Đợi đến khi Chu Dận đã không biết xấu hổ mà nói “Ngài đối xử với cấp dưới tựa như ngày xuân ấm áp, với công tác lại như trưa hè cháy bỏng nhiệt huyết, với hành vi ăn bơ làm biếng thì như gió thu cuốn sạch lá vàng(1)…”, núi băng cuối cùng cũng mở lòng từ bi nói tiếng “Được rồi”.
Chu Dận như được đại xá mà thở phào nhẹ nhõm, lén nhòm sắc mặt núi băng cũng chả thấy anh ta có vẻ không vui, bèn đánh bạo nói một câu “Hoắc tổng, tôi xin phép ra ngoài trước”. Chỉ nghe sau lưng truyền đến tiếng nói rầu rĩ “Nhớ kỹ lời của cậu đấy”, dọa cậu lúc mở cửa tay run cầm cập mất một hồi.
Cứu tui với, thà thẳng tay trừ luôn tiền lương của cậu còn hơn là phải chịu đựng cái trò tổn hại tâm lý này. Chỉ cậu mới biết, mỗi lần nói chuyện cùng núi băng nhịp tim của cậu đập nhanh đến mức nào, quả thực có thể dùng tên của một bộ phim để hình dung, Tốc độ sinh tử(2). Nhất định là do khí thế của núi băng quá áp bức rồi TAT
Để đề phòng tình huống tương tự ngày hôm nay xảy ra lần nữa, cậu quyết định đi kiếm thằng cha kia để học hỏi kinh nghiệm, phải làm thế nào mới có thể mặt không đỏ tim không đập nói ra cả đống lời buồn nôn.
Buổi tối, trên QQ.
“Này, onl thì hú cái”
“Cục cưng à, từ năm chữ ngắn ngủi này anh có thể cảm nhận được tình yêu thương tha thiết em dành cho anh, em thật là tặng anh một niềm vui bất ngờ rồi”
Chu Dận đen mặt nghĩ, quả nhiên không hỏi sai người.
“Sao vậy, cục cưng, em nhớ anh rồi sao hay là nhớ anh rồi à hoặc là nhớ anh rồi vậy”
“Nhớ em gái anh!”
“Anh không có em gái, có thể thay bằng anh trai không?”
“Cút. Hỏi anh chính sự”
“Em nói đi cục cưng, anh nhất định tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn tẫn tâm tẫn lực lực cầu mãn túc(3) toàn bộ yêu cầu của em~”
“Anh làm thế nào có thể nói với một người đàn ông nhiều lời buồn nôn như thế vậy”
Hai phút trôi qua, đầu bên kia vẫn không có động tĩnh gì.
“Ê…”
“555555555 Cục cưng à, em thật là độc ác. Em không thích anh thì bỏ đi, vậy mà còn ở trước mặt anh nhắc đến thằng khác. Em quang minh chính đại nhắc đến cũng bỏ đi, vậy mà còn muốn đi rù quyến người ta 555555555 Cục cưng à sao em lại tàn nhẫn như vậy”
“Đệt, ai nói tôi không thích anh”
“Cục cưng thì ra em…”
“Chết, nói sai rồi, ai nói tôi muốn đi quyến rũ thằng khác”
Lời này thế nào lại có cảm giác thật 囧. Chu Dận nghĩ nghĩ, bổ sung thêm vào.
“Là sếp của tôi. Dạo này anh ta đang lên cơn, tôi phải đi học vài câu ngon ngọt, về chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.”
(1): Ý chỉ một sức mạnh to lớn nhanh chóng và dễ dàng tiêu diệt những thành phần hủ bại, thối nát
(2): Phim Speed 1994 của Mỹ
(3): Tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn: biết gì đều sẽ nói hết ra; Tẫn tâm tẫn lực, lực cầu mãn túc: tận tâm tận lực cố gắng thỏa mãn
Chu Dận như được đại xá mà thở phào nhẹ nhõm, lén nhòm sắc mặt núi băng cũng chả thấy anh ta có vẻ không vui, bèn đánh bạo nói một câu “Hoắc tổng, tôi xin phép ra ngoài trước”. Chỉ nghe sau lưng truyền đến tiếng nói rầu rĩ “Nhớ kỹ lời của cậu đấy”, dọa cậu lúc mở cửa tay run cầm cập mất một hồi.
Cứu tui với, thà thẳng tay trừ luôn tiền lương của cậu còn hơn là phải chịu đựng cái trò tổn hại tâm lý này. Chỉ cậu mới biết, mỗi lần nói chuyện cùng núi băng nhịp tim của cậu đập nhanh đến mức nào, quả thực có thể dùng tên của một bộ phim để hình dung, Tốc độ sinh tử(2). Nhất định là do khí thế của núi băng quá áp bức rồi TAT
Để đề phòng tình huống tương tự ngày hôm nay xảy ra lần nữa, cậu quyết định đi kiếm thằng cha kia để học hỏi kinh nghiệm, phải làm thế nào mới có thể mặt không đỏ tim không đập nói ra cả đống lời buồn nôn.
Buổi tối, trên QQ.
“Này, onl thì hú cái”
“Cục cưng à, từ năm chữ ngắn ngủi này anh có thể cảm nhận được tình yêu thương tha thiết em dành cho anh, em thật là tặng anh một niềm vui bất ngờ rồi”
Chu Dận đen mặt nghĩ, quả nhiên không hỏi sai người.
“Sao vậy, cục cưng, em nhớ anh rồi sao hay là nhớ anh rồi à hoặc là nhớ anh rồi vậy”
“Nhớ em gái anh!”
“Anh không có em gái, có thể thay bằng anh trai không?”
“Cút. Hỏi anh chính sự”
“Em nói đi cục cưng, anh nhất định tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn tẫn tâm tẫn lực lực cầu mãn túc(3) toàn bộ yêu cầu của em~”
“Anh làm thế nào có thể nói với một người đàn ông nhiều lời buồn nôn như thế vậy”
Hai phút trôi qua, đầu bên kia vẫn không có động tĩnh gì.
“Ê…”
“555555555 Cục cưng à, em thật là độc ác. Em không thích anh thì bỏ đi, vậy mà còn ở trước mặt anh nhắc đến thằng khác. Em quang minh chính đại nhắc đến cũng bỏ đi, vậy mà còn muốn đi rù quyến người ta 555555555 Cục cưng à sao em lại tàn nhẫn như vậy”
“Đệt, ai nói tôi không thích anh”
“Cục cưng thì ra em…”
“Chết, nói sai rồi, ai nói tôi muốn đi quyến rũ thằng khác”
Lời này thế nào lại có cảm giác thật 囧. Chu Dận nghĩ nghĩ, bổ sung thêm vào.
“Là sếp của tôi. Dạo này anh ta đang lên cơn, tôi phải đi học vài câu ngon ngọt, về chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.”
(1): Ý chỉ một sức mạnh to lớn nhanh chóng và dễ dàng tiêu diệt những thành phần hủ bại, thối nát
(2): Phim Speed 1994 của Mỹ
(3): Tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn: biết gì đều sẽ nói hết ra; Tẫn tâm tẫn lực, lực cầu mãn túc: tận tâm tận lực cố gắng thỏa mãn