“Mẹ ơi, treo máy, mẹ đi rồi! Ha ha!” Tiêu Bảo Bối xém nhảy dựng lên, đứng trên cao nhìn Vy Vy ngồi ghế, “Ha ha, con thắng rồi! Ha ha ha ha!”
Vy Vy nhìn con gái đang hưng phấn, trên mặt lộ ra nụ cười nham hiểm mờ ảo: “Đại thần, con gái anh bắt nạt em! Năm đó anh bắt nạt em là đủ lắm rồi, bây giờ con gái anh lại bắt nạt em, em làm sao mà sống đây!” Vy Vy nhìn Tiêu Nại mới ra khỏi phòng tắm, lớn tiếng lên án. Kết hôn mười mấy năm, đại thần là ‘ăn’ Vy Vy nhiều nhất.
Tiêu Nại nhìn con gái mình, lại nhìn vợ mình một chút, thấy nhưng không thể trách, quay đầu vờ nhắc nhở con nói: “Vũ Tiếu, con, bây giờ đi pk với Bảo Bối, Vy Vy, em theo anh về phòng đi!”
Đại thần không hổ là đại thần, chỉ ra lệnh một chút, mọi người đều ngoan ngoãn chấp hành.
Tiêu Bảo Bối nóng nảy: “Ba à, đừng có làm thế, con đẹp hơn vợ ba, trẻ tuổi hơn vợ ba, kỹ thuật lại tốt hơn vợ ba, dù ba không trông mặt mà bắt hình dong, vì sao không lấy năng lực chọn người chứ!” Tiêu Bảo Bối lòng đầy căm phẫn, “Mẹ à, mẹ thật ác nhé, mỗi lần đều tìm anh với ba, biết rõ con không chơi được họ, còn bắt nạt con như vậy!”
“Khi nào thì kỹ thuật của con kém hơn mẹ, mẹ sẽ không thế nữa, hắc hắc!~” tâm tình Vy Vy bay bay..
“Ba ơi ba ơi, con là do mọi người nhặt được à? Đãi ngộ khác biệt thật đấy!”
Nét mặt đại thần lạnh nhạt: “Mẹ con là vợ ba, con là con gái của ba, thứ tự đến trước và sau, hiểu không? Vũ Tiếu, lên!” Bỏ một câu, rồi mặt mày hớn hở đi theo vợ yêu quý vào phòng ngủ.
“Anh buông tha cho em đi, anh không thể cấu kết với ba mẹ làm việc xấu được!” Bảo Bối mở to mắt “Đừng mà! Sao anh lại ép em pk ? Em không muốn, em không muốn chết không muốn rớt level! Nếu không, anh nương tình đi, cũng không nhất thiết phải đánh không chừa giọt máu nào chứ!”
Vẻ mặt Bối Vũ Tiếu kiên quyết Nói xong “Không thể nào”, đấu võ, Đông Phương Bảo Bối sẽ chết thảm thiết, rớt nửa cấp. Mới vừa vào bang phái của Đông Phương Tiếu, trưởng lão Đông Phương Bảo Bối lại bị giết cực kỳ bí mật lần nữa.
“Đông Phương Tiếu, Đông Phương Bảo Bối đây không giết anh, thề không làm người!” Ban đêm yên tĩnh, trong căn nhà ba tầng đồng hào bằng bạc, giọng nữ thê lương truyền ra, kinh động số lớn người vô tội!
Bối Vũ Tiếu và Tiêu Bảo Bối cơ hồ là tổng hợp lại của đại thần và Vy Vy (chẳng hiểu sao hai người lại ko cùng họ), kế thừa vẻ đẹp, trí tuệ và kỹ thuật của cha mẹ. Tiêu Bảo Bối giống Vy Vy hơn phân nửa, Bối Vũ Tiếu lại hơn phân nửa giống đại thần, so với Bảo Bối càng có trí tuệ cao siêu hơn.
Tiêu Bảo Bối có khi cũng rất buồn bực, rõ ràng Bối Vũ Tiếu chỉ so ra sớm khỏi bụng Vy Vy hơn cô có vài phút, vì sao lại khác biệt nhiều như thế? Ưu điểm trên người cha mẹ, trình độ sử dụng trên người Bối Vũ Tiếu, đều lớn hơn mình vài lần.
Tên của Tiêu Bảo Bối và Bối Vũ Tiếu, đều liên quan đến cha mẹ họ, tiêu, bảo, bối, bối, vũ, tiếu. Nghe nói đại thần vốn muốn để con mình tự chọn chữ trong từ điển, nhưng hai đứa bé này, vừa thấy đến tự điển liền khóc, đại thần và Vy Vy đều bị chấn động .
Vì thế vâng theo ý kiến cha mẹ, trai gọi là Bối Vũ Tiếu [mẹ Vy Vy thích con trai], gái gọi là Tiêu Bảo Bối [mẹ đại thần thích con gái ], tên hai người, liền định như vậy.
“Mẹ ơi, treo máy, mẹ đi rồi! Ha ha!” Tiêu Bảo Bối xém nhảy dựng lên, đứng trên cao nhìn Vy Vy ngồi ghế, “Ha ha, con thắng rồi! Ha ha ha ha!”
Vy Vy nhìn con gái đang hưng phấn, trên mặt lộ ra nụ cười nham hiểm mờ ảo: “Đại thần, con gái anh bắt nạt em! Năm đó anh bắt nạt em là đủ lắm rồi, bây giờ con gái anh lại bắt nạt em, em làm sao mà sống đây!” Vy Vy nhìn Tiêu Nại mới ra khỏi phòng tắm, lớn tiếng lên án. Kết hôn mười mấy năm, đại thần là ‘ăn’ Vy Vy nhiều nhất.
Tiêu Nại nhìn con gái mình, lại nhìn vợ mình một chút, thấy nhưng không thể trách, quay đầu vờ nhắc nhở con nói: “Vũ Tiếu, con, bây giờ đi pk với Bảo Bối, Vy Vy, em theo anh về phòng đi!”
Đại thần không hổ là đại thần, chỉ ra lệnh một chút, mọi người đều ngoan ngoãn chấp hành.
Tiêu Bảo Bối nóng nảy: “Ba à, đừng có làm thế, con đẹp hơn vợ ba, trẻ tuổi hơn vợ ba, kỹ thuật lại tốt hơn vợ ba, dù ba không trông mặt mà bắt hình dong, vì sao không lấy năng lực chọn người chứ!” Tiêu Bảo Bối lòng đầy căm phẫn, “Mẹ à, mẹ thật ác nhé, mỗi lần đều tìm anh với ba, biết rõ con không chơi được họ, còn bắt nạt con như vậy!”
“Khi nào thì kỹ thuật của con kém hơn mẹ, mẹ sẽ không thế nữa, hắc hắc!~” tâm tình Vy Vy bay bay..
“Ba ơi ba ơi, con là do mọi người nhặt được à? Đãi ngộ khác biệt thật đấy!”
Nét mặt đại thần lạnh nhạt: “Mẹ con là vợ ba, con là con gái của ba, thứ tự đến trước và sau, hiểu không? Vũ Tiếu, lên!” Bỏ một câu, rồi mặt mày hớn hở đi theo vợ yêu quý vào phòng ngủ.
“Anh buông tha cho em đi, anh không thể cấu kết với ba mẹ làm việc xấu được!” Bảo Bối mở to mắt “Đừng mà! Sao anh lại ép em pk ? Em không muốn, em không muốn chết không muốn rớt level! Nếu không, anh nương tình đi, cũng không nhất thiết phải đánh không chừa giọt máu nào chứ!”
Vẻ mặt Bối Vũ Tiếu kiên quyết Nói xong “Không thể nào”, đấu võ, Đông Phương Bảo Bối sẽ chết thảm thiết, rớt nửa cấp. Mới vừa vào bang phái của Đông Phương Tiếu, trưởng lão Đông Phương Bảo Bối lại bị giết cực kỳ bí mật lần nữa.
“Đông Phương Tiếu, Đông Phương Bảo Bối đây không giết anh, thề không làm người!” Ban đêm yên tĩnh, trong căn nhà ba tầng đồng hào bằng bạc, giọng nữ thê lương truyền ra, kinh động số lớn người vô tội!
Bối Vũ Tiếu và Tiêu Bảo Bối cơ hồ là tổng hợp lại của đại thần và Vy Vy (chẳng hiểu sao hai người lại ko cùng họ), kế thừa vẻ đẹp, trí tuệ và kỹ thuật của cha mẹ. Tiêu Bảo Bối giống Vy Vy hơn phân nửa, Bối Vũ Tiếu lại hơn phân nửa giống đại thần, so với Bảo Bối càng có trí tuệ cao siêu hơn.
Tiêu Bảo Bối có khi cũng rất buồn bực, rõ ràng Bối Vũ Tiếu chỉ so ra sớm khỏi bụng Vy Vy hơn cô có vài phút, vì sao lại khác biệt nhiều như thế? Ưu điểm trên người cha mẹ, trình độ sử dụng trên người Bối Vũ Tiếu, đều lớn hơn mình vài lần.
Tên của Tiêu Bảo Bối và Bối Vũ Tiếu, đều liên quan đến cha mẹ họ, tiêu, bảo, bối, bối, vũ, tiếu. Nghe nói đại thần vốn muốn để con mình tự chọn chữ trong từ điển, nhưng hai đứa bé này, vừa thấy đến tự điển liền khóc, đại thần và Vy Vy đều bị chấn động .
Vì thế vâng theo ý kiến cha mẹ, trai gọi là Bối Vũ Tiếu [mẹ Vy Vy thích con trai], gái gọi là Tiêu Bảo Bối [mẹ đại thần thích con gái ], tên hai người, liền định như vậy.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
“Mẹ ơi, treo máy, mẹ đi rồi! Ha ha!” Tiêu Bảo Bối xém nhảy dựng lên, đứng trên cao nhìn Vy Vy ngồi ghế, “Ha ha, con thắng rồi! Ha ha ha ha!”
Vy Vy nhìn con gái đang hưng phấn, trên mặt lộ ra nụ cười nham hiểm mờ ảo: “Đại thần, con gái anh bắt nạt em! Năm đó anh bắt nạt em là đủ lắm rồi, bây giờ con gái anh lại bắt nạt em, em làm sao mà sống đây!” Vy Vy nhìn Tiêu Nại mới ra khỏi phòng tắm, lớn tiếng lên án. Kết hôn mười mấy năm, đại thần là ‘ăn’ Vy Vy nhiều nhất.
Tiêu Nại nhìn con gái mình, lại nhìn vợ mình một chút, thấy nhưng không thể trách, quay đầu vờ nhắc nhở con nói: “Vũ Tiếu, con, bây giờ đi pk với Bảo Bối, Vy Vy, em theo anh về phòng đi!”
Đại thần không hổ là đại thần, chỉ ra lệnh một chút, mọi người đều ngoan ngoãn chấp hành.
Tiêu Bảo Bối nóng nảy: “Ba à, đừng có làm thế, con đẹp hơn vợ ba, trẻ tuổi hơn vợ ba, kỹ thuật lại tốt hơn vợ ba, dù ba không trông mặt mà bắt hình dong, vì sao không lấy năng lực chọn người chứ!” Tiêu Bảo Bối lòng đầy căm phẫn, “Mẹ à, mẹ thật ác nhé, mỗi lần đều tìm anh với ba, biết rõ con không chơi được họ, còn bắt nạt con như vậy!”
“Khi nào thì kỹ thuật của con kém hơn mẹ, mẹ sẽ không thế nữa, hắc hắc!~” tâm tình Vy Vy bay bay..
“Ba ơi ba ơi, con là do mọi người nhặt được à? Đãi ngộ khác biệt thật đấy!”
Nét mặt đại thần lạnh nhạt: “Mẹ con là vợ ba, con là con gái của ba, thứ tự đến trước và sau, hiểu không? Vũ Tiếu, lên!” Bỏ một câu, rồi mặt mày hớn hở đi theo vợ yêu quý vào phòng ngủ.
“Anh buông tha cho em đi, anh không thể cấu kết với ba mẹ làm việc xấu được!” Bảo Bối mở to mắt “Đừng mà! Sao anh lại ép em pk ? Em không muốn, em không muốn chết không muốn rớt level! Nếu không, anh nương tình đi, cũng không nhất thiết phải đánh không chừa giọt máu nào chứ!”
Vẻ mặt Bối Vũ Tiếu kiên quyết Nói xong “Không thể nào”, đấu võ, Đông Phương Bảo Bối sẽ chết thảm thiết, rớt nửa cấp. Mới vừa vào bang phái của Đông Phương Tiếu, trưởng lão Đông Phương Bảo Bối lại bị giết cực kỳ bí mật lần nữa.
“Đông Phương Tiếu, Đông Phương Bảo Bối đây không giết anh, thề không làm người!” Ban đêm yên tĩnh, trong căn nhà ba tầng đồng hào bằng bạc, giọng nữ thê lương truyền ra, kinh động số lớn người vô tội!
Bối Vũ Tiếu và Tiêu Bảo Bối cơ hồ là tổng hợp lại của đại thần và Vy Vy (chẳng hiểu sao hai người lại ko cùng họ), kế thừa vẻ đẹp, trí tuệ và kỹ thuật của cha mẹ. Tiêu Bảo Bối giống Vy Vy hơn phân nửa, Bối Vũ Tiếu lại hơn phân nửa giống đại thần, so với Bảo Bối càng có trí tuệ cao siêu hơn.
Tiêu Bảo Bối có khi cũng rất buồn bực, rõ ràng Bối Vũ Tiếu chỉ so ra sớm khỏi bụng Vy Vy hơn cô có vài phút, vì sao lại khác biệt nhiều như thế? Ưu điểm trên người cha mẹ, trình độ sử dụng trên người Bối Vũ Tiếu, đều lớn hơn mình vài lần.
Tên của Tiêu Bảo Bối và Bối Vũ Tiếu, đều liên quan đến cha mẹ họ, tiêu, bảo, bối, bối, vũ, tiếu. Nghe nói đại thần vốn muốn để con mình tự chọn chữ trong từ điển, nhưng hai đứa bé này, vừa thấy đến tự điển liền khóc, đại thần và Vy Vy đều bị chấn động .
Vì thế vâng theo ý kiến cha mẹ, trai gọi là Bối Vũ Tiếu [mẹ Vy Vy thích con trai], gái gọi là Tiêu Bảo Bối [mẹ đại thần thích con gái ], tên hai người, liền định như vậy.