Đỗ Hàng không so đo, Tề Huy cũng lười truy cứu.
Chẳng qua, Tiểu Tiện không dám minh mục trương đảm theo đuôi Đỗ Hàng nữa.
Cuộc sống đột nhiên trở nên có chút vô vị.
Mỗi ngày sau khi thức giấc, Tiểu Tiện đều không tự giác đi đến kí túc xá của Đỗ Hàng.
Chờ khi phục hồi lại tinh thần , sọ bị đối phương phát hiện, lại vội vàng rời đi.
Tiểu Tiện nhìn lá rụng ngẩn người, trong lòng ê ẩm.
Thầm mến một người sao lại thống khổ như vậy a?
Ngay cả liếc hắn một cái đều làm không được, nói gì đến chủ động tìm hắn nói chuyện.
Ai, Tiểu Tiện thở dài, chính mình thật không có dũng khí này.