1.
“Vật tiếp ứng lần này thật đáng yêu.” Trợ lí nói với Khương Thiệu “Cái tranh mà hậu cần phối hợp tuyên truyền nghe đâu còn đẹp hơn cả tranh chính, hình như là cùng một fans vẽ cho cậu đấy.”
Khương Thiệu nghe xong, mở weibo lên xem.
Vừa lướt qua, anh đã nhíu mày.
Anh tag cái weibo chưa từng đăng gì kia.
Khương Thiệu V: @Một chú nai nhỏ nhỏ nhỏ nhỏ Tranh đẹp lắm, cảm ơn (づ ̄ 3 ̄)づ
Đám fans lập tức sôi trào.
Còn nhanh chóng lập ra đủ loại tài khoản lấy tên “Một chú nai nho nhỏ”, “Một chú nai nhỏ nhỏ nhỏ”, “Một chú nai nhỏ nhỏ nhỏ nhỏ nhỏ”, “Một chú nai nhỏ nhỏ nhỏ bé” các loại để bình luận bên dưới với nội dung hôn lại Khương Thiệu.
Khương Thiệu nhìn weibo.
Anh vẫn nên về nhà ăn chú nai nhỏ của mình thôi.
2.
Một đêm mưa gió hơn mười mấy năm trước.
“Trốn kĩ, nhất định không được ra nghe chưa.” Dì bảo mẫu không ngừng dặn dò “Ngoan, con trốn kĩ ở dưới ngầm giường, đừng có ra đấy.”
“Vâng ạ.” Cậu bé ngoan ngoãn gật đầu.
Bên ngoài truyền đến đủ loại âm thanh.
Cậu bé không dám động đậy.
Rầm.
Một vật nặng rơi xuống đất.
Có chất lỏng ấm nóng chảy ra rất nhiều rất nhiều.
Cậu bé con vẫn không nhúc nhích mà trốn dưới ngầm giường.
Cậu sợ.
Tiếng sấm bên ngoài đùng đoàng vang lên.
Cậu nhắm chặt mắt, cắn nắm tay, không cho mình khóc ra tiếng.
Mãi đến trưa hôm sau, cảnh sát mới tới.
Cảnh sát tìm được cậu bé dưới gầm giường.
3.
“Không ngờ Khương Thiệu lại quay loại phim như vậy đó!”
“Oa, đây là tạo chỗ đứng cho đồng tính sao?”
“Cảm thấy buồn nôn quá đi, không xem đâu!”
Lớp mười hai học tập vất vả, nhưng vào giờ học rồi vẫn có người lướt web giải trí.
Lúc thấy tiêu đề tin tức, cả lớp liền nhao nhao bình luận.
Khương Thiệu đang trên đà nổi tiếng mà dám quay một bộ phim đồng tính!
Cố Kiêu ngồi cạnh cửa sổ đứng lên.
Những người khác không khỏi quay đầu nhìn cậu.
Khuyên tai của Cố Kiêu phát sáng dưới ánh mặt trời.
“Đồng tính có gì mà buồn nôn?” Cố Kiêu liếc nhìn bọn họ “Người không biết mà nói người khác buồn nôn mới là người buồn nôn nhất đấy!”
Cố Kiêu rời khỏi lớp học.
Cậu ta ra ngoài, kiếm một gốc cây ngồi xuống, lôi điện thoại ra đọc tin.
“Phim mới của Khương Thiệu vừa đóng máy là đề tài đồng tính?”
Cố Kiêu tắt đi.
Cậu ta lại mở album ảnh trong máy, chọn một tấm ảnh mà bản thân vô tình chụp được cách đó không lâu. Trong ảnh, Lục Nhung đang đi siêu thị cùng một người trông giống như ảnh đế Khương Thiệu. Rõ ràng là người nổi tiếng đến thế mà vẫn dám trắng trợn đi cùng nhau. Đúng là to gan!
Cho rằng mình chắc chắn không bị chụp được, hay là không muốn che giấu nữa?
Cố Kiêu ấn vào ảnh, chọn xóa bỏ.
Hừ, đúng là chỉ có những tên ngốc mới thành đôi với nhau được mà thôi!
“Vật tiếp ứng lần này thật đáng yêu.” Trợ lí nói với Khương Thiệu “Cái tranh mà hậu cần phối hợp tuyên truyền nghe đâu còn đẹp hơn cả tranh chính, hình như là cùng một fans vẽ cho cậu đấy.”
Khương Thiệu nghe xong, mở weibo lên xem.
Vừa lướt qua, anh đã nhíu mày.
Anh tag cái weibo chưa từng đăng gì kia.
Khương Thiệu V: @Một chú nai nhỏ nhỏ nhỏ nhỏ Tranh đẹp lắm, cảm ơn (づ ̄ 3 ̄)づ
Đám fans lập tức sôi trào.
Còn nhanh chóng lập ra đủ loại tài khoản lấy tên “Một chú nai nho nhỏ”, “Một chú nai nhỏ nhỏ nhỏ”, “Một chú nai nhỏ nhỏ nhỏ nhỏ nhỏ”, “Một chú nai nhỏ nhỏ nhỏ bé” các loại để bình luận bên dưới với nội dung hôn lại Khương Thiệu.
Khương Thiệu nhìn weibo.
Anh vẫn nên về nhà ăn chú nai nhỏ của mình thôi.
2.
Một đêm mưa gió hơn mười mấy năm trước.
“Trốn kĩ, nhất định không được ra nghe chưa.” Dì bảo mẫu không ngừng dặn dò “Ngoan, con trốn kĩ ở dưới ngầm giường, đừng có ra đấy.”
“Vâng ạ.” Cậu bé ngoan ngoãn gật đầu.
Bên ngoài truyền đến đủ loại âm thanh.
Cậu bé không dám động đậy.
Rầm.
Một vật nặng rơi xuống đất.
Có chất lỏng ấm nóng chảy ra rất nhiều rất nhiều.
Cậu bé con vẫn không nhúc nhích mà trốn dưới ngầm giường.
Cậu sợ.
Tiếng sấm bên ngoài đùng đoàng vang lên.
Cậu nhắm chặt mắt, cắn nắm tay, không cho mình khóc ra tiếng.
Mãi đến trưa hôm sau, cảnh sát mới tới.
Cảnh sát tìm được cậu bé dưới gầm giường.
3.
“Không ngờ Khương Thiệu lại quay loại phim như vậy đó!”
“Oa, đây là tạo chỗ đứng cho đồng tính sao?”
“Cảm thấy buồn nôn quá đi, không xem đâu!”
Lớp mười hai học tập vất vả, nhưng vào giờ học rồi vẫn có người lướt web giải trí.
Lúc thấy tiêu đề tin tức, cả lớp liền nhao nhao bình luận.
Khương Thiệu đang trên đà nổi tiếng mà dám quay một bộ phim đồng tính!
Cố Kiêu ngồi cạnh cửa sổ đứng lên.
Những người khác không khỏi quay đầu nhìn cậu.
Khuyên tai của Cố Kiêu phát sáng dưới ánh mặt trời.
“Đồng tính có gì mà buồn nôn?” Cố Kiêu liếc nhìn bọn họ “Người không biết mà nói người khác buồn nôn mới là người buồn nôn nhất đấy!”
Cố Kiêu rời khỏi lớp học.
Cậu ta ra ngoài, kiếm một gốc cây ngồi xuống, lôi điện thoại ra đọc tin.
“Phim mới của Khương Thiệu vừa đóng máy là đề tài đồng tính?”
Cố Kiêu tắt đi.
Cậu ta lại mở album ảnh trong máy, chọn một tấm ảnh mà bản thân vô tình chụp được cách đó không lâu. Trong ảnh, Lục Nhung đang đi siêu thị cùng một người trông giống như ảnh đế Khương Thiệu. Rõ ràng là người nổi tiếng đến thế mà vẫn dám trắng trợn đi cùng nhau. Đúng là to gan!
Cho rằng mình chắc chắn không bị chụp được, hay là không muốn che giấu nữa?
Cố Kiêu ấn vào ảnh, chọn xóa bỏ.
Hừ, đúng là chỉ có những tên ngốc mới thành đôi với nhau được mà thôi!