Tô Tố, anh chàng Đới Ban hôm qua thế nào?” Mới sáng sớm Thúy Ti đã gấp gáp gọi điện đến. “Không không không tồi, rất rất rất tốt.” Hậu quả để lại là họ Tô nào đó vừa nghĩ đến đồng chí đeo kính liền bị nói lắp. “Một người vô cùng kinh điển.” Ừm ừm ừm, một anh chàng rất trâu chó.
“Cậu thích thì tốt.” Thúy Ti vui mừng hớn hở, cao giọng: “Anh ta cũng khen cậu giấu tài đó.”
… Tô Tố im lặng hồi lâu, sao lại là giấu tài, lẽ nào là vì lỗ mũi có thể bắn ra cơm? Lần sau tuyệt đối không thể để cơm rơi ra từ trong mũi, ừm, tuyệt đối không thể.
“Vậy nên…” Họ Thúy tiếp tục cao giọng “Đới tiên sinh muốn mời cậu tối nay đi xem phim.”
“Phim gì?” Cũng lâu rồi không xem phim, vé xem quá đắt, căn bản là đều xem bản lậu trên mạng, họ Tô như đi vào cõi thần tiên, phim lậu vô sỉ.
“Phim ma của Nhật. Tớ giúp cậu chọn đó.” Thúy Ti phấn khích cười “Tớ quyết định đi cùng cậu.”
“Được, rất tốt, cậu đi cùng chúng tớ đi.” Họ Tô gật đầu, có Thúy Ti ở đó, chấn động có thể giảm đi một nửa.
Tô Tố cúp máy, tán dóc như thường lệ, Steven đã sớm chờ trên MSN.
“Steven, chào anh, hôm nay anh lên thật sớm.”
“Ừm, chào cô, họp hành buồn chán quá, tìm cô nói chuyện một chút.” Ngữ khí ai đó lập tức chuyển đổi, lại hỏi:
“Tô, vụ bày tỏ tình yêu lần trước cô trả lời thế nào rồi?”
Tô Tố nghĩ nghĩ, nhanh nhẹn đánh ra một hàng chữ “Tôi sắp đồng ý rồi, gần đây đi xem mắt thấy không có ai bằng anh ta cả.”
Im lặng trong giây lát, ai đó lại nói “Thực ra cô cũng không cần phải vội vàng đáp ứng nhứ thế, cô có thể thử để ý đến các đồng nghiệp nam cùng công ty mà.”
…..Tô Tố tự hỏi, đồng nghiệp nam mà còn chưa kết hôn trong chi nhánh chỉ có mỗi đồng chí tiểu Bốc và giám đốc tiểu Bạch. Chọn tiểu Bốc thì phải có tó chất tâm lý “cường hãn”, chọn Bạch Cốt Tinh thì chẳng khác gì phải chiến đấu với sếp lớn. Lắc đầu rồi lắc đầu, là quân tử không được đoạt thứ tốt của sếp!
“Con thỏ không ăn cỏ gần hang.” Tô Tố gật đầu, oai phong lầm liệt đáp lại.
……Đắn đo hồi lâu, đồng chí Steven trả lời một cách cực kì chầm chạp “ Kì thực, tôi muốn nói là…” lại đắn đo một hồi nữa mới tiếp tục đánh chữ “Thực ra cô có thể thử ăn cỏ gần hang mà!!!”
Bất ngờ, ava đen ngòm, lại off rồi.
Tô Tố vò đầu, quái dị quá đi mất, tiên sinh Steven này ăn nói bừa bãi quá mức, sau đó lắc đầu cảm thán, công việc làm ăn này cũng thật là gian khổ. Ừm ừm ừm, phải lo lắng cho tiền đồ rồi đây!
Tô Tố, anh chàng Đới Ban hôm qua thế nào?” Mới sáng sớm Thúy Ti đã gấp gáp gọi điện đến. “Không không không tồi, rất rất rất tốt.” Hậu quả để lại là họ Tô nào đó vừa nghĩ đến đồng chí đeo kính liền bị nói lắp. “Một người vô cùng kinh điển.” Ừm ừm ừm, một anh chàng rất trâu chó.
“Cậu thích thì tốt.” Thúy Ti vui mừng hớn hở, cao giọng: “Anh ta cũng khen cậu giấu tài đó.”
… Tô Tố im lặng hồi lâu, sao lại là giấu tài, lẽ nào là vì lỗ mũi có thể bắn ra cơm? Lần sau tuyệt đối không thể để cơm rơi ra từ trong mũi, ừm, tuyệt đối không thể.
“Vậy nên…” Họ Thúy tiếp tục cao giọng “Đới tiên sinh muốn mời cậu tối nay đi xem phim.”
“Phim gì?” Cũng lâu rồi không xem phim, vé xem quá đắt, căn bản là đều xem bản lậu trên mạng, họ Tô như đi vào cõi thần tiên, phim lậu vô sỉ.
“Phim ma của Nhật. Tớ giúp cậu chọn đó.” Thúy Ti phấn khích cười “Tớ quyết định đi cùng cậu.”
“Được, rất tốt, cậu đi cùng chúng tớ đi.” Họ Tô gật đầu, có Thúy Ti ở đó, chấn động có thể giảm đi một nửa.
Tô Tố cúp máy, tán dóc như thường lệ, Steven đã sớm chờ trên MSN.
“Steven, chào anh, hôm nay anh lên thật sớm.”
“Ừm, chào cô, họp hành buồn chán quá, tìm cô nói chuyện một chút.” Ngữ khí ai đó lập tức chuyển đổi, lại hỏi:
“Tô, vụ bày tỏ tình yêu lần trước cô trả lời thế nào rồi?”
Tô Tố nghĩ nghĩ, nhanh nhẹn đánh ra một hàng chữ “Tôi sắp đồng ý rồi, gần đây đi xem mắt thấy không có ai bằng anh ta cả.”
Im lặng trong giây lát, ai đó lại nói “Thực ra cô cũng không cần phải vội vàng đáp ứng nhứ thế, cô có thể thử để ý đến các đồng nghiệp nam cùng công ty mà.”
…..Tô Tố tự hỏi, đồng nghiệp nam mà còn chưa kết hôn trong chi nhánh chỉ có mỗi đồng chí tiểu Bốc và giám đốc tiểu Bạch. Chọn tiểu Bốc thì phải có tó chất tâm lý “cường hãn”, chọn Bạch Cốt Tinh thì chẳng khác gì phải chiến đấu với sếp lớn. Lắc đầu rồi lắc đầu, là quân tử không được đoạt thứ tốt của sếp!
“Con thỏ không ăn cỏ gần hang.” Tô Tố gật đầu, oai phong lầm liệt đáp lại.
……Đắn đo hồi lâu, đồng chí Steven trả lời một cách cực kì chầm chạp “ Kì thực, tôi muốn nói là…” lại đắn đo một hồi nữa mới tiếp tục đánh chữ “Thực ra cô có thể thử ăn cỏ gần hang mà!!!”
Bất ngờ, ava đen ngòm, lại off rồi.
Tô Tố vò đầu, quái dị quá đi mất, tiên sinh Steven này ăn nói bừa bãi quá mức, sau đó lắc đầu cảm thán, công việc làm ăn này cũng thật là gian khổ. Ừm ừm ừm, phải lo lắng cho tiền đồ rồi đây!