Trước khi phỏng vấn, tôi cho Edgar lựa chọn một trong ba người phỏng vấn: tác giả, Ryou, đạo diễn. Kết quả anh lập tức chọn đạo diễn, còn mĩ kỳ danh viết: đạo diễn thường xuyên làm phỏng vấn, là người chuyên nghiệp…
Bởi vậy, ngày phỏng vấn, đạo diễn đóng vai trò như một chuyên gia.
Đạo diễn: Xin chào, mời tự giới thiệu về chiều cao, cân nặng và tuổi.
Edgar: Chiều cao 185cm, cân nặng 72kg, tuổi 21.
Đạo diễn: Hiện tại có đang kết giao với ai không?
Edgar: Tại sao lại không!
Đạo diễn: Kết giao đã bao lâu?
Edgar: Tôi tính xem, khoảng ba tháng?
Đạo diễn: Thời gian không lâu lắm a, lần này kết giao đối phương chủ động hay là cậu chủ động? Hoặc là nói cậu thích chinh phục, hay muốn người khác theo đuổi mình.
Edgar: Là tôi chủ động. Nói như thế nào nhỉ trước kia thường là người khác theo đuổi tôi, không liên quan đến việc tôi muốn được yêu hay chủ động yêu, nhưng lúc này lại muốn chủ động theo đuổi.
Đạo diễn: Phải không? Vậy người yêu của cậu là cô gái như thế nào?
Edgar: Anh cố ý phải không? Rõ ràng biết tôi thích nam giới.
Đạo diễn:… Vậy xin hỏi người yêu của cậu là chàng trai như thế nào? Cậu yêu cậu ta điểm nào nhất?
Edgar: Ngoại hình của cậu ấy thực xuất chúng, nhưng đây không phải mấu chốt, nội tâm cậu đặc biệt trong sáng, và rất thông minh, chính là luôn suy nghĩ vì người khác mà quên lo lắng cho chính mình. Yêu nhất a, yêu nhất khi H cậu ấy. (này có tính là lạc đề không?)
Đạo diễn: Cậu ấy là mối tình đầu của cậu sao? Nếu không phải, cậu từng có bao nhiêu bạn trai, có từng bị thất tình không?
Edgar: (thở sâu, dù sao nên đến sẽ đến, nhẫn!) Xét theo tình cảm, tôi cảm nhận cậu ấy chính là mối tình đầu của tôi. Trước kia cũng kết giao không ít người, nhưng cơ bản đều là tôi tổn thương người khác, bởi vì tôi không thể yêu bọn họ như họ yêu tôi, nhưng lần này hoàn toàn khác.
Đạo diễn: Bình thường sẽ dùng biện pháp gì để chia tay hoặc cự tuyệt người khác?
Edgar: Tính tình tôi rất thẳng thắng, tuy cố gắng sẽ dùng cách không tổn thương người ta, nhưng nếu giả ngu hay nói rõ ràng mà vẫn quấy nhiễu, tôi không ngại dùng quyền nói chuyện đâu.
Đạo diễn: (một phen lau mồ hôi, nhìn thấy nắm tay Edgar trong lòng thật lạnh thật lạnh) Xin hỏi lần đầu tiên là lúc nào? Cùng nam hay nữ?
Edgar: Tôi nhớ xem, cấp 2 thì phải, nhưng cùng nữ sinh, sau khi làm mới phát hiện mình là gay.
Đạo diễn: Phát hiện đối với con gái không cảm giác?
Edgar: Ân, làm cũng có thể, nhưng chính là khoái cảm không bằng tự mình dùng tay.
Đạo diễn: Thích H như thế nào?
Edgar: Phải có cảm giác tuyệt vời, ngẫu nhiên chạm đến điểm kích thích cũng không tệ.
Đạo diễn: Cụ thể, thích nhất dùng tư thế nào làm và bị làm.
Edgar: Tư thế? thật sự cảm thấy người thích hợp mới là quan trọng, làm thì không sao cả, người không thích hay dùng tư thế nào tiết kiệm thể lực; bị làm, tư thế thoải mái nhất là từ phía sau.
Đạo diễn: Lần đầu tiên tự an ủi là lúc nào?
Edgar: Cấp hai.
Đạo diễn: Hiện tại bình thường bao lâu làm một lần?
Edgar: Tùy tình hình, cùng người yêu một chỗ dĩ nhiên không cần, xa nhau thì mỗi ngày tự an ủi cũng có.
Đạo diễn: Thì ra số lần được quyết định bởi người yêu a!
Edgar: Đương nhiên, có người yêu làm gì muốn tự an ủi?
Đạo diễn: Khụ, lúc tự an ủi thường nghĩ gì?
Edgar: Người yêu. (không kiên nhẫn, vấn đề này có cần thiết kéo dài như thế sao?)
Đạo diễn: (bị ánh mắt Edgar sát thương một lần) Nghe ngữ khí, hình như cũng không phải mỗi ngày có thể ở cùng người yêu, phải không?
Edgar: Đúng vậy, nơi làm việc khác nhau, chỉ khi tôi nghỉ đi tìm cậu ấy hoặc ngược lại lúc cậu ấy rảnh thì đến thăm tôi.
Đạo diễn: A, người ta nói xa mặt cách lòng, yêu xa vậy cậu không lo lắng sao?
Edgar: Lo lắng, cho nên có thể cho tôi đánh anh một quyền trước không? (đoạn này quá mức bạo lực, nhanh chóng bị chèn ép, hủy diệt chứng cớ) tôi và cậu ấy thời gian công tác rất linh động, cũng thường ở bên nhau, một tháng bốn tuần chúng tôi có thể ở cùng nhau hai tuần.
Đạo diễn: (thời gian bên nhau cũng không ngắn a, tại sao lại đánh tôi chứ? Ý nghĩ của người đang yêu thật sự là không thể nắm bắt ah, tốt hơn nên hỏi những vấn đề mang tính an toàn cao) cậu thích màu sắc gì?
Edgar: màu đen.
Đạo diễn: Thích món gì?
Edgar: Tôi không kén ăn, cái gì không khó ăn đều có thể. (cái này gọi là không kén ăn?)
Đạo diễn: Biết nấu ăn không?
Edgar: Tài nấu nướng của tôi rất tốt, nhưng giỏi nhất vẫn là làm bánh ngọt.
Đạo diễn: Edgar biết làm bánh ngọt? Thực sự không tưởng tượng được!
Edgar: Tôi chính là người đàn ông của thế kỷ mới ah.
Đạo diễn: Điểm nhạy cảm của cậu ở đâu? (nghe không nổi nữa, đổi đề tài)
Edgar: Thằng bé.
Đạo diễn: Chỉ có nơi này thôi sao?
Edgar: Những nơi khác đã không còn cảm giác lắm, đương nhiên trừ người yêu, nơi cậu ấy chạm vào đều có cảm giác ah.
Đạo diễn: Vậy kích thước thằng bé như thế nào?
Edgar: Di (cái này quá cj), lúc bình thường 13, 14cm đi, hưng phấn đứng lên khoảng 19, 20cm đều có thể.
(Về vấn đề này, hướng riêng Ryou chứng thực, cậu trả lời là: Không rõ lắm, nhà của tôi không có thước ――)
Đạo diễn: Lần đầu tiên quay GV là lúc nào? Là thụ sao? Cảm giác như thế nào?
Edgar: Lần đầu tiên quay phim a, cụ thể khi nào nhớ không rõ. (hẳn là 17 tuổi, nhưng không thể nói, bởi vì không đủ 20 tuổi là trái pháp luật) là thụ, cảm giác chính ngay lúc đó là rất không giống làm tình, đặc biệt vất vả!
Đạo diễn: Có thể cho biết cảm giác khi diễn cùng đồng sự thế nào?
Edgar: Anh phải liệt kê ra chứ, nhiều người như vậy tôi làm sao biết anh muốn nói ai a?
Đạo diễn:… Vấn đề này bỏ qua. Trong quá trình diễn điều gì đặc biệt ấn tượng xấu không?
Edgar: Có, nhưng là đều đã quên, nếu đặc biệt xấu thì muốn nhớ làm gì. (hơn nữa nói ra sẽ có người khổ sở)
Đạo diễn: Vậy cậu cảm thấy khó khăn và khiêu chiến lớn nhất khi đóng GV là gì?
Edgar: Từ bỏ tự tôn đàn ông, từ bỏ tương lai của chính mình, đây thực sự là thảm kịch lớn nhất, nhưng không ai có thể tránh, bởi vì anh lựa chọn, anh nhất định phải có ý thức gánh vác trách nhiệm.
Đạo diễn: Người yêu của cậu biết cậu đóng GV không? Cậu ta có để ý không?
Edgar: Biết, nhưng có một số việc không phải để ý là có thể thay đổi.
Đạo diễn: Cậu đối tình yêu có yêu cầu gì không? Cảm thấy chuyện thiên trường địa cửu sẽ phát sinh trên người mình sao? Nếu người yêu hy vọng sau này có thể kết hôn và sống một cuộc sống bình thường, cậu sẽ tính như thế nào?
Edgar: Thuận theo tự nhiên đi, tôi cũng hy vọng có thể thiên trường địa cửu, nhưng nếu cậu ấy sau này muốn trải qua một cuộc sống bình thường tôi cũng sẽ không ngăn cản, bởi vì cậu ấy xứng đáng được như thế!
Đạo diễn: Vậy nếu xuất hiện tình địch, cậu sẽ làm gì?
Edgar: Canh phòng nghiêm ngặt, thật sự không được thì một chưởng đánh chết! (là ai mới vừa nói thuận theo tự nhiên?)
Đạo diễn: Có dự định gì cho tương lai không, từng nghĩ sẽ lui vào hậu trường làm đạo diễn, biên kịch hay quản lý nhân viên không?
Edgar: Sẽ không, thầm nghĩ muốn cùng người yêu yên yên bình bình sống chung, không có tham vọng gì, chỉ cần có thể nuôi sống chính mình, làm cho cậu ấy vui vẻ là tốt rồi.
Đạo diễn: Vậy cậu biết nhảy không? Ca hát thế nào? Biết sử dụng nhạc cụ không? Hội họa thì sao? Tóm lại, cậu có thể tự nuôi sống mình dựa vào con đường nghệ thuật không?
Edgar: Nhảy thì không, chỉ biết đánh quyền; ca hát có thể, nhưng không thể kiếm tiền; hội họa, tìm vị kia nhà tôi đi, tôi không tranh với cậu ấy. Tôi tài năng như vậy, chẳng lẽ phải tranh giành, thật không có khí chất vương tử? Cần phải học thổi kèn đàn hát àh? (câu cuối cùng này là lừa tình, không cần để ý)
Đạo diễn: Cảm thấy được chính mình đàn ông nhất ở điểm nào?
Edgar: Không có điểm nào không giống đàn ông.
Đạo diễn: Cảm thấy mình có điểm nào nữ tính không?
Edgar: Chưa phát hiện.
Đạo diễn: Cùng cậu kết giao tốt chỗ nào?
Edgar: Là một người bảo vệ an toàn đáng tin cậy, một đầu bếp miễn phí, hơn nữa mỗi đêm kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ, quyết không qua loa cho xong, cam đoan khiến đối phương thỏa mãn! (Cậu chờ đi về nhà sẽ bị véo đấy)
Đạo diễn: Cuối cùng…
Từ từ, có người đưa câu hỏi lên, còn có ba vấn đề:
**: Cậu có biết Lori còn vị thành niên không?
Edgar: Biết, hình như nhỏ hơn tôi 5 tuổi? Dù không thể kết hôn, nhưng tôi sẽ yêu thương quý trọng cậu ấy. Nhưng nói như vậy giống như trở thành Lolicon*, ha ha! (cách phát âm Lori cùng Loli, khẳng định, tuyệt đối không thể giống nhau, nằm úp sấp)
**: Là bạn trai Ryou, cậu có cảm thấy là mình chiếm được món hời, đào được kho báu không?
Edgar: ha hả, đó là chắc chắn. Đúng rồi, anh có hỏi Ryou vấn đề này không?
**: Không có, hỏi Ryou có cảm thấy “Là bạn trai Ryou, cậu có cảm thấy là mình chiếm được món hời, đào được kho báu không?” là một chuyện thật vô nghĩa.
Edgar:…
**: Một vấn đề cuối cùng, lần đầu tiên Ryou bị song nhập, cậu hy sinh chính mình, là nhất thời xúc động hay đã suy nghĩ kỹ?
Edgar: Cái này anh cũng biết? Đều có đi, bức Ryou làm là nhất thời xúc động, nhưng cảm giác luôn luôn có.
Ok, hỏi xong, trả Edgar lại cho đạo diễn.
Đạo diễn: Cuối cùng có muốn nói gì với những độc giả vất vả xem truyện không?
Edgar: Mong mọi người tiếp tục ủng hộ tôi và Ryou, xin tiếp tục kêu gọi kết cục HE, ngàn vạn lần đều phải nắm chặt tay nhau…
Người đâu, lôi hắn xuống cho tôi ~~~~~~ (tác giả phẫn nộ)
Trước khi phỏng vấn, tôi cho Edgar lựa chọn một trong ba người phỏng vấn: tác giả, Ryou, đạo diễn. Kết quả anh lập tức chọn đạo diễn, còn mĩ kỳ danh viết: đạo diễn thường xuyên làm phỏng vấn, là người chuyên nghiệp…
Bởi vậy, ngày phỏng vấn, đạo diễn đóng vai trò như một chuyên gia.
Đạo diễn: Xin chào, mời tự giới thiệu về chiều cao, cân nặng và tuổi.
Edgar: Chiều cao cm, cân nặng kg, tuổi .
Đạo diễn: Hiện tại có đang kết giao với ai không?
Edgar: Tại sao lại không!
Đạo diễn: Kết giao đã bao lâu?
Edgar: Tôi tính xem, khoảng ba tháng?
Đạo diễn: Thời gian không lâu lắm a, lần này kết giao đối phương chủ động hay là cậu chủ động? Hoặc là nói cậu thích chinh phục, hay muốn người khác theo đuổi mình.
Edgar: Là tôi chủ động. Nói như thế nào nhỉ trước kia thường là người khác theo đuổi tôi, không liên quan đến việc tôi muốn được yêu hay chủ động yêu, nhưng lúc này lại muốn chủ động theo đuổi.
Đạo diễn: Phải không? Vậy người yêu của cậu là cô gái như thế nào?
Edgar: Anh cố ý phải không? Rõ ràng biết tôi thích nam giới.
Đạo diễn:… Vậy xin hỏi người yêu của cậu là chàng trai như thế nào? Cậu yêu cậu ta điểm nào nhất?
Edgar: Ngoại hình của cậu ấy thực xuất chúng, nhưng đây không phải mấu chốt, nội tâm cậu đặc biệt trong sáng, và rất thông minh, chính là luôn suy nghĩ vì người khác mà quên lo lắng cho chính mình. Yêu nhất a, yêu nhất khi H cậu ấy. (này có tính là lạc đề không?)
Đạo diễn: Cậu ấy là mối tình đầu của cậu sao? Nếu không phải, cậu từng có bao nhiêu bạn trai, có từng bị thất tình không?
Edgar: (thở sâu, dù sao nên đến sẽ đến, nhẫn!) Xét theo tình cảm, tôi cảm nhận cậu ấy chính là mối tình đầu của tôi. Trước kia cũng kết giao không ít người, nhưng cơ bản đều là tôi tổn thương người khác, bởi vì tôi không thể yêu bọn họ như họ yêu tôi, nhưng lần này hoàn toàn khác.
Đạo diễn: Bình thường sẽ dùng biện pháp gì để chia tay hoặc cự tuyệt người khác?
Edgar: Tính tình tôi rất thẳng thắng, tuy cố gắng sẽ dùng cách không tổn thương người ta, nhưng nếu giả ngu hay nói rõ ràng mà vẫn quấy nhiễu, tôi không ngại dùng quyền nói chuyện đâu.
Đạo diễn: (một phen lau mồ hôi, nhìn thấy nắm tay Edgar trong lòng thật lạnh thật lạnh) Xin hỏi lần đầu tiên là lúc nào? Cùng nam hay nữ?
Edgar: Tôi nhớ xem, cấp thì phải, nhưng cùng nữ sinh, sau khi làm mới phát hiện mình là gay.
Đạo diễn: Phát hiện đối với con gái không cảm giác?
Edgar: Ân, làm cũng có thể, nhưng chính là khoái cảm không bằng tự mình dùng tay.
Đạo diễn: Thích H như thế nào?
Edgar: Phải có cảm giác tuyệt vời, ngẫu nhiên chạm đến điểm kích thích cũng không tệ.
Đạo diễn: Cụ thể, thích nhất dùng tư thế nào làm và bị làm.
Edgar: Tư thế? thật sự cảm thấy người thích hợp mới là quan trọng, làm thì không sao cả, người không thích hay dùng tư thế nào tiết kiệm thể lực; bị làm, tư thế thoải mái nhất là từ phía sau.
Đạo diễn: Lần đầu tiên tự an ủi là lúc nào?
Edgar: Cấp hai.
Đạo diễn: Hiện tại bình thường bao lâu làm một lần?
Edgar: Tùy tình hình, cùng người yêu một chỗ dĩ nhiên không cần, xa nhau thì mỗi ngày tự an ủi cũng có.
Đạo diễn: Thì ra số lần được quyết định bởi người yêu a!
Edgar: Đương nhiên, có người yêu làm gì muốn tự an ủi?
Đạo diễn: Khụ, lúc tự an ủi thường nghĩ gì?
Edgar: Người yêu. (không kiên nhẫn, vấn đề này có cần thiết kéo dài như thế sao?)
Đạo diễn: (bị ánh mắt Edgar sát thương một lần) Nghe ngữ khí, hình như cũng không phải mỗi ngày có thể ở cùng người yêu, phải không?
Edgar: Đúng vậy, nơi làm việc khác nhau, chỉ khi tôi nghỉ đi tìm cậu ấy hoặc ngược lại lúc cậu ấy rảnh thì đến thăm tôi.
Đạo diễn: A, người ta nói xa mặt cách lòng, yêu xa vậy cậu không lo lắng sao?
Edgar: Lo lắng, cho nên có thể cho tôi đánh anh một quyền trước không? (đoạn này quá mức bạo lực, nhanh chóng bị chèn ép, hủy diệt chứng cớ) tôi và cậu ấy thời gian công tác rất linh động, cũng thường ở bên nhau, một tháng bốn tuần chúng tôi có thể ở cùng nhau hai tuần.
Đạo diễn: (thời gian bên nhau cũng không ngắn a, tại sao lại đánh tôi chứ? Ý nghĩ của người đang yêu thật sự là không thể nắm bắt ah, tốt hơn nên hỏi những vấn đề mang tính an toàn cao) cậu thích màu sắc gì?
Edgar: màu đen.
Đạo diễn: Thích món gì?
Edgar: Tôi không kén ăn, cái gì không khó ăn đều có thể. (cái này gọi là không kén ăn?)
Đạo diễn: Biết nấu ăn không?
Edgar: Tài nấu nướng của tôi rất tốt, nhưng giỏi nhất vẫn là làm bánh ngọt.
Đạo diễn: Edgar biết làm bánh ngọt? Thực sự không tưởng tượng được!
Edgar: Tôi chính là người đàn ông của thế kỷ mới ah.
Đạo diễn: Điểm nhạy cảm của cậu ở đâu? (nghe không nổi nữa, đổi đề tài)
Edgar: Thằng bé.
Đạo diễn: Chỉ có nơi này thôi sao?
Edgar: Những nơi khác đã không còn cảm giác lắm, đương nhiên trừ người yêu, nơi cậu ấy chạm vào đều có cảm giác ah.
Đạo diễn: Vậy kích thước thằng bé như thế nào?
Edgar: Di (cái này quá cj), lúc bình thường , cm đi, hưng phấn đứng lên khoảng , cm đều có thể.
(Về vấn đề này, hướng riêng Ryou chứng thực, cậu trả lời là: Không rõ lắm, nhà của tôi không có thước ――)
Đạo diễn: Lần đầu tiên quay GV là lúc nào? Là thụ sao? Cảm giác như thế nào?
Edgar: Lần đầu tiên quay phim a, cụ thể khi nào nhớ không rõ. (hẳn là tuổi, nhưng không thể nói, bởi vì không đủ tuổi là trái pháp luật) là thụ, cảm giác chính ngay lúc đó là rất không giống làm tình, đặc biệt vất vả!
Đạo diễn: Có thể cho biết cảm giác khi diễn cùng đồng sự thế nào?
Edgar: Anh phải liệt kê ra chứ, nhiều người như vậy tôi làm sao biết anh muốn nói ai a?
Đạo diễn:… Vấn đề này bỏ qua. Trong quá trình diễn điều gì đặc biệt ấn tượng xấu không?
Edgar: Có, nhưng là đều đã quên, nếu đặc biệt xấu thì muốn nhớ làm gì. (hơn nữa nói ra sẽ có người khổ sở)
Đạo diễn: Vậy cậu cảm thấy khó khăn và khiêu chiến lớn nhất khi đóng GV là gì?
Edgar: Từ bỏ tự tôn đàn ông, từ bỏ tương lai của chính mình, đây thực sự là thảm kịch lớn nhất, nhưng không ai có thể tránh, bởi vì anh lựa chọn, anh nhất định phải có ý thức gánh vác trách nhiệm.
Đạo diễn: Người yêu của cậu biết cậu đóng GV không? Cậu ta có để ý không?
Edgar: Biết, nhưng có một số việc không phải để ý là có thể thay đổi.
Đạo diễn: Cậu đối tình yêu có yêu cầu gì không? Cảm thấy chuyện thiên trường địa cửu sẽ phát sinh trên người mình sao? Nếu người yêu hy vọng sau này có thể kết hôn và sống một cuộc sống bình thường, cậu sẽ tính như thế nào?
Edgar: Thuận theo tự nhiên đi, tôi cũng hy vọng có thể thiên trường địa cửu, nhưng nếu cậu ấy sau này muốn trải qua một cuộc sống bình thường tôi cũng sẽ không ngăn cản, bởi vì cậu ấy xứng đáng được như thế!
Đạo diễn: Vậy nếu xuất hiện tình địch, cậu sẽ làm gì?
Edgar: Canh phòng nghiêm ngặt, thật sự không được thì một chưởng đánh chết! (là ai mới vừa nói thuận theo tự nhiên?)
Đạo diễn: Có dự định gì cho tương lai không, từng nghĩ sẽ lui vào hậu trường làm đạo diễn, biên kịch hay quản lý nhân viên không?
Edgar: Sẽ không, thầm nghĩ muốn cùng người yêu yên yên bình bình sống chung, không có tham vọng gì, chỉ cần có thể nuôi sống chính mình, làm cho cậu ấy vui vẻ là tốt rồi.
Đạo diễn: Vậy cậu biết nhảy không? Ca hát thế nào? Biết sử dụng nhạc cụ không? Hội họa thì sao? Tóm lại, cậu có thể tự nuôi sống mình dựa vào con đường nghệ thuật không?
Edgar: Nhảy thì không, chỉ biết đánh quyền; ca hát có thể, nhưng không thể kiếm tiền; hội họa, tìm vị kia nhà tôi đi, tôi không tranh với cậu ấy. Tôi tài năng như vậy, chẳng lẽ phải tranh giành, thật không có khí chất vương tử? Cần phải học thổi kèn đàn hát àh? (câu cuối cùng này là lừa tình, không cần để ý)
Đạo diễn: Cảm thấy được chính mình đàn ông nhất ở điểm nào?
Edgar: Không có điểm nào không giống đàn ông.
Đạo diễn: Cảm thấy mình có điểm nào nữ tính không?
Edgar: Chưa phát hiện.
Đạo diễn: Cùng cậu kết giao tốt chỗ nào?
Edgar: Là một người bảo vệ an toàn đáng tin cậy, một đầu bếp miễn phí, hơn nữa mỗi đêm kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ, quyết không qua loa cho xong, cam đoan khiến đối phương thỏa mãn! (Cậu chờ đi về nhà sẽ bị véo đấy)
Đạo diễn: Cuối cùng…
Từ từ, có người đưa câu hỏi lên, còn có ba vấn đề:
: Cậu có biết Lori còn vị thành niên không?
Edgar: Biết, hình như nhỏ hơn tôi tuổi? Dù không thể kết hôn, nhưng tôi sẽ yêu thương quý trọng cậu ấy. Nhưng nói như vậy giống như trở thành Lolicon, ha ha! (cách phát âm Lori cùng Loli, khẳng định, tuyệt đối không thể giống nhau, nằm úp sấp)
: Là bạn trai Ryou, cậu có cảm thấy là mình chiếm được món hời, đào được kho báu không?
Edgar: ha hả, đó là chắc chắn. Đúng rồi, anh có hỏi Ryou vấn đề này không?
: Không có, hỏi Ryou có cảm thấy “Là bạn trai Ryou, cậu có cảm thấy là mình chiếm được món hời, đào được kho báu không?” là một chuyện thật vô nghĩa.
Edgar:…
: Một vấn đề cuối cùng, lần đầu tiên Ryou bị song nhập, cậu hy sinh chính mình, là nhất thời xúc động hay đã suy nghĩ kỹ?
Edgar: Cái này anh cũng biết? Đều có đi, bức Ryou làm là nhất thời xúc động, nhưng cảm giác luôn luôn có.
Ok, hỏi xong, trả Edgar lại cho đạo diễn.
Đạo diễn: Cuối cùng có muốn nói gì với những độc giả vất vả xem truyện không?
Edgar: Mong mọi người tiếp tục ủng hộ tôi và Ryou, xin tiếp tục kêu gọi kết cục HE, ngàn vạn lần đều phải nắm chặt tay nhau…
Người đâu, lôi hắn xuống cho tôi ~~~~~~ (tác giả phẫn nộ)