Tối đó dù cho là nó đã van xin nài nỉ mẹ như thế nào đi nữa vẫn bị mẹ Lâm lôi đi, nó là đứa con gái ghét nhất là mặc váy vậy mà mẹ nó lại bắt mặc váy mang giày cao gót đã vậy lại còn trang điểm nữa chứ! Nó hiện giờ khóc không ra nước mắt chỉ là đi coi mắt thôi mà mẹ có cần làm quá như vậy không. Sau màn trang điểm và chọn trang phục thì nó và mẹ lên xe,nhờ tài xế chở đến nhà hàng Kshi-kshi nhà hàng này thuộc kiểu Hàn quốc nên trang trí rất trang nhã và không cầu kì quá mức, tông màu chủ đạo là màu trắng, đi vào bên trong thì nó không khỏi trầm trồ khen ngợi cái nhà hàng này a , đèn chùm lấp lánh được làm bằng pha lê trắng, những họa tiết tinh tế làm nó hoa cả mắt, các lượt khách ra vào thì đông vô số kể, những âm thanh của bản nhạc được vang lên khiến cho con người nó như bay bổng làm sao, khách hàng ở đây chắc không phả là dạng bình thường đâu chắc cũng cỡ là đại gia hay triệu phú, hỏi qua mẹ nó thì một lần vào đây có thể có giá cỡ cả trăm triệu chứ chẳng vừa. Nó lê xác theo mẹ lên lầu 5, ở đây cũng là phòng VIP luôn ă, chỉ là coi mắt thôi mà có cần phải tốn kém như vậy không? Mẹ dẫn nó vô phòng, trong đó có 1 người phụ nữ dáng dấp tuyệt vời, mái tóc đen nhánh thân hình không thể chê vào đâu được, gương mặt tinh xảo nhưng không kém phần tinh xảo nhung nó nói mẹ nó đẹp sau khi nhìn qua người phụ nữ này thì nó không khỏi cảm thán 1 câu ''đúng là nhan sắc tuyệt mỹ'' , người phụ nữ đó cười tươi như hoa nhìn mẹ nó:
-a chị đến rồi!_vâng người đó không ai khác chính là người mà mẹ đã nói cô Kim bạn thân từ hồi còn đi học của mẹ.
-đây là con gái chị đó à? nhìn dễ thương quá đi!_cô Kim không khỏi tán thưởng về vẻ ngoài dễ thương của nó dù không xinh đẹp tuyệt mỹ nhưng lại khiến cho người khác nhìn vào lại thấy có thiện cảm vô cùng, cô Kim cũng không ngoại lệ.
-đúng rồi là nó đó chị _mẹ cười rạng rỡ nói.
-con chào cô _nó gật đầu chào cô Kim một cách kính cẩn.
-thôi con và mẹ ngồi đi!_cô Kim thân thiện nói.
-dạ _ nó gật đầu nói rồi đi vào chỗ để ngồi.
-ủa chị sao không thấy con trai chị vậy? thằng bé đi đâu rồi _mẹ Lâm
-à nó đi rửa tay tí nó ra chứ gì _ cô Kim
-ừm _ mẹ Lâm vừa dứt câu thì một bóng dáng lớn đi ra từ WC nam, sở hữu đôi mắt màu bạch kim, dáng người cao ráo khoát lên mình bộ quần áo phá cách: áo sơ mi đen tay ngắn với cổ áo màu trắng, quần jean đen nốt càng làm tăng vẻ quyến rũ cho người đàn ông này. Nó từ nảy tới giờ cứ ngơ ra như một con ngốc, nó vừa nhìn vào gương mặt của người đàn ông kia thì liền gục đâu xuống không dám ngóc đầu lên luôn.
-con làm gì mà lâu vậy? Để mẹ chờ từ nảy đến giờ...thật là..._Cô Kim tỏ vẻ không hài lòng cho lắm.
Người đàn ông đó đi đến chỗ ghế trống ngang nó và gần cô Kim.
-Chào _ Hắn nhếch mép cười
-a..Chào.._nó lắp bắp sau lời chào của người đàn ông khí thế bức người này.
-giớ thiệu với chị đây là con trai đọc nhất của tôi Hàn Hoài Phong _ cái tên nghe như sét đánh ngang tai nó, nó từ nảy đến giờ vẫn thầm cầu mong người này chỉ là giống với dung mạo của hắn thôi chứ đâu ngờ lại là hắn. Nó thầm oán than tại sao nó lại xui xẻo đến thế chứ? Không lẽ cuộc đời nó 1 lần nữa lật thêm trang mới sao? Không không nó không thể nào mà quên đi mối thù của anh nó được và ngay cả nỗi đau hắn đã gây cho nó được.
-à tôi cũng giới thiệu luôn đây là con gái thứ hai của tôi Lâm Tuyết Vy _ Mẹ Lâm
-Bác Lâm cho con hỏi bác có con cháu hay là đứa con gái nào khác tên là Lâm Tuyết Linh không a?_Hắn
-không con, bác chỉ có mỗi một đứa con gái tên Tuyết Vy thôi còn dòng họ con cháu thì cũng không có _ Mẹ Lâm nghĩ ngợi rồi nói.
-cám ơn bác _ Hắn lặng lẽ cười lạnh, thì ra là nó gạt hắn được nó rất giỏi để coi sau này hắn sẽ xử nó như thế nào!
@#$%^&*()_+@#$%^&*()
Sau một hồi huyên thuyên tâm sự thì Mẹ Lâm và cô Kim mới biết được là nó và hắn là chung công ty đã vậy còn là đối tác nữa chứ! hai người vui vô cùng cuối cùng họ đưa ra quyết định là sẽ cho nó và hắn quen nhau, khoảng 2 tuần nữa sau khi tìm hiểu thì sẽ cho kết hôn luôn do là 2 nhà muốn có một mối quan hệ mật thiết để thống nhất 2 công ty của 2 nhà và đúng đầu trong giới kinh doanh, sau khi ra về. 4 con người nhưng lại có những loại tâm trạng khác nhau rõ rệt mẹ Lâm vfa cô Kim thì vui vẻ vô đối, hắn thì trong lòng đang rộn ràng lên, còn về phía nó thì trong lòng đang gào khóc như mưa.
giờ phútDo hôm nay là chủ nhật mà ở công ty cũng không có hợp đồng gì nên nó cứ thế mà ngủ, đã lâu lắm rồi nó chưa được ngủ đã như vậy! Đang mơ màng trong giấc ngủ thì một tiếng hét thất thanh từ cửa phòng vang vọng đến:
-TUYẾT VY CON DẬY NGAY CHO MẸ!!!!!!_vâng chủ nhân của giọng nói đó chính là Mẹ Lâm.
Nó nằm trong phòng dù cho là đang trùm mềm kín đầu vậy mà vẫn nghe tiếng thất thanh đến như vậy nó thầm cảm tạ ông trời vì đã ''ban tặng'' cho mẹ Lâm một thanh giọng cực kì chất không thua gì con bò bị thọc tiết.
(tiểu thư lười: em méc mẹ chị nè!!!)
(Vy tỷ: không được méc, nếu mà méc mẹ chị , chị sẽ cắt tiết em! em biết tính chị mà?)
(tiểu thư lười: em hiểu mà! nên em sẽ không trực tiếp nói mà em sẽ gửi email qua cho mẹ Lâm...ple...ple..)
(Vy tỷ: em được lắm)
-MẸ ĐẾM TỪ ĐẾN MÀ CON VẪN KHÔNG CHỊU DẬY THÌ CON SẼ BIẾT ĐƯỢC LỢI HẠI CỦA CHỔI LÔNG GÀ!_mẹ Lâm hét lớn, nó nghe được mùi nguy hiểm cần kề nên liền chiu đầu ra khỏi chăn.
-MỘT....HAI....BA....BỐN...NĂ...
-con đi ra rồi nè mẹ _nó mặt ỉu xìu như bánh bao ngâm nước bật tung cửa nói.
-đi vệ sinh cá nhân nhanh lên thằng Phong đang đợi con dưới nhà kìa!_mẹ Lâm
-vậy thì mẹ cứ bảo với anh ta là con bận rồi đi _ nó
-không được _ mẹ Lâm để lại một câu xong thì đi xuống nhà dưới bỏ nó lại với hình tượng hoá đá với cái khẩu khí chết người này của mẹ Lâm. Nó đành ngậm ngùi đi vào trong vệ sinh cá nhân thôi! ở nhà này mẹ là người lớn nhất mà. Uể oải làm vệ sinh cá nhân thay quần áo xong thì nó lại lết cái thân tàn xuống nhà. Phòng khách hắn và ba mẹ đang ngồi uống trà nói chuyện với nhau. Khi vừa thấy bóng dáng nó thì mẹ Lâm lên tiếng:
-con mau xuống đây!Phong đới con từ nảy đến giờ rồi đó!_mẹ tỏ vẻ không vui.
-dạ_nó nói chữ ''dạ thôi mà lại dài ngàn cây số.
Tạm biệt cả nhà xong nó đỏng đảnh đi theo hắn, nhìn hắn với cặp mắt thù hằn đây sát khí kinh người.Vào trong xe mặt nó vẫn hầm hầm, hắn thấy vậy liền lên tiếng:
-tại sao giận?_hắn vẫn như ngày nào, nói chuyện không câu nào là đầy đủ đầu đuôi cả.
-thích thì giận _ nó phun ra chữ vừa ngắn gọn vừa xúc tích.
-hay là không muốn đi cùng?_hắn
-đúng _ nó không suy nghĩ liền nói.
-vì sao lại gạt tôi?_hắn
-......
-tại sao không nói chuyện?
-tôi không thích nói chuyện với cái đồ đáng ghét, và cũng chính là người hại cuộnc đời của tôi _ nó lạnh giọng nói.
-tại sao em lại nói như vậy?_hắn
-anh còn chối?_nó cười lạnh
-anh không chối _hắn
Nó im lặng, không khí trong xe dần trùn xuống, nó từ từ suy nghĩ lại, đúng vậy năm qua nó chưa từng điều tra về việc của anh nó mà chỉ toàn oán hậnvà đổ tất cả tội lỗi lên đầu hắn mà chưa từng nghĩ cho hắn lần nào cả, có lẽ nó đã quá ích kỷ cho bản thân mình rồi. Lén lấy điện thoại ra, nhắn một tin nhắn cho thuộc hạ của nó (quên nói với các bạn là nó vẫn là bang chủ ,nên nó vẫn quản lý và xử lý mọi việc ở bang và nó vẫn còn chìm đắm trong cái thế giới đầy rẫy nguy hiểm và máu me đó)
-tới nơi rồi _ nó đang miên mang trong suy nghĩ thì giọng nói thân thuộc của hắn vang lên, nó chợt tỉnh lại sau một hồi trầm tư. Nó ngơ ngác nhìn qua kính xe, một khu mua sắm nằm ở tại trung tâm thành phố rất rộng lớn, người ra vào phải nói là rất đông.
-Tại sao lại đưa tôi đến đây?_nó mặt vẫn lạnh như tờ nói.
-thích_hắn vẫn câu nói cũ.
Một câu nói khiến cho nó trở về khung cảnh của năm về trước khi nó vẫn là một cô học sinh cấp đang lon ton đến trường để nhập học ngày đầu tiên, chợt gặp một chàng trai đi xe đạp mà không nhìn đường đã tông vào nó khiến nó ngã nhào.....
Dẹp đi hồi ức nó lên tiếng:
-nhưng tôi không thích_nó
-nhưng là do mẹ vợ bảo anh đưa em đến đây _ hắn
-mẹ? ai cho anh gọi mẹ tôi là mẹ hả?_nó lửa giận đùng đùng bộc phát.
-gọi trước cho quen tuần nữa đường nào mà không gọi như vậy _ nói rồi hắn mở cửa xe ra cho nó, môi hắn nhếch lên một cong hoàn hảo làm cho bao cô gái ở gần đó gần mê như điếu đổ, nhưng đối với nó đó là một nụ cười khinh bỉ, nó khinh thường hắn dùng mọi thủ đoạn để nó thuộc về hắn, sự việc coi mắt kia tất cả là do hắn sắp đặt hết, lúc trong thâm tâm nó vừa vui mà cũng vừa đau khổ cảm xúc của nó lúc ấy vô cùng hổn loạn.
-anh giỏi lắm _ nó đi theo hắn trước những ánh mắt si mê của bao chàng trai, phải sau bao nhiêu năm nó từ một cô nàng lọ lem không mấy là xinh đẹp nhưng giờ đây nó đã khác xưa rất nhiều xinh đẹp hơn và còn giỏi giang hơn trước kia rất nhiều nên nó đã rất tự tin vào bản thân mình hơn nữa.
Vào trong shop, các cô nhân viên cúi đầu chào hắn và nó, hỏi ra mới biết nguyên cái trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố này là của hắn và còn rất nhiều khách sạn bệnh viện nữa....Hắn dẫn nó vào trong khu thử đồ cưới, nó thì vô cùng bực mình nhưng nó vừa muốn từ hôn nhưng lại vừa không muốn. Sau màn lựa váy cưới thì hắn đã lựa cho nó một chiếc áo cưới phải nói là rất tinh xảo và đẹp mắt động lòng người, chiếc váy có màu trắng tinh khôi như tuyết, kiểu áo váy cúp ngực, xung quanh phần áo váy được đính những viên spia trắng óng ánh nhìn nó lúc này như một thiên thần có cánh làm động lòng biết bao người ngay cả hắn cũng si mê không kém. Còn hắn thì khoác lên mình bộ áo vest màu xám trong hắn rất lịch lãm và phong độ, mấy cô nhân viên của shop nhìn hắn mà muốn dõ cả dãi, phải nói hắn là ''Tuyết sắc mỹ nam''. Hắn cũng hơi ngạc nhiên khi cho nó mặc chiếc váy cưới này phải nói là đẹp vô cùng làm tôn lên dáng vóc cao ráo m của nó nhìn nó hệt như một cô người mẫu. Nó và hắn đứng gần nhau làm cho những người xung quanh phải trầm trồ khen ngợi một đôi trai tài gái sắc người là chủ tịch của một tập đoàn lớn tầm cỡ châu Á còn một người là nhị tiểu thư của Lâm gia thật là xứng đôi vừa lứa.
Sau khi thử đồ cưới xong thì hắn và nó đi chụp hình cưới, mặt nó thì cứ quạo đeo khiến cho ông thợ chụp hình hơi bực, hắn thì cứ ân ân ái ái một cách tự nhiên còn nó thì luôn muốn né tránh, bất chợt khi chụp mấy tấm cuối hắn hôn nó một nụ hôn cuồng say, ông thợ chụp hình thấy vậy thì chụp lia chụp lịa. Thế là cũng xong màn chụp ảnh cưới, nó uể oải lết thay theo hắn lên xe:
-mệt chưa?_hắn quay sang nhìn nó
-mệt _ nó vẫn là không muốn nói nhiều với hắn.
-vậy thì chúng ta đi ăn đi _ hắn đưa ra ý kiến xong thì không cần đợi nó đồng ý mà phóng xe đi luôn.
Hắn chở nó đến một nhà hàng sang trọng, ăn uống xong thì hắn đưa nó về nhà với mama yêu dấu của nó, nó không nói không rằn đi ngay lên lầu đóng cửa cái rầm, và mở nguồn điện thoại lên thì thấy có tin nhắn từ bang gởi đến là vụ việc lúc sáng nó cần điều tra và kết quả là.........