Cánh của mở ra, cô gái bước vào trên mình là chiếc váy dài, ôm sát, khoe ra toàn bộ đường cong trên cơ thể khiến mọi người cùng quay ra nhìn và ngay lập tức bị hấp dẫn. Ly rượu trên tay Thiên Ân rung lên, suýt nữa thì đổ, bản thân anh sững sờ mất mấy giây. Vân hôm nay hoàn toàn khác với mọi ngày. Cô hoàn toàn trút bỏ lớp vỏ bọc của một cô thư kí lúc nào cũng ăn mặc cứng ngắc, nghiêm túc và kín đáo như mọi hôm mà thay vào đó một diện mạo mới, hoàn toàn bốc lửa. Không quá xinh đẹp, mĩ miều nhưng từ cô toát ra vẻ nữ tính ,dịu dàng mà quý phái. Mái tóc búi cao, điểm thêm vài chiếc ghim tóc hình hoa nhỏ lấp lánh trông rất bắt mắt. Lớp trang điểm vừa khéo che đi những khuyết điểm của làn da mà tôn lên nét đẹp của khuôn mặt. Đôi mắt đen, tròn, hàng lông mi dài, cong vút, đôi môi căng mọng mà cuốn hút, thêm chút sắc hồng rạng rỡ trên gò má…tất cả tạo nên một vẻ đẹp động lòng người. Nó khiến cho những người trước đây nhìn thấy và làm việc cùng cô thư kí cổ hủ và nghiêm trang kia bị dọa đến ngây người vì cú lột xác ngoạn mục này.
Khi ánh mắt anh vừa vặn dừng ở tấm lưng trần trắng nõn kia thì tối sầm lại, vẻ tức giận lộ rõ trong đáy mắt. Người phụ nữ này là của anh anh không muốn kẻ khác cứ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt và thân thể cô như vậy. Nét đẹp kiều diễm kia vẫn là nên để cho anh ngắm một mình vẫn hơn. Nghĩ là làm anh tiến lại gần chùm chiếc áo vest lên vai cô cừa vặn che đi tấm lưng trần kia khiến cho toàn thể cánh đàn ông trong phòng đầy tiếc nuối và vô tình cũng khiến cho Khánh Vy tức điên lên vì bị bỏ rơi không thương tiếc đến vậy.
Nhìn thấy bộ dạng này của Khánh Vy cô khẽ nở nụ cười thỏa mãn. Khi bốn mắt gặp nhau hai người gật đầu chào nhau nhưng trong ánh mắt mỗi người lại là hai cảm giác riêng biệt. Môt bên là thỏa mãn, đắc thắng còn một bên là thẹn quá hóa giận mà trở nên hung dữ.
Cánh cửa lại mở ra lần nữa nhưng lần này người thực sự kinh ngạc lại là Vân. Một đôi nam thanh nữ tú bước vào và không ai khác đó chính là vợ chồng Trang.
“Sao em lại ở đây ?” Cô ghé sát tai Trang hỏi nhỏ.
“Đương nhiên là để giúp chị và phòng trừ hồ ly tinh.”
Hai người lập tức bỏ rơi hai tên đàn ông bên cạnh mà kéo nhau ra một góc ngồi nói chuyện. Hóa ra Trang đã sớm thông qua Thi Thi mà biết được chuyện của cô cho nên hôm nay đặc biệt tới đây giúp cô. Và cô cũng vô tình nghe được một vài chuyện không mấy hay ho của Khánh Vy khi còn ở Mỹ. Dù sao thì trước đây Trang và cô ấy cũng học cũng một trường cho nên rất nhiều chuyện của Khánh Vy mà Vân và mọi người không biết nhưng Trang thì lại rất rõ. Mặc dù là người học giỏi, rất có tài năng trong lĩnh vực kinh doanh nhưng đời sống riêng tư lại rất ăn chơi, phóng túng, đã qua tay không ít công tử nhà giàu bên đó. Đây cũng là lí do mà Trang nói hôm nay tới đây giúp cô đối phó với ‘hồ ly tinh’.
“Hai chị em nói gì mà vui quá vậy.” Khánh Vy tay nâng ly rượu ngồi xuống kế bên hai người bắt chuyện.
“Hôm qua em mới đọc báo. Thấy bây giờ con người cũng tệ hại quá. Chị nói xem sao trên đời này lại có loại người bỏ rơi người yêu vì chê người ta nghèo nhưng sau này khi biết người ta là kẻ giàu có thì lại quay lại câu dẫn người ta mặc dù biết người ta sắp cưới vợ. Quả nhiên là hồ ly tinh.”
Ba từ cuối Trang cố gắng nhấn mạnh trên mặt là vẻ khinh miệt rõ ràng.
Người ngoài không biết còn tưởng cô ấy đang bàn bạc về mấy vụ trên báo chí gần đây nhưng Vân biết cô ấy đang “chỉ gà mắng chó”. Không phải là cô ấy đang chửi kẻ vừa ngồi xuống bên cạnh hai người sao. Vân ngó xem sắc mặt Khánh Vy. Đầu tiên là chột dạ sau đó rất nhanh cô ta khôi phục vẻ bàng quang của kẻ ngoài cuộc mà sôi nổi bàn tán .
“Đúng vậy. Nhưng mà xem ra cũng phải xenm tên đàn ông kia có hợp tác với hồ ly tinh kia không đã.Dù sao cũng chưa cưới. Mà cưới rồi thì đã sao, người ta vẫn li hôn đầy ra đấy. Nếu anh ta vì tình cũ mà quay lại với hồ ly tinh thì hai người nói xem cô gái kia sẽ như thế nào. Không phải sẽ rất thê thảm sao.”
“ Nếu yêu cô ta thì anh ta đã tìm cô ta. Nếu yêu thì sao lại có cô vợ sắp cưới được. Tình cũ cũng chỉ là tình cũ thôi. Chắc chỉ có hồ ly tinh mới bị ảo tưởng sức mạnh như vậy thôi.” Trang dè bỉu góp lời.
“ Tôi chỉ nói nếu thôi mà. Anh hùng khó qua ải mỹ nhân mà. Đúng không Vân ?”
“ Nếu không qua được thì tiễn vong anh hùng luôn. Còn nếu hồ ly tinh thiếu bản lĩnh thì xem ra cô ta thật tội nghiệp. Đã vô sỉ, chai mặt mà đi quyến rũ người ta mà còn không bắt được gà còn mất nắm thóc.” Vân thản nhiên nói khiến sắc mặt Khánh Vy trở nên khó tin mà trắng bệch.
Lần trước Nhật Nam đã gọi điện cảnh cáo cô đừng lôi quá khứ ra mà uy hiếp Thiên Ân vì dù sao Vân cũng biết rõ mọi chuyện rồi. Mặc dù biết Vân sẽ phản công nhưng cô không ngờ thái độ của Vân lại như vậy. Vẫn hòa nhã nói chuyện với cô nhưng khi nhắc đến chuyện tình cảm lại kiên quyết đến thế. Nhưng không sao Vân càng như vậy cô thì lại càng tạo hứng thú và động lực cho cô tranh giành. Như vậy cuộc vui mới có ý nghĩa. Nói mấy câu cô cũng viện cớ mà rời đi vì dù sao tối nay cô cũng còn việc quan trọng nhất định phải làm.
***
“Đúng là vô sỉ. Được mỗi cái mã còn bên trong thì thối nát, mục rữa.” Trang bực dọc thốt lên khiến Vân phải xoa dịu nếu không sợ cô ấy sẽ không nhịn được mà hét lên mắng người :
“ Thôi nào. Chúng ta cũng không chắc chắn việc cô ta muốn làm là gì mà.”
“Cô ta nói vậy mà chị còn bảo không biết cô ta muốn làm gì. Cô ta chính là khiêu khích chị. Chị, sao chị hiền quá vậy ?”
“Chị tin Thiên Ân, nếu anh ấy đã muốn quay lại thì làm sao cô ta phải tức mà đến khiêu khích chị như vậy. Cái gì của mình sẽ là của mình thôi em ạ. Coi như vì niềm tin kia mà chị cược một ván lớn với cô ta đi. Đương nhiên chị cũng sẽ không bao giờ tha thứ nếu trong tình cảm mất đi hai chữ chung thủy.”
“Được. Vậy em ủng hộ chị.”
Cô để ý cô ta chỉ đi vòng quanh trong đám tiệc một lúc sau đó rất nhanh đã không thấy bóng dáng đâu nữa và có một sự trùng hợp rất ngẫu nhiên là rất nhanh sau đó Thiên Ân cũng không thấy bóng dáng đâu. Người ta thường nói phụ nữ là chúa tò mò quả không sai chút nào. Trong lòng đột nhiên cảm thấy bất an, Vân lấy cớ đi vệ sinh sau đó bỏ lại Trang rồi đi xung quanh tìm thử xem Thiên Ân đâu.
***
Lúc đi qua hành lang tình cờ Vân nghe thấy âm thanh nói chuyện khe khẽ hơn nữa âm thanh này còn rất quen thuộc. Tiến lại gần hơn chút nữa cô vừa vặn nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng chối mắt.
Khánh Vy lả lơi trong bộ váy dài ôm sát cơ thể tay cầm ly rượu đung đưa. Một lúc sau cô ta đặt ly rượu xuống rồi lao đến quấn lấy người đàn ông mà hôn nhưng lại bị anh ta đẩy ra rất thô bạo khiến cô ta loạng choạng phải cố bám lấy lan can của cầu thang mới có thể đứng vững. Và không ngoài dự đoán người đàn ông này không ai khác chính là Thiên Ân người cách đây không lâu xém chút nữa là trở thành chồng chính thức trên danh nghĩa pháp luật của cô. Tò mò muốn biết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra giữa họ Vân tiếp tục lặng lẽ đi đến gần chỗ họ vì muốn nghe rõ cuộc nói chuyện giữa hai người hơn.
Cánh của mở ra, cô gái bước vào trên mình là chiếc váy dài, ôm sát, khoe ra toàn bộ đường cong trên cơ thể khiến mọi người cùng quay ra nhìn và ngay lập tức bị hấp dẫn. Ly rượu trên tay Thiên Ân rung lên, suýt nữa thì đổ, bản thân anh sững sờ mất mấy giây. Vân hôm nay hoàn toàn khác với mọi ngày. Cô hoàn toàn trút bỏ lớp vỏ bọc của một cô thư kí lúc nào cũng ăn mặc cứng ngắc, nghiêm túc và kín đáo như mọi hôm mà thay vào đó một diện mạo mới, hoàn toàn bốc lửa. Không quá xinh đẹp, mĩ miều nhưng từ cô toát ra vẻ nữ tính ,dịu dàng mà quý phái. Mái tóc búi cao, điểm thêm vài chiếc ghim tóc hình hoa nhỏ lấp lánh trông rất bắt mắt. Lớp trang điểm vừa khéo che đi những khuyết điểm của làn da mà tôn lên nét đẹp của khuôn mặt. Đôi mắt đen, tròn, hàng lông mi dài, cong vút, đôi môi căng mọng mà cuốn hút, thêm chút sắc hồng rạng rỡ trên gò má…tất cả tạo nên một vẻ đẹp động lòng người. Nó khiến cho những người trước đây nhìn thấy và làm việc cùng cô thư kí cổ hủ và nghiêm trang kia bị dọa đến ngây người vì cú lột xác ngoạn mục này.
Khi ánh mắt anh vừa vặn dừng ở tấm lưng trần trắng nõn kia thì tối sầm lại, vẻ tức giận lộ rõ trong đáy mắt. Người phụ nữ này là của anh anh không muốn kẻ khác cứ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt và thân thể cô như vậy. Nét đẹp kiều diễm kia vẫn là nên để cho anh ngắm một mình vẫn hơn. Nghĩ là làm anh tiến lại gần chùm chiếc áo vest lên vai cô cừa vặn che đi tấm lưng trần kia khiến cho toàn thể cánh đàn ông trong phòng đầy tiếc nuối và vô tình cũng khiến cho Khánh Vy tức điên lên vì bị bỏ rơi không thương tiếc đến vậy.
Nhìn thấy bộ dạng này của Khánh Vy cô khẽ nở nụ cười thỏa mãn. Khi bốn mắt gặp nhau hai người gật đầu chào nhau nhưng trong ánh mắt mỗi người lại là hai cảm giác riêng biệt. Môt bên là thỏa mãn, đắc thắng còn một bên là thẹn quá hóa giận mà trở nên hung dữ.
Cánh cửa lại mở ra lần nữa nhưng lần này người thực sự kinh ngạc lại là Vân. Một đôi nam thanh nữ tú bước vào và không ai khác đó chính là vợ chồng Trang.
“Sao em lại ở đây ?” Cô ghé sát tai Trang hỏi nhỏ.
“Đương nhiên là để giúp chị và phòng trừ hồ ly tinh.”
Hai người lập tức bỏ rơi hai tên đàn ông bên cạnh mà kéo nhau ra một góc ngồi nói chuyện. Hóa ra Trang đã sớm thông qua Thi Thi mà biết được chuyện của cô cho nên hôm nay đặc biệt tới đây giúp cô. Và cô cũng vô tình nghe được một vài chuyện không mấy hay ho của Khánh Vy khi còn ở Mỹ. Dù sao thì trước đây Trang và cô ấy cũng học cũng một trường cho nên rất nhiều chuyện của Khánh Vy mà Vân và mọi người không biết nhưng Trang thì lại rất rõ. Mặc dù là người học giỏi, rất có tài năng trong lĩnh vực kinh doanh nhưng đời sống riêng tư lại rất ăn chơi, phóng túng, đã qua tay không ít công tử nhà giàu bên đó. Đây cũng là lí do mà Trang nói hôm nay tới đây giúp cô đối phó với ‘hồ ly tinh’.
“Hai chị em nói gì mà vui quá vậy.” Khánh Vy tay nâng ly rượu ngồi xuống kế bên hai người bắt chuyện.
“Hôm qua em mới đọc báo. Thấy bây giờ con người cũng tệ hại quá. Chị nói xem sao trên đời này lại có loại người bỏ rơi người yêu vì chê người ta nghèo nhưng sau này khi biết người ta là kẻ giàu có thì lại quay lại câu dẫn người ta mặc dù biết người ta sắp cưới vợ. Quả nhiên là hồ ly tinh.”
Ba từ cuối Trang cố gắng nhấn mạnh trên mặt là vẻ khinh miệt rõ ràng.
Người ngoài không biết còn tưởng cô ấy đang bàn bạc về mấy vụ trên báo chí gần đây nhưng Vân biết cô ấy đang “chỉ gà mắng chó”. Không phải là cô ấy đang chửi kẻ vừa ngồi xuống bên cạnh hai người sao. Vân ngó xem sắc mặt Khánh Vy. Đầu tiên là chột dạ sau đó rất nhanh cô ta khôi phục vẻ bàng quang của kẻ ngoài cuộc mà sôi nổi bàn tán .
“Đúng vậy. Nhưng mà xem ra cũng phải xenm tên đàn ông kia có hợp tác với hồ ly tinh kia không đã.Dù sao cũng chưa cưới. Mà cưới rồi thì đã sao, người ta vẫn li hôn đầy ra đấy. Nếu anh ta vì tình cũ mà quay lại với hồ ly tinh thì hai người nói xem cô gái kia sẽ như thế nào. Không phải sẽ rất thê thảm sao.”
“ Nếu yêu cô ta thì anh ta đã tìm cô ta. Nếu yêu thì sao lại có cô vợ sắp cưới được. Tình cũ cũng chỉ là tình cũ thôi. Chắc chỉ có hồ ly tinh mới bị ảo tưởng sức mạnh như vậy thôi.” Trang dè bỉu góp lời.
“ Tôi chỉ nói nếu thôi mà. Anh hùng khó qua ải mỹ nhân mà. Đúng không Vân ?”
“ Nếu không qua được thì tiễn vong anh hùng luôn. Còn nếu hồ ly tinh thiếu bản lĩnh thì xem ra cô ta thật tội nghiệp. Đã vô sỉ, chai mặt mà đi quyến rũ người ta mà còn không bắt được gà còn mất nắm thóc.” Vân thản nhiên nói khiến sắc mặt Khánh Vy trở nên khó tin mà trắng bệch.
Lần trước Nhật Nam đã gọi điện cảnh cáo cô đừng lôi quá khứ ra mà uy hiếp Thiên Ân vì dù sao Vân cũng biết rõ mọi chuyện rồi. Mặc dù biết Vân sẽ phản công nhưng cô không ngờ thái độ của Vân lại như vậy. Vẫn hòa nhã nói chuyện với cô nhưng khi nhắc đến chuyện tình cảm lại kiên quyết đến thế. Nhưng không sao Vân càng như vậy cô thì lại càng tạo hứng thú và động lực cho cô tranh giành. Như vậy cuộc vui mới có ý nghĩa. Nói mấy câu cô cũng viện cớ mà rời đi vì dù sao tối nay cô cũng còn việc quan trọng nhất định phải làm.
“Đúng là vô sỉ. Được mỗi cái mã còn bên trong thì thối nát, mục rữa.” Trang bực dọc thốt lên khiến Vân phải xoa dịu nếu không sợ cô ấy sẽ không nhịn được mà hét lên mắng người :
“ Thôi nào. Chúng ta cũng không chắc chắn việc cô ta muốn làm là gì mà.”
“Cô ta nói vậy mà chị còn bảo không biết cô ta muốn làm gì. Cô ta chính là khiêu khích chị. Chị, sao chị hiền quá vậy ?”
“Chị tin Thiên Ân, nếu anh ấy đã muốn quay lại thì làm sao cô ta phải tức mà đến khiêu khích chị như vậy. Cái gì của mình sẽ là của mình thôi em ạ. Coi như vì niềm tin kia mà chị cược một ván lớn với cô ta đi. Đương nhiên chị cũng sẽ không bao giờ tha thứ nếu trong tình cảm mất đi hai chữ chung thủy.”
“Được. Vậy em ủng hộ chị.”
Cô để ý cô ta chỉ đi vòng quanh trong đám tiệc một lúc sau đó rất nhanh đã không thấy bóng dáng đâu nữa và có một sự trùng hợp rất ngẫu nhiên là rất nhanh sau đó Thiên Ân cũng không thấy bóng dáng đâu. Người ta thường nói phụ nữ là chúa tò mò quả không sai chút nào. Trong lòng đột nhiên cảm thấy bất an, Vân lấy cớ đi vệ sinh sau đó bỏ lại Trang rồi đi xung quanh tìm thử xem Thiên Ân đâu.
Lúc đi qua hành lang tình cờ Vân nghe thấy âm thanh nói chuyện khe khẽ hơn nữa âm thanh này còn rất quen thuộc. Tiến lại gần hơn chút nữa cô vừa vặn nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng chối mắt.
Khánh Vy lả lơi trong bộ váy dài ôm sát cơ thể tay cầm ly rượu đung đưa. Một lúc sau cô ta đặt ly rượu xuống rồi lao đến quấn lấy người đàn ông mà hôn nhưng lại bị anh ta đẩy ra rất thô bạo khiến cô ta loạng choạng phải cố bám lấy lan can của cầu thang mới có thể đứng vững. Và không ngoài dự đoán người đàn ông này không ai khác chính là Thiên Ân người cách đây không lâu xém chút nữa là trở thành chồng chính thức trên danh nghĩa pháp luật của cô. Tò mò muốn biết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra giữa họ Vân tiếp tục lặng lẽ đi đến gần chỗ họ vì muốn nghe rõ cuộc nói chuyện giữa hai người hơn.