"Tôi sẽ ở trước mặt mọi người của công ty làm rõ quan hệ với Mạch Đinh, có điều tôi có một điều kiện, Mạch Đinh nhất thiết phải ở lại bộ phận quan hệ xã hội." ngữ khí của An Tử Yến không có dư thừa nửa điểm thương lượng.
"Cậu ta nếu như không rời khỏi, vậy thì xem như cậu làm rõ quan hệ thì ai sẽ tin? Hơn nữa lại không phải chỉ có công ty này, cậu ta có thể làm việc ở công ty khác, làm như vậy có hơi quá đáng, đời tư của cậu và Mạch Đinh nói như là diễn xuất, còn bên ngoài thì nói cậu ta ảnh hưởng danh tiếng cậu sau đó đem cậu ta khai trừ, như vậy càng có sức thuyết phục, chuyện này không làm dữ một chút thì vô dụng."
"Ông cảm thấy tôi đồng ý yêu cầu của ông là vì hình tượng của công ty?" An Tử Yến cười lạnh: "Điều kiện này của tôi không đổi, nếu như ông không nghe rõ thì tôi nói lại lần nữa, Mạch Đinh nhất thiết phải ở lại bộ phận quan hệ xã hội." Vương tổng nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn là lùi bước: "Cậu ta muốn ở lại bộ phận quan hệ xã hội cũng có thể, nhưng tôi không hi vọng trong công ty lại truyền lên chuyện của hai người, đây mới bao lâu, bây giờ có mấy khách hàng đã biết rồi, càng đừng nhắc mấy vị giám đốc ở bộ phận khác, trước tiên bảo vệ bản thân mới có năng lực bảo vệ người khác, ai sẽ ngờ chuyện đời tư của cậu lại náo to như vậy." Vương tổng thở ra, nhìn vẻ mặt của An Tử Yến đối với lời gì cũng không quan tâm: "Cậu nếu như không phải là giám đốc bộ phận quan hệ xã hội thì chuyện này sẽ dễ xử lý hơn chút, Tử Yến, xã hội chính là như vậy, cậu ở trường học hoặc là ở nơi khác, có thể đem người không thuận mắt xử lý được, nhưng bây giờ ở công ty, cậu cũng không phải con nít, phải cân nhắc rõ ràng phải làm sao mới là thỏa đáng nhất."
"Bản thân tôi sẽ tự xem mà làm."
An Tử Yến rời khỏi phòng làm việc của Vương tổng, anh không đi thang máy, trong thang máy bầu không khí ngột ngạt, ánh sáng xám xịt, An Tử Yến đeo tai nghe lên, âm thanh bi thương chầm chậm hát lời ca bi thương. An Tử Yến và Mạch Đinh không giống nhau, anh chưa bao giờ suy nghĩ hoặc lo lắng chuyện sau khi bị phát hiện, anh không quan tâm cách nhìn của bất cứ ai, người khác cũng không dám cản bước anh, bởi vì anh là An Tử Yến, nhưng Mạch Đinh không phải An Tử Yến, anh chính là một người dễ ăn hiếp Mạch Đinh, đối đãi bọn họ nhận được là không giống.
Lúc mặt Mạch Đinh giống như bị nhấn chìm vào trong đau khổ hỏi anh tại sao mỗi lần đều giống nhau, tại sao chỗ nào cũng giống nhau, anh biết đáp án cũng không trả lời, mình là An Tử Yến thì lại thế nào, Mạch Đinh cùng mình ở bên nhau vẫn như vậy bị tổn thương.
An Tử Yến vẫn sống rất tùy tiện lần này vì sự tùy tiện của anh phải trả giá, anh chưa bao giờ nghiêm túc suy nghĩ qua lo lắng của Mạch Đinh sau khi quan hệ bị phát hiện, lúc sự việc sôi sùng sục cũng không có đi giập lửa, để sự việc phát triển thành như vậy, kết quả cướp đi cuộc sống mà Mạch Đinh muốn, mãi đến khi nhìn thấy nước mắt của Mạch Đinh, trong lòng anh mới có dao động.
Chấp nhận nguyện vọng của Mạch Đinh, không từ thủ đoạn cũng phải thực hiện.
An Tử Yến tháo một bên tai nghe, lấy điện thoại ra, ngón tay trượt màn hình, cuối cùng dừng lại ở một dãy số rất ít khi gọi.
Bầu không khí của bộ phận quan hệ xã hội tế nhị, trên bề mặt không nhìn ra được, không chỉ bộ phận quan hệ xã hội, rất nhiều người cả công ty trước mặt An Tử Yến đều giả vờ cái gì cũng không biết, bởi vì hai ngày nay biểu tình trên mặt An Tử Yến khiến người ta tránh xa.
An Tử Yến dùng ngón tay gõ gõ mặt bàn Quan Châu: "Dạ hội công ty lần này còn bao lâu?" anh hỏi chính là dạ hội của công ty mỗi mấy tháng sẽ mời khách và công ty hợp tác.
"Hai tuần sau." Sau khi An Tử Yến gật đầu, lại quay sang hỏi Quách Bình: "Phương án lần này quyết định ra chưa?" Quách Bình vội vàng đưa qua: "Đã quyết định rồi."
"Công ty bên kia có ý kiến gì với phương án không."
"Sửa đổi mấy lần, đã bàn xong."
"Tôi xem trước một chút."
Chỉ cần thời gian đang trôi, con người dù cho không tình nguyện cũng chầm chậm mà trưởng thành, An Tử Yến so với lúc đi học cái gì cũng không quản chỉ biết dùng mấy loại thủ đoạn đe dọa giải quyết vấn đề, anh bây giờ cũng đã thay đổi, thay đổi cũng biết suy nghĩ thứ khác. Cũng phải, ném bỏ công việc không màng đi tìm những người có ý kiến với chuyện riêng tư của mình đánh một trận, loại phương pháp giải quyết này vào độ tuổi bây giờ của An Tử Yến, nghe ra rất buồn cười.
Mạch Đinh ở nhà đợi một ngày, nhưng không đợi được An Tử Yến trở về, mà đợi được tin nhắn của An Tử Yến.
<Đợt này anh đi qua nhà ba mẹ, đợi hơi ổn định rồi lại nói sau.>
<Vâng.> Mạch Đinh rất muốn hỏi tại sao, nhưng một người chỉ dám trốn ở nhà đem tất cả mọi việc đều đẩy cho An Tử Yến, có tư cách gì mà đi hỏi lý do, bây giờ bộ phận quan hệ xã hội đang là lúc bận nhất, mình như vậy thì tính là gì. Cậu hai tay nắm chặt điện thoại lại muốn gửi tin nhắn cho An Tử Yến, lời xin lỗi, lời tự trách bản thân, viết ra rồi lại xóa, cuối cùng cậu trực tiếp ném điện thoại lên giường, tin nhắn trên màn hình và căn phòng lạnh lẽo như nhau.
Ngày mai phải hảo hảo đi làm, giống như An Tử Yến dùng sự bình thường đối đãi là được rồi, đây cũng không phải chuyện khiến người ta đau nhất, đau đớn của mình mãi mãi chỉ có liên quan đến An Tử Yến, chỉ là nghĩ đến lại trốn tránh qua lần này cũng không phải kết thúc, chỉ là cảm thấy khủng hoảng, vòng tròn này có xong hay chưa, có kết thúc hay chưa, có dừng hay chưa. Suy cho cùng từ bao lâu lúc trước bắt đầu chỉ có con trai ở bên con gái mới là điều hợp lẽ đương nhiên, lẽ nào từ ban đầu của nhân loại chính là vậy sao, nếu như thật sự như vậy, vậy trận chiến này thật sự là đáng sợ kéo dài.
Mạch Đinh vươn tay ra, xuyên qua kẽ tay nhìn ánh đèn lắc lư.
An Tử Yến, hợp lẽ đương nhiên của tình cảm chúng ta nằm ở đâu?
An Tử Yến, anh không có luôn đảm bảo khoảng cách có thể hôn em, vậy thì em phải đi đâu hỏi anh câu hỏi này.
Trời vừa sáng Mạch Đinh đã thức, một bên của ổ chăn lạnh lẽo, cậu thức dậy chỉ tốn hai mươi phút làm chuẩn bị đã trực tiếp đi làm, thời gian này người ở công ty không nhiều, Mạch Đinh yên lặng ngồi vào chỗ mình chỉnh lý tài liệu, Quách Bình ngáp đi vào: "Yo, Mạch Đinh, sớm như vậy đã đến rồi." Cậu rất cảm ơn thái độ bình thường như vậy của Quách Bình, hai ngày trước có thể thật sự là một trận ác mộng, Mạch Đinh yên tĩnh trở lại cuộc sống đi làm.
"Còn có rất nhiều công việc đợi tôi làm, hôm qua ai thay tôi đi công ty bên kia?"
"Thiếu Quân, đợi cậu ta đến cậu hỏi cậu ta là được."
"Vâng."
Bọn họ trò chuyện lung tung, người vào càng lúc càng nhiều, Phạm Thiếu Quân nói chuyện bát quái cực vui, Mạch Đinh bị chọc cười mấy lần, tuy rằng vẻ mặt của mấy vị trưởng bối trong bộ phận quan hệ xã hội vẫn cứng nhắc như cũ, nhưng Mạch Đinh rất mãn nguyện. Nguyện vọng của cậu vẫn luôn rất nhỏ nhoi, giống như con người cậu, đáng tiếc nguyện vọng nhỏ nhoi thì lại thế nào, mỗi lần thực hiện lại khó khăn đến vậy. sẽ mệt không? Mệt thế nào? Mệt đến trình độ nào mới sẽ xuất hiện ý niệm muốn từ bỏ? Mạch Đinh rất muốn hỏi mấy vấn đề này với người khác giống mình.
An Tử Yến đi qua trước mặt cậu, thật sự chỉ là đi qua mà thôi, không có lời nói khó nghe, không có động tác thô bạo, thậm chí không hề nhìn Mạch Đinh một cái. Tim Mạch Đinh bất an đập một cái, nói không ra nguyên nhân, cậu chính là có một cảm giác, ở công ty An Tử Yến luôn đem mình xem như không quen là trò chơi tràn đầy lạc thú, anh bây giờ dường như không xem là trò chơi nữa.
Điện thoại vang lên, vậy mà là An Tử Yến, cậu nhấn nghe để bên tai: "Alô?"
"Cái gì cũng không cần nói, nghe anh nói, buổi trưa Tố sẽ đến, em cứ làm theo chị ấy nói." Điện thoại cúp rồi, Mạch Đinh vẫn còn trong trạng thái không cách nào hiểu được, chị đến làm cái gì, bây giờ đi cưỡng ép giập tắt chuyện bị phát hiện có phải là quá muộn rồi, suy cho cùng cùng An Tử Yến ở bên nhau, cùng học chung trường, chung lớp, bức ảnh trong thang máy...chứng cứ của một chuyện lại một chuyện bị vạch trần rõ ràng như vậy, người có thể vào được công ty này tuyệt đối không phải đồ ngốc.
Thẳng đến thời gian nghỉ trưa, Mạch Đinh cũng không đợi được chị đến, cậu đành phải cùng người khác xuống lầu đi ăn, lần này An Tử Yến vậy mà cũng có mặt, có lẽ An Tử Yến là muốn triệt để công khai quan hệ cùng mình, Mạch Đinh dùng sức hít thở, làm chuẩn bị hoàn toàn kéo mở trận chiến này. Công ty mình hơn một nữa ở lại, thậm chí không muốn đi cũng quá vô dụng, hảo hảo nói với bọn họ, để bọn họ nhìn rõ tình cảm của mình, cậu bảo trì suy nghĩ như vậy, toàn thân lại căng chặt, mỗi một bước đi đều bị kéo lại.
An Tử Yến cũng không có ngồi cùng mấy người bọn họ, mà là ngồi ở nơi chuyên dùng cho giám đốc và mấy lão tổng, tuy rằng không tường giữa khu nhân viên bọn họ, nhưng vị trí kia không chỉ dựa gần cửa sổ là có thể nhìn thấy phong cảnh ngoài công ty, mà còn hơn nửa mét làm thành khu phân cách. Tào Thành Nghị ngồi ở đối diện anh, chủ đề nói chuyện nhẹ nhàng, giọng anh cùng tiếng bàn luận xung quanh Mạch Đinh đều có thể nghe rõ ràng, tên mình và từ đâm chọc từ trong miệng từng người lại từng người phun ra, đè lên người Mạch Đinh, An Tử Yến có thể nghe thấy sao, Mạch Đinh chỉ hi vọng anh đừng kích động, nhưng lo lắng của cậu là dư thừa, An Tử Yến ăn cơm như chuyện không liên quan, khiến tình cảm của Mạch Đinh có chút cô đơn.
"Tử Yến, chị đến muộn rồi, em đợi lâu rồi sao?" giọng của An Tố rất xa đã có thể nghe thấy, mọi người đều đang nhìn An Tố, mà Mạch Đinh chỉ lo cúi đầu ăn, An Tử Yến không phải sẽ tìm An Tố đến giả làm bạn gái chứ, loại chuyện này hơi tra ra liền có thể bị vạch trần! Tào Thành Nghị vẫy tay với An Tố: "Chị nói chị không ăn cơm, Yến mới xuống đợi chị, kết quả chị đến muộn."
"Trên đường kẹt xe, tôi còn cách nào chứ."
Phạm Thiếu Quân nhẹ đẩy Mạch Đinh: "Là ai?" cũng khó trách bọn họ không nhận ra, An Tố chỉ đến công ty một lần rất lâu về trước, còn đeo kính đen, bây giờ chị ấy đã thay đổi tạo hình từ sớm. Chu Cường ở phía sau Tào Thành Nghị cũng hỏi: "Là ai?"
"Nhìn không ra? Chị của Yến, An Tố."
"Chị? Thật hay giả?!" tiếng kinh ngạc từ xung quanh vang lên, rất nhiều người đều không nghe nói qua là An Tử Yến Yến còn có một người chị, tin tức quan trọng như vậy Phạm Thiếu Quân vậy mà khoong biết, anh ta đem ánh mắt tức giận hướng sang Mạch Đinh. An Tố hướng ánh mắt coi thường với mấy người kinh ngạc: "Có chị là chuyện rất kỳ quái sao?" Liễu Vĩ vội vàng chân chó: "Đâu có, đâu có, chưa bao giờ nghe Yến nhắc qua, cho nên có hơi kinh ngạc."
"Chưa nghe Yến nhắc qua, lẽ nào không nghe Mạch Đinh nhắc qua?"
Mấy người lắc lắc đầu, An Tố đẩy Mạch Đinh: "Em là bạn gái anh chuyện này khiến anh rất mất mặt?" cô trực tiếp lại gần Mạch Đinh ngồi xuống, phát ngôn này giống như quả bom, không chỉ người khác, ngay cả Mạch Đinh cũng bị nổ đến chìm trong mơ hồ. Chị ấy là bạn gái ai, mình, của mình? Giày cao gót của An Tố giẫm chân Mạch Đinh, Mạch Đinh đau cũng không có biểu hiện ra, cậu không phải là lần đầu diễn kịch để phủ nhận quan hệ với An Tử Yến, nếu như mà kịch này có thể thật sự chấm dứt tất cả, có thể đem thời gian trở lại điểm ban đầu, cậu sẽ nguyện ý, nguyện vọng của cậu không phải chỉ vì bản thân, mà càng là vì An Tử Yến, sau khi quan hệ bị phát hiện Mạch Đinh cảm thấy sự nghiệp của An Tử Yến cũng bị liên lụy, Mạch Đinh nghĩ như vậy muốn duy trì hình tượng hoàn mỹ của An Tử Yến trong mắt mình và người khác, anh ấy là người nên sống chung thế giới hoàn mỹ nhất, không nguyện ý để bàn tay dơ của thế tục đụng đến một tấc da thịt của anh.
"Chị...Tố nhi, sao em đến đây." Nếu như bình thường Mạch Đinh gọi An Tố như vậy có thể ngay cả mặt cũng bị đâm nát.
"Đương nhiên là bị Yến gọi tới, nghe nói ở công ty truyền lên chuyện hai người ở bên nhau, ban đầu em ấy không để trong lòng, kết quả càng truyền càng lợi hại, em ấy có hơi phiền." An Tố lúc nói chuyện đồng thời không nhịn được bởi vì nội dung quá hoang đường nên cười lên: "Lúc em vừa nghe thấy cười đau cả bụng, hai người làm sao mà khiến người ta hiểu lầm, bình thường nào sẽ xảy ra hiểu lầm này, vốn dĩ muốn tiếp tục xem người công ty hai người còn có thể truyền ra tình tiết máu chó gì, nhưng Tử Yến kêu em tới đây."
"Bây giờ là lúc em xem kịch sao!!" câu này là Mạch Đinh nói thật lòng.
"Bởi vì thật sự quá buồn cười, ban trai em cùng em trai em...haha." tay An Tố gác lên vai Mạch Đinh: "Là ai truyền ra, em muốn nhìn thấy. lúc anh là bạn trai em, Tử Yến lại là giám đốc, sợ bị truyền ra là có tầng quan hệ này nên để anh vào công ty nên mới giấu, em hoàn toàn không ngờ đến bây giờ truyền ra tin đồn càng gay go hơn, khiến em còn thấy sai ở đâu, nhưng mà vẫn rất buồn cười,haha." Người bên cạnh An Tử Yến đều là diễn viên, An Tố không có giả vờ giả vịt, phản ứng của cô tự nhiên đến lấy giả làm thật.
"Đừng cười nữa, nếu không đồng nghiệp cho rằng anh tìm bạn gái đầu óc có vấn đề."
An Tố đẩy Mạch Đinh: "Nói gì đó, dám ăn hiếp em, cẩn thận em kêu Yến giúo em xử lý anh." Tiếp theo cô lại nhẹ nhàng ôm cánh tay Mạch Đinh, dựa càng gần, tóc cọ lên mặt Mạch Đinh, Mạch Đinh đối với hành động thân mật này không khỏi bất ngờ, ý thức muốn đẩy ra, móng tay An Tố lại đâm vào cánh tay Mạch Đinh.
"Nhiều người nhìn như vậy."
"Có liên quan gì, nhìn thì nhìn thôi, để bọn họ nhìn đủ. Đúng rồi, mọi người và Mạch Đinh là chung bộ phận sao, đã truyền lên gì rồi, nói tôi nghe thử."
Phùng Phi Mông đợi người cũng mơ hồ, nhưng vẫn là trả lời, An Tố cười càng vui vẻ: "Bọn họ nếu không học chung một trường, thì tôi và Mạch Đinh cũng không quen biết nhau, nói ra thì chúng mình ở bên nhau đã bao lâu rồi, thật hoài niệm dáng vẻ lúc em mỗi lần đi tìm Tử Yến thì anh nhìn thấy em liền xấu hổ." cô dùng cằm đụng đụng vai Mạch Đinh: "Anh nói xem nếu như chuyện này bị ba mẹ em biết thì bọn họ sẽ phản ứng thế nào?"
"Tốt nhất đừng nói với bọn họ."
"Nhưng rất buồn cười mà, em còn sợ quan hệ hai người sẽ bởi vì em mà bị vạch trần nên rất ít đến công ty hai người, nếu suy nghĩ kỹ, cũng không có gì hay mà che giấu, người ở công ty nào cũng sẽ tồn tại quan hệ thân thuộc, quan hệ tình nhân gì đó. Người ở công ty hai người cũng nên đi đóng phim đi, lực tưởng tượng quá to lớn rồi, với lại anh, nào có khả năng sẽ thích đàn ông." An Tố nói xong đợi đáp án của Mạch Đinh, dư quang của Mạch Đinh liếc nhìn An Tử Yến, cậu không ngờ tới An Tử Yến đặt cánh tay lên lan can như không có chuyện gì nhìn về bên này, anh thật sự là không có chuyện gì sao, An Tử Yến trong dư quang quá mơ hồ. người đó tính chiếm hữu rất mạnh, An Tử Yến ngay cả mình và Chu Cường nói chuyện cũng sẽ phát tính khí, mà chính mắt như vậy thấy mình và An Tố thân mật như vậy, cảm nhận trong lòng anh ấy là gì, Mạch Đinh lại tưởng tượng không được, bởi vì cậu rất lâu không có lãnh hội qua mùi vị ghen tuông đến tê liệt trái tim, cậu ngay cả cảm giác này cũng mơ hồ. An Tử Yến luôn có bảo duy trì khoảng cách với giới nữ có ý với mình, không cho bọn họ bất cứ cơ hội nào tiếp cận mình, đây lẽ nào không tính là quan tâm của An Tử Yến đối với mình sao?
Màn kịch này là vì An Tử Yến, là vì chúng ta. Đầu lưỡi Mạch Đinh đang đau đớn trong khoang miệng, biểu cảm lại rất nhẹ nhàng: "Phải đó, anh làm sao có thể thích đàn ông, càng hơn nữa là, hơn nữa đối tượng là An Tử Yến, con trai và con trai ở bên nhau loại chuyện kỳ lạ này anh ngay cả nghĩ cũng chưa nghĩ qua, bởi vì, quá buồn cười, quá buồn cười mà." Mạch Đinh cũng không nói ra nhiều, mình đi phủ nhận tình cảm của mình, mình học theo người khác mắng chửi tình cảm của mình, là buồn nôn và khó chịu như vậy,lời nói đốt cháy cổ họng của cậu, hun hư mắt cậu, cậu miễn cưỡng nhịn.
Ngay cả mấy người Phạm Thiếu Quân bên cạnh cũng bắt đầu bán tín bán nghi: "Ách, nhưng, Yến, nhưng, thật là như vậy sao?" Mạch Đinh ở dưới bàn đá chân Phạm Thiếu Quân một cái, anh ta lập tức liền hiểu, cũng gia nhập vào đoàn quân diễn kịch: "Khó trách sẽ nhìn thấy Yến và Mạch Đinh ở bên nhau, mấy người cũng xem như là người nhà mà, quan hệ tự nhiên rất tốt, có điều giấu chúng tôi quá đáng rồi đó, cậu cũng chưa từng nói qua, mấy người buồn chán kia càng làm loạn quan hệ." An Tố trưng ra mặt hoài nghi: "Làm loạn thế nào thì cũng quá khoa trương rồi, Yến có bạn gái rồi, có điều vẫn đang làm thủ tục ly hôn với chồng cô ta, chồng cô ta dù sao cũng..."
"Chị nói quá nhiều rồi." An Tử Yến cắt ngang lời của An Tố, An Tố thấy người khác đều cảm thấy kinh ngạc với tin tức này, vội vàng quay đầu nhìn An Tử Yến: "Chị có phải là rắc rối không, bọn họ không biết chuyện này?! Không, không có gì to tát đâu, cũng không tính là tin xấu, bọn họ đã sống riêng nhiều năm rồi, cũng..."
"Chị còn nói?"
"Được rồi, chị ngậm miệng lại." An Tố nhìn thời gian: "Chị buổi trưa còn phải đi làm, đi trước, dù sao cũng nói rõ rồi, Tử Yến, em sau khi tan ca thì cùng đến nhà bọn chị chơi."
An Tử Yến cũng đứng dậy, Tào Thành Nghị vội vàng hỏi: "Đây là muốn đi?"
"Nếu không phải chuyện náo to đến như vậy, tôi sẽ ở đây lãng phí thời gian? Lần sau lại nghe thấy có ai nói lung tung, đừng trách tôi không khách khí." Lời nói anh mang theo địch ý và hàn ý khiến rất nhiều người cúi đầu giả vờ ăn cơm.
Sau khi Tào Thành Nghị mắt tiễn An Tử Yến đi, mới nhìn đồ ăn ở đối diện hầu như chưa động vào và đôi đũa gãy làm hai, lúc trước ấn tượng của mình đối với tình cảm bọn họ là, Mạch Đinh nhất định là người yêu nhiều hơn, nhất định là người bỏ ra nhiều nhất, bây giờ Tào Thành Nghị cảm thấy mình nên thay đổi ấn tượng này, anh ta thật sự không ngờ tới, An Tử Yến sẽ vì Mạch Đinh làm đến trình độ này. Rõ ràng do An Tử Yến chính miệng đến làm rõ càng khiến người ta tin phục, anh liền nói mấy lời ngay cả ma quỷ cũng cảm thấy tàn nhẫn, nhưng anh lại giao cho Mạch Đinh đi làm rõ, ai cũng biết, lời tàn nhẫn, người nghe sẽ đau hơn người nói rất nhiều, rất nhiều, anh không chỉ thực hiện nguyện vọng của Mạch Đinh, mà còn đang trong quá trình thực hiện, đem tổn thương của Mạch Đinh giảm đến thấp nhất.
Phát triển của sự việc thuận lợi hơn so với Mạch Đinh nghĩ, An Tố là chị của An Tử Yến, không quản như thế nào kiểm chứng cũng không sao, thái độ An Tố cũng không thể không khiến người ta tin phục, thế là chuyện hai người bị phát hiện bởi vì tầng quan hệ này mà trở nên hợp tình hợp lý, lại cộng thêm giúp đỡ của Vương tổng, chân tướng bị che giấu dưới mặt nước lại dần dần chìm vào trong nước. so với cái này, một tin tức khác càng hấp dẫn hơn, đó chính là bạn gái vẫn luôn không chịu lộ mặt của An Tử Yến vậy mà là một phụ nữ có chồng, mấy người nhàm chán lại bắt đầu công kích người bạn gái bí mật đó, không đủ mất mặt, hồ ly tinh...con người, không phải bản thân, bọn họ cái gì cũng có thể công kích.
“Thật không hiểu, thích ai, lựa chọn cùng ai ở bên nhau rõ ràng là chuyện hai người, không có làm hại đến ai, không có ảnh hưởng đến ai, tại sao bọn họ lại thích can thiệp chứ?” mấy ngày nay Mạch Đinh đã có thể yên tĩnh làm việc đột nhiên nói, Quách Bình cười cười: “Cậu dùng quan niệm của bản thân đi nghĩ của người khác đương nhiên không hiểu, làm một so sáng đơn giản, nếu như cậu hỏi người ta tại sao thích chiến tranh, cũng sẽ có người hỏi cậu tại sao không thích chiến tranh.” Lý luận của anh ta Mạch Đinh như hiểu như không.
“Mạch Đinhh, dạ tiệc đêm nay cậu không cần tham gia.” An Tử Yến nói.
“Tại sao?”
“Cậu chỉ cần làm theo.”
“Vâng.”
Còn có một chuyện là Mạch Đinh không hiểu, quan hệ của bọn họ đã được che giấu, cậu bây giờ xem như là bạn trai của chị An Tử Yến, không cần cố ý làm ra dáng vẻ không quen cũng không sao rồi mà. Nhưng An Tử Yến ở công ty triệt để thành cấp trên của cậu, nói chuyện đều là công việc, dùng khuôn mặt không cảm xúc nói chuyện nghiêm túc, Mạch Đinh đã nói qua vô số lần muốn An Tử Yến ở công ty phải đơn thuần xem mình như cấp dưới, đừng động tay động chân, đừng chơi ác, nhưng bây giờ Mạch Đinh lại hối hận rồi, cậu cho rằng An Tử Yến mãi mãi làm không được nên mới nói như vậy, ai ngờ anh ấy lại làm được.
“Đi cùng tôi qua công ty bên kia.”
“Được.” Mạch Đinh lật tìm tài liệu cần mang rồi chạy chậm theo sau An Tử Yến, trong thang máy đã có người của bộ phận kinh doanh, trong đó có người công kích Mạch Đinh, có người mắng khó nghe nhất, bây giờ lại giống như cái gì cũng không xảy ra trở thành quan hệ đồng nghiệp như trước, An Tử Yến dựa gần vách thang máy lật văn kiện, mấy người kia trêu chọc Mạch Đinh: “Xem thường cậu rồi, vậy mà cùng chị của giám đốc An ở bên nhau, còn là người đẹp.”
“Cũng được.”
“Đây gọi là cũng được? Bên nhau bao lâu rồi?”
“Vài năm rồi.”
“Vậy hai người tình cảm xem ra vẫn tốt như vậy, xem ra cậu rất thích cô ấy.”
“Vâng, là rất thích.”
“Chuẩn bị kết hôn chưa?”
“Sắp rồi.” Mạch Đinh tùy tiện đáp ứng.
“Đến lúc đó đừng quên mời chúng tôi.”
An Tử Yến lật một trang văn kiện, nhẹ nhíu mày: “Yên lặng chút cho tôi.”
“Xin lỗi, xin lỗi, giám đốc An, làm phiền anh làm việc rồi.” đến lầu bốn bọn họ toàn bộ đi ra, giữa hai người trở nên trầm mặc, thang máy lại lần nữa mở ra, lại lần nữa đóng lại, không bao lâu, cửa xe mở ra, lại đóng lại. Mạch Đinh cài dây an toàn, cẩn thận nói: “Lúc nãy mấy lời kia chẳng qua là nói lung tung, bởi vì bọn họ hỏi như vậy, mới...”
“Có gì đáng giải thích.” Là An Tử Yến tự mình đem sự việc chuyển đến hướng đó, phát hỏa với Mạch Đinh nói thế nào cũng không được, nhưng phiền táo của anh không cách nào dựa vào suy nghĩ lí trí được. hai người trong xe lại trầm mặc, Mạch Đinh nhìn ra ngoài cửa sổ, An Tử Yến một tay cầm vô lăng, một tay kia đặt bên môi.
“Ở bên đó vẫn quen chứ?”
“Ừ.”
Chủ đề lại đứt, giữa mình và An Tử Yến lúc nào lại trở nên không có gì để nói, chẳng qua tạm thời không ở chung lẽ nào lại có cảm giác xã lạ? Loại chuyện này làm sao có thể!
“Em tại sao tối nay không cần đi dạ tiệc?” Mạch Đinh lại lần nữa cẩn thận hỏi, An Tử Yến nhìn cậu một cái: “Vẫn chưa tiếp nhận giáo huấn lần trước?” lần trước là lần nào, Mạch Đinh cố gắng nhớ lại, nhớ đến trò đùa ác lần đó, An Tử Yến kêu mình đừng đi, mình lại cứ đi, kết quả...nghe thấy An Tử Yến nhắc đến nhẹ nhàng, Mạch Đinh thở ra: “Anh còn không ngại nói, chỉ cần nhớ đến liền một bụng lửa.”
“Là em muốn hỏi.”
“Em đương nhiên sẽ tò mò, đúng rồi, chú An biết chuyện đợt trước xảy ra không?”
“Sao em không tự đi hỏi.”
“Em không có dũng khí đó!”
“Đi bên kia bàn xong chuyện thì trực tiếp về nhà.”
“Em biết rồi, không cần nhấn mạnh, em sẽ không đi.”
Có lẽ hình thức mới sống chung với An Tử Yến như vậy, Mạch Đinh vẫn không thể quen, nhưng cậu không thể muốn như này lại muốn như kia, nguyện vọng của cậu An Tử Yến thay cậu thực hiện, lại nói không hài lòng, mình cũng sẽ chán ghét mình. Ngón tay Mạch Đinh nghịch khóa xe: “Ở công ty tuy rằng hơi...”
“Anh không muốn lại có nguy hiểm bị phát hiện.” An Tử Yến ngừng xe. Anh không phải là người như vậy, rõ ràng vẫn luôn ngang bướng và tùy tiện, Mạch Đinh thử vừa mở dây an toàn vừa hỏi: “Là vì em sao?” đây là xe công ty, khóa dây an toàn có chút vấn đề, cậu làm sao cũng mở không ra. An Tử Yến nghiêng người lại gần, quần áo hai người cọ vào nhau, hô hấp đan xen, tay anh chạm qua thân thể Mạch Đinh, đầu anh dựa lại gần ngực Mạch Đinh, khiến Mạch Đinh không phân rõ âm thanh là từ trong miệng An Tử Yến phát ra hay là từ tim mình phát ra: “Ngoại trừ em còn có thể là ai.” Câu này phải làm sao đi cảm giác, An Tử Yến vì mình làm thỏa hiệp, là muốn vui vẻ hét chói tai hay là gào thét đau khổ. Tay anh vừa dùng sức, dây an toàn mở ta, An Tử Yến đang tính thẳng người dậy, lại bị Mạch Đinh ôm lấy: “An Tử Yến, ôm em, ôm em ngay bây giờ.”
An Tử Yến không tiếng động hôn Mạch Đinh, ghế xe ngã về sau đến cực hạn, đầu lưỡi bọn họ giao nhau nóng bỏng, hô hấp trở nên vội vã, động tác trên tay anh, phản ứng dục vọng của anh, mở khóa quần rồi kéo quần xuống, một cái liền kéo quần Mạch Đinh đến gối, không gian chật hẹp khiến hai người dán sát vào nhau, An Tử Yến nhẹ cắn môi dưới Mạch Đinh, đem cậu ôm chặt lại.
Ngón tay Mạch Đinh sờ mặt An Tử Yến, gương mặt đẹp trai nói không nên lời đó chỉ có ở trong vẻ mặt này mới là rõ ràng nhất: “Em và chị như vậy quả nhiên vẫn là khó chịu sao.” Sự thâm nhập và đáp án của An Tử Yến cùng lúc: “Anh không muốn gạt em, cũng không muốn nói thật.” anh ở nơi sâu nhất của cậu ngừng vài giây, lại rút ra quá nửa, lại tiến vào nơi sâu nhất: “Cho nên, đừng hỏi, Mạch Đinh.” Cậu nhẹ nhàng ừ một tiếng, túm chặt lưng An Tử Yến. cho dù kêu cậu hỏi, cậu cũng không dám hỏi, nếu như hỏi An Tử Yến tại sao phải đi đến bước này, Mạch Đinh vậy mà lại có chút lo sợ nghe thấy đáp án của An Tử Yến là vì mình.
Tại sao chuyện mình vì An Tử yến làm và chuyện An Tử Yến vì mình làm chỉ cần so sánh, thì sẽ trở thành không đáng kể. rất muốn nói Mạch Đinh biết, cũng không phải không đáng kể, bởi vì là yêu anh ấy, cho nên cậu sợ chỉ là chuyện nhỏ bé làm vì cậu cũng sẽ bị phóng to vô hạn.
Quần bây giờ chỉ treo trên một chân, một trần kia trống không quấn lấy chân An Tử Yến, tay ấn cửa sổ xe, cảm giác quá cường liệt đem tất cả khát cầu đều ép ra, chỉ là hơi phát ra một chút rên rĩ, vang vọng lại trong xe. Bên dưới đang căng chặt, Mạch Đinh thở hổn hển cắn áo khoác của An Tử Yến, đùi trong đang phát nhiệt, một tay cậu áp lên bụng dưới An Tử Yến, ở đó cũng đang phát nhiệt, chầm chậm di chuyển lên, cuối cùng đến vị trí trái tim, ngón tay cậu chạm đến vết tích mình đã dùng dao gây ra cho An Tử Yến. thế tục không tổn thương được An Tử Yến, vẫn luôn gây tổn thương cho An Tử Yến là mình, ý niệm đáng sợ này vụt qua trong ngực cậu, hạ thân cậu dùn tuoàn lực nghênh hợp An Tử Yến, tiếng rên rĩ to hơn, điên cuồng ôm chặt lấy An Tử Yến, cho đến khi đầu óc trở nên một mảnh trống rỗng.
Chúng ta không thể sống như vậy, chỉ có anh và em, không gian ở đây quá chật hẹp, không cách nào tồn tại, cuối cùng vẫn là mở cánh cửa đó, mở cái hộp Pandora.
Bàn xong chuyện, An Tử Yến rời đi trước, Mạch Đinh tính về thẳng nhà phát hiện điện thoại rơi ở trong phòng làm việc, đành phải chầm chậm ngồi xe bus về công ty. Trong bộ phận xã hội trống không, một bóng người cũng không có, ngoại trừ mình bọn họ đều ở trên lầu, dạ tiệc lần này có gì đặc biệt sao, hay là đi lên xem xem, chỉ cần nhìn một cái rồi đi, An Tử Yến càng không nói rõ nguyên nhân, Mạch Đinh càng muốn biết.
Thang máy đến tầng trên cùng, Mạch Đinh mở cửa ra, bên trong giống một thế giới phồn hoa như cũ, Quan Châu đứng ở bên cửa nhìn thấy Mạch Đinh cũng không kinh ngạc, chỉ là ngăn cản đường đi của cậu: “Mạch Đinh, đi về trước đi.”
“Tôi chỉ xem một chút, một chút mà thôi, An Tử Yến ở đâu.”
“Anh ấy vẫn chưa đến.”
“Chưa đến? Nhưng anh ấy phải đến công ty từ sớm rồi mới đúng, kỳ lạ, cũng không có gì khác, An Tử Yến tại sao không muốn tôi lên, đây đối với bộ phận quan hệ xã hội chúng ta cũng là công việc quan trọng, sao lại kêu tôi...” không còn tiếng của Mạch Đinh.
Vẻ mặt Quan Châu mang theo bất đắc dĩ, cậu biết Mạch Đinh nhìn thấy rồi: “Tuy rằng sự việc tạm thời che giấu được, có điều nếu đã muốn làm thì làm cho triệt để một chút, để khách hàng, giám đốc, các lão tổng khác đều không nói được gì, chỉ là làm dáng như vậy thôi, cho nên giám đốc An không muốn để cậu nhìn thấy, đây cũng là chủ ý của tôi đưa ra.” Quan Châu đem gì nên đổ thì đổ lên người mình, lời của cậu Mạch Đinh nghe vào, thật sự nghe vào, đây chẳng qua lại là một màn kịch, nếu như là Bạch Tiểu Tư, Ellen...Mạch Đinh có lẽ sẽ không có kinh ngạc trong lòng, nhưng...
Người con gái giữ lấy An Tử Yến là ai, Mạch Đinh chưa bao giờ gặp qua, chỉ sợ đó là một khuôn mặt vừa gặp sẽ không thể quên, cô ta quá đẹp, Mạch Đinh chưa từng gặp qua gương mặt đẹp như vậy. cho rằng ông trời đối với An Tử Yến quá bất công, hóa ra ông trời không chỉ bất công đối với nam, đối với nữ cũng như vậy, cả một đại sảnh dường như chỉ có tướng mạo của An Tử Yến có thể xứng với cô ta. Không cần nói, không cần giải thích, khiến người ta vừa nhìn liền có cảm giác cô ta là bạn gái An Tử Yến, khiến người ta vừa nhìn liền sẽ nhận định bên cạnh An Tử Yến có phụ nữ như vậy làm sao có thể chọn đàn ông.
Cô gái nhạy bén cảm nhận được ánh nhìn quay đầu qua, đụng phải ánh mắt của Mạch Đinh, khóe miệng cô nhếch lên một nụ cười lạnh, cười nhạo mình, cô gái buông cánh tay An Tử Yến trực tiếp đi về phía Mạch Đinh, chất lỏng màu đỏ trong ly đế cao sóng sánh, đôi môi đỏ của cô thỉnh thoảng sẽ lộ ra răng nanh, Mạch Đinh lùi về sau một bước, trên người cô có cùng loại khí trường như An Tử Yến.
“Là Mạch Đinh? Tôi còn cho rằng cậu được người bảo vệ không cho đến.” giọng của cô quyến rũ như vậy, An Tử Yến chỉ đến chậm cô gái một bước: “Anh không phải kêu em đừng tới rồi.” cho nên sắp xếp làm như vậy là bởi v ì có thể quyết định Mạch Đinh đi hay ở là mấy vị lão tổng, mà lão tổng càng coi trọng khách hàng, cho nên dạ tiệc này mới là quan trọng nhất. An Tử Yến tốn không ít công sức mới đem cô gái này mời đến, anh chỉ không ngờ đến chính là bị Mạch Đinh nhìn thấy, anh thật ra đã sớm mệt mỏi với tất cả, nhưng thứ Mạch Đinh muốn chỉ có một con đường để chọn, chính là xóa đi quan hệ hai người.
Quý tổng và Vương tổng đi qua, ánh mắt Quý tổng rất bình thường, là loại ánh mắt nhìn người bình thường mà Mạch Đinh cần: “Mấy ngày trước mấy người kia nói chuyện lung tung trong công ty khiến chúng tôi cũng hiểu lầm theo, không ngờ tới giám đốc An vậy mà lại giấu đại mỹ nhân như vậy, còn nói cậu và đàn ông ở bên nhau, quả thật là hoang đường! xem ra phải hảo hảo chỉnh đốn lại kỷ luật của công ty, thiếu chút nữa để mấy người kia đem hình tượng của bộ phận quan hệ xã hội, hình tượng của công ty đều phá hủy rồi.” cô gái khoác bả vai An Tử Yến: “Vậy công ty các người khó tránh khỏi quá yếu ớt rồi, giám đốc bộ phận quan hệ xã hội giả như cùng đàn ông ở bên nhau thật thì có thể đem hình tượng công ty các người hủy đi?” mỹ nữ ở phương diện này có ưu thế, cho dù lời cô nói mang theo châm chọc, nhưng giám đốc Quý cũng không tức giận: “Haha, nói cũng phải, tôi quả thật hơi khoa trương rồi, có điều nhiều ít cũng sẽ có ảnh hưởng, không thể chấp nhận chuyện này suy cho cùng chiếm đa số, ai biết bọn họ sẽ nói gì để phá hủy công ty, bởi vì một người nếu như bị phủ lên danh xưng công ty đồng tính, vậy thì tổn thất rất lớn.”
Cô gái hai tay ôm cổ An Tử Yến: “Nghe lời Quý tổng mấy anh nói, khiến em nghĩ...”
“Em cái gì cũng đừng nghĩ.”
“Vậy thì buồn chán lắm.” cô kiễng chân lên nói gì đó với An Tử Yến, môi dường như chạm đến lỗ tai An Tử Yến, hành động quá thân mật này khiến Mạch Đinh cuối cùng nhớ lại cảm giác chua xót đến quặn thắt tim. An Tử Yến hôm đó chính là ôm cảm nhận như vậy mà nhìn mình và An Tố, là giả, là diễn xuất, rất rõ ràng, lồng ngực lại khó chịu đến ngay cả hít thở cũng khó khăn, lúc mình một mặt nhẹ nhàng cùng người khác nói chuyện mình và An Tố, An Tử Yến vẫn phải như không có gì cùng mình bàn bạc, anh lại thế nào hít thở. Mới cảm nhận được, An Tử Yến không quản là trò đùa ác cũng được, trường hợp gì cũng được, chưa bao giờ cậu nghĩ anh sẽ giống như mình nói ra không thích đàn ông, cảm thấy loại tình cảm này rất buồn cười, mà mình vì che giấu quan hệ hai người, đã từng nói với người khác bao nhiêu lần, An Tử Yến sẽ không nói dối, mình nói dối vô số lần. tính ra, là ai tàn nhẫn hơn.
Vương tổng hừ nhẹ một tiếng: “Tử Yến, tôi dẫn cậu đi gặp lão tổng công ty khác, giới thiệu cho cậu làm quen.” An Tử Yến nhìn Mạch Đinh một cái: “Đi về.” Mạch Đinh trầm mặc nhìn anh rời đi, cậu muốn kêu anh lại, há miệng ra lại không nói được tên An Tử Yến ra.
“Tôi nghĩ tôi nên đi về.” màn kịch này Mạch Đinh thật sự không cách nào xem đến cuối cùng.
“Trước khi về...” cô gái đi về trước hai bước, tay vói vào cổ áo Mạch Đinh, lôi ra thứ Mạch Đinh đeo trên cổ, móc vào tay: “Cái này đưa tôi, tuy rằng là diễn kịch, đeo trên ngón tay vô danh của tôi càng dễ khiến mọi người tin tưởng không phải sao?” trong ngữ khí của cô là đậm đặc khiêu khích, tay Mạch Đinh vội vàng túm lấy không chịu buông ra, cậu dùng sức lắc đầu: “Không được, cái này không được.” đem nhẫn cưới của mình đeo trên tay vô danh của người khác, Mạch Đinh làm sao có thể chấp nhận.
“Tại sao không được, đây là vì cậu, cậu không phải cái gì cũng không thể bỏ ra được sao?”
“Tôi bỏ ra được cái gì! Lựa chọn một hình thức cuộc sống dễ dàng không phải điều tự nhiên sao, tôi cứ nhất định phải tuyên chiến với thế tục sao? Cứ nhất định muốn đi miễn cưỡng chấp nhận người khác sỉ nhục tôi sao? Cứ nhất định không thể bình bình ổn ổn chỉ có biết lẫn nhau là đủ rồi? cô căn bản không hiểu, cô làm sao có thể hiểu cảm giác một câu lại một câu, một lần lại một lần, mấy người đó, căn bản không đem tôi xem như người bình thường, căn bản không đem tình cảm của tôi xem như tình cảm bình thường, tôi nói rách cả họng, khàn cả giọng, muốn chứng minh với người ta, kết quả thì sao, vẫn là như vậy, thế tục vẫn là như vậy!”
Cô gái tay dùng sức, dây chuyền đứt: “Vậy thì bỏ cuộc là được.” lời của cô quá lạnh lùng, không có trách nhiệm, chỉ là khẩu khí không đau không ngứa.
“Tôi không bỏ cuộc, tôi tại sao phải bỏ cuộc!”
“Bỏ cuộc không được, cũng không kiên định được nữa, vậy cậu định sau này làm sao, vẫn mãi chơi trò chơi như con nít sao?”
“Cô trải qua chuyện tôi đã trải qua sao, dựa vào cái gì chỉ trích tôi?”
Cô gái nghịch chiếc nhẫn trong tay cười lạnh: “Tôi chỉ là nhắc ra vấn đề, liên quan gì tôi, tôi chỉ trích cậu làm gì.”
Rốt cuộc là đang làm gì, trăm phương ngàn kế muốn che giấu, muốn tạm thời trốn tránh xã hội, kiên cường đã từ từ đổ vỡ, nguyện vọng đưa ra An Tử Yến làm được rồi, trong công ty không có lời nào chế nhạo, mỉa mai, cũng không có bầu không khí đè ép, tất cả ở công ty trở lại bình ổn như thường, đây rõ ràng chính là Mạch Đinh muốn thực hiện, kết quả thì sao, cuộc sống và tình cảm của mình lại thành một đống rắc rối. An Tử Yến đã mấy ngày không về nhà, khoảng cách hai người càng kéo càng xa, trở thành bên cạnh mình có một cô gái, bên cạnh An Tử Yến có một cô gái, đây tính là tình tiết gì chứ, mỗi lần lo lắng người khác nhìn ra mình thường dùng phụ nữ đến làm lá chắn che giấu tình cảm thật sự, hành độnh như vậy giống như tự tay mình tát vào tình cảm chính mình.
Hóa ra như vậy, hóa ra là như vậy, muốn cuộc sống trở nên yên tĩnh bình thường, muốn mấy người kia dùng ánh mắt nhìn người bình thường nhìn mình, chỉ có duy nhất một lựa chọn, đó chính là hy sinh tình cảm bản thân, cùng mấy người đó giống nhau, lựa chọn phụ nữ.
Nhưng em chỉ cần có thể cảm nhận được hơi thở của anh, thì sẽ cảm thấy căn bản không bỏ cuộc được, nhưng vẫn có thể kiên định một chút. Chúng ta đau thương nhiều như vậy, chúng ta rõ ràng chỉ thiếu một kết cục, vì sao lại rơi vào con đường chông gai này, vì sao em luôn không nắm chặt tay anh. Vậy em không cần yên tĩnh nữa, không cần mấy người đó xem em như người bình thường mà nhìn, không càng càng lúc càng nhiều lời nói dối tổn thương anh, không cần bất cứ cô gái nào, không cần người đàn ông khác, em chỉ cần kết cục của chúng ta.
"Cậu ta nếu như không rời khỏi, vậy thì xem như cậu làm rõ quan hệ thì ai sẽ tin? Hơn nữa lại không phải chỉ có công ty này, cậu ta có thể làm việc ở công ty khác, làm như vậy có hơi quá đáng, đời tư của cậu và Mạch Đinh nói như là diễn xuất, còn bên ngoài thì nói cậu ta ảnh hưởng danh tiếng cậu sau đó đem cậu ta khai trừ, như vậy càng có sức thuyết phục, chuyện này không làm dữ một chút thì vô dụng."
"Ông cảm thấy tôi đồng ý yêu cầu của ông là vì hình tượng của công ty?" An Tử Yến cười lạnh: "Điều kiện này của tôi không đổi, nếu như ông không nghe rõ thì tôi nói lại lần nữa, Mạch Đinh nhất thiết phải ở lại bộ phận quan hệ xã hội." Vương tổng nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn là lùi bước: "Cậu ta muốn ở lại bộ phận quan hệ xã hội cũng có thể, nhưng tôi không hi vọng trong công ty lại truyền lên chuyện của hai người, đây mới bao lâu, bây giờ có mấy khách hàng đã biết rồi, càng đừng nhắc mấy vị giám đốc ở bộ phận khác, trước tiên bảo vệ bản thân mới có năng lực bảo vệ người khác, ai sẽ ngờ chuyện đời tư của cậu lại náo to như vậy." Vương tổng thở ra, nhìn vẻ mặt của An Tử Yến đối với lời gì cũng không quan tâm: "Cậu nếu như không phải là giám đốc bộ phận quan hệ xã hội thì chuyện này sẽ dễ xử lý hơn chút, Tử Yến, xã hội chính là như vậy, cậu ở trường học hoặc là ở nơi khác, có thể đem người không thuận mắt xử lý được, nhưng bây giờ ở công ty, cậu cũng không phải con nít, phải cân nhắc rõ ràng phải làm sao mới là thỏa đáng nhất."
"Bản thân tôi sẽ tự xem mà làm."
An Tử Yến rời khỏi phòng làm việc của Vương tổng, anh không đi thang máy, trong thang máy bầu không khí ngột ngạt, ánh sáng xám xịt, An Tử Yến đeo tai nghe lên, âm thanh bi thương chầm chậm hát lời ca bi thương. An Tử Yến và Mạch Đinh không giống nhau, anh chưa bao giờ suy nghĩ hoặc lo lắng chuyện sau khi bị phát hiện, anh không quan tâm cách nhìn của bất cứ ai, người khác cũng không dám cản bước anh, bởi vì anh là An Tử Yến, nhưng Mạch Đinh không phải An Tử Yến, anh chính là một người dễ ăn hiếp Mạch Đinh, đối đãi bọn họ nhận được là không giống.
Lúc mặt Mạch Đinh giống như bị nhấn chìm vào trong đau khổ hỏi anh tại sao mỗi lần đều giống nhau, tại sao chỗ nào cũng giống nhau, anh biết đáp án cũng không trả lời, mình là An Tử Yến thì lại thế nào, Mạch Đinh cùng mình ở bên nhau vẫn như vậy bị tổn thương.
An Tử Yến vẫn sống rất tùy tiện lần này vì sự tùy tiện của anh phải trả giá, anh chưa bao giờ nghiêm túc suy nghĩ qua lo lắng của Mạch Đinh sau khi quan hệ bị phát hiện, lúc sự việc sôi sùng sục cũng không có đi giập lửa, để sự việc phát triển thành như vậy, kết quả cướp đi cuộc sống mà Mạch Đinh muốn, mãi đến khi nhìn thấy nước mắt của Mạch Đinh, trong lòng anh mới có dao động.
Chấp nhận nguyện vọng của Mạch Đinh, không từ thủ đoạn cũng phải thực hiện.
An Tử Yến tháo một bên tai nghe, lấy điện thoại ra, ngón tay trượt màn hình, cuối cùng dừng lại ở một dãy số rất ít khi gọi.
Bầu không khí của bộ phận quan hệ xã hội tế nhị, trên bề mặt không nhìn ra được, không chỉ bộ phận quan hệ xã hội, rất nhiều người cả công ty trước mặt An Tử Yến đều giả vờ cái gì cũng không biết, bởi vì hai ngày nay biểu tình trên mặt An Tử Yến khiến người ta tránh xa.
An Tử Yến dùng ngón tay gõ gõ mặt bàn Quan Châu: "Dạ hội công ty lần này còn bao lâu?" anh hỏi chính là dạ hội của công ty mỗi mấy tháng sẽ mời khách và công ty hợp tác.
"Hai tuần sau." Sau khi An Tử Yến gật đầu, lại quay sang hỏi Quách Bình: "Phương án lần này quyết định ra chưa?" Quách Bình vội vàng đưa qua: "Đã quyết định rồi."
"Công ty bên kia có ý kiến gì với phương án không."
"Sửa đổi mấy lần, đã bàn xong."
"Tôi xem trước một chút."
Chỉ cần thời gian đang trôi, con người dù cho không tình nguyện cũng chầm chậm mà trưởng thành, An Tử Yến so với lúc đi học cái gì cũng không quản chỉ biết dùng mấy loại thủ đoạn đe dọa giải quyết vấn đề, anh bây giờ cũng đã thay đổi, thay đổi cũng biết suy nghĩ thứ khác. Cũng phải, ném bỏ công việc không màng đi tìm những người có ý kiến với chuyện riêng tư của mình đánh một trận, loại phương pháp giải quyết này vào độ tuổi bây giờ của An Tử Yến, nghe ra rất buồn cười.
Mạch Đinh ở nhà đợi một ngày, nhưng không đợi được An Tử Yến trở về, mà đợi được tin nhắn của An Tử Yến.
<Đợt này anh đi qua nhà ba mẹ, đợi hơi ổn định rồi lại nói sau.>
<Vâng.> Mạch Đinh rất muốn hỏi tại sao, nhưng một người chỉ dám trốn ở nhà đem tất cả mọi việc đều đẩy cho An Tử Yến, có tư cách gì mà đi hỏi lý do, bây giờ bộ phận quan hệ xã hội đang là lúc bận nhất, mình như vậy thì tính là gì. Cậu hai tay nắm chặt điện thoại lại muốn gửi tin nhắn cho An Tử Yến, lời xin lỗi, lời tự trách bản thân, viết ra rồi lại xóa, cuối cùng cậu trực tiếp ném điện thoại lên giường, tin nhắn trên màn hình và căn phòng lạnh lẽo như nhau.
Ngày mai phải hảo hảo đi làm, giống như An Tử Yến dùng sự bình thường đối đãi là được rồi, đây cũng không phải chuyện khiến người ta đau nhất, đau đớn của mình mãi mãi chỉ có liên quan đến An Tử Yến, chỉ là nghĩ đến lại trốn tránh qua lần này cũng không phải kết thúc, chỉ là cảm thấy khủng hoảng, vòng tròn này có xong hay chưa, có kết thúc hay chưa, có dừng hay chưa. Suy cho cùng từ bao lâu lúc trước bắt đầu chỉ có con trai ở bên con gái mới là điều hợp lẽ đương nhiên, lẽ nào từ ban đầu của nhân loại chính là vậy sao, nếu như thật sự như vậy, vậy trận chiến này thật sự là đáng sợ kéo dài.
Mạch Đinh vươn tay ra, xuyên qua kẽ tay nhìn ánh đèn lắc lư.
An Tử Yến, hợp lẽ đương nhiên của tình cảm chúng ta nằm ở đâu?
An Tử Yến, anh không có luôn đảm bảo khoảng cách có thể hôn em, vậy thì em phải đi đâu hỏi anh câu hỏi này.
Trời vừa sáng Mạch Đinh đã thức, một bên của ổ chăn lạnh lẽo, cậu thức dậy chỉ tốn hai mươi phút làm chuẩn bị đã trực tiếp đi làm, thời gian này người ở công ty không nhiều, Mạch Đinh yên lặng ngồi vào chỗ mình chỉnh lý tài liệu, Quách Bình ngáp đi vào: "Yo, Mạch Đinh, sớm như vậy đã đến rồi." Cậu rất cảm ơn thái độ bình thường như vậy của Quách Bình, hai ngày trước có thể thật sự là một trận ác mộng, Mạch Đinh yên tĩnh trở lại cuộc sống đi làm.
"Còn có rất nhiều công việc đợi tôi làm, hôm qua ai thay tôi đi công ty bên kia?"
"Thiếu Quân, đợi cậu ta đến cậu hỏi cậu ta là được."
"Vâng."
Bọn họ trò chuyện lung tung, người vào càng lúc càng nhiều, Phạm Thiếu Quân nói chuyện bát quái cực vui, Mạch Đinh bị chọc cười mấy lần, tuy rằng vẻ mặt của mấy vị trưởng bối trong bộ phận quan hệ xã hội vẫn cứng nhắc như cũ, nhưng Mạch Đinh rất mãn nguyện. Nguyện vọng của cậu vẫn luôn rất nhỏ nhoi, giống như con người cậu, đáng tiếc nguyện vọng nhỏ nhoi thì lại thế nào, mỗi lần thực hiện lại khó khăn đến vậy. sẽ mệt không? Mệt thế nào? Mệt đến trình độ nào mới sẽ xuất hiện ý niệm muốn từ bỏ? Mạch Đinh rất muốn hỏi mấy vấn đề này với người khác giống mình.
An Tử Yến đi qua trước mặt cậu, thật sự chỉ là đi qua mà thôi, không có lời nói khó nghe, không có động tác thô bạo, thậm chí không hề nhìn Mạch Đinh một cái. Tim Mạch Đinh bất an đập một cái, nói không ra nguyên nhân, cậu chính là có một cảm giác, ở công ty An Tử Yến luôn đem mình xem như không quen là trò chơi tràn đầy lạc thú, anh bây giờ dường như không xem là trò chơi nữa.
Điện thoại vang lên, vậy mà là An Tử Yến, cậu nhấn nghe để bên tai: "Alô?"
"Cái gì cũng không cần nói, nghe anh nói, buổi trưa Tố sẽ đến, em cứ làm theo chị ấy nói." Điện thoại cúp rồi, Mạch Đinh vẫn còn trong trạng thái không cách nào hiểu được, chị đến làm cái gì, bây giờ đi cưỡng ép giập tắt chuyện bị phát hiện có phải là quá muộn rồi, suy cho cùng cùng An Tử Yến ở bên nhau, cùng học chung trường, chung lớp, bức ảnh trong thang máy...chứng cứ của một chuyện lại một chuyện bị vạch trần rõ ràng như vậy, người có thể vào được công ty này tuyệt đối không phải đồ ngốc.
Thẳng đến thời gian nghỉ trưa, Mạch Đinh cũng không đợi được chị đến, cậu đành phải cùng người khác xuống lầu đi ăn, lần này An Tử Yến vậy mà cũng có mặt, có lẽ An Tử Yến là muốn triệt để công khai quan hệ cùng mình, Mạch Đinh dùng sức hít thở, làm chuẩn bị hoàn toàn kéo mở trận chiến này. Công ty mình hơn một nữa ở lại, thậm chí không muốn đi cũng quá vô dụng, hảo hảo nói với bọn họ, để bọn họ nhìn rõ tình cảm của mình, cậu bảo trì suy nghĩ như vậy, toàn thân lại căng chặt, mỗi một bước đi đều bị kéo lại.
An Tử Yến cũng không có ngồi cùng mấy người bọn họ, mà là ngồi ở nơi chuyên dùng cho giám đốc và mấy lão tổng, tuy rằng không tường giữa khu nhân viên bọn họ, nhưng vị trí kia không chỉ dựa gần cửa sổ là có thể nhìn thấy phong cảnh ngoài công ty, mà còn hơn nửa mét làm thành khu phân cách. Tào Thành Nghị ngồi ở đối diện anh, chủ đề nói chuyện nhẹ nhàng, giọng anh cùng tiếng bàn luận xung quanh Mạch Đinh đều có thể nghe rõ ràng, tên mình và từ đâm chọc từ trong miệng từng người lại từng người phun ra, đè lên người Mạch Đinh, An Tử Yến có thể nghe thấy sao, Mạch Đinh chỉ hi vọng anh đừng kích động, nhưng lo lắng của cậu là dư thừa, An Tử Yến ăn cơm như chuyện không liên quan, khiến tình cảm của Mạch Đinh có chút cô đơn.
"Tử Yến, chị đến muộn rồi, em đợi lâu rồi sao?" giọng của An Tố rất xa đã có thể nghe thấy, mọi người đều đang nhìn An Tố, mà Mạch Đinh chỉ lo cúi đầu ăn, An Tử Yến không phải sẽ tìm An Tố đến giả làm bạn gái chứ, loại chuyện này hơi tra ra liền có thể bị vạch trần! Tào Thành Nghị vẫy tay với An Tố: "Chị nói chị không ăn cơm, Yến mới xuống đợi chị, kết quả chị đến muộn."
"Trên đường kẹt xe, tôi còn cách nào chứ."
Phạm Thiếu Quân nhẹ đẩy Mạch Đinh: "Là ai?" cũng khó trách bọn họ không nhận ra, An Tố chỉ đến công ty một lần rất lâu về trước, còn đeo kính đen, bây giờ chị ấy đã thay đổi tạo hình từ sớm. Chu Cường ở phía sau Tào Thành Nghị cũng hỏi: "Là ai?"
"Nhìn không ra? Chị của Yến, An Tố."
"Chị? Thật hay giả?!" tiếng kinh ngạc từ xung quanh vang lên, rất nhiều người đều không nghe nói qua là An Tử Yến Yến còn có một người chị, tin tức quan trọng như vậy Phạm Thiếu Quân vậy mà khoong biết, anh ta đem ánh mắt tức giận hướng sang Mạch Đinh. An Tố hướng ánh mắt coi thường với mấy người kinh ngạc: "Có chị là chuyện rất kỳ quái sao?" Liễu Vĩ vội vàng chân chó: "Đâu có, đâu có, chưa bao giờ nghe Yến nhắc qua, cho nên có hơi kinh ngạc."
"Chưa nghe Yến nhắc qua, lẽ nào không nghe Mạch Đinh nhắc qua?"
Mấy người lắc lắc đầu, An Tố đẩy Mạch Đinh: "Em là bạn gái anh chuyện này khiến anh rất mất mặt?" cô trực tiếp lại gần Mạch Đinh ngồi xuống, phát ngôn này giống như quả bom, không chỉ người khác, ngay cả Mạch Đinh cũng bị nổ đến chìm trong mơ hồ. Chị ấy là bạn gái ai, mình, của mình? Giày cao gót của An Tố giẫm chân Mạch Đinh, Mạch Đinh đau cũng không có biểu hiện ra, cậu không phải là lần đầu diễn kịch để phủ nhận quan hệ với An Tử Yến, nếu như mà kịch này có thể thật sự chấm dứt tất cả, có thể đem thời gian trở lại điểm ban đầu, cậu sẽ nguyện ý, nguyện vọng của cậu không phải chỉ vì bản thân, mà càng là vì An Tử Yến, sau khi quan hệ bị phát hiện Mạch Đinh cảm thấy sự nghiệp của An Tử Yến cũng bị liên lụy, Mạch Đinh nghĩ như vậy muốn duy trì hình tượng hoàn mỹ của An Tử Yến trong mắt mình và người khác, anh ấy là người nên sống chung thế giới hoàn mỹ nhất, không nguyện ý để bàn tay dơ của thế tục đụng đến một tấc da thịt của anh.
"Chị...Tố nhi, sao em đến đây." Nếu như bình thường Mạch Đinh gọi An Tố như vậy có thể ngay cả mặt cũng bị đâm nát.
"Đương nhiên là bị Yến gọi tới, nghe nói ở công ty truyền lên chuyện hai người ở bên nhau, ban đầu em ấy không để trong lòng, kết quả càng truyền càng lợi hại, em ấy có hơi phiền." An Tố lúc nói chuyện đồng thời không nhịn được bởi vì nội dung quá hoang đường nên cười lên: "Lúc em vừa nghe thấy cười đau cả bụng, hai người làm sao mà khiến người ta hiểu lầm, bình thường nào sẽ xảy ra hiểu lầm này, vốn dĩ muốn tiếp tục xem người công ty hai người còn có thể truyền ra tình tiết máu chó gì, nhưng Tử Yến kêu em tới đây."
"Bây giờ là lúc em xem kịch sao!!" câu này là Mạch Đinh nói thật lòng.
"Bởi vì thật sự quá buồn cười, ban trai em cùng em trai em...haha." tay An Tố gác lên vai Mạch Đinh: "Là ai truyền ra, em muốn nhìn thấy. lúc anh là bạn trai em, Tử Yến lại là giám đốc, sợ bị truyền ra là có tầng quan hệ này nên để anh vào công ty nên mới giấu, em hoàn toàn không ngờ đến bây giờ truyền ra tin đồn càng gay go hơn, khiến em còn thấy sai ở đâu, nhưng mà vẫn rất buồn cười,haha." Người bên cạnh An Tử Yến đều là diễn viên, An Tố không có giả vờ giả vịt, phản ứng của cô tự nhiên đến lấy giả làm thật.
"Đừng cười nữa, nếu không đồng nghiệp cho rằng anh tìm bạn gái đầu óc có vấn đề."
An Tố đẩy Mạch Đinh: "Nói gì đó, dám ăn hiếp em, cẩn thận em kêu Yến giúo em xử lý anh." Tiếp theo cô lại nhẹ nhàng ôm cánh tay Mạch Đinh, dựa càng gần, tóc cọ lên mặt Mạch Đinh, Mạch Đinh đối với hành động thân mật này không khỏi bất ngờ, ý thức muốn đẩy ra, móng tay An Tố lại đâm vào cánh tay Mạch Đinh.
"Nhiều người nhìn như vậy."
"Có liên quan gì, nhìn thì nhìn thôi, để bọn họ nhìn đủ. Đúng rồi, mọi người và Mạch Đinh là chung bộ phận sao, đã truyền lên gì rồi, nói tôi nghe thử."
Phùng Phi Mông đợi người cũng mơ hồ, nhưng vẫn là trả lời, An Tố cười càng vui vẻ: "Bọn họ nếu không học chung một trường, thì tôi và Mạch Đinh cũng không quen biết nhau, nói ra thì chúng mình ở bên nhau đã bao lâu rồi, thật hoài niệm dáng vẻ lúc em mỗi lần đi tìm Tử Yến thì anh nhìn thấy em liền xấu hổ." cô dùng cằm đụng đụng vai Mạch Đinh: "Anh nói xem nếu như chuyện này bị ba mẹ em biết thì bọn họ sẽ phản ứng thế nào?"
"Tốt nhất đừng nói với bọn họ."
"Nhưng rất buồn cười mà, em còn sợ quan hệ hai người sẽ bởi vì em mà bị vạch trần nên rất ít đến công ty hai người, nếu suy nghĩ kỹ, cũng không có gì hay mà che giấu, người ở công ty nào cũng sẽ tồn tại quan hệ thân thuộc, quan hệ tình nhân gì đó. Người ở công ty hai người cũng nên đi đóng phim đi, lực tưởng tượng quá to lớn rồi, với lại anh, nào có khả năng sẽ thích đàn ông." An Tố nói xong đợi đáp án của Mạch Đinh, dư quang của Mạch Đinh liếc nhìn An Tử Yến, cậu không ngờ tới An Tử Yến đặt cánh tay lên lan can như không có chuyện gì nhìn về bên này, anh thật sự là không có chuyện gì sao, An Tử Yến trong dư quang quá mơ hồ. người đó tính chiếm hữu rất mạnh, An Tử Yến ngay cả mình và Chu Cường nói chuyện cũng sẽ phát tính khí, mà chính mắt như vậy thấy mình và An Tố thân mật như vậy, cảm nhận trong lòng anh ấy là gì, Mạch Đinh lại tưởng tượng không được, bởi vì cậu rất lâu không có lãnh hội qua mùi vị ghen tuông đến tê liệt trái tim, cậu ngay cả cảm giác này cũng mơ hồ. An Tử Yến luôn có bảo duy trì khoảng cách với giới nữ có ý với mình, không cho bọn họ bất cứ cơ hội nào tiếp cận mình, đây lẽ nào không tính là quan tâm của An Tử Yến đối với mình sao?
Màn kịch này là vì An Tử Yến, là vì chúng ta. Đầu lưỡi Mạch Đinh đang đau đớn trong khoang miệng, biểu cảm lại rất nhẹ nhàng: "Phải đó, anh làm sao có thể thích đàn ông, càng hơn nữa là, hơn nữa đối tượng là An Tử Yến, con trai và con trai ở bên nhau loại chuyện kỳ lạ này anh ngay cả nghĩ cũng chưa nghĩ qua, bởi vì, quá buồn cười, quá buồn cười mà." Mạch Đinh cũng không nói ra nhiều, mình đi phủ nhận tình cảm của mình, mình học theo người khác mắng chửi tình cảm của mình, là buồn nôn và khó chịu như vậy,lời nói đốt cháy cổ họng của cậu, hun hư mắt cậu, cậu miễn cưỡng nhịn.
Ngay cả mấy người Phạm Thiếu Quân bên cạnh cũng bắt đầu bán tín bán nghi: "Ách, nhưng, Yến, nhưng, thật là như vậy sao?" Mạch Đinh ở dưới bàn đá chân Phạm Thiếu Quân một cái, anh ta lập tức liền hiểu, cũng gia nhập vào đoàn quân diễn kịch: "Khó trách sẽ nhìn thấy Yến và Mạch Đinh ở bên nhau, mấy người cũng xem như là người nhà mà, quan hệ tự nhiên rất tốt, có điều giấu chúng tôi quá đáng rồi đó, cậu cũng chưa từng nói qua, mấy người buồn chán kia càng làm loạn quan hệ." An Tố trưng ra mặt hoài nghi: "Làm loạn thế nào thì cũng quá khoa trương rồi, Yến có bạn gái rồi, có điều vẫn đang làm thủ tục ly hôn với chồng cô ta, chồng cô ta dù sao cũng..."
"Chị nói quá nhiều rồi." An Tử Yến cắt ngang lời của An Tố, An Tố thấy người khác đều cảm thấy kinh ngạc với tin tức này, vội vàng quay đầu nhìn An Tử Yến: "Chị có phải là rắc rối không, bọn họ không biết chuyện này?! Không, không có gì to tát đâu, cũng không tính là tin xấu, bọn họ đã sống riêng nhiều năm rồi, cũng..."
"Chị còn nói?"
"Được rồi, chị ngậm miệng lại." An Tố nhìn thời gian: "Chị buổi trưa còn phải đi làm, đi trước, dù sao cũng nói rõ rồi, Tử Yến, em sau khi tan ca thì cùng đến nhà bọn chị chơi."
An Tử Yến cũng đứng dậy, Tào Thành Nghị vội vàng hỏi: "Đây là muốn đi?"
"Nếu không phải chuyện náo to đến như vậy, tôi sẽ ở đây lãng phí thời gian? Lần sau lại nghe thấy có ai nói lung tung, đừng trách tôi không khách khí." Lời nói anh mang theo địch ý và hàn ý khiến rất nhiều người cúi đầu giả vờ ăn cơm.
Sau khi Tào Thành Nghị mắt tiễn An Tử Yến đi, mới nhìn đồ ăn ở đối diện hầu như chưa động vào và đôi đũa gãy làm hai, lúc trước ấn tượng của mình đối với tình cảm bọn họ là, Mạch Đinh nhất định là người yêu nhiều hơn, nhất định là người bỏ ra nhiều nhất, bây giờ Tào Thành Nghị cảm thấy mình nên thay đổi ấn tượng này, anh ta thật sự không ngờ tới, An Tử Yến sẽ vì Mạch Đinh làm đến trình độ này. Rõ ràng do An Tử Yến chính miệng đến làm rõ càng khiến người ta tin phục, anh liền nói mấy lời ngay cả ma quỷ cũng cảm thấy tàn nhẫn, nhưng anh lại giao cho Mạch Đinh đi làm rõ, ai cũng biết, lời tàn nhẫn, người nghe sẽ đau hơn người nói rất nhiều, rất nhiều, anh không chỉ thực hiện nguyện vọng của Mạch Đinh, mà còn đang trong quá trình thực hiện, đem tổn thương của Mạch Đinh giảm đến thấp nhất.
Phát triển của sự việc thuận lợi hơn so với Mạch Đinh nghĩ, An Tố là chị của An Tử Yến, không quản như thế nào kiểm chứng cũng không sao, thái độ An Tố cũng không thể không khiến người ta tin phục, thế là chuyện hai người bị phát hiện bởi vì tầng quan hệ này mà trở nên hợp tình hợp lý, lại cộng thêm giúp đỡ của Vương tổng, chân tướng bị che giấu dưới mặt nước lại dần dần chìm vào trong nước. so với cái này, một tin tức khác càng hấp dẫn hơn, đó chính là bạn gái vẫn luôn không chịu lộ mặt của An Tử Yến vậy mà là một phụ nữ có chồng, mấy người nhàm chán lại bắt đầu công kích người bạn gái bí mật đó, không đủ mất mặt, hồ ly tinh...con người, không phải bản thân, bọn họ cái gì cũng có thể công kích.
“Thật không hiểu, thích ai, lựa chọn cùng ai ở bên nhau rõ ràng là chuyện hai người, không có làm hại đến ai, không có ảnh hưởng đến ai, tại sao bọn họ lại thích can thiệp chứ?” mấy ngày nay Mạch Đinh đã có thể yên tĩnh làm việc đột nhiên nói, Quách Bình cười cười: “Cậu dùng quan niệm của bản thân đi nghĩ của người khác đương nhiên không hiểu, làm một so sáng đơn giản, nếu như cậu hỏi người ta tại sao thích chiến tranh, cũng sẽ có người hỏi cậu tại sao không thích chiến tranh.” Lý luận của anh ta Mạch Đinh như hiểu như không.
“Mạch Đinhh, dạ tiệc đêm nay cậu không cần tham gia.” An Tử Yến nói.
“Tại sao?”
“Cậu chỉ cần làm theo.”
“Vâng.”
Còn có một chuyện là Mạch Đinh không hiểu, quan hệ của bọn họ đã được che giấu, cậu bây giờ xem như là bạn trai của chị An Tử Yến, không cần cố ý làm ra dáng vẻ không quen cũng không sao rồi mà. Nhưng An Tử Yến ở công ty triệt để thành cấp trên của cậu, nói chuyện đều là công việc, dùng khuôn mặt không cảm xúc nói chuyện nghiêm túc, Mạch Đinh đã nói qua vô số lần muốn An Tử Yến ở công ty phải đơn thuần xem mình như cấp dưới, đừng động tay động chân, đừng chơi ác, nhưng bây giờ Mạch Đinh lại hối hận rồi, cậu cho rằng An Tử Yến mãi mãi làm không được nên mới nói như vậy, ai ngờ anh ấy lại làm được.
“Đi cùng tôi qua công ty bên kia.”
“Được.” Mạch Đinh lật tìm tài liệu cần mang rồi chạy chậm theo sau An Tử Yến, trong thang máy đã có người của bộ phận kinh doanh, trong đó có người công kích Mạch Đinh, có người mắng khó nghe nhất, bây giờ lại giống như cái gì cũng không xảy ra trở thành quan hệ đồng nghiệp như trước, An Tử Yến dựa gần vách thang máy lật văn kiện, mấy người kia trêu chọc Mạch Đinh: “Xem thường cậu rồi, vậy mà cùng chị của giám đốc An ở bên nhau, còn là người đẹp.”
“Cũng được.”
“Đây gọi là cũng được? Bên nhau bao lâu rồi?”
“Vài năm rồi.”
“Vậy hai người tình cảm xem ra vẫn tốt như vậy, xem ra cậu rất thích cô ấy.”
“Vâng, là rất thích.”
“Chuẩn bị kết hôn chưa?”
“Sắp rồi.” Mạch Đinh tùy tiện đáp ứng.
“Đến lúc đó đừng quên mời chúng tôi.”
An Tử Yến lật một trang văn kiện, nhẹ nhíu mày: “Yên lặng chút cho tôi.”
“Xin lỗi, xin lỗi, giám đốc An, làm phiền anh làm việc rồi.” đến lầu bốn bọn họ toàn bộ đi ra, giữa hai người trở nên trầm mặc, thang máy lại lần nữa mở ra, lại lần nữa đóng lại, không bao lâu, cửa xe mở ra, lại đóng lại. Mạch Đinh cài dây an toàn, cẩn thận nói: “Lúc nãy mấy lời kia chẳng qua là nói lung tung, bởi vì bọn họ hỏi như vậy, mới...”
“Có gì đáng giải thích.” Là An Tử Yến tự mình đem sự việc chuyển đến hướng đó, phát hỏa với Mạch Đinh nói thế nào cũng không được, nhưng phiền táo của anh không cách nào dựa vào suy nghĩ lí trí được. hai người trong xe lại trầm mặc, Mạch Đinh nhìn ra ngoài cửa sổ, An Tử Yến một tay cầm vô lăng, một tay kia đặt bên môi.
“Ở bên đó vẫn quen chứ?”
“Ừ.”
Chủ đề lại đứt, giữa mình và An Tử Yến lúc nào lại trở nên không có gì để nói, chẳng qua tạm thời không ở chung lẽ nào lại có cảm giác xã lạ? Loại chuyện này làm sao có thể!
“Em tại sao tối nay không cần đi dạ tiệc?” Mạch Đinh lại lần nữa cẩn thận hỏi, An Tử Yến nhìn cậu một cái: “Vẫn chưa tiếp nhận giáo huấn lần trước?” lần trước là lần nào, Mạch Đinh cố gắng nhớ lại, nhớ đến trò đùa ác lần đó, An Tử Yến kêu mình đừng đi, mình lại cứ đi, kết quả...nghe thấy An Tử Yến nhắc đến nhẹ nhàng, Mạch Đinh thở ra: “Anh còn không ngại nói, chỉ cần nhớ đến liền một bụng lửa.”
“Là em muốn hỏi.”
“Em đương nhiên sẽ tò mò, đúng rồi, chú An biết chuyện đợt trước xảy ra không?”
“Sao em không tự đi hỏi.”
“Em không có dũng khí đó!”
“Đi bên kia bàn xong chuyện thì trực tiếp về nhà.”
“Em biết rồi, không cần nhấn mạnh, em sẽ không đi.”
Có lẽ hình thức mới sống chung với An Tử Yến như vậy, Mạch Đinh vẫn không thể quen, nhưng cậu không thể muốn như này lại muốn như kia, nguyện vọng của cậu An Tử Yến thay cậu thực hiện, lại nói không hài lòng, mình cũng sẽ chán ghét mình. Ngón tay Mạch Đinh nghịch khóa xe: “Ở công ty tuy rằng hơi...”
“Anh không muốn lại có nguy hiểm bị phát hiện.” An Tử Yến ngừng xe. Anh không phải là người như vậy, rõ ràng vẫn luôn ngang bướng và tùy tiện, Mạch Đinh thử vừa mở dây an toàn vừa hỏi: “Là vì em sao?” đây là xe công ty, khóa dây an toàn có chút vấn đề, cậu làm sao cũng mở không ra. An Tử Yến nghiêng người lại gần, quần áo hai người cọ vào nhau, hô hấp đan xen, tay anh chạm qua thân thể Mạch Đinh, đầu anh dựa lại gần ngực Mạch Đinh, khiến Mạch Đinh không phân rõ âm thanh là từ trong miệng An Tử Yến phát ra hay là từ tim mình phát ra: “Ngoại trừ em còn có thể là ai.” Câu này phải làm sao đi cảm giác, An Tử Yến vì mình làm thỏa hiệp, là muốn vui vẻ hét chói tai hay là gào thét đau khổ. Tay anh vừa dùng sức, dây an toàn mở ta, An Tử Yến đang tính thẳng người dậy, lại bị Mạch Đinh ôm lấy: “An Tử Yến, ôm em, ôm em ngay bây giờ.”
An Tử Yến không tiếng động hôn Mạch Đinh, ghế xe ngã về sau đến cực hạn, đầu lưỡi bọn họ giao nhau nóng bỏng, hô hấp trở nên vội vã, động tác trên tay anh, phản ứng dục vọng của anh, mở khóa quần rồi kéo quần xuống, một cái liền kéo quần Mạch Đinh đến gối, không gian chật hẹp khiến hai người dán sát vào nhau, An Tử Yến nhẹ cắn môi dưới Mạch Đinh, đem cậu ôm chặt lại.
Ngón tay Mạch Đinh sờ mặt An Tử Yến, gương mặt đẹp trai nói không nên lời đó chỉ có ở trong vẻ mặt này mới là rõ ràng nhất: “Em và chị như vậy quả nhiên vẫn là khó chịu sao.” Sự thâm nhập và đáp án của An Tử Yến cùng lúc: “Anh không muốn gạt em, cũng không muốn nói thật.” anh ở nơi sâu nhất của cậu ngừng vài giây, lại rút ra quá nửa, lại tiến vào nơi sâu nhất: “Cho nên, đừng hỏi, Mạch Đinh.” Cậu nhẹ nhàng ừ một tiếng, túm chặt lưng An Tử Yến. cho dù kêu cậu hỏi, cậu cũng không dám hỏi, nếu như hỏi An Tử Yến tại sao phải đi đến bước này, Mạch Đinh vậy mà lại có chút lo sợ nghe thấy đáp án của An Tử Yến là vì mình.
Tại sao chuyện mình vì An Tử yến làm và chuyện An Tử Yến vì mình làm chỉ cần so sánh, thì sẽ trở thành không đáng kể. rất muốn nói Mạch Đinh biết, cũng không phải không đáng kể, bởi vì là yêu anh ấy, cho nên cậu sợ chỉ là chuyện nhỏ bé làm vì cậu cũng sẽ bị phóng to vô hạn.
Quần bây giờ chỉ treo trên một chân, một trần kia trống không quấn lấy chân An Tử Yến, tay ấn cửa sổ xe, cảm giác quá cường liệt đem tất cả khát cầu đều ép ra, chỉ là hơi phát ra một chút rên rĩ, vang vọng lại trong xe. Bên dưới đang căng chặt, Mạch Đinh thở hổn hển cắn áo khoác của An Tử Yến, đùi trong đang phát nhiệt, một tay cậu áp lên bụng dưới An Tử Yến, ở đó cũng đang phát nhiệt, chầm chậm di chuyển lên, cuối cùng đến vị trí trái tim, ngón tay cậu chạm đến vết tích mình đã dùng dao gây ra cho An Tử Yến. thế tục không tổn thương được An Tử Yến, vẫn luôn gây tổn thương cho An Tử Yến là mình, ý niệm đáng sợ này vụt qua trong ngực cậu, hạ thân cậu dùn tuoàn lực nghênh hợp An Tử Yến, tiếng rên rĩ to hơn, điên cuồng ôm chặt lấy An Tử Yến, cho đến khi đầu óc trở nên một mảnh trống rỗng.
Chúng ta không thể sống như vậy, chỉ có anh và em, không gian ở đây quá chật hẹp, không cách nào tồn tại, cuối cùng vẫn là mở cánh cửa đó, mở cái hộp Pandora.
Bàn xong chuyện, An Tử Yến rời đi trước, Mạch Đinh tính về thẳng nhà phát hiện điện thoại rơi ở trong phòng làm việc, đành phải chầm chậm ngồi xe bus về công ty. Trong bộ phận xã hội trống không, một bóng người cũng không có, ngoại trừ mình bọn họ đều ở trên lầu, dạ tiệc lần này có gì đặc biệt sao, hay là đi lên xem xem, chỉ cần nhìn một cái rồi đi, An Tử Yến càng không nói rõ nguyên nhân, Mạch Đinh càng muốn biết.
Thang máy đến tầng trên cùng, Mạch Đinh mở cửa ra, bên trong giống một thế giới phồn hoa như cũ, Quan Châu đứng ở bên cửa nhìn thấy Mạch Đinh cũng không kinh ngạc, chỉ là ngăn cản đường đi của cậu: “Mạch Đinh, đi về trước đi.”
“Tôi chỉ xem một chút, một chút mà thôi, An Tử Yến ở đâu.”
“Anh ấy vẫn chưa đến.”
“Chưa đến? Nhưng anh ấy phải đến công ty từ sớm rồi mới đúng, kỳ lạ, cũng không có gì khác, An Tử Yến tại sao không muốn tôi lên, đây đối với bộ phận quan hệ xã hội chúng ta cũng là công việc quan trọng, sao lại kêu tôi...” không còn tiếng của Mạch Đinh.
Vẻ mặt Quan Châu mang theo bất đắc dĩ, cậu biết Mạch Đinh nhìn thấy rồi: “Tuy rằng sự việc tạm thời che giấu được, có điều nếu đã muốn làm thì làm cho triệt để một chút, để khách hàng, giám đốc, các lão tổng khác đều không nói được gì, chỉ là làm dáng như vậy thôi, cho nên giám đốc An không muốn để cậu nhìn thấy, đây cũng là chủ ý của tôi đưa ra.” Quan Châu đem gì nên đổ thì đổ lên người mình, lời của cậu Mạch Đinh nghe vào, thật sự nghe vào, đây chẳng qua lại là một màn kịch, nếu như là Bạch Tiểu Tư, Ellen...Mạch Đinh có lẽ sẽ không có kinh ngạc trong lòng, nhưng...
Người con gái giữ lấy An Tử Yến là ai, Mạch Đinh chưa bao giờ gặp qua, chỉ sợ đó là một khuôn mặt vừa gặp sẽ không thể quên, cô ta quá đẹp, Mạch Đinh chưa từng gặp qua gương mặt đẹp như vậy. cho rằng ông trời đối với An Tử Yến quá bất công, hóa ra ông trời không chỉ bất công đối với nam, đối với nữ cũng như vậy, cả một đại sảnh dường như chỉ có tướng mạo của An Tử Yến có thể xứng với cô ta. Không cần nói, không cần giải thích, khiến người ta vừa nhìn liền có cảm giác cô ta là bạn gái An Tử Yến, khiến người ta vừa nhìn liền sẽ nhận định bên cạnh An Tử Yến có phụ nữ như vậy làm sao có thể chọn đàn ông.
Cô gái nhạy bén cảm nhận được ánh nhìn quay đầu qua, đụng phải ánh mắt của Mạch Đinh, khóe miệng cô nhếch lên một nụ cười lạnh, cười nhạo mình, cô gái buông cánh tay An Tử Yến trực tiếp đi về phía Mạch Đinh, chất lỏng màu đỏ trong ly đế cao sóng sánh, đôi môi đỏ của cô thỉnh thoảng sẽ lộ ra răng nanh, Mạch Đinh lùi về sau một bước, trên người cô có cùng loại khí trường như An Tử Yến.
“Là Mạch Đinh? Tôi còn cho rằng cậu được người bảo vệ không cho đến.” giọng của cô quyến rũ như vậy, An Tử Yến chỉ đến chậm cô gái một bước: “Anh không phải kêu em đừng tới rồi.” cho nên sắp xếp làm như vậy là bởi v ì có thể quyết định Mạch Đinh đi hay ở là mấy vị lão tổng, mà lão tổng càng coi trọng khách hàng, cho nên dạ tiệc này mới là quan trọng nhất. An Tử Yến tốn không ít công sức mới đem cô gái này mời đến, anh chỉ không ngờ đến chính là bị Mạch Đinh nhìn thấy, anh thật ra đã sớm mệt mỏi với tất cả, nhưng thứ Mạch Đinh muốn chỉ có một con đường để chọn, chính là xóa đi quan hệ hai người.
Quý tổng và Vương tổng đi qua, ánh mắt Quý tổng rất bình thường, là loại ánh mắt nhìn người bình thường mà Mạch Đinh cần: “Mấy ngày trước mấy người kia nói chuyện lung tung trong công ty khiến chúng tôi cũng hiểu lầm theo, không ngờ tới giám đốc An vậy mà lại giấu đại mỹ nhân như vậy, còn nói cậu và đàn ông ở bên nhau, quả thật là hoang đường! xem ra phải hảo hảo chỉnh đốn lại kỷ luật của công ty, thiếu chút nữa để mấy người kia đem hình tượng của bộ phận quan hệ xã hội, hình tượng của công ty đều phá hủy rồi.” cô gái khoác bả vai An Tử Yến: “Vậy công ty các người khó tránh khỏi quá yếu ớt rồi, giám đốc bộ phận quan hệ xã hội giả như cùng đàn ông ở bên nhau thật thì có thể đem hình tượng công ty các người hủy đi?” mỹ nữ ở phương diện này có ưu thế, cho dù lời cô nói mang theo châm chọc, nhưng giám đốc Quý cũng không tức giận: “Haha, nói cũng phải, tôi quả thật hơi khoa trương rồi, có điều nhiều ít cũng sẽ có ảnh hưởng, không thể chấp nhận chuyện này suy cho cùng chiếm đa số, ai biết bọn họ sẽ nói gì để phá hủy công ty, bởi vì một người nếu như bị phủ lên danh xưng công ty đồng tính, vậy thì tổn thất rất lớn.”
Cô gái hai tay ôm cổ An Tử Yến: “Nghe lời Quý tổng mấy anh nói, khiến em nghĩ...”
“Em cái gì cũng đừng nghĩ.”
“Vậy thì buồn chán lắm.” cô kiễng chân lên nói gì đó với An Tử Yến, môi dường như chạm đến lỗ tai An Tử Yến, hành động quá thân mật này khiến Mạch Đinh cuối cùng nhớ lại cảm giác chua xót đến quặn thắt tim. An Tử Yến hôm đó chính là ôm cảm nhận như vậy mà nhìn mình và An Tố, là giả, là diễn xuất, rất rõ ràng, lồng ngực lại khó chịu đến ngay cả hít thở cũng khó khăn, lúc mình một mặt nhẹ nhàng cùng người khác nói chuyện mình và An Tố, An Tử Yến vẫn phải như không có gì cùng mình bàn bạc, anh lại thế nào hít thở. Mới cảm nhận được, An Tử Yến không quản là trò đùa ác cũng được, trường hợp gì cũng được, chưa bao giờ cậu nghĩ anh sẽ giống như mình nói ra không thích đàn ông, cảm thấy loại tình cảm này rất buồn cười, mà mình vì che giấu quan hệ hai người, đã từng nói với người khác bao nhiêu lần, An Tử Yến sẽ không nói dối, mình nói dối vô số lần. tính ra, là ai tàn nhẫn hơn.
Vương tổng hừ nhẹ một tiếng: “Tử Yến, tôi dẫn cậu đi gặp lão tổng công ty khác, giới thiệu cho cậu làm quen.” An Tử Yến nhìn Mạch Đinh một cái: “Đi về.” Mạch Đinh trầm mặc nhìn anh rời đi, cậu muốn kêu anh lại, há miệng ra lại không nói được tên An Tử Yến ra.
“Tôi nghĩ tôi nên đi về.” màn kịch này Mạch Đinh thật sự không cách nào xem đến cuối cùng.
“Trước khi về...” cô gái đi về trước hai bước, tay vói vào cổ áo Mạch Đinh, lôi ra thứ Mạch Đinh đeo trên cổ, móc vào tay: “Cái này đưa tôi, tuy rằng là diễn kịch, đeo trên ngón tay vô danh của tôi càng dễ khiến mọi người tin tưởng không phải sao?” trong ngữ khí của cô là đậm đặc khiêu khích, tay Mạch Đinh vội vàng túm lấy không chịu buông ra, cậu dùng sức lắc đầu: “Không được, cái này không được.” đem nhẫn cưới của mình đeo trên tay vô danh của người khác, Mạch Đinh làm sao có thể chấp nhận.
“Tại sao không được, đây là vì cậu, cậu không phải cái gì cũng không thể bỏ ra được sao?”
“Tôi bỏ ra được cái gì! Lựa chọn một hình thức cuộc sống dễ dàng không phải điều tự nhiên sao, tôi cứ nhất định phải tuyên chiến với thế tục sao? Cứ nhất định muốn đi miễn cưỡng chấp nhận người khác sỉ nhục tôi sao? Cứ nhất định không thể bình bình ổn ổn chỉ có biết lẫn nhau là đủ rồi? cô căn bản không hiểu, cô làm sao có thể hiểu cảm giác một câu lại một câu, một lần lại một lần, mấy người đó, căn bản không đem tôi xem như người bình thường, căn bản không đem tình cảm của tôi xem như tình cảm bình thường, tôi nói rách cả họng, khàn cả giọng, muốn chứng minh với người ta, kết quả thì sao, vẫn là như vậy, thế tục vẫn là như vậy!”
Cô gái tay dùng sức, dây chuyền đứt: “Vậy thì bỏ cuộc là được.” lời của cô quá lạnh lùng, không có trách nhiệm, chỉ là khẩu khí không đau không ngứa.
“Tôi không bỏ cuộc, tôi tại sao phải bỏ cuộc!”
“Bỏ cuộc không được, cũng không kiên định được nữa, vậy cậu định sau này làm sao, vẫn mãi chơi trò chơi như con nít sao?”
“Cô trải qua chuyện tôi đã trải qua sao, dựa vào cái gì chỉ trích tôi?”
Cô gái nghịch chiếc nhẫn trong tay cười lạnh: “Tôi chỉ là nhắc ra vấn đề, liên quan gì tôi, tôi chỉ trích cậu làm gì.”
Rốt cuộc là đang làm gì, trăm phương ngàn kế muốn che giấu, muốn tạm thời trốn tránh xã hội, kiên cường đã từ từ đổ vỡ, nguyện vọng đưa ra An Tử Yến làm được rồi, trong công ty không có lời nào chế nhạo, mỉa mai, cũng không có bầu không khí đè ép, tất cả ở công ty trở lại bình ổn như thường, đây rõ ràng chính là Mạch Đinh muốn thực hiện, kết quả thì sao, cuộc sống và tình cảm của mình lại thành một đống rắc rối. An Tử Yến đã mấy ngày không về nhà, khoảng cách hai người càng kéo càng xa, trở thành bên cạnh mình có một cô gái, bên cạnh An Tử Yến có một cô gái, đây tính là tình tiết gì chứ, mỗi lần lo lắng người khác nhìn ra mình thường dùng phụ nữ đến làm lá chắn che giấu tình cảm thật sự, hành độnh như vậy giống như tự tay mình tát vào tình cảm chính mình.
Hóa ra như vậy, hóa ra là như vậy, muốn cuộc sống trở nên yên tĩnh bình thường, muốn mấy người kia dùng ánh mắt nhìn người bình thường nhìn mình, chỉ có duy nhất một lựa chọn, đó chính là hy sinh tình cảm bản thân, cùng mấy người đó giống nhau, lựa chọn phụ nữ.
Nhưng em chỉ cần có thể cảm nhận được hơi thở của anh, thì sẽ cảm thấy căn bản không bỏ cuộc được, nhưng vẫn có thể kiên định một chút. Chúng ta đau thương nhiều như vậy, chúng ta rõ ràng chỉ thiếu một kết cục, vì sao lại rơi vào con đường chông gai này, vì sao em luôn không nắm chặt tay anh. Vậy em không cần yên tĩnh nữa, không cần mấy người đó xem em như người bình thường mà nhìn, không càng càng lúc càng nhiều lời nói dối tổn thương anh, không cần bất cứ cô gái nào, không cần người đàn ông khác, em chỉ cần kết cục của chúng ta.