- Nâng ly nào - Oliver tuyên bố với cốc rượu giơ cao. Chỉ có bốn người họ ngồi ở bàn: một cặp đôi hạnh phúc và hai người bạn thân thiết đã đi một chặng đường dài để đến với họ vào ngày hôm nay. Họ đã phải chiến đấu, phải đối mặt với nhưng điều tệ hại nhưng giờ thì họ đã sẵn sàng để ăn mừng.
Schuyler cười tươi và dựa vào Jack. Chờ nghe điều Oliver sắp nói. Sau khi thoát khỏi Villa Malavota, để lại đội quân Thợ Săn thất trận và tán loạn của nữ Bá Tước ở đó. Không còn có thể đe dọa đến sự an toàn của bất cứ ai. Họ liền đi theo Jack trở lên mặt phố. Họ đã gặp bạn bè của mình đang an toàn trong khách sạn và sau khi để họ có vài giờ nghỉ ngơi, thư giãn, hồi phục lại sau nhưng chuyện xảy ra họ lại cùng nhau gặp mặt trong một nhà hàng để ăn tối.
Oliver đã đi cùng cô từ lâu đài tới nhà hàng, khoác tay cô thân mật.
- Anh ấy sẽ không thấy phiền, đúng không? - Cậu mỉm cười, hất hàm về phía Jack.
Schuyler lắc đầu.
- Tất nhiên rồi, Ollie. Gặp cậu thật vui quá - Cô nói và siết chặt tay cậu. Cô thấy kinh ngạc khi thấy họ rất thoái mái khi ở cùng nhau. Lúc họ chia tay tại sân bay mới cách đây vài tháng, cô đã băn khoăn không biết có còn gặp lại cậu nữa không. Giờ thì cô tin mình vui mừng vì trông thấy cậu vui vẻ, khỏe mạnh.
- Cậu trông khác quá. Nhìn cậu khá hơn trước nhiều. Các Thợ Săn đã làm gì cậu thế? - Cô đùa.
- Chẳng có gì mà anh chàng không thể đối phó được - cậu nói với cô. - Nhưng cậu nói đúng đấy. Tớ đã khác trước.
Cậu kể cho cô nghe về Freya - cô phù thủy đã chữa cho trái tim và máu của cậu.
- Tớ không còn bị đánh dấu nữa.
- Tớ cũng cảm thấy thế - Cô gật đầu, ngó gương mặt thân thiện và rộng mở của bạn mình - Tớ thấy rất vui.
Họ lại được trở về như ngày xưa - hai người bạn với nhưng cảm xúc y như hồi trước. Oliver nói đúng. Đó chắc chắn phải là một phép màu.
- Vậy chuyện đó nghiêm túc đấy chứ? - Schuyler chọc.
Oliver lắc đầu.
- Không. Tớ có thể sẽ không bao giờ gặp lại cô ấy nữa. Nhưng không sao. Đừng lo cho tớ - Cậu nói rồi đặt một nụ hôn thật lòng lên trán cô.
- Này! - Jack kêu - Chỉ có chú rể mới được phép hôn cô dâu đấy!
Schuyler và Oliver khúc khích cười rồi họ theo Jack và Bliss vào một quán café nhỏ. Lúc người quản lý biết đó là một bữa tối trước đám cưới, họ đã được phục vụ như ở một bữa tiệc: những đĩa thịt bò bốc khói, món bí nghiền, món mì Ý với thịt giăm bông và pho mát, món bánh bao nhân đậu và món thịt nướng ngon lành, nổi tiếng của người Florence. Họ dùng đồ tráng miệng với bánh ga tô kiểu Đức, bánh ngọt của Ý và món bánh ngọt kiểu Pháp ngon nhất mà Schuyler được ăn.
Lúc này Oliver đang đứng giữa nhà hàng và hắng giọng.
- Xin nâng ly... vì một cặp đôi tuyệt vời. Tôi muốn nói gì đó đơn giản và thanh nhã nhân dịp này vậy nên tôi xin phép mượn một bài thơ để nói hộ lòng mình. Bài thơ này được sáng tác cho lễ cưới.
Nói rồi cậu bắt đầu đọc to bài thơ của Frank O’Hara. Bài thơ nói về tình yêu và tình bạn. Cả nhóm lắng nghe chăm chú.
- Bài thơ này kéo dài như thế vì tình bạn của chúng ta bền lâu, suốt cuộc đời này và suốt mọi thời đại - Oliver cười - Và tôi sẽ khiến nó dài hết mức có thể vì tôi hy vọng tình bạn của chúng ta sẽ không bao giờ kết thúc nếu tôi có thể làm cho bài thơ ấy dài mãi.
- Nào. nào - Jack nâng ly và Schuyler cụng ly với anh.
Oliver về chỗ với một tràng pháo tay như thể cả nhà hàng đã ngừng lại, cùng lắng nghe những lời ngọt ngào của cậu.
Bliss là người tiêp theo đứng dậy.
- Ollie, cậu đúng là khó mà theo kịp được - Cô đùa rồi cũng hắng giọng nói - Tôi chỉ muốn nói thật vinh hạnh khi ở đây ngày hôm nay. Chúng tôi yêu bạn, Sky ạ và vì chúng tôi yêu Sky nên chúng tôi cũng yêu anh, Jack. Hãy chăm sóc tốt cho nhau nhé. Hãy đối xử tốt với nhau. Hai bạn có tất cả những lời chúc phúc tốt đẹp nhất của chúng tôi và trái tim chúng tôi luôn hướng về các bạn. Đừng quên chúng tôi và đừng quên nhờ chúng tôi giúp đỡ nếu các bạn cần - Cô ngừng lại và trong giây lát Schuyler nghĩ rằng Bliss sẽ nói về rất nhiều những mối nguy hiểm mà bọn họ sẽ sớm phải đối mặt. Bạn cô cũng biết rằng sau đám cưới cô và Jack sẽ phải rời xa nhau, rằng đây chỉ là một bọt bong bóng hạnh phúc bé nhỏ trước khi họ phải đối mặt với hiện thực đen tối, với sự xa cách lâu dài cùng những hiểm họa chưa biết.
Sau ngày mai từng người trong số bốn người họ sẽ rời khỏi Italy để thực hiện hành trình đầy nguy hiểm của mình. Oliver quay lại New York - nơi những ma cà rồng vẫn đang bị bắt cóc một cách bí ẩn; Bliss thì tiếp tục cuộc săn tìm những Chó Săn Địa Ngục đang lẩn trốn; Schuyler tới Alexandria để hoàn thành sứ mệnh của ông ngoại; còn Jack sẽ quay về để đối diện với người em song sinh của mình cũng như số phận của anh, để xem anh có thể thắng được trận chiến với Tử Thần hay không.
Nhưng Bliss không nhắc gì tới những điều tăm tối đó. Cô không phải làm thế. Họ đều đang cùng nghĩ về một chuyện. Với giọng nói rõ ràng cô nói to: Chúc mừng Schuyler và Jack!
Tiếng những chiếc cốc va vào nhau cùng những lời chúc mừng đồng loạt vang lên. Bliss ôm chặt Schuyler. Schuyler kéo Jack vào vòng ôm của họ còn Bliss mở một khoảng cho Oliver để bốn người họ cùng được kết nối với nhau trong một vòng tròn khắng khít, không thể phá vỡ.
- Nâng ly nào - Oliver tuyên bố với cốc rượu giơ cao. Chỉ có bốn người họ ngồi ở bàn: một cặp đôi hạnh phúc và hai người bạn thân thiết đã đi một chặng đường dài để đến với họ vào ngày hôm nay. Họ đã phải chiến đấu, phải đối mặt với nhưng điều tệ hại nhưng giờ thì họ đã sẵn sàng để ăn mừng.
Schuyler cười tươi và dựa vào Jack. Chờ nghe điều Oliver sắp nói. Sau khi thoát khỏi Villa Malavota, để lại đội quân Thợ Săn thất trận và tán loạn của nữ Bá Tước ở đó. Không còn có thể đe dọa đến sự an toàn của bất cứ ai. Họ liền đi theo Jack trở lên mặt phố. Họ đã gặp bạn bè của mình đang an toàn trong khách sạn và sau khi để họ có vài giờ nghỉ ngơi, thư giãn, hồi phục lại sau nhưng chuyện xảy ra họ lại cùng nhau gặp mặt trong một nhà hàng để ăn tối.
Oliver đã đi cùng cô từ lâu đài tới nhà hàng, khoác tay cô thân mật.
- Anh ấy sẽ không thấy phiền, đúng không? - Cậu mỉm cười, hất hàm về phía Jack.
Schuyler lắc đầu.
- Tất nhiên rồi, Ollie. Gặp cậu thật vui quá - Cô nói và siết chặt tay cậu. Cô thấy kinh ngạc khi thấy họ rất thoái mái khi ở cùng nhau. Lúc họ chia tay tại sân bay mới cách đây vài tháng, cô đã băn khoăn không biết có còn gặp lại cậu nữa không. Giờ thì cô tin mình vui mừng vì trông thấy cậu vui vẻ, khỏe mạnh.
- Cậu trông khác quá. Nhìn cậu khá hơn trước nhiều. Các Thợ Săn đã làm gì cậu thế? - Cô đùa.
- Chẳng có gì mà anh chàng không thể đối phó được - cậu nói với cô. - Nhưng cậu nói đúng đấy. Tớ đã khác trước.
Cậu kể cho cô nghe về Freya - cô phù thủy đã chữa cho trái tim và máu của cậu.
- Tớ không còn bị đánh dấu nữa.
- Tớ cũng cảm thấy thế - Cô gật đầu, ngó gương mặt thân thiện và rộng mở của bạn mình - Tớ thấy rất vui.
Họ lại được trở về như ngày xưa - hai người bạn với nhưng cảm xúc y như hồi trước. Oliver nói đúng. Đó chắc chắn phải là một phép màu.
- Vậy chuyện đó nghiêm túc đấy chứ? - Schuyler chọc.
Oliver lắc đầu.
- Không. Tớ có thể sẽ không bao giờ gặp lại cô ấy nữa. Nhưng không sao. Đừng lo cho tớ - Cậu nói rồi đặt một nụ hôn thật lòng lên trán cô.
- Này! - Jack kêu - Chỉ có chú rể mới được phép hôn cô dâu đấy!
Schuyler và Oliver khúc khích cười rồi họ theo Jack và Bliss vào một quán café nhỏ. Lúc người quản lý biết đó là một bữa tối trước đám cưới, họ đã được phục vụ như ở một bữa tiệc: những đĩa thịt bò bốc khói, món bí nghiền, món mì Ý với thịt giăm bông và pho mát, món bánh bao nhân đậu và món thịt nướng ngon lành, nổi tiếng của người Florence. Họ dùng đồ tráng miệng với bánh ga tô kiểu Đức, bánh ngọt của Ý và món bánh ngọt kiểu Pháp ngon nhất mà Schuyler được ăn.
Lúc này Oliver đang đứng giữa nhà hàng và hắng giọng.
- Xin nâng ly... vì một cặp đôi tuyệt vời. Tôi muốn nói gì đó đơn giản và thanh nhã nhân dịp này vậy nên tôi xin phép mượn một bài thơ để nói hộ lòng mình. Bài thơ này được sáng tác cho lễ cưới.
Nói rồi cậu bắt đầu đọc to bài thơ của Frank O’Hara. Bài thơ nói về tình yêu và tình bạn. Cả nhóm lắng nghe chăm chú.
- Bài thơ này kéo dài như thế vì tình bạn của chúng ta bền lâu, suốt cuộc đời này và suốt mọi thời đại - Oliver cười - Và tôi sẽ khiến nó dài hết mức có thể vì tôi hy vọng tình bạn của chúng ta sẽ không bao giờ kết thúc nếu tôi có thể làm cho bài thơ ấy dài mãi.
- Nào. nào - Jack nâng ly và Schuyler cụng ly với anh.
Oliver về chỗ với một tràng pháo tay như thể cả nhà hàng đã ngừng lại, cùng lắng nghe những lời ngọt ngào của cậu.
Bliss là người tiêp theo đứng dậy.
- Ollie, cậu đúng là khó mà theo kịp được - Cô đùa rồi cũng hắng giọng nói - Tôi chỉ muốn nói thật vinh hạnh khi ở đây ngày hôm nay. Chúng tôi yêu bạn, Sky ạ và vì chúng tôi yêu Sky nên chúng tôi cũng yêu anh, Jack. Hãy chăm sóc tốt cho nhau nhé. Hãy đối xử tốt với nhau. Hai bạn có tất cả những lời chúc phúc tốt đẹp nhất của chúng tôi và trái tim chúng tôi luôn hướng về các bạn. Đừng quên chúng tôi và đừng quên nhờ chúng tôi giúp đỡ nếu các bạn cần - Cô ngừng lại và trong giây lát Schuyler nghĩ rằng Bliss sẽ nói về rất nhiều những mối nguy hiểm mà bọn họ sẽ sớm phải đối mặt. Bạn cô cũng biết rằng sau đám cưới cô và Jack sẽ phải rời xa nhau, rằng đây chỉ là một bọt bong bóng hạnh phúc bé nhỏ trước khi họ phải đối mặt với hiện thực đen tối, với sự xa cách lâu dài cùng những hiểm họa chưa biết.
Sau ngày mai từng người trong số bốn người họ sẽ rời khỏi Italy để thực hiện hành trình đầy nguy hiểm của mình. Oliver quay lại New York - nơi những ma cà rồng vẫn đang bị bắt cóc một cách bí ẩn; Bliss thì tiếp tục cuộc săn tìm những Chó Săn Địa Ngục đang lẩn trốn; Schuyler tới Alexandria để hoàn thành sứ mệnh của ông ngoại; còn Jack sẽ quay về để đối diện với người em song sinh của mình cũng như số phận của anh, để xem anh có thể thắng được trận chiến với Tử Thần hay không.
Nhưng Bliss không nhắc gì tới những điều tăm tối đó. Cô không phải làm thế. Họ đều đang cùng nghĩ về một chuyện. Với giọng nói rõ ràng cô nói to: Chúc mừng Schuyler và Jack!
Tiếng những chiếc cốc va vào nhau cùng những lời chúc mừng đồng loạt vang lên. Bliss ôm chặt Schuyler. Schuyler kéo Jack vào vòng ôm của họ còn Bliss mở một khoảng cho Oliver để bốn người họ cùng được kết nối với nhau trong một vòng tròn khắng khít, không thể phá vỡ.