó nên
Uyên Nhi lắc đầu cười
- Không sao , à mà chiếc xe đó thì sao ?
Quay lại vấn đề đó Minh Anh lại bày ra vẻ mặt thần bí
- Khi cậu trả tiền mình tình cờ nhìn lướt qua cửa xe thì thấy cửa kính xe mở có một người đàn ông kính đen cứ nhìn chằm chằm vào cậu
Sao giống mấy chuyện trinh thám thế ? Uyên Nhi nghĩ ngợi trong đầu nhưng cô chẳng tin mấy chuyện đó đâu , Uyên Nhi cười cười vỗ vai bạn
- Không phải đâu có lẽ anh ta đang thèm trà sữa thôi
Làm gì có chuyện đấy chứ anh ta có vẻ lớn tuổi đâu phải học sinh trung học , Minh Anh gân cổ phản bác
- Nhưng mà
Uyên Nhi thấy cô bạn vẫn cố chấp không chịu chấp nhận sự thật thì thở dài rồi ngay lập tức kéo tay Minh Anh đi về phía trước
- Nhưng mà gì nữa hôm nay tâm trạng Ngọc đang không tốt cậu muốn về muộn rồi biến thành bao cát cho cậu ấy trút giận hả ?
Uầy cái này thì không đỡ được rồi , lúc tức giậ Bảo Ngọc thực sự rất đáng sợ …
Nhớ đến sáng nay cô ấy còn vui vẻ nhưng sau khi ra ngoài trở về lập tức khó chịu muốn chết cả người đều toát ra khí lạnh khiến Minh Anh bỗng chốc rùng mình
- Mà này sao cậu ấy lại khó chịu vậy chứ ?
Nghe câu hỏi đó Uyên Nhi đứng lại cười khúc khích , nhìn cô cười Minh Anh cũng ngẩn người . Có gì đáng cười sao ?
Thấy vẻ mặt Minh Anh , cô ngừng cười ánh mắt đầy ẩn ý nói ra những lời khó hiểu
- Thật ra bị ngược đãi cũng là một hạnh phúc chỉ là có người không nhận ra mà thôi …
What ? làm ơn giải nghĩa lời nói được không ? Nhưng chưa kịp yêu cầu giải nghĩa thì Minh Anh đã bị kéo đi một cách thô bạo …
*****************
Quay trở về khách sạn Alex vẫn chưa hết bàng hoàng anh thế mà lại bị một cô nhóc con làm cho tim đập thình thịch …
Thây anh trai mang dáng vẻ thẫn thờ trở lại Elena lo lắng đứng dậy
- Anh làm sao thế ? Gặp cô ta chưa ?
Thấy Elena tới gần anh lập tức thu hồi sự tò mò về cô gái nhỏ bé kia nói với em gái
- Không có gì gặp rồi
Thấy vậy Elena lại hỏi
- Anh đã đưa cô ta mấy tấm ảnh chưa ?
Ảnh … chết tiệt anh đã quên mất ..
Nhìn dáng vẻ Alex cô cũng đoán ra anh chưa có đưa , Elena tức giận quát to
- Anh làm ăn kiểu gì vậy có mỗi chuyện đó mà làm cũng không xong
Anh cũng rất giận bản thân mình có được không ? Tuy năm nay mới 26 tuổi nhưng anh đã là phó tổng của một tập đoàn lớn ra ngoài xã hội được hơn 4 năm trời còn chưa tính thời gian đào tạo khi mới 18 tuổi trên đời này có loại mỹ nữ nào anh chưa gặp qua ? dù là diễ viên hay người mẫu anh cũng không có chút cảm giác rung động khiến bạn bè xung quanh đều hiểu lầm anh bị GAY . Tuy nhiên bản thân anh biết là không phải vậy anh luôn cho rằng mình chỉ là chưa gặp đúng người mà thôi nhưng có nằm mơ anh cũng không nghĩ rằng mình sẽ vì một cô bé 18 tuổi làm cho tim đập thình thịch mà chết tiệt cô bé kia còn là tình địch của em gái của anh …
- Anh nói gì đi chứ sao cứ im thít vậy ?
Alex mệt mỏi ôm đầu vò tóc tới rối tung anh thì đang rối loạn mà Elena cứ hét toáng cả lên khiến anh đã rối nay càng thêm rối , Alex không chịu được quát lên
- Em câm miệng ra ngoài cho anh
Thấy anh giận như vậy cô cũng ngẩn người , lần đầu tiên từ khi sinh ra tới nay cô bị anh trai mắng . Từ nhỏ cha mẹ hay vắng nhà nên chỉ có hai an hem ở cùng nhau , Alex luôn bảo vệ cô như hòn ngọc quý nâng niu chiều chuộng chưa bao giờ nỡ mắng cô em gái ngang ngược là cô một câu nhưng hôm nay anh lại mắng cô , không có lí do gì mà mắng cô …
Càng nghĩ càng tủi thân Elena ôm mặt khóc òa lên chạy ra khỏi phòng …
- Elena … Elena
Biết bản thân đã vô tình làm tổn thương em gái Alex đứng dậy gọi với theo Elena nhưng cô đã chạy ra khỏi phòng ,
- Chết tiệt
Alex tức giận đập tay thật mạnh xuống bàn kính khiến nó nứt vỡ anh rất giận , giậ chính bản thân mình không những bị thu hút bởi một bé gai chưa lớn hẳn mà còn vì chuyện đó mà khiến em gái tổn thương . Kế hoạch vẫn phải tiếp tục Alex lôi mấy tấm ảnh trong túi ra nhìn ngắm bỗng chốc khuôn mặt sáng bừng với nụ cười rực rỡ sáng nay lại hiện ra anh lắc đầu xua tan đi hình ảnh đẹp đẽ ấy anh không thể mề lòng anh không thể đứng yên nhìn em gái anh đau khổ và cũng không thể đứng yên nhìn cô bé ấy yêu người khác …
***************
Quay trở lại căn hộ Uy Vũ thực sự thấy rất mệt mỏi anh biết sẽ có rắc rối sảy ra tuy muốn tìm Uyên Nhi nói rõ mọi việc để tránh hiểu lầm không đáng có nhưng anh không làm vậy , vì trong tình yêu cần phải có lòng tin nếu cô thật sự yêu anh thì cô sẽ không tin những lời nhảm nhí người ta nói …
Anh đem mọi chuyện rãi bày với thằng bạn thân thiết Tuấn Anh
Nghe xong Tuấn Anh thực muốn bổ đầu Uy Vũ xem bên trong chứa cái quỷ gì
- Cậu điên à Nhi chỉ là cô bé làm sao hiểu được ?
Uy Vũ lắc đầu
- Trong tình yêu không phân biệt tuổi tác lớn bé nếu cô ấy thực sự yêu tôi cô ấy sẽ không tin những lời thị phi người khác nói
Tuy vậy cũng có lý trong tình yêu phải có sự tin tưởng nhưng Tuấn Anh không đồng ý với cách làm này của Uy Vũ thứ nhất Uyên Nhi còn quá trẻ để hiểu những chuyện sâu xa này thứ hai trong lòng Uyên Nhi thì Uy Vũ đã từng có tiền án trăng hoa bắt cá hai tay ..
- Cậu thật sự sẽ làm vậy sao ?
Uy Vũ trầm mặc gật đầu
- Mình muốn thử xem tình cảm của Uyên Nhi với mình là yêu hay chỉ là thích
Có gì khác nhau sao ? Tuấn Anh không hiểu tuy rằng bản thân anh hiện tại cũng đang dùng cách rất ấu trĩ để theo đuổi Bảo Ngọc nhưng Uy Vũ còn dở hơi hơn vất vả theo đuổi mấy năm trời bây giờ lại bày trò thử thách một là được tất hai là mất tất , haizz Uy Vũ cũng liều quá đi còn anh thì xin khiếu anh không muốn mất tất …
*****************
Đứng trước cổng trường Uyên Nhi ngơ ngác nhìn phong bì dày cộp trong tay , khi nãy cô bước ra khỏi cổng trường đột nhiên có một đứa bé chạy tới hỏi cô
- Chị là Uyên Nhi ạ ?
Nhìn đứa bé xinh xắn Uyên Nhi mỉm cười gật đầu
- Ừm chị là Uyên Nhi , mà sao em lại biết ?
Đứa bé cười tươi đưa cho Uyên Nhi một phong bì dày bên trong hình như là ảnh
- Bên kia có một chú muốn em đưa cái này cho chị
Nói rồi thằng bé chạy vụt đi không cho Uyên Nhi cơ hội hỏi thêm , cô nhìn quanh tìm kiếm nhưng đường phố đông như vậy biết ai mà tìm chứ ?
Tò mò mở phong bì trong tay lôi ra một sấp ảnh khiến cô vừa nhìn đã đỏ mặt tại sao lại có người muốn đưa cô cái này chứ ? Uyên Nhi muốn nhét mấy tấm ảnh dâm loạn này quay lại phong bì nhưng cô chợt giật mình lôi ra những tấm ảnh nhìn kĩ hai nhân vật bên trong cô gái trời ạ chính là Elena còn người con trai không còn nghi ngờ gì nữa là người đã nói yêu cô nói muốn cô làm bạn gái … Uy Vũ … Uyên Nhi suy sụp hoàn toàn cô đem những tấm ảnh kia ném hết vào sọt rác rồi chạy đi …
Ngồi trong ô tô Alex nhìn bóng dáng nhỏ bé đau khổ chạy đi anh đặt tay lên ngực trái tự mắng mình ngu ngốc vì một cô bé con thậm chí còn chưa đối mặt lần nào mà trái tim lại nhói lên khi nhìn cô đau khổ mà tệ hơn chính là nỗi đau đó là vì thằng đàn ông khác ....
Sau khi suy nghĩ một hồi anh nói với tài xế
- Xuống xe tôi sẽ tự lái
Tài xế nhận lệnh lập tức xuống xe Alex ngồi lên ghế lái , quay xe lại đi về hướng Uyên Nhi mới chạy đi ...
Tỉnh lại sau cơn mê man , nhìn khung cảnh xa lạ xung quanh Uy Vũ bông nhíu mày . Anh cố gắng nhớ lại mọi chuyện sảy ra tối qua hình như anh bị ai đó đánh lén nhìn quanh căn phòng vắng lặng lại nhìn xuống bản thân mình Uy Vũ giật mình kéo chăn ra nhìn thân thể bị phơi bày bỗng chốc nhíu mày Elena cô ta đang bày trò gì vậy …
Bình tĩnh tắm rửa mặc lại quần áo Uy Vũ bình thản đi ra khỏi khách sạn , anh biết Elena đang giở trò nhưng anh không làm gì sai thì việc gì phải sợ ? Còn Uyên Nhi anh tin cô sẽ không dễ dàng tin những lời nhảm nhí của Elena …
Tâm trạng bình ổn quay về nhà Uy Vũ vẫn tự tin cho rằng Uyên Nhi rất mạnh mẽ cho dù Elena có nói gì cô cũng sẽ không tin nhưng anh đã quên rằng khi yêu con người ta rất mù quáng chỉ cần nhìn thấy sẽ cho rằng đó là sự thật nên cho dù chỉ là một hiểu lầm nho nhỏ cũng khiến người ta đau khổ .
Trên bục giảng thầy giáo vẫn say mê giảng bài nhưng dưới lớp học Uyên Nhi lại thẫn thờ say mê với suy nghĩ của bản thân , hôm nay là ngày thứ hai kể từ khi Uy Vũ tỏ tình tuy anh nói cho cô ba ngày suy nghĩ nhưng cô biết từ giây phút anh nói muốn cô làm bạn gái câu trả lòi của cô là đồng ý . Nhưng cô vẫn cố tình kiêu ngạo muốn làm anh khổ sở một chút , ai bảo anh đã khiến cô đau khổ chứ lại còn giám bày trò thử cô nữa .
Mải mê suy nghĩ vấn đề của bản thân Uyên Nhi không biết rằng có một viên phấn đang bay về phía mình … bỗng nhiên bịch một tiếng
- A
Thầy giáo đứng trên bục giảng lấy tay đẩy nhẹ gọng kính nhíu mày không vui
- Trong giờ học mà lại để đầu óc đi đâu thế hả
Uyên Nhi xoa xoa cái trán đỏ tấy lên cúi đầu nhận tội
- Em xin lỗi thầy
Thầy giáo nghe vậy trầm giọng
- Viết bản kiểm điểm chiều nay mang đến văn phòng cho tôi
Uyên Nhi kinh ngạc ngẩng đầu bảng kiểm điểm , lại là bảng kiểm điểm huhu hôm nay cô đã phải viết ba cái bản kiểm điểm rồi đó
Thấy thái độ kinh ngạc không thể tin của Uyên Nhi thầy giáo nhướng mày
- Sao , không muốn ?
Thấy thầy lại bắt đầu phát bệnh chuẩn bị đọc kinh Uyên Nhi lắc đầu lia lịa
- Dạ không em viết em viết
Thấy vậy ông thầy khó tính của cô mới hài lòng thu lại ánh mắt chim ưng cùng cơn mưa nước bọt quay lưng tiếp tục giảng bài .
Chỉ có mỗi Uyên Nhi là khổ muốn chết viết ba cái bản kiểm điểm ư ? Trong lòng không ngừng chửi rủa Uy Vũ đều tại anh cả nếu không phải vì anh cô sẽ không phân tâm trong giờ học suy nghĩ mơ mộng vẩn vơ để đến nỗi bị phạt như thế này huhu Uy Vũ chết bầm anh chết với em
Nhìn những bức ảnh trước mặt Elena há hốc miệng lắc bắp
- Anh … anh làm gì thế này ?
Tuy là cô thích UyVũ nhưng cũng không thích đến nỗi ngu ngốc lên giường với anh ta lại còn bị chụp ảnh xấu mặt chết đi được ấy
Alex dật lại mấy tấm ảnh trong tay Elena cười nhạt
- Không phải em muốn có thằng Vũ sao anh giúp em
Tuy đó là sự thật nhưng mà
- Nhưng em .. em đêm hôm đó
Cốc nhẹ lên đầu em gái một cái Alex nhíu mày
- Tất nhiên là giả rồi không lẽ em nghĩ anh sẽ dâng em lên cho người khác ăn sạch sao ?
Thở phào nhẹ nhõm vì lời nói của anh trai nhưng khi nghĩ đến con bé Uyên Nhi kia cô lại lắc đầu
- Những tấm ảnh này cũng vô ích cô ta sẽ không tin đâu
Nghe cô nói vậy Alex lại càng hiếu kì rốt cuộc cô bé kia là ai dáng vẻ ra sao mà lại khiến em gái anh trở thành kẻ thua cuộc , thua đến thảm hại như vậy chứ ?
- Con bé đó là ai anh có thể gặp không ?
Elena nghĩ rằng Alex đã có cách gì đó cô không ngần ngại gật đầu
- Được chiều nay em đưa anh đến gặp nó nhưng anh nhất định phải thành công
Nắng vàng nhẹ nhàng xuyên qua ô cửa sổ hai bóng người một cao lớn một mảnh khảnh ngồi cạnh nhau khuôn mặt lộ rõ vẻ toan tính , những âm mưu liệu có thành công hay chỉ đem đến cho họ những thất bại mất mát ?...Sau khi nhận được tin nhắn của Jenny , Bảo Ngọc lập tức chạy đi tìm Tuấn Anh . Theo như Jenny nói thì anh của Elena đã đến Việt Nam tìm em gái và cô ấy cũng cảnh cáo cô rằng Elena có thể là con cáo mưu mô thì anh của cô ta nhất định là con cáo già giảo hoạt , anh ta rất cưng chiều em gái nên chắc chắn sẽ làm chuyện gì đó gây bất lợi cho Uyên Nhi . Bảo Ngọc nghe đến đây bắt đầu hoảng hốt cô muốn tìm Uy Vũ nhưng anh không nghe máy cô lại không thể thẳng thắn cảnh cáo Uyên Nhi nên đành đến tìm Tuấn Anh nhờ anh giúp đỡ .
“ King kong “
Đang chìm đắm trong đống giáo án thì chuông cửa reo vang Tuấn Anh bỏ kính xuống đi ra mở cửa , cửa vừa mở anh đã nhìn thấy gương mặt xanh xao hoảng hốt của Bảo Ngọc , anh lập tức hỏi cô
- Em sao thế ?
Bảo Ngọc thở hồng hộc khi nãy cô chạy từ lầu một lên tận đây hoàn toàn quên mất khu nhà này có thang máy -_-
- Em … em …
Thấy bộ dáng cô khẩn trương tới thở không nổi Tuấn Anh tốt bụng đưa tay lên vỗ nhẹ lưng cô
- Từ từ đã có gì vào trong rồi nói
Vào trong nhà Tuấn Anh vội vàng lấy một cốc nước đưa cho Bảo Ngọc
- Uống trước nói sau em uống đi
Cầm lấy cốc nước anh đưa Bảo Ngọc chậm rãi uống sau khi điều hòa lại nhịp thở cô nhìn anh nói
- Anh em nên làm gì bây giờ ?
Thấy cô lo lăng như vậy anh cũng cuống cả lên
- Có chuyện gì mà nghiêm trọng vậy ?
Đặt chiếc cốc thủy tinh xuống bàn Bảo Ngọc kể lại cho anh mọi chuyện từ khi kế hoạch của Jenny bắt đầu tới tình trạng hiện nay ..
Nghe xong Tuấn Anh trầm ngâm một lát rồi nói
- Được rồi anh sẽ nói chuyện với Vũ còn về Nhi em đừng nói với em ấy vội
- Tại sao ?
Cô ngơ ngác hỏi lại đây là việc của Uyên Nhi tại sao lại không cho cô ấy biết ?
Thấy dáng vẻ ngớ ngớ ngẩn ngẩn của cô Tuấn Anh cười nhẹ
- Em nên biết con gái khi yêu rất hay lo nghĩ lung tung nếu Nhi biết chuyện này em ấy sẽ rất rối loạn hiểu không ?
- À
Bảo Ngọc à một tiếng nhưng trong lòng lại không phục anh hiểu người khác như vậy tại sao anh không hiểu cô chứ ?
Thấy mọi việc đã tính toán xong anh nhìn cô gái đang ngồi cạnh mình vẻ mặt đầy hứng thú
- Chuyện của họ tính sau giờ đến chuyện của chúng ta
Cô giật mình
- Chuyện chúng ta ? Chúng ta có chuyện gì ?
Tuấn Anh giả vờ nhíu mày nghiêm túc nhìn cô
- Bài tập hôm qua em chưa làm ?
Bài tập ? a bài tập chết cha rồi cái đống bài tập kia cô quả thật chưa có làm a …
Bảo Ngọc nhìn anh cười gượng
- Anh hay em mời anh đi ăn nhé
Lại còn định đánh trống lảng được lắm
- Không ăn uống gì hết ngay lập tức đi làm bài cho anh
Tuy không có chút nào gọi là cam tâm tình nguyện nhưng cô vẫn phải ngoan ngoãn ngồi làm một đống bài tập anh giao …
T.T
Đứng từ xa nhìn bóng dáng nhỏ bé hoạt bát Alex bỗng nhiên thấy khó tin , cô gái kia chính là tình địch đáng gờm của em gái anh sao ? thật sự là một chút cũng không giống , dù sao kia cũng chỉ là một cô bé con vẫn còn đang mặc đồng phục đi học dáng vẻ lại ngây thơ hoạt bát làm gì có chỗ nào gian xảo chanh chua như Elena nói ? Nhìn cô gái đang cười tươi nụ cười rực rỡ như bông hoa đào mới nở Alex lập tức đơ người quên luôn mục đích anh tới đây chỉ mải mê ngắm nhìn bóng hồng xinh đẹp cho tới khi bóng dáng ấy mờ dần rồi biến mất không dấu vết …
Đi xa được một đoạn Minh Anh kéo tay Uyên Nhi nói nhỏ vào tai cô
- Cậu có để ý chiếc ô tô con đậu bên đường khi nãy không ?
Nhìn hai túi trà sữa trong tay Uyên Nhi méo mặt , giơ hai cánh tay lên mếu máo
- Mình còn tâm trạng để ngắm cảnh sao ?
Minh Anh bối rối cầm lấy một túi trà sữa
- Xin lỗi mình mải để ý chiếc xe đó nên
Uyên Nhi lắc đầu cười
- Không sao , à mà chiếc xe đó thì sao ?
Quay lại vấn đề đó Minh Anh lại bày ra vẻ mặt thần bí
- Khi cậu trả tiền mình tình cờ nhìn lướt qua cửa xe thì thấy cửa kính xe mở có một người đàn ông kính đen cứ nhìn chằm chằm vào cậu
Sao giống mấy chuyện trinh thám thế ? Uyên Nhi nghĩ ngợi trong đầu nhưng cô chẳng tin mấy chuyện đó đâu , Uyên Nhi cười cười vỗ vai bạn
- Không phải đâu có lẽ anh ta đang thèm trà sữa thôi
Làm gì có chuyện đấy chứ anh ta có vẻ lớn tuổi đâu phải học sinh trung học , Minh Anh gân cổ phản bác
- Nhưng mà
Uyên Nhi thấy cô bạn vẫn cố chấp không chịu chấp nhận sự thật thì thở dài rồi ngay lập tức kéo tay Minh Anh đi về phía trước
- Nhưng mà gì nữa hôm nay tâm trạng Ngọc đang không tốt cậu muốn về muộn rồi biến thành bao cát cho cậu ấy trút giận hả ?
Uầy cái này thì không đỡ được rồi , lúc tức giậ Bảo Ngọc thực sự rất đáng sợ …
Nhớ đến sáng nay cô ấy còn vui vẻ nhưng sau khi ra ngoài trở về lập tức khó chịu muốn chết cả người đều toát ra khí lạnh khiến Minh Anh bỗng chốc rùng mình
- Mà này sao cậu ấy lại khó chịu vậy chứ ?
Nghe câu hỏi đó Uyên Nhi đứng lại cười khúc khích , nhìn cô cười Minh Anh cũng ngẩn người . Có gì đáng cười sao ?
Thấy vẻ mặt Minh Anh , cô ngừng cười ánh mắt đầy ẩn ý nói ra những lời khó hiểu
- Thật ra bị ngược đãi cũng là một hạnh phúc chỉ là có người không nhận ra mà thôi …
What ? làm ơn giải nghĩa lời nói được không ? Nhưng chưa kịp yêu cầu giải nghĩa thì Minh Anh đã bị kéo đi một cách thô bạo …
Quay trở về khách sạn Alex vẫn chưa hết bàng hoàng anh thế mà lại bị một cô nhóc con làm cho tim đập thình thịch …
Thây anh trai mang dáng vẻ thẫn thờ trở lại Elena lo lắng đứng dậy
- Anh làm sao thế ? Gặp cô ta chưa ?
Thấy Elena tới gần anh lập tức thu hồi sự tò mò về cô gái nhỏ bé kia nói với em gái
- Không có gì gặp rồi
Thấy vậy Elena lại hỏi
- Anh đã đưa cô ta mấy tấm ảnh chưa ?
Ảnh … chết tiệt anh đã quên mất ..
Nhìn dáng vẻ Alex cô cũng đoán ra anh chưa có đưa , Elena tức giận quát to
- Anh làm ăn kiểu gì vậy có mỗi chuyện đó mà làm cũng không xong
Anh cũng rất giận bản thân mình có được không ? Tuy năm nay mới tuổi nhưng anh đã là phó tổng của một tập đoàn lớn ra ngoài xã hội được hơn năm trời còn chưa tính thời gian đào tạo khi mới tuổi trên đời này có loại mỹ nữ nào anh chưa gặp qua ? dù là diễ viên hay người mẫu anh cũng không có chút cảm giác rung động khiến bạn bè xung quanh đều hiểu lầm anh bị GAY . Tuy nhiên bản thân anh biết là không phải vậy anh luôn cho rằng mình chỉ là chưa gặp đúng người mà thôi nhưng có nằm mơ anh cũng không nghĩ rằng mình sẽ vì một cô bé tuổi làm cho tim đập thình thịch mà chết tiệt cô bé kia còn là tình địch của em gái của anh …
- Anh nói gì đi chứ sao cứ im thít vậy ?
Alex mệt mỏi ôm đầu vò tóc tới rối tung anh thì đang rối loạn mà Elena cứ hét toáng cả lên khiến anh đã rối nay càng thêm rối , Alex không chịu được quát lên
- Em câm miệng ra ngoài cho anh
Thấy anh giận như vậy cô cũng ngẩn người , lần đầu tiên từ khi sinh ra tới nay cô bị anh trai mắng . Từ nhỏ cha mẹ hay vắng nhà nên chỉ có hai an hem ở cùng nhau , Alex luôn bảo vệ cô như hòn ngọc quý nâng niu chiều chuộng chưa bao giờ nỡ mắng cô em gái ngang ngược là cô một câu nhưng hôm nay anh lại mắng cô , không có lí do gì mà mắng cô …
Càng nghĩ càng tủi thân Elena ôm mặt khóc òa lên chạy ra khỏi phòng …
- Elena … Elena
Biết bản thân đã vô tình làm tổn thương em gái Alex đứng dậy gọi với theo Elena nhưng cô đã chạy ra khỏi phòng ,
- Chết tiệt
Alex tức giận đập tay thật mạnh xuống bàn kính khiến nó nứt vỡ anh rất giận , giậ chính bản thân mình không những bị thu hút bởi một bé gai chưa lớn hẳn mà còn vì chuyện đó mà khiến em gái tổn thương . Kế hoạch vẫn phải tiếp tục Alex lôi mấy tấm ảnh trong túi ra nhìn ngắm bỗng chốc khuôn mặt sáng bừng với nụ cười rực rỡ sáng nay lại hiện ra anh lắc đầu xua tan đi hình ảnh đẹp đẽ ấy anh không thể mề lòng anh không thể đứng yên nhìn em gái anh đau khổ và cũng không thể đứng yên nhìn cô bé ấy yêu người khác …
Quay trở lại căn hộ Uy Vũ thực sự thấy rất mệt mỏi anh biết sẽ có rắc rối sảy ra tuy muốn tìm Uyên Nhi nói rõ mọi việc để tránh hiểu lầm không đáng có nhưng anh không làm vậy , vì trong tình yêu cần phải có lòng tin nếu cô thật sự yêu anh thì cô sẽ không tin những lời nhảm nhí người ta nói …
Anh đem mọi chuyện rãi bày với thằng bạn thân thiết Tuấn Anh
Nghe xong Tuấn Anh thực muốn bổ đầu Uy Vũ xem bên trong chứa cái quỷ gì
- Cậu điên à Nhi chỉ là cô bé làm sao hiểu được ?
Uy Vũ lắc đầu
- Trong tình yêu không phân biệt tuổi tác lớn bé nếu cô ấy thực sự yêu tôi cô ấy sẽ không tin những lời thị phi người khác nói
Tuy vậy cũng có lý trong tình yêu phải có sự tin tưởng nhưng Tuấn Anh không đồng ý với cách làm này của Uy Vũ thứ nhất Uyên Nhi còn quá trẻ để hiểu những chuyện sâu xa này thứ hai trong lòng Uyên Nhi thì Uy Vũ đã từng có tiền án trăng hoa bắt cá hai tay ..
- Cậu thật sự sẽ làm vậy sao ?
Uy Vũ trầm mặc gật đầu
- Mình muốn thử xem tình cảm của Uyên Nhi với mình là yêu hay chỉ là thích
Có gì khác nhau sao ? Tuấn Anh không hiểu tuy rằng bản thân anh hiện tại cũng đang dùng cách rất ấu trĩ để theo đuổi Bảo Ngọc nhưng Uy Vũ còn dở hơi hơn vất vả theo đuổi mấy năm trời bây giờ lại bày trò thử thách một là được tất hai là mất tất , haizz Uy Vũ cũng liều quá đi còn anh thì xin khiếu anh không muốn mất tất …
Đứng trước cổng trường Uyên Nhi ngơ ngác nhìn phong bì dày cộp trong tay , khi nãy cô bước ra khỏi cổng trường đột nhiên có một đứa bé chạy tới hỏi cô
- Chị là Uyên Nhi ạ ?
Nhìn đứa bé xinh xắn Uyên Nhi mỉm cười gật đầu
- Ừm chị là Uyên Nhi , mà sao em lại biết ?
Đứa bé cười tươi đưa cho Uyên Nhi một phong bì dày bên trong hình như là ảnh
- Bên kia có một chú muốn em đưa cái này cho chị
Nói rồi thằng bé chạy vụt đi không cho Uyên Nhi cơ hội hỏi thêm , cô nhìn quanh tìm kiếm nhưng đường phố đông như vậy biết ai mà tìm chứ ?
Tò mò mở phong bì trong tay lôi ra một sấp ảnh khiến cô vừa nhìn đã đỏ mặt tại sao lại có người muốn đưa cô cái này chứ ? Uyên Nhi muốn nhét mấy tấm ảnh dâm loạn này quay lại phong bì nhưng cô chợt giật mình lôi ra những tấm ảnh nhìn kĩ hai nhân vật bên trong cô gái trời ạ chính là Elena còn người con trai không còn nghi ngờ gì nữa là người đã nói yêu cô nói muốn cô làm bạn gái … Uy Vũ … Uyên Nhi suy sụp hoàn toàn cô đem những tấm ảnh kia ném hết vào sọt rác rồi chạy đi …
Ngồi trong ô tô Alex nhìn bóng dáng nhỏ bé đau khổ chạy đi anh đặt tay lên ngực trái tự mắng mình ngu ngốc vì một cô bé con thậm chí còn chưa đối mặt lần nào mà trái tim lại nhói lên khi nhìn cô đau khổ mà tệ hơn chính là nỗi đau đó là vì thằng đàn ông khác ....
Sau khi suy nghĩ một hồi anh nói với tài xế
- Xuống xe tôi sẽ tự lái
Tài xế nhận lệnh lập tức xuống xe Alex ngồi lên ghế lái , quay xe lại đi về hướng Uyên Nhi mới chạy đi ...