-Anh nghĩ gì vậy?- nàng hỏi hắn, ánh mắt của hắn khiến nàng cảm thấy ghê sợ.
Hắn nắm lấy tay của nàng, kéo nàng xuống đùi mình, vòng ngón tay của mình lên ngực của nàng.
-Anh!!
- Xoạccccc... chưa kịp phản ứng, chiếc áo sơ mi của nàng bị bàn tay hắn thô bạo xé nát, nó bị rách ra làm đôi làm lộ cả ngực nàng, bộ ngực của nàng phập phồng như chỉ được quấn bởi miếng vải mỏng. Hắn đẩy nàng vào chiếc ghế bên cạnh đấy, nhanh tay tóm gọn cơ thể của nàng trong bộ ngực rắn chắc. Tầm Ân kháng cự lại nhưng vô hiệu, bây giờ ngực nàng đang bị ép chặt trong bộ ngực rắn chắc của Mặc Triệu, cơ thể của hắn đang đè lên cơ thể của nàng, cảm giác thật khó thở. Mặc Triệu hôn lên môi nàng, bờ môi của hắn thật ngọt, cảm giác như có viên kẹo ngọt đang lan tỏa khắp trong miệng nàng. Nàng nhắm nghiền mắt lại và tận hưởng mùi hương của viên kẹo ấy, cũng chính là để Mặc Triệu hôn mình. Hai người bây giờ đang quấn vào nhau, môi hôn môi. Làn môi cong quyến rũ của nàng đang hòa cùng với làn môi như kẹo ngọt ấy. Sau đó, hắn lại hôn lên bả vai của nàng, bờ môi của hắn khiến nàng cảm thấy buồn buồn, nàng khẽ ôm lấy lưng của hắn và để cho hắn mặc sức thỏa hành vì nàng biết rằng đây cũng chính là điều kiện ở trong giao dịch bán thân do Mặc Triệu đặt ra. Cảm giác thấy gì đó, Mặc Triệu đã đẩy người nàng xuống sàn nhà, cởi bỏ cả chiếc quần mà nàng đang mặc trên người và cởi bỏ quần áo của mình. Nàng kháng cự lại, nhưng sự kháng cự này thật vô dụng, hắn đã đè lên người nàng, ngực nàng lúc này đang cảm thấy khó chịu hơn bao giờ hết, cảm giác thật khó thở.
-Mặc Triệu... nhẹ tayyy..thôi, tôii..aaaa- Mặc Triệu đang làm gì nàng vậy, cảm giác đau đớn đang lan tỏa, ngực nàng đang bị hắn xâm chiếm.. thứ gì đó đang....
- Đây là cách của tôi "ăn thịt" em, sẽ bình thường thôi.- Mặc Triệu vừa nói vừa hôn lên khắp cơ thể nàng, ngực nàng cũng bị hắn.. từ trước tới giờ, nàng chưa bao giờ chịu nổi cảm giác đau đớn cho một trận kích tình, và bây giờ cũng như vậy, Mặc Triệu đã làm nó với nàng khiến nàng cảm thấy đau.
Bất giác, Mặc Triệu chống hai bàn tay xuống sàn để nâng cơ thể mình lên, hắn khẽ cắn nhẹ vào cổ nàng khiến nàng cảm thấy đau.
-Aaaaa....- nàng khẽ kêu lên nhưng có lẽ do mệt nên tiếng kêu ấy chỉ như một tiếng rên yêu kiều đang kích tình người đàn ông kia. Hắn mỉm cười, sau đó lấy ngón tay vuốt nhẹ vết thương và ghé sát tai nàng
- Xin lỗi, vì đây là giao điều kiện đầu tiên của giao dịch bán thân. Chúng ta sẽ kết thúc trận "ân ái" này, có lẽ em cũng đã mệt rồi, về nghỉ đi, mai chúng ta có việc cần phải làm. Và từ giờ trở đi, em sẽ là người của Mặc Triệu tôi nên em hãy bắt đầu cẩn thận đi.
-Tôi có thể sẽ "làm thịt" em bất cứ lúc nào.- hắn ghé vào tai cô thì thầm nhỏ.
Nàng không nói gì, chỉ nằm im, mặc kệ cho hắn nói. Bây giờ nàng đang rất mệt, không muốn dậy mà nằm im trong cơ thể này. Hắn thật là ác, hành hạ nàng đến mức như thế này mà không cho nàng nghỉ ngơi. Như thể nghe thấy lời của nàng, hắn bế nàng lên chiếc ghế dài nhất, quấn cho nàng chiếc chăn để cơ thể nàng ấm hơn. Sau đó, hắn lại bắt đầu công việc của mình.
Trong khi đi, hắn khẽ nhếch miệng cười, lại là một nụ cười ma mị ấy, thật khó hiểu.
Hết chương 2
Hắn nắm lấy tay của nàng, kéo nàng xuống đùi mình, vòng ngón tay của mình lên ngực của nàng.
-Anh!!
- Xoạccccc... chưa kịp phản ứng, chiếc áo sơ mi của nàng bị bàn tay hắn thô bạo xé nát, nó bị rách ra làm đôi làm lộ cả ngực nàng, bộ ngực của nàng phập phồng như chỉ được quấn bởi miếng vải mỏng. Hắn đẩy nàng vào chiếc ghế bên cạnh đấy, nhanh tay tóm gọn cơ thể của nàng trong bộ ngực rắn chắc. Tầm Ân kháng cự lại nhưng vô hiệu, bây giờ ngực nàng đang bị ép chặt trong bộ ngực rắn chắc của Mặc Triệu, cơ thể của hắn đang đè lên cơ thể của nàng, cảm giác thật khó thở. Mặc Triệu hôn lên môi nàng, bờ môi của hắn thật ngọt, cảm giác như có viên kẹo ngọt đang lan tỏa khắp trong miệng nàng. Nàng nhắm nghiền mắt lại và tận hưởng mùi hương của viên kẹo ấy, cũng chính là để Mặc Triệu hôn mình. Hai người bây giờ đang quấn vào nhau, môi hôn môi. Làn môi cong quyến rũ của nàng đang hòa cùng với làn môi như kẹo ngọt ấy. Sau đó, hắn lại hôn lên bả vai của nàng, bờ môi của hắn khiến nàng cảm thấy buồn buồn, nàng khẽ ôm lấy lưng của hắn và để cho hắn mặc sức thỏa hành vì nàng biết rằng đây cũng chính là điều kiện ở trong giao dịch bán thân do Mặc Triệu đặt ra. Cảm giác thấy gì đó, Mặc Triệu đã đẩy người nàng xuống sàn nhà, cởi bỏ cả chiếc quần mà nàng đang mặc trên người và cởi bỏ quần áo của mình. Nàng kháng cự lại, nhưng sự kháng cự này thật vô dụng, hắn đã đè lên người nàng, ngực nàng lúc này đang cảm thấy khó chịu hơn bao giờ hết, cảm giác thật khó thở.
-Mặc Triệu... nhẹ tayyy..thôi, tôii..aaaa- Mặc Triệu đang làm gì nàng vậy, cảm giác đau đớn đang lan tỏa, ngực nàng đang bị hắn xâm chiếm.. thứ gì đó đang....
- Đây là cách của tôi "ăn thịt" em, sẽ bình thường thôi.- Mặc Triệu vừa nói vừa hôn lên khắp cơ thể nàng, ngực nàng cũng bị hắn.. từ trước tới giờ, nàng chưa bao giờ chịu nổi cảm giác đau đớn cho một trận kích tình, và bây giờ cũng như vậy, Mặc Triệu đã làm nó với nàng khiến nàng cảm thấy đau.
Bất giác, Mặc Triệu chống hai bàn tay xuống sàn để nâng cơ thể mình lên, hắn khẽ cắn nhẹ vào cổ nàng khiến nàng cảm thấy đau.
-Aaaaa....- nàng khẽ kêu lên nhưng có lẽ do mệt nên tiếng kêu ấy chỉ như một tiếng rên yêu kiều đang kích tình người đàn ông kia. Hắn mỉm cười, sau đó lấy ngón tay vuốt nhẹ vết thương và ghé sát tai nàng
- Xin lỗi, vì đây là giao điều kiện đầu tiên của giao dịch bán thân. Chúng ta sẽ kết thúc trận "ân ái" này, có lẽ em cũng đã mệt rồi, về nghỉ đi, mai chúng ta có việc cần phải làm. Và từ giờ trở đi, em sẽ là người của Mặc Triệu tôi nên em hãy bắt đầu cẩn thận đi.
-Tôi có thể sẽ "làm thịt" em bất cứ lúc nào.- hắn ghé vào tai cô thì thầm nhỏ.
Nàng không nói gì, chỉ nằm im, mặc kệ cho hắn nói. Bây giờ nàng đang rất mệt, không muốn dậy mà nằm im trong cơ thể này. Hắn thật là ác, hành hạ nàng đến mức như thế này mà không cho nàng nghỉ ngơi. Như thể nghe thấy lời của nàng, hắn bế nàng lên chiếc ghế dài nhất, quấn cho nàng chiếc chăn để cơ thể nàng ấm hơn. Sau đó, hắn lại bắt đầu công việc của mình.
Trong khi đi, hắn khẽ nhếch miệng cười, lại là một nụ cười ma mị ấy, thật khó hiểu.
Hết chương 2