Kiều Khương trang điểm xong mới đọc được tin nhắn, Cao Kim Lan nhắn tin, bảo nếu hôm nay cô có việc bận, bà có thể tự đi về.
Còn gửi ảnh mẹ Miêu Tuyết tết tóc cho bà.
Chắc là Miêu Tuyết chụp, tấm ảnh chụp Cao Kim Lan ngồi ở ghế trúc trong vườn, trên người mặc áo ngủ màu đỏ tía, sau lưng là mẹ Miêu đang đứng, tay đang tết bím tóc cho bà, hai người vừa nói vừa cười, tay bà cầm trái cây, mặt đất có nước óng ánh, nhìn hình ảnh mang đến cảm giác những ngày tháng an nhàn tĩnh lặng.
Kiều Khương nhìn bức ảnh, nhắn tin lại: 【 Con đi đón mẹ. 】
Hôm nay cô ngủ đã lâu, trưa dì giúp việc đến nấu cơm, cô ngửi thấy mùi thức ăn, lúc này mới bò dậy ăn gì đó.
Chân tay nhức mỏi như có bánh xe nghiền qua, cả người dựa vào bàn cơm, cơ thể mềm như bùn, dì tưởng cô uống say còn nấu thêm bát canh giải rượu.
Kiều Khương nói cảm ơn, uống ngụm canh, khôi phục chút sức lực, cầm di động lên nhìn đồng hồ, bây giờ đã là 12 giờ chiều.
Trương Đông Đao gọi hai cuộc video, nhắn tin đến, nói hôm qua chơi không thoải mái lắm, chờ thời tiết mát mẻ hơn, cô sẽ làm chủ, mang Cao Kim Lan lên đảo nhà cô ấy chơi.
Kiều Khương nhắn tin lại: 【 không 】
Trương Đông Đao trực tiếp gọi video qua: "Sao cậu lâu như vậy mới nhắn tin lại? tớ đã gọi bao lần, còn tưởng giận tớ?"
Kiều Khương gắp miếng thịt, giọng lười biếng: "Sao có thể chứ, tớ không phải là Trình Tất Dự."
Trương Đông Đao: "......"
Bả vai cô nàng sụp xuống: "Tớ cũng cảm thấy như vậy, vì sao đôi khác yêu nhau lại là con gái tức giận, con trai đi dỗ, đến lượt tớ, sao lại ngược đời."
"Cậu chiều quá." Kiều Khương uống hụm canh.
Trương Đông Đao ủ rũ mà bĩu môi: "Nhưng nếu tớ không dỗ anh ấy, sẽ không để ý đến tớ."
"Cậu thử xem, nói không chừng anh ta có thể dỗ cậu."
Kiều Khương trả lời không thèm để vào mắt.
Trong vòng đều biết, Trương Đông Đao theo đuổi Trình Tất Dự, Trình đại thiếu gia rất có máu mặt, đi đến quán bar nào chơi, đều có người nói bóng gió là Trương Đông Đao đang chờ ở nhà phải không, anh ta đủ mất mặt, gật gật đầu, còn làm hỏng thanh danh của Trương Đông Đao không còn một mảnh.
Chỉ có Kiều Khương biết, Trương Đông Đao đến giờ vẫn còn là xử nữ.
Trương Đông Đao nói Trình Tất Dự nguyện ý cùng cô nàng ở bên nhau, không phải vì chuyện đó, cô nàng muốn một tình yêu trong sáng, chờ tới lúc có cơ hội, sẽ giao mình cho anh ta.
Kiều Khương nghe xong mắt trợn trắng, nói Trình Tất Dự tuyệt đối không quản được nửa thân dưới, nói không chừng ở bên cạnh cô nàng nói chuyện yêu đương, chỗ khác lên giường cùng em nào rồi.
Trương Đông Đao mỗi lần đều không tin, còn tổng hợp lại nói rằng Kiều Khương có thành kiến đối với Trình Tất Dự. Thường đi chơi cùng, Kiều Khương lười nói chuyện về họ, mỗi lần nói về Trình Tất Dự, đều dăm ba câu bỏ qua, đỡ phải làm cho đại tiểu thư Trương ngây thơ trong trắng đau thương khổ sở.
Trương Đông Đao thở dài, đổi chủ đề: "Cậu còn chưa nói chuyện về gã chó má kia đâu, nói xem nào."
"Làm không tồi." Kiều Khương lấy khăn giấy lau miệng.
Trương Đông Đao: "???"
Cô nàng đã sợ ngây người, trừng lớn mắt nhìn Kiều Khương, sau một lúc lâu mấp máy đôi môi hỏi: "Cậu nói đùa hả?"
Kiều Khương giương mắt nhìn cô nàng: "Cậu cảm thấy vậy?"
"Lý Hiệu Lan làm sao giờ?" Trương Đông Đao che miệng lại:
"Không phải, là tớ nói, người kia, anh ta...quen biết bao giờ? có thể không...là một tên tra nam? làm với cậu xong liền chạy?"
Kiều Khươngrất kiên nhẫn sửa đúng lời nói của cô nàng:
"Trương Đông Đao, tớ mới là tên tra nam kia."
1
Trương Đông Đao: "......"
Còn gửi ảnh mẹ Miêu Tuyết tết tóc cho bà.
Chắc là Miêu Tuyết chụp, tấm ảnh chụp Cao Kim Lan ngồi ở ghế trúc trong vườn, trên người mặc áo ngủ màu đỏ tía, sau lưng là mẹ Miêu đang đứng, tay đang tết bím tóc cho bà, hai người vừa nói vừa cười, tay bà cầm trái cây, mặt đất có nước óng ánh, nhìn hình ảnh mang đến cảm giác những ngày tháng an nhàn tĩnh lặng.
Kiều Khương nhìn bức ảnh, nhắn tin lại: 【 Con đi đón mẹ. 】
Hôm nay cô ngủ đã lâu, trưa dì giúp việc đến nấu cơm, cô ngửi thấy mùi thức ăn, lúc này mới bò dậy ăn gì đó.
Chân tay nhức mỏi như có bánh xe nghiền qua, cả người dựa vào bàn cơm, cơ thể mềm như bùn, dì tưởng cô uống say còn nấu thêm bát canh giải rượu.
Kiều Khương nói cảm ơn, uống ngụm canh, khôi phục chút sức lực, cầm di động lên nhìn đồng hồ, bây giờ đã là 12 giờ chiều.
Trương Đông Đao gọi hai cuộc video, nhắn tin đến, nói hôm qua chơi không thoải mái lắm, chờ thời tiết mát mẻ hơn, cô sẽ làm chủ, mang Cao Kim Lan lên đảo nhà cô ấy chơi.
Kiều Khương nhắn tin lại: 【 không 】
Trương Đông Đao trực tiếp gọi video qua: "Sao cậu lâu như vậy mới nhắn tin lại? tớ đã gọi bao lần, còn tưởng giận tớ?"
Kiều Khương gắp miếng thịt, giọng lười biếng: "Sao có thể chứ, tớ không phải là Trình Tất Dự."
Trương Đông Đao: "......"
Bả vai cô nàng sụp xuống: "Tớ cũng cảm thấy như vậy, vì sao đôi khác yêu nhau lại là con gái tức giận, con trai đi dỗ, đến lượt tớ, sao lại ngược đời."
"Cậu chiều quá." Kiều Khương uống hụm canh.
Trương Đông Đao ủ rũ mà bĩu môi: "Nhưng nếu tớ không dỗ anh ấy, sẽ không để ý đến tớ."
"Cậu thử xem, nói không chừng anh ta có thể dỗ cậu."
Kiều Khương trả lời không thèm để vào mắt.
Trong vòng đều biết, Trương Đông Đao theo đuổi Trình Tất Dự, Trình đại thiếu gia rất có máu mặt, đi đến quán bar nào chơi, đều có người nói bóng gió là Trương Đông Đao đang chờ ở nhà phải không, anh ta đủ mất mặt, gật gật đầu, còn làm hỏng thanh danh của Trương Đông Đao không còn một mảnh.
Chỉ có Kiều Khương biết, Trương Đông Đao đến giờ vẫn còn là xử nữ.
Trương Đông Đao nói Trình Tất Dự nguyện ý cùng cô nàng ở bên nhau, không phải vì chuyện đó, cô nàng muốn một tình yêu trong sáng, chờ tới lúc có cơ hội, sẽ giao mình cho anh ta.
Kiều Khương nghe xong mắt trợn trắng, nói Trình Tất Dự tuyệt đối không quản được nửa thân dưới, nói không chừng ở bên cạnh cô nàng nói chuyện yêu đương, chỗ khác lên giường cùng em nào rồi.
Trương Đông Đao mỗi lần đều không tin, còn tổng hợp lại nói rằng Kiều Khương có thành kiến đối với Trình Tất Dự. Thường đi chơi cùng, Kiều Khương lười nói chuyện về họ, mỗi lần nói về Trình Tất Dự, đều dăm ba câu bỏ qua, đỡ phải làm cho đại tiểu thư Trương ngây thơ trong trắng đau thương khổ sở.
Trương Đông Đao thở dài, đổi chủ đề: "Cậu còn chưa nói chuyện về gã chó má kia đâu, nói xem nào."
"Làm không tồi." Kiều Khương lấy khăn giấy lau miệng.
Trương Đông Đao: "???"
Cô nàng đã sợ ngây người, trừng lớn mắt nhìn Kiều Khương, sau một lúc lâu mấp máy đôi môi hỏi: "Cậu nói đùa hả?"
Kiều Khương giương mắt nhìn cô nàng: "Cậu cảm thấy vậy?"
"Lý Hiệu Lan làm sao giờ?" Trương Đông Đao che miệng lại:
"Không phải, là tớ nói, người kia, anh ta...quen biết bao giờ? có thể không...là một tên tra nam? làm với cậu xong liền chạy?"
Kiều Khươngrất kiên nhẫn sửa đúng lời nói của cô nàng:
"Trương Đông Đao, tớ mới là tên tra nam kia."
1
Trương Đông Đao: "......"