Bọn nó đang ăn ngon lành thì phải giật mình vì tiếng hét của đám người trong căn tin. Nói cho chính xác là tiếng hét của đám con gái. Nó chẳng thèm nhìn cũng biết chuyện gì đang xảy ra. Toàn là lũ hám trai. Nhưng điều làm nó sửng sốt không phải tiếng hét của đám con gái mà là câu nói của Laysi
- Woa, đẹp trai quá!
Cái con nhỏ này trước nay chúa ghét bọn con trai mà. Con trai đối với nhỏ chỉ là thứ rác rưởi mà thôi. Trong mắt nhỏ, nó là thần tượng duy nhất. Sao hôm nay lại mở miệng khen con trai một cách dễ dàng như thế? Nó tò mò ngước mắt lên nhìn con người mà Laysi cho là đẹp đó. Đập vào mắt nó là hình ảnh một tên con trai với khuôn mặt hết sức baby, mày rậm, mắt sâu, sống mũi cao, làn da thì trắng như sữa. Ôi hắn có đúng là con trai không? Đáng để đám con gái ngưỡng mộ. Nhưng nó thì khác, nó không phải loại hám trai. Tuy nó công nhận là hắn đẹp nhưng không có nghĩa là nó mê hắn. Nó lại cúi đầu tiếp tục bữa ăn của mình. Nó ăn chưa được 5’ thì lại nghe thấy tiếng hét nhưng lần này không phải của riêng đám con gái mà có cả con trai nữa. Nó tò mò ngước mắt lên nhìn. Rồi vội vàng cúi mặt xuống, lòng thầm nhủ
- Cầu trời cho họ chưa nhìn thấy!_Nhưng có vẻ ông trời không đáp ứng nguyện vọng của nó rồi. Họ đã nhìn thấy và đang tiến về bàn của tụi nó
- Cái này là của các cậu phải không?_Layla chìa cái điện thoại ra trước mặt nó và Laysi. Laysi nhìn ngắm cái điện thoại rồi lắc đầu
- Không phải của tôi
- Vậy là của cậu rồi. Cái này lúc va chạm tớ đã nhặt được_Rin vui vẻ lên tiếng. Nó khẽ đưa tay lấy lại cái điện thoại
- Nó là của tớ. Cảm ơn
- Cậu…_Layla trân trân nhìn nó. Có nhầm lẫn gì không vậy trời? Nhưng nhìn kĩ lại, cái khuôn mặt đó đúng là của Lallie mà.
- Hử?_Nó khó hiểu đưa mắt nhìn Layla. Trong lòng nó đang thầm cầu nguyện cho Layla đừng nhận ra nó
- Ý tớ là, cậu có thể bỏ qua cho tớ vì tớ đã lỡ làm vỡ cái màn hình điện thoại của cậu rồi_Layla đan tay vào nhau. Nó thở phào nhẹ nhõm. Cứ tưởng cô nàng nhận ra nó rồi chứ. Nó nói nhẹ với Layla
- Không sao đâu. Nó cũng bị hỏng rồi
- Ừm. Tớ là Trần Gia Hân, cứ gọi là Layla. Còn đây là em tớ, Trần Anh Trung, Rin. Nó nhỏ hơn tớ một tuổi. Tớ 17, nó 16_Layla vui vẻ giới thiệu
- Em là Phạm Thiên Hương, 16 tuổi, cứ gọi Laysi là được rồi. Còn đây là anh của em Phạm Thiên Phát, 17 tuổi, là Mars_Laysi cười tươi_2 người cũng ngồi đi
- Mars, là sao hỏa à?_Rin xoa cằm tỏ vẻ tri thức_Hỏa là lửa mà lửa là nóng. Nhưng nhìn anh lạnh lùng giống băng hơn đấy Mars
- Chỉ là một cái tên thôi mà
- Mà chị với Rin học lớp nào vậy?_Laysi vừa ăn vừa hỏi Layla
- Chị 11A4, thằng nhóc này 10A1. Sao vậy?
- Woa, 10A1 sao? Có bạn cùng trò chuyện rồi_Laysi nhảy cẫng lên. Mọi người đều nhìn về phía bàn bọn nó. Laysi bị nhìn thì e dè ngồi xuống
- Cậu học cùng lớp với tớ sao? Sao tớ không biết nhỉ?_Rin thắc mắc
- Bọn tớ mới chuyển đến hôm nay_Laysi cười tươi như ánh mặt trời
- Thì ra là vậy. Sau này giúp đỡ nhau nhé!_Rin chìa tay ra và Laysi cũng vui vẻ bắt tay Rin. Một tình bạn khởi đầu như thế đấy. Sau này sẽ như thế nào nhỉ? Layla cũng vui thay cho em mình rồi nhỏ lại quay qua nhìn con người ít nói nhất từ nãy giờ-NÓ
- Này Mars, cậu học lớp nào?
- 11A4_Ngắn gọn và xúc tích là câu trả lời của nó
- Vậy là cậu học cùng lớp với tớ rồi_Layla reo lên trong khi nó vẫn bình thản ăn cơm. Nhìn thấy thái độ của nó, nụ cười trên môi Layla tắt ngúm
- Cái con người lạnh lùng và thờ ơ_Layla chửi thầm trong lòng.
Bọn nó đang ăn cơm và cười đùa vui vẻ thì “Rầm Xoảng” cái bàn của nó văng ra xa. Chén bát trên bàn đều vỡ tan tành
- Tôi không ngờ thành viên cấp A của Devil lại thân với học sinh chuyển trường đến vậy?_Một giọng nói chua lét vang lên. 4 người bọn nó ngước mắt lên nhìn bọn người đó. Là nhỏ Lala, theo sau là một đám con trai. Vừa nhìn thấy cái mặt dày, mấy tấn xe lu đi qua không nát của nhỏ, Laysi liền nở nụ cười khinh bỉ
- Tưởng ai, thì ra là “chị đầu gấu”
- Mày…_Lala lại núm lấy tóc Laysi và kết cục cho hành động của nhỏ là “Bốp” Nhỏ Lala đã nằm sõng soài dưới đất vì cú đạp vào bụng của nó
- Tôi đã cảnh cáo cô không được động vào con bé rồi mà. Chán sống rồi phải không? Tôi đây cũng không ngán nếu phải tiễn cô một đoạn đâu_Từng từ từng chữ rít qua kẽ răng nó làm cho mọi người trong căn tin đều phải nổi da gà.
- Để coi anh làm gì được tôi_Lala nói rồi quay lại đám người ở sau_Hắn chính là kẻ không coi bang chúng ta ra gì đấy! Lên đi
- Kẻ nào dám lên_Rin và Layla nhảy ra đứng chắn trước mặt bọn nó
- Anh chị!_Đám người đó lùi lại. Ai chứ bọn họ không dám động vào hai người này đâu
- Không ai được động đến họ._Rin la lên
- Tại sao?_Một chàng trai với mái tóc màu nâu đen bước đến. Đi sau chính là chàng trai mà nó khen đẹp
- Anh Ailen, Anh Alan_Đám người trước mặt nó dạt sang hai bên rồi hô to. Còn bọn nó thì chỉ biết trợn tròn mắt nhìn hai chàng trai đó. Không nói cũng biết 2 người đang đi đến chỗ bọn nó kia có một thế lực không nhỏ trong trường này
- Hử? Cậu nói gì Alan?_Layla mở to mắt nhìn người con trai trước mặt. Nhỏ Lala vừa nhìn thấy 2 chàng trai đó thì vội sáp lại. Cô ta níu lấy tay Ailen
- Anh à, bọn chúng không coi bang chúng ta ra gì đấy_Nhỏ Lala nũng nịu trước mặt chàng trai mà nó vừa khen đẹp (Là hắn đó mọi người). Nhưng chàng trai mang tên Ailen đó chẳng thèm đoái hoài gì đến nhỏ, thẳng tay hất nhỏ xuống đất
- Từ khi nào cấp C lại tự tiện như thế_Giọng nói lạnh lùng vang lên. Thật khô khốc
- Có dạy bảo đàn em thì đem về nhà dạy bảo nhá!_Laysi chống nạnh lên giọng. Mọi người đều hướng ánh mắt về phía nhỏ. Nhỏ này có vẻ không biết sợ là gì nhỉ? Ả Lala bỗng sừng cồ đứng dậy và cho Laysi một bạt tai. Và “Rắc Rắc” Cánh tay vừa tát Laysi của nhỏ Lala đã bị nó thẳng tay bẽ gãy chỉ trong tíc tắc. Mọi người đều mắt chữ A miệng chữ O nhìn nó. Không gian rơi vào im lặng. Trong căn tin bây giờ chỉ còn lại tiếng than khóc của nhỏ Lala mà thôi
- Cô…quả thực không có tai_Nó gằng từng chữ.
- Cái tên này dám động đến người của Devil sao?_Một tên đàn em của hắn lên tiếng
- Devil? Là cái gì?_Nó chưng hửng hỏi. Cả căn tin phải lát mắt nhìn nó. Devil là một bang hội tầm cỡ thế giới, ai ai cũng biết vậy mà nó lại không hề biết. Với nó, Devil chỉ là một thứ xa lạ
- Bang Devil mà cậu cũng không biết sao?_Alan ngạc nhiên nhìn nó. Nó là người ở trên trời mới rớt xuống à_Mặc kệ cậu có biết Devil hay không, động vào đàn em của tôi thì phải trả giá đắt_Nói rồi Alan tung quyền về phía nó. Với một vệ sĩ thực thụ như nó thì cú đánh của Alan chỉ là gãi ngứa mà thôi. Nó chỉ cần lách người đã có thể né tránh cú đánh của Alan.
- Nhanh quá!_Alan bị tốc độ của nó làm phân tâm và không may đã dính một đòn của nó. Cậu ta té nhào xuống đất
- Khá lắm, hạ được cả thành viên cấp A của tôi_Ailen vỗ tay tán thưởng nó_Vào bang của tôi đi
- Tại sao?_Nó hỏi cho có thôi. Nó chẳng quan tâm gì đến cái bang hội gì gì đó của hắn.
- Cậu có tài
- Chẳng được lợi gì!_Nó phe phẩy tay rồi kéo Laysi bước đi
- Nếu cậu muốn sống yên ổn ở đây thì hãy gia nhập đi_Lời nói của hắn làm nó khựng lại
- Cậu đừng nghe lời Ailen. Cậu ta không tiểu nhân như vậy đâu_Layla lên tiếng. Nhỏ rất hiểu cái tên bang chủ của mình mà.
- Nè nhỏ kia, sao cô cứ bênh vực kẻ ngoại bang vậy hả?_Alan sừng cồ nhìn Layla
- Tôi bênh bạn trai tôi thôi, phải không Mars?_Nói rồi Layla bay lại bám víu cổ nó. Còn nó thì đang hóa đá ngay tại chỗ. Bạn trai? Từ bao giờ? Sao nó không biết? Trong khi nó đúc tượng thì có một con người hỏa bốc ngút trời, hằm hằm nhìn nó. Chính là anh Alan đấy ạ. Anh này thích chị Layla lâu rồi nhưng không dám tỏ tình. Nay bị nó hất tay trên nên đâm ra ghét nó. Không biết nếu anh ta biết nó là con gái thì có cảm tưởng gì nhỉ?
- Thì ra chị 2 Layla của chúng ta đã có bạn trai_Ailen tươi cười nói. Cái nét lạnh lùng lúc nãy đâu rồi nhỉ?_Chúng ta phải chúc mừng thôi nào._Rồi hắn tiến đến chỗ nó_Này anh bạn, bạn gái của cậu là thành viên cấp cao của Devil đấy. Sao cậu không gia nhập luôn đi?
- Chán!_Câu trả lời của nó chỉ vỏn vẹn có một chữ duy nhất.
- Sau khi tan học hãy đến gặp tôi ở nhà kho sau trường_Hắn vẫn bình thản trả lời. Hắn thấy thích thú với nó
- Lí do?
- Nếu cậu là nam nhi
- Được._Nó đi thẳng ra cửa. Hắn nhìn nó nhếch mép cười
- Layla, bạn trai của cậu kiệm lời thật đấy_Alan quay ngoắt sang Layla. Cậu ta đang tức lắm đây
- Cậu ấy là vậy! Thông cảm nhá! Tôi đi theo bạn trai của tôi đây_Dứt lời Layla bỏ theo nó. Nó sau khi đưa Laysi lên lớp thì đi một mạch lên sân thượng
- Cậu ra đi.
- Biết tớ đi theo à?_Layla từ trong đi ra.
- Cậu đã nhận ra tớ?
- Ừm. Sao cậu lại trở thành thế này?_Layla vừa ngước mặt lên trời vừa hỏi nó_Liên quan đến chuyện gia đình cậu phải không? Mấy năm qua, tớ đã cho người điều tra về chuyện năm đó nên cũng biết chút ít
- Cậu biết rồi thì tớ không cần nói nữa. Hãy giữ bí mật thân phận giùm tớ_Nó quay mặt sang Layla mà nói. Nhỏ là cô bạn mà nó trân trọng nhất
- Tất nhiên. Tớ và Rin sẽ không để lộ bí mật của cậu đâu. Mà này, có biết bọn tớ định làm gì khi tìm được cậu không? Tớ đã nghĩ sẽ đánh cậu một trận rồi bắt cậu làm osin cho tớ cả đời đấy._Layla nhìn nó với ánh mắt nguy hiểm không còn gì nguy hiểm hơn_Nhưng khi thấy cậu trong hình hài này, những ý nghĩ đó cũng tan biến đâu mất. Cậu giỏi lắm, giỏi về mọi chuyện
- Hì, cũng may thật nhỉ? Mà Layla này, anh tớ…_Nó ngập ngừng hỏi. Layla vỗ vai nó cười nói
- Anh ấy vẫn khỏe, anh ấy vẫn cho người đi tìm cậu đấy. Nghe ba nói anh ấy sắp chuyển về đây học đấy
- Chuyển về đây?
- Ừm. Nhưng chắc anh ấy không nhận ra cậu đâu. Đến bọn tớ còn không nhận ra nữa là
- Ừm._Bọn nó cứ trò chuyện như thế cho đến khi hết tiết. Ngày đầu tiên đi học mà nó đã mang tiếng trốn học rồi. Thật là bó tay mà