Đến tận chiều tối thì nó được Bảo đưa tới một nhà hàng lớn rất sang trọng, nó hơi ngỡ ngàng sao tự dưng hôm nay Cậu ta lại mời nó đến đây. 2 người đi vào một căn phòng tráng lệ, có một chiếc bàn dài, trên bàn có đầy đồ ăn và có 2 cây nến to. Ngồi xuống ghế nó bắt đầu hỏi cho ra lẽ:
-Sao tự dưng hôm nay lại mời tui vào đây?_nó chống nạnh nói.
-không nhớ hôm nay là ngày gì sao?_Bảo hơi nhíu mày nói.
-không _nó trả lời cụt ngủn.
-sinh nhật Vy _Bảo nở nụ cười nói.
-ủa hôm nay á hả?_nó vẫn còn hơi nghi hoặc, sinh nhật nó mà nó còn không nhớ lẽ nào Bảo nhớ.
(Tác giả: thiệt là hết nói với Vy tỷ mà, sinh nhật mình mà cũng chẳng nhớ)
-ừm_Bảo gật nhẹ đầu nói.
-Bảo đúng là bạn tốt nhất của tui mà _ nó chạy tới chỗ của Bảo đang ngồi và ôm cậu một cách thắm thiết khiến cậu đơ ra trong giây lát. có nhiêu đó mà nó xúc động đến thế sao? Hazzz đúng là trẻ con quá mà. Bảo thở dài ngao ngán với nó,trống tim cậu đập liên hồi, nó ( trái tim ấy nhá) đang vui mừng sao?. Nó cảm thấy mình hình như mất hết hình tượng nên đã buông Bảo ra, đỏ mặt thẹn thùng rồi chạy thật nhanh về ghế của mình, may mà ở đây là phòng riêng của khách VIP không thì nó nhục chết, không biết tìm đâu ra cái lỗ mà chốn. Nó vừa ăn vừa cười rất vui, dù cho hồi lúc trưa nó đã ăn gần như bể bụng người ta ăn là để sống còn nó thì sống là để ăn.
Ăn uống no nê Bảo dẫn nó đi vào khu mua sắm ở trung tâm thành phố và mua đồ cho nó, 2 người đi vào khu mua sắm thì đã thu hút được rất nhiều ánh mắt nhìn, Bảo nắm tay nó kéo thật nhanh và trong.Lựa cho nó đủ thứ đồ, nào là váy ngắn, quần jean, áo cotton,.....giày dép,.....:
-đi thay cái này đi _ bảo đưa cho nó một chiếc váy màu xanh dương rất đẹp, cổ áo chữ V, ở ngay eo có một chiếc nơ màu đỏ cực xinh, váy dài ngang gối.
-mình đâu thích váy đâu mà mua?_Nó chu mỏ nói với Cậu.
-nhanh _ Bảo ra lệnh.
Nó đành lẹt đẹt đi vào phòng và thay, một lát sau nó bước ra với một bộ dạng vô cùng khác lúc nãy, nếu lúc nãy nó là một cô nàng cá tính thì bây giờ nó lại là một cô gái thục nữ dịu dàng mắt thẩm mĩ của cậu quả là rất tốt a.
Cậu nhìn nó say đắm như không muốn rời mắt, nó cảm thấy ánh nhìn của Bảo hơi nhó chịu nên liền lên tiếng:
-đẹp lắm sao mà cậu nhìn? Tớ cảm thấy hơi khó chịu khi mặc nó _ nó
-đẹp mà, lấy cho tôi bộ này và 7 bộ kia luôn _ bảo nói lớn.
-Bộ đợt này về trúng số hả Bảo?_nó nghi ngờ hỏi.
-đâu có _bảo
-sao mà rãnh tiền quá vậy?_nó
-cấm hỏi nhiều về thôi, tối rồi _Bảo nói rồi nắm tay nó kéo đến chỗ bán giày, nó nhìn mà lóa cả mắt, trời ơi giày gì đâu mà đẹp thế không biết, nó nhìn mà muốn rõ cả dãi, Bảo và nó cùng nhau lựa, nó lựa cả 5-6 đôi, đôi nào cũng đẹp hết, 1 đôi màu đỏ, 2 đôi màu xám và 3 đôi màu đen, xong nó và cậu lại lượn vòng sang bên chỗ bán quần, Bảo lấy nào là quần jean da, rồi quần leggi,.....Đến tận 9 giờ thì nó muốn về nêncậu lái chiếc mui trần màu đỏ chở nó về nhà, trước khi vào nhà nó còn tạm biệt Bảo xong mới vào nhà nữa. Bảo vừa khuất dạng thì một giọng nói vang lên:
-Mới đi đâu về?_ giọng nói trầm thấp nhưng mang đầy hàn khí quay quanh, dù bây giờ là mùa hè nhưng nó vẫn cảm thấy lạnh
----------------------------------------------
YEAH xong
Đến tận chiều tối thì nó được Bảo đưa tới một nhà hàng lớn rất sang trọng, nó hơi ngỡ ngàng sao tự dưng hôm nay Cậu ta lại mời nó đến đây. người đi vào một căn phòng tráng lệ, có một chiếc bàn dài, trên bàn có đầy đồ ăn và có cây nến to. Ngồi xuống ghế nó bắt đầu hỏi cho ra lẽ:
-Sao tự dưng hôm nay lại mời tui vào đây?_nó chống nạnh nói.
-không nhớ hôm nay là ngày gì sao?_Bảo hơi nhíu mày nói.
-không _nó trả lời cụt ngủn.
-sinh nhật Vy _Bảo nở nụ cười nói.
-ủa hôm nay á hả?_nó vẫn còn hơi nghi hoặc, sinh nhật nó mà nó còn không nhớ lẽ nào Bảo nhớ.
(Tác giả: thiệt là hết nói với Vy tỷ mà, sinh nhật mình mà cũng chẳng nhớ)
-ừm_Bảo gật nhẹ đầu nói.
-Bảo đúng là bạn tốt nhất của tui mà _ nó chạy tới chỗ của Bảo đang ngồi và ôm cậu một cách thắm thiết khiến cậu đơ ra trong giây lát. có nhiêu đó mà nó xúc động đến thế sao? Hazzz đúng là trẻ con quá mà. Bảo thở dài ngao ngán với nó,trống tim cậu đập liên hồi, nó ( trái tim ấy nhá) đang vui mừng sao?. Nó cảm thấy mình hình như mất hết hình tượng nên đã buông Bảo ra, đỏ mặt thẹn thùng rồi chạy thật nhanh về ghế của mình, may mà ở đây là phòng riêng của khách VIP không thì nó nhục chết, không biết tìm đâu ra cái lỗ mà chốn. Nó vừa ăn vừa cười rất vui, dù cho hồi lúc trưa nó đã ăn gần như bể bụng người ta ăn là để sống còn nó thì sống là để ăn.
Ăn uống no nê Bảo dẫn nó đi vào khu mua sắm ở trung tâm thành phố và mua đồ cho nó, người đi vào khu mua sắm thì đã thu hút được rất nhiều ánh mắt nhìn, Bảo nắm tay nó kéo thật nhanh và trong.Lựa cho nó đủ thứ đồ, nào là váy ngắn, quần jean, áo cotton,.....giày dép,.....:
-đi thay cái này đi _ bảo đưa cho nó một chiếc váy màu xanh dương rất đẹp, cổ áo chữ V, ở ngay eo có một chiếc nơ màu đỏ cực xinh, váy dài ngang gối.
-mình đâu thích váy đâu mà mua?_Nó chu mỏ nói với Cậu.
-nhanh _ Bảo ra lệnh.
Nó đành lẹt đẹt đi vào phòng và thay, một lát sau nó bước ra với một bộ dạng vô cùng khác lúc nãy, nếu lúc nãy nó là một cô nàng cá tính thì bây giờ nó lại là một cô gái thục nữ dịu dàng mắt thẩm mĩ của cậu quả là rất tốt a.
Cậu nhìn nó say đắm như không muốn rời mắt, nó cảm thấy ánh nhìn của Bảo hơi nhó chịu nên liền lên tiếng:
-đẹp lắm sao mà cậu nhìn? Tớ cảm thấy hơi khó chịu khi mặc nó _ nó
-đẹp mà, lấy cho tôi bộ này và bộ kia luôn _ bảo nói lớn.
-Bộ đợt này về trúng số hả Bảo?_nó nghi ngờ hỏi.
-đâu có _bảo
-sao mà rãnh tiền quá vậy?_nó
-cấm hỏi nhiều về thôi, tối rồi _Bảo nói rồi nắm tay nó kéo đến chỗ bán giày, nó nhìn mà lóa cả mắt, trời ơi giày gì đâu mà đẹp thế không biết, nó nhìn mà muốn rõ cả dãi, Bảo và nó cùng nhau lựa, nó lựa cả - đôi, đôi nào cũng đẹp hết, đôi màu đỏ, đôi màu xám và đôi màu đen, xong nó và cậu lại lượn vòng sang bên chỗ bán quần, Bảo lấy nào là quần jean da, rồi quần leggi,.....Đến tận giờ thì nó muốn về nêncậu lái chiếc mui trần màu đỏ chở nó về nhà, trước khi vào nhà nó còn tạm biệt Bảo xong mới vào nhà nữa. Bảo vừa khuất dạng thì một giọng nói vang lên:
-Mới đi đâu về?_ giọng nói trầm thấp nhưng mang đầy hàn khí quay quanh, dù bây giờ là mùa hè nhưng nó vẫn cảm thấy lạnh
----------------------------------------------
YEAH xong