CM - TQ, đây là một thành phố thủ phủ của Vân-N, một thành phố phát triển của TQ. Nơi đây có vô số đường bộ và đường sắt đi thông Campuchia, Lào, Myanma, Thái Lan và cả Việt Nam. Tuy nhiên ẩn sâu dưới vẻ phồn hoa đó lại cất chứa vô số hắc ám.
Hồng Trần Khách Điếm, nới đây là một kiến trúc khá đặc biệt của thành phố CM. Nó là khách sạn nhưng thực tế lại chỉ đón tiếp các khách hàng có máu mặt trong thế giới ngầm hoặc là có địa vị ảnh hưởng tới cả một diện tích hàng trăm ngàn kilômet vuông. Muốn đặt vé ở đây với một người thường, thậm chí là một trùm tỉnh lẻ cũng là không thể. Nơi đây luôn được canh giữ nghiêm ngặt bởi hàng trăm vệ sĩ được đào tạo bài bản, mỗi kẻ đều được đào tạo bài bản và trải qua vô số những trận thanh toán đẫm máu. Ông chủ của khách sạn này là Lý Thừa Càn, ông trùm của tập đoàn xã hội đen lớn thứ 2 của TQ - Thiên Địa Hội.
Hôm nay mùng 8 tháng 6 âm lịch, là ngày đầu tiên trong số 4 ngày đóng cửa tu bổ cơ sở vật chất. Thực tế, đây là quãng thời gian mà ông trùm và các thành viên cốt cán tụ hội để đánh giá tình hình năm cũ và đề ra kế hoạch cho quãng thời gian tiếp theo.
Bất ngờ đã xảy ra trong cuộc họp năm nay, chập choạng tối, tiếng súng vang lên. Một cuộc làm phản đã diễn ra ngay trong nội bộ của Thiên Địa Hội. Địa điểm là tổng bộ, nơi tưởng chừng như bất khả xâm phạm.
Cuộc đấu súng diễn ra liên tục, sau 15 phút thì cảnh sát kéo tới. Hàng loạt xe cảnh sát vũ trang được lãnh đạo trực tiếp của Giám đốc Cảnh sát tỉnh Vân-N tiến tới để trấn áp tội phạm. Tuy nhiên khi cảnh sát và Giám đốc vừa mới bước chân vào tòa nhà được 2 phút thì cả tòa khách sạn rung chuyển. Hàng loạt tiếng nổ lớn cùng với những cột lửa khổng lồ bốc lên chôn vùi cả tòa khách sạn. Hơn 300 cảnh sát cùng toàn bộ đám đầu lĩnh của Thiên Địa Hội đều bị chôn vùi.
Cách vụ nổ hơn 200 mét, trên một nóc nhà cao ốc, hai người chùm áo đen đang quan sát hết thảy. Một người ánh mắt đầy chấn động, thậm chí có cả hoảng sợ. Còn một người khác, chỉ có đạm mạc, ngoài ra là trống rỗng.
Người có thân hình nhỏ hơn một chút lên tiếng sau khi đã lấy lại bình tĩnh:
- Em đã trả được thù cho chị Nguyệt rồi. Chị ấy có lẽ cũng được an ủi phần nào.
Người em trả lời:
- Em không trả thù cho chị ấy. Chị Nguyệt đã chết rồi, còn thù hằn gì nữa đây, còn cảm nhận được gì nữa mà an ủi. Em chỉ là trả mối thù của cá nhân em, vì chúng đã giết chị của em.
- Thế sao? - Người anh than nhẹ - Thế em thấy ra sao rồi?
- Không tốt. Em chỉ cảm thấy trống rỗng, hụt hẫng, còn lại thì chả còn gì cả.
Bóng lửa từ xa cùng với ánh đèn phản chiếu gương mặt vẫn còn chưa hết vẻ non nớt của hung thủ. Ai có thể ngờ kẻ mới trôn vùi cả ngàn người kia có khuôn mặt chỉ tầm 16, 17 tuổi.
* * *
Tháng 1 năm 1986 là mốc thời gian đáng nhớ với Thomas, trong quãng thời gian này, vô số giấc mơ liên tiếp, cùng một con người, cùng một thời gian. Những giấc mơ chân thật đến mức làm cho bản thân nó, một đứa trẻ 6 tuổi gần như không còn phân biệt được đâu là thực tại đâu là ảo ảnh. Nếu như không có tình yêu và sự quan tâm của cha mẹ thì chắc nó đã có được vé một chiều vào viện tâm thần.
Thomas Walker, tên tiếng Việt Trần Tưởng Quốc ( tên do cha của Thomas đặt và ông luôn gọi tên này), sinh vào ngày 17/1/1980, là một đứa con lai mang hai dòng máu Việt và Anh.
Cha của nó là một thương nhân gốc Việt, ông nội nó được cụ nội đưa đến Anh vào năm 1950 để tránh né những biến động trong nước, tuy nhiên bởi vì có một vài sự kiện đã xảy ra nên ông đã quyết định định cư luôn tại đây.
Đến năm 1976, cha của Thomas - Devlin Walker (tên Việt là Trần Thanh Phong), kế thừa tài sản và chuyển đến số 162, phố Barker (gần nhà của thám tử Sherlock Holmes), London bắt đầu sự nghiệp mới. Với khả năng kinh doanh bẩm sinh ông tạo dựng sự nghiệp nhanh chóng, 4 năm sau khi Thomas ra đời thì giá trị tài sản ông sở hữu đã lên đến hơn 2 tỷ bảng.
Mẹ của Thomas, Serena Walker, là một phù thủy, một người phụ nữ xinh đẹp, thông thái và hiền lành. Tên của Thomas cũng do bà đặt. Bà thích ngồi đọc sách, pha chế ma dược và nấu ăn, tuy nhiên những món ăn của bà nấu không suất xắc như ma dược của bà.
Từ bé Thomas đã tỏ ra là một đứa trẻ thông minh và ngoãn ngoãn, thành tích học tập luôn đứng đầu khối lớp học. Thừa kế dòng máu lai nên Thomas có ngoại hình ưa nhìn, mái tóc đen mượt và khuân mặt mang nhiều nét á đông khiến nó nổi bật giữa đám bạn. Xuất sắc về cả ngoại hình và thành tích nhưng với lối giáo dục nghiêm khắc và nhiều lễ giáo phương đông lên Thomas học được sự khiêm tốn và độ lượng. Có thể nói nhân vật chính của chúng ta được dạy bảo vô cùng tốt đẹp.
Cuộc sống đầy yên bình của Thomas chấm dứt vào năm nó lên 6 tuổi.
Bắt đầu với những giấc mơ liên tiếp, sau đó là những cơn choáng váng và hôn mê bất chợt. Sau khi đến bệnh viện kiểm tra không có kết quả, bà Serena có kết luận rằng đây là phản ứng thức tỉnh của ma thuật, đứa trẻ con của bà là một phù thủy tương lai.
Sau hai tháng có biểu hiện lạ, kết luận của bà Serena được tăng thêm độ tin cậy khi Thomas bắt đầu xuất hiện khả năng đặc biệt, nó có thể tạo ra và điều khiển ngọn lửa, hay chữa một số vết thương nhỏ, làm tăng sức sống cho hoa cỏ. Điều này làm mẹ của Thomas vô cùng vui vẻ vì đây là bằng chứng cho thiên phú phi thường của con trai bà.
Tuy nhiên phù thủy không được phép công khai trước muggle ( người thường) lên bà luôn dặn con trai phải giấu kỹ khả năng của mình. Đến lúc này sự thông mình của Thomas lại được thể hiện, cậu bé hiểu được những gì mà mẹ nói và thể hiện sự cẩn thận trưởng thành vượt lứa tuổi.
Trước sự biến đổi lớn của con trai mình, ông Phong đã có cuộc nói chuyện trực tiếp với con trai, sau cuộc nói chuyện đó ông cũng thay đổi cách giáo dục và đối xử của mình với Thomas.
Sau khi ông Phong đã sắp xếp công việc ổn thỏa, một khoảng thời gian dài Thomas nhận được sự chăm sóc nhiệt tình của cha.
Mỗi sáng dậy từ 5h bắt đầu chạy bộ, theo cách nói của ông Phong là để rèn luyện cơ thể. Sau 2 tháng rèn luyện cơ thể, ông Phong bắt đầu dạy con trai mình các bước rèn luyện cơ bản của võ thuật.
Tuy rằng Thomas còn nhỏ nhưng ông Phong luôn rất nghiêm khắc trong việc rèn luyện của con trai, sau mỗi buổi tập Thomas luôn mệt lử, tuy nhiên mỗi buổi sáng thức dậy lại tỉnh như sáo. Điều này khiến cho Thomas có nhận thức mới về cha của mình, trình độ võ thuật của ông rất cao. Ông có thể nắm chặt mức độ huấn luyện luôn ở mức vừa đủ để vắt kiệt sức của Thomas nhưng chỉ cần một đêm sẽ hoàn toàn hổi phục.
Bà Serena cũng không chịu thua kém chồng, bà dạy cho Thomas nhiều thường thức về thế giới phù thủy. Theo như bà nói, Thomas rất thông minh hoàn toàn có thể tiếp thu những kiến thức này. Thomas cũng không làm bà thất vọng, cậu tiếp thu rất tốt những gì bà truyền đạt, thậm trí có thể tự tìm hiểu một vài quyển sách đơn giản về phép thuật.
Năm 1988, sau hơn một năm tiếp thu sự giáo dục mới của gia đình, Thomas đã có thể thành thạo một vài câu chú đơn giản như Alohomora, Aguamenti, Argounous Repairo, Flagrate, Lumos, Wingardium Leviosa, … cũng như tự đọc hiểu được nhiều sách ma chú sơ cấp, dĩ nhiên là dưới sự giám sát của mẹ. Còn về võ thuật, solo 1 vs 1 vô địch toàn trường, 1 mình có thể đánh 5 thằng nhóc cuối cấp, dĩ nhiên Thomas chỉ chiến đấu để tự vệ chứ chưa bao giờ chủ động gây sự nên dù có đánh nhau ông Phong cũng không phê bình quá nặng nề. Tuy nhiên chế độ luyện tập của ông Phong cũng được nâng dần theo sự trưởng thành của con trai vì vậy Thomas chưa bao giờ cảm thấy luyện tập là điều gì đó dễ dàng.
Ngày 17/2/1991, lá thư nhập học của trường Hogwarts được gửi tới trong sự dự kiến trước của gia đình Walker. Từ đây đánh dấu một bước ngoặt mới trong cuộc đời của Thomas. Năm nay cậu đi học.
* * *
HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS
Hiệu trưởng: Albus Dumbledore.
(Huân chương Merlin đệ nhất đẳng, Đại phù thủy, Tổng Warlock, Trọng nhân Tối cao, Liên đoàn Phù thủy Quốc tế.)
Kính gởi cậu Thomas Walker,
Chúng tôi lấy làm hân hạnh thông báo cho cậu biết rằng cậu đã trúng tuyển vào Học viện Pháp thuật và Ma thuật Hogwarts. Xin vui lòng xem danh sách đính kèm về toàn bộ sách và trang thiết bị cần thiết.
Khóa học bắt đầu vào ngày 1 tháng 9. Chúng tôi đợi cú của cậu chậm nhất là ngày 31 tháng 7.
Kính thư,
Giáo sư McGonagall
* * *
Thomas quay sang hỏi bà Serena:
- Mẹ. Thư viết thế này thì những học sinh xuất thân là mà toàn muggle thì làm thế nào? Sẽ không bị coi là lừa đảo chứ?
- Trong trường hợp không có người nhà là phù thủy, nhà trường sẽ cử người đại diện đến để làm việc với gia đình và hướng dẫn cho học sinh mới. Tuy nhiên mỗi năm số học sinh gốc muggle cũng không nhiều.
- Oh! Cũng phải, nếu quá nhiều mà nói, e rằng cũng không đủ người làm lo liệu rồi. Thế bao giờ chúng ta sẽ đi mua đồ dùng cho năm học đây hả mẹ?
- Qua đầu tháng 3 mẹ sẽ dẫn con đến Hẻm Xéo, đến lúc đó mẹ cũng cần tự mình đi chọn một số nguyên liệu ma dược mới.
- Vâng, con cũng còn vài quyển sách chưa đọc xong, trong thời gian chờ đợi con sẽ xử lý gọn chúng. Bố sẽ đi cùng 2 mẹ con con luôn chứ?
- Chưa chắc, bố sẽ xắp xếp, dù sao việc đó cũng không quá quan trọng.
- Vâng. – Thomas trả lời có chút thất vọng.
- Yên tâm đi, ngày con đi học bố chắc chắn sẽ ở nhà tiễn con đến trường, còn việc đi mua sắm thì tha cho bố đi.
- Tha cho bố? – Bà Serena liếc qua với ánh mắt nguy hiểm.
Ông Phong mặt tỉnh bơ ngắm cảnh ngoài ban công, nếu không phải hiện giờ đang là buổi tối và trời bên ngoài đen thui ( tháng 2 ở anh vẫn rất lạnh, mọi người có thể tưởng tượng ngắm cảnh mùa đông giữa đêm mưa phùn gió bấc) Thomas thậm chí còn tưởng bản thân nghe nhầm.
Hồng Trần Khách Điếm, nới đây là một kiến trúc khá đặc biệt của thành phố CM. Nó là khách sạn nhưng thực tế lại chỉ đón tiếp các khách hàng có máu mặt trong thế giới ngầm hoặc là có địa vị ảnh hưởng tới cả một diện tích hàng trăm ngàn kilômet vuông. Muốn đặt vé ở đây với một người thường, thậm chí là một trùm tỉnh lẻ cũng là không thể. Nơi đây luôn được canh giữ nghiêm ngặt bởi hàng trăm vệ sĩ được đào tạo bài bản, mỗi kẻ đều được đào tạo bài bản và trải qua vô số những trận thanh toán đẫm máu. Ông chủ của khách sạn này là Lý Thừa Càn, ông trùm của tập đoàn xã hội đen lớn thứ 2 của TQ - Thiên Địa Hội.
Hôm nay mùng 8 tháng 6 âm lịch, là ngày đầu tiên trong số 4 ngày đóng cửa tu bổ cơ sở vật chất. Thực tế, đây là quãng thời gian mà ông trùm và các thành viên cốt cán tụ hội để đánh giá tình hình năm cũ và đề ra kế hoạch cho quãng thời gian tiếp theo.
Bất ngờ đã xảy ra trong cuộc họp năm nay, chập choạng tối, tiếng súng vang lên. Một cuộc làm phản đã diễn ra ngay trong nội bộ của Thiên Địa Hội. Địa điểm là tổng bộ, nơi tưởng chừng như bất khả xâm phạm.
Cuộc đấu súng diễn ra liên tục, sau 15 phút thì cảnh sát kéo tới. Hàng loạt xe cảnh sát vũ trang được lãnh đạo trực tiếp của Giám đốc Cảnh sát tỉnh Vân-N tiến tới để trấn áp tội phạm. Tuy nhiên khi cảnh sát và Giám đốc vừa mới bước chân vào tòa nhà được 2 phút thì cả tòa khách sạn rung chuyển. Hàng loạt tiếng nổ lớn cùng với những cột lửa khổng lồ bốc lên chôn vùi cả tòa khách sạn. Hơn 300 cảnh sát cùng toàn bộ đám đầu lĩnh của Thiên Địa Hội đều bị chôn vùi.
Cách vụ nổ hơn 200 mét, trên một nóc nhà cao ốc, hai người chùm áo đen đang quan sát hết thảy. Một người ánh mắt đầy chấn động, thậm chí có cả hoảng sợ. Còn một người khác, chỉ có đạm mạc, ngoài ra là trống rỗng.
Người có thân hình nhỏ hơn một chút lên tiếng sau khi đã lấy lại bình tĩnh:
- Em đã trả được thù cho chị Nguyệt rồi. Chị ấy có lẽ cũng được an ủi phần nào.
Người em trả lời:
- Em không trả thù cho chị ấy. Chị Nguyệt đã chết rồi, còn thù hằn gì nữa đây, còn cảm nhận được gì nữa mà an ủi. Em chỉ là trả mối thù của cá nhân em, vì chúng đã giết chị của em.
- Thế sao? - Người anh than nhẹ - Thế em thấy ra sao rồi?
- Không tốt. Em chỉ cảm thấy trống rỗng, hụt hẫng, còn lại thì chả còn gì cả.
Bóng lửa từ xa cùng với ánh đèn phản chiếu gương mặt vẫn còn chưa hết vẻ non nớt của hung thủ. Ai có thể ngờ kẻ mới trôn vùi cả ngàn người kia có khuôn mặt chỉ tầm 16, 17 tuổi.
* * *
Tháng 1 năm 1986 là mốc thời gian đáng nhớ với Thomas, trong quãng thời gian này, vô số giấc mơ liên tiếp, cùng một con người, cùng một thời gian. Những giấc mơ chân thật đến mức làm cho bản thân nó, một đứa trẻ 6 tuổi gần như không còn phân biệt được đâu là thực tại đâu là ảo ảnh. Nếu như không có tình yêu và sự quan tâm của cha mẹ thì chắc nó đã có được vé một chiều vào viện tâm thần.
Thomas Walker, tên tiếng Việt Trần Tưởng Quốc ( tên do cha của Thomas đặt và ông luôn gọi tên này), sinh vào ngày 17/1/1980, là một đứa con lai mang hai dòng máu Việt và Anh.
Cha của nó là một thương nhân gốc Việt, ông nội nó được cụ nội đưa đến Anh vào năm 1950 để tránh né những biến động trong nước, tuy nhiên bởi vì có một vài sự kiện đã xảy ra nên ông đã quyết định định cư luôn tại đây.
Đến năm 1976, cha của Thomas - Devlin Walker (tên Việt là Trần Thanh Phong), kế thừa tài sản và chuyển đến số 162, phố Barker (gần nhà của thám tử Sherlock Holmes), London bắt đầu sự nghiệp mới. Với khả năng kinh doanh bẩm sinh ông tạo dựng sự nghiệp nhanh chóng, 4 năm sau khi Thomas ra đời thì giá trị tài sản ông sở hữu đã lên đến hơn 2 tỷ bảng.
Mẹ của Thomas, Serena Walker, là một phù thủy, một người phụ nữ xinh đẹp, thông thái và hiền lành. Tên của Thomas cũng do bà đặt. Bà thích ngồi đọc sách, pha chế ma dược và nấu ăn, tuy nhiên những món ăn của bà nấu không suất xắc như ma dược của bà.
Từ bé Thomas đã tỏ ra là một đứa trẻ thông minh và ngoãn ngoãn, thành tích học tập luôn đứng đầu khối lớp học. Thừa kế dòng máu lai nên Thomas có ngoại hình ưa nhìn, mái tóc đen mượt và khuân mặt mang nhiều nét á đông khiến nó nổi bật giữa đám bạn. Xuất sắc về cả ngoại hình và thành tích nhưng với lối giáo dục nghiêm khắc và nhiều lễ giáo phương đông lên Thomas học được sự khiêm tốn và độ lượng. Có thể nói nhân vật chính của chúng ta được dạy bảo vô cùng tốt đẹp.
Cuộc sống đầy yên bình của Thomas chấm dứt vào năm nó lên 6 tuổi.
Bắt đầu với những giấc mơ liên tiếp, sau đó là những cơn choáng váng và hôn mê bất chợt. Sau khi đến bệnh viện kiểm tra không có kết quả, bà Serena có kết luận rằng đây là phản ứng thức tỉnh của ma thuật, đứa trẻ con của bà là một phù thủy tương lai.
Sau hai tháng có biểu hiện lạ, kết luận của bà Serena được tăng thêm độ tin cậy khi Thomas bắt đầu xuất hiện khả năng đặc biệt, nó có thể tạo ra và điều khiển ngọn lửa, hay chữa một số vết thương nhỏ, làm tăng sức sống cho hoa cỏ. Điều này làm mẹ của Thomas vô cùng vui vẻ vì đây là bằng chứng cho thiên phú phi thường của con trai bà.
Tuy nhiên phù thủy không được phép công khai trước muggle ( người thường) lên bà luôn dặn con trai phải giấu kỹ khả năng của mình. Đến lúc này sự thông mình của Thomas lại được thể hiện, cậu bé hiểu được những gì mà mẹ nói và thể hiện sự cẩn thận trưởng thành vượt lứa tuổi.
Trước sự biến đổi lớn của con trai mình, ông Phong đã có cuộc nói chuyện trực tiếp với con trai, sau cuộc nói chuyện đó ông cũng thay đổi cách giáo dục và đối xử của mình với Thomas.
Sau khi ông Phong đã sắp xếp công việc ổn thỏa, một khoảng thời gian dài Thomas nhận được sự chăm sóc nhiệt tình của cha.
Mỗi sáng dậy từ 5h bắt đầu chạy bộ, theo cách nói của ông Phong là để rèn luyện cơ thể. Sau 2 tháng rèn luyện cơ thể, ông Phong bắt đầu dạy con trai mình các bước rèn luyện cơ bản của võ thuật.
Tuy rằng Thomas còn nhỏ nhưng ông Phong luôn rất nghiêm khắc trong việc rèn luyện của con trai, sau mỗi buổi tập Thomas luôn mệt lử, tuy nhiên mỗi buổi sáng thức dậy lại tỉnh như sáo. Điều này khiến cho Thomas có nhận thức mới về cha của mình, trình độ võ thuật của ông rất cao. Ông có thể nắm chặt mức độ huấn luyện luôn ở mức vừa đủ để vắt kiệt sức của Thomas nhưng chỉ cần một đêm sẽ hoàn toàn hổi phục.
Bà Serena cũng không chịu thua kém chồng, bà dạy cho Thomas nhiều thường thức về thế giới phù thủy. Theo như bà nói, Thomas rất thông minh hoàn toàn có thể tiếp thu những kiến thức này. Thomas cũng không làm bà thất vọng, cậu tiếp thu rất tốt những gì bà truyền đạt, thậm trí có thể tự tìm hiểu một vài quyển sách đơn giản về phép thuật.
Năm 1988, sau hơn một năm tiếp thu sự giáo dục mới của gia đình, Thomas đã có thể thành thạo một vài câu chú đơn giản như Alohomora, Aguamenti, Argounous Repairo, Flagrate, Lumos, Wingardium Leviosa, … cũng như tự đọc hiểu được nhiều sách ma chú sơ cấp, dĩ nhiên là dưới sự giám sát của mẹ. Còn về võ thuật, solo 1 vs 1 vô địch toàn trường, 1 mình có thể đánh 5 thằng nhóc cuối cấp, dĩ nhiên Thomas chỉ chiến đấu để tự vệ chứ chưa bao giờ chủ động gây sự nên dù có đánh nhau ông Phong cũng không phê bình quá nặng nề. Tuy nhiên chế độ luyện tập của ông Phong cũng được nâng dần theo sự trưởng thành của con trai vì vậy Thomas chưa bao giờ cảm thấy luyện tập là điều gì đó dễ dàng.
Ngày 17/2/1991, lá thư nhập học của trường Hogwarts được gửi tới trong sự dự kiến trước của gia đình Walker. Từ đây đánh dấu một bước ngoặt mới trong cuộc đời của Thomas. Năm nay cậu đi học.
* * *
HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS
Hiệu trưởng: Albus Dumbledore.
(Huân chương Merlin đệ nhất đẳng, Đại phù thủy, Tổng Warlock, Trọng nhân Tối cao, Liên đoàn Phù thủy Quốc tế.)
Kính gởi cậu Thomas Walker,
Chúng tôi lấy làm hân hạnh thông báo cho cậu biết rằng cậu đã trúng tuyển vào Học viện Pháp thuật và Ma thuật Hogwarts. Xin vui lòng xem danh sách đính kèm về toàn bộ sách và trang thiết bị cần thiết.
Khóa học bắt đầu vào ngày 1 tháng 9. Chúng tôi đợi cú của cậu chậm nhất là ngày 31 tháng 7.
Kính thư,
Giáo sư McGonagall
* * *
Thomas quay sang hỏi bà Serena:
- Mẹ. Thư viết thế này thì những học sinh xuất thân là mà toàn muggle thì làm thế nào? Sẽ không bị coi là lừa đảo chứ?
- Trong trường hợp không có người nhà là phù thủy, nhà trường sẽ cử người đại diện đến để làm việc với gia đình và hướng dẫn cho học sinh mới. Tuy nhiên mỗi năm số học sinh gốc muggle cũng không nhiều.
- Oh! Cũng phải, nếu quá nhiều mà nói, e rằng cũng không đủ người làm lo liệu rồi. Thế bao giờ chúng ta sẽ đi mua đồ dùng cho năm học đây hả mẹ?
- Qua đầu tháng 3 mẹ sẽ dẫn con đến Hẻm Xéo, đến lúc đó mẹ cũng cần tự mình đi chọn một số nguyên liệu ma dược mới.
- Vâng, con cũng còn vài quyển sách chưa đọc xong, trong thời gian chờ đợi con sẽ xử lý gọn chúng. Bố sẽ đi cùng 2 mẹ con con luôn chứ?
- Chưa chắc, bố sẽ xắp xếp, dù sao việc đó cũng không quá quan trọng.
- Vâng. – Thomas trả lời có chút thất vọng.
- Yên tâm đi, ngày con đi học bố chắc chắn sẽ ở nhà tiễn con đến trường, còn việc đi mua sắm thì tha cho bố đi.
- Tha cho bố? – Bà Serena liếc qua với ánh mắt nguy hiểm.
Ông Phong mặt tỉnh bơ ngắm cảnh ngoài ban công, nếu không phải hiện giờ đang là buổi tối và trời bên ngoài đen thui ( tháng 2 ở anh vẫn rất lạnh, mọi người có thể tưởng tượng ngắm cảnh mùa đông giữa đêm mưa phùn gió bấc) Thomas thậm chí còn tưởng bản thân nghe nhầm.