Ngày thứ hai sau khi chuyển vào phòng 301, Trì Hạ nhận được vô số ánh mắt hâm mộ ganh tị thù hận – hơn một nửa số đó là từ các bạn nữ, thậm chí còn bị Tiểu Đinh đập cho một trận: “Á á á, có chuyện tốt như vậy thế mà không kể cho tôi! Á á á phòng 301 tụ hội tinh hoa của trường ấy á á á! Á á á phòng 301 toàn giai đẹp ấy á á á!” Nói xong dí ngón tay vào da mặt Trì Hạ chọc chọc lên trên chọc chọc xuống dưới nhéo nhéo bên phải nhéo nhéo bên trái, cuối cùng đưa ra kết luận đầy kỳ thị: “Cái đồ móe nhà cậu làm giảm chỉ số sắc đẹp trung bình của phòng 301 xuống rồi!”
“…” Trì Hạ: “Vốn tui định bảo cậu có thể thường xuyên tới thăm phòng ký túc xá của tui, bây giờ tui từ bỏ ý định đấy rồi.”
“Oa oa oa cậu dám á! Cắt đứt tình bạn! Không còn yêu đương gì nữa!”
“… Vốn đã chẳng có cái thứ đó rồi mà!” Buồn nôn, tình yêu của người ta là phải để dành cho anh Hoắc đẹp giai nhá o( ̄ヘ ̄o#)
Tuy tâm trạng đắm đuối trong lòng bắt đầu trào dâng mãnh liệt không ngừng nghỉ, nhưng bạn học nhỏ Trì Hạ vẫn chỉ là một tiểu xử nam e ấp thuần khiết vô ngần. Đến cả chỗ trống bên cạnh Hoắc Tạ cậu còn chả dám ngồi (vì sợ cuồng chân giữ không nổi mình mà lao vào hun _(:з」∠)_), càng khỏi phải nói tới chuyện add renrenn add QQ add weibo add weixin của người ta và một loạt các loại vũ khí mà công cuộc gắn kết tình bạn gay bắt buộc phải có. Vậy nên Tiểu Đinh chỉ biết hận sắt không thành thép: “Dũng cảm lên một chút đi có được không? Cậu đứng trước mặt tui thì mồm năm miệng mười như vậy, sao vừa thấy Hoắc Tạ cái là xịt luôn rồi?!”
Kết quả là Trì Hạ khinh bỉ liếc cậu ta: “Sao có thể giống nhau được, đó~là~Hoắc~Tạ~đấy~~~”
Tiểu Đinh suýt thì bị cậu làm cho tức chết: “Cậu muốn suốt đời dùng Plato(*) với Hoắc Tạ thì cậu cứ tiếp tục đứng đấy mà làm bộ ngượng nghịu!!!”
[(*)Plato: phần mềm chat với người lạ, ý Tiểu Đinh là 2 ng sẽ là người dưng suốt đời ấy:v]
Trì Hạ lập tức đổi thái độ nghiêm chỉnh: “Cậu thấy tui nên nói thế nào với anh ý giờ? Anh có đồng ý giúp em kết thúc cuộc đời pháp sư không à?”
… Tiểu Đinh thực chẳng muốn nói chuyện với cái đồ đần này nữa: “Cậu có hiểu thế nào là tiến trình phát triển từng bước không? Cho dù thụ theo đuổi công chỉ cách một tấm mành, nhưng chúng ta cũng phải nhấc mành lên rồi mới abc xyz chứ? Đi hỏi add nick QQ nick renrenn nick weibo của người ta đi, nói chung bất cứ thể loại nick gì cũng được, cứ add friend đi rồi hẵng … mệ nó, người đang tới kia không phải là Hoắc Tạ sao! Mau đi mau đi mau mau mau!”
Trì Hạ khóc không ra nước mắt, bị Tiểu Đinh lôi một đường tới trước mặt Hoắc Tạ, trông thấy tình cảnh lùi không lùi được trốn không trốn xong, cậu chỉ còn nước cứng nhắc giơ tay chào: “Hoắc Hoắc Hoắc … Hoắc Tạ …”
“Hửm?” Trong thâm tâm Hoắc Tạ: Bé tóc xoăn (Này, mi đặt biệt danh móe như vậy cho người ta người ta có biết không đấy) Sao mặt cứ như vừa làm sai chuyện gì vậy? Dùng bát của mình xong không rửa hay là làm hỏng nồi nấu của phòng hay là định cạo cái đầu xoăn này đi? (Rốt cuộc ý chính nằm ở đâu vậy á á á!!!)
“Tui tui tui … anh anh anh …” vốn định nói là “Anh có số QQ không”. Trì Hạ mà căng thẳng sẽ bị líu lưỡi, cuối cùng thốt ra thành: “Anh có cần mua cơm không, tui đi mua hộ anh nha!”
… Tiểu Đinh lặng lẽ xoay người, hoàn toàn không muốn dính dáng gì đến đồ ngu si này nữa, không một chút nào luôn _(:з」∠)_!!
Ế! Hóa ra là muốn mua cơm giúp mình sao! Quả là vừa chu đáo vừa hiền thục, sau này nhất định sẽ là một bà nội trợ đảm đang! Hoắc Tạ âm trầm vuốt cằm nghĩ như vậy, sau đó cực kỳ thản nhiên mà rằng: “Được, tôi muốn ăn bánh kếp Tàu, cháo thì thế nào cũng được, cảm ơn.”
Ế ế ế sao lại nói thành mua cơm hộ rồi!!! … Nhưng mà thực sự có thể giúp người ta lấy cơm cũng vui rồi!!! Trì Hạ mắt lấp lánh gật đầu: “Được ạ, lát nữa tui mang về phòng cho anh!”
“Ừm, vậy tôi về trước nhé.” Hoắc Tạ khẽ cười, sát phạt bạn nhỏ Trì Hạ ngay tại trận, làm hồn phách cậu rơi vào trạng thái bay lơ lửng: “Không … có gì …”
“Hoàn hồn chưa! Ê này!” Tiểu Đinh gõ một phát cực kỳ bạo lực xuống đầu cậu, phẫn nộ nói: “Hoắc đẹp giai nhà cậu đã đi xa tít tắp rồi còn ngắm cái gì mà ngắm! Số QQ đã thỏa thuận đâu?!”
Số QQ là cái gì, có ăn được không? Bây giờ giai đẹp đang bảo tui đi lấy cơm hộ ảnh đó! Bạn nhỏ Trì Hạ chợt định thần lại, thoắt cái tâm tình sung sướng chạy như lắp tên lửa vào chân, vụt về hướng phố ăn vặt mua bánh kếp Tàu.
Ngày thứ hai sau khi chuyển vào phòng , Trì Hạ nhận được vô số ánh mắt hâm mộ ganh tị thù hận – hơn một nửa số đó là từ các bạn nữ, thậm chí còn bị Tiểu Đinh đập cho một trận: “Á á á, có chuyện tốt như vậy thế mà không kể cho tôi! Á á á phòng tụ hội tinh hoa của trường ấy á á á! Á á á phòng toàn giai đẹp ấy á á á!” Nói xong dí ngón tay vào da mặt Trì Hạ chọc chọc lên trên chọc chọc xuống dưới nhéo nhéo bên phải nhéo nhéo bên trái, cuối cùng đưa ra kết luận đầy kỳ thị: “Cái đồ móe nhà cậu làm giảm chỉ số sắc đẹp trung bình của phòng xuống rồi!”
“…” Trì Hạ: “Vốn tui định bảo cậu có thể thường xuyên tới thăm phòng ký túc xá của tui, bây giờ tui từ bỏ ý định đấy rồi.”
“Oa oa oa cậu dám á! Cắt đứt tình bạn! Không còn yêu đương gì nữa!”
“… Vốn đã chẳng có cái thứ đó rồi mà!” Buồn nôn, tình yêu của người ta là phải để dành cho anh Hoắc đẹp giai nhá o( ̄ヘ ̄o#)
Tuy tâm trạng đắm đuối trong lòng bắt đầu trào dâng mãnh liệt không ngừng nghỉ, nhưng bạn học nhỏ Trì Hạ vẫn chỉ là một tiểu xử nam e ấp thuần khiết vô ngần. Đến cả chỗ trống bên cạnh Hoắc Tạ cậu còn chả dám ngồi (vì sợ cuồng chân giữ không nổi mình mà lao vào hun _(:з」∠)_), càng khỏi phải nói tới chuyện add renrenn add QQ add weibo add weixin của người ta và một loạt các loại vũ khí mà công cuộc gắn kết tình bạn gay bắt buộc phải có. Vậy nên Tiểu Đinh chỉ biết hận sắt không thành thép: “Dũng cảm lên một chút đi có được không? Cậu đứng trước mặt tui thì mồm năm miệng mười như vậy, sao vừa thấy Hoắc Tạ cái là xịt luôn rồi?!”
Kết quả là Trì Hạ khinh bỉ liếc cậu ta: “Sao có thể giống nhau được, đó~là~Hoắc~Tạ~đấy~~~”
Tiểu Đinh suýt thì bị cậu làm cho tức chết: “Cậu muốn suốt đời dùng Plato() với Hoắc Tạ thì cậu cứ tiếp tục đứng đấy mà làm bộ ngượng nghịu!!!”
[()Plato: phần mềm chat với người lạ, ý Tiểu Đinh là ng sẽ là người dưng suốt đời ấy:v]
Trì Hạ lập tức đổi thái độ nghiêm chỉnh: “Cậu thấy tui nên nói thế nào với anh ý giờ? Anh có đồng ý giúp em kết thúc cuộc đời pháp sư không à?”
… Tiểu Đinh thực chẳng muốn nói chuyện với cái đồ đần này nữa: “Cậu có hiểu thế nào là tiến trình phát triển từng bước không? Cho dù thụ theo đuổi công chỉ cách một tấm mành, nhưng chúng ta cũng phải nhấc mành lên rồi mới abc xyz chứ? Đi hỏi add nick QQ nick renrenn nick weibo của người ta đi, nói chung bất cứ thể loại nick gì cũng được, cứ add friend đi rồi hẵng … mệ nó, người đang tới kia không phải là Hoắc Tạ sao! Mau đi mau đi mau mau mau!”
Trì Hạ khóc không ra nước mắt, bị Tiểu Đinh lôi một đường tới trước mặt Hoắc Tạ, trông thấy tình cảnh lùi không lùi được trốn không trốn xong, cậu chỉ còn nước cứng nhắc giơ tay chào: “Hoắc Hoắc Hoắc … Hoắc Tạ …”
“Hửm?” Trong thâm tâm Hoắc Tạ: Bé tóc xoăn (Này, mi đặt biệt danh móe như vậy cho người ta người ta có biết không đấy) Sao mặt cứ như vừa làm sai chuyện gì vậy? Dùng bát của mình xong không rửa hay là làm hỏng nồi nấu của phòng hay là định cạo cái đầu xoăn này đi? (Rốt cuộc ý chính nằm ở đâu vậy á á á!!!)
“Tui tui tui … anh anh anh …” vốn định nói là “Anh có số QQ không”. Trì Hạ mà căng thẳng sẽ bị líu lưỡi, cuối cùng thốt ra thành: “Anh có cần mua cơm không, tui đi mua hộ anh nha!”
… Tiểu Đinh lặng lẽ xoay người, hoàn toàn không muốn dính dáng gì đến đồ ngu si này nữa, không một chút nào luôn _(:з」∠)_!!
Ế! Hóa ra là muốn mua cơm giúp mình sao! Quả là vừa chu đáo vừa hiền thục, sau này nhất định sẽ là một bà nội trợ đảm đang! Hoắc Tạ âm trầm vuốt cằm nghĩ như vậy, sau đó cực kỳ thản nhiên mà rằng: “Được, tôi muốn ăn bánh kếp Tàu, cháo thì thế nào cũng được, cảm ơn.”
Ế ế ế sao lại nói thành mua cơm hộ rồi!!! … Nhưng mà thực sự có thể giúp người ta lấy cơm cũng vui rồi!!! Trì Hạ mắt lấp lánh gật đầu: “Được ạ, lát nữa tui mang về phòng cho anh!”
“Ừm, vậy tôi về trước nhé.” Hoắc Tạ khẽ cười, sát phạt bạn nhỏ Trì Hạ ngay tại trận, làm hồn phách cậu rơi vào trạng thái bay lơ lửng: “Không … có gì …”
“Hoàn hồn chưa! Ê này!” Tiểu Đinh gõ một phát cực kỳ bạo lực xuống đầu cậu, phẫn nộ nói: “Hoắc đẹp giai nhà cậu đã đi xa tít tắp rồi còn ngắm cái gì mà ngắm! Số QQ đã thỏa thuận đâu?!”
Số QQ là cái gì, có ăn được không? Bây giờ giai đẹp đang bảo tui đi lấy cơm hộ ảnh đó! Bạn nhỏ Trì Hạ chợt định thần lại, thoắt cái tâm tình sung sướng chạy như lắp tên lửa vào chân, vụt về hướng phố ăn vặt mua bánh kếp Tàu.