Michelle theo kính chiếu hậu nhìn, bốn người ngồi ở phía sau đều có vẻ rất im lặng, Brant và Lori quay đầu ra ngoài cửa sổ bất động, Denny lấy điện thoại gởi tin nhắn, mà Adrian dứt khoát nhắm mắt lại, bộ dạng đang ngủ.
Chỉ là cùng bọn họ đi tiếp đãi đối tác của công ty M, sao không khí trầm trọng vậy?
“Các cậu đợi trong xe a!” Đến sân bay, Michelle cân nhắc một chút, quyết định.
“Chị Michelle, phô trương thanh thế chúng tôi không phản đối, nhưng ngàn vạn lần đừng vô thanh vô thức mà đem chúng tôi đi bán!” Brant thừa dịp Michelle chưa xuống xe, đột nhiên nói một câu như vậy.
“Suy nghĩ nhiều quá a!” Nhìn Brant bộ dạng cười như không, Michelle hơi sửng sốt, miễn cường cười cười trả lời một câu, bước xuống xe ngay.
Brant ở một số phương diện rất lợi hại, Lori nhìn về phía y trong mắt tăng hơn một bậc, mà Denny càng trực tiếp đối với y duỗi ngón tay cái.
“Bọn họ đã đến!” không lâu sau, thấy Michelle cùng mấy người cười cười nói nói đi về phía bên này, Lori thấp giọng nói một tiếng, thật sự chỉ là nhắc nhở Adrian đang nhắm mắt ngồi giữa bọn họ.
Adrian mở to mắt, xem ra gã căn bản không ngủ.
Nhóm Brant xuống xe, công ty M lần này tới người không nhiều lắm, chỉ có bốn người, ngoại trừ hai diễn viên ngoại quốc, một nhân viên cấp cao, một phiên dịch.
Michelle đưa bọn họ vào xe trước, khẽ giới thiệu, sau đó đề nghị đi chúc mừng vì lần hợp tác này.
Lên xe, bọn Lori nhường hàng ghế phía trước cho người của công ty M, bốn người xếp phía sau, hơi tò mò dò xét hai người ngoại quốc.
“Đen quá ah,” Lái xe một hồi, Denny nhịn không được, hắn hạ giọng bắt đầu bình luận hai người kia: “Người kia lại quá trắng, trên TV cảm giác không thấy, nhưng gặp người thật cảm thấy rất không bình thường.”
“Hư!” Brant hướng về phía Denny ra dấu im lặng, “Cậu không nói lời nào sẽ kìm nén chết sao?”
“Bọn họ nghe không hiểu!” Denny không phục phản bác, nhưng thanh âm nhỏ hơn.
“Bọn họ nghe không hiểu không có nghĩa là phiên dịch nghe không hiểu, lúc này ít nói chuyện tốt hơn!” Brant trợn trắng mắt, “Nhưng bọn họ đang nói cái gì ah, tôi một câu nghe cũng không hiểu.”
“Nói nhảm, tôi còn tưởng cậu nhịn không được YY bọn họ chứ!” Denny trở mình làm một cử chỉ khinh bỉ với Brant.
“Bọn họ đang cảm thán hàng hiệu Nhật Bản thật nhiều, vừa rồi đi qua chính là cửa hàng LV quy mô rất lớn.” Vốn đang cười nhìn Dennt và Brant ầm ĩ Lori đột nhiên xen vào.
“Oa, cậu nghe hiểu được?” Denny dùng ánh mắt phát hiện đại lục mới nhìn Lori.
“Hư!” Lori đối với Denny làm cử chỉ giống Brant vừa rồi, “Tôi không muốn bọn họ biết.”
“Ah, “Denny lập tức như trộm mà nhìn về phía trước, may mắn mấy người kia trò chuyện rất sôi nổi, không chú ý động tĩnh phía sau.
“Tiếng anh của cậu rất tốt sao?” Nhưng nhịn không được, Denny vẫn nhích đến trước mặt Lori nhỏ giọng hỏi.
“Khẩu ngữ có thể a, bạn gái trước kia muốn đi Mỹ, cùng cô ấy học một thời gian, cũng phải có chút thu hoạch a!” Lori ngược lại không cảm thấy cái gì.
“Cô ấy sau đó đi Mỹ sao? Các cậu vì thế nên chia tay sao?” Dù sao cũng nhàn rỗi, Denny quyết định cùng Lori tâm sự.
“Chắc là vậy, theo cá tính của cô ấy, đã quyết định chuyện gì sẽ quyết tâm thực hiện.” Lori cũng không tránh né đề tài này, không biết là thật sự cảm thấy nhàm chán, hay cảm thấy không cần thiết: “Về phần chia tay nha, kỳ thật hai người cũng biết là chuyện sớm hay muộn, cho nên đến thời điểm tự nhiên chia tay thôi.”
“Tại sao như vậy?” Denny không tin, “Nào có tình yêu như vậy!”
“Ngay lúc đó cũng không biết, nhưng sau khi cùng Edgar kết giao, tôi mới hiểu được đó thật sự không phải là yêu.” Lori cười khổ: “Tại sao quen cô ấy tôi cũng đã quên, chỉ là biết lúc đó cảm thấy cô ấy luôn bên cạnh, lại thêm cô ấy rất xinh đẹp, bạn bè bên cạnh luôn bàn tán, nói hai người chúng tôi đều giống từ manga bước ra, xứng như vậy vân… vân, hơn nữa tôi thực sự không ghét cô ấy, cứ như vậy thôi.”
“Tôi quả thực không biết phải hình dung như thế nào!” Denny quả thực bội phục đoạn tình sử của Lori, “Cậu như vậy rất vô trách nhiệm với cô bé kia, biết không?”
“không biết, cô ấy…” Lori cúi đầu nghĩ nghĩ, mới tiếp tục trả lời: “Sau đó tôi mới phát hiện cô ấy cùng biểu hiện lúc trước hoàn toàn khác, cô ấy chỉ là giả theo bộ dạng mà tôi thích… Tính cách, tiếp xúc lâu rồi, sẽ xảy ra vấn đề. Nhưng tôi biết cô ấy là người tâm cao khí ngạo, hơn nữa đã thành thói quen luôn có cô ấy bên cạnh, nên cứ như thế, nhưng nội tâm cả hai đều rất rõ, quan hệ của chúng tôi nhiều nhất chỉ tới tốt nghiệp, có lẽ chính là vì vậy, rất nhiều cặp đôi bình thường chia tay, chúng tôi đều có thể bảo trì như thế.”
“Lori cậu thật là một người kỳ lạ, nói cậu thông minh a, nhưng lần này tới lần khác thấy cậu ngu ngốc chết được!” Denny đối với Lori bó tay rồi, “May mắn cậu đụng Edgar, bằng không thì tùy tiện gặp một người bá vương ngạnh thượng cung, đời cậu coi như tiêu rồi!”
“Tôi cũng hiểu mình rất may mắn!” Lori cười rất vui vẻ.
“Các cậu đừng nói những chuyện này nữa, được không?” Brant đột nhiên cắt ngang Denny và Lori, “Hiện tại quan trọng nhất là một hồi làm thế nào chiêu đãi tốt khách nhân đây này!”
Brant đặc biệt nhấn mạnh hai từ “chiêu đãi”.
“Ý của cậu…” hai mắt Denny tỏa sáng, chỉnh người là việc yêu thích nhất của hắn.
“Một hồi Michelle nhất định sẽ mời bọn họ đi ăn cơm, sau đó chúng ta lại…” Brant vẫy tay, để cho Denny và Lori kể cả Adrian đều dựa gần vào, mấy người thì thầm một phen, cuối cùng đã có kế hoạch.
Michelle theo kính chiếu hậu nhìn, bốn người ngồi ở phía sau đều có vẻ rất im lặng, Brant và Lori quay đầu ra ngoài cửa sổ bất động, Denny lấy điện thoại gởi tin nhắn, mà Adrian dứt khoát nhắm mắt lại, bộ dạng đang ngủ.
Chỉ là cùng bọn họ đi tiếp đãi đối tác của công ty M, sao không khí trầm trọng vậy?
“Các cậu đợi trong xe a!” Đến sân bay, Michelle cân nhắc một chút, quyết định.
“Chị Michelle, phô trương thanh thế chúng tôi không phản đối, nhưng ngàn vạn lần đừng vô thanh vô thức mà đem chúng tôi đi bán!” Brant thừa dịp Michelle chưa xuống xe, đột nhiên nói một câu như vậy.
“Suy nghĩ nhiều quá a!” Nhìn Brant bộ dạng cười như không, Michelle hơi sửng sốt, miễn cường cười cười trả lời một câu, bước xuống xe ngay.
Brant ở một số phương diện rất lợi hại, Lori nhìn về phía y trong mắt tăng hơn một bậc, mà Denny càng trực tiếp đối với y duỗi ngón tay cái.
“Bọn họ đã đến!” không lâu sau, thấy Michelle cùng mấy người cười cười nói nói đi về phía bên này, Lori thấp giọng nói một tiếng, thật sự chỉ là nhắc nhở Adrian đang nhắm mắt ngồi giữa bọn họ.
Adrian mở to mắt, xem ra gã căn bản không ngủ.
Nhóm Brant xuống xe, công ty M lần này tới người không nhiều lắm, chỉ có bốn người, ngoại trừ hai diễn viên ngoại quốc, một nhân viên cấp cao, một phiên dịch.
Michelle đưa bọn họ vào xe trước, khẽ giới thiệu, sau đó đề nghị đi chúc mừng vì lần hợp tác này.
Lên xe, bọn Lori nhường hàng ghế phía trước cho người của công ty M, bốn người xếp phía sau, hơi tò mò dò xét hai người ngoại quốc.
“Đen quá ah,” Lái xe một hồi, Denny nhịn không được, hắn hạ giọng bắt đầu bình luận hai người kia: “Người kia lại quá trắng, trên TV cảm giác không thấy, nhưng gặp người thật cảm thấy rất không bình thường.”
“Hư!” Brant hướng về phía Denny ra dấu im lặng, “Cậu không nói lời nào sẽ kìm nén chết sao?”
“Bọn họ nghe không hiểu!” Denny không phục phản bác, nhưng thanh âm nhỏ hơn.
“Bọn họ nghe không hiểu không có nghĩa là phiên dịch nghe không hiểu, lúc này ít nói chuyện tốt hơn!” Brant trợn trắng mắt, “Nhưng bọn họ đang nói cái gì ah, tôi một câu nghe cũng không hiểu.”
“Nói nhảm, tôi còn tưởng cậu nhịn không được YY bọn họ chứ!” Denny trở mình làm một cử chỉ khinh bỉ với Brant.
“Bọn họ đang cảm thán hàng hiệu Nhật Bản thật nhiều, vừa rồi đi qua chính là cửa hàng LV quy mô rất lớn.” Vốn đang cười nhìn Dennt và Brant ầm ĩ Lori đột nhiên xen vào.
“Oa, cậu nghe hiểu được?” Denny dùng ánh mắt phát hiện đại lục mới nhìn Lori.
“Hư!” Lori đối với Denny làm cử chỉ giống Brant vừa rồi, “Tôi không muốn bọn họ biết.”
“Ah, “Denny lập tức như trộm mà nhìn về phía trước, may mắn mấy người kia trò chuyện rất sôi nổi, không chú ý động tĩnh phía sau.
“Tiếng anh của cậu rất tốt sao?” Nhưng nhịn không được, Denny vẫn nhích đến trước mặt Lori nhỏ giọng hỏi.
“Khẩu ngữ có thể a, bạn gái trước kia muốn đi Mỹ, cùng cô ấy học một thời gian, cũng phải có chút thu hoạch a!” Lori ngược lại không cảm thấy cái gì.
“Cô ấy sau đó đi Mỹ sao? Các cậu vì thế nên chia tay sao?” Dù sao cũng nhàn rỗi, Denny quyết định cùng Lori tâm sự.
“Chắc là vậy, theo cá tính của cô ấy, đã quyết định chuyện gì sẽ quyết tâm thực hiện.” Lori cũng không tránh né đề tài này, không biết là thật sự cảm thấy nhàm chán, hay cảm thấy không cần thiết: “Về phần chia tay nha, kỳ thật hai người cũng biết là chuyện sớm hay muộn, cho nên đến thời điểm tự nhiên chia tay thôi.”
“Tại sao như vậy?” Denny không tin, “Nào có tình yêu như vậy!”
“Ngay lúc đó cũng không biết, nhưng sau khi cùng Edgar kết giao, tôi mới hiểu được đó thật sự không phải là yêu.” Lori cười khổ: “Tại sao quen cô ấy tôi cũng đã quên, chỉ là biết lúc đó cảm thấy cô ấy luôn bên cạnh, lại thêm cô ấy rất xinh đẹp, bạn bè bên cạnh luôn bàn tán, nói hai người chúng tôi đều giống từ manga bước ra, xứng như vậy vân… vân, hơn nữa tôi thực sự không ghét cô ấy, cứ như vậy thôi.”
“Tôi quả thực không biết phải hình dung như thế nào!” Denny quả thực bội phục đoạn tình sử của Lori, “Cậu như vậy rất vô trách nhiệm với cô bé kia, biết không?”
“không biết, cô ấy…” Lori cúi đầu nghĩ nghĩ, mới tiếp tục trả lời: “Sau đó tôi mới phát hiện cô ấy cùng biểu hiện lúc trước hoàn toàn khác, cô ấy chỉ là giả theo bộ dạng mà tôi thích… Tính cách, tiếp xúc lâu rồi, sẽ xảy ra vấn đề. Nhưng tôi biết cô ấy là người tâm cao khí ngạo, hơn nữa đã thành thói quen luôn có cô ấy bên cạnh, nên cứ như thế, nhưng nội tâm cả hai đều rất rõ, quan hệ của chúng tôi nhiều nhất chỉ tới tốt nghiệp, có lẽ chính là vì vậy, rất nhiều cặp đôi bình thường chia tay, chúng tôi đều có thể bảo trì như thế.”
“Lori cậu thật là một người kỳ lạ, nói cậu thông minh a, nhưng lần này tới lần khác thấy cậu ngu ngốc chết được!” Denny đối với Lori bó tay rồi, “May mắn cậu đụng Edgar, bằng không thì tùy tiện gặp một người bá vương ngạnh thượng cung, đời cậu coi như tiêu rồi!”
“Tôi cũng hiểu mình rất may mắn!” Lori cười rất vui vẻ.
“Các cậu đừng nói những chuyện này nữa, được không?” Brant đột nhiên cắt ngang Denny và Lori, “Hiện tại quan trọng nhất là một hồi làm thế nào chiêu đãi tốt khách nhân đây này!”
Brant đặc biệt nhấn mạnh hai từ “chiêu đãi”.
“Ý của cậu…” hai mắt Denny tỏa sáng, chỉnh người là việc yêu thích nhất của hắn.
“Một hồi Michelle nhất định sẽ mời bọn họ đi ăn cơm, sau đó chúng ta lại…” Brant vẫy tay, để cho Denny và Lori kể cả Adrian đều dựa gần vào, mấy người thì thầm một phen, cuối cùng đã có kế hoạch.