Đã được một tháng kể từ khi Harry cùng Draco dọn đến ngôi nhà mới của riêng hai người. Harry rất thích khu vườn ở sân sau, nơi có một bàn trà dưới mái hiên nhỏ để ngồi và ngắm nhìn thiên nhiên. Draco và Harry dành hầu hết thời gian để thư giãn và cho nhau, tất nhiên. Harry yêu mến ngôi nhà … hay đúng hơn là biệt thự Draco đã mua. Biệt thự rất lớn, đẹp và hoàn hảo cho một gia đình tương lai. Mẹ Narcissa thường xuyên ghé thăm, và chú Sirius thì đã đến gần như mỗi đêm cùng với chú Remus và họ sẽ ăn tối với gia đình Malfoy mới.
Vào một buổi chiều thứ bảy, Draco ôm Harry ngồi trên xích đu. Anh đặt một nụ hôn nhẹ trên trán Harry. “Anh vừa mới nhận được một đề nghị làm việc ngày hôm nay.”
Harry cười toe toét. ” Thật vậy sao? Ở đâu?”
“Ở Bộ Pháp Thuật, Harry.”
“Vâng, làm những gì?”
“Họ nghĩ rằng anh có thể làm một Thần Sáng bán thời gian.”
“Thật sao? Tuyệt vời, Dragon của em!”
Draco mỉm cười. “Anh biết là em sẽ rất vui mà, nhưng anh yêu cầu họ thay đổi giờ làm việc một chút, vì vậy anh sẽ không phải làm việc từ sáng đến khuya. Họ đã đồng ý với đề nghị của anh và đang chờ lời đồng ý từ anh.”
Harry trao cho anh một nụ hôn ngắn. “Đồng ý đi Dragon của em, em nghĩ đó là một cơ hội tuyệt vời, như vậy chúng ta sẽ không bao giờ hết tiền và thậm chí đủ cho cả những đứa con của chúng ta nữa!” (Xí, cho tôi xin đi, nhà Malfoy mà thiếu tiền thì đếch có thằng nào đủ nhé!! *vênh mặt 45 độ*)
Draco cười. “Harry, với tất cả các tài sản mà chúng ta đang có hiện tại thì đủ cho em sống sung túc đến tận kiếp sau đó.”
Harry nhún vai. “Nhiều tiền một chút đâu có sao!”
Draco mỉm cười và hôn lên chóp mũi cậu. “Ừ, không sao … nhưng, anh muốn biết, em có chắc em sẽ ổn khi ở đây một mình cả ngày chứ? Em biết đấy, anh sẽ phải đi làm từ khoảng 8 giờ sáng, trở về ăn trưa, sau khi kết thúc công việc anh sẽ về nhà lúc 4-6 giờ chiều và có thể muộn hơn. “
Harry mỉm cười. “Em nghĩ mọi thứ sẽ ổn thôi, bên cạnh đó, luôn luôn có một ai đó qua đây thăm em và như vậy, em có thể trở nên độc lập hơn trong thời gian này, em nghĩ thế sẽ tốt hơn cho công việc của anh sau này.”
“Ok, vậy anh sẽ nhận việc.”
…
Hôm nay là thứ hai và Harry đang hôn chào tạm biệt với Draco trước khi anh đi làm. Harry biết, ở trong ngôi nhà to lớn này cậu chẳng thiếu việc để tiêu khiển, và cậu luôn luôn tìm thấy một cái gì đó mới mẻ để xem hoặc làm. Cậu đã dành cả ngày để dọn dẹp xung quanh nhà … và tất cả những thứ cần làm sạch mặc cho Draco đã khẳng định rằng ngôi nhà đủ sạch và hoàn hảo cho cả anh và cậu cũng như các thiên thần sau này của hai người. Anh không thích việc trong khi anh đang nghỉ ngơi và muốn có cậu ở bên thì cậu lại đang xoắn xuýt với mớ việc nhà vớ vẩn. Harry cười khúc khích khi suy nghĩ về hành động ngọt ngào của chồng mình trong lúc chuyển kênh TV. Cuối cùng, cậu tìm thấy một chương trình mà cậu có thể chấp nhận được, cậu xem chăm chú và thiếp đi trên tấm đệm mềm mại của chiếc ghế dài màu trắng. Bị đánh thức bởi tiếng mở cửa. “Draco?” Harry gọi, liếc nhìn thời gian, cậu nhận ra đã đến buổi trưa và anh đã trở lại để ăn cơm cùng cậu. Draco bước vào phòng khách và cười toe khi nhìn thấy Harry, rõ ràng là vừa tỉnh dậy, anh ngay lập tức bật mood Veela’ss. Bước tới chiếc ghế và ngồi xuống, anh cầm lấy bàn chân cậu khẽ vuốt.
“Đánh thức em sao, vợ yêu? Vậy em hãy ngủ tiếp đi và đừng lo lắng về bữa trưa, anh sẽ nấu, được không?”
Harry cười khúc khích và ngồi lên một chút và với cái bụng đang dần lộ hình thì có chút khó khăn. Cậu cúi xuống và trao cho Draco trong một nụ hôn, luồn những ngón tay vào mái tóc của anh. Bàn tay cậu tiếp tục mơn trớn mái tóc bóng mượt của Draco và bị kéo vào một cái ôm ấm áp. Harry khẽ rên trong cổ họng và mở miệng Draco, bắt lấy lưỡi anh cùng khiêu vũ với lưỡi mình. Draco nhàn nhã mặc cho Harry muốn làm gì thì làm. Harry bắt đầu đẩy Draco trở lại vào chiếc ghế dài, hoàn toàn có ý định tiếp tục làm những việc kế tiếp.
Draco–mặc dù không muốn—vẫn phải nói. “Tình yêu, nếu em muốn anh có được một bữa ăn trưa ở nhà hôm nay, anh nghĩ chúng ta nên dừng lại …” Trước cái bĩu môi của Harry anh tiếp tục. “Chúng ta sẽ làm tiếp vào tối nay được không? Trong phòng ngủ … Nến … anh, em và đêm …”
Harry cười khúc khích. “Anh hứa đó.”
…
Khi Draco về đến nhà, Harry đã nấu xong bữa ăn tối. Thịt kho, khoai tây chiên và súp. Cả hai quyết định ăn bữa ăn tối trong phòng ăn, xem một bộ phim đẹp và có một buổi tối yên tĩnh. Tất nhiên, bất cứ khi nào họ vạch ra kế hoạch hoàn hảo cho chuyện đó thì luôn có những kẻ dường như cố tình không biết, và ngay sau khi Ron, Hermione, Blaise và Pansy vào nhà. “Harry! Draco! Bọn tớ đã tụm lại một nhóm và quyết định đến thăm hai cậu cùng nhau!” Pansy hát vui vẻ, ôm chào Harry, và ngồi xuống ghế xem phim với cậu.
Draco đảo mắt. “Tất nhiên, và cái kế hoạch cho một đêm yên tĩnh của bọn này đã vỡ nát bét khi các người quyết định đi cùng nhau.”
Blaise cười và ngồi phịch xuống bên cạnh cô bạn gái lâu năm của mình. Ron đã đi vào nhà bếp để tìm thức ăn. Hermione mỉm cười khi cô ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Harry. “Thiên thần bé nhỏ, nói cho cô biết, con đang làm gì nào?” Cô hỏi, xoa xoa bụng cậu. Hermione đã trở thành một y sĩ, cô nói rằng cô muốn giúp mọi người chữa lành bệnh và chăm sóc họ. Bây giờ, cô là một trong những y sĩ tốt nhất ở Bệnh viện St. Mungo chỉ sau một thời gian ngắn.
“Hoàn hảo, Mione.” Harry mỉm cười với người bạn thân nhất của mình. Cô trao cho anh một nụ hôn lên má.
“Tuyệt, và tại sao chúng ta không tiếp tục xem phim nhỉ?”
Harry cuộn mình trong vòng tay của Draco với chiếc chăn phủ trên cả hai. Bạn bè của hai người đã ra về một vài giờ trước, nhưng cả anh và cậu muốn ở lại bên nhau và cùng xem TV lâu hơn một chút.
Draco xoa tay theo vòng tròn nhẹ nhàng trên cái bụng nhô ra của Harry. Harry ngáp. “Hmm … thoải mái,.. Dragon …” Cậu nghiêng người và tặng cho Draco một nụ hôn nhỏ trên cằm. “Dragon … em thấy hơi mệt mỏi tối nay, chúng ta có thể sắp xếp thời gian và những ngọn nến … cho ngày mai?” Harry ngáp một lần nữa, những chiếc răng nanh nhỏ của cậu một ít tiếng clacking dễ thương khi anh khép miệng.
Draco hôn nhẹ lên môi cậu. “Tất nhiên, tình yêu. Nếu em đang mệt mỏi, tại sao chúng ta không đi ngủ?”
Harry gật đầu, đôi mắt rũ xuống. Draco tắt TV, bế Harry vào phòng ngủ.
Draco ôm Harry nằm xuống chiếc giường mềm mại, cậu mỉm cười ngái ngủ nhìn người bạn đời của mình. “Mm … Em yêu anh, Draco …” Cậu nói, một cách mệt mỏi.
“Anh cũng yêu em Harry … chúc ngủ ngon, em yêu.”
Evan’s Angel: Ta đa *tung hoa* *bắn pháo* Sau khi suy tính thiệt hơn, khụ, là tìm cảm hứng mới, khụ, là do bệnh đào hố tái phát, khụ, ta quyết định mở hố mới cho mọi người cùng nhảy, là lá la~~~ *uốn éo*
Evan’s Evil: Chứ không phải là tại mi thấy truyện ni ngắn sao đồ lười thối thây??
Evan’s Angel: Khụ, bậy hông hà. Ngta nà ngta chỉ muốn làm thêm truyện cho mọi người đọc thôi mờ *tiếp tục uốn éo*
Evan’s Evil: …… Hạn hán lời =.=|||
Vào một buổi chiều thứ bảy, Draco ôm Harry ngồi trên xích đu. Anh đặt một nụ hôn nhẹ trên trán Harry. “Anh vừa mới nhận được một đề nghị làm việc ngày hôm nay.”
Harry cười toe toét. ” Thật vậy sao? Ở đâu?”
“Ở Bộ Pháp Thuật, Harry.”
“Vâng, làm những gì?”
“Họ nghĩ rằng anh có thể làm một Thần Sáng bán thời gian.”
“Thật sao? Tuyệt vời, Dragon của em!”
Draco mỉm cười. “Anh biết là em sẽ rất vui mà, nhưng anh yêu cầu họ thay đổi giờ làm việc một chút, vì vậy anh sẽ không phải làm việc từ sáng đến khuya. Họ đã đồng ý với đề nghị của anh và đang chờ lời đồng ý từ anh.”
Harry trao cho anh một nụ hôn ngắn. “Đồng ý đi Dragon của em, em nghĩ đó là một cơ hội tuyệt vời, như vậy chúng ta sẽ không bao giờ hết tiền và thậm chí đủ cho cả những đứa con của chúng ta nữa!” (Xí, cho tôi xin đi, nhà Malfoy mà thiếu tiền thì đếch có thằng nào đủ nhé!! *vênh mặt 45 độ*)
Draco cười. “Harry, với tất cả các tài sản mà chúng ta đang có hiện tại thì đủ cho em sống sung túc đến tận kiếp sau đó.”
Harry nhún vai. “Nhiều tiền một chút đâu có sao!”
Draco mỉm cười và hôn lên chóp mũi cậu. “Ừ, không sao … nhưng, anh muốn biết, em có chắc em sẽ ổn khi ở đây một mình cả ngày chứ? Em biết đấy, anh sẽ phải đi làm từ khoảng 8 giờ sáng, trở về ăn trưa, sau khi kết thúc công việc anh sẽ về nhà lúc 4-6 giờ chiều và có thể muộn hơn. “
Harry mỉm cười. “Em nghĩ mọi thứ sẽ ổn thôi, bên cạnh đó, luôn luôn có một ai đó qua đây thăm em và như vậy, em có thể trở nên độc lập hơn trong thời gian này, em nghĩ thế sẽ tốt hơn cho công việc của anh sau này.”
“Ok, vậy anh sẽ nhận việc.”
…
Hôm nay là thứ hai và Harry đang hôn chào tạm biệt với Draco trước khi anh đi làm. Harry biết, ở trong ngôi nhà to lớn này cậu chẳng thiếu việc để tiêu khiển, và cậu luôn luôn tìm thấy một cái gì đó mới mẻ để xem hoặc làm. Cậu đã dành cả ngày để dọn dẹp xung quanh nhà … và tất cả những thứ cần làm sạch mặc cho Draco đã khẳng định rằng ngôi nhà đủ sạch và hoàn hảo cho cả anh và cậu cũng như các thiên thần sau này của hai người. Anh không thích việc trong khi anh đang nghỉ ngơi và muốn có cậu ở bên thì cậu lại đang xoắn xuýt với mớ việc nhà vớ vẩn. Harry cười khúc khích khi suy nghĩ về hành động ngọt ngào của chồng mình trong lúc chuyển kênh TV. Cuối cùng, cậu tìm thấy một chương trình mà cậu có thể chấp nhận được, cậu xem chăm chú và thiếp đi trên tấm đệm mềm mại của chiếc ghế dài màu trắng. Bị đánh thức bởi tiếng mở cửa. “Draco?” Harry gọi, liếc nhìn thời gian, cậu nhận ra đã đến buổi trưa và anh đã trở lại để ăn cơm cùng cậu. Draco bước vào phòng khách và cười toe khi nhìn thấy Harry, rõ ràng là vừa tỉnh dậy, anh ngay lập tức bật mood Veela’ss. Bước tới chiếc ghế và ngồi xuống, anh cầm lấy bàn chân cậu khẽ vuốt.
“Đánh thức em sao, vợ yêu? Vậy em hãy ngủ tiếp đi và đừng lo lắng về bữa trưa, anh sẽ nấu, được không?”
Harry cười khúc khích và ngồi lên một chút và với cái bụng đang dần lộ hình thì có chút khó khăn. Cậu cúi xuống và trao cho Draco trong một nụ hôn, luồn những ngón tay vào mái tóc của anh. Bàn tay cậu tiếp tục mơn trớn mái tóc bóng mượt của Draco và bị kéo vào một cái ôm ấm áp. Harry khẽ rên trong cổ họng và mở miệng Draco, bắt lấy lưỡi anh cùng khiêu vũ với lưỡi mình. Draco nhàn nhã mặc cho Harry muốn làm gì thì làm. Harry bắt đầu đẩy Draco trở lại vào chiếc ghế dài, hoàn toàn có ý định tiếp tục làm những việc kế tiếp.
Draco–mặc dù không muốn—vẫn phải nói. “Tình yêu, nếu em muốn anh có được một bữa ăn trưa ở nhà hôm nay, anh nghĩ chúng ta nên dừng lại …” Trước cái bĩu môi của Harry anh tiếp tục. “Chúng ta sẽ làm tiếp vào tối nay được không? Trong phòng ngủ … Nến … anh, em và đêm …”
Harry cười khúc khích. “Anh hứa đó.”
…
Khi Draco về đến nhà, Harry đã nấu xong bữa ăn tối. Thịt kho, khoai tây chiên và súp. Cả hai quyết định ăn bữa ăn tối trong phòng ăn, xem một bộ phim đẹp và có một buổi tối yên tĩnh. Tất nhiên, bất cứ khi nào họ vạch ra kế hoạch hoàn hảo cho chuyện đó thì luôn có những kẻ dường như cố tình không biết, và ngay sau khi Ron, Hermione, Blaise và Pansy vào nhà. “Harry! Draco! Bọn tớ đã tụm lại một nhóm và quyết định đến thăm hai cậu cùng nhau!” Pansy hát vui vẻ, ôm chào Harry, và ngồi xuống ghế xem phim với cậu.
Draco đảo mắt. “Tất nhiên, và cái kế hoạch cho một đêm yên tĩnh của bọn này đã vỡ nát bét khi các người quyết định đi cùng nhau.”
Blaise cười và ngồi phịch xuống bên cạnh cô bạn gái lâu năm của mình. Ron đã đi vào nhà bếp để tìm thức ăn. Hermione mỉm cười khi cô ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Harry. “Thiên thần bé nhỏ, nói cho cô biết, con đang làm gì nào?” Cô hỏi, xoa xoa bụng cậu. Hermione đã trở thành một y sĩ, cô nói rằng cô muốn giúp mọi người chữa lành bệnh và chăm sóc họ. Bây giờ, cô là một trong những y sĩ tốt nhất ở Bệnh viện St. Mungo chỉ sau một thời gian ngắn.
“Hoàn hảo, Mione.” Harry mỉm cười với người bạn thân nhất của mình. Cô trao cho anh một nụ hôn lên má.
“Tuyệt, và tại sao chúng ta không tiếp tục xem phim nhỉ?”
Harry cuộn mình trong vòng tay của Draco với chiếc chăn phủ trên cả hai. Bạn bè của hai người đã ra về một vài giờ trước, nhưng cả anh và cậu muốn ở lại bên nhau và cùng xem TV lâu hơn một chút.
Draco xoa tay theo vòng tròn nhẹ nhàng trên cái bụng nhô ra của Harry. Harry ngáp. “Hmm … thoải mái,.. Dragon …” Cậu nghiêng người và tặng cho Draco một nụ hôn nhỏ trên cằm. “Dragon … em thấy hơi mệt mỏi tối nay, chúng ta có thể sắp xếp thời gian và những ngọn nến … cho ngày mai?” Harry ngáp một lần nữa, những chiếc răng nanh nhỏ của cậu một ít tiếng clacking dễ thương khi anh khép miệng.
Draco hôn nhẹ lên môi cậu. “Tất nhiên, tình yêu. Nếu em đang mệt mỏi, tại sao chúng ta không đi ngủ?”
Harry gật đầu, đôi mắt rũ xuống. Draco tắt TV, bế Harry vào phòng ngủ.
Draco ôm Harry nằm xuống chiếc giường mềm mại, cậu mỉm cười ngái ngủ nhìn người bạn đời của mình. “Mm … Em yêu anh, Draco …” Cậu nói, một cách mệt mỏi.
“Anh cũng yêu em Harry … chúc ngủ ngon, em yêu.”
Evan’s Angel: Ta đa *tung hoa* *bắn pháo* Sau khi suy tính thiệt hơn, khụ, là tìm cảm hứng mới, khụ, là do bệnh đào hố tái phát, khụ, ta quyết định mở hố mới cho mọi người cùng nhảy, là lá la~~~ *uốn éo*
Evan’s Evil: Chứ không phải là tại mi thấy truyện ni ngắn sao đồ lười thối thây??
Evan’s Angel: Khụ, bậy hông hà. Ngta nà ngta chỉ muốn làm thêm truyện cho mọi người đọc thôi mờ *tiếp tục uốn éo*
Evan’s Evil: …… Hạn hán lời =.=|||