Thật mâu thuẫn, mặc dù biết sớm muộn gì cũng có ngày này, nhưng vẫn còn hi vọng trễ hơn, lâu hơn, sau này sẽ không thể gặp Lori sao?
Như vậy cũng tốt, hi vọng Lori cùng Edgar có thể một đường thuận lợi!
Tuy vui mừng vì Lori và Edgar có thể lần nữa hợp tác, nhưng tại sao là tác phẩm chào cảm ơn của hai người? Hại tôi không biết là chờ mong tốt hay hi vọng vĩnh viễn không xem tốt.
Bực tức, mới biết được FOREVER có đặc điển, nhưng tại sao chỉ có hội viên mới được mua?
Tôi muốn xem đặc điển ~~ nghe nói có rất nhiều cảnh sinh hoạt bình thường của Edgar và Lori, rất muốn xem ah!
Shizuka không yên lòng mà xem bài viết, sao vẫn chưa tới à?
Vì để có thể xem đầy đủ bộ phim cuối cùng của Lori, vì nghe nói bộ phim gồm đặc điển có giá trị sưu tầm, ngày hôm qua Shizuka đã trở thành hội viên VIP của công ty C, sau khi nạp xong hội phí, cô không thể chờ liền đặt đơn hàng, theo lý thuyết hôm sau có thể nhận được phim, tại sao bây giờ bưu kiện còn chưa tới?
Cuối cùng Shizuka đóng tất cả bài viết, dừng lại tại trang chủ website của Lori, khi biết tin Lori muốn rời khỏi, admin đã thay đổi hình ảnh, đó là một bức ảnh rất lớn trong phim Fallen Angel chiếm đầy trang, Lori đối mặt với biển cả bỗng nhiên quay đầu, lại không tìm được thứ cậu muốn tìm, thế là cậu rủ mắt, tĩnh lặng cùng cô đơn nói không nên lời.
Shizuka lẳng lặng nhìn chằm chằm tấm hình, admin chọn khéo quá rồi, mỗi lần xem tấm hình này nội tâm cô đều tràn đầy buồn phiền, trong phim Lori hướng Edgar tạm biệt, mà bây giờ, cậu sẽ biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Như người rời đi, sau này không gặp!
Phối hợp hàng chữ này, hình ảnh này càng nhìn càng làm cho người ta thương tâm, nhưng Shizuka mỗi lần lên mạng vẫn nhịn không được nhìn chăm chú bức hình này cả buổi, chính cô cũng không biết tại sao.
May mắn công ty C trù tính tương đối tốt tâm lý của Fans, bộ FOREVER là bộ phim cuối cùng của Lori, mặc dù không có nội dung cốt truyện gì đặc biệt, nhưng thêm vào rất nhiều cảnh sinh hoạt bình thường của Lori và Edgar, phía sau còn thêm bộ đặc điển, mặc dù độc quyền bán nhưng vẫn không ảnh hưởng hiệu quả cuối cùng, để cho mọi người cảm giác thân thiết hơn với bọn họ, thậm chí cảm thấy một ngày nào đó trên đường vô tình gặp được bọn họ cũng không phải chuyện gì kỳ lạ!
Leng keng, đang lúc Shizuka chăm chú nhìn hình ảnh nghĩ ngợi lung tung, tiếng chuông cửa chờ mong đã lâu cuối cùng vang lên, Shizuka chạy như bay ra cửa.
Sau khi cầm được đặc điển, Shizuka dùng tốc độ nhanh nhất ký nhận, vội vàng chạy tới trước máy vi tính đem CD thả vào.
Ngay từ đầu thanh âm rất ầm ĩ, xem hoàn cảnh hình như là trung tâm giải trí, khắp nơi đều là máy game, sau đó màn ảnh tập trung tại máy audition cực lớn, hai máy trái phải đều có người đang đứng, xem màn hình hai người này đang chuẩn bị đấu.
“3, 2, 1…” đếm ngược chấm dứt, âm nhạc mạnh mẽ vang lên, hai người theo tiết tấu bắt đầu giẫm mũi tên rất nhanh.
Nhưng loại máy audition này cũng không phải đơn giản xem màn hình giẫm mũi tên, nó bao hàm rất nhiều điệu nhảy, nếu không biết mà muốn nhảy qua toàn bộ không hề phạm lỗi dường như là không có khả năng, hai người kia nhảy đều rất tốt, đặc biệt là người đứng ở bên trái, bắt nhịp đặc biệt tốt, hơn nữa tư thế nhảy vô cùng đẹp mắt, như biết rõ điểm này, màn ảnh chỉ dán vào phía bên trái, Shizuka tuy không biết tại sao đặc điển sẽ xuất hiện những thứ này, nhưng vẫn thấy rất đã ghiền.
Ah, người kia… người kia là Lori! Xoay người một cái, màn ảnh gần hơn, Shizuka kinh hỉ phát hiện người bên trái rõ ràng chính là Lori, cậu nhảy rất đẹp, thật không nghĩ tới.
Lori chuyên chú nhìn màn hình nhảy theo điệu, thân thể linh hoạt vô cùng, rất nhiều nốt cảm thấy căn bản không có khả năng giẫm chuẩn mũi tên cậu lại giải quyết rất dễ dàng, Shizuka mê mẩn nhìn theo từng động tác nhảy của Lori, đây là một Lori chưa thấy qua, một Lori cực kỳ chói mắt!
Một khúc kết thúc, thắng lợi đã được phân rõ, cậu nhảy xuống sân khấu cùng Edgar vỗ tay một cái, tỏ vẻ ăn mừng.
Thật ra Shizuka bọn họ vẫn rất may mắn, bởi vì quay cái này hoàn toàn ngẫu nhiên, vốn mọi người hẹn đi lầu sáu đánh bowling, kết quả Lori tại phòng game lầu ba bị người ngăn lại, là một chàng trai trước kia thua cậu, hôm nay muốn cùng Lori khiêu chiến một lần, nên mới có cái đoạn đặc sắc này.
Nhảy xong, màn ảnh chuyển đến trung tâm bowling, một người trung niên đề nghị đối chiến, Lori và Edgar một đội, hai người trung niên một đội, người thua phải uống rượu.
Mở đầu là Edgar, dù sao cũng thường xuyên vận động, quả bóng tốc độ cực nhanh hướng mục tiêu phóng tới, nghe âm thanh Kegel ngã xuống cũng biết Edgar dùng bao nhiêu lực, đều trúng!
Lori giơ ngón cái, Edgar đắc ý hướng hai người kia quơ quơ ly rượu, ý tứ không cần nói cũng biết.
Bị trạng thái cực kỳ dũng mãnh của Edgar ảnh hưởng, đối thủ chỉ đánh trúng tám Kegel.
Đến phiên Lori, cậu trước cười, đối với quả bóng trong tay làm một tư thế, rồi mới ném, ban đầu quả bóng vẫn hướng Kegel, sau đó không biết vì sao phương hướng dần dần không đúng, cuối cùng trực tiếp lọt vào khe trượt hai bên, một cái Kegel cũng không đụng phải.
Thấy một màn như vậy biểu tình của Edgar quả thực có thể dùng từ kinh ngạc để hình dung, Lori vẻ mặt ăn năn quay về, trên đường còn làm một cái mặt quỷ.
“Em trước kia chưa từng chơi sao?” Phục hồi tinh thần Edgar hỏi.
“Có ah, nhưng không nhiều.” Lori nhún nhún vai, rất vô tội trả lời.
“Ách, anh dạy em bí quyết,” Edgar bất đắc dĩ, chỉ có thể kéo Lori qua học bù, “Một hồi em ném bóng không cần quá thẳng, tốt nhất đường phải hơi cong, cũng không phải lấy một Kegel, tốt nhất trong lúc đó hướng từ một, ba Kegel va chạm…”
Nhưng tạm thời nước tới chân mới nhảy hiệu quả có thể biết, Lori có lẽ đã hiểu lý thuyết, nhưng muốn đạt tới hiệu quả còn cần luyện thêm, thế là dưới tình huống đối phương trình độ cân đối mà bên này thực lực phân hoá hai cực rõ rệt, đội Lori và Edgar thua trận không có gì bất ngờ.
“Uống rượu, uống rượu!” Thắng được trận đấu hai người rất vui mừng, lập tức ồn ào gọi bọn Lori uống rượu.
“Em giúp anh uống a!” Lori cũng biết trách nhiệm chủ yếu do mình, chủ động đem rượu trong ly Edgar đổ hơn phân nửa cho mình, không đợi Edgar phản đối đem rượu uống một hơi cạn sạch.
Edgar cười cười, biết Lori là sợ mình uống rượu, tửu lượng của mình xác thực không bằng Lori, anh không nói gì mà đem phần còn lại trong ly mình uống hết.
“Tiếp theo đi hát Karaoke a,” Có người đề nghị, “chưa từng nghe Lori hát a!”
“Không được, tôi hát rất tệ a!” Lori cười trốn phía sau Edgar.
“Đi thôi, anh với em hợp xướng!” Edgar quay người đối với Lori cười cười, “Nếu không bọn họ sẽ không bỏ qua cho em.”
Thế là một đám người lại chuyển đổi trận địa, mở một phòng karaoke.
Edgar rất hào sảng mở màn, hát cũng không tệ lắm, mọi người nhiệt liệt vỗ tay.
Sau đó Edgar cầm một cái microphone đưa cho Lori, Lori bất đắc dĩ nhận lấy, tìm một khúc đang thịnh hành nhất học thuộc ca từ, hai người hợp xướng.
Lori hình như không thật sự hát, hát rất cẩn thận, thanh âm cũng không lớn, nhưng trời sinh đối với âm nhạc mẫn cảm lại để cho cậu một chút cũng không lạc điệu, cảm giác nhịp cũng không tệ, sau khi hát xong Edgar huênh hoang cậu rất có tiềm lực.
Đối mặt với khen ngợi của Edgar, Lori ngượng ngùng cười cười, sau mới đem microphone lần lượt đưa cho người khác, lấy cớ mình đã hát, trốn một bên.
Trong phòng dưới ngọn đèn tối, trước màn ảnh người hát rất hăng say, màn ảnh trong lúc vô tình lướt qua Lori, Shizuka click tạm dừng sau mới lui trở về, mặc dù chỉ trong nháy mắt, nhưng có thể nhìn ra bộ dạng Lori vừa mỏi mệt lại mang chút u buồn, nhưng khi trực tiếp đối mặt ống kính, Lori cười rất vui vẻ, biểu hiện cậu đang hạnh phúc.
Shizuka căng thẳng trong lòng, sau đó cô không hề chú ý những sự việc đang chiếu trên màn hình, nhưng rất để ý một số sự việc vô tình lộ ra, đặc điển không dài, không H, toàn bộ là một số cảnh sinh hoạt bình thường, cho nên rất nhanh đã hết.
Nhưng Shizuka cũng không thất vọng, bởi vì cô phát hiện cô không hề vì Lori rời đi mà cảm thấy thương tâm, dù sao đây mới là lựa chọn chính xác, trong vòng này, trong phim, Lori không thể vui vẻ, cũng không thể đạt được hạnh phúc thực sự.
Tuy, như người rời đi, sau này không gặp, nhưng từ nay về sau cậu có thể trải qua một cuộc sống thuộc về của mình a!
Thế là, dù trong mắt lưu lại dòng nước mắt, Shizuka vẫn mỉm cười trên trang web của Lori tại bài viết chúc phúc Lori lưu lời nhắn: Lori, tuy sự thật có khi rất tàn khốc, nhưng vẫn hi vọng sau này cậu có thể luôn tươi cười, không mang ứng phó không mang qua loa không mang miễn cưỡng!
Mà trước bài của Shizuka, vô số lời thiệt tình chúc phúc sớm đã xây thành một tầng cao, dù cho không được người đời tán thành, nhưng ai có thể phủ nhận Lori như một mộng đẹp để cho vô số người cuồng nhiệt cùng say mê, quá trình này thật mỹ lệ, cho nên tuy sớm biết sẽ có một ngày chấm dứt, nhưng vẫn không chùn bước mà nhảy vào.
Hiện tại, vẽ lên dấu chấm tròn thời gian, nhưng dáng người uyển chuyển kia thoáng nhìn lại khiến người ta nhớ mãi không quên, có lẽ, sau nhiều năm, vẫn còn người nhớ rõ, đã từng có một chàng trai thiên sứ rung động lòng người dưới ánh đèn huỳnh quang xòe ra thân thể trẻ trung của chính mình, vô luận đau buồn hay Ryou nhục đều mỉm cười mà chống đỡ…
Lori, nguyện cậu một đường thuận lợi!