Tùng….tùng….tùng…
Tiếng trống giải cứu Khởi My cũng đã đến.Suốt từ phút thứ nhất đến phút cuối cùng cô không tài nào có thể nuốt nổi cái số từ vựng và công thức đang càng ngày “bám” dày đặc trên bảng đen.Ngồi học (nói cho đúng ra là cố gắng giữ cho cơ thể cân bằng để không bị hấp thụ bởi lực hấp dẫn của cái bàn ấm áp) mà tâm hồn Khởi My cứ đặt nơi cái trống trường thân yêu (t/g cũng yêu:v).Sau khi nghe “âm thanh ngọt ngào đến kỳ lạ”,Khởi My chỉ đợi nghe xong câu “Học sinh nghiêm” rồi âm thầm chạy như bay khỏi lớp để đến với….”thiên đường của những món ngon” mặc kệ trên người đang là bộ áo dài đầy “vướng víu”…
Tuy nhiên cũng nên thông cảm cho Khởi My khi mà đã 90’,tức là quy đổi ra giờ thì đã là 1 giờ 30’ và thêm 5’ đi xuống căn tin cô chưa được ăn rồi.Đối với cô thì đó là một sự việc không thể nào chấp nhận được thế nên những thói quen hằng ngày như chạy ù lại chỗ Mun với Trường tám một vài câu trước khi kéo cả hai xuống cho xôm tụ hay là chọc Dũng vài “phát” để cậu ta giận điên lên rồi cũng lại kéo xuống “chung vui” đều bị bỏ xó…Tất cả cũng vì một nhiệm vụ cao cả - cứu lấy “sự sống” của dạ dày…
Mun đang sắp xếp tập vở gọn gàng vào cặp sau đó nhanh mắt lia lên bàn đầu nhưng lại không thấy cái “con người” kia đâu mà chỉ thấy trên bàn vẫn còn đầy những quyển tập sách chưa được gấp lại.Thở dài ngán ngẫm,cô liền đi lên “tốt bụng” xử lý dùm cô bạn thân…
-Nè,thấy My đâu không?
Đang còn tập trung với công việc “cao cả” thì Bi thình lình từ sau đi tới cất tiếng làm cô hoảng hốt suýt đánh rơi chồng vở định cho vào cặp…
-Cái tên này,định làm cho tôi chết vì hoảng sợ à?
-Cái gì?Bà cũng biết sợ á. – Bi ra vẻ như không thể nghe điều nào vô lý hơn.
-Ông,ông đi chết đi.
Thấy Mun tức giận và sắp có thể “không kiềm chế” được nên Bi cũng chẳng dám nấn ná (sợ làm người ta giận luôn) liền rút lui nhưng để bảo toàn danh dự cho đấng nam nhi,Bi hừ lạnh một cái…
-Không thèm hỏi bà nữa.Toàn trả lời không ăn nhập hèn chi làm lạc đề Văn hoài…
Nói như vậy có nghĩa là Bi đã mường tượng ra cô bạn mình đang ở đâu.Nhưng trước tiên để có thể đi được đến đó cậu phải né những thứ “vũ khí” mà Mun ném:)).
Căn tin…
-Woa,Căn tin,Am Cóm Mình (I’m coming)
Miệng nở nụ cười đến mang tai,Khởi My hào hứng đến mức chêm cả tiếng Anh – môn học mà cách đây 5’ còn đem lại cho cô cảm giác “ru ngủ”.Nhưng không hào hứng mới lạ,căn tin trường Văn Hiến nổi tiếng là “ngon,bổ,rẻ” lại còn là nơi có thể tụ tập bạn bè để mà quậy phá tám chuyện nữa,thế thì còn gì bằng?
Nhắc đến Khởi My mới chợt nhớ ra là mình chưa rủ đứa nào cả.Haizz,cũng cái tật ham ăn mà ra.Khởi My xụ mặt đi gọi một phần cơm rồi bưng ra với vẻ mặt não nề,nghĩ đến chuyện không có ai để đùa giỡn là cảm thấy ăn không vô…(xạo ghê).
Đang xúc cơm ăn một cách chán nản thì bỗng cảm giác lành lạnh bên má phải,phát hiện đó là một lon Sting rồi tiếp theo đó lại cảm giác lành lạnh nhưng là bên má trái,cũng là một lon Sting.Đang không hiểu chuyện gì xảy ra thì giọng của Mun lanh lảnh vang lên…
-Cái tên kính cận kia.Ai cho ông mua nước giống tui hả?
-Ơ,tui mua cho My mà.Có mua cho bà đâu mà giống với chả giống. – Bi cũng không vừa.Ngày thường hiền lành là thế nhưng không hiểu sao cãi nhau với Mun là cậu ta quay ngoắc 180 độ,cứ như là bị “đa nhân cách”.
-Tui cũng mua cho My mà.Vậy thì ai cho ông mua nước cho My giống tui? (:3)
-Ơ cái bà này,không lẽ mua nước giống không được à?Ký độc quyền nhãn hiệu chưa? – Bi nheo nheo mắt nói kháy.
-Ông….
”Gì mà mỗi chuyện mua nước cho bổn cung cũng gây lộn thì làm sao bổn cung nuốt cho trôi?!!”(nuốt được hết đấy:v).Khởi My nghĩ thầm rồi lên tiếng giải vây cho bản thân sau khi phải làm khán giả cho cuộc “đấu trí” dường như là không có hồi kết.
-Im lặng coi hai cái người kia.Không thấy tui đang ăn huh?
Đến lúc này thì cả Mun và Bi mới nhận ra sự xuất hiện của “kẻ thứ ba”.Bi thì cười cầu hoà,đưa lon nước cho My rồi hỏi:
-Sao hôm nay không chờ tụi tui?
-Đói…
Nói xong Khởi My bỗng nghe đau nhói bên lỗ tai…
-Yah!Con kia sao mày nhéo tai tao? – Khởi My hét lên với một tần số cực lớn…
-Ai bảo mày trọng thức ăn khinh bạn… - Mun chẳng xem cái âm thanh đáng sợ vừa rồi ra củ khoai lang gì và lại còn nhướn mặt tỏ vẻ khiêu chiến…
Khởi My định lên tiếng đớp chát lại thì bỗng nhận ra Dũng Neg đang không có ở đây.Trong hoàn cảnh bị “hiếp đáp” thế này thì Dũng luôn là người “che chở” cho cô bằng cái tài nói không ngừng nghỉ của mình.Bình thường thì Dũng sẽ cùng đồng bọn tề tựu tại đây nhưng đó là chuyện của quá khứ còn hiện tại thì lại không thây đâu.
“Không lẽ hắn giận mình sao ta?” – Khởi My nghĩ thầm rồi gạt hận thù sang một bên mà lên tiếng hỏi…
-Nãy giờ mày với Bi có thấy cái tên “bán xà bông” đâu không?
-Không.Tự dưng ra chơi bà với cái tên đó biến mất.Nhưng bà còn đoán ra là ở đâu chứ tên đó thì đành chịu. – Bi nhanh miệng trả lời.
-Haizz,kỳ lạ quá ha… - Mun lên tiếng cảm thán.
-Ê cái bà kia,ai cho bà “ăn theo” lời giải thích của tui vậy hả?
-Tui thích…
-Bà…
-Sao??
Khởi My lại phải tiếp tục lên tiếng cắt ngang cái “điệp khúc” dường như đã quá quen với cô…
-Thôi thôi cho tôi xin đi.Mà ông Dũng đi đâu vậy kìa?
Tất nhiên là có tài thánh cả ba người mới biết được Dũng vì bực tức chuyện lúc nãy nên định đi lên khối 12 kiếm những “mối ruột” để cùng phụ giúp chuyện phao tin đồn nóng hổi “Khởi My đang quen với đại ca của trường Văn Hiến”.Tuy nhiên,ý định bậy bạ đó đã kịp tốp lại khi Dũng vô tình đi ngang qua phòng Hiệu Trưởng…
Vốn sẵn tính bà tám,Dũng liền núp vào sau cửa một cách kín đáo rồi ngó qua ngó lại để chắc rằng cậu sẽ không bị phát hiện đang làm chuyện “mờ ám”…
-Chào chị.Mời chị ngồi. – Giọng thầy Hiệu Trưởng vang lên.
Tiếp sau đó là giọng một người phụ nữ khoảng tầm trung niên vang lên…
-Cám ơn thầy.Xin hỏi thầy là chuyện hôm trước tôi nhờ thầy lo liệu cho con tôi được vào học đã ổn chưa ạ?
-À mọi thứ đều ổn chị à.Khánh có thể đi học ngay ngày mai.Con trai chị sẽ học lớp 11A3 – Giọng thầy đều đều vang lên.Rồi ngập ngừng một chút thầy mới nói tiếp.
-Nhưng tôi không hiểu tại sao Khánh học giỏi đến như vậy mà phải bị chuyển liên tiếp bốn trường chỉ trong năm lớp 11?
-Chẳng giấu gì thầy.Là do tôi tự chuyển cho cháu vì ở những nơi cháu học có quá nhiều nữ sinh học hành sa sút vì độ đẹp trai của nó…
Dũng đứng ở ngoài nghe vậy thì suýt bật cười thành tiếng.Cậu không ngờ thế giới này còn có người tự tin như thế…….Ý mà khoan??!Đẹp trai,đẹp trai?!!Nếu vậy thì sắp có một hotboy sắp cập bến trường Văn Hiến?Tự hỏi tự trả lời mãi một lúc mới hiểu ra vấn đề.Dũng mừng quýnh quíu lên liền chạy đi xuống ngay căn tin để kiếm ngay lũ bạn thân mà kể để “thoả mãn”.Tất nhiên là Dũng có lý do để vui thôi,vì đó là…..”trai đẹp” mà.Nhưng cũng vì như vậy mà cậu bỏ sót câu cuối cùng người phụ nữ nói với thầy….
-Ngày mai,con tôi sẽ chuyển đến.Chào thầy…
Profile
Khánh
Học sinh mới chuyển trường
Là con trai của gia đình có thế lực nhất tỉnh
Học giỏi và là tâm điểm chú ý của nhiều nữ sinh
Tiếng trống giải cứu Khởi My cũng đã đến.Suốt từ phút thứ nhất đến phút cuối cùng cô không tài nào có thể nuốt nổi cái số từ vựng và công thức đang càng ngày “bám” dày đặc trên bảng đen.Ngồi học (nói cho đúng ra là cố gắng giữ cho cơ thể cân bằng để không bị hấp thụ bởi lực hấp dẫn của cái bàn ấm áp) mà tâm hồn Khởi My cứ đặt nơi cái trống trường thân yêu (t/g cũng yêu:v).Sau khi nghe “âm thanh ngọt ngào đến kỳ lạ”,Khởi My chỉ đợi nghe xong câu “Học sinh nghiêm” rồi âm thầm chạy như bay khỏi lớp để đến với….”thiên đường của những món ngon” mặc kệ trên người đang là bộ áo dài đầy “vướng víu”…
Tuy nhiên cũng nên thông cảm cho Khởi My khi mà đã 90’,tức là quy đổi ra giờ thì đã là 1 giờ 30’ và thêm 5’ đi xuống căn tin cô chưa được ăn rồi.Đối với cô thì đó là một sự việc không thể nào chấp nhận được thế nên những thói quen hằng ngày như chạy ù lại chỗ Mun với Trường tám một vài câu trước khi kéo cả hai xuống cho xôm tụ hay là chọc Dũng vài “phát” để cậu ta giận điên lên rồi cũng lại kéo xuống “chung vui” đều bị bỏ xó…Tất cả cũng vì một nhiệm vụ cao cả - cứu lấy “sự sống” của dạ dày…
Mun đang sắp xếp tập vở gọn gàng vào cặp sau đó nhanh mắt lia lên bàn đầu nhưng lại không thấy cái “con người” kia đâu mà chỉ thấy trên bàn vẫn còn đầy những quyển tập sách chưa được gấp lại.Thở dài ngán ngẫm,cô liền đi lên “tốt bụng” xử lý dùm cô bạn thân…
-Nè,thấy My đâu không?
Đang còn tập trung với công việc “cao cả” thì Bi thình lình từ sau đi tới cất tiếng làm cô hoảng hốt suýt đánh rơi chồng vở định cho vào cặp…
-Cái tên này,định làm cho tôi chết vì hoảng sợ à?
-Cái gì?Bà cũng biết sợ á. – Bi ra vẻ như không thể nghe điều nào vô lý hơn.
-Ông,ông đi chết đi.
Thấy Mun tức giận và sắp có thể “không kiềm chế” được nên Bi cũng chẳng dám nấn ná (sợ làm người ta giận luôn) liền rút lui nhưng để bảo toàn danh dự cho đấng nam nhi,Bi hừ lạnh một cái…
-Không thèm hỏi bà nữa.Toàn trả lời không ăn nhập hèn chi làm lạc đề Văn hoài…
Nói như vậy có nghĩa là Bi đã mường tượng ra cô bạn mình đang ở đâu.Nhưng trước tiên để có thể đi được đến đó cậu phải né những thứ “vũ khí” mà Mun ném:)).
Căn tin…
-Woa,Căn tin,Am Cóm Mình (I’m coming)
Miệng nở nụ cười đến mang tai,Khởi My hào hứng đến mức chêm cả tiếng Anh – môn học mà cách đây 5’ còn đem lại cho cô cảm giác “ru ngủ”.Nhưng không hào hứng mới lạ,căn tin trường Văn Hiến nổi tiếng là “ngon,bổ,rẻ” lại còn là nơi có thể tụ tập bạn bè để mà quậy phá tám chuyện nữa,thế thì còn gì bằng?
Nhắc đến Khởi My mới chợt nhớ ra là mình chưa rủ đứa nào cả.Haizz,cũng cái tật ham ăn mà ra.Khởi My xụ mặt đi gọi một phần cơm rồi bưng ra với vẻ mặt não nề,nghĩ đến chuyện không có ai để đùa giỡn là cảm thấy ăn không vô…(xạo ghê).
Đang xúc cơm ăn một cách chán nản thì bỗng cảm giác lành lạnh bên má phải,phát hiện đó là một lon Sting rồi tiếp theo đó lại cảm giác lành lạnh nhưng là bên má trái,cũng là một lon Sting.Đang không hiểu chuyện gì xảy ra thì giọng của Mun lanh lảnh vang lên…
-Cái tên kính cận kia.Ai cho ông mua nước giống tui hả?
-Ơ,tui mua cho My mà.Có mua cho bà đâu mà giống với chả giống. – Bi cũng không vừa.Ngày thường hiền lành là thế nhưng không hiểu sao cãi nhau với Mun là cậu ta quay ngoắc 180 độ,cứ như là bị “đa nhân cách”.
-Tui cũng mua cho My mà.Vậy thì ai cho ông mua nước cho My giống tui? (:3)
-Ơ cái bà này,không lẽ mua nước giống không được à?Ký độc quyền nhãn hiệu chưa? – Bi nheo nheo mắt nói kháy.
-Ông….
”Gì mà mỗi chuyện mua nước cho bổn cung cũng gây lộn thì làm sao bổn cung nuốt cho trôi?!!”(nuốt được hết đấy:v).Khởi My nghĩ thầm rồi lên tiếng giải vây cho bản thân sau khi phải làm khán giả cho cuộc “đấu trí” dường như là không có hồi kết.
-Im lặng coi hai cái người kia.Không thấy tui đang ăn huh?
Đến lúc này thì cả Mun và Bi mới nhận ra sự xuất hiện của “kẻ thứ ba”.Bi thì cười cầu hoà,đưa lon nước cho My rồi hỏi:
-Sao hôm nay không chờ tụi tui?
-Đói…
Nói xong Khởi My bỗng nghe đau nhói bên lỗ tai…
-Yah!Con kia sao mày nhéo tai tao? – Khởi My hét lên với một tần số cực lớn…
-Ai bảo mày trọng thức ăn khinh bạn… - Mun chẳng xem cái âm thanh đáng sợ vừa rồi ra củ khoai lang gì và lại còn nhướn mặt tỏ vẻ khiêu chiến…
Khởi My định lên tiếng đớp chát lại thì bỗng nhận ra Dũng Neg đang không có ở đây.Trong hoàn cảnh bị “hiếp đáp” thế này thì Dũng luôn là người “che chở” cho cô bằng cái tài nói không ngừng nghỉ của mình.Bình thường thì Dũng sẽ cùng đồng bọn tề tựu tại đây nhưng đó là chuyện của quá khứ còn hiện tại thì lại không thây đâu.
“Không lẽ hắn giận mình sao ta?” – Khởi My nghĩ thầm rồi gạt hận thù sang một bên mà lên tiếng hỏi…
-Nãy giờ mày với Bi có thấy cái tên “bán xà bông” đâu không?
-Không.Tự dưng ra chơi bà với cái tên đó biến mất.Nhưng bà còn đoán ra là ở đâu chứ tên đó thì đành chịu. – Bi nhanh miệng trả lời.
-Haizz,kỳ lạ quá ha… - Mun lên tiếng cảm thán.
-Ê cái bà kia,ai cho bà “ăn theo” lời giải thích của tui vậy hả?
-Tui thích…
-Bà…
-Sao??
Khởi My lại phải tiếp tục lên tiếng cắt ngang cái “điệp khúc” dường như đã quá quen với cô…
-Thôi thôi cho tôi xin đi.Mà ông Dũng đi đâu vậy kìa?
Tất nhiên là có tài thánh cả ba người mới biết được Dũng vì bực tức chuyện lúc nãy nên định đi lên khối 12 kiếm những “mối ruột” để cùng phụ giúp chuyện phao tin đồn nóng hổi “Khởi My đang quen với đại ca của trường Văn Hiến”.Tuy nhiên,ý định bậy bạ đó đã kịp tốp lại khi Dũng vô tình đi ngang qua phòng Hiệu Trưởng…
Vốn sẵn tính bà tám,Dũng liền núp vào sau cửa một cách kín đáo rồi ngó qua ngó lại để chắc rằng cậu sẽ không bị phát hiện đang làm chuyện “mờ ám”…
-Chào chị.Mời chị ngồi. – Giọng thầy Hiệu Trưởng vang lên.
Tiếp sau đó là giọng một người phụ nữ khoảng tầm trung niên vang lên…
-Cám ơn thầy.Xin hỏi thầy là chuyện hôm trước tôi nhờ thầy lo liệu cho con tôi được vào học đã ổn chưa ạ?
-À mọi thứ đều ổn chị à.Khánh có thể đi học ngay ngày mai.Con trai chị sẽ học lớp 11A3 – Giọng thầy đều đều vang lên.Rồi ngập ngừng một chút thầy mới nói tiếp.
-Nhưng tôi không hiểu tại sao Khánh học giỏi đến như vậy mà phải bị chuyển liên tiếp bốn trường chỉ trong năm lớp 11?
-Chẳng giấu gì thầy.Là do tôi tự chuyển cho cháu vì ở những nơi cháu học có quá nhiều nữ sinh học hành sa sút vì độ đẹp trai của nó…
Dũng đứng ở ngoài nghe vậy thì suýt bật cười thành tiếng.Cậu không ngờ thế giới này còn có người tự tin như thế…….Ý mà khoan??!Đẹp trai,đẹp trai?!!Nếu vậy thì sắp có một hotboy sắp cập bến trường Văn Hiến?Tự hỏi tự trả lời mãi một lúc mới hiểu ra vấn đề.Dũng mừng quýnh quíu lên liền chạy đi xuống ngay căn tin để kiếm ngay lũ bạn thân mà kể để “thoả mãn”.Tất nhiên là Dũng có lý do để vui thôi,vì đó là…..”trai đẹp” mà.Nhưng cũng vì như vậy mà cậu bỏ sót câu cuối cùng người phụ nữ nói với thầy….
-Ngày mai,con tôi sẽ chuyển đến.Chào thầy…
Profile
Khánh
Học sinh mới chuyển trường
Là con trai của gia đình có thế lực nhất tỉnh
Học giỏi và là tâm điểm chú ý của nhiều nữ sinh