Linh hồn con người liệu có tồn tại hay không?
Nếu là có, vậy thế giới sau khi chết sẽ trông như thế nào? Linh hồn ấy có còn ý thức?
Khi còn sống, Yi Cheng đôi khi cứ nghĩ mãi về vấn đề này.
Và mỗi khi cậu nghĩ về điều đó, câu trả lời nhận được về cơ bản đều như nhau, đó là cậu ăn no rửng mỡ không có việc gì để làm.
Nhưng đến khi Yi Cheng cuối cùng cũng có cơ hội để kiểm chứng điều ấy, cậu lại có chút bối rối.
Đó là một thế giới không có ánh sáng.
Nhìn không gian tối tăm trước mắt, một lần nữa Yi Cheng lại rơi vào trầm tư.
Trước hết, cậu có thể khẳng định rằng mình đã từ giã cõi đời, sau đấy thì xuất hiện tại vùng không gian kỳ lạ này.
Không biết vì sao mình còn giữ được ý thức, nhưng trước mắt là cậu đang bị mắc kẹt tại nơi đây.
Một mảnh đơn côi, một vùng toàn bóng tối.
Không thấy bất kì thứ gì, ngoài hai quả cầu với ánh sáng lung linh nhấp nháy ngay phía trước, gồm một màu xanh lam và một màu xanh lục.
Yi Cheng thử vươn tay ra, lại phát hiện mình không có cơ thể, tựa như bản thân cũng chỉ là một quả cầu ý thức.
May mắn thay, cậu vẫn có thể bay lơ lửng như một đám mây.
Yi Cheng đột nhiên nghĩ đến một khả năng.
Không lẽ... đây chính là linh hồn.
Ngẫm nghĩ hồi lâu, Yi Cheng từ từ bay về phía của hai khối ánh sáng lung linh.
Quả cầu thứ nhất rất lớn, có màu xanh lục, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, tạo cho Yi Cheng một loại cảm giác kỳ diệu và bí ẩn.
Quả cầu thứ hai thì mang màu xanh lam, kích thước khá nhỏ, cô đặc và mềm mại, nó cũng mang đến cho Yi Cheng một cảm giác gần gũi lạ thường.
Suy nghĩ một hồi, cậu quyết định thử chạm vào quả cầu thứ hai.
Tuy nhiên, khi Yi Cheng gần chạm vào nó, bỗng có vô số lời cầu nguyện loáng thoáng vang lên trong không gian xung quanh.
Giọng nói thanh tao, nhẹ nhàng và thần thánh ấy dường như có sức mạnh kỳ diệu nào đó, khiến con người ta vô thức bình tĩnh lại.
Yi Cheng kinh ngạc, hướng sự chú ý về nơi khác và phát hiện âm thanh đó có vẻ đang phát ra từ quả cầu ánh sáng màu xanh lục phía bên kia.
Những lời cầu nguyện có thanh âm ngắt quãng, nói một loại ngôn ngữ mà Yi Cheng chưa từng nghe thấy trước đây, nhưng nó mang lại cho cậu cảm giác quen thuộc, tươi đẹp và kỳ lạ.
Yi Cheng không hiểu được nội dung của nó, nhưng cậu tựa như cảm nhận được giọng nói ấy chứa đựng vô vàn đau thương cùng tuyệt vọng.
Trong hết thảy, sự tò mò đã chiến thắng.
Như có một sự thôi thúc nào đó, Yi Cheng di dời hướng chú ý, chạm vào quả cầu màu xanh lục.
Và ngay khi cậu tiếp xúc với nó, thế giới xung quanh đột nhiên thay đổi.
Ý thức bỗng rơi vào trạng thái xuất thần, một lượng thông tin khổng lồ bùng phát trong giây lát.
Yi Cheng chỉ kịp cảm thấy tầm nhìn đột nhiên tối sầm lại, trong đầu hiện lên vô số hình ảnh...
Một lục địa cổ xưa vô cùng rộng lớn...
Một hạt giống bí ẩn từ trên trời rơi xuống...
Một đại thụ khổng lồ kỳ lạ vươn lên từ mặt đất...
Trên đại thụ ấy, từng hình bóng xinh đẹp được sinh ra...
Nhìn thấy vóc dáng quen thuộc thường xuất hiện trong các game giả tưởng RPG từ kiếp trước, một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu cậu.
"Elf...?"
Và trước khi Yi Cheng kịp nghĩ ra thêm điều gì khác, quả cầu ánh sáng màu xanh lục bỗng sinh ra một lực hút vô cùng mạnh, ngay lập tức hút cậu vào trong nháy mắt.
***
[Đã tìm ra được linh hồn tương thích]
[Điều kiện đã được thỏa mãn, ngay lập tức tiến hành nghi thức "Thức tỉnh Cây Thế Giới"]
Mơ hồ, Yi Cheng nghe thấy một giọng nói kỳ lạ.
Đó lại là thứ ngôn ngữ không hề quen thuộc, nhưng ngạc nhiên thay Yi Cheng lại có thể hiểu được nó.
Giọng nói vừa dứt, tầm nhìn liền được khôi phục.
Cậu thấy mình đang ở tại một thế giới được bao phủ bởi vô số hạt photon màu xanh lá cây.
Có rất nhiều quả cầu ánh sáng xanh đang trôi nổi, chúng trông vô cùng rực rỡ và huyền ảo, gần như không có một từ ngữ nào có thể miêu tả chính xác.
Chuyện gì đang xảy ra?
Yi Cheng sửng sốt.
[Bắt đầu dung hợp linh hồn. Kích hoạt nghi thức kế thừa Cây Thế Giới...]
Giọng nói đó lại vang lên, sau đó, vô số hạt photon lơ lửng ngay lập tức bay về phía Yi Cheng.
Cậu cảm thấy có rất nhiều sức mạnh cường đại và thần bí xâm nhập vào cơ thể mình, đi kèm với đó là vô số luồng thông tin.
Theo sau sự dung hợp, Yi Cheng nhận ra năm giác quan của mình ngày càng rõ ràng. Những lời cầu nguyện bí ẩn lại vang lên, đồng thời nó cũng trở nên trong trẻo dễ nghe hơn.
Với sự hợp nhất của các hạt photon, ý thức của Yi Cheng bắt đầu phát ra ánh sáng thần thánh. Năng lượng màu xanh nhạt dần dần hội tụ, cho đến khi nuốt chửng toàn bộ không gian...
Vào giây phút cuối cùng, Yi Cheng lại nghe thấy thanh âm xa lạ ấy.
[Quá trình dung hợp thành công.]
[Lục địa Segers, mừng Ngài quay trở về.]
[Điện hạ Eve Yggdrasill.]
***
Khi lấy lại được ý thức, Eve liền rơi vào trầm tư.
Ngài không còn ở trong không gian xa lạ ấy nữa. Thay vào đó, Eve dường như đang có mặt tại một thế giới tràn đầy sức sống.
Những ngọn núi chập chùng hùng vĩ ở phía xa, được bao quanh bởi những khu rừng rậm rạp.
Nếu không phải trong rừng tràn ngập những loài thực vật khác xa với các chủng loài trên Trái Đất, Eve rất có thể cho rằng mình đã đến một khu rừng nguyên sinh.
Điều đáng nói ở đây là rừng núi lại trông quá nhỏ bé.
Cảm giác này rất kỳ lạ, như thể mình là Ultraman đang tham gia một buổi chụp ảnh, hoặc chính bản thân đã tiến vào vương quốc của người tí hon. Eve thấy tầm nhìn của bản thân như đang bao quát toàn bộ thế giới từ bên trên.
Núi thì bé, rừng lại nhỏ, thậm chí cả chim trời cũng tí hon như đàn ruồi.
Hơn nữa, tầm nhìn của Ngài trông vô cùng kỳ lạ, không có điểm mù, quét qua 360 độ, đây là điều mà ở kiếp trước Ngài không bao giờ có thể hình dung nổi...
Dời sự chú ý đi một chút, Eve trông thấy một hồ nước "to bằng lòng bàn tay" cách đó không xa.
Mặt hồ lấp lánh và trong vắt, hình ảnh phản chiếu hiện rõ lên đó...
Bộ rễ to lớn, thân hình đồ sộ và cao vút, cùng với đó là cành lá rộng khắp che lấp ánh mặt trời và cả một vùng không gian xanh phía bên trên.
Kết hợp với thông tin vừa hiện lên trong đầu, Eve nhanh chóng có được câu trả lời:
"Cây Thế Giới?"
Cây Thế Giới - Yggdrasill.
Ngài được mệnh danh là cội nguồn của thiên nhiên, là Mẫu Thần của loài elf, là điều kỳ diệu của sự sống...
Ngài là một tồn tại lâu đời và thần bí trên mặt phẳng Segers, tương tự như loài rồng - megalosaurus. Ngài là một sinh vật thần thoại đúng nghĩa, với sức mạnh có thể sánh vai với các vị thần.
"Vậy đây chính là Cây Thế Giới..."
Nhìn những tán lá khô héo trong hình ảnh phản chiếu, Eve không biết là nên thở phào nhẹ nhõm hay nên thở dài chán nản đây nữa.
Sắp xếp lại những thông tin mình vừa tiếp thu, Eve ít nhiều cũng đã phần nào nắm rõ tình trạng hiện tại của mình.
Ngài đã được dịch chuyển đến một thế giới phép thuật mang tên Segers.
Là một trong những cá thể xuyên không, Ngài... dường như đã được Cây Thế Giới đang hấp hối lựa chọn. Linh hồn Ngài vừa hòa làm một với lõi của cây mẹ, kế thừa một chút ký ức cùng với di sản mà người tiền nhiệm để lại, đồng thời Ngài vẫn giữ được ý thức của chính mình và trở thành cây thế giới mới, Tân Thế Giới Thụ - Eve Yggdrasill.
Và trong tình trạng sống dở chết dở...
Sự kế thừa của Cây Thế Giới như thể có một loại sức mạnh kỳ lạ nào đó, giúp trấn an và xoa dịu tâm hồn. Lúc này, Eve không cảm thấy bối rối hay kinh hãi. Thay vào đó, Ngài lại trấn tĩnh một cách kỳ lạ, thậm chí trong thâm tâm còn có một chút vui sướng...
"Vui sướng..."
Đúng vậy, đó quả thật là niềm vui, vui mừng vì vẫn còn sống sau thảm họa.
Sau khi kết hợp với những gì Cây Thế Giới để lại, Ngài đã biết mình may mắn đến nhường nào.
Đối với một linh hồn lang thang trong hư không, nếu không có việc gì ngoài ý muốn, linh hồn của Ngài chắc chắn không tránh khỏi việc bị hủy diệt. Tuy nhiên, việc chuyển sinh và hợp nhất này đã mang đến cho Ngài một cuộc sống mới.
Mặc dù... đó là sự sống của một cái cây.
"Dù thế nào đi chăng nữa, có thể xem như... là mình còn sống nhỉ?"
Nhìn qua hình ảnh phản chiếu trên hồ nước, cảm nhận cơ thể kỳ lạ, trong lòng Eve tràn ngập sự tò mò.
Nhưng bên cạnh đấy, Ngài cảm thấy phần nào đó sâu bên trong cơ thể này đang dần sụp đổ.
Không còn nghi ngờ gì nữa, trạng thái của Ngài rõ ràng không tốt. Nhìn vào hình ảnh phản chiếu là có thể thấy, cành cây khô héo, lá úa phai màu, trông là biết đang ở bên bờ vực cái chết.
Mặc dù tình hình là vậy, nhưng Eve vẫn nhận ra sâu bên trong cơ thể mình có một nguồn thần lực mạnh mẽ và cổ xưa nào đó. Nó tràn đầy sức sống, sẵn sàng phát động, như thể chỉ vừa thức tỉnh sau một giấc ngủ say.
Cùng lúc ấy, một loại cảm giác kỳ lạ bỗng nhiên trỗi dậy. Một sức mạnh thống trị thế giới. Eve thấy mình như thể là vua của trời đất. Chỉ cần bản thân muốn, Ngài hoàn toàn có thể kiểm soát mọi thứ trong bán kính vài kilomet.
Một khi nghĩ đến thì không có cách để dừng. Eve phóng tầm mắt vào một cây sồi khô héo cách đó không xa, trong lòng khẽ động.
Và theo sau suy nghĩ của Ngài, một điều đáng kinh ngạc liền xảy ra.
Cây sồi chết bỗng lấy lại sức sống, đâm chồi nảy lộc, dần dần trở nên tươi tốt. Không chỉ thế, Eve dường như vừa hình thành nên một mối liên hệ nào đó với cái cây ấy, như thể Ngài có toàn quyền kiểm soát mọi thứ thuộc về nó.
Nhưng cùng lúc đó, Eve cảm thấy sức mạnh thần bí sâu trong cơ thể mình nhanh chóng bị tiêu hao, trong phút chốc suy giảm mất một phần ba. Ngài sợ hãi đến mức ngay lập tức dừng việc hồi sinh cái cây khô héo.
Vì đã dung hợp với lõi Cây Thế Giới, Eve biết rõ sức mạnh thần bí kia là năng lượng sinh mệnh, cũng là nguồn sức mạnh của Cây Thế Giới. Hay nói đúng hơn là... Thần Lực Tự Nhiên.
Một khi dùng hết, Cây Thế Giới sẽ hoàn toàn chìm vào giấc ngủ sâu.
Đối với Eve, điều đó đồng nghĩa với cái chết.
Nhận ra chỉ còn lại hai phần ba Thần Lực Tự Nhiên, Eve cảm thấy hơi đau xót.
Ngài đã quá bất cẩn!
Ngài không ngờ rằng mình chỉ dùng năng lực để "Khai Sáng" một chút như vậy thôi liền tiêu hao nhiều đến thế.
Ném sự chú ý vào cái cây khô héo vừa mới rót một ít thần lực, trong lòng Eve có một chút kỳ lạ.
Lúc này, cái cây khô héo ấy đã hoàn toàn lột xác. Nó không những trở nên tươi tốt hơn, mà so với trước đây còn cao hơn gần gấp ba lần.
So sánh với cây cối xung quanh, Eve đoán cây sồi đã trẻ hóa này cao ít nhất tầm ba mươi mét...
Và sau đó, một cảnh tượng khiến Ngài vô cùng ngạc nhiên đã xảy ra.
Cây sồi may mắn toàn thân khẽ rung lên, sau đó cố gắng kéo rễ ra khỏi lòng đất.
Rễ cây xoắn lại, cuộn tròn và tạo hình thành cặp chân kỳ dị, trong khi các cành thì hóa thành hai cánh tay lực lưỡng, tán cây cùng ngọn cây biến thành bộ tóc bù xù và đỉnh trụ của thân cây xuất hiện hai con mắt tỏa sáng...
Chỉ trong chớp mắt, đối phương đã hoàn toàn biến thành một treant (người cây) hùng vĩ.
Dưới cái nhìn kinh ngạc của Eve, oak treant cao ba mươi mét rũ bỏ đất trên chân, sau đó run rẩy quỳ một chân hướng về Cây Thế Giới. Cất lên giọng nói mạnh mẽ, chứa đầy xúc cảm phấn khích.
"Mẫu Thần Tự Nhiên tại thượng... Oak guard (thủ vệ sồi) cảm tạ sự chiếu cố của Người. Kính xin Mẫu Thần hãy ban cho con một cái tên."
Mẫu Thần? Oak guard? Đặt tên?
Nhìn vào oak guard nho nhỏ trước mặt, trong tưởng tượng, Eve giật giật khóe miệng.
Đồng thời, Eve cảm thấy như thể bản thân đã hình thành một loại liên kết nào đó với đối phương, dường như có thể trực tiếp truyền lệnh.
Thâm tâm nảy sinh một chút ý nghịch ngợm. Suy nghĩ của Eve khẽ động, ngay lập tức, một giọng nói thần thánh đầy uy nghiêm và thanh khiết vang lên trong đầu của oak guard.
"Nếu vậy thì... từ giờ trở đi, ngươi hãy gọi mình là Basaka (Berserker)."