Người đã tốt nghiệp đại học thông thường đều tương đối nhàn rỗi, Kim Jaejoong vẫn luôn luôn chạy tới trường học, còn loại người lười biếng như Jung Yunho cũng chỉ có suy nghĩ đứng lên thì mới đi một vòng. Còn Park Yoochun, vì theo một người lớp dưới tên Kim Junsu, mà mỗi ngày đều đúng giờ xuất hiện tại trường học.
Thành tích tốt đối với mọi người cũng chẳng có chút quan trọng gì, Jung Yunho có lẽ cũng là người không hề đem thầy cô giáo để vào mắt nhưng hắn đối với Jang Woo Hyuk giáo sư vẫn nhượng bộ ba phần, nguyênnhân là gì ư, hiển nhiên là bởi vì bảo bối Jaejoong của hắn thích chết vị giáo sư già nhã nhặn dạy kinh tế này.
“Jang giáo sư…” Yunho đẩy cửa tiến vào.
“Em đã đến rồi a! Sao lại chậm như vậy?” Jang giáo sư ngồi viết tài liêu, ngay cả đầu cũng chưa thèm ngẩng lên.
Yoochun đứng bên cạnh rõ ràng nhìn thấy trên mặt Yunho có gân xanh nổi lên.
“Jang giáo sư~~~~” Cùng với thanh âm ngọt ngào, một người nhanh chóng chạy đến, tiến lên ôm lấy cổ của Jang giáo sư.
“Ai nha, Jaejoong cũng tới a~” Nói xong, Jang giáo sư vuốt vuốt mái tóc của Jaejoong.
Ánh mắt của Yoochun khẽ lướt qua, quả nhiên thấy tay của Yunho gắt gao nắm chặt thành quả đấm, mặt đen hơn phân nửa, rõ ràng là có điềm báo nổi lên.
“Giáo sư, ngài gọi lại có việc gì ạ?” Nghiến răng phun ra một câu, tình cảnh trước mắt sợ rằng đã đạt đến cực hạn độ kiềm chế của Yunho.
“Cũng không có chuyện gì, chính là thấy em đã có một thời gian dài không có đến trường học, cần phải đến để lộ cái mặt ra chứ.” Jang giáo sư hời hợt nói, còn sủng nịch vỗ vỗ lưng Jaejoong – người đang ở trong lồng ngực mình.
Yoochun nuốt xuống một ngụm nước bọt, có chút lo lắng nhìn Jang giáo sư. Thầy ấy vui đùa cũng không tránh khỏi quá độ.
Jung Yunho bước lên phía trước, hai tay đập vào bàn, đang muốn phát cáu, lại thấy Jaejoong ngẩng đầu, mở to đôi mắt đen nhánh trừng về phía Yunho, dùng giọng điệu nũng nịu nói rằng: “Jung Yunho anh muốn làm gì? Anh có tin không, anh bước lại đây đi, tôi liền một cước đem anh đá văng đến Sahara, cho anh tự sinh tự diệt!”
Ngữ khí mềm mại, ngôn từ cường ngạnh. Đôi khi Yoochun cảm thấy hơi kì quái, hắn tại sao lại cảm thấy trên người của Jaejoong có một chút sắc nhọn cùng lạnh thấu xương.
Thấy Yunho mặc dù trong ánh mắt đều muốn phun ra lửa, nhưng không hề di chuyển thêm một lần nào nữa, Yoochun không khỏi cảm thán, quả nhiên là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Jung Yunho cùng Park Yoochun đều là người điển hình xuống giường đã bị vợ ‘đặt ở dưới thân’, danh hiệu đường hoàng là ‘muôn đời yêu vợ’, nói trắng ra là nghiêm trọng ‘viêm phế quản’.
__________________________
Viêm phế quản: hết sức bị ức hiếp (Nói trắng ra là sợ vợ =]]]]]]]]]]]])
Thành tích tốt đối với mọi người cũng chẳng có chút quan trọng gì, Jung Yunho có lẽ cũng là người không hề đem thầy cô giáo để vào mắt nhưng hắn đối với Jang Woo Hyuk giáo sư vẫn nhượng bộ ba phần, nguyênnhân là gì ư, hiển nhiên là bởi vì bảo bối Jaejoong của hắn thích chết vị giáo sư già nhã nhặn dạy kinh tế này.
“Jang giáo sư…” Yunho đẩy cửa tiến vào.
“Em đã đến rồi a! Sao lại chậm như vậy?” Jang giáo sư ngồi viết tài liêu, ngay cả đầu cũng chưa thèm ngẩng lên.
Yoochun đứng bên cạnh rõ ràng nhìn thấy trên mặt Yunho có gân xanh nổi lên.
“Jang giáo sư~~~~” Cùng với thanh âm ngọt ngào, một người nhanh chóng chạy đến, tiến lên ôm lấy cổ của Jang giáo sư.
“Ai nha, Jaejoong cũng tới a~” Nói xong, Jang giáo sư vuốt vuốt mái tóc của Jaejoong.
Ánh mắt của Yoochun khẽ lướt qua, quả nhiên thấy tay của Yunho gắt gao nắm chặt thành quả đấm, mặt đen hơn phân nửa, rõ ràng là có điềm báo nổi lên.
“Giáo sư, ngài gọi lại có việc gì ạ?” Nghiến răng phun ra một câu, tình cảnh trước mắt sợ rằng đã đạt đến cực hạn độ kiềm chế của Yunho.
“Cũng không có chuyện gì, chính là thấy em đã có một thời gian dài không có đến trường học, cần phải đến để lộ cái mặt ra chứ.” Jang giáo sư hời hợt nói, còn sủng nịch vỗ vỗ lưng Jaejoong – người đang ở trong lồng ngực mình.
Yoochun nuốt xuống một ngụm nước bọt, có chút lo lắng nhìn Jang giáo sư. Thầy ấy vui đùa cũng không tránh khỏi quá độ.
Jung Yunho bước lên phía trước, hai tay đập vào bàn, đang muốn phát cáu, lại thấy Jaejoong ngẩng đầu, mở to đôi mắt đen nhánh trừng về phía Yunho, dùng giọng điệu nũng nịu nói rằng: “Jung Yunho anh muốn làm gì? Anh có tin không, anh bước lại đây đi, tôi liền một cước đem anh đá văng đến Sahara, cho anh tự sinh tự diệt!”
Ngữ khí mềm mại, ngôn từ cường ngạnh. Đôi khi Yoochun cảm thấy hơi kì quái, hắn tại sao lại cảm thấy trên người của Jaejoong có một chút sắc nhọn cùng lạnh thấu xương.
Thấy Yunho mặc dù trong ánh mắt đều muốn phun ra lửa, nhưng không hề di chuyển thêm một lần nào nữa, Yoochun không khỏi cảm thán, quả nhiên là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Jung Yunho cùng Park Yoochun đều là người điển hình xuống giường đã bị vợ ‘đặt ở dưới thân’, danh hiệu đường hoàng là ‘muôn đời yêu vợ’, nói trắng ra là nghiêm trọng ‘viêm phế quản’.
__________________________
Viêm phế quản: hết sức bị ức hiếp (Nói trắng ra là sợ vợ =]]]]]]]]]]]])