“Thật thoải mái ah!” Edgar tắm rửa xong bước ra phòng tắm vừa lau tóc vừa cảm khái: “Em có máy sấy không?”
“Không có ah, em không dùng.” Ryou chột dạ sờ sờ tóc của mình, khá tốt, đã khô rồi.
“Vậy anh mượn của Adrian dùng a, nếu anh nhớ không lầm, hẳn là ở chỗ này!” Edgar mở tủ đầu giường Adrian, quả nhiên từ bên trong lấy ra một cái máy sấy mini.
Ryou chọn chọn lông mày, không nói chuyện.
Sau khi Edgar sấy khô tóc, từ hành lý lấy ra một bộ đồ thoải mái, xem như áo ngủ mặc vào, tiếp đó leo lên giường Ryou.
May mắn Edgar không có ý muốn làm, Ryou có phần vui mừng, nếu không mình không biết làm sao giải thích cho anh, xem ra mọi người sau khi quay phim “tính” thú đều giảm không ít.
“Anh và Adrian thân như vậy, sao không ngủ giường của y, lại chen chúc với em?” chẳng qua Ryou vẫn lấy tay khẽ đẩy Edgar một phát, không cần anh ngủ cùng mình.
“Thật khó có cơ hội cùng em một chỗ, anh mới không cần ngủ riêng!” Edgar không nhúc nhích, ngược lại bắt đầu ngạc nhiên một chuyện: “Tay của em sao lạnh thế? Chân cũng thế, như vậy ngủ sao có thể ngon được?”
Ryou cảm nhận được Edgar ôm mình vào ***g ngực, thật chặt, dùng nhiệt độ cơ thể anh ủ ấm mình.
Giường Ryou là giường đơn mở rộng, nhưng hai người cao 1m8 ngủ cùng nhau vẫn có vẻ rất chật chội, nhưng cứ như vậy dựa vào nhau, nghe tim đối phương đập, Ryou cảm thấy vô cùng an tâm.
“Em ban nãy đang ghen phải không?” Nhưng Edgar lại hỏi một vấn đề có chút sát phong cảnh.
“nói hươu nói vượn cái gì thế?” Ryou vốn đã khép hờ mắt thoáng một phát mở to, hổn hển hỏi.
“Vậy sao?” Edgar chớp chớp mắt nhìn Ryou, “Vừa rồi không biết là ai ah, nói câu anh và Adrian thân như vậy, sao không đi ngủ giường…”
Edgar còn chưa nói xong đã bị Ryou phản thủ cho một khuỷu tay cắt ngang.
“Được ah, dám đánh lén anh!” Edgar vươn ra ma trảo, bắt đầu cù lét Ryou.
“Ha ha… Ha ha… chịu thua… Em nhận lỗi còn không được sao?” Ryou lúc đầu còn cố gắng phản kích, nhưng sức lực thua Edgar, bị Edgar ức hiếp đến chết được, quả thực hết mức chống đối, đành phải đầu hàng.
“Vậy hôn một cái ah?” Edgar được một tấc lại muốn tiến một thước, chìa mặt ra trước mặt Ryou.
Ryou trở mình xem thường, qua loa mà hôn một cái.
“Ah, không đạt yêu cầu, uổng công anh dạy em lâu như vậy, cái này cũng gọi là hôn sao?” Edgar mặc kệ, nhào tới lần nữa bù lại một bài cái gì gọi là hôn, cái gì gọi là hôn môi.
“Thích không?” mặc sức yêu thương môi Ryou xong, Edgar cuối cùng buông ra, thỏa ước mong nguyện hỏi.
Ryou đỏ mặt từ từ nhắm hai mắt, một bộ dáng không thèm trả lời anh, chọc Edgar cười to không ngừng.
Lần nữa siết chặt cánh tay, Edgar không nháo Ryou nữa, “Muộn rồi ngủ đi!”
“… Anh và Adrian… Thật sự rất thân?” chẳng qua nhịn cả buổi, Ryou nhịn không được thốt ra những lời này.
“Đúng vậy a,” Quả nhiên ghen, Edgar xúc động, xem ra tuy Ryou ngoài miệng không nói, nhưng mình ở trong lòng em ấy vẫn rất quan trọng, “Adrian và anh từng hợp tác rất nhiều lần, đều rất tán thưởng lẫn nhau, nhưng hai người tuyệt đối chỉ có quan hệ bạn tốt. Quan trọng nhất là, y có bạn gái rồi.”
“Adrian cũng có bạn gái?” Điều này thật làm cho Ryou rất kinh ngạc.
“Đúng vậy a, lúc trước Adrian trên cơ bản chính là vì cô ấy lội xuống nước, hiện tại bởi vì phải kết hôn với cô ấy mới khăng khăng muốn rời khỏi.” Edgar đối với chuyện này cũng là lắc đầu không thôi, cảm thấy có chút không đáng thay Adrian, theo anh thấy cô gái kia không yêu Adrian như y tưởng tượng.
“Như vậy ah, hi vọng đàn anh Adrian có thể được bồi thường như nguyện!” Ryou hiểu Edgar chắc chắn biết nhiều nội tình, nhưng cậu không muốn dò hỏi, yên lòng, cái ôm của Edgar thật ấm áp, cơn buồn ngủ rất nhanh kéo đến, chốc lát, Ryou đã ngủ say.
Nhìn dáng ngủ không hề phòng bị của Ryou, ánh mắt Edgar tối sầm.
Hôm trước Ryou chủ động gọi cho anh, Edgar đã cảm thấy có chỗ không bình thường, cho nên vừa quay phim xong thì vội vàng chạy tới. Vừa thấy mặt, tuy Ryou cố gắng che dấu, nhưng Edgar vẫn chú ý mấy dấu hôn trên cổ của cậu.
Làn da Ryou vừa trắng vừa mềm, vô cùng dễ dàng có ô mai, nhất là bên trong đùi, trên cơ bản khẽ hút liền có, nhưng màu sắc đậm như vậy, nói rõ lúc ấy rất dùng sức, nói không chừng là gặm cắn.
Hơn nữa mỗi lần lúc Ryou ngồi xuống đều hơi nhíu mày một cái, Edgar cơ bản có thể khẳng định Ryou chắc chắn mới đây có quay phim, với lại đối thủ có lẽ làm có chút quá mức.
Chính là trong lòng Edgar rõ ràng có thắc mắc lại không thể hỏi cũng không dám hỏi, bởi vì Ryou không nói, anh không rõ Ryou còn chưa đủ tín nhiệm mình hay là nguyên nhân gì khác, nhưng đây quả thật khiến Edgar sinh ra cảm giác thất bại nhất định.
Nhưng Edgar không nỡ bức Ryou, tất cả những gì anh có thể làm là canh giữ chặt chẽ ở bên cạnh cậu, nếu một khi có chuyện anh có thể phát hiện đầu tiên, là người đầu tiên an ủi Ryou, không cho cậu làm chuyện ngu ngốc.
Ryou có đôi khi thật sự quá hiền lành, quá suy nghĩ cho người khác, đây là may mắn của người khác cũng là bất hạnh của cậu, bởi vì cậu thường sẽ quên bản thân mình.
Edgar cảm thấy chuyện quan trọng nhất của mình bây giờ, chính là làm cho Ryou nhìn thẳng vào mình, coi trọng bản thân, để cậu hiểu được mình là của báu độc nhất vô nhị, ít nhất với Edgar mà nói chính là như thế.
Ngày mai ngủ lấy lại sức, mang Ryou đi ăn một bữa ngon, sau đó đi dạo chơi. Hai ngày nữa trời muốn lạnh rồi, phải mua cho cậu quần áo dày dày một chút… Edgar nghĩ đi nghĩ lại, bất tri bất giác cũng tiến vào mộng đẹp.
“Thật thoải mái ah!” Edgar tắm rửa xong bước ra phòng tắm vừa lau tóc vừa cảm khái: “Em có máy sấy không?”
“Không có ah, em không dùng.” Ryou chột dạ sờ sờ tóc của mình, khá tốt, đã khô rồi.
“Vậy anh mượn của Adrian dùng a, nếu anh nhớ không lầm, hẳn là ở chỗ này!” Edgar mở tủ đầu giường Adrian, quả nhiên từ bên trong lấy ra một cái máy sấy mini.
Ryou chọn chọn lông mày, không nói chuyện.
Sau khi Edgar sấy khô tóc, từ hành lý lấy ra một bộ đồ thoải mái, xem như áo ngủ mặc vào, tiếp đó leo lên giường Ryou.
May mắn Edgar không có ý muốn làm, Ryou có phần vui mừng, nếu không mình không biết làm sao giải thích cho anh, xem ra mọi người sau khi quay phim “tính” thú đều giảm không ít.
“Anh và Adrian thân như vậy, sao không ngủ giường của y, lại chen chúc với em?” chẳng qua Ryou vẫn lấy tay khẽ đẩy Edgar một phát, không cần anh ngủ cùng mình.
“Thật khó có cơ hội cùng em một chỗ, anh mới không cần ngủ riêng!” Edgar không nhúc nhích, ngược lại bắt đầu ngạc nhiên một chuyện: “Tay của em sao lạnh thế? Chân cũng thế, như vậy ngủ sao có thể ngon được?”
Ryou cảm nhận được Edgar ôm mình vào g ngực, thật chặt, dùng nhiệt độ cơ thể anh ủ ấm mình.
Giường Ryou là giường đơn mở rộng, nhưng hai người cao m ngủ cùng nhau vẫn có vẻ rất chật chội, nhưng cứ như vậy dựa vào nhau, nghe tim đối phương đập, Ryou cảm thấy vô cùng an tâm.
“Em ban nãy đang ghen phải không?” Nhưng Edgar lại hỏi một vấn đề có chút sát phong cảnh.
“nói hươu nói vượn cái gì thế?” Ryou vốn đã khép hờ mắt thoáng một phát mở to, hổn hển hỏi.
“Vậy sao?” Edgar chớp chớp mắt nhìn Ryou, “Vừa rồi không biết là ai ah, nói câu anh và Adrian thân như vậy, sao không đi ngủ giường…”
Edgar còn chưa nói xong đã bị Ryou phản thủ cho một khuỷu tay cắt ngang.
“Được ah, dám đánh lén anh!” Edgar vươn ra ma trảo, bắt đầu cù lét Ryou.
“Ha ha… Ha ha… chịu thua… Em nhận lỗi còn không được sao?” Ryou lúc đầu còn cố gắng phản kích, nhưng sức lực thua Edgar, bị Edgar ức hiếp đến chết được, quả thực hết mức chống đối, đành phải đầu hàng.
“Vậy hôn một cái ah?” Edgar được một tấc lại muốn tiến một thước, chìa mặt ra trước mặt Ryou.
Ryou trở mình xem thường, qua loa mà hôn một cái.
“Ah, không đạt yêu cầu, uổng công anh dạy em lâu như vậy, cái này cũng gọi là hôn sao?” Edgar mặc kệ, nhào tới lần nữa bù lại một bài cái gì gọi là hôn, cái gì gọi là hôn môi.
“Thích không?” mặc sức yêu thương môi Ryou xong, Edgar cuối cùng buông ra, thỏa ước mong nguyện hỏi.
Ryou đỏ mặt từ từ nhắm hai mắt, một bộ dáng không thèm trả lời anh, chọc Edgar cười to không ngừng.
Lần nữa siết chặt cánh tay, Edgar không nháo Ryou nữa, “Muộn rồi ngủ đi!”
“… Anh và Adrian… Thật sự rất thân?” chẳng qua nhịn cả buổi, Ryou nhịn không được thốt ra những lời này.
“Đúng vậy a,” Quả nhiên ghen, Edgar xúc động, xem ra tuy Ryou ngoài miệng không nói, nhưng mình ở trong lòng em ấy vẫn rất quan trọng, “Adrian và anh từng hợp tác rất nhiều lần, đều rất tán thưởng lẫn nhau, nhưng hai người tuyệt đối chỉ có quan hệ bạn tốt. Quan trọng nhất là, y có bạn gái rồi.”
“Adrian cũng có bạn gái?” Điều này thật làm cho Ryou rất kinh ngạc.
“Đúng vậy a, lúc trước Adrian trên cơ bản chính là vì cô ấy lội xuống nước, hiện tại bởi vì phải kết hôn với cô ấy mới khăng khăng muốn rời khỏi.” Edgar đối với chuyện này cũng là lắc đầu không thôi, cảm thấy có chút không đáng thay Adrian, theo anh thấy cô gái kia không yêu Adrian như y tưởng tượng.
“Như vậy ah, hi vọng đàn anh Adrian có thể được bồi thường như nguyện!” Ryou hiểu Edgar chắc chắn biết nhiều nội tình, nhưng cậu không muốn dò hỏi, yên lòng, cái ôm của Edgar thật ấm áp, cơn buồn ngủ rất nhanh kéo đến, chốc lát, Ryou đã ngủ say.
Nhìn dáng ngủ không hề phòng bị của Ryou, ánh mắt Edgar tối sầm.
Hôm trước Ryou chủ động gọi cho anh, Edgar đã cảm thấy có chỗ không bình thường, cho nên vừa quay phim xong thì vội vàng chạy tới. Vừa thấy mặt, tuy Ryou cố gắng che dấu, nhưng Edgar vẫn chú ý mấy dấu hôn trên cổ của cậu.
Làn da Ryou vừa trắng vừa mềm, vô cùng dễ dàng có ô mai, nhất là bên trong đùi, trên cơ bản khẽ hút liền có, nhưng màu sắc đậm như vậy, nói rõ lúc ấy rất dùng sức, nói không chừng là gặm cắn.
Hơn nữa mỗi lần lúc Ryou ngồi xuống đều hơi nhíu mày một cái, Edgar cơ bản có thể khẳng định Ryou chắc chắn mới đây có quay phim, với lại đối thủ có lẽ làm có chút quá mức.
Chính là trong lòng Edgar rõ ràng có thắc mắc lại không thể hỏi cũng không dám hỏi, bởi vì Ryou không nói, anh không rõ Ryou còn chưa đủ tín nhiệm mình hay là nguyên nhân gì khác, nhưng đây quả thật khiến Edgar sinh ra cảm giác thất bại nhất định.
Nhưng Edgar không nỡ bức Ryou, tất cả những gì anh có thể làm là canh giữ chặt chẽ ở bên cạnh cậu, nếu một khi có chuyện anh có thể phát hiện đầu tiên, là người đầu tiên an ủi Ryou, không cho cậu làm chuyện ngu ngốc.
Ryou có đôi khi thật sự quá hiền lành, quá suy nghĩ cho người khác, đây là may mắn của người khác cũng là bất hạnh của cậu, bởi vì cậu thường sẽ quên bản thân mình.
Edgar cảm thấy chuyện quan trọng nhất của mình bây giờ, chính là làm cho Ryou nhìn thẳng vào mình, coi trọng bản thân, để cậu hiểu được mình là của báu độc nhất vô nhị, ít nhất với Edgar mà nói chính là như thế.
Ngày mai ngủ lấy lại sức, mang Ryou đi ăn một bữa ngon, sau đó đi dạo chơi. Hai ngày nữa trời muốn lạnh rồi, phải mua cho cậu quần áo dày dày một chút… Edgar nghĩ đi nghĩ lại, bất tri bất giác cũng tiến vào mộng đẹp.