Trát Tân ngồi dùng cơm trưa, lại nhìn một bên đồng hồ, 3 giờ chiều, vậy mà nàng vẫn chưa trở về.
Trát Tân nội tâm buồn rầu, nàng lại đi làm việc nữa sao...?
Môi cười nhạt một chút, có lẽ hắn đã quá tin tưởng vào bản thân của mình, tỷ tỷ đối hắn cũng chỉ là tình tỷ đệ mà thôi.
Hình ảnh chuyển đến một cái xa hoa biệt viện nằm ở ngoại ô vùng, không khí cực kỳ thoáng đãng, villa núp bóng dưới một cái thật lớn gốc cây, cực kỳ hòa hợp với thiên nhiên.
Cổng cồng kềnh Tây Âu kiến trúc, nặng nề cửa sắt thấy nữ nhân bóng dáng liền tự động mở ra, đón chào vị khách quý ghé thăm.
Cánh cổng tự động đóng lại, chỉ có một con đường dẫn thẳng vào trong.
Nữ nhân mày liễu khẽ nhíu một chút, bất quá khóe môi vẫn giữ ý cười, một đường catwalk đi vào.
Ước chừng vài phút trôi qua, nàng đi đến cổng chính dẫn vào nhà trong, lần này cánh cửa cũng tự động mở ra đón chào nàng.
Này không khí có chút lạnh lẽo đi, bất quá Angel cũng không quá quan tâm, đặt dép lên kệ, nhàn nhã bước lê bước.
Này chủ nhân thật có ý tứ!
Mà ngay tại CCTV quan sát, nam nhân lẳng lặng nhìn nữ nhân nhất cử nhất động, khóe môi có chút giương lên.
Bất quá nữ nhân không có chút nóng lòng đi tìm chủ nhân cho lắm, nàng bị quầy bar cùng những chai rượu đắt tiền mê hoặc đi qua.
Macallan “M” 1940, Angel hài lòng cầm lấy, mở nút ngửi lấy mùi vị tuyệt hảo.
-”Thật tuyệt” Nàng cảm thán một tiếng, rót rượu ẩm đi lên.
Thật xứng đáng là một trong những chai rượu đắt tiền nhất thế giới, hương vị tuyệt hảo, mùi thơm cũng đầy mê hoặc.
Angel nếm phải đó quyến rũ hương vị lại muốn hơn một chút nữa, dần dà lại quên béng đi mục đích đi đến nơi này.
Quên đi, chủ nhân đã không chào đón nàng, nàng cũng không rảnh đi tìm đâu.
Khóe môi bất cần đời khẽ nhếch, nâng lên ngọc ngà cánh tay nhìn ly rượu, vui vẻ lắc lắc.
Một cái phóng đại khuôn mặt đột nhiên xuất hiện sau khi nàng đưa ly rượu xuống.
Nam nhân một đầu tử sắc tóc ngắn, màu mật ong da thịt cực kỳ mê người, hắn mặc một thân áo ngủ khoét sâu khoe ra cơ ngực hoàn mỹ, màu hổ phách con ngươi cùng nét nào ra nét đó ngũ quan làm hắn giống như một vị minh tinh điện ảnh, chói mắt vô cùng.
-”Tiểu miêu mễ, ngươi là cái trộm tinh miêu sao?” Hắn trầm thấp thanh âm như rượu vang ngọt ngấy, đó ngữ điệu chính là làm nữ nhân điên cuồng, làm người người liều chết đâm đầu.
Angel có chút nhíu mày, mê ly mang theo hơi nước con ngươi nhìn hắn, mang theo lõa lồ đánh giá.
Đó yêu kiều khuôn mặt mang theo hơi nước, môi anh đào ướt át, quỳnh mũi thanh mãnh, phu như cái tiểu hài tử làm người ta muốn cắn một ngụm, cực kỳ cuốn hút nhân tâm.
Ánh mắt không kiêng dè nhìn hắn, rõ ràng mang theo đánh giá, khả lại không làm hắn phản cảm.
Hắn biết nàng là đánh giá một cách lạnh nhạt, không mang theo cái gì nhục dục, mà bởi vì nàng như thế lý trí, hắn lại có chút không thích.
Hắn là cao thủ sát gái, vạn vạn cô gái nhìn thấy hắn đều mê mệt đắm chìm, khả nàng lại không có chút thích thú.
Dẫu biết là nàng khác những nữ nhân khác, nhưng hắn vẫn có chút thất vọng bản thân mị lực đâu.
Hắn cười nhạt một chút, không sao, như thế mới đáng giá làm hắn con mồi a.
-”Hảo tửu” Nàng lắc lắc ly rượu trước mặt hắn, cười đến câu hồn đoạt phách. Đó tươi cười chính là một nhát giết người, khả hắn không phải một cái tầm thường nam nhân, may mắn thoát khỏi nàng mê hoặc.
-”631.850 USD... đương nhiên phải ngon rồi” Nam nhân trầm thấp thanh âm như có như không cất lên.
Hắn khẽ nâng lên nàng cằm, hôn lên môi nàng.
Môi mỏng chạm môi anh đào, nam nhân lưỡi như con rắn nhỏ chạy vào nữ nhân miệng, day dưa đi lên.
Đó vị chát đắng cùng mùi rượu còn sót lại đều bị hắn nước bọt cọ rửa, rượu ngon bị nam nhân vô tình cướp đoạt, cuối cùng để lại nữ nhân vô hạn bất mãn.
-”Vì sao không tự uống rượu?” Đó thuần thục động tác làm nàng cực kỳ không thích. Nàng có chút nghi ngờ hắn.
-”Ta thích như thế uống” Hắn rất tự nhiên giải thích.
-”999, ngươi biết của ta điều kiện sao?” Nàng đột nhiên nghiêm túc hỏi hắn.
Nam nhân gật đầu, có chút khó hiểu nhìn nàng “Làm sao vậy?”
-”Ngươi nhắc lại của ta điều kiện xem” Angel ngồi bắt chéo chân tại ghế tựa, yêu cầu.
Nam nhân bắt chước nàng giọng điệu, khóe môi hé ra mê hoặc tươi cười, thành thạo nói:
-”Điều kiện giao dịch...a:“ Cố tình kéo dài thanh âm.
-”Đệ nhất thứ – tiền“.
-”Đệ nhị thứ – khuôn mặt“.
-”Đệ tam thứ – ta phải là xử nam“.
-”Đáp ứng được đó vấn đề, đủ điều kiện giao dịch, nội dung giao dịch? E hèm rất đơn giản – thân xác mà thôi“.
-”Ân” Nàng gật đầu cực kỳ hài lòng, lại nghiêm nghị nhìn hắn “Ta sẽ hoàn trả tiền cho ngươi” Nàng quay đầu muốn bước ra khỏi phòng.
Hắn đột nhiên níu tay nàng lại, hỏi “Vì sao?”
-”Bởi vì ngươi vi phạm ta điều kiện” Nàng nhàn nhạt nói.
-”Ta không có, không phải trước khi đến đây, ngươi đã điều tra rồi sao” Hắn chính là biết rõ còn cố nói, mặt đối mặt cùng nàng.
Nàng thừa nhận lỗi cùng hắn “Là ta sai lầm”, nói hoàn liền rút tay lại, muốn phất áo rời đi, từ bỏ này giao dịch.
-”Ngươi không sai lầm” Hắn nhỏ giọng lên tiếng, mặc dù thừa nhận có chút mất mặt, nhưng đó là sự thật, thật sự là hoa hoa công tử hắn, vẫn còn là cái xử nam.
Nếu không phải nàng, hắn làm sao phải chạy đến này bước đường, nam nhân mặt có chút đỏ lên “Mặc dù ta kỹ thuật hôn điêu luyện, những cái khác cũng có kinh nghiệm nhưng là... ta chưa phá thân...”
Trát Tân nội tâm buồn rầu, nàng lại đi làm việc nữa sao...?
Môi cười nhạt một chút, có lẽ hắn đã quá tin tưởng vào bản thân của mình, tỷ tỷ đối hắn cũng chỉ là tình tỷ đệ mà thôi.
Hình ảnh chuyển đến một cái xa hoa biệt viện nằm ở ngoại ô vùng, không khí cực kỳ thoáng đãng, villa núp bóng dưới một cái thật lớn gốc cây, cực kỳ hòa hợp với thiên nhiên.
Cổng cồng kềnh Tây Âu kiến trúc, nặng nề cửa sắt thấy nữ nhân bóng dáng liền tự động mở ra, đón chào vị khách quý ghé thăm.
Cánh cổng tự động đóng lại, chỉ có một con đường dẫn thẳng vào trong.
Nữ nhân mày liễu khẽ nhíu một chút, bất quá khóe môi vẫn giữ ý cười, một đường catwalk đi vào.
Ước chừng vài phút trôi qua, nàng đi đến cổng chính dẫn vào nhà trong, lần này cánh cửa cũng tự động mở ra đón chào nàng.
Này không khí có chút lạnh lẽo đi, bất quá Angel cũng không quá quan tâm, đặt dép lên kệ, nhàn nhã bước lê bước.
Này chủ nhân thật có ý tứ!
Mà ngay tại CCTV quan sát, nam nhân lẳng lặng nhìn nữ nhân nhất cử nhất động, khóe môi có chút giương lên.
Bất quá nữ nhân không có chút nóng lòng đi tìm chủ nhân cho lắm, nàng bị quầy bar cùng những chai rượu đắt tiền mê hoặc đi qua.
Macallan “M” 1940, Angel hài lòng cầm lấy, mở nút ngửi lấy mùi vị tuyệt hảo.
-”Thật tuyệt” Nàng cảm thán một tiếng, rót rượu ẩm đi lên.
Thật xứng đáng là một trong những chai rượu đắt tiền nhất thế giới, hương vị tuyệt hảo, mùi thơm cũng đầy mê hoặc.
Angel nếm phải đó quyến rũ hương vị lại muốn hơn một chút nữa, dần dà lại quên béng đi mục đích đi đến nơi này.
Quên đi, chủ nhân đã không chào đón nàng, nàng cũng không rảnh đi tìm đâu.
Khóe môi bất cần đời khẽ nhếch, nâng lên ngọc ngà cánh tay nhìn ly rượu, vui vẻ lắc lắc.
Một cái phóng đại khuôn mặt đột nhiên xuất hiện sau khi nàng đưa ly rượu xuống.
Nam nhân một đầu tử sắc tóc ngắn, màu mật ong da thịt cực kỳ mê người, hắn mặc một thân áo ngủ khoét sâu khoe ra cơ ngực hoàn mỹ, màu hổ phách con ngươi cùng nét nào ra nét đó ngũ quan làm hắn giống như một vị minh tinh điện ảnh, chói mắt vô cùng.
-”Tiểu miêu mễ, ngươi là cái trộm tinh miêu sao?” Hắn trầm thấp thanh âm như rượu vang ngọt ngấy, đó ngữ điệu chính là làm nữ nhân điên cuồng, làm người người liều chết đâm đầu.
Angel có chút nhíu mày, mê ly mang theo hơi nước con ngươi nhìn hắn, mang theo lõa lồ đánh giá.
Đó yêu kiều khuôn mặt mang theo hơi nước, môi anh đào ướt át, quỳnh mũi thanh mãnh, phu như cái tiểu hài tử làm người ta muốn cắn một ngụm, cực kỳ cuốn hút nhân tâm.
Ánh mắt không kiêng dè nhìn hắn, rõ ràng mang theo đánh giá, khả lại không làm hắn phản cảm.
Hắn biết nàng là đánh giá một cách lạnh nhạt, không mang theo cái gì nhục dục, mà bởi vì nàng như thế lý trí, hắn lại có chút không thích.
Hắn là cao thủ sát gái, vạn vạn cô gái nhìn thấy hắn đều mê mệt đắm chìm, khả nàng lại không có chút thích thú.
Dẫu biết là nàng khác những nữ nhân khác, nhưng hắn vẫn có chút thất vọng bản thân mị lực đâu.
Hắn cười nhạt một chút, không sao, như thế mới đáng giá làm hắn con mồi a.
-”Hảo tửu” Nàng lắc lắc ly rượu trước mặt hắn, cười đến câu hồn đoạt phách. Đó tươi cười chính là một nhát giết người, khả hắn không phải một cái tầm thường nam nhân, may mắn thoát khỏi nàng mê hoặc.
-”631.850 USD... đương nhiên phải ngon rồi” Nam nhân trầm thấp thanh âm như có như không cất lên.
Hắn khẽ nâng lên nàng cằm, hôn lên môi nàng.
Môi mỏng chạm môi anh đào, nam nhân lưỡi như con rắn nhỏ chạy vào nữ nhân miệng, day dưa đi lên.
Đó vị chát đắng cùng mùi rượu còn sót lại đều bị hắn nước bọt cọ rửa, rượu ngon bị nam nhân vô tình cướp đoạt, cuối cùng để lại nữ nhân vô hạn bất mãn.
-”Vì sao không tự uống rượu?” Đó thuần thục động tác làm nàng cực kỳ không thích. Nàng có chút nghi ngờ hắn.
-”Ta thích như thế uống” Hắn rất tự nhiên giải thích.
-”999, ngươi biết của ta điều kiện sao?” Nàng đột nhiên nghiêm túc hỏi hắn.
Nam nhân gật đầu, có chút khó hiểu nhìn nàng “Làm sao vậy?”
-”Ngươi nhắc lại của ta điều kiện xem” Angel ngồi bắt chéo chân tại ghế tựa, yêu cầu.
Nam nhân bắt chước nàng giọng điệu, khóe môi hé ra mê hoặc tươi cười, thành thạo nói:
-”Điều kiện giao dịch...a:“ Cố tình kéo dài thanh âm.
-”Đệ nhất thứ – tiền“.
-”Đệ nhị thứ – khuôn mặt“.
-”Đệ tam thứ – ta phải là xử nam“.
-”Đáp ứng được đó vấn đề, đủ điều kiện giao dịch, nội dung giao dịch? E hèm rất đơn giản – thân xác mà thôi“.
-”Ân” Nàng gật đầu cực kỳ hài lòng, lại nghiêm nghị nhìn hắn “Ta sẽ hoàn trả tiền cho ngươi” Nàng quay đầu muốn bước ra khỏi phòng.
Hắn đột nhiên níu tay nàng lại, hỏi “Vì sao?”
-”Bởi vì ngươi vi phạm ta điều kiện” Nàng nhàn nhạt nói.
-”Ta không có, không phải trước khi đến đây, ngươi đã điều tra rồi sao” Hắn chính là biết rõ còn cố nói, mặt đối mặt cùng nàng.
Nàng thừa nhận lỗi cùng hắn “Là ta sai lầm”, nói hoàn liền rút tay lại, muốn phất áo rời đi, từ bỏ này giao dịch.
-”Ngươi không sai lầm” Hắn nhỏ giọng lên tiếng, mặc dù thừa nhận có chút mất mặt, nhưng đó là sự thật, thật sự là hoa hoa công tử hắn, vẫn còn là cái xử nam.
Nếu không phải nàng, hắn làm sao phải chạy đến này bước đường, nam nhân mặt có chút đỏ lên “Mặc dù ta kỹ thuật hôn điêu luyện, những cái khác cũng có kinh nghiệm nhưng là... ta chưa phá thân...”