#026#
Thế là trong hai tháng cậu đưa rước tôi về bằng con xe đạp, nhiều khi tôi thấy mồ hôi ướt đẫm lưng áo cậu nhưng khi tôi nói tôi muốn xuống đi bộ thì cậu cứ mặc kệ tôi làm tôi nhiều lần rất tức giận.
#027#
Sáng chủ nhật hôm nay là ngày tôi tháo bột, vừa tháo chỉ xong tôi vui vẻ phóng như bay đến nhà cậu. Lúc đó cậu đang mắt nhắm mắt mở ăn sáng, tôi mặc kệ chạy đến bên cậu nói:
-Xem nè! Xem nè! Chân tao giờ không còn què nữa!
-Ừ...
-Mày xem tao hồi phục nhanh như vậy một phần cũng nhờ mày đấy!
-Ừ...
-Tự nhiên cứ ừ ừ hoài vậy? Hay mày lại giận tao chuyện gì?
-Tao không giận mày!
-Rõ ràng đang giận!
-Lắm chuyện!
Cậu im lặng, tôi cũng im lặng.
#028#
Tôi vừa đến lớp, mọi người đã xúm xùm vây quanh tôi. Đa số đều hỏi han đủ kiểu nhưng tôi chủ yếu là quan sát cậu đang ngồi học chăm chỉ, hình như bây giờ chỉ có tôi và cậu. Tôi giật mình vì tiếng chuông vào học vang lên, mọi người không ồn ào nữa mà về chỗ mình ngồi ngay ngắn. Như thường lệ Lớp trưởng đứng trên bục hô to:
"Năm điều Bác Hồ dạy. Một!"
"Yêu Tổ Quốc, yêu đồng bào"
"Hai!"
"Học tập tốt, lao động tốt!"
"Ba...!"
Sau 15 phút đầu giờ, Cô chủ nhiệm vừa bước vào, lớp trưởng hô "Nghiêm!" một cái rồi cả lớp ngồi xuống. Cô lặng lẽ đứng trước bục nói to:
"Kì thi học kì 2 vừa rồi cô rất tự hào về các em! Không bạn nào dưới điểm trung bình! Cả lớp ta đều được lên lớp!"
"YAHOOO!"
"Nào im lặng! Tiền quỹ lớp của ta giờ cũng nhiều rồi! Cô muốn chúng ta cùng tổ chức một buổi đi chơi thật đáng nhớ!"
Ở dưới bắt đầu bàn tán:
"Cô ơi đi Sầm Sơn đi!"
"Không phải đi thăm lăng Bác chứ!"
"Thôi lăng Bác chán lắm!"
"..."
"Thôi thôi! Tí nữa là tiết thể dục các em thử bàn nhau xem rồi cuối cùng lớp trưởng báo địa điểm chốt cho cô nhé!"
#029#
Tiết thể dục lớp tôi sôi đọng hẳn, ai cũng muốn đi nơi này nơi kia nhưng về vấn đề tài chính thì làm sao mà đáp ứng hết được. Cuối cùng lớp tôi đi buổi cắm trại ở vùng Ba Vì và người lái xe cho suốt hành trình cũng chính là bố cậu ấy. Haha thật trùng hợp năm lớp năm chính bác cũng chở cả đoàn chúng tôi cùng đi chơi.
#030#
Cuối cùng thời gian cũng được quyết định. Cuộc dã ngoại lần này hẳn rất thú vị!
Thế là trong hai tháng cậu đưa rước tôi về bằng con xe đạp, nhiều khi tôi thấy mồ hôi ướt đẫm lưng áo cậu nhưng khi tôi nói tôi muốn xuống đi bộ thì cậu cứ mặc kệ tôi làm tôi nhiều lần rất tức giận.
#027#
Sáng chủ nhật hôm nay là ngày tôi tháo bột, vừa tháo chỉ xong tôi vui vẻ phóng như bay đến nhà cậu. Lúc đó cậu đang mắt nhắm mắt mở ăn sáng, tôi mặc kệ chạy đến bên cậu nói:
-Xem nè! Xem nè! Chân tao giờ không còn què nữa!
-Ừ...
-Mày xem tao hồi phục nhanh như vậy một phần cũng nhờ mày đấy!
-Ừ...
-Tự nhiên cứ ừ ừ hoài vậy? Hay mày lại giận tao chuyện gì?
-Tao không giận mày!
-Rõ ràng đang giận!
-Lắm chuyện!
Cậu im lặng, tôi cũng im lặng.
#028#
Tôi vừa đến lớp, mọi người đã xúm xùm vây quanh tôi. Đa số đều hỏi han đủ kiểu nhưng tôi chủ yếu là quan sát cậu đang ngồi học chăm chỉ, hình như bây giờ chỉ có tôi và cậu. Tôi giật mình vì tiếng chuông vào học vang lên, mọi người không ồn ào nữa mà về chỗ mình ngồi ngay ngắn. Như thường lệ Lớp trưởng đứng trên bục hô to:
"Năm điều Bác Hồ dạy. Một!"
"Yêu Tổ Quốc, yêu đồng bào"
"Hai!"
"Học tập tốt, lao động tốt!"
"Ba...!"
Sau 15 phút đầu giờ, Cô chủ nhiệm vừa bước vào, lớp trưởng hô "Nghiêm!" một cái rồi cả lớp ngồi xuống. Cô lặng lẽ đứng trước bục nói to:
"Kì thi học kì 2 vừa rồi cô rất tự hào về các em! Không bạn nào dưới điểm trung bình! Cả lớp ta đều được lên lớp!"
"YAHOOO!"
"Nào im lặng! Tiền quỹ lớp của ta giờ cũng nhiều rồi! Cô muốn chúng ta cùng tổ chức một buổi đi chơi thật đáng nhớ!"
Ở dưới bắt đầu bàn tán:
"Cô ơi đi Sầm Sơn đi!"
"Không phải đi thăm lăng Bác chứ!"
"Thôi lăng Bác chán lắm!"
"..."
"Thôi thôi! Tí nữa là tiết thể dục các em thử bàn nhau xem rồi cuối cùng lớp trưởng báo địa điểm chốt cho cô nhé!"
#029#
Tiết thể dục lớp tôi sôi đọng hẳn, ai cũng muốn đi nơi này nơi kia nhưng về vấn đề tài chính thì làm sao mà đáp ứng hết được. Cuối cùng lớp tôi đi buổi cắm trại ở vùng Ba Vì và người lái xe cho suốt hành trình cũng chính là bố cậu ấy. Haha thật trùng hợp năm lớp năm chính bác cũng chở cả đoàn chúng tôi cùng đi chơi.
#030#
Cuối cùng thời gian cũng được quyết định. Cuộc dã ngoại lần này hẳn rất thú vị!