Đại khái hình thức trừng phạt mà Lạc Thần Hy nói đến là việc bắt Vương Hiểu Đồng làm sai vặt và để cô sắp xếp những hồ sơ các lớp mà Lạc Thần Hy nhận về từ phòng hồ sơ. Công việc nghe qua tưởng chừng rất nhẹ nhàng nhưng sự thật lại không phải là như vậy.
Nắng chiều đã đổ xuống phía Tây đường chân trời xa thẵm, vầng thái dương lặng dần nơi góc biển, những tia nắng cuối cùng nhuộm đỏ bầu trời pha lẫn với một chút màu tím nhạt, mặt biển nhìn từ cửa sổ văn phòng của Lạc Thần Hy phản chiếu rất rõ rệt màu của buổi hoàng hôn, toàn bộ cảnh chiều được phác thảo một cách sinh động trước con mắt của Vương Hiểu Đồng, vị trí văn phòng của Lạc Thần Hy quả nhiên là nơi ngắm cảnh vô cùng lý tưởng, nếu có một cây bút chì và tờ giấy trắng, Vương Hiểu Đồng chắc chắn sẽ vẽ khung cảnh này để lưu giữ một phần vẻ đẹp của thiên nhiên mà không phải lúc nào cũng có cơ may gặp được. Vương Hiểu Đồng chính là đang cảm thấy rất đáng tiếc khi cô không thể giữ lại được bức tranh thiên nhiên hùng vĩ kia, điện thoại hôm nay Vương Hiểu Đồng cũng không mang để ở bên người vì Lạc Thần Hy đang giữ nó như vật làm tin để Vương Hiểu Đồng không dám tùy tiện mà bỏ trốn. Cả ngày hôm nay mệt nhoài khi phải chạy đi chạy lại, chỉ riêng khoảnh khắc ngắm hoàng hôn này mới làm Vương Hiểu Đồng cảm thấy thoải mái hơn.
Sắp xếp tài liệu phân theo lớp được Lạc Thần Hy mang về khá vất vả, cụ thể là thông tin và lớp, khối theo học được để lẫn với nhau. Lạc Thần Hy là giáo viên trưởng khối C, số lượng tài liệu được đưa đến hiển nhiên cũng nhiều đến độ có thể cao đến nóc nhà. Vương Hiểu Đồng chỉ mới phân loại được một phần ba số tài liệu, cô đồng thời cũng đang tìm hồ sơ của mình để cho Lạc Thần Hy đối chiếu.
Trong suốt mười mấy năm đi học, Vương Hiểu Đồng là chưa bao giờ thấy ngày đi học đầu tiên của mính lại xui xẻo đến vậy, ngay cả khi Cố Khắc Vũ chủ nhiệm, Vương Hiểu Đồng cũng chưa từng gặp phải khó khăn hay ấm ức nào như khi cô đụng phải Lạc Thần Hy. Vương Hiểu Đồng kỳ thực vô cùng hiểu rõ lý do vì sao Lạc Thần Hy cố tình làm khó cô, sự việc diễn ra trên sân thượng lúc sáng mặc dù Vương Hiểu Đồng không cố ý nhưng Lạc Thần Hy chính là cứ muốn trã đũa. Trên thực tế, không ai có thể bình tĩnh không có chút phản ứng nào khi một người xa lạ nào đó đột ngột ở ngay trước mặt mình trong khi mình đang ngủ. Chỉ một cái tát thật sự đã là quá nhẹ dành cho Lạc Thần Hy lúc đó, sớm biết bị Lạc Thần Hy hành hạ ra nông nổi này thì Vương Hiểu Đồng cô chắc chắn tặng thêm cho Lạc Thần Hy vài cái tát nữa. Giáo sư ác ma quả đúng là giáo sư ác ma, làm chuyện gì cũng phải đày đọa người khác mới thấy thõa mãn, chả trách mà đến giờ thầy ấy vẫn còn độc thân, nhất định là do cái tính khó khăn của mình làm những người muốn tìm hiểu phải chạy đi mất. Vẻ ngoài đẹp trai thì có ích lợi gì chứ? Cuối cùng cũng là phải ở một mình. Vương Hiểu Đồng càng suy nghĩ càng cảm thấy khinh bỉ. Biểu cảm này của cô chính là hiện lên rất rõ ràng trên nét mặt.
"Lớp trưởng, em đang có thái độ xem thường tôi đấy à?" Lạc Thần Hy rời mắt khỏi máy tính một chút nhìn Vương Hiểu Đồng nhạt giọng hỏi.
"Thưa thầy em không có" Vương Hiểu Đồng giật mình giải thích, cô hơi chột dạ khi bị Lạc Thần Hy nói trúng tim đen."Nhưng mà hình như vẻ mặt của em không đồng tình với lời nói" Lạc Thần Hy nhướn mày nói tiếp.
"Thầy Lạc, nét mặt của em chẳng qua là do em quá mệt mỏi nha, không phải là em đang có ý nghĩ xấu xem thường thầy" Vương Hiểu Đồng cong môi giải thích.
"Lớp trưởng, con người tôi chỉ toàn đặc điểm tốt, tôi không nghĩ là em có thể nghĩ xấu gì về tôi, tôi chỉ có một điểm không tốt duy nhất là tôi quá đẹp trai khiến cho nhiều người ganh tỵ mà nói xấu tôi thôi" Lạc Thần Hy cao hứng đáp, anh đưa tay vuốt tóc mình một cái cao ngạo sau đó hất hàm đối diện với Vương Hiểu Đồng.
"Thầy Lạc, đã từng có ai khuyên thầy bớt một chút tự luyến chưa?" Vương Hiểu Đồng khịt mũi hỏi.
"Những người khuyên tôi bớt tự luyến là những người không đẹp bằng tôi" Lạc Thần Hy thẳng thắng đáp, gióng điệu của anh cũng vô cùng nghiêm túc khiến Vương Hiểu Đồng không còn biết nói gì với Lạc Thần Hy.
Con người này chính là có chỉ số tự luyến cao ngất ngưởng ngang tầm với chỉ số IQ, Vương Hiểu Đồng thật sự không hiểu làm sao người có tính tự kỷ như Lạc Thần Hy lại có nhiều người yêu thích, thậm chí là phát cuồng vì anh ta. Lăng Vũ Nhiên chính là một ví dụ sống.
"Lớp trưởng, hình như là em đang ganh tỵ với tôi, cái này thật ra cũng không thể trách được em, mặc dù em cũng rất bắt mắt người khác nhưng so với tôi em vẫn còn kém rất xa, em xem, mi mắt của tôi cũng dài hơn của em, mũi của tôi cũng cao hơn của em, những nơi khác tôi cũng hoàn thiện hơn em kể cả vòng một của tôi cũng hơn hẳn em, nếu tôi là con gái, danh hiệu hoa hậu thế giới chắc chắn sẽ lọt về tay tôi" Lạc Thần Hy cao ngạo nói tiếp, vừa nói anh còn tự chỉ vào những bộ phận ngũ quan và phần trên cơ thể để minh họa.
Vương Hiểu Đồng chính thức cạn lời, cô không cón bất kỳ lời lẽ nào để phản bác, cùng với đó là sắc mặt Vương Hiểu Đồng đang đen lại, vừa rồi Lạc Thần Hy so sánh vòng một của thầy ấy với vòng một của cô, tuy là Vương Hiểu Đồng có vòng một không quá hoàn hảo nhưng vòng một của cô cũng là rất đạt tiêu chuẩn, Lạc Thần Hy so như thế khác nào đang ví cô là màn hình phẵng? Chuyện này thật không đúng nha. Vương Hiểu Đồng kỳ thực rất muốn cãi lại nhưng là đôi co vấn đề này cô thấy thật mất mặt, đó là chưa kể đến chuyện miệng lưỡi của Lạc Thần Hy rất linh hoạt, tranh luận tiếp chủ đề không khéo người xấu hổ lại chính là cô.
Vương Hiểu Đồng vờ như không nghe thấy mấy lời này của Lạc Thần Hy cúi đầu cặm cụi tiếp tục làm chuyện của mình, tuy nhiên Lạc Thần Hy chính là không để cô đạt thành ước nguyện một cách dễ dàng.
"Lớp trưởng, có phải vì những lời tôi nói thật chính xác nên em mới im lặng đồng tình với tôi có phải không? Em thật biết đánh giá bản thân nha"
"..."
Thề có chúa, Vương Hiểu Đồng cô lúc này rất muốn dùng hết mấy chồng hồ sơ tài liệu để chôn sống Lạc Thần Hy, mức độ tự luyến của Lạc Thần Hy chính là không còn ở mức độ bình thường nữa mà nó nằm ở một mức thang chuẩn mực nào đó ngoài vũ trụ.
Lạc Thần Hy thích thú quan sát biểu hiện trên gương mặt phấn nộm của Vương Hiểu Đồng, bình thường mấy lời tự đề cao bản thân này Lạc Thần Hy chính là rất ít dùng đến, vừa rồi Lạc Thần Hy là muốn dùng để trêu chọc Vương Hiểu Đồng xem phản ứng của cô đối với lời lẽ tự cao này ra sao, nhất là khi anh so sánh bản thân với cô bé Vương Hiểu Đồng này, phản ứng của cô khi nghe xong quả nhiên là thú vị như anh đã nghĩ, không nói ra ngoài mặt nhưng chắc chắn trong suy nghĩ của cô học trò nhỏ, anh chính là thiên hạ đệ nhất tự luyến bản thân. Mặc kệ là Vương Hiểu Đồng cảm thấy ra sao nhưng Lạc Thần Hy chính là thích mang cô ra đùa bỡn, suốt khoảng từ sáng đến giờ, Vương Hiểu Đồng bị anh sai vặt hết chỗ này đến chỗ khác, mấy chồng tài liệu hồ sơ kia cũng là do Lạc Thần Hy cố ý sắp xếp chúng lộn xộn, Vương Hiểu Đồng ngây thơ nên mới ngoan ngoãn làm theo lời anh đem chúng ra phân loại, sự thật thì hồ sơ tài liệu này đã được nhập hết vào vi tính gõ tìm kiếm là sẽ ra ngay. Những cô gái thật sư ngây thơ ngốc nghếch và thẳng thắng giống như Vương Hiểu Đồng là rất hiếm, các học sinh trước đây Lạc Thần Hy từng gặp thường là những cô gái có nhiều tâm tư, người ngây thơ ngờ nghệt cũng không phải là không có nhưng kiểu người như Vương Hiểu Đồng gây ấn tượng mạnh với anh hơn.Lạc Thần Hy ngồi chễm chệ trên ghế vân vê cốc đựng bút vừa suy nghĩ xem những ngày tiếp theo nên bày ra trò chơi gì với cô học trò nhỏ Vương Hiểu Đồng kia.
Một nụ cười nham hiểm xảo quyệt hiển thị rõ trên gương mặt điển trai của Lạc Thần Hy, vô tình bất gặp nụ cười đó, Vương Hiểu Đồng chính là bất giác rùng mình, cô dự cảm Lạc Thần Hy lại đang có âm mưu gì đó với cô.
-o0o-
Thành phố B đã lên đèn, dòng người nhộn nhịp và xe cộ qua lại trên những con đường lớn thật rộn rã, biển hiệu chạy những dòng chữ điện tử quảng cáo là một phần trong việc tô điểm cảnh đẹp về đêm, tiếng nhạc từ các quán bar vọng ra văng vẵng, một số âm thanh khác trên khắp các nẻo đường tạo nên một bản nhạc thật vui tai. Trường đại học B về đêm vẫn náo nhiệt, những lớp học ban đêm đang chuẩn bị vào tiết học của mình, hôm nay cũng là ngày đi học đầu tiên của những lớp ngoài giờ học thêm.
Lạc Thần Hy tất nhiên là cũng có tiết dạy, khác với lớp đại học chính quy buổi sáng, những lớp ngoài giờ này không cần chủ nhiệm mà có thể vào học được ngay bài đầu tiên mở đầu năm học. Những lớp ngoài giờ là những lớp chuyên tu lên cao học hoặc thạc sĩ, mỗi người đều có ý thức tự quản lý chuyện chuyên cần và khả năng học tập tiếp thu cao. Giảng dạy buổi tối kỳ thực tốt hơn giảng dạy lớp chính quy.
Lạc Thần Hy thu dọn đồ đạc của mình chuẩn bị lên lớp, anh liếc mắt qua Vương Hiểu Đồng không biết đã ngủ say từ lúc nào, phần cơm mà Vương Hiểu Đồng ăn vẫn còn chưa được dọn, tài liệu, hồ sơ chất chồng ở một góc bàn cao lên như những ngọn tháp, nửa thân người của Vương Hiểu Đồng nằm trên sofa còn nửa thân người còn lại ở dưới đất, y phục của cô không được chỉnh chu, có lẽ do thói quen khi ngủ quá phóng khoáng nên tạo ra sự việc này, Lạc Thấn Hy khẽ lắc đầu cười nhạt đối với cô gái chưa có ý thức chuyện mình đã trưởng thành này và bản thân đang ở nơi xa lạ.
Tốt bụng bế Vương Hiểu Đồng vào bên trong phòng ngủ, Lạc Thần Hy cẩn thận đặt Vương Hiểu Đồng xuống, sửa lại tư thế cho cô đắp chăn sau đó đi ra ngoài, đèn trong phòng vẫn để sáng, Lạc Thần Hy khóa trái cửa và căn dặn người làm vệ sinh đang làm vệ sinh phòng bên cạnh đừng vào trong vì anh còn trở lại, cuối cùng Lạc Thần Hy mới đi vào thang máy sang khu C để lên lớp dạy tiết của mình.
"Thầy Lạc, chào buổi tối" Vương Hiểu Tình tươi cười chào Lạc Thần Hy khi cả hai tình cờ gặp nhau trong thang máy. Vương Hiểu Tình là giáo viên dạy môn Văn ngữ, cô có vẻ ngoài khá giống với em gái Vương Hiểu Đồng chỉ khác màu tóc cùng với cách ăn mặc. Người ngoài nếu lần lượt gặp Vương Hiểu Đồng và Vương Hiểu Tình thì chắc chắn họ không thể nào không đoán được hai người họ là hai chị em. Thiên tài như Lạc Thần Hy lại càng không phải nói, ngay lúc gặp Vương Hiểu Đồng trên sân thượng, Lạc Thần Hy đã đoán ra Vương Hiểu Đồng là em gái người đồng nghiệp, hơn nữa trước đây Lạc Thần Hy có nghe nói Vương Hiểu Tình có em gái và một anh trai, do đó suy đoán của anh về hai người này là chị em lại càng có thêm cơ sở.
"Cô Vương, chào buổi tối" Lạc Thần Hy máy móc trả lời, đây là thái độ bình thường của anh khi nói chuyện với người xung quanh, mặc dù hình tượng của Lạc Thần Hy là lãnh đạm lạnh lùng nhưng khi xảy ra một số chuyện không ngờ đến thì anh sẵn sàng đạp đổ hình tượng qua một bên để ứng phó với chuyện xảy ra bất ngờ đó, thường thì người ta sẽ không ý kiến gì với anh bởi Lạc Thần Hy anh đẹp trai anh có quyền làm điều không ai dám nghĩ đến, trong mắt họ bất kỳ chuyện gì Lạc Thần Hy làm cũng có thể dễ dàng cho qua."Em gái tôi hôm nay không gây ấn tượng xấu gì với anh chứ thầy Lạc?" Vương Hiểu Đồng không dài dòng quanh co đi thẳng vào vấn đề dò hỏi Lạc Thần Hy về cô em gái bảo bối.
"Lớp trưởng Vương không gây ấn tượng gì xấu cho tôi, lớp trưởng Vương trái lại còn tạo cho tôi một dấu ấn tốt, mãi mãi không phai" Lạc Thần Hy vừa xoa xoa má vừa nói, câu nói của anh mang hai tầng ý nghĩa, Lạc Thần Hy vừa là muốn nói đến chuyện cái tát vừa là muốn nói đến chuyện trêu ghẹo Vương Hiểu Đồng rất vui. Tất nhiên hai tầng ý nghĩa này chỉ có một mình Lạc Thần Hy mới hiểu.
Được giáo sư nổi tiếng khó chiều khen ngợi em gái mình, Vương Hiểu Tình hiển nhiên là thấy rất tự hào về điều đó, cô kỳ thực không biết rằng Vương Hiểu Đồng là đang chịu bao nhiêu phần ấm ức bởi Lạc Thần Hy, thở phào nhẹ nhõm một cái, Vương Hiểu Tình mỉm cười nói tiếp với Lạc Thần Hy: "Vậy thì tốt quá, hy vọng sau này thầy Lạc sẽ chiếu cố đến em gái của tôi nhiều hơn, em gái tôi cũng có đôi lúc rất bướng bỉnh, mong thầy Lạc nể mặt tôi một chút mà bỏ qua cho em gái tôi"
"Chuyện đó cô Vương không cần lo lắng, học sinh 'ngoan ngoãn' như lớp trưởng Vương tất nhiên tôi sẽ hết lòng chiếu cố" Lạc Thần Hy trả lời, anh cố tình nhấn mạnh cụm từ "ngoan ngoãn" để Vương Hiểu Tình nghe thấy nhưng thực tiết vì Vương Hiểu Tình hoàn toàn không nghe ra được ý của anh.
"Tôi thay mặt Hiểu Đồng chân thành cảm tạ thầy Lạc chiếu cố đến" Vương Hiểu Tình cười nhẹ. Lời cảm tạ này của Vương Hiểu Tình chính là đẩy Vương Hiểu Đồng tiến gần hơn nữa đến với hang sói.
Cố Khắc Vũ đẩy một lần, Vương Hiểu Tình đẩy thêm lần nữa, mọi thứ diễn ra lúc này đang vô cùng hợp ý của Lạc Thần Hy, anh trộm nghĩ, nếu như cô học trò nhỏ của anh biết bản thân bị những người quen biết cố tình đưa cô rơi vào sào huyệt của anh thì không biết Vương Hiểu Đồng sẽ lại có thêm phản ứng gì, Lạc Thần Hy thật háo hức để biết phản ứng đó của cô học trò nhỏ của anh. Lạc Thần Hy chưa từng được biết chơi đùa với trẻ con lại khiến anh nảy sinh nhiều hứng thú, chả trách mà Cố Khắc Vũ có một dạo cứ bám lấy một cô nhóc đến mức bỏ việc đi dạy một thời gian, Lạc Thần Hy anh không ngốc đến thế nhưng trò vui thì không thể không chơi.
"Cô Vương không cần quá khách sáo, nhân tiện lớp trưởng Vương còn ở văn phòng giúp tôi làm một số việc, có thể lớp trưởng Vương sẽ về nhà trễ, cô Vương sau khi về nhà không cần lo lắng cho lớp trưởng Vương" Lạc Thần Hy nói.
"Hiểu Đồng vẫn còn chưa được về nhà sao?" Vương Hiểu Tình vẻ mặt đầy kinh ngạc hỏi.
"Vẫn chưa"
"Vậy tôi sẽ ở lại chờ Hiểu Đồng xong việc"
"Công việc có lẽ sẽ lâu mới kết thúc, cô Vương không cần phải lo, tôi chịu trách nhiễm đảm bảo an toàn cho lớp trưởng Vương, còn có cái này, cô Vương trở về hãy đưa lớp trưởng Vương" Lạc Thần Hy lãnh đạm, anh lấy trong túi quần ra thẻ sinh viên của Vương Hiểu Đồng đưa đến trước mặt Vương Hiểu Tình.
"Cảm ơn thầy Lạc, tôi sẽ đưa cho Hiểu Đồng thay anh, Hiểu Đồng tôi cũng giao lại cho anh" Vương Hiểu Tình cười đáp. Được Lạc Thần Hy tận tình chiếu cố thế này là chuyện lần đầu mới thấy, em gái cô thật may mắn khi được Lạc Thần Hy hết lòng quan tâm, lấy được lòng của Lạc Thần Hy không phải dễ, chuyện hiếm gặp này tất nhiên thân làm chị phải tranh thủ giành về cho em.
"Cô Vương cứ an tâm về chuyện đó" Lạc Thần Hy cười.
Cửa thang máy đúng lúc vừa mở ra, Vương Hiểu Tình cuối chào Lạc Thần Hy sau đó đi thẳng đến cổng của bãi đỗ xe. Bãi đỗ xe của trường đại học B này được thiết kế rất đặc biệt, đường đi của bãi đỗ xe là hình xoắn ốc để bãi đỗ có thể chia ra thành tám tầng đủ chỗ cho tất cả giáo viên và sinh viên khi đến trường có thể đỗ. Lệ phí đỗ xe cũng không đắc lắm, bất kể là giảng viên hay học sinh cũng đều có cùng một giá tiền không biệt xe quèn hay là xe sang.
Đại khái hình thức trừng phạt mà Lạc Thần Hy nói đến là việc bắt Vương Hiểu Đồng làm sai vặt và để cô sắp xếp những hồ sơ các lớp mà Lạc Thần Hy nhận về từ phòng hồ sơ. Công việc nghe qua tưởng chừng rất nhẹ nhàng nhưng sự thật lại không phải là như vậy.
Nắng chiều đã đổ xuống phía Tây đường chân trời xa thẵm, vầng thái dương lặng dần nơi góc biển, những tia nắng cuối cùng nhuộm đỏ bầu trời pha lẫn với một chút màu tím nhạt, mặt biển nhìn từ cửa sổ văn phòng của Lạc Thần Hy phản chiếu rất rõ rệt màu của buổi hoàng hôn, toàn bộ cảnh chiều được phác thảo một cách sinh động trước con mắt của Vương Hiểu Đồng, vị trí văn phòng của Lạc Thần Hy quả nhiên là nơi ngắm cảnh vô cùng lý tưởng, nếu có một cây bút chì và tờ giấy trắng, Vương Hiểu Đồng chắc chắn sẽ vẽ khung cảnh này để lưu giữ một phần vẻ đẹp của thiên nhiên mà không phải lúc nào cũng có cơ may gặp được. Vương Hiểu Đồng chính là đang cảm thấy rất đáng tiếc khi cô không thể giữ lại được bức tranh thiên nhiên hùng vĩ kia, điện thoại hôm nay Vương Hiểu Đồng cũng không mang để ở bên người vì Lạc Thần Hy đang giữ nó như vật làm tin để Vương Hiểu Đồng không dám tùy tiện mà bỏ trốn. Cả ngày hôm nay mệt nhoài khi phải chạy đi chạy lại, chỉ riêng khoảnh khắc ngắm hoàng hôn này mới làm Vương Hiểu Đồng cảm thấy thoải mái hơn.
Sắp xếp tài liệu phân theo lớp được Lạc Thần Hy mang về khá vất vả, cụ thể là thông tin và lớp, khối theo học được để lẫn với nhau. Lạc Thần Hy là giáo viên trưởng khối C, số lượng tài liệu được đưa đến hiển nhiên cũng nhiều đến độ có thể cao đến nóc nhà. Vương Hiểu Đồng chỉ mới phân loại được một phần ba số tài liệu, cô đồng thời cũng đang tìm hồ sơ của mình để cho Lạc Thần Hy đối chiếu.
Trong suốt mười mấy năm đi học, Vương Hiểu Đồng là chưa bao giờ thấy ngày đi học đầu tiên của mính lại xui xẻo đến vậy, ngay cả khi Cố Khắc Vũ chủ nhiệm, Vương Hiểu Đồng cũng chưa từng gặp phải khó khăn hay ấm ức nào như khi cô đụng phải Lạc Thần Hy. Vương Hiểu Đồng kỳ thực vô cùng hiểu rõ lý do vì sao Lạc Thần Hy cố tình làm khó cô, sự việc diễn ra trên sân thượng lúc sáng mặc dù Vương Hiểu Đồng không cố ý nhưng Lạc Thần Hy chính là cứ muốn trã đũa. Trên thực tế, không ai có thể bình tĩnh không có chút phản ứng nào khi một người xa lạ nào đó đột ngột ở ngay trước mặt mình trong khi mình đang ngủ. Chỉ một cái tát thật sự đã là quá nhẹ dành cho Lạc Thần Hy lúc đó, sớm biết bị Lạc Thần Hy hành hạ ra nông nổi này thì Vương Hiểu Đồng cô chắc chắn tặng thêm cho Lạc Thần Hy vài cái tát nữa. Giáo sư ác ma quả đúng là giáo sư ác ma, làm chuyện gì cũng phải đày đọa người khác mới thấy thõa mãn, chả trách mà đến giờ thầy ấy vẫn còn độc thân, nhất định là do cái tính khó khăn của mình làm những người muốn tìm hiểu phải chạy đi mất. Vẻ ngoài đẹp trai thì có ích lợi gì chứ? Cuối cùng cũng là phải ở một mình. Vương Hiểu Đồng càng suy nghĩ càng cảm thấy khinh bỉ. Biểu cảm này của cô chính là hiện lên rất rõ ràng trên nét mặt.
"Lớp trưởng, em đang có thái độ xem thường tôi đấy à?" Lạc Thần Hy rời mắt khỏi máy tính một chút nhìn Vương Hiểu Đồng nhạt giọng hỏi.
"Thưa thầy em không có" Vương Hiểu Đồng giật mình giải thích, cô hơi chột dạ khi bị Lạc Thần Hy nói trúng tim đen."Nhưng mà hình như vẻ mặt của em không đồng tình với lời nói" Lạc Thần Hy nhướn mày nói tiếp.
"Thầy Lạc, nét mặt của em chẳng qua là do em quá mệt mỏi nha, không phải là em đang có ý nghĩ xấu xem thường thầy" Vương Hiểu Đồng cong môi giải thích.
"Lớp trưởng, con người tôi chỉ toàn đặc điểm tốt, tôi không nghĩ là em có thể nghĩ xấu gì về tôi, tôi chỉ có một điểm không tốt duy nhất là tôi quá đẹp trai khiến cho nhiều người ganh tỵ mà nói xấu tôi thôi" Lạc Thần Hy cao hứng đáp, anh đưa tay vuốt tóc mình một cái cao ngạo sau đó hất hàm đối diện với Vương Hiểu Đồng.
"Thầy Lạc, đã từng có ai khuyên thầy bớt một chút tự luyến chưa?" Vương Hiểu Đồng khịt mũi hỏi.
"Những người khuyên tôi bớt tự luyến là những người không đẹp bằng tôi" Lạc Thần Hy thẳng thắng đáp, gióng điệu của anh cũng vô cùng nghiêm túc khiến Vương Hiểu Đồng không còn biết nói gì với Lạc Thần Hy.
Con người này chính là có chỉ số tự luyến cao ngất ngưởng ngang tầm với chỉ số IQ, Vương Hiểu Đồng thật sự không hiểu làm sao người có tính tự kỷ như Lạc Thần Hy lại có nhiều người yêu thích, thậm chí là phát cuồng vì anh ta. Lăng Vũ Nhiên chính là một ví dụ sống.
"Lớp trưởng, hình như là em đang ganh tỵ với tôi, cái này thật ra cũng không thể trách được em, mặc dù em cũng rất bắt mắt người khác nhưng so với tôi em vẫn còn kém rất xa, em xem, mi mắt của tôi cũng dài hơn của em, mũi của tôi cũng cao hơn của em, những nơi khác tôi cũng hoàn thiện hơn em kể cả vòng một của tôi cũng hơn hẳn em, nếu tôi là con gái, danh hiệu hoa hậu thế giới chắc chắn sẽ lọt về tay tôi" Lạc Thần Hy cao ngạo nói tiếp, vừa nói anh còn tự chỉ vào những bộ phận ngũ quan và phần trên cơ thể để minh họa.
Vương Hiểu Đồng chính thức cạn lời, cô không cón bất kỳ lời lẽ nào để phản bác, cùng với đó là sắc mặt Vương Hiểu Đồng đang đen lại, vừa rồi Lạc Thần Hy so sánh vòng một của thầy ấy với vòng một của cô, tuy là Vương Hiểu Đồng có vòng một không quá hoàn hảo nhưng vòng một của cô cũng là rất đạt tiêu chuẩn, Lạc Thần Hy so như thế khác nào đang ví cô là màn hình phẵng? Chuyện này thật không đúng nha. Vương Hiểu Đồng kỳ thực rất muốn cãi lại nhưng là đôi co vấn đề này cô thấy thật mất mặt, đó là chưa kể đến chuyện miệng lưỡi của Lạc Thần Hy rất linh hoạt, tranh luận tiếp chủ đề không khéo người xấu hổ lại chính là cô.
Vương Hiểu Đồng vờ như không nghe thấy mấy lời này của Lạc Thần Hy cúi đầu cặm cụi tiếp tục làm chuyện của mình, tuy nhiên Lạc Thần Hy chính là không để cô đạt thành ước nguyện một cách dễ dàng.
"Lớp trưởng, có phải vì những lời tôi nói thật chính xác nên em mới im lặng đồng tình với tôi có phải không? Em thật biết đánh giá bản thân nha"
"..."
Thề có chúa, Vương Hiểu Đồng cô lúc này rất muốn dùng hết mấy chồng hồ sơ tài liệu để chôn sống Lạc Thần Hy, mức độ tự luyến của Lạc Thần Hy chính là không còn ở mức độ bình thường nữa mà nó nằm ở một mức thang chuẩn mực nào đó ngoài vũ trụ.
Lạc Thần Hy thích thú quan sát biểu hiện trên gương mặt phấn nộm của Vương Hiểu Đồng, bình thường mấy lời tự đề cao bản thân này Lạc Thần Hy chính là rất ít dùng đến, vừa rồi Lạc Thần Hy là muốn dùng để trêu chọc Vương Hiểu Đồng xem phản ứng của cô đối với lời lẽ tự cao này ra sao, nhất là khi anh so sánh bản thân với cô bé Vương Hiểu Đồng này, phản ứng của cô khi nghe xong quả nhiên là thú vị như anh đã nghĩ, không nói ra ngoài mặt nhưng chắc chắn trong suy nghĩ của cô học trò nhỏ, anh chính là thiên hạ đệ nhất tự luyến bản thân. Mặc kệ là Vương Hiểu Đồng cảm thấy ra sao nhưng Lạc Thần Hy chính là thích mang cô ra đùa bỡn, suốt khoảng từ sáng đến giờ, Vương Hiểu Đồng bị anh sai vặt hết chỗ này đến chỗ khác, mấy chồng tài liệu hồ sơ kia cũng là do Lạc Thần Hy cố ý sắp xếp chúng lộn xộn, Vương Hiểu Đồng ngây thơ nên mới ngoan ngoãn làm theo lời anh đem chúng ra phân loại, sự thật thì hồ sơ tài liệu này đã được nhập hết vào vi tính gõ tìm kiếm là sẽ ra ngay. Những cô gái thật sư ngây thơ ngốc nghếch và thẳng thắng giống như Vương Hiểu Đồng là rất hiếm, các học sinh trước đây Lạc Thần Hy từng gặp thường là những cô gái có nhiều tâm tư, người ngây thơ ngờ nghệt cũng không phải là không có nhưng kiểu người như Vương Hiểu Đồng gây ấn tượng mạnh với anh hơn.Lạc Thần Hy ngồi chễm chệ trên ghế vân vê cốc đựng bút vừa suy nghĩ xem những ngày tiếp theo nên bày ra trò chơi gì với cô học trò nhỏ Vương Hiểu Đồng kia.
Một nụ cười nham hiểm xảo quyệt hiển thị rõ trên gương mặt điển trai của Lạc Thần Hy, vô tình bất gặp nụ cười đó, Vương Hiểu Đồng chính là bất giác rùng mình, cô dự cảm Lạc Thần Hy lại đang có âm mưu gì đó với cô.
-oo-
Thành phố B đã lên đèn, dòng người nhộn nhịp và xe cộ qua lại trên những con đường lớn thật rộn rã, biển hiệu chạy những dòng chữ điện tử quảng cáo là một phần trong việc tô điểm cảnh đẹp về đêm, tiếng nhạc từ các quán bar vọng ra văng vẵng, một số âm thanh khác trên khắp các nẻo đường tạo nên một bản nhạc thật vui tai. Trường đại học B về đêm vẫn náo nhiệt, những lớp học ban đêm đang chuẩn bị vào tiết học của mình, hôm nay cũng là ngày đi học đầu tiên của những lớp ngoài giờ học thêm.
Lạc Thần Hy tất nhiên là cũng có tiết dạy, khác với lớp đại học chính quy buổi sáng, những lớp ngoài giờ này không cần chủ nhiệm mà có thể vào học được ngay bài đầu tiên mở đầu năm học. Những lớp ngoài giờ là những lớp chuyên tu lên cao học hoặc thạc sĩ, mỗi người đều có ý thức tự quản lý chuyện chuyên cần và khả năng học tập tiếp thu cao. Giảng dạy buổi tối kỳ thực tốt hơn giảng dạy lớp chính quy.
Lạc Thần Hy thu dọn đồ đạc của mình chuẩn bị lên lớp, anh liếc mắt qua Vương Hiểu Đồng không biết đã ngủ say từ lúc nào, phần cơm mà Vương Hiểu Đồng ăn vẫn còn chưa được dọn, tài liệu, hồ sơ chất chồng ở một góc bàn cao lên như những ngọn tháp, nửa thân người của Vương Hiểu Đồng nằm trên sofa còn nửa thân người còn lại ở dưới đất, y phục của cô không được chỉnh chu, có lẽ do thói quen khi ngủ quá phóng khoáng nên tạo ra sự việc này, Lạc Thấn Hy khẽ lắc đầu cười nhạt đối với cô gái chưa có ý thức chuyện mình đã trưởng thành này và bản thân đang ở nơi xa lạ.
Tốt bụng bế Vương Hiểu Đồng vào bên trong phòng ngủ, Lạc Thần Hy cẩn thận đặt Vương Hiểu Đồng xuống, sửa lại tư thế cho cô đắp chăn sau đó đi ra ngoài, đèn trong phòng vẫn để sáng, Lạc Thần Hy khóa trái cửa và căn dặn người làm vệ sinh đang làm vệ sinh phòng bên cạnh đừng vào trong vì anh còn trở lại, cuối cùng Lạc Thần Hy mới đi vào thang máy sang khu C để lên lớp dạy tiết của mình.
"Thầy Lạc, chào buổi tối" Vương Hiểu Tình tươi cười chào Lạc Thần Hy khi cả hai tình cờ gặp nhau trong thang máy. Vương Hiểu Tình là giáo viên dạy môn Văn ngữ, cô có vẻ ngoài khá giống với em gái Vương Hiểu Đồng chỉ khác màu tóc cùng với cách ăn mặc. Người ngoài nếu lần lượt gặp Vương Hiểu Đồng và Vương Hiểu Tình thì chắc chắn họ không thể nào không đoán được hai người họ là hai chị em. Thiên tài như Lạc Thần Hy lại càng không phải nói, ngay lúc gặp Vương Hiểu Đồng trên sân thượng, Lạc Thần Hy đã đoán ra Vương Hiểu Đồng là em gái người đồng nghiệp, hơn nữa trước đây Lạc Thần Hy có nghe nói Vương Hiểu Tình có em gái và một anh trai, do đó suy đoán của anh về hai người này là chị em lại càng có thêm cơ sở.
"Cô Vương, chào buổi tối" Lạc Thần Hy máy móc trả lời, đây là thái độ bình thường của anh khi nói chuyện với người xung quanh, mặc dù hình tượng của Lạc Thần Hy là lãnh đạm lạnh lùng nhưng khi xảy ra một số chuyện không ngờ đến thì anh sẵn sàng đạp đổ hình tượng qua một bên để ứng phó với chuyện xảy ra bất ngờ đó, thường thì người ta sẽ không ý kiến gì với anh bởi Lạc Thần Hy anh đẹp trai anh có quyền làm điều không ai dám nghĩ đến, trong mắt họ bất kỳ chuyện gì Lạc Thần Hy làm cũng có thể dễ dàng cho qua."Em gái tôi hôm nay không gây ấn tượng xấu gì với anh chứ thầy Lạc?" Vương Hiểu Đồng không dài dòng quanh co đi thẳng vào vấn đề dò hỏi Lạc Thần Hy về cô em gái bảo bối.
"Lớp trưởng Vương không gây ấn tượng gì xấu cho tôi, lớp trưởng Vương trái lại còn tạo cho tôi một dấu ấn tốt, mãi mãi không phai" Lạc Thần Hy vừa xoa xoa má vừa nói, câu nói của anh mang hai tầng ý nghĩa, Lạc Thần Hy vừa là muốn nói đến chuyện cái tát vừa là muốn nói đến chuyện trêu ghẹo Vương Hiểu Đồng rất vui. Tất nhiên hai tầng ý nghĩa này chỉ có một mình Lạc Thần Hy mới hiểu.
Được giáo sư nổi tiếng khó chiều khen ngợi em gái mình, Vương Hiểu Tình hiển nhiên là thấy rất tự hào về điều đó, cô kỳ thực không biết rằng Vương Hiểu Đồng là đang chịu bao nhiêu phần ấm ức bởi Lạc Thần Hy, thở phào nhẹ nhõm một cái, Vương Hiểu Tình mỉm cười nói tiếp với Lạc Thần Hy: "Vậy thì tốt quá, hy vọng sau này thầy Lạc sẽ chiếu cố đến em gái của tôi nhiều hơn, em gái tôi cũng có đôi lúc rất bướng bỉnh, mong thầy Lạc nể mặt tôi một chút mà bỏ qua cho em gái tôi"
"Chuyện đó cô Vương không cần lo lắng, học sinh 'ngoan ngoãn' như lớp trưởng Vương tất nhiên tôi sẽ hết lòng chiếu cố" Lạc Thần Hy trả lời, anh cố tình nhấn mạnh cụm từ "ngoan ngoãn" để Vương Hiểu Tình nghe thấy nhưng thực tiết vì Vương Hiểu Tình hoàn toàn không nghe ra được ý của anh.
"Tôi thay mặt Hiểu Đồng chân thành cảm tạ thầy Lạc chiếu cố đến" Vương Hiểu Tình cười nhẹ. Lời cảm tạ này của Vương Hiểu Tình chính là đẩy Vương Hiểu Đồng tiến gần hơn nữa đến với hang sói.
Cố Khắc Vũ đẩy một lần, Vương Hiểu Tình đẩy thêm lần nữa, mọi thứ diễn ra lúc này đang vô cùng hợp ý của Lạc Thần Hy, anh trộm nghĩ, nếu như cô học trò nhỏ của anh biết bản thân bị những người quen biết cố tình đưa cô rơi vào sào huyệt của anh thì không biết Vương Hiểu Đồng sẽ lại có thêm phản ứng gì, Lạc Thần Hy thật háo hức để biết phản ứng đó của cô học trò nhỏ của anh. Lạc Thần Hy chưa từng được biết chơi đùa với trẻ con lại khiến anh nảy sinh nhiều hứng thú, chả trách mà Cố Khắc Vũ có một dạo cứ bám lấy một cô nhóc đến mức bỏ việc đi dạy một thời gian, Lạc Thần Hy anh không ngốc đến thế nhưng trò vui thì không thể không chơi.
"Cô Vương không cần quá khách sáo, nhân tiện lớp trưởng Vương còn ở văn phòng giúp tôi làm một số việc, có thể lớp trưởng Vương sẽ về nhà trễ, cô Vương sau khi về nhà không cần lo lắng cho lớp trưởng Vương" Lạc Thần Hy nói.
"Hiểu Đồng vẫn còn chưa được về nhà sao?" Vương Hiểu Tình vẻ mặt đầy kinh ngạc hỏi.
"Vẫn chưa"
"Vậy tôi sẽ ở lại chờ Hiểu Đồng xong việc"
"Công việc có lẽ sẽ lâu mới kết thúc, cô Vương không cần phải lo, tôi chịu trách nhiễm đảm bảo an toàn cho lớp trưởng Vương, còn có cái này, cô Vương trở về hãy đưa lớp trưởng Vương" Lạc Thần Hy lãnh đạm, anh lấy trong túi quần ra thẻ sinh viên của Vương Hiểu Đồng đưa đến trước mặt Vương Hiểu Tình.
"Cảm ơn thầy Lạc, tôi sẽ đưa cho Hiểu Đồng thay anh, Hiểu Đồng tôi cũng giao lại cho anh" Vương Hiểu Tình cười đáp. Được Lạc Thần Hy tận tình chiếu cố thế này là chuyện lần đầu mới thấy, em gái cô thật may mắn khi được Lạc Thần Hy hết lòng quan tâm, lấy được lòng của Lạc Thần Hy không phải dễ, chuyện hiếm gặp này tất nhiên thân làm chị phải tranh thủ giành về cho em.
"Cô Vương cứ an tâm về chuyện đó" Lạc Thần Hy cười.
Cửa thang máy đúng lúc vừa mở ra, Vương Hiểu Tình cuối chào Lạc Thần Hy sau đó đi thẳng đến cổng của bãi đỗ xe. Bãi đỗ xe của trường đại học B này được thiết kế rất đặc biệt, đường đi của bãi đỗ xe là hình xoắn ốc để bãi đỗ có thể chia ra thành tám tầng đủ chỗ cho tất cả giáo viên và sinh viên khi đến trường có thể đỗ. Lệ phí đỗ xe cũng không đắc lắm, bất kể là giảng viên hay học sinh cũng đều có cùng một giá tiền không biệt xe quèn hay là xe sang.