Mục đích An Hạ đến phòng Trịnh Ý Lan chỉ đơn giản là muốn chọc tức cô ta, chứ chẳng muốn tốn hơi sức hỏi cô ta nguyên nhân vì sao muốn ép nhóm thợ trang điểm của cô phải giải tán.
Nếu người ta đã muốn làm khó mình thì cần lý do sao? Đơn giản là vì họ thích thì làm thôi. Đối với những kẻ như thế, cách đối phó tốt nhất chính là giữ vững sức chiến đấu, chứ đừng tới khuyên nhủ họ buông tha cho mình gì đó.
Như thế gọi là ngu ngốc!
Vào phòng làm việc gặp cô bé Mỹ An đang đi lòng vòng với vẻ mặt sốt ruột.
Thấy An Hạ đã về, Mỹ An lập tức hỏi:
“Thế nào rồi chị? Tổng giám đốc Trịnh có thay đổi gì về quyết định của cô ấy hay không?”
An Hạ lắc đầu: “Em nghĩ cô ấy sẽ lắng nghe ý kiến của một thợ trang điểm như chị à?”
Mỹ An buồn bã cúi đầu. Chị An Hạ nói không sai, tổng giám đốc Trịnh sao có thể vì mấy lời nói của nhân viên nhỏ mà thay đổi quyết định của mình được chứ!
“Thế giờ mình làm sao đây chị? Lỡ lần này chị Diệp Phi không vượt qua được vòng thi thì nhóm phòng A4 của chúng ta sẽ bị giải tán đấy! Em còn nghe nói ngoài trừ chị Diệp Phi ra còn có vài cô người mẫu xinh đẹp khác tham gia cuộc thi nữa!”
An Hạ không lo mấy về vấn đề Diệp Phi thắng hay thua trong cuộc thi, mà điều cô đang lo là sao Trịnh Á Lan lại đưa ra kế hoạch này?
Đâu phải cô ta không biết khả năng trang điểm của nhóm phòng A4 chứ?
Trịnh Á Lan sẽ không bao giờ đưa ra quyết định khi chưa nắm chắc phần thắng trong tay.
Trừ khi...
An Hạ cầm túi xách lên, nói với Mỹ An: “Chị đi gặp Diệp Phi một lát, hồi nữa chị sẽ về.”
Mỹ An muốn hỏi An Hạ đi gặp Diệp Phi để làm gì, nhưng chưa kịp nói lời nào thì người đã đi mất rồi.
...
An Hạ lên tầng mười hai, nơi dành cho ca sĩ nghỉ ngơi và tập luyện.
Khi An Hạ tới phòng nghỉ của Diệp Phi thì bất ngờ gặp quản lý của Diệp Phi là cô Trần.
Trần Ly không ngờ sẽ gặp An Hạ ở trước cửa phòng của Diệp Phi, nên cô khá bất ngờ.
Cô suy đoán, chẳng lẽ An Hạ chẳng lẽ tới tìm Diệp Phi?
An Hạ tuy chỉ là một thợ trang điểm, nhưng khả năng trang điểm của cô ấy được người trong giới đánh giá rất cao. Không biết từng có bao nhiêu là nghệ sĩ nổi tiếng muốn mời An Hạ về làm thợ trang điển cho riêng mình, có thể nói, cô ấy rất được những người nổi tiếng hoan nghênh, ngay cả Diệp Phi cũng từng tán thưởng An Hạ nhiều lần.
“Tôi có chuyện cần tìm cô Diệp Phi.”
Quản lý Trần hơi cứng đờ mặt khi nghe An Hạ muốn gặp Diệp Phi.
“Bây giờ Diệp Phi đang bận tập luyện hát, nên không thể gặp cô được. Hay là lần sau nhé?”
Sự hoảng loạn trên gương mặt của quản lý Trần, An Hạ đều thấy rõ.
Cô còn đang muốn nói tiếp thì nghe thấy có người gọi tên mình:
“Cô An Hạ!”
Quay lại nhìn thử, là trợ lý Kiều của cô ca sĩ Thái Uyên mới được lăng xê gần đây.
“Cô gọi tôi có chuyện gì sao?”
Trợ lý Kiều kéo tay An Hạ: “Cô Thái Uyên sắp tham gia một sự kiện mới nên rất cần người chuyên nghiệp giúp cô ấy trang điểm. Mà trong công ty chỉ có cô An Hạ là có tay nghề giỏi, bởi thế tôi mới tính đi tìm cô nè, thật không ngờ lại gặp được cô ở đây.”
Lúc nói chuyện với An Hạ, ánh mắt của cô trợ lý chưa từng nhìn vào quản lý Trần, ngay cả một câu chào hỏi cũng không có.
Sắc mặt quản lýTrần khó chịu khi bị người ta làm ngơ.
Nhìn cô ả trợ lý kia không ngừng khoe nào là Thái Uyên được cử đi tham gia những sự kiện lớn nào, rồi còn khoe Fan hâm mộ nhiều ra sao, giống như muốn tuyên cáo rằng Mặc Thái Uyên mới chân chính là sao hót bây giờ!
Hừ. Đắc ý cái gì chứ! Chỉ là một đứa ca sĩ mới được lăng xê thôi mà. Chưa có bao nhiêu chỗ đứng mà muốn lên mặt rồi à!
Nếu người ta đã muốn làm khó mình thì cần lý do sao? Đơn giản là vì họ thích thì làm thôi. Đối với những kẻ như thế, cách đối phó tốt nhất chính là giữ vững sức chiến đấu, chứ đừng tới khuyên nhủ họ buông tha cho mình gì đó.
Như thế gọi là ngu ngốc!
Vào phòng làm việc gặp cô bé Mỹ An đang đi lòng vòng với vẻ mặt sốt ruột.
Thấy An Hạ đã về, Mỹ An lập tức hỏi:
“Thế nào rồi chị? Tổng giám đốc Trịnh có thay đổi gì về quyết định của cô ấy hay không?”
An Hạ lắc đầu: “Em nghĩ cô ấy sẽ lắng nghe ý kiến của một thợ trang điểm như chị à?”
Mỹ An buồn bã cúi đầu. Chị An Hạ nói không sai, tổng giám đốc Trịnh sao có thể vì mấy lời nói của nhân viên nhỏ mà thay đổi quyết định của mình được chứ!
“Thế giờ mình làm sao đây chị? Lỡ lần này chị Diệp Phi không vượt qua được vòng thi thì nhóm phòng A4 của chúng ta sẽ bị giải tán đấy! Em còn nghe nói ngoài trừ chị Diệp Phi ra còn có vài cô người mẫu xinh đẹp khác tham gia cuộc thi nữa!”
An Hạ không lo mấy về vấn đề Diệp Phi thắng hay thua trong cuộc thi, mà điều cô đang lo là sao Trịnh Á Lan lại đưa ra kế hoạch này?
Đâu phải cô ta không biết khả năng trang điểm của nhóm phòng A4 chứ?
Trịnh Á Lan sẽ không bao giờ đưa ra quyết định khi chưa nắm chắc phần thắng trong tay.
Trừ khi...
An Hạ cầm túi xách lên, nói với Mỹ An: “Chị đi gặp Diệp Phi một lát, hồi nữa chị sẽ về.”
Mỹ An muốn hỏi An Hạ đi gặp Diệp Phi để làm gì, nhưng chưa kịp nói lời nào thì người đã đi mất rồi.
...
An Hạ lên tầng mười hai, nơi dành cho ca sĩ nghỉ ngơi và tập luyện.
Khi An Hạ tới phòng nghỉ của Diệp Phi thì bất ngờ gặp quản lý của Diệp Phi là cô Trần.
Trần Ly không ngờ sẽ gặp An Hạ ở trước cửa phòng của Diệp Phi, nên cô khá bất ngờ.
Cô suy đoán, chẳng lẽ An Hạ chẳng lẽ tới tìm Diệp Phi?
An Hạ tuy chỉ là một thợ trang điểm, nhưng khả năng trang điểm của cô ấy được người trong giới đánh giá rất cao. Không biết từng có bao nhiêu là nghệ sĩ nổi tiếng muốn mời An Hạ về làm thợ trang điển cho riêng mình, có thể nói, cô ấy rất được những người nổi tiếng hoan nghênh, ngay cả Diệp Phi cũng từng tán thưởng An Hạ nhiều lần.
“Tôi có chuyện cần tìm cô Diệp Phi.”
Quản lý Trần hơi cứng đờ mặt khi nghe An Hạ muốn gặp Diệp Phi.
“Bây giờ Diệp Phi đang bận tập luyện hát, nên không thể gặp cô được. Hay là lần sau nhé?”
Sự hoảng loạn trên gương mặt của quản lý Trần, An Hạ đều thấy rõ.
Cô còn đang muốn nói tiếp thì nghe thấy có người gọi tên mình:
“Cô An Hạ!”
Quay lại nhìn thử, là trợ lý Kiều của cô ca sĩ Thái Uyên mới được lăng xê gần đây.
“Cô gọi tôi có chuyện gì sao?”
Trợ lý Kiều kéo tay An Hạ: “Cô Thái Uyên sắp tham gia một sự kiện mới nên rất cần người chuyên nghiệp giúp cô ấy trang điểm. Mà trong công ty chỉ có cô An Hạ là có tay nghề giỏi, bởi thế tôi mới tính đi tìm cô nè, thật không ngờ lại gặp được cô ở đây.”
Lúc nói chuyện với An Hạ, ánh mắt của cô trợ lý chưa từng nhìn vào quản lý Trần, ngay cả một câu chào hỏi cũng không có.
Sắc mặt quản lýTrần khó chịu khi bị người ta làm ngơ.
Nhìn cô ả trợ lý kia không ngừng khoe nào là Thái Uyên được cử đi tham gia những sự kiện lớn nào, rồi còn khoe Fan hâm mộ nhiều ra sao, giống như muốn tuyên cáo rằng Mặc Thái Uyên mới chân chính là sao hót bây giờ!
Hừ. Đắc ý cái gì chứ! Chỉ là một đứa ca sĩ mới được lăng xê thôi mà. Chưa có bao nhiêu chỗ đứng mà muốn lên mặt rồi à!