Sau khi Thánh Kris phán cái câu trời đánh kia, kết quả là vào ngày hôm sau, ChanBaek – cặp đôi sến súa bất chấp địa điểm chẳng biết trời đánh thánh giật kiểu gì mà lại giận nhau.
Mới đầu cả KTX còn định ăn mừng, tuy nhiên 30s sau liền khóc lóc không ngừng, bởi vì nguy cơ họ mất vợ/chồng còn cao hơn khi vợ/chồng họ chỉ là giận nhau thông thường.
-Park ChanYeol, tôi nói cho cậu biết, SeHun còn tốt hơn cậu, cậu xem người ta chiều chuộng LuHan hyung thế kia, tôi muốn yêu SeHun quá đi à, hư, đúng không SeHun. BaekHyun giận giữ hét, còn dẩu dẩu cái môi xinh đẹp của mình nhìn SeHun.
-Oh SeHun. LuHan nhìn SeHun với ánh mắt “dám nói đúng thì ra sofa”
-BaekHyun hyung, đừng hại em mà. SeHun e dè nhìn LuHan rồi nhìn BaekHyun nói.
-Thế thì tốt, tôi cảm thấy LuHan hyung đáng yêu hơn cậu nhiều, đang muốn tán anh ấy đây. ChanYeol cũng không vừa liền nói lại.
-LuHan hyung, theo em vào phòng. SeHun đứng phắt dậy, kéo LuHan đi.
-Em làm gì vậy? LuHan thắc mắc.
-Làm cho hyung hết đáng yêu, để người ta khỏi nhòm ngó, phá hoại hạnh phúc chúng ta. Nói rồi cửa đóng cái rầm.
-Ai thèm, nói ra thì em thích SuHo hyung hơn à nha, nhà giàu ơi là giàu, lại còn đẹp trai nữa. BaekHyun chạy lại chỗ SuHo.
-Cái gì??? Lay đang ngủ ngon lành liền bị câu nói của BaekHyun doạ cho tỉnh hẳn ngủ.
-Lay hyung cũng rất tốt đấy chứ, hiền dịu lại không có nói nhiều. ChanYeol lườm lườm BaekHyun.
-Hyung thực ra … cần một người cao bằng mình mới có thể ngả người xuống ngủ được. Lay ngơ ngơ cười nói.
-Hahaha, Park Chan Yeol, cậu có cao cũng chẳng được cái ích gì haha. BaekHyun ôm bụng cười.
-À, thực ra … hyung thích người yên lặng không ồn ào. SuHo vừa nói, mặt cún con Baek nghệt ra, lườm tên khốn họ Park đang ôm bụng cười lại mình.
Đó gọi là cười người lúc trước lúc sau người cười đó cún con Baek đáng yêu ạ.
-nói ra thì tôi thích Chen hơn à nha, hiền lành ấm áp. Baek lập tức chữa ngượng bằng cách ôm lấy tay Chen.
-Nhưng tớ thích bánh bao hơn, hì hì. Chen cười cười gạt tay e dè nhìn BaekHyun.
-Nói ra thì, tôi cũng thích bánh bao lắm đó. ChanYeol cười mờ ám nhìn XiuMin.
-Nhưng hyung không thích người nhiều răng cho lắm. XiuMin ôm lấy tay Chen, tiếp tục gặm bánh bao.
-Cũng không đúng, tôi thích Kai hơn, người gì mà quyến rũ thấy mồ à. Baek chạy qua chỗ Kai.
-Idol của tôi cao thượng lắm, không thích cậu đâu, nhưng mà vợ Idol thì tôi thích. Nói rồi ChanYeol chạy lại chỗ D.O, nhưng chưa kịp gì thì D.O liền trừng mắt lên lườm.
-Tôi … đáng lẽ ra định nói đến Thánh Kris nhưng hình như, không nên chọc vào ổng, nên Baek liền ngậm miệng ngay lập tức.
-Hứ, Tao à, hyung đưa em đi mua Gucci nha. ChanYeol đắc thắng.
-Gucci. Tao mắt sáng rực chạy lại chỗ ChanYeol liền bị Kris kéo trở lại, lôi thẳng vào phòng.
10 phút sau, thánh Kris đi ra, nhìn ChanBaek một lúc rồi nhìn Tao đi ra.
Vừa ngồi xuống, thánh Kris ôm gối khóc lóc: xin 2 người, lành đi cho con nhờ, đã hết tiền rồi còn hết hẳn.
Phòng ChanBaek:
-Park ChanYeol, cậu còn không xin lỗi tôi. BaekHyun tức giận hét lớn.
-Đã nói cô ta chỉ là bạn, Byun BaekHyun, cậu chỉ biết ghen bậy bạ. ChanYeol cũng hét lên.
-Cậu không cần tớ nữa phải không? BaekHyun mắt đỏ hoe nhìn ChanYeol: cậu bảo LuHan đáng yêu hơn tớ, bảo Lay hyung dịu dàng hơn, yên tĩnh hơn tớ, cậu bảo cậu thích ăn Bánh bao, cậu còn muốn mua Gucci cho Tao.
-Tớ … tớ, Baekkie … đừng khóc mà. ChanYeol cuống hết cả lên khi thấy BaekHyun khóc: tớ chỉ nói vậy thôi mà.
-Vậy cậu còn yêu tớ không? BaekHyun ngước đôi mắt cún con nhìn ChanYeol nói.
-Đương nhiên, đồ ngốc này. Nói rồi ChanYeol ôm lấy BaekHyun: cậu với tớ là đáng yêu, là hiền dịu nhất, tớ thích cậu ồn ào, tớ không thích bánh bao, cũng không có tiền mua Gucci, tớ yêu cậu Baekkie à, cô ta thực sự chỉ là bạn.
-Tớ cũng yêu cậu nhiều, ChanYeol à. lời nói nhẹ nhàng từ tận đáy tim, đôi tay nhỏ bé đan vào tay ChanYeol, dụi đầu nhẹ nhàng vào ngực cậu.
Dù cho, sau này có bao nhiêu khó khăn, hãy cứ nắm tay như thế nhé, ChanBaek couple.
Mới đầu cả KTX còn định ăn mừng, tuy nhiên 30s sau liền khóc lóc không ngừng, bởi vì nguy cơ họ mất vợ/chồng còn cao hơn khi vợ/chồng họ chỉ là giận nhau thông thường.
-Park ChanYeol, tôi nói cho cậu biết, SeHun còn tốt hơn cậu, cậu xem người ta chiều chuộng LuHan hyung thế kia, tôi muốn yêu SeHun quá đi à, hư, đúng không SeHun. BaekHyun giận giữ hét, còn dẩu dẩu cái môi xinh đẹp của mình nhìn SeHun.
-Oh SeHun. LuHan nhìn SeHun với ánh mắt “dám nói đúng thì ra sofa”
-BaekHyun hyung, đừng hại em mà. SeHun e dè nhìn LuHan rồi nhìn BaekHyun nói.
-Thế thì tốt, tôi cảm thấy LuHan hyung đáng yêu hơn cậu nhiều, đang muốn tán anh ấy đây. ChanYeol cũng không vừa liền nói lại.
-LuHan hyung, theo em vào phòng. SeHun đứng phắt dậy, kéo LuHan đi.
-Em làm gì vậy? LuHan thắc mắc.
-Làm cho hyung hết đáng yêu, để người ta khỏi nhòm ngó, phá hoại hạnh phúc chúng ta. Nói rồi cửa đóng cái rầm.
-Ai thèm, nói ra thì em thích SuHo hyung hơn à nha, nhà giàu ơi là giàu, lại còn đẹp trai nữa. BaekHyun chạy lại chỗ SuHo.
-Cái gì??? Lay đang ngủ ngon lành liền bị câu nói của BaekHyun doạ cho tỉnh hẳn ngủ.
-Lay hyung cũng rất tốt đấy chứ, hiền dịu lại không có nói nhiều. ChanYeol lườm lườm BaekHyun.
-Hyung thực ra … cần một người cao bằng mình mới có thể ngả người xuống ngủ được. Lay ngơ ngơ cười nói.
-Hahaha, Park Chan Yeol, cậu có cao cũng chẳng được cái ích gì haha. BaekHyun ôm bụng cười.
-À, thực ra … hyung thích người yên lặng không ồn ào. SuHo vừa nói, mặt cún con Baek nghệt ra, lườm tên khốn họ Park đang ôm bụng cười lại mình.
Đó gọi là cười người lúc trước lúc sau người cười đó cún con Baek đáng yêu ạ.
-nói ra thì tôi thích Chen hơn à nha, hiền lành ấm áp. Baek lập tức chữa ngượng bằng cách ôm lấy tay Chen.
-Nhưng tớ thích bánh bao hơn, hì hì. Chen cười cười gạt tay e dè nhìn BaekHyun.
-Nói ra thì, tôi cũng thích bánh bao lắm đó. ChanYeol cười mờ ám nhìn XiuMin.
-Nhưng hyung không thích người nhiều răng cho lắm. XiuMin ôm lấy tay Chen, tiếp tục gặm bánh bao.
-Cũng không đúng, tôi thích Kai hơn, người gì mà quyến rũ thấy mồ à. Baek chạy qua chỗ Kai.
-Idol của tôi cao thượng lắm, không thích cậu đâu, nhưng mà vợ Idol thì tôi thích. Nói rồi ChanYeol chạy lại chỗ D.O, nhưng chưa kịp gì thì D.O liền trừng mắt lên lườm.
-Tôi … đáng lẽ ra định nói đến Thánh Kris nhưng hình như, không nên chọc vào ổng, nên Baek liền ngậm miệng ngay lập tức.
-Hứ, Tao à, hyung đưa em đi mua Gucci nha. ChanYeol đắc thắng.
-Gucci. Tao mắt sáng rực chạy lại chỗ ChanYeol liền bị Kris kéo trở lại, lôi thẳng vào phòng.
10 phút sau, thánh Kris đi ra, nhìn ChanBaek một lúc rồi nhìn Tao đi ra.
Vừa ngồi xuống, thánh Kris ôm gối khóc lóc: xin 2 người, lành đi cho con nhờ, đã hết tiền rồi còn hết hẳn.
Phòng ChanBaek:
-Park ChanYeol, cậu còn không xin lỗi tôi. BaekHyun tức giận hét lớn.
-Đã nói cô ta chỉ là bạn, Byun BaekHyun, cậu chỉ biết ghen bậy bạ. ChanYeol cũng hét lên.
-Cậu không cần tớ nữa phải không? BaekHyun mắt đỏ hoe nhìn ChanYeol: cậu bảo LuHan đáng yêu hơn tớ, bảo Lay hyung dịu dàng hơn, yên tĩnh hơn tớ, cậu bảo cậu thích ăn Bánh bao, cậu còn muốn mua Gucci cho Tao.
-Tớ … tớ, Baekkie … đừng khóc mà. ChanYeol cuống hết cả lên khi thấy BaekHyun khóc: tớ chỉ nói vậy thôi mà.
-Vậy cậu còn yêu tớ không? BaekHyun ngước đôi mắt cún con nhìn ChanYeol nói.
-Đương nhiên, đồ ngốc này. Nói rồi ChanYeol ôm lấy BaekHyun: cậu với tớ là đáng yêu, là hiền dịu nhất, tớ thích cậu ồn ào, tớ không thích bánh bao, cũng không có tiền mua Gucci, tớ yêu cậu Baekkie à, cô ta thực sự chỉ là bạn.
-Tớ cũng yêu cậu nhiều, ChanYeol à. lời nói nhẹ nhàng từ tận đáy tim, đôi tay nhỏ bé đan vào tay ChanYeol, dụi đầu nhẹ nhàng vào ngực cậu.
Dù cho, sau này có bao nhiêu khó khăn, hãy cứ nắm tay như thế nhé, ChanBaek couple.