Tối hôm đó
Hai đứa nó cùng nhau đi ra saan bay Tân Sơn Nhất để đi chuyến bay lúc 10h và đích đến của tụi nó là sân bay Inchoen. Ngồi trên máy bay mà nó có vẻ buồn bã, nó nhớ lúc còn ở bên hắn, thì nó và hắn từng đi chơi rất vui vẻ và thân thiết với nhau. Nhưng tất cả những kí ức đó sẽ chỉ còn là dĩ vãng, và cứ như thế vài giọt nước mắt chảy dài trên má nó. Nhỏ thấy vậy liền an ủi nó:
_ Mày quên thằng chó ( hơi nói bậy xíu) đó đi một Thằng khốn nạn nhưng nó ko đáng để mày yêu đâu_ Nhỏ an ủi nó
_ Tao biết rồi, nhưng yêu 1 người đâu phải nói quên là quên được. tao cần thời gian, và tao sẽ cố gắng để quên nó. _ Nó
Sau đó hai đứa nó ngủ thiếp đi. Vừa khi đáp xuống sân bay Inchoen thì hai đứa nó thở phào nhẹ nhõm. Nó và nhỏ ra cổng và thấy một người đàn ông cùng với chiếc xe hơi màu đen. Nó đoán chắc là ông chủ chỗ nó thuê nhà và đúng như vậy, ông ta chở nó và nhỏ về chỗ ở. Hai đứa nó cùng về phòng và sắp xếp đồ đạc. Vừa mở cửa phòng thì nó và nhỏ cùng bắt tay vào dọn dẹp nhà cửa, lúc đến khâu trang trí thì đứa nào cũng thích thú và lôi hết đồ nghề của mình ra trang trí. Nhìn đâu đâu cũng thấy toàn là hình của BTS, tụi nó lôi hết hình của BTS ra và dán tất cả lên tường. Và tụi nó mãn nguyện khi thấy tác phẩm của mình tạo ra, khi trang trí xong thì tụi nó nấu cơm ăn và tiếp tục công việc của mình.
Vì chỉ đủ tiền để thuê nhà và lo tiền vé máy bay nên, tụi nó ko có đủ tiền để tiếp tục đi học,nên hai đứa cùng nhau đi kiếm việc làm và khi nào có đủ điều kiện thì sẽ bắt đầu đi học lại. Sau khi ăn cơm xong tụi nó ra ngoài kiếm việc làm, vì sống sung sướng từ nhỏ nên nó chỉ mới đi được một chút là đã than vãn. Còn nhỏ thì gia đình nó cũng ko khá giả gì nên gặp chuyện như thế này là chuyện bình thường đối với nhỏ. Đúng lúc đó có một nhóm nhạc đường phố đang diễn trên vỉa hè, vì giọng hát của nó và nhỏ vốn đã rất hay rồi ( chắc là đo trời ban) nên hai đứa nó xin họ cho nó và nhỏ gia nhập nhóm. Thế là họ đã đồng ý cho nó và nhỏ gia nhập nhóm nên tụi nó có thể biểu diễn. Tới lượt hai đứa nó ra và hát một bài hát với lời nhạc rất là dễ thương và đáng yêu, vì giọng hát của nó và nhỏ quá hay nên tất cả mọi người đều chìm đắm vào giai điệu nhạc.
Đúng lúc đó có một người đàn ông ngồi trên một chiếc xe hơi đang dõi theo bọn nó suốt từ đầu đến lúc khi tụi nó kết thúc bản nhạc. Khi bài hát kết thúc thì bao nhiêu tiếng vỗ tay đều dành cho tụi nó và nhóm trưởng của ban nhạc đó còn nói
_ Tụi em hát hay quá, hát y như ca sĩ thiệt vậy _ Anh ấy nói
_ Cảm ơn anh _ Tụi nó vui vẻ đáp
Cảm ơn anh nhóm trưởng xong thì tụi nó ra về và lúc đó có một người đàn ông đi theo tụi nó, tụi nó giật mình quay lại khi nghe thấy tiếng vỗ tay của người đó dành cho tụi nó (ko có gì bậy bạ đau nhé)
Hai đứa nó cùng nhau đi ra saan bay Tân Sơn Nhất để đi chuyến bay lúc 10h và đích đến của tụi nó là sân bay Inchoen. Ngồi trên máy bay mà nó có vẻ buồn bã, nó nhớ lúc còn ở bên hắn, thì nó và hắn từng đi chơi rất vui vẻ và thân thiết với nhau. Nhưng tất cả những kí ức đó sẽ chỉ còn là dĩ vãng, và cứ như thế vài giọt nước mắt chảy dài trên má nó. Nhỏ thấy vậy liền an ủi nó:
_ Mày quên thằng chó ( hơi nói bậy xíu) đó đi một Thằng khốn nạn nhưng nó ko đáng để mày yêu đâu_ Nhỏ an ủi nó
_ Tao biết rồi, nhưng yêu 1 người đâu phải nói quên là quên được. tao cần thời gian, và tao sẽ cố gắng để quên nó. _ Nó
Sau đó hai đứa nó ngủ thiếp đi. Vừa khi đáp xuống sân bay Inchoen thì hai đứa nó thở phào nhẹ nhõm. Nó và nhỏ ra cổng và thấy một người đàn ông cùng với chiếc xe hơi màu đen. Nó đoán chắc là ông chủ chỗ nó thuê nhà và đúng như vậy, ông ta chở nó và nhỏ về chỗ ở. Hai đứa nó cùng về phòng và sắp xếp đồ đạc. Vừa mở cửa phòng thì nó và nhỏ cùng bắt tay vào dọn dẹp nhà cửa, lúc đến khâu trang trí thì đứa nào cũng thích thú và lôi hết đồ nghề của mình ra trang trí. Nhìn đâu đâu cũng thấy toàn là hình của BTS, tụi nó lôi hết hình của BTS ra và dán tất cả lên tường. Và tụi nó mãn nguyện khi thấy tác phẩm của mình tạo ra, khi trang trí xong thì tụi nó nấu cơm ăn và tiếp tục công việc của mình.
Vì chỉ đủ tiền để thuê nhà và lo tiền vé máy bay nên, tụi nó ko có đủ tiền để tiếp tục đi học,nên hai đứa cùng nhau đi kiếm việc làm và khi nào có đủ điều kiện thì sẽ bắt đầu đi học lại. Sau khi ăn cơm xong tụi nó ra ngoài kiếm việc làm, vì sống sung sướng từ nhỏ nên nó chỉ mới đi được một chút là đã than vãn. Còn nhỏ thì gia đình nó cũng ko khá giả gì nên gặp chuyện như thế này là chuyện bình thường đối với nhỏ. Đúng lúc đó có một nhóm nhạc đường phố đang diễn trên vỉa hè, vì giọng hát của nó và nhỏ vốn đã rất hay rồi ( chắc là đo trời ban) nên hai đứa nó xin họ cho nó và nhỏ gia nhập nhóm. Thế là họ đã đồng ý cho nó và nhỏ gia nhập nhóm nên tụi nó có thể biểu diễn. Tới lượt hai đứa nó ra và hát một bài hát với lời nhạc rất là dễ thương và đáng yêu, vì giọng hát của nó và nhỏ quá hay nên tất cả mọi người đều chìm đắm vào giai điệu nhạc.
Đúng lúc đó có một người đàn ông ngồi trên một chiếc xe hơi đang dõi theo bọn nó suốt từ đầu đến lúc khi tụi nó kết thúc bản nhạc. Khi bài hát kết thúc thì bao nhiêu tiếng vỗ tay đều dành cho tụi nó và nhóm trưởng của ban nhạc đó còn nói
_ Tụi em hát hay quá, hát y như ca sĩ thiệt vậy _ Anh ấy nói
_ Cảm ơn anh _ Tụi nó vui vẻ đáp
Cảm ơn anh nhóm trưởng xong thì tụi nó ra về và lúc đó có một người đàn ông đi theo tụi nó, tụi nó giật mình quay lại khi nghe thấy tiếng vỗ tay của người đó dành cho tụi nó (ko có gì bậy bạ đau nhé)