Sáng hôm sau họ cùng dùng bữa sáng ở Veselka - một nhà hàng Ukraina rất nổi tiếng với món súp đặc biệt. Oliver cảm thấy đói ngấu và tràn đầy sinh khí. Cậu không biết là do thiếu ngủ hay tình yêu đã làm nên điều ấy, nhưng cậu cảm thấy mình như một người hoàn toàn mới vậy. Cậu cảm thấy có đủ dũng khí để hỏi Freya một câu mà cậu đã rất sợ khi thấy quán Holiday thay đổi.
- Em định đi dâu? - Cậu vừa hỏi vừa cắn một miếng pierogi và phết kem chua lên nó.
- Gia đình em sẽ quay về quê hương, về North Hampton.
- Tại sao?
- Chuyện này phức tạp lắm - Cô buồn bã trả lời - Hôm nào khác em sẽ kể cho anh nghe.
Oliver ấn mạnh chân trong đôi giầy, nghe tiếng da giầy khẽ chạm vào da. Cậu có cảm thấy khá hơn? Khác biệt? Hay tệ hơn? Khá hơn. Rõ ràng là khá hơn hẳn. Cậu chạm vào một bên cổ. Cậu không còn cảm thấy mạch đập rộn ràng ở đó nữa.
Schuyler. Cậu có the nói tên cô ấy. Cậu có thể nhớ tới cô mà không cảm thấy đau đớn nữa. Cậu nhớ và quý trọng tình bạn, tình yêu của họ, nhưng không còn bị tra tấn vì sự vắng mặt của cô nữa. Như thể Schuyler đang ở đằng sau một tấm gương vậy. Cô là một phần trong quá khứ của cậu, nhưng không còn là nỗi dày vò của tương lai cậu nữa. Cậu thấy nhớ người bạn của mình. Nhưng cậu sẽ sống sót, trải qua được sự mất mát ấy. Đó chính là sự mất mát của cô ấy, không phải của cậu.
Cậu đặt chiếc dĩa xuống.
- Em là ai? Em là gì? - Cậu hỏi Freya.
- Em là một phù thủy - cô mỉm cười trả lời - Nhưng em nghĩ anh đã biết điều này rồi chứ, anh chàng chép sách.
- Em biết về những người Máu Xanh?
- Có. Tất nhiên là em biết rồi. Bọn em phải biết họ. Nhưng bọn em cố không can thiệp vào chuyện của họ. Gia đình em không thích... xía vào chuyện của người khác. Nhưng anh là một trường hợp đặc biệt.
- Anh sẽ gặp lại em chứ?
- Có thể - Freya trầm tư - Nhưng em không nghĩ là anh cần phải làm thế.
Cô ấy nói đúng. Cậu không yêu cô. Tối qua cậu đã yêu cô bởi vì họ đã chia sẻ tình yêu cho nhau. Còn giờ cô ấy sắp ra đi và chuyện đó cũng không sao cả.
Oliver lại một lần nữa còn lại một mình. Cậu đã có những ký ức tươi đẹp hồi còn là thân cận của Schuyler nhưng cậu không còn thấy ngứa ngáy cần đáp ứng nhu cầu, cũng như không thấy đau khổ trong từng tế bào nữa. Dù gì thì cậu đã cảm thấy mình không phải ép buộc quên đi Schuyler. Thay vào đó cậu cảm thấy tình yêu của mình đã được hấp thụ và được phát tán khắp cơ thể rồi thấm nhuần vào tâm hồn cậu. Nó sẽ luôn là một phần cơ thể cậu, nhưng nó không còn có thể làm cậu tổn thương, làm cậu đau đớn nữa. Freya đã giúp cậu điều này. Cô ấy đã chữa trị, đã hàn gắn vết thương cho cậu. Freya - cô phù thủy xinh đẹp.
- Cám ơn em - Cậu đứng dậy để hôn lên trán Freya - Cám ơn em rất nhiều.
- Ôi, anh yêu. Đó là vinh hạnh của em mà.
Một cái ôm cuối cùng rồi cả hai chia tay.
Oliver bước xuống phố theo hướng ngược lại. Di dộng của cậu đổ chuông, cậu thấy một số điện thoại và ngay lập tức trả lời. Cậu chăm chú lắng nghe rồi gương mặt cậu bừng lên.
- Thật thế sao? Oao. Xin chúc mừng. Khi nào thế? Tất nhiên là tôi sẽ tới rồi. Tôi sẽ không bỏ lỡ cho dù có bất cứ chuyện gì.
Món trứng chiên của Freya Beauchamp dành cho những kẻ thất tình
(Dành cho những người thích bữa sáng có thêm chút ma thuật)
Trứng
Kem đặc
Bạc hà tươi thái nhỏ
muối
tiêu đen
bơ
Vừa thái bạc hà vừa đọc đi đọc lại những câu sau:
Khi trái tim tan vỡ lên tiếng.
Bạc hà sẽ hàn gắn những mảnh vỡ tâm hồn.
Nữ thần thổi vào ngươi cuộc sống.
Hãy tiến lên và đi tìm tình yêu.
Cho trứng và kem vào một chiếc bát và đánh nhuyễn. Cho thêm bạc hà đã thái nhỏ, muối và tiêu. Đun bơ trên chảo ở nhiệt độ cao cho nóng chảy. Cho hỗn hợp trứng vào; nấu chín trong vòng hai phút, không được đảo khuấy. Dùng một chiếc muôi lớn, nhẹ nhàng lật miếng trứng cho đến khi trứng chín đều hai mặt nhưng vẫn giữ được độ mềm.
Trang trí đĩa trứng với mấy nhánh bạc hà.
Dọn ra cho những ngươi thất tình và cho người bạn của họ.
- Phỏng theo cuốn The book of White Magic của Ingrid Beauchamp
Để biết thêm về Freya và các công thức ma thuật của cô hãy đón đọc Witches of East end, do Hyperion xuất bản vào mùa hè năm 2011.
Sáng hôm sau họ cùng dùng bữa sáng ở Veselka - một nhà hàng Ukraina rất nổi tiếng với món súp đặc biệt. Oliver cảm thấy đói ngấu và tràn đầy sinh khí. Cậu không biết là do thiếu ngủ hay tình yêu đã làm nên điều ấy, nhưng cậu cảm thấy mình như một người hoàn toàn mới vậy. Cậu cảm thấy có đủ dũng khí để hỏi Freya một câu mà cậu đã rất sợ khi thấy quán Holiday thay đổi.
- Em định đi dâu? - Cậu vừa hỏi vừa cắn một miếng pierogi và phết kem chua lên nó.
- Gia đình em sẽ quay về quê hương, về North Hampton.
- Tại sao?
- Chuyện này phức tạp lắm - Cô buồn bã trả lời - Hôm nào khác em sẽ kể cho anh nghe.
Oliver ấn mạnh chân trong đôi giầy, nghe tiếng da giầy khẽ chạm vào da. Cậu có cảm thấy khá hơn? Khác biệt? Hay tệ hơn? Khá hơn. Rõ ràng là khá hơn hẳn. Cậu chạm vào một bên cổ. Cậu không còn cảm thấy mạch đập rộn ràng ở đó nữa.
Schuyler. Cậu có the nói tên cô ấy. Cậu có thể nhớ tới cô mà không cảm thấy đau đớn nữa. Cậu nhớ và quý trọng tình bạn, tình yêu của họ, nhưng không còn bị tra tấn vì sự vắng mặt của cô nữa. Như thể Schuyler đang ở đằng sau một tấm gương vậy. Cô là một phần trong quá khứ của cậu, nhưng không còn là nỗi dày vò của tương lai cậu nữa. Cậu thấy nhớ người bạn của mình. Nhưng cậu sẽ sống sót, trải qua được sự mất mát ấy. Đó chính là sự mất mát của cô ấy, không phải của cậu.
Cậu đặt chiếc dĩa xuống.
- Em là ai? Em là gì? - Cậu hỏi Freya.
- Em là một phù thủy - cô mỉm cười trả lời - Nhưng em nghĩ anh đã biết điều này rồi chứ, anh chàng chép sách.
- Em biết về những người Máu Xanh?
- Có. Tất nhiên là em biết rồi. Bọn em phải biết họ. Nhưng bọn em cố không can thiệp vào chuyện của họ. Gia đình em không thích... xía vào chuyện của người khác. Nhưng anh là một trường hợp đặc biệt.
- Anh sẽ gặp lại em chứ?
- Có thể - Freya trầm tư - Nhưng em không nghĩ là anh cần phải làm thế.
Cô ấy nói đúng. Cậu không yêu cô. Tối qua cậu đã yêu cô bởi vì họ đã chia sẻ tình yêu cho nhau. Còn giờ cô ấy sắp ra đi và chuyện đó cũng không sao cả.
Oliver lại một lần nữa còn lại một mình. Cậu đã có những ký ức tươi đẹp hồi còn là thân cận của Schuyler nhưng cậu không còn thấy ngứa ngáy cần đáp ứng nhu cầu, cũng như không thấy đau khổ trong từng tế bào nữa. Dù gì thì cậu đã cảm thấy mình không phải ép buộc quên đi Schuyler. Thay vào đó cậu cảm thấy tình yêu của mình đã được hấp thụ và được phát tán khắp cơ thể rồi thấm nhuần vào tâm hồn cậu. Nó sẽ luôn là một phần cơ thể cậu, nhưng nó không còn có thể làm cậu tổn thương, làm cậu đau đớn nữa. Freya đã giúp cậu điều này. Cô ấy đã chữa trị, đã hàn gắn vết thương cho cậu. Freya - cô phù thủy xinh đẹp.
- Cám ơn em - Cậu đứng dậy để hôn lên trán Freya - Cám ơn em rất nhiều.
- Ôi, anh yêu. Đó là vinh hạnh của em mà.
Một cái ôm cuối cùng rồi cả hai chia tay.
Oliver bước xuống phố theo hướng ngược lại. Di dộng của cậu đổ chuông, cậu thấy một số điện thoại và ngay lập tức trả lời. Cậu chăm chú lắng nghe rồi gương mặt cậu bừng lên.
- Thật thế sao? Oao. Xin chúc mừng. Khi nào thế? Tất nhiên là tôi sẽ tới rồi. Tôi sẽ không bỏ lỡ cho dù có bất cứ chuyện gì.
Món trứng chiên của Freya Beauchamp dành cho những kẻ thất tình
(Dành cho những người thích bữa sáng có thêm chút ma thuật)
Trứng
Kem đặc
Bạc hà tươi thái nhỏ
muối
tiêu đen
bơ
Vừa thái bạc hà vừa đọc đi đọc lại những câu sau:
Khi trái tim tan vỡ lên tiếng.
Bạc hà sẽ hàn gắn những mảnh vỡ tâm hồn.
Nữ thần thổi vào ngươi cuộc sống.
Hãy tiến lên và đi tìm tình yêu.
Cho trứng và kem vào một chiếc bát và đánh nhuyễn. Cho thêm bạc hà đã thái nhỏ, muối và tiêu. Đun bơ trên chảo ở nhiệt độ cao cho nóng chảy. Cho hỗn hợp trứng vào; nấu chín trong vòng hai phút, không được đảo khuấy. Dùng một chiếc muôi lớn, nhẹ nhàng lật miếng trứng cho đến khi trứng chín đều hai mặt nhưng vẫn giữ được độ mềm.
Trang trí đĩa trứng với mấy nhánh bạc hà.
Dọn ra cho những ngươi thất tình và cho người bạn của họ.
- Phỏng theo cuốn The book of White Magic của Ingrid Beauchamp
Để biết thêm về Freya và các công thức ma thuật của cô hãy đón đọc Witches of East end, do Hyperion xuất bản vào mùa hè năm .